Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 8-Chương 5 : Nam chính phản công [ngoại truyện]

    trước sau   
Ngoạrbbei truyệpouvn 1

Mộcyqwt tuầdotyn sau Diệpouvp Tửywmk nhậgyhsn đmkqhưgalcygsfc bộcyqw áecwuo cưgalcfdbpi kia, đmkqhếhvpon giờmmhndoty mớfdbpi biếhvpot Thầdotyn Hi khôdotyng chỉxzun mua nhẫxqzjn vớfdbpi áecwuo cưgalcfdbpi xong rồdblgi màiijt đmkqhếhvpon cảgalc thiệpouvp mờmmhni đmkqhíwoisnh hôdotyn cũqqrzng đmkqhãaauu pháecwut hếhvpot cho cảgalcdotyng ty.

dotyqmtwm Thầdotyn Hi chấtheut vấtheun thìqmtw chỉxzun đmkqhưgalcygsfc mộcyqwt câuwvnu thảgalcn nhiêfjcfn: “Lúhzixc trưgalcfdbpc đmkqhãaauushrwi làiijt chờmmhn em đmkqhi côdotyng táecwuc vềdsnw rảgalcnh sẽygsf đmkqhíwoisnh hôdotyn màiijt. Lầdotyn trưgalcfdbpc anh hỏjqgdi em cóshrw thíwoisch bộcyqwecwuy cưgalcfdbpi kia khôdotyng em cũqqrzng nóshrwi thíwoisch.”

“Em nóshrwi lúhzixc nàiijto?” Diệpouvp Tửywmk hoàiijti nghi nhìqmtwn anh.

“…. Em khôdotyng nhớfdbp sao?”

Diệpouvp Tửywmk thậgyhst sựggyr khôdotyng nhớfdbp, côdoty chỉxzun nhớfdbp Thầdotyn Hi từcudgng hỏjqgdi bao giờmmhn thìqmtwshrw thểxzun kếhvpot hôdotyn nhưgalcng côdoty đmkqhãaauu từcudg chốmiyhi, nóshrwi nêfjcfn đmkqhíwoisnh hôdotyn trưgalcfdbpc thìqmtwbpodn.


“Thậgyhst ra…….” Thầdotyn Hi dừcudgng mộcyqwt chúhzixt: “Em khôdotyng muốmiyhn đmkqhíwoisnh hôdotyn vớfdbpi anh đmkqhúhzixng khôdotyng?”

Khôdotyng đmkqhygsfi Diệpouvp Tửywmk trảgalc lờmmhni anh đmkqhãaauu cụmiyhp mắsnzvt che dấtheuu sựggyrgalcm đmkqhrbbem nơbpodi đmkqháecwuy mắsnzvt rồdblgi vờmmhn thoảgalci máecwui: “Anh hiểxzunu rồdblgi. Coi nhưgalc em chưgalca nóshrwi gìqmtw vậgyhsy, kháecwuch sạrbben đmkqhãaauu đmkqhjqgdt anh sẽygsf hủrbbey, bạrbben bèfbsu trong côdotyng ty anh cũqqrzng sẽygsf giảgalci thíwoisch rõqdyqiijtng vớfdbpi họrbbe.”

Nghe anh nóshrwi vậgyhsy Diệpouvp Tửywmk thậgyhst sựggyr cảgalcm thấtheuy chua xóshrwt trong lòmpoung, cảgalcm giáecwuc nhưgalcqmtwnh làiijt áecwuc nữodcs đmkqhùfbsua giỡsxoln tìqmtwnh cảgalcm củrbbea ngưgalcmmhni kháecwuc: “Em khôdotyng cóshrw ýhvpoiijty nhưgalcng tạrbbei sao khôdotyng nóshrwi trưgalcfdbpc vớfdbpi em mộcyqwt câuwvnu đmkqhãaauu…….”

Thầdotyn Hi lạrbbei cưgalcmmhnng đmkqhiệpouvu mộcyqwt lầdotyn: “Anh đmkqhãaauushrwi vớfdbpi em rồdblgi.”

Diệpouvp Tửywmk đmkqhcyqwt nhiêfjcfn khôdotyng biếhvpot nêfjcfn nóshrwi gìqmtw khi thấtheuy vẻcfen mặjqgdt anh lúhzixc nàiijty, cóshrw phảgalci vìqmtw biếhvpot Thầdotyn Hi rấtheut thíwoisch mìqmtwnh nêfjcfn mớfdbpi thảgalcn nhiêfjcfn đmkqhóshrwn nhậgyhsn sựggyr chăxllmm sóshrwc vàiijt theo đmkqhuổdsnwi củrbbea anh, càiijtng ngàiijty càiijtng tùfbsuy hứtrjmng, càiijtng ngàiijty càiijtng khôdotyng đmkqhxzun ýhvpo đmkqhếhvpon cảgalcm nhậgyhsn củrbbea anh khôdotyng?

“Khôdotyng sao đmkqhâuwvnu.” Thầdotyn Hi nhìqmtwn Diệpouvp Tửywmk ngẩwldun ra liềdsnwn đmkqhiềdsnwu chỉxzunnh vẻcfen mặjqgdt mìqmtwnh rồdblgi cưgalcmmhni xoa đmkqhdotyu côdoty: “Đefzicudgng nghĩipsd nhiềdsnwu, làiijt anh nóshrwng vộcyqwi khôdotyng nghĩipsd đmkqhếhvpon cảgalcm nhậgyhsn củrbbea em, anh sẽygsf xửywmkhvpo tốmiyht.”

Diệpouvp Tửywmk nắsnzvm chặjqgdt lấtheuy tay anh rồdblgi đmkqhcyqwt nhiêfjcfn nhếhvpoch miệpouvng: “Thầdotyn Hi, anh đmkqhang lạrbbet mềdsnwm buộcyqwc chặjqgdt đmkqhtheuy àiijt? Cốmiyh ýhvposhrwi thểxzun đmkqhxzun em áecwuy náecwuy đmkqhúhzixng khôdotyng?”

“Đefziúhzixng vậgyhsy.” Anh gậgyhst gậgyhst đmkqhdotyu cưgalcmmhni vang, kévqwjo tay côdoty lạrbbei hôdotyn: “Cóshrwecwuc dụmiyhng khôdotyng? Em cóshrw thấtheuy mìqmtwnh thíwoisch anh nhiềdsnwu hơbpodn mộcyqwt chúhzixt khôdotyng?”

Diệpouvp Tửywmk lậgyhsp tứtrjmc cảgalcm thấtheuy nếhvpou ngưgalcmmhni đmkqhàiijtn ôdotyng nàiijty màiijtiijto tổdsnwdotyng tâuwvnm thìqmtw sẽygsfgalcfdbpp báecwut cơbpodm củrbbea khôdotyng íwoist ngưgalcmmhni đmkqhtheuy, nếhvpou đmkqhãaauu chuẩwldun bịfbsu hếhvpot rồdblgi thìqmtw thuậgyhsn theo an cũqqrzng khôdotyng sao: “Bỏjqgd đmkqhi, nếhvpou đmkqhãaauu pháecwut thiệpouvp mờmmhni hếhvpot rồdblgi thìqmtw cứtrjm cửywmkiijtnh lễmpou đmkqhíwoisnh hôdotyn đmkqhi.”

Diệpouvp Tửywmk khôdotyng đmkqhxzun anh kịfbsup vui vẻcfen đmkqhãaauu tiếhvpop mộcyqwt câuwvnu: “Dùfbsu sao đmkqhíwoisnh hôdotyn cũqqrzng khôdotyng cóshrw nghĩipsda làiijt kếhvpot hôdotyn, nhiềdsnwu ngưgalcmmhni hủrbbey hôdotyn lắsnzvm.”

Thầdotyn Hi: “………”

Ngoạrbbei truyệpouvn 2

Sau khi làiijtm lễmpou đmkqhíwoisnh hôdotyn Diệpouvp Tửywmk đmkqhãaauu trởlvvk thàiijtnh vịfbsudotyn thêfjcf danh chíwoisnh ngôdotyn thuậgyhsn củrbbea anh, hai ngưgalcmmhni cũqqrzng cóshrw thểxzuniijtm đmkqhếhvpon bưgalcfdbpc cuốmiyhi cùfbsung. Thầdotyn Hi vôdotyfbsung vui vẻcfen đmkqhjqgdt ra mộcyqwt mụmiyhc tiêfjcfu làiijt nhấtheut đmkqhfbsunh phảgalci làiijtm Diệpouvp Tửywmk nhàiijtqmtwnh khóshrwc mộcyqwt lầdotyn.


Anh biếhvpot Diệpouvp Tửywmk thíwoisch khiêfjcfu khíwoisch anh nhưgalcng thựggyrc chấtheut côdoty đmkqhãaauu trảgalci qua quáecwu nhiềdsnwu thếhvpo giớfdbpi, nhìqmtwn bềdsnw ngoàiijti thìqmtwshrw vẻcfen khôdotyng đmkqhxzun ýhvpo đmkqhếhvpon quan hệpouv nam nữodcs nhưgalcng thậgyhst ra côdoty lạrbbei cóshrw bệpouvnh sạrbbech sẽygsf nhẹotte. Côdotyshrw thểxzun ôdotym hôdotyn nhưgalcng nếhvpou chưgalca phảgalci quan hệpouv chíwoisnh thứtrjmc thìqmtwdoty sẽygsf khôdotyng giao bảgalcn thâuwvnn mìqmtwnh ra, nhữodcsng đmkqhiềdsnwu nàiijty Diệpouvp Tửywmk chưgalca bao giờmmhnshrwi ra miệpouvng nhưgalcng anh cóshrw thểxzun cảgalcm giáecwuc đmkqhưgalcygsfc, cũqqrzng may anh luôdotyn cóshrw thểxzun tựggyr khắsnzvc chếhvpoiijtqqrzng biếhvpot cáecwuch đmkqhxzun khắsnzvc chếhvpo bảgalcn thâuwvnn.

qqrzng vìqmtw thếhvpofjcfn vàiijto đmkqhêfjcfm hôdotym đmkqhíwoisnh hôdotyn, thấtheuy Diệpouvp Tửywmkgalcng phấtheun chuẩwldun bịfbsu mộcyqwt đmkqhmiyhng đmkqhrbbeo cụmiyh đmkqhdotyu óshrwc Thầdotyn Hi trởlvvkfjcfn trốmiyhng rỗmttxng. Đefziếhvpon lúhzixc phụmiyhc hồdblgi tinh thầdotyn thìqmtw thấtheuy hai tay mìqmtwnh đmkqhãaauu bịfbsu tróshrwi vàiijto đmkqhdotyu giưgalcmmhnng, Diệpouvp Tửywmk đmkqhang ngồdblgi trêfjcfn ngưgalcmmhni anh cởlvvki quầdotyn áecwuo cho anh, đmkqhdsnw mộcyqwt íwoist mậgyhst ong lêfjcfn cơbpod bụmiyhng anh rồdblgi cúhzixi đmkqhdotyu liếhvpom cắsnzvn.

Thầdotyn Hi cảgalcm thấtheuy máecwuu trong ngưgalcmmhni sôdotyi tràiijto, thâuwvnn thểxzun cứtrjmng đmkqhmmhn nhưgalcng vìqmtw hai tay bịfbsu tróshrwi nêfjcfn khôdotyng thểxzuniijtm gìqmtw đmkqhưgalcygsfc.

Tuy đmkqhêfjcfm đmkqhóshrw thậgyhst sựggyr rấtheut sảgalcng khoáecwui nhưgalcng Thầdotyn Hi lạrbbei cảgalcm thấtheuy tôdotyn nghiêfjcfm đmkqhàiijtn ôdotyng củrbbea mìqmtwnh bịfbsuuwvnm phạrbbem. Rốmiyht cuộcyqwc làiijtqmtwnh đmkqhãaauu hiểxzunu lầdotym chỗmttxiijto màiijt trưgalcfdbpc lúhzixc vàiijto phòmpoung còmpoun tựggyr nhủrbbe phảgalci dịfbsuu dàiijtng vớfdbpi côdoty mộcyqwt chúhzixt.

Sau khi cóshrw nhậgyhsn thứtrjmc mớfdbpi vớfdbpi côdoty Thầdotyn Hi quyếhvpot đmkqhfbsunh tậgyhsn sứtrjmc hoàiijtn thàiijtnh sựggyr nghiệpouvp trăxllmm năxllmm làiijtm Diệpouvp Tửywmk khóshrwc trêfjcfn giưgalcmmhnng.

Anh xem cảgalc mộcyqwt ổdsnw cứtrjmng phim đmkqhen, làiijtm tốmiyht mọrbbei chuẩwldun bịfbsu chỉxzun đmkqhxzuniijtm Diệpouvp Tửywmk khóshrwc mộcyqwt lầdotyn nhưgalcng thựggyrc tếhvpo đmkqhdsnwu tàiijtn khốmiyhc, khi anh đmkqhãaauu mệpouvt đmkqhếhvpon bủrbben rủrbben cảgalc ngưgalcmmhni thìqmtwdoty vẫxqzjn còmpoun sứtrjmc cưgalcmmhni cắsnzvn day day vàiijtnh tai anh: “Hôdotym nay tiểxzunu chíwoisnh tháecwui rấtheut cốmiyh gắsnzvng, nàiijto….” Côdotyfbsung giọrbbeng mũqqrzi nóshrwi nốmiyht nửywmka câuwvnu sau: “Nhanh lêfjcfn chúhzixt.”

Đefziếhvpo tậgyhsn khi Thầdotyn Hi mệpouvt nằefzim vậgyhst ra giưgalcmmhnng vẫxqzjn khôdotyng thểxzuniijtm Diệpouvp Tửywmk khóshrwc đmkqhưgalcygsfc.

Ngoạrbbei truyệpouvn 3

Thầdotyn Hi chuẩwldun bịfbsu đmkqhưgalca Diệpouvp Tửywmk đmkqhi nghỉxzun tuầdotyn trăxllmng mậgyhst, anh hỏjqgdi côdoty muốmiyhn đmkqhi đmkqhâuwvnu, Diệpouvp Tửywmk nghĩipsd mộcyqwt láecwut rồdblgi trảgalc lờmmhni: “Tìqmtwm mộcyqwt thếhvpo giớfdbpi nhiệpouvm vụmiyh dạrbbeo mộcyqwt vòmpoung đmkqhi, nghe nóshrwi gầdotyn đmkqhâuwvny côdotyng ty đmkqhang triểxzunn khai dịfbsuch vụmiyhiijty, chúhzixng ta cóshrw thểxzun đmkqhi làiijtm chuộcyqwt bạrbbech.”

Thầdotyn Hi nghe vậgyhsy vuốmiyht nhẹotteshrwc côdoty: “Vậgyhsy…. đmkqhi đmkqhâuwvnu bâuwvny giờmmhn? Thậgyhst ra anh muốmiyhn đmkqhếhvpon thếhvpo giớfdbpi nhâuwvnn thúhzix, kỳydmj đmkqhcyqwng dụmiyhc ởlvvk đmkqhóshrw thậgyhst khiếhvpon ngưgalcmmhni ta đmkqhcyqwng lòmpoung, báecwuo gấtheum mạrbbenh mẽygsffbsung côdotyecwui mưgalcmmhni bảgalcy tuổdsnwi gầdotyy yếhvpou củrbbea loàiijti ngưgalcmmhni, hìqmtwnh ảgalcnh ấtheuy nhấtheut đmkqhfbsunh rấtheut đmkqhottep. Hoặjqgdc thếhvpo giớfdbpi ABO cũqqrzng đmkqhưgalcygsfc, ngửywmki thấtheuy mùfbsui làiijt khôdotyng còmpoun sứtrjmc phảgalcn kháecwung, ngãaauuiijto lòmpoung anh chỉxzunshrw thểxzun bịfbsu đmkqhcyqwng đmkqhong đmkqhưgalca thâuwvnn mìqmtwnh, mặjqgdt mũqqrzi đmkqhjqgdywmkng chảgalcy nưgalcfdbpc mắsnzvt, hoặjqgdc làiijt……”

“Nàiijty.” Diệpouvp Tửywmk ngắsnzvt lờmmhni anh, liếhvpoc qua phầdotyn thâuwvnn dưgalcfdbpi củrbbea ngưgalcmmhni nàiijto đmkqhóshrw: “Anh cảgalcm thấtheuy mìqmtwnh củrbbea thếhvpo giớfdbpi thậgyhst quáecwu mứtrjmc bấtheut lựggyrc nêfjcfn mớfdbpi muốmiyhn đmkqhếhvpon thếhvpo giớfdbpi giảgalcqmtwm cảgalcm giáecwuc mạrbbenh mẽygsf àiijt? Thậgyhst làiijt đmkqháecwung thưgalcơbpodng.”

Thầdotyn Hi đmkqhjqgd bừcudgng mặjqgdt nhưgalcng nhanh chóshrwng cưgalcmmhni hôdotyn môdotyi côdoty: “Xem ra Diệpouvp Tửywmk nhàiijt ta khôdotyng hàiijti lòmpoung vớfdbpi anh đmkqhâuwvny, anh sẽygsf tiếhvpop tụmiyhc cốmiyh gắsnzvng.”

shrwi xong anh ngồdblgi dậgyhsy bếhvpo Diệpouvp Tửywmkiijto trong dạrbbey dỗmttxdoty trêfjcfn giưgalcmmhnng.

Cuốmiyhi cùfbsung tuầdotyn trăxllmng mậgyhst củrbbea bọrbben họrbbe tớfdbpi mộcyqwt thếhvpo giớfdbpi viễmpoun tưgalclvvkng trong tưgalcơbpodng lai, tuy robot máecwuy móshrwc rấtheut tuyệpouvt nhưgalcng Thầdotyn Hi vẫxqzjn thấtheuy đmkqháecwung tiếhvpoc.

Khôdotyng biếhvpot đmkqhếhvpon bao giờmmhn mớfdbpi cóshrw thểxzun lừcudga côdoty đmkqhếhvpon thếhvpo giớfdbpi nhâuwvnn thúhzix.

iijtm Diệpouvp Tửywmk khóshrwc vẫxqzjn chỉxzuniijt giấtheuc mộcyqwng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.