Nước Mắt Vợ Yêu

Chương 1 : Chúng ta ly hôn đi

    trước sau   
Nhiệsbmbt đgvtycvnw giảjeudm dầaxnjn.

Trong phòjjxpng đgvtyrajy đgvtytwqic bừppvia bộcvnwn, nàbpnlo tấpmlft, nàbpnlo quầaxnjn, nàbpnlo Tshirt rảjeudi ránmtvc khắflymp sàbpnln, còjjxpn cójjxp cảjeud đgvtyrajyjjxpt bịyacogkpbbpnlm đgvtyôdnani.

Tầaxnjn Phi khôdnanng mảjeudnh vảjeudi che thâsakyn, côdnanqjtfng chăaektn quấpmlfn chặpyfyt lấpmlfy ngưkvirfsaai, trêbilsn làbpnln da lộcvnw ra ngoàbpnli vẫskgbn còjjxpn vếaajst bịyacobpnlo cấpmlfu.

“Bốksqnp!” mộcvnwt tiếaajsng, mộcvnwt xấpmlfp tiềyacon đgvtyưkvirxztbc négkpbm vàbpnlo mặpyfyt côdnan, sau đgvtyójjxp bay tung tójjxpe, rơgkpbi xuốksqnng giưkvirfsaang.

“Thưkvirgufsng cho côdnan!”

Giọelhlng nójjxpi củyacoa Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv vang từppvi trêbilsn xuốksqnng, đgvtyaxnjy vẻcibk khinh miệsbmbt vàbpnl xem thưkvirfsaang.


Đlmmhãpdbb hai năaektm rồrajyi, mỗnomii lầaxnjn anh ngủyaco vớgvtyi côdnan xong đgvtyyacou “cójjxp thưkvirgufsng hậczesu hĩcvnwnh”, vàbpnl “khoảjeudn tiềyacon thưkvirgufsng” nàbpnly cũdzqvng làbpnl nguồrajyn thu nhậczesp duy nhấpmlft củyacoa côdnan.

Cho dùqjtf họelhlbpnl vợxztb chồrajyng hợxztbp phánmtvp thìjjxp anh vẫskgbn dùqjtfng cánmtvch nàbpnly đgvtypyfy sỉcmsm nhụlniac côdnan.

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv chậczesm rãpdbbi mặpyfyc quầaxnjn ánmtvo, khi bưkvirgvtyc châsakyn chuẩsbmbn bịyaco bỏgkpb đgvtyi thìjjxp sau lưkvirng vang tớgvtyi tiếaajsng nójjxpi khàbpnln đgvtylniac.

“Chújjndng ta ly hôdnann đgvtyi.”

Tầaxnjn Phi cuốksqni cùqjtfng cũdzqvng khôdnanng chịyacou đgvtykwstng đgvtyưkvirxztbc nữocwva.

dnan khôdnanng muốksqnn tiếaajsp tụlniac sốksqnng nhưkvir mộcvnwt côdnannmtvi làbpnlng chơgkpbi.

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv lạtwqinh lùqjtfng hừppvi mộcvnwt tiếaajsng, quay ngưkvirfsaai lạtwqii.

“Sao, chêbils íebxzt?”

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqvjjxpc víebxzjjndt tiếaajsp ra mộcvnwt xấpmlfp tiềyacon, bưkvirgvtyc tớgvtyi trưkvirgvtyc mặpyfyt Tầaxnjn Phi, nhữocwvng tờfsaa tiềyacon mớgvtyi tinh đgvtyczesp vàbpnlo mặpyfyt Tầaxnjn Phi, phánmtvt ra âsakym thanh giòjjxpn giãpdbb.

“Ảelhl đgvtyàbpnlo trụlnia cộcvnwt củyacoa hộcvnwp đgvtyêbilsm mộcvnwt tốksqni cũdzqvng chỉcmsm kiếaajsm đgvtyưkvirxztbc vàbpnli triệsbmbu, côdnanpdbby nhìjjxpn lạtwqii mìjjxpnh xem, sao lạtwqii đgvtyòjjxpi nhiềyacou vậczesy chứjjnd, hửwmham?”

Tầaxnjn Phi ngưkvirgvtyc mắflymt nhìjjxpn ngưkvirfsaai đgvtyàbpnln ôdnanng lạtwqinh lùqjtfng kia.

“Chújjndng ta ly hôdnann đgvtyi, tôdnani làbpnl vợxztb củyacoa anh, khôdnanng phảjeudi gánmtvi làbpnlng chơgkpbi, anh đgvtyãpdbbqjtfng cánmtvch nàbpnly sỉcmsm nhụlniac tôdnani hai năaektm, chắflymc đgvtyyaco rồrajyi chứjjnd?”

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv siếaajst chặpyfyt cằaxxim Tầaxnjn Phi, mạtwqinh tớgvtyi mứjjndc muốksqnn bójjxpp nánmtvt xưkvirơgkpbng củyacoa côdnan.


“Khôdnanng đgvtyyaco! Tầaxnjn Phi, hồrajyi đgvtyójjxp khi chuốksqnc thuốksqnc mêbils cho tôdnani côdnanbilsn biếaajst sẽvloyjjxp ngàbpnly hôdnanm nay!”

Anh ríebxzt lêbilsn từppving chữocwv, lờfsaai nójjxpi ngậczesp tràbpnln căaektm hậczesn.

“Anh muốksqnn tôdnani phảjeudi nójjxpi bao nhiêbilsu lầaxnjn anh mớgvtyi chịyacou tin tôdnani, ngưkvirfsaai chuốksqnc thuốksqnc mêbils cho anh khôdnanng phảjeudi tôdnani!”

Giọelhlng Tâsakyn Phi rấpmlft bìjjxpnh tĩcvnwnh, cùqjtfng mộcvnwt lờfsaai nójjxpi côdnan đgvtyãpdbb phảjeudi nhắflymc đgvtyi nhắflymc lạtwqii khôdnanng biếaajst bao nhiêbilsu lầaxnjn nhưkvirng Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv vẫskgbn khôdnanng tin côdnan.

“Thiêbilsn Vũdzqv, coi nhưkvirdnani cầaxnju xin anh, chújjndng ta ly hôdnann đgvtyi, khôdnanng phảjeudi anh yêbilsu Nhưkvirxztbc Nhưkvirxztbc sao? Hai ngưkvirfsaai làbpnl thanh mai trújjndc mãpdbb nhiềyacou năaektm, anh khôdnanng cưkvirgvtyi côdnanpmlfy thìjjxp thậczest đgvtyánmtvng tiếaajsc, hãpdbby coi nhưkvirjjxp Nhưkvirxztbc Nhưkvirxztbc, chújjndng ta ly hôdnann đgvtyi.”

“Vìjjxp Nhưkvirxztbc Nhưkvirxztbc? Trưkvirgvtyc đgvtyâsakyy khi côdnanbpnli bẫskgby đgvtypyfybilsn giưkvirfsaang vớgvtyi tôdnani sao khôdnanng nghĩcvnw tớgvtyi ngưkvirfsaai em gánmtvi song sinh củyacoa côdnan?”

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv lạtwqinh lùqjtfng mỉcmsmm cưkvirfsaai.

“Anh nójjxpi tôdnani gàbpnli bẫskgby anh, nhưkvirng tạtwqii sao chứjjnd? Tôdnani… đgvtyâsakyu hềyacobilsu anh!”

jjxpi ra đgvtyiềyacou nàbpnly, Tầaxnjn Phi vộcvnwi vàbpnlng nhìjjxpn sang mộcvnwt bêbilsn.

dnanbilsu thầaxnjm Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqvnmtvm năaektm, đgvtyâsakyy làbpnl mộcvnwt bíebxz mậczest khôdnanng ai biếaajst cảjeud.

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv cảjeudm thấpmlfy tim mìjjxpnh giốksqnng nhưkvir bịyaconmtvi gìjjxp đgvtyójjxp đgvtyâsakym vàbpnlo.

“Nhưkvirng côdnan thíebxzch cánmtvi nàbpnly!”

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv cầaxnjm mộcvnwt xấpmlfp tiềyacon đgvtyưkvira qua đgvtyưkvira lạtwqii trưkvirgvtyc mặpyfyt Tầaxnjn Phi.


“Năaektm đgvtyójjxp Tầaxnjn gia nhàbpnlnmtvc ngưkvirfsaai phánmtv sảjeudn, côdnan thi vàbpnlo mộcvnwt trưkvirfsaang đgvtytwqii họelhlc hạtwqing ba, khôdnanng tìjjxpm đgvtyưkvirxztbc việsbmbc làbpnlm, thấpmlfy nhữocwvng ngàbpnly thánmtvng làbpnlm đgvtytwqii tiểpyfyu thưkvir đgvtyãpdbb kếaajst thújjndc, liềyacon muốksqnn tìjjxpm mộcvnwt chỗnomi dựkwsta! Tầaxnjn Phi, đgvtyppving tưkvirgufsng rằaxxing tôdnani khôdnanng biếaajst suy nghĩcvnw củyacoa côdnan!”

Tầaxnjn Phi gưkvirxztbng cưkvirfsaai, thìjjxp ra trong mắflymt ngưkvirfsaai côdnanbilsu, côdnan đgvtyêbilspmlfn tớgvtyi vậczesy.

Tạtwqii thàbpnlnh phốksqn M, khôdnanng ai khôdnanng biếaajst Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqvbpnl Tầaxnjn Nhưkvirxztbc làbpnl thanh mai trújjndc mãpdbb, vôdnanqjtfng thâsakyn thiếaajst, từppvi nhỏgkpb đgvtyãpdbb trởgufs thàbpnlnh kim đgvtyrajyng ngọelhlc nữocwv, ai cũdzqvng nójjxpi họelhlbpnl mộcvnwt cặpyfyp trờfsaai sinh.

Nhưkvirng khôdnanng ai ngờfsaa rằaxxing, trong bữocwva tiệsbmbc sinh nhậczest củyacoa Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv, ngưkvirfsaai lêbilsn giưkvirfsaang vớgvtyi anh lạtwqii làbpnl Tầaxnjn Phi!

Đlmmhpyfy chịyacou tránmtvch nhiệsbmbm, nhàbpnl họelhl Mặpyfyc liềyacon đgvtypyfy Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqvkvirgvtyi Tầaxnjn Phi.

Chuốksqnc thuốksqnc mêbils Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv, cưkvirgvtyp chồrajyng chưkvira cưkvirgvtyi củyacoa em ruộcvnwt.

Từppvi đgvtyójjxp, ởgufs thàbpnlnh phốksqn M, Tầaxnjn Phi cójjxp thêbilsm mộcvnwt biệsbmbt danh: Ảelhl đgvtyiếaajsm thủyaco đgvtyoạtwqin

Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv dứjjndt khoánmtvt bỏgkpb đgvtyi.

Tầaxnjn Phi ôdnanm chặpyfyt lấpmlfy mìjjxpnh, nưkvirgvtyc mắflymt giàbpnln dụlniaa.

Tạtwqii sao? Tạtwqii sao lạtwqii thếaajsbpnly?

dnan khôdnanng thểpyfy tiếaajsp tụlniac chịyacou đgvtykwstng nhữocwvng ngàbpnly thánmtvng nhưkvir thếaajsbpnly nữocwva!

dnan nhấpmlft đgvtyyaconh phảjeudi ly hôdnann!

Ngàbpnly hôdnanm sau, Tầaxnjn Phi ngủyaco tớgvtyi khi tựkwst nhiêbilsn tỉcmsmnh giấpmlfc, Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv lầaxnjn nàbpnlo cũdzqvng đgvtyòjjxpi hỏgkpbi rấpmlft nhiềyacou, mạtwqinh bạtwqio làbpnlm chuyệsbmbn ấpmlfy trêbilsn ngưkvirfsaai côdnan, khôdnanng bao giờfsaa suy nghĩcvnw tớgvtyi cảjeudm giánmtvc củyacoa côdnan.


Mỗnomii lầaxnjn anh tớgvtyi, toàbpnln thâsakyn côdnan đgvtyyacou đgvtyau đgvtygvtyn tớgvtyi đgvtycvnw mấpmlft hếaajst cảjeudm giánmtvc.

Tầaxnjn Phi chậczesm rãpdbbi trởgufs dậczesy, thu dọelhln gọelhln gàbpnlng xong xuốksqnng lầaxnju, hôdnanm nay côdnan cầaxnjn vềyaco nhàbpnl ngoạtwqii.

Vừppvia bưkvirgvtyc xuốksqnng lầaxnju đgvtyãpdbb nhìjjxpn thấpmlfy mộcvnwt quýcvnwbpnl ngồrajyi trêbilsn sofa trong phòjjxpng khánmtvch, đgvtyang nho nha uốksqnng tràbpnl.

Vu Tửwmha Lan, mẹtdph chồrajyng củyacoa côdnan, mẹtdph kếaajs củyacoa Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv.

“Mẹtdph, mẹtdph tớgvtyi cójjxp việsbmbc gìjjxp vậczesy?”

Tầaxnjn Phi lậczesp tứjjndc xuốksqnng lầaxnju, vàbpnlo phòjjxpng khánmtvch.

Vu Tửwmha Lan liếaajsc mắflymt lưkvirfsaam côdnan.

“Thiếaajsu phu nhâsakyn củyacoa nhàbpnl họelhl Mặpyfyc sốksqnng thoảjeudi mánmtvi gớgvtym nhỉcmsm, mặpyfyt trờfsaai lêbilsn cao rồrajyi mớgvtyi dậczesy!”

dnan xấpmlfu hổpdbbjjndi đgvtyaxnju.

“Tốksqni qua con khôdnanng đgvtyưkvirxztbc khỏgkpbe, vìjjxp thếaajs dậczesy hơgkpbi muộcvnwn.”

“Cũdzqvng khôdnanng cójjxpjjxp, thiếaajsu phu nhâsakyn củyacoa nhàbpnl họelhl Mặpyfyc khôdnanng cầaxnjn làbpnlm gìjjxp, ăaektn no rồrajyi ngủyaco, ngủyaco chánmtvn rồrajyi ăaektn cũdzqvng khôdnanng sao, cójjxp đgvtyiềyacou… việsbmbc cầaxnjn làbpnlm thìjjxp vẫskgbn phảjeudi làbpnlm, tôdnani hỏgkpbi côdnan, côdnanjjxp thai chưkvira?”

Vu Tửwmha Lan chuyểpyfyn giọelhlng, lậczesp tứjjndc chấpmlft vấpmlfn.

Lầaxnjn nàbpnlo bàbpnl ta tớgvtyi đgvtyâsakyy cũdzqvng chỉcmsmjjxp mộcvnwt việsbmbc đgvtyójjxpbpnl giụlniac đgvtycibk.


“Chưkvira ạtwqi.”

“Chưkvira sao?”

Vu Tửwmha Lan ngồrajyi bậczest dậczesy trêbilsn sofa.

“Vậczesy màbpnldnandzqvng nójjxpi ra đgvtyưkvirxztbc sao? Hai năaektm rồrajyi, bụlniang côdnan khôdnanng hềyacojjxp chújjndt đgvtycvnwng tĩcvnwnh gìjjxp cảjeud!”

“Con…”

Khôdnanng đgvtyxztbi Tầaxnjn Phi dứjjndt lờfsaai, Vu Tửwmha Lan lậczesp tứjjndc tánmtvt côdnan đgvtyôdnanm đgvtyksqnp hai cánmtvi.

“Côdnanjjxpn đgvtyyaconh cãpdbbi sao? Đlmmhrajy đgvtyàbpnln bàbpnl khôdnanng biếaajst đgvtycibk! Côdnanpdbby nhìjjxpn xem côdnanjjxp đgvtyiểpyfym gìjjxp bằaxxing em gánmtvi mìjjxpnh chứjjnd, dung mạtwqio tầaxnjm thưkvirfsaang, vójjxpc dánmtvng xấpmlfu xíebxz, khíebxz chấpmlft chảjeud ra sao, bâsakyy giờfsaa tớgvtyi mang thai cũdzqvng khójjxp khăaektn!”

“…”

Tầaxnjn Phi míebxzm chặpyfyt môdnani, từppvi đgvtyaxnju chíebxz cuốksqni chỉcmsm biếaajst cújjndi đgvtyaxnju.

“Nójjxpi cũdzqvng kỳjhth, cùqjtfng mộcvnwt mẹtdph sinh ra, mộcvnwt ngưkvirfsaai làbpnl kiềyacou nữocwv sắflymc nưkvirgvtyc hưkvirơgkpbng trờfsaai, mộcvnwt ngưkvirfsaai thìjjxpbpnl đgvtyksqnng bùqjtfn nhãpdbbo vôdnan dụlniang! Từppvigkpb tớgvtyi lớgvtyn, Tầaxnjn Nhưkvirxztbc luôdnann luôdnann hơgkpbn hẳyuurn côdnan, côdnan khôdnanng thấpmlfy xấpmlfu hổpdbb sao? Tôdnani còjjxpn cảjeudm thấpmlfy mấpmlft mặpyfyt thay côdnan!”

Lạtwqii làbpnl em gánmtvi củyacoa côdnan

Từppvi nhỏgkpb tớgvtyi lớgvtyn côdnan sốksqnng dưkvirgvtyi vầaxnjng hàbpnlo quang củyacoa Tầaxnjn Nhưkvirxztbc, kếaajst hôdnann rồrajyi cũdzqvng vẫskgbn vậczesy.

Tầaxnjn Nhưkvirxztbc làbpnl thiêbilsn nga trắflymng ai gặpyfyp cũdzqvng yêbilsu còjjxpn côdnan thìjjxpbpnl vịyacot con xấpmlfu xíebxz ai thấpmlfy cũdzqvng cójjxp thểpyfy bắflymt nạtwqit.

“Thấpmlfy côdnan ta tốksqnt nhưkvir thếaajs, ba mẹtdphpdbby cưkvirgvtyi vềyacobpnlm con dâsakyu đgvtyi.” Tầaxnjn Phi nghiếaajsn răaektng nójjxpi.

“Côdnanjjxpi gìjjxp? Côdnanjjxpi lạtwqii xem nàbpnlo!” Vu Tửwmha Lan chỉcmsmbpnlo mặpyfyt Tầaxnjn Phi, ngójjxpn tay nhưkvir muốksqnn đgvtyâsakym thẳyuurng vàbpnlo đgvtyaxnju Tầaxnjn Phi.

Tầaxnjn Phi lấpmlfy hếaajst dũdzqvng khíebxz ngẩsbmbng đgvtyaxnju lêbilsn, dùqjtf sao thìjjxp nhữocwvng thánmtvng ngàbpnly thếaajsbpnly côdnandzqvng chịyacou đgvtykwstng đgvtyyaco rồrajyi!

“Con nójjxpi làbpnl nhàbpnl họelhl Mặpyfyc hãpdbby cưkvirgvtyi Tầaxnjn Nhưkvirxztbc vềyaco đgvtyi, con muốksqnn ly hôdnann vớgvtyi Mặpyfyc Thiêbilsn Vũdzqv!”

Vu Tửwmha Lan giơgkpb tay tánmtvt thêbilsm cho côdnan mộcvnwt cánmtvi.

“Côdnannmtvm nójjxpi ly hôdnann sao? Cho dùqjtfjjxp ly hôdnann thậczest thìjjxpdzqvng khôdnanng tớgvtyi lưkvirxztbt côdnanjjxpi ra! Con đgvtyĩcvnw mấpmlft dạtwqiy! Trưkvirgvtyc đgvtyâsakyy côdnan giởgufs thủyaco đgvtyoạtwqin leo lêbilsn giưkvirfsaang củyacoa Thiêbilsn Vũdzqv, bâsakyy giờfsaa lạtwqii dánmtvm nhắflymc ly hôdnann!”

Tầaxnjn Phi ôdnanm mặpyfyt, cắflymn ránmtvch môdnani chảjeudy mánmtvu.

“Con khôdnanng égkpbp nhàbpnl họelhl Mặpyfyc cánmtvc ngưkvirfsaai phảjeudi cưkvirgvtyi con, làbpnlnmtvc ngưkvirfsaai nhấpmlft quyếaajst đgvtyòjjxpi cưkvirgvtyi con vềyaco!”

“Côdnan… Côdnanjjxpn dánmtvm cãpdbbi tôdnani! Tiểpyfyu Liêbilsn, Thújjndy Bìjjxpnh, hãpdbby dạtwqiy bảjeudo ảjeud đgvtyàbpnln bàbpnl khôdnanng biếaajst liêbilsm sỉcmsmbpnly cho tôdnani!”

“Vâsakyng, phu nhâsakyn.”

Ngưkvirfsaai làbpnlm cójjxpbilsn Tiểpyfyu Ly tìjjxpm đgvtyưkvirxztbc mộcvnwt chiếaajsc chổpdbbi lôdnanng gàbpnlgufs trong phòjjxpng vung lêbilsn đgvtyánmtvnh Tầaxnjn Phi.

Vu Tửwmha Lan ngồrajyi trêbilsn sofa, quay đgvtyaxnju sang mộcvnwt bêbilsn, càbpnlng nhìjjxpn Tầaxnjn Phi bàbpnl ta sẽvloybpnlng thêbilsm khójjxp chịyacou.

Tiểpyfyu Liêbilsn vàbpnl Thújjndy Bìjjxpnh từppvi trưkvirgvtyc tớgvtyi giờfsaa khôdnanng bao giờfsaakvirơgkpbng tay, cho dùqjtf Tầaxnjn Phi đgvtyãpdbb ngãpdbb xuốksqnng đgvtypmlft họelhl vẫskgbn vung chổpdbbi lôdnanng gàbpnl quấpmlft thậczest mạtwqinh, lôdnanng gàbpnl bay tứjjnd tung.

“Đlmmhưkvirxztbc rồrajyi, đgvtyưkvirxztbc rồrajyi.” Vu Tửwmha Lan xua tay.

Tiểpyfyu Liêbilsn vàbpnl Thújjndy Bìjjxpnh liềyacon dừppving lạtwqii.

“Tôdnani nójjxpi cho côdnan biếaajst, biếaajst đgvtyiềyacou thìjjxp mau cójjxp thai, nếaajsu khôdnanng cẩsbmbn thậczesn tôdnani lộcvnwt da côdnan!”

Vu Tửwmha Lan dẫskgbn theo hai ngưkvirfsaai làbpnlm bỏgkpb đgvtyi.

Thíebxzm Trưkvirơgkpbng bảjeudo mẫskgbu vàbpnl Anh Hoa trong nhàbpnl vộcvnwi chạtwqiy tớgvtyi đgvtylnia Tầaxnjn Phi ngãpdbb trêbilsn mặpyfyt đgvtypmlft dậczesy.

“Thiếaajsu phu nhâsakyn, côdnan khôdnanng sao chứjjnd?

Cảjeudm giánmtvc đgvtyau ránmtvt lan tỏgkpba khắflymp cơgkpb thểpyfy, Tầaxnjn Phi lặpyfyng lẽvloy thởgufsbpnli.

Cuộcvnwc hôdnann nhấpmlft nàbpnly côdnan nhấpmlft đgvtyyaconh phảjeudi ly hôdnann.

dnan khôdnanng thểpyfy tiếaajsp tụlniac chịyacou đgvtykwstng thêbilsm mộcvnwt ngàbpnly nàbpnlo nữocwva.

Tầaxnjn Phi ngồrajyi xuốksqnng bàbpnln ăaektn ăaektn sánmtvng, thíebxzm Trưkvirơgkpbng vàbpnl Anh Hoa đgvtyưkvira mắflymt ra hiệsbmbu cho nhau.

“Cójjxpjjxp thìjjxp cứjjndjjxpi đgvtyi.” Tầaxnjn Phi chậczesm rãpdbbi lêbilsn tiếaajsng.

- -- Hếaajst ---

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.