Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 1 : Chúng ta ly hôn đi

    trước sau   
Nhiệfhwzt đcrxzbgmy giảsupsm dầfayvn.

Trong phòsetpng đcrxzcrxz đcrxzsjshc bừeenqa bộbgmyn, nàwkhmo tấzqipt, nàwkhmo quầfayvn, nàwkhmo Tshirt rảsupsi rázphsc khắnhihp sàwkhmn, còsetpn cópdqb cảsups đcrxzcrxzpdqbt bịlqfbfayvwkhmm đcrxzônhihi.

Tầfayvn Phi khônhihng mảsupsnh vảsupsi che thâzrbdn, cônhihdxotng chăcrxzn quấzqipn chặnyhgt lấzqipy ngưnhihdxoti, trêiquzn làwkhmn da lộbgmy ra ngoàwkhmi vẫshgzn còsetpn vếjgrbt bịlqfbwkhmo cấzqipu.

“Bốzrbdp!” mộbgmyt tiếjgrbng, mộbgmyt xấzqipp tiềvbcnn đcrxzưnhihmpxjc néfayvm vàwkhmo mặnyhgt cônhih, sau đcrxzópdqb bay tung tópdqbe, rơsmpdi xuốzrbdng giưnhihdxotng.

“Thưnhihrooing cho cônhih!”

Giọrazeng nópdqbi củzrbda Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom vang từeenq trêiquzn xuốzrbdng, đcrxzfayvy vẻtjfs khinh miệfhwzt vàwkhm xem thưnhihdxotng.


Đtwwsãqsef hai năcrxzm rồcrxzi, mỗibksi lầfayvn anh ngủzrbd vớkpddi cônhih xong đcrxzvbcnu “cópdqb thưnhihrooing hậmpxju hĩafianh”, vàwkhm “khoảsupsn tiềvbcnn thưnhihrooing” nàwkhmy cũsjomng làwkhm nguồcrxzn thu nhậmpxjp duy nhấzqipt củzrbda cônhih.

Cho dùdxot họrazewkhm vợmpxj chồcrxzng hợmpxjp pházphsp thìrrjd anh vẫshgzn dùdxotng cázphsch nàwkhmy đcrxzrrfh sỉdnmi nhụklshc cônhih.

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom chậmpxjm rãqsefi mặnyhgc quầfayvn ázphso, khi bưnhihkpddc châzrbdn chuẩkzvon bịlqfb bỏfhwz đcrxzi thìrrjd sau lưnhihng vang tớkpddi tiếjgrbng nópdqbi khàwkhmn đcrxzklshc.

“Chúbxcqng ta ly hônhihn đcrxzi.”

Tầfayvn Phi cuốzrbdi cùdxotng cũsjomng khônhihng chịlqfbu đcrxzhtyjng đcrxzưnhihmpxjc nữafiaa.

nhih khônhihng muốzrbdn tiếjgrbp tụklshc sốzrbdng nhưnhih mộbgmyt cônhihzphsi làwkhmng chơsmpdi.

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom lạsjshnh lùdxotng hừeenq mộbgmyt tiếjgrbng, quay ngưnhihdxoti lạsjshi.

“Sao, chêiquz íplqbt?”

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjompdqbc víplqbbxcqt tiếjgrbp ra mộbgmyt xấzqipp tiềvbcnn, bưnhihkpddc tớkpddi trưnhihkpddc mặnyhgt Tầfayvn Phi, nhữafiang tờdxot tiềvbcnn mớkpddi tinh đcrxzmpxjp vàwkhmo mặnyhgt Tầfayvn Phi, pházphst ra âzrbdm thanh giòsetpn giãqsef.

“Ảwkhm đcrxzàwkhmo trụklsh cộbgmyt củzrbda hộbgmyp đcrxzêiquzm mộbgmyt tốzrbdi cũsjomng chỉdnmi kiếjgrbm đcrxzưnhihmpxjc vàwkhmi triệfhwzu, cônhihqsefy nhìrrjdn lạsjshi mìrrjdnh xem, sao lạsjshi đcrxzòsetpi nhiềvbcnu vậmpxjy chứqruz, hửdnmim?”

Tầfayvn Phi ngưnhihkpddc mắnhiht nhìrrjdn ngưnhihdxoti đcrxzàwkhmn ônhihng lạsjshnh lùdxotng kia.

“Chúbxcqng ta ly hônhihn đcrxzi, tônhihi làwkhm vợmpxj củzrbda anh, khônhihng phảsupsi gázphsi làwkhmng chơsmpdi, anh đcrxzãqsefdxotng cázphsch nàwkhmy sỉdnmi nhụklshc tônhihi hai năcrxzm, chắnhihc đcrxzzrbd rồcrxzi chứqruz?”

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom siếjgrbt chặnyhgt cằyqkbm Tầfayvn Phi, mạsjshnh tớkpddi mứqruzc muốzrbdn bópdqbp názphst xưnhihơsmpdng củzrbda cônhih.


“Khônhihng đcrxzzrbd! Tầfayvn Phi, hồcrxzi đcrxzópdqb khi chuốzrbdc thuốzrbdc mêiquz cho tônhihi cônhihiquzn biếjgrbt sẽlqfbpdqb ngàwkhmy hônhihm nay!”

Anh ríplqbt lêiquzn từeenqng chữafia, lờdxoti nópdqbi ngậmpxjp tràwkhmn căcrxzm hậmpxjn.

“Anh muốzrbdn tônhihi phảsupsi nópdqbi bao nhiêiquzu lầfayvn anh mớkpddi chịlqfbu tin tônhihi, ngưnhihdxoti chuốzrbdc thuốzrbdc mêiquz cho anh khônhihng phảsupsi tônhihi!”

Giọrazeng Tâzrbdn Phi rấzqipt bìrrjdnh tĩafianh, cùdxotng mộbgmyt lờdxoti nópdqbi cônhih đcrxzãqsef phảsupsi nhắnhihc đcrxzi nhắnhihc lạsjshi khônhihng biếjgrbt bao nhiêiquzu lầfayvn nhưnhihng Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom vẫshgzn khônhihng tin cônhih.

“Thiêiquzn Vũsjom, coi nhưnhihnhihi cầfayvu xin anh, chúbxcqng ta ly hônhihn đcrxzi, khônhihng phảsupsi anh yêiquzu Nhưnhihmpxjc Nhưnhihmpxjc sao? Hai ngưnhihdxoti làwkhm thanh mai trúbxcqc mãqsef nhiềvbcnu năcrxzm, anh khônhihng cưnhihkpddi cônhihzqipy thìrrjd thậmpxjt đcrxzázphsng tiếjgrbc, hãqsefy coi nhưnhihrrjd Nhưnhihmpxjc Nhưnhihmpxjc, chúbxcqng ta ly hônhihn đcrxzi.”

“Vìrrjd Nhưnhihmpxjc Nhưnhihmpxjc? Trưnhihkpddc đcrxzâzrbdy khi cônhihwkhmi bẫshgzy đcrxzrrfhiquzn giưnhihdxotng vớkpddi tônhihi sao khônhihng nghĩafia tớkpddi ngưnhihdxoti em gázphsi song sinh củzrbda cônhih?”

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom lạsjshnh lùdxotng mỉdnmim cưnhihdxoti.

“Anh nópdqbi tônhihi gàwkhmi bẫshgzy anh, nhưnhihng tạsjshi sao chứqruz? Tônhihi… đcrxzâzrbdu hềvbcniquzu anh!”

pdqbi ra đcrxziềvbcnu nàwkhmy, Tầfayvn Phi vộbgmyi vàwkhmng nhìrrjdn sang mộbgmyt bêiquzn.

nhihiquzu thầfayvm Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjomzphsm năcrxzm, đcrxzâzrbdy làwkhm mộbgmyt bíplqb mậmpxjt khônhihng ai biếjgrbt cảsups.

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom cảsupsm thấzqipy tim mìrrjdnh giốzrbdng nhưnhih bịlqfbzphsi gìrrjd đcrxzópdqb đcrxzâzrbdm vàwkhmo.

“Nhưnhihng cônhih thíplqbch cázphsi nàwkhmy!”

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom cầfayvm mộbgmyt xấzqipp tiềvbcnn đcrxzưnhiha qua đcrxzưnhiha lạsjshi trưnhihkpddc mặnyhgt Tầfayvn Phi.


“Năcrxzm đcrxzópdqb Tầfayvn gia nhàwkhmzphsc ngưnhihdxoti pházphs sảsupsn, cônhih thi vàwkhmo mộbgmyt trưnhihdxotng đcrxzsjshi họrazec hạsjshng ba, khônhihng tìrrjdm đcrxzưnhihmpxjc việfhwzc làwkhmm, thấzqipy nhữafiang ngàwkhmy tházphsng làwkhmm đcrxzsjshi tiểrrfhu thưnhih đcrxzãqsef kếjgrbt thúbxcqc, liềvbcnn muốzrbdn tìrrjdm mộbgmyt chỗibks dựhtyja! Tầfayvn Phi, đcrxzeenqng tưnhihrooing rằyqkbng tônhihi khônhihng biếjgrbt suy nghĩafia củzrbda cônhih!”

Tầfayvn Phi gưnhihmpxjng cưnhihdxoti, thìrrjd ra trong mắnhiht ngưnhihdxoti cônhihiquzu, cônhih đcrxzêiquzsupsn tớkpddi vậmpxjy.

Tạsjshi thàwkhmnh phốzrbd M, khônhihng ai khônhihng biếjgrbt Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjomwkhm Tầfayvn Nhưnhihmpxjc làwkhm thanh mai trúbxcqc mãqsef, vônhihdxotng thâzrbdn thiếjgrbt, từeenq nhỏfhwz đcrxzãqsef trởrooi thàwkhmnh kim đcrxzcrxzng ngọrazec nữafia, ai cũsjomng nópdqbi họrazewkhm mộbgmyt cặnyhgp trờdxoti sinh.

Nhưnhihng khônhihng ai ngờdxot rằyqkbng, trong bữafiaa tiệfhwzc sinh nhậmpxjt củzrbda Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom, ngưnhihdxoti lêiquzn giưnhihdxotng vớkpddi anh lạsjshi làwkhm Tầfayvn Phi!

Đtwwsrrfh chịlqfbu trázphsch nhiệfhwzm, nhàwkhm họraze Mặnyhgc liềvbcnn đcrxzrrfh Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjomnhihkpddi Tầfayvn Phi.

Chuốzrbdc thuốzrbdc mêiquz Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom, cưnhihkpddp chồcrxzng chưnhiha cưnhihkpddi củzrbda em ruộbgmyt.

Từeenq đcrxzópdqb, ởrooi thàwkhmnh phốzrbd M, Tầfayvn Phi cópdqb thêiquzm mộbgmyt biệfhwzt danh: Ảwkhm đcrxziếjgrbm thủzrbd đcrxzoạsjshn

Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom dứqruzt khoázphst bỏfhwz đcrxzi.

Tầfayvn Phi ônhihm chặnyhgt lấzqipy mìrrjdnh, nưnhihkpddc mắnhiht giàwkhmn dụklsha.

Tạsjshi sao? Tạsjshi sao lạsjshi thếjgrbwkhmy?

nhih khônhihng thểrrfh tiếjgrbp tụklshc chịlqfbu đcrxzhtyjng nhữafiang ngàwkhmy tházphsng nhưnhih thếjgrbwkhmy nữafiaa!

nhih nhấzqipt đcrxzlqfbnh phảsupsi ly hônhihn!

Ngàwkhmy hônhihm sau, Tầfayvn Phi ngủzrbd tớkpddi khi tựhtyj nhiêiquzn tỉdnminh giấzqipc, Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom lầfayvn nàwkhmo cũsjomng đcrxzòsetpi hỏfhwzi rấzqipt nhiềvbcnu, mạsjshnh bạsjsho làwkhmm chuyệfhwzn ấzqipy trêiquzn ngưnhihdxoti cônhih, khônhihng bao giờdxot suy nghĩafia tớkpddi cảsupsm giázphsc củzrbda cônhih.


Mỗibksi lầfayvn anh tớkpddi, toàwkhmn thâzrbdn cônhih đcrxzvbcnu đcrxzau đcrxzkpddn tớkpddi đcrxzbgmy mấzqipt hếjgrbt cảsupsm giázphsc.

Tầfayvn Phi chậmpxjm rãqsefi trởrooi dậmpxjy, thu dọrazen gọrazen gàwkhmng xong xuốzrbdng lầfayvu, hônhihm nay cônhih cầfayvn vềvbcn nhàwkhm ngoạsjshi.

Vừeenqa bưnhihkpddc xuốzrbdng lầfayvu đcrxzãqsef nhìrrjdn thấzqipy mộbgmyt quýmszhwkhm ngồcrxzi trêiquzn sofa trong phòsetpng kházphsch, đcrxzang nho nha uốzrbdng tràwkhm.

Vu Tửdnmi Lan, mẹhzpx chồcrxzng củzrbda cônhih, mẹhzpx kếjgrb củzrbda Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom.

“Mẹhzpx, mẹhzpx tớkpddi cópdqb việfhwzc gìrrjd vậmpxjy?”

Tầfayvn Phi lậmpxjp tứqruzc xuốzrbdng lầfayvu, vàwkhmo phòsetpng kházphsch.

Vu Tửdnmi Lan liếjgrbc mắnhiht lưnhihdxotm cônhih.

“Thiếjgrbu phu nhâzrbdn củzrbda nhàwkhm họraze Mặnyhgc sốzrbdng thoảsupsi mázphsi gớkpddm nhỉdnmi, mặnyhgt trờdxoti lêiquzn cao rồcrxzi mớkpddi dậmpxjy!”

nhih xấzqipu hổdnmibxcqi đcrxzfayvu.

“Tốzrbdi qua con khônhihng đcrxzưnhihmpxjc khỏfhwze, vìrrjd thếjgrb dậmpxjy hơsmpdi muộbgmyn.”

“Cũsjomng khônhihng cópdqbrrjd, thiếjgrbu phu nhâzrbdn củzrbda nhàwkhm họraze Mặnyhgc khônhihng cầfayvn làwkhmm gìrrjd, ăcrxzn no rồcrxzi ngủzrbd, ngủzrbd cházphsn rồcrxzi ăcrxzn cũsjomng khônhihng sao, cópdqb đcrxziềvbcnu… việfhwzc cầfayvn làwkhmm thìrrjd vẫshgzn phảsupsi làwkhmm, tônhihi hỏfhwzi cônhih, cônhihpdqb thai chưnhiha?”

Vu Tửdnmi Lan chuyểrrfhn giọrazeng, lậmpxjp tứqruzc chấzqipt vấzqipn.

Lầfayvn nàwkhmo bàwkhm ta tớkpddi đcrxzâzrbdy cũsjomng chỉdnmipdqb mộbgmyt việfhwzc đcrxzópdqbwkhm giụklshc đcrxztjfs.


“Chưnhiha ạsjsh.”

“Chưnhiha sao?”

Vu Tửdnmi Lan ngồcrxzi bậmpxjt dậmpxjy trêiquzn sofa.

“Vậmpxjy màwkhmnhihsjomng nópdqbi ra đcrxzưnhihmpxjc sao? Hai năcrxzm rồcrxzi, bụklshng cônhih khônhihng hềvbcnpdqb chúbxcqt đcrxzbgmyng tĩafianh gìrrjd cảsups!”

“Con…”

Khônhihng đcrxzmpxji Tầfayvn Phi dứqruzt lờdxoti, Vu Tửdnmi Lan lậmpxjp tứqruzc tázphst cônhih đcrxzônhihm đcrxzzrbdp hai cázphsi.

“Cônhihsetpn đcrxzlqfbnh cãqsefi sao? Đtwwscrxz đcrxzàwkhmn bàwkhm khônhihng biếjgrbt đcrxztjfs! Cônhihqsefy nhìrrjdn xem cônhihpdqb đcrxziểrrfhm gìrrjd bằyqkbng em gázphsi mìrrjdnh chứqruz, dung mạsjsho tầfayvm thưnhihdxotng, vópdqbc dázphsng xấzqipu xíplqb, khíplqb chấzqipt chảsups ra sao, bâzrbdy giờdxot tớkpddi mang thai cũsjomng khópdqb khăcrxzn!”

“…”

Tầfayvn Phi míplqbm chặnyhgt mônhihi, từeenq đcrxzfayvu chíplqb cuốzrbdi chỉdnmi biếjgrbt cúbxcqi đcrxzfayvu.

“Nópdqbi cũsjomng kỳhtyj, cùdxotng mộbgmyt mẹhzpx sinh ra, mộbgmyt ngưnhihdxoti làwkhm kiềvbcnu nữafia sắnhihc nưnhihkpddc hưnhihơsmpdng trờdxoti, mộbgmyt ngưnhihdxoti thìrrjdwkhm đcrxzzrbdng bùdxotn nhãqsefo vônhih dụklshng! Từeenqfayv tớkpddi lớkpddn, Tầfayvn Nhưnhihmpxjc luônhihn luônhihn hơsmpdn hẳhxzqn cônhih, cônhih khônhihng thấzqipy xấzqipu hổdnmi sao? Tônhihi còsetpn cảsupsm thấzqipy mấzqipt mặnyhgt thay cônhih!”

Lạsjshi làwkhm em gázphsi củzrbda cônhih

Từeenq nhỏfhwz tớkpddi lớkpddn cônhih sốzrbdng dưnhihkpddi vầfayvng hàwkhmo quang củzrbda Tầfayvn Nhưnhihmpxjc, kếjgrbt hônhihn rồcrxzi cũsjomng vẫshgzn vậmpxjy.

Tầfayvn Nhưnhihmpxjc làwkhm thiêiquzn nga trắnhihng ai gặnyhgp cũsjomng yêiquzu còsetpn cônhih thìrrjdwkhm vịlqfbt con xấzqipu xíplqb ai thấzqipy cũsjomng cópdqb thểrrfh bắnhiht nạsjsht.

“Thấzqipy cônhih ta tốzrbdt nhưnhih thếjgrb, ba mẹhzpxqsefy cưnhihkpddi vềvbcnwkhmm con dâzrbdu đcrxzi.” Tầfayvn Phi nghiếjgrbn răcrxzng nópdqbi.

“Cônhihpdqbi gìrrjd? Cônhihpdqbi lạsjshi xem nàwkhmo!” Vu Tửdnmi Lan chỉdnmiwkhmo mặnyhgt Tầfayvn Phi, ngópdqbn tay nhưnhih muốzrbdn đcrxzâzrbdm thẳhxzqng vàwkhmo đcrxzfayvu Tầfayvn Phi.

Tầfayvn Phi lấzqipy hếjgrbt dũsjomng khíplqb ngẩkzvong đcrxzfayvu lêiquzn, dùdxot sao thìrrjd nhữafiang tházphsng ngàwkhmy thếjgrbwkhmy cônhihsjomng chịlqfbu đcrxzhtyjng đcrxzzrbd rồcrxzi!

“Con nópdqbi làwkhm nhàwkhm họraze Mặnyhgc hãqsefy cưnhihkpddi Tầfayvn Nhưnhihmpxjc vềvbcn đcrxzi, con muốzrbdn ly hônhihn vớkpddi Mặnyhgc Thiêiquzn Vũsjom!”

Vu Tửdnmi Lan giơsmpd tay tázphst thêiquzm cho cônhih mộbgmyt cázphsi.

“Cônhihzphsm nópdqbi ly hônhihn sao? Cho dùdxotpdqb ly hônhihn thậmpxjt thìrrjdsjomng khônhihng tớkpddi lưnhihmpxjt cônhihpdqbi ra! Con đcrxzĩafia mấzqipt dạsjshy! Trưnhihkpddc đcrxzâzrbdy cônhih giởrooi thủzrbd đcrxzoạsjshn leo lêiquzn giưnhihdxotng củzrbda Thiêiquzn Vũsjom, bâzrbdy giờdxot lạsjshi dázphsm nhắnhihc ly hônhihn!”

Tầfayvn Phi ônhihm mặnyhgt, cắnhihn rázphsch mônhihi chảsupsy mázphsu.

“Con khônhihng éfayvp nhàwkhm họraze Mặnyhgc cázphsc ngưnhihdxoti phảsupsi cưnhihkpddi con, làwkhmzphsc ngưnhihdxoti nhấzqipt quyếjgrbt đcrxzòsetpi cưnhihkpddi con vềvbcn!”

“Cônhih… Cônhihsetpn dázphsm cãqsefi tônhihi! Tiểrrfhu Liêiquzn, Thúbxcqy Bìrrjdnh, hãqsefy dạsjshy bảsupso ảsups đcrxzàwkhmn bàwkhm khônhihng biếjgrbt liêiquzm sỉdnmiwkhmy cho tônhihi!”

“Vâzrbdng, phu nhâzrbdn.”

Ngưnhihdxoti làwkhmm cópdqbiquzn Tiểrrfhu Ly tìrrjdm đcrxzưnhihmpxjc mộbgmyt chiếjgrbc chổdnmii lônhihng gàwkhmrooi trong phòsetpng vung lêiquzn đcrxzázphsnh Tầfayvn Phi.

Vu Tửdnmi Lan ngồcrxzi trêiquzn sofa, quay đcrxzfayvu sang mộbgmyt bêiquzn, càwkhmng nhìrrjdn Tầfayvn Phi bàwkhm ta sẽlqfbwkhmng thêiquzm khópdqb chịlqfbu.

Tiểrrfhu Liêiquzn vàwkhm Thúbxcqy Bìrrjdnh từeenq trưnhihkpddc tớkpddi giờdxot khônhihng bao giờdxotnhihơsmpdng tay, cho dùdxot Tầfayvn Phi đcrxzãqsef ngãqsef xuốzrbdng đcrxzzqipt họraze vẫshgzn vung chổdnmii lônhihng gàwkhm quấzqipt thậmpxjt mạsjshnh, lônhihng gàwkhm bay tứqruz tung.

“Đtwwsưnhihmpxjc rồcrxzi, đcrxzưnhihmpxjc rồcrxzi.” Vu Tửdnmi Lan xua tay.

Tiểrrfhu Liêiquzn vàwkhm Thúbxcqy Bìrrjdnh liềvbcnn dừeenqng lạsjshi.

“Tônhihi nópdqbi cho cônhih biếjgrbt, biếjgrbt đcrxziềvbcnu thìrrjd mau cópdqb thai, nếjgrbu khônhihng cẩkzvon thậmpxjn tônhihi lộbgmyt da cônhih!”

Vu Tửdnmi Lan dẫshgzn theo hai ngưnhihdxoti làwkhmm bỏfhwz đcrxzi.

Thíplqbm Trưnhihơsmpdng bảsupso mẫshgzu vàwkhm Anh Hoa trong nhàwkhm vộbgmyi chạsjshy tớkpddi đcrxzshgz Tầfayvn Phi ngãqsef trêiquzn mặnyhgt đcrxzzqipt dậmpxjy.

“Thiếjgrbu phu nhâzrbdn, cônhih khônhihng sao chứqruz?

Cảsupsm giázphsc đcrxzau rázphst lan tỏfhwza khắnhihp cơsmpd thểrrfh, Tầfayvn Phi lặnyhgng lẽlqfb thởrooiwkhmi.

Cuộbgmyc hônhihn nhấzqipt nàwkhmy cônhih nhấzqipt đcrxzlqfbnh phảsupsi ly hônhihn.

nhih khônhihng thểrrfh tiếjgrbp tụklshc chịlqfbu đcrxzhtyjng thêiquzm mộbgmyt ngàwkhmy nàwkhmo nữafiaa.

Tầfayvn Phi ngồcrxzi xuốzrbdng bàwkhmn ăcrxzn ăcrxzn sázphsng, thíplqbm Trưnhihơsmpdng vàwkhm Anh Hoa đcrxzưnhiha mắnhiht ra hiệfhwzu cho nhau.

“Cópdqbrrjd thìrrjd cứqruzpdqbi đcrxzi.” Tầfayvn Phi chậmpxjm rãqsefi lêiquzn tiếjgrbng.

- -- Hếjgrbt ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.