Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 1 : Chúng ta ly hôn đi

    trước sau   
Nhiệpmlwt đdxtnwmyv giảtivtm dầgzsln.

Trong phòjnkrng đdxtnqbfi đdxtnlcrsc bừcfiea bộwmyvn, nàqwjyo tấttiyt, nàqwjyo quầgzsln, nàqwjyo Tshirt rảtivti rádhcjc khắnaxjp sàqwjyn, còjnkrn cóaxui cảtivt đdxtnqbfiaxuit bịfqomnxvmqwjym đdxtnôibbki.

Tầgzsln Phi khôibbkng mảtivtnh vảtivti che thâpuvon, côibbkqbfing chăvgpzn quấttiyn chặdyrit lấttiyy ngưiipauvfli, trênaxjn làqwjyn da lộwmyv ra ngoàqwjyi vẫzeyrn còjnkrn vếxxkct bịfqomqwjyo cấttiyu.

“Bốfmolp!” mộwmyvt tiếxxkcng, mộwmyvt xấttiyp tiềwllyn đdxtnưiipaynksc nénxvmm vàqwjyo mặdyrit côibbk, sau đdxtnóaxui bay tung tóaxuie, rơbynii xuốfmolng giưiipauvflng.

“Thưiipakkzing cho côibbk!”

Giọakgung nóaxuii củpuvoa Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm vang từcfie trênaxjn xuốfmolng, đdxtngzsly vẻbxdp khinh miệpmlwt vàqwjy xem thưiipauvflng.


Đdyriãrqyx hai năvgpzm rồqbfii, mỗiiggi lầgzsln anh ngủpuvo vớknrzi côibbk xong đdxtnwllyu “cóaxui thưiipakkzing hậynksu hĩrqhmnh”, vàqwjy “khoảtivtn tiềwllyn thưiipakkzing” nàqwjyy cũrqhmng làqwjy nguồqbfin thu nhậynksp duy nhấttiyt củpuvoa côibbk.

Cho dùqbfi họakguqwjy vợynks chồqbfing hợynksp phádhcjp thìmuor anh vẫzeyrn dùqbfing cádhcjch nàqwjyy đdxtnruft sỉrlxs nhụruftc côibbk.

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm chậynksm rãrqyxi mặdyric quầgzsln ádhcjo, khi bưiipaknrzc châpuvon chuẩiiggn bịfqom bỏwmyv đdxtni thìmuor sau lưiipang vang tớknrzi tiếxxkcng nóaxuii khàqwjyn đdxtnruftc.

“Chútkewng ta ly hôibbkn đdxtni.”

Tầgzsln Phi cuốfmoli cùqbfing cũrqhmng khôibbkng chịfqomu đdxtncfieng đdxtnưiipaynksc nữqbfia.

ibbk khôibbkng muốfmoln tiếxxkcp tụruftc sốfmolng nhưiipa mộwmyvt côibbkdhcji làqwjyng chơbynii.

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm lạlcrsnh lùqbfing hừcfie mộwmyvt tiếxxkcng, quay ngưiipauvfli lạlcrsi.

“Sao, chênaxj íiwpkt?”

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhmaxuic víiwpktkewt tiếxxkcp ra mộwmyvt xấttiyp tiềwllyn, bưiipaknrzc tớknrzi trưiipaknrzc mặdyrit Tầgzsln Phi, nhữqbfing tờuvfl tiềwllyn mớknrzi tinh đdxtnynksp vàqwjyo mặdyrit Tầgzsln Phi, phádhcjt ra âpuvom thanh giòjnkrn giãrqyx.

“Ảvkqu đdxtnàqwjyo trụruft cộwmyvt củpuvoa hộwmyvp đdxtnênaxjm mộwmyvt tốfmoli cũrqhmng chỉrlxs kiếxxkcm đdxtnưiipaynksc vàqwjyi triệpmlwu, côibbkrqyxy nhìmuorn lạlcrsi mìmuornh xem, sao lạlcrsi đdxtnòjnkri nhiềwllyu vậynksy chứkvwm, hửvkqum?”

Tầgzsln Phi ngưiipaknrzc mắnaxjt nhìmuorn ngưiipauvfli đdxtnàqwjyn ôibbkng lạlcrsnh lùqbfing kia.

“Chútkewng ta ly hôibbkn đdxtni, tôibbki làqwjy vợynks củpuvoa anh, khôibbkng phảtivti gádhcji làqwjyng chơbynii, anh đdxtnãrqyxqbfing cádhcjch nàqwjyy sỉrlxs nhụruftc tôibbki hai năvgpzm, chắnaxjc đdxtnpuvo rồqbfii chứkvwm?”

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm siếxxkct chặdyrit cằwllym Tầgzsln Phi, mạlcrsnh tớknrzi mứkvwmc muốfmoln bóaxuip nádhcjt xưiipaơbyning củpuvoa côibbk.


“Khôibbkng đdxtnpuvo! Tầgzsln Phi, hồqbfii đdxtnóaxui khi chuốfmolc thuốfmolc mênaxj cho tôibbki côibbknaxjn biếxxkct sẽronsaxui ngàqwjyy hôibbkm nay!”

Anh ríiwpkt lênaxjn từcfieng chữqbfi, lờuvfli nóaxuii ngậynksp tràqwjyn căvgpzm hậynksn.

“Anh muốfmoln tôibbki phảtivti nóaxuii bao nhiênaxju lầgzsln anh mớknrzi chịfqomu tin tôibbki, ngưiipauvfli chuốfmolc thuốfmolc mênaxj cho anh khôibbkng phảtivti tôibbki!”

Giọakgung Tâpuvon Phi rấttiyt bìmuornh tĩrqhmnh, cùqbfing mộwmyvt lờuvfli nóaxuii côibbk đdxtnãrqyx phảtivti nhắnaxjc đdxtni nhắnaxjc lạlcrsi khôibbkng biếxxkct bao nhiênaxju lầgzsln nhưiipang Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm vẫzeyrn khôibbkng tin côibbk.

“Thiênaxjn Vũrqhm, coi nhưiipaibbki cầgzslu xin anh, chútkewng ta ly hôibbkn đdxtni, khôibbkng phảtivti anh yênaxju Nhưiipaynksc Nhưiipaynksc sao? Hai ngưiipauvfli làqwjy thanh mai trútkewc mãrqyx nhiềwllyu năvgpzm, anh khôibbkng cưiipaknrzi côibbkttiyy thìmuor thậynkst đdxtnádhcjng tiếxxkcc, hãrqyxy coi nhưiipamuor Nhưiipaynksc Nhưiipaynksc, chútkewng ta ly hôibbkn đdxtni.”

“Vìmuor Nhưiipaynksc Nhưiipaynksc? Trưiipaknrzc đdxtnâpuvoy khi côibbkqwjyi bẫzeyry đdxtnruftnaxjn giưiipauvflng vớknrzi tôibbki sao khôibbkng nghĩrqhm tớknrzi ngưiipauvfli em gádhcji song sinh củpuvoa côibbk?”

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm lạlcrsnh lùqbfing mỉrlxsm cưiipauvfli.

“Anh nóaxuii tôibbki gàqwjyi bẫzeyry anh, nhưiipang tạlcrsi sao chứkvwm? Tôibbki… đdxtnâpuvou hềwllynaxju anh!”

axuii ra đdxtniềwllyu nàqwjyy, Tầgzsln Phi vộwmyvi vàqwjyng nhìmuorn sang mộwmyvt bênaxjn.

ibbknaxju thầgzslm Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhmdhcjm năvgpzm, đdxtnâpuvoy làqwjy mộwmyvt bíiwpk mậynkst khôibbkng ai biếxxkct cảtivt.

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm cảtivtm thấttiyy tim mìmuornh giốfmolng nhưiipa bịfqomdhcji gìmuor đdxtnóaxui đdxtnâpuvom vàqwjyo.

“Nhưiipang côibbk thíiwpkch cádhcji nàqwjyy!”

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm cầgzslm mộwmyvt xấttiyp tiềwllyn đdxtnưiipaa qua đdxtnưiipaa lạlcrsi trưiipaknrzc mặdyrit Tầgzsln Phi.


“Năvgpzm đdxtnóaxui Tầgzsln gia nhàqwjydhcjc ngưiipauvfli phádhcj sảtivtn, côibbk thi vàqwjyo mộwmyvt trưiipauvflng đdxtnlcrsi họakguc hạlcrsng ba, khôibbkng tìmuorm đdxtnưiipaynksc việpmlwc làqwjym, thấttiyy nhữqbfing ngàqwjyy thádhcjng làqwjym đdxtnlcrsi tiểruftu thưiipa đdxtnãrqyx kếxxkct thútkewc, liềwllyn muốfmoln tìmuorm mộwmyvt chỗiigg dựcfiea! Tầgzsln Phi, đdxtncfieng tưiipakkzing rằwllyng tôibbki khôibbkng biếxxkct suy nghĩrqhm củpuvoa côibbk!”

Tầgzsln Phi gưiipaynksng cưiipauvfli, thìmuor ra trong mắnaxjt ngưiipauvfli côibbknaxju, côibbk đdxtnênaxjhskwn tớknrzi vậynksy.

Tạlcrsi thàqwjynh phốfmol M, khôibbkng ai khôibbkng biếxxkct Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhmqwjy Tầgzsln Nhưiipaynksc làqwjy thanh mai trútkewc mãrqyx, vôibbkqbfing thâpuvon thiếxxkct, từcfie nhỏwmyv đdxtnãrqyx trởkkzi thàqwjynh kim đdxtnqbfing ngọakguc nữqbfi, ai cũrqhmng nóaxuii họakguqwjy mộwmyvt cặdyrip trờuvfli sinh.

Nhưiipang khôibbkng ai ngờuvfl rằwllyng, trong bữqbfia tiệpmlwc sinh nhậynkst củpuvoa Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm, ngưiipauvfli lênaxjn giưiipauvflng vớknrzi anh lạlcrsi làqwjy Tầgzsln Phi!

Đdyriruft chịfqomu trádhcjch nhiệpmlwm, nhàqwjy họakgu Mặdyric liềwllyn đdxtnruft Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhmiipaknrzi Tầgzsln Phi.

Chuốfmolc thuốfmolc mênaxj Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm, cưiipaknrzp chồqbfing chưiipaa cưiipaknrzi củpuvoa em ruộwmyvt.

Từcfie đdxtnóaxui, ởkkzi thàqwjynh phốfmol M, Tầgzsln Phi cóaxui thênaxjm mộwmyvt biệpmlwt danh: Ảvkqu đdxtniếxxkcm thủpuvo đdxtnoạlcrsn

Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm dứkvwmt khoádhcjt bỏwmyv đdxtni.

Tầgzsln Phi ôibbkm chặdyrit lấttiyy mìmuornh, nưiipaknrzc mắnaxjt giàqwjyn dụrufta.

Tạlcrsi sao? Tạlcrsi sao lạlcrsi thếxxkcqwjyy?

ibbk khôibbkng thểruft tiếxxkcp tụruftc chịfqomu đdxtncfieng nhữqbfing ngàqwjyy thádhcjng nhưiipa thếxxkcqwjyy nữqbfia!

ibbk nhấttiyt đdxtnfqomnh phảtivti ly hôibbkn!

Ngàqwjyy hôibbkm sau, Tầgzsln Phi ngủpuvo tớknrzi khi tựcfie nhiênaxjn tỉrlxsnh giấttiyc, Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm lầgzsln nàqwjyo cũrqhmng đdxtnòjnkri hỏwmyvi rấttiyt nhiềwllyu, mạlcrsnh bạlcrso làqwjym chuyệpmlwn ấttiyy trênaxjn ngưiipauvfli côibbk, khôibbkng bao giờuvfl suy nghĩrqhm tớknrzi cảtivtm giádhcjc củpuvoa côibbk.


Mỗiiggi lầgzsln anh tớknrzi, toàqwjyn thâpuvon côibbk đdxtnwllyu đdxtnau đdxtnknrzn tớknrzi đdxtnwmyv mấttiyt hếxxkct cảtivtm giádhcjc.

Tầgzsln Phi chậynksm rãrqyxi trởkkzi dậynksy, thu dọakgun gọakgun gàqwjyng xong xuốfmolng lầgzslu, hôibbkm nay côibbk cầgzsln vềwlly nhàqwjy ngoạlcrsi.

Vừcfiea bưiipaknrzc xuốfmolng lầgzslu đdxtnãrqyx nhìmuorn thấttiyy mộwmyvt quýzsirqwjy ngồqbfii trênaxjn sofa trong phòjnkrng khádhcjch, đdxtnang nho nha uốfmolng tràqwjy.

Vu Tửvkqu Lan, mẹcjeg chồqbfing củpuvoa côibbk, mẹcjeg kếxxkc củpuvoa Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm.

“Mẹcjeg, mẹcjeg tớknrzi cóaxui việpmlwc gìmuor vậynksy?”

Tầgzsln Phi lậynksp tứkvwmc xuốfmolng lầgzslu, vàqwjyo phòjnkrng khádhcjch.

Vu Tửvkqu Lan liếxxkcc mắnaxjt lưiipauvflm côibbk.

“Thiếxxkcu phu nhâpuvon củpuvoa nhàqwjy họakgu Mặdyric sốfmolng thoảtivti mádhcji gớknrzm nhỉrlxs, mặdyrit trờuvfli lênaxjn cao rồqbfii mớknrzi dậynksy!”

ibbk xấttiyu hổuupytkewi đdxtngzslu.

“Tốfmoli qua con khôibbkng đdxtnưiipaynksc khỏwmyve, vìmuor thếxxkc dậynksy hơbynii muộwmyvn.”

“Cũrqhmng khôibbkng cóaxuimuor, thiếxxkcu phu nhâpuvon củpuvoa nhàqwjy họakgu Mặdyric khôibbkng cầgzsln làqwjym gìmuor, ăvgpzn no rồqbfii ngủpuvo, ngủpuvo chádhcjn rồqbfii ăvgpzn cũrqhmng khôibbkng sao, cóaxui đdxtniềwllyu… việpmlwc cầgzsln làqwjym thìmuor vẫzeyrn phảtivti làqwjym, tôibbki hỏwmyvi côibbk, côibbkaxui thai chưiipaa?”

Vu Tửvkqu Lan chuyểruftn giọakgung, lậynksp tứkvwmc chấttiyt vấttiyn.

Lầgzsln nàqwjyo bàqwjy ta tớknrzi đdxtnâpuvoy cũrqhmng chỉrlxsaxui mộwmyvt việpmlwc đdxtnóaxuiqwjy giụruftc đdxtnbxdp.


“Chưiipaa ạlcrs.”

“Chưiipaa sao?”

Vu Tửvkqu Lan ngồqbfii bậynkst dậynksy trênaxjn sofa.

“Vậynksy màqwjyibbkrqhmng nóaxuii ra đdxtnưiipaynksc sao? Hai năvgpzm rồqbfii, bụruftng côibbk khôibbkng hềwllyaxui chútkewt đdxtnwmyvng tĩrqhmnh gìmuor cảtivt!”

“Con…”

Khôibbkng đdxtnynksi Tầgzsln Phi dứkvwmt lờuvfli, Vu Tửvkqu Lan lậynksp tứkvwmc tádhcjt côibbk đdxtnôibbkm đdxtnfmolp hai cádhcji.

“Côibbkjnkrn đdxtnfqomnh cãrqyxi sao? Đdyriqbfi đdxtnàqwjyn bàqwjy khôibbkng biếxxkct đdxtnbxdp! Côibbkrqyxy nhìmuorn xem côibbkaxui đdxtniểruftm gìmuor bằwllyng em gádhcji mìmuornh chứkvwm, dung mạlcrso tầgzslm thưiipauvflng, vóaxuic dádhcjng xấttiyu xíiwpk, khíiwpk chấttiyt chảtivt ra sao, bâpuvoy giờuvfl tớknrzi mang thai cũrqhmng khóaxui khăvgpzn!”

“…”

Tầgzsln Phi míiwpkm chặdyrit môibbki, từcfie đdxtngzslu chíiwpk cuốfmoli chỉrlxs biếxxkct cútkewi đdxtngzslu.

“Nóaxuii cũrqhmng kỳkvwm, cùqbfing mộwmyvt mẹcjeg sinh ra, mộwmyvt ngưiipauvfli làqwjy kiềwllyu nữqbfi sắnaxjc nưiipaknrzc hưiipaơbyning trờuvfli, mộwmyvt ngưiipauvfli thìmuorqwjy đdxtnfmolng bùqbfin nhãrqyxo vôibbk dụruftng! Từcfienxvm tớknrzi lớknrzn, Tầgzsln Nhưiipaynksc luôibbkn luôibbkn hơbynin hẳxaohn côibbk, côibbk khôibbkng thấttiyy xấttiyu hổuupy sao? Tôibbki còjnkrn cảtivtm thấttiyy mấttiyt mặdyrit thay côibbk!”

Lạlcrsi làqwjy em gádhcji củpuvoa côibbk

Từcfie nhỏwmyv tớknrzi lớknrzn côibbk sốfmolng dưiipaknrzi vầgzslng hàqwjyo quang củpuvoa Tầgzsln Nhưiipaynksc, kếxxkct hôibbkn rồqbfii cũrqhmng vẫzeyrn vậynksy.

Tầgzsln Nhưiipaynksc làqwjy thiênaxjn nga trắnaxjng ai gặdyrip cũrqhmng yênaxju còjnkrn côibbk thìmuorqwjy vịfqomt con xấttiyu xíiwpk ai thấttiyy cũrqhmng cóaxui thểruft bắnaxjt nạlcrst.

“Thấttiyy côibbk ta tốfmolt nhưiipa thếxxkc, ba mẹcjegrqyxy cưiipaknrzi vềwllyqwjym con dâpuvou đdxtni.” Tầgzsln Phi nghiếxxkcn răvgpzng nóaxuii.

“Côibbkaxuii gìmuor? Côibbkaxuii lạlcrsi xem nàqwjyo!” Vu Tửvkqu Lan chỉrlxsqwjyo mặdyrit Tầgzsln Phi, ngóaxuin tay nhưiipa muốfmoln đdxtnâpuvom thẳxaohng vàqwjyo đdxtngzslu Tầgzsln Phi.

Tầgzsln Phi lấttiyy hếxxkct dũrqhmng khíiwpk ngẩiiggng đdxtngzslu lênaxjn, dùqbfi sao thìmuor nhữqbfing thádhcjng ngàqwjyy thếxxkcqwjyy côibbkrqhmng chịfqomu đdxtncfieng đdxtnpuvo rồqbfii!

“Con nóaxuii làqwjy nhàqwjy họakgu Mặdyric hãrqyxy cưiipaknrzi Tầgzsln Nhưiipaynksc vềwlly đdxtni, con muốfmoln ly hôibbkn vớknrzi Mặdyric Thiênaxjn Vũrqhm!”

Vu Tửvkqu Lan giơbyni tay tádhcjt thênaxjm cho côibbk mộwmyvt cádhcji.

“Côibbkdhcjm nóaxuii ly hôibbkn sao? Cho dùqbfiaxui ly hôibbkn thậynkst thìmuorrqhmng khôibbkng tớknrzi lưiipaynkst côibbkaxuii ra! Con đdxtnĩrqhm mấttiyt dạlcrsy! Trưiipaknrzc đdxtnâpuvoy côibbk giởkkzi thủpuvo đdxtnoạlcrsn leo lênaxjn giưiipauvflng củpuvoa Thiênaxjn Vũrqhm, bâpuvoy giờuvfl lạlcrsi dádhcjm nhắnaxjc ly hôibbkn!”

Tầgzsln Phi ôibbkm mặdyrit, cắnaxjn rádhcjch môibbki chảtivty mádhcju.

“Con khôibbkng énxvmp nhàqwjy họakgu Mặdyric cádhcjc ngưiipauvfli phảtivti cưiipaknrzi con, làqwjydhcjc ngưiipauvfli nhấttiyt quyếxxkct đdxtnòjnkri cưiipaknrzi con vềwlly!”

“Côibbk… Côibbkjnkrn dádhcjm cãrqyxi tôibbki! Tiểruftu Liênaxjn, Thútkewy Bìmuornh, hãrqyxy dạlcrsy bảtivto ảtivt đdxtnàqwjyn bàqwjy khôibbkng biếxxkct liênaxjm sỉrlxsqwjyy cho tôibbki!”

“Vâpuvong, phu nhâpuvon.”

Ngưiipauvfli làqwjym cóaxuinaxjn Tiểruftu Ly tìmuorm đdxtnưiipaynksc mộwmyvt chiếxxkcc chổuupyi lôibbkng gàqwjykkzi trong phòjnkrng vung lênaxjn đdxtnádhcjnh Tầgzsln Phi.

Vu Tửvkqu Lan ngồqbfii trênaxjn sofa, quay đdxtngzslu sang mộwmyvt bênaxjn, càqwjyng nhìmuorn Tầgzsln Phi bàqwjy ta sẽronsqwjyng thênaxjm khóaxui chịfqomu.

Tiểruftu Liênaxjn vàqwjy Thútkewy Bìmuornh từcfie trưiipaknrzc tớknrzi giờuvfl khôibbkng bao giờuvfliipaơbyning tay, cho dùqbfi Tầgzsln Phi đdxtnãrqyx ngãrqyx xuốfmolng đdxtnttiyt họakgu vẫzeyrn vung chổuupyi lôibbkng gàqwjy quấttiyt thậynkst mạlcrsnh, lôibbkng gàqwjy bay tứkvwm tung.

“Đdyriưiipaynksc rồqbfii, đdxtnưiipaynksc rồqbfii.” Vu Tửvkqu Lan xua tay.

Tiểruftu Liênaxjn vàqwjy Thútkewy Bìmuornh liềwllyn dừcfieng lạlcrsi.

“Tôibbki nóaxuii cho côibbk biếxxkct, biếxxkct đdxtniềwllyu thìmuor mau cóaxui thai, nếxxkcu khôibbkng cẩiiggn thậynksn tôibbki lộwmyvt da côibbk!”

Vu Tửvkqu Lan dẫzeyrn theo hai ngưiipauvfli làqwjym bỏwmyv đdxtni.

Thíiwpkm Trưiipaơbyning bảtivto mẫzeyru vàqwjy Anh Hoa trong nhàqwjy vộwmyvi chạlcrsy tớknrzi đdxtnkkzi Tầgzsln Phi ngãrqyx trênaxjn mặdyrit đdxtnttiyt dậynksy.

“Thiếxxkcu phu nhâpuvon, côibbk khôibbkng sao chứkvwm?

Cảtivtm giádhcjc đdxtnau rádhcjt lan tỏwmyva khắnaxjp cơbyni thểruft, Tầgzsln Phi lặdyring lẽrons thởkkziqwjyi.

Cuộwmyvc hôibbkn nhấttiyt nàqwjyy côibbk nhấttiyt đdxtnfqomnh phảtivti ly hôibbkn.

ibbk khôibbkng thểruft tiếxxkcp tụruftc chịfqomu đdxtncfieng thênaxjm mộwmyvt ngàqwjyy nàqwjyo nữqbfia.

Tầgzsln Phi ngồqbfii xuốfmolng bàqwjyn ăvgpzn ăvgpzn sádhcjng, thíiwpkm Trưiipaơbyning vàqwjy Anh Hoa đdxtnưiipaa mắnaxjt ra hiệpmlwu cho nhau.

“Cóaxuimuor thìmuor cứkvwmaxuii đdxtni.” Tầgzsln Phi chậynksm rãrqyxi lênaxjn tiếxxkcng.

- -- Hếxxkct ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.