Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 7-Chương 5 :

    trước sau   
Edit: Mộxffec

Lầrgbkn nàekgdy ngay cảfomm Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln cũfmosng cảfommm thấltdry xấltdru hổgxmi. Bạsatpch Y Hàekgdm thìyqcy lậlfkap tứozvjc đautaksch mặbcywt, luốaoizng cuốaoizng xua tay, “Tôaoizi, tôaoizi vàekgd Ngạsatpn Hiêtwyln khôaoizng phảfommi bạsatpn trai bạsatpn gáhdxhi gìyqcy đautaâbsxqu, còwpizn nhữmzebng chuyệrbqmn kia đautawpxtu làekgd quáhdxh khứozvj rồcqmhi.” Côaoiz ta khôaoizng hềwpxt phủrmfd nhậlfkan việrbqmc Diệrbqmp Tửmzeb từfommng chơxwbni xấltdru mìyqcynh.

An Kỳcqoy Viễrgbkn tỏksch vẻxznm thâbsxqn thiếcqmht gõbcywtwyln tráhdxhn Diệrbqmp Tửmzeb mộxffet cáhdxhi, “Em màekgdfmosng cóifrmjxpvc mặbcywt dàekgdy màekgdy dạsatpn đautai theo đautauổgxmii ngưacefurxci kháhdxhc àekgd! Anh thậlfkat sựdsqt rấltdrt muốaoizn thấltdry đautaltdry, suốaoizt ngàekgdy nhìyqcyn em yêtwyln tĩkxwynh nhưacefacefhooxc, lụcqoyc căenffn thanh tịcsmbnh khôaoizng nhiễrgbkm khóifrmi lửmzeba nhâbsxqn gian, bọenffn anh đautawpxtu cảfommm thấltdry em chỉfomm cầrgbkn xuốaoizng tóifrmc mộxffet cáhdxhi làekgd lậlfkap tứozvjc làekgdm bạsatpn thanh đautaăenffng cổgxmi phậlfkat.”

Khôaoizng biếcqmht vìyqcy sao An Tuấltdrn Háhdxhch lạsatpi vôaoizyxdong hứozvjng thújxpv vớhooxi Diệrbqmp Tửmzeb, pháhdxht hiệrbqmn ra quan hệrbqm thâbsxqn mậlfkat giữmzeba côaoizekgd An Kỳcqoy Viễrgbkn thìyqcyekgdng hứozvjng thújxpvxwbnn, nghe vậlfkay thìyqcy đautargbku tiêtwyln liếcqmhc mắmvytt vềwpxt phírpjpa Tầrgbkn Nhãweqp mộxffet cáhdxhi, sau đautaóifrm mớhooxi cưacefurxci nóifrmi: “Anh họenff, ngưacefurxci màekgd anh nóifrmi vàekgd Diệrbqmp Tửmzebekgd em từfommng đautaưacefjyodc nghe thậlfkat sựdsqtekgd mộxffet sao?”

An Kỳcqoy Viễrgbkn nhírpjpu màekgdy, “Sao, em nghe nóifrmi Diệrbqmp Tửmzeb thếcqmhekgdo…”

Diệrbqmp Tửmzeb đautaxffet nhiêtwyln nắmvytm lấltdry cáhdxhnh tay anh ta, áhdxhnh mắmvytt nửmzeba cầrgbku xin nửmzeba hàekgdi hưacefhooxc, giọenffng nóifrmi còwpizn cóifrm chújxpvt ngạsatpi ngùyxdong, “Đobiuưacefjyodc rồcqmhi màekgd, đautafommng hỏkschi nữmzeba, đautafommng cóifrm hỏkschi vềwpxt đautaoạsatpn lịcsmbch sửmzeb đautaen tốaoizi kia đautaưacefjyodc khôaoizng!”


aoiz thờurxc ơxwbn gọenffi thờurxci gian kia làekgd đautaoạsatpn lịcsmbch sửmzeb đautaen tốaoizi, dáhdxhng vẻxznmacefơxwbni cưacefurxci tựdsqt nhiêtwyln gạsatpt bỏkschifrm nhưacefng khôaoizng cóifrm vẻxznmyqcyekgd sợjyodweqpi néqmmh tráhdxhnh khiếcqmhn cho Tầrgbkn Nhãweqp chẳqgycng còwpizn cớhooxyqcy chọenffc tứozvjc côaoiz, đautaàekgdnh cújxpvi đautargbku ầrgbkm thầrgbkm giậlfkan dữmzeb.

“Chújxpvng ta đautafommng đautaozvjng đautaâbsxqy nữmzeba, trong sảfommnh toàekgdn làekgdhdxhc bôaoizweqpo nóifrmi chuyệrbqmn làekgdm ăenffn thôaoizi, chújxpvng ta ởhdxh đautaâbsxqy lạsatpi cảfommn đautaưacefurxcng ngưacefurxci kháhdxhc, đautai lêtwyln tầrgbkng trêtwyln uốaoizng rưacefjyodu ca háhdxht chújxpvt.” An Tuấltdrn Háhdxhch làekgd ngưacefurxci duy nhấltdrt trong bọenffn họenffifrm quan hệrbqm thâbsxqn cậlfkan vớhooxi tiểqgycu thưacefbsxqm gia, đautaưacefơxwbnng nhiêtwyln khôaoizng kháhdxhch sáhdxho, lậlfkap tứozvjc lôaoizi kéqmmho bọenffn họenfftwyln phòwpizng ởhdxh tầrgbkng trêtwyln. Ởaisz trong đautaltdry đautawpxtu làekgd thanh niêtwyln, cóifrm mộxffet chàekgdng trai đautaang đautarbqmm đautaàekgdn piano cho mộxffet côaoizhdxhi che mặbcywt khiêtwylu vũfmos.

Bầrgbku khôaoizng khírpjp trong nàekgdy kháhdxh ưacefu nhãweqp, trêtwyln ghếcqmhifrmekgdi ngưacefurxci đautaang uốaoizng rưacefjyodu oảfommn tùyxdoyqcy, tiếcqmhng cãweqpi nhau ầrgbkm mĩkxwy.

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln ghéqmmht nhấltdrt nơxwbni ồcqmhn àekgdo thếcqmhekgdy, quéqmmht mắmvytt mộxffet vòwpizng thấltdry trong góifrmc cóifrm vẻxznmtwyln tĩkxwynh liềwpxtn lậlfkap tứozvjc qua đautaltdry.

“Ngạsatpn Hiêtwyln.” Bạsatpch Y Hàekgdm gọenffi anh mộxffet tiếcqmhng, còwpizn chưacefa kịcsmbp cấltdrt bưacefhooxc đautai sang đautaãweqp bịcsmb ngưacefurxci kháhdxhc quấltdrn lấltdry. Mộxffet côaoizhdxhi trẻxznmqmmho côaoiz ta sang chỗhoox kháhdxhc nóifrmi chuyệrbqmn riêtwylng.

Diệrbqmp Tửmzebacefurxci khẽbsxq, khôaoizng ngạsatpi ngùyxdong gìyqcyekgd đautai thẳqgycng tớhooxi chỗhoox Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln, ngồcqmhi cạsatpnh anh, đautaưacefa tay ra tỏksch ýcqmh muốaoizn mộxffet ly rưacefjyodu.

aoiz khôaoizng nhậlfkan ra rằofpgng sau khi côaoiz tớhooxi, Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln cứozvjng đautaurxc ngưacefurxci, ngồcqmhi thẳqgycng lưacefng, ngóifrmn tay di chuyểqgycn vàekgdi vòwpizng bêtwyln miệrbqmng ly, nhưacefng mặbcywt thìyqcy vẫweqpn khôaoizng lộxffe cảfommm xújxpvc.

“Gầrgbkn đautaâbsxqy anh vẫweqpn ổgxmin chứozvj?” Diệrbqmp Tửmzeb nhấltdrp mộxffet ngụcqoym rưacefjyodu, giọenffng nóifrmi cóifrm chújxpvt hoàekgdi niệrbqmm.

Nhưacefng khôaoizng hiểqgycu sao, khoảfommnh khắmvytc màekgdaoiztwyln tiếcqmhng, trong đautargbku Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln đautaxffet nhiêtwyln vang lêtwyln tiếcqmhng khóifrmc củrmfda côaoiz ngàekgdy ấltdry, côaoizifrmi mìyqcynh khôaoizng cầrgbkn anh nữmzeba còwpizn khôaoizng đautaưacefjyodc sao, tâbsxqm trạsatpng anh chợjyodt trởhdxhtwyln chua xóifrmt.

Anh khôaoizng nóifrmi gìyqcy, Diệrbqmp Tửmzebfmosng khôaoizng đautaqgyc ýcqmhekgdacefurxci, “Lâbsxqu thếcqmh khôaoizng gặbcywp nhau, anh vẫweqpn lạsatpnh lùyxdong nhưaceffmos, ngồcqmhi cạsatpnh anh chẳqgycng kháhdxhc nàekgdo ngồcqmhi cùyxdong tảfommng băenffng cảfomm.”

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln quay ngưacefurxci nhìyqcyn côaoiz, vẫweqpn tiếcqmhp tụcqoyc trầrgbkm mặbcywc.

“Sao vậlfkay, còwpizn chưacefa tu thàekgdnh chírpjpnh quảfomm vớhooxi Bạsatpch Y Hàekgdm sao?” Giọenffng nóifrmi củrmfda Diệrbqmp Tửmzeb rấltdrt dịcsmbu dàekgdng, kháhdxhc biệrbqmt mộxffet trờurxci vớhooxi dáhdxhng vẻxznm trong kýcqmhozvjc củrmfda anh, anh lạsatpi khôaoizng nhịcsmbn đautaưacefjyodc nhìyqcyn côaoiz mộxffet lầrgbkn.

Khi Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln đautaang nhìyqcyn côaoiz, đautacqmhng thờurxci Diệrbqmp Tửmzebfmosng nhạsatpy béqmmhn cảfommm nhậlfkan đautaưacefjyodc mộxffet áhdxhnh mắmvytt kháhdxhc sau lưacefng côaoiz. Côaoiz khôaoizng cầrgbkn quay đautargbku cũfmosng biếcqmht đautaóifrmekgd ai, liềwpxtn cưacefurxci xấltdru xa. Côaoiz vừfomma cưacefurxci vừfomma khoáhdxhc tay lêtwyln ngưacefurxci Trầrgbkm Ngạsatpn hiêtwyln, thâbsxqn thểqgycxwbni nghiêtwylng vềwpxt phírpjpa trưacefhooxc nhưacefng vẫweqpn duy trìyqcy mộxffet khoảfommng cáhdxhch, “Trởhdxh ngạsatpi lớhooxn nhấltdrt làekgd em đautaãweqp khôaoizng sinh sựdsqt trưacefhooxc mặbcywt hai ngưacefurxci nữmzeba màekgd sao còwpizn chưacefa theo đautauổgxmii đautaưacefjyodc vậlfkay?”


Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln nhírpjpu màekgdy, cuốaoizi cùyxdong chịcsmbu mởhdxh miệrbqmng, “Anh khôaoizng theo đautauổgxmii côaoizltdry.”

Diệrbqmp Tửmzeb phìyqcyacefurxci, “Đobiuưacefơxwbnng nhiêtwyln làekgd em biếcqmht thếcqmh, em đautaang hỏkschi làekgd sao côaoizltdry còwpizn chưacefa tóifrmm đautaưacefjyodc anh?” Theo nguyêtwyln táhdxhc, nếcqmhu khôaoizng cóifrm sựdsqt ‘hỗhoox trợjyod’ củrmfda Diệrbqmp Tửmzeb thìyqcy quan hệrbqm củrmfda hai ngưacefurxci nàekgdy vẫweqpn luôaoizn mậlfkap mờurxc.

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln cújxpvi đautargbku uốaoizng mộxffet ngụcqoym rưacefjyodu, khôaoizng nóifrmi nữmzeba. Ngưacefurxci từfommng theo đautauổgxmii anh bao lâbsxqu nay lạsatpi dùyxdong tháhdxhi đautaxffe khôaoizng đautaqgyc ýcqmh chújxpvt nàekgdo nóifrmi vềwpxt quan hệrbqm giữmzeba anh vàekgd mộxffet côaoizhdxhi kháhdxhc, làekgd ai thìyqcyfmosng sẽbsxq thấltdry khóifrm chịcsmbu thôaoizi, tuy rằofpgng anh từfommng bựdsqtc bộxffei vìyqcy sựdsqtbsxqy dưacefa củrmfda côaoiz.

ifrm đautaiềwpxtu khôaoizng đautajyodi anh khóifrm chịcsmbu quáhdxhbsxqu thìyqcyfmosng cảfommm nhậlfkan đautaưacefjyodc áhdxhnh mắmvytt mắmvytt thấltdrt thầrgbkn củrmfda Diệrbqmp Tửmzeb bay qua mặbcywt mìyqcynh. Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln mírpjpm môaoizi, cóifrm chújxpvt khôaoizng vui vìyqcyaoiz quáhdxh trựdsqtc tiếcqmhp, côaoiz nhìyqcyn càekgdng lâbsxqu thìyqcy sắmvytc mặbcywt anh càekgdng sa sầrgbkm xuốaoizng.

“Em…” Lờurxci tráhdxhch cứozvjwpizn chưacefa nóifrmi ra, Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln đautaãweqp lậlfkap tứozvjc ýcqmh thứozvjc đautaưacefjyodc đautaiềwpxtu gìyqcy. Diệrbqmp Tửmzeb quay vềwpxt phírpjpa anh nhưacefng áhdxhnh mắmvytt lạsatpi nhìyqcyn ra đautaofpgng sau anh, sâbsxqu thẳqgycm mêtwyl mang, cóifrm mộxffet loạsatpi tâbsxqm tìyqcynh khôaoizng thểqgycekgdo nóifrmi rõbcyw.

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln quay đautargbku lạsatpi theo bảfommn năenffng, thấltdry đautaưacefjyodc côaoizhdxhi khiêtwylu vũfmos theo tiếcqmhng dưacefơxwbnng cầrgbkm. Tiếcqmhng đautaàekgdn dừfommng lạsatpi, côaoizhdxhi tưacefơxwbni cưacefurxci xoay mộxffet vòwpizng, thâbsxqn thểqgyc cao gầrgbky mạsatpn diệrbqmu, chỉfomm xoay mộxffet cáhdxhi cũfmosng vôaoizyxdong ưacefu nhãweqptwyl ngưacefurxci. Hìyqcynh nhưacef đautaáhdxhm đautaôaoizng đautaang đautabcywt tiềwpxtn cưacefjyodc xem côaoizltdry cóifrm thểqgyc xoay bao nhiêtwylu vòwpizng, bắmvytt đautargbku ồcqmhn àekgdo lêtwyln, trầrgbkm trồcqmh khen ngợjyodi.

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln lạsatpi nhìyqcyn vềwpxt phírpjpa Diệrbqmp Tửmzeb, dưacefurxcng nhưacefifrm thểqgyc thấltdry đautaưacefjyodc chújxpvt gìyqcy trong đautaáhdxhy mắmvytt côaoiz, vàekgdi phầrgbkn hoàekgdi niệrbqmm bi thưacefơxwbnng. Anh chỉfomm liếcqmhc mộxffet cáhdxhi rồcqmhi cújxpvi đautargbku xuốaoizng, đautaáhdxhy lòwpizng lạsatpi nóifrmng bỏkschng đautaau nhứozvjc, giốaoizng nhưacef bịcsmbbsxqm tìyqcynh trong mắmvytt Diệrbqmp Tửmzebekgdm tổgxmin thưacefơxwbnng.

“Em…” Anh khôaoizng nhịcsmbn đautaưacefjyodc lêtwyln tiếcqmhng.

“Sao?” Diệrbqmp Tửmzeb tỉfommnh táhdxho lạsatpi, quay đautargbku nhìyqcyn anh, Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln còwpizn chưacefa nóifrmi thêtwylm thìyqcyacefurxcng nhưacefaoiz đautaãweqp nhậlfkan ra đautaiềwpxtu gìyqcy, nhẹpthk nhàekgdng cưacefurxci, “Trưacefhooxc khi ra nưacefhooxc ngoàekgdi, lầrgbkn cuốaoizi gặbcywp hai ngưacefurxci hìyqcynh nhưacefekgd trong việrbqmn nhỉfomm!”

wpizng Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln khẽbsxq rung đautaxffeng, mặbcywt lạsatpnh khôaoizng nóifrmi gìyqcy.

“Xin lỗhooxi.” Côaoiz đautaxffet nhiêtwyln nóifrmi xin lỗhooxi, vôaoizyxdong thàekgdnh khẩidnkn, “Lújxpvc ấltdry em quáhdxhrpjpch đautaxffeng, nhiềwpxtu năenffm nay cũfmosng khôaoizng liêtwyln lạsatpc vớhooxi anh nêtwyln khôaoizng cóifrmxwbn hộxffei nóifrmi xin lỗhooxi anh.”

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln kinh ngạsatpc ngẩidnkng đautargbku nhìyqcyn côaoiz, chỉfomm thấltdry côaoiz cụcqoyp mắmvytt xuốaoizng, bêtwyln môaoizi thấltdrp thoáhdxhng nụcqoyacefurxci nhưacefifrm nhưacef khôaoizng nhưacefng lạsatpi khiếcqmhn anh cảfommm thấltdry đautaau thưacefơxwbnng.

Giọenffng côaoizltdrm áhdxhp mềwpxtm mạsatpi, trong nháhdxhy mắmvytt, nụcqoyacefurxci trêtwyln mặbcywt đautaãweqpwpiza tan chújxpvt buồcqmhn bãweqp kia, “Trưacefhooxc đautaâbsxqy cứozvj quấltdrn quírpjpt làekgdm phiềwpxtn anh, còwpizn làekgdm nhiềwpxtu việrbqmc ngu xuẩidnkn nhưacef thếcqmh nữmzeba, lầrgbkn nàekgdy em muốaoizn nóifrmi xin lỗhooxi anh. Thậlfkat sựdsqt xin lỗhooxi vìyqcy đautaãweqp đautaqgyc lạsatpi cho anh năenffm năenffm hồcqmhi ứozvjc chẳqgycng cóifrmyqcy tốaoizt đautapthkp.”

Trầrgbkm Ngạsatpn Hiêtwyln háhdxh miệrbqmng nhưacefng khôaoizng biếcqmht nêtwyln nóifrmi gìyqcy. Câbsxqu xin lỗhooxi màekgd anh nêtwyln nóifrmi vẫweqpn bịcsmb giấltdru trong lòwpizng, giờurxcaoiz lạsatpi dễrgbkekgdng nóifrmi ra khiếcqmhn anh cảfommm thấltdry khóifrm xửmzeb.

yqcynh nhưacef Diệrbqmp Tửmzeb vẫweqpn còwpizn áhdxhy náhdxhy vìyqcy nhữmzebng việrbqmc mìyqcynh đautaãweqpekgdm, cóifrm chújxpvt bấltdrt an nhìyqcyn mặbcywt anh, nửmzeba vui đautaùyxdoa nửmzeba nghiêtwylm tújxpvc nóifrmi: “Khôaoizng nóifrmi làekgdifrm ýcqmhyqcy, chứozvjng tỏksch anh vẫweqpn vôaoizyxdong ghéqmmht em sao, vậlfkay nêtwyln khôaoizng muốaoizn đautaqgyc ýcqmh tớhooxi em nữmzeba?”

“Khôaoizng phảfommi thếcqmh.” Anh lậlfkap tứozvjc phủrmfd nhậlfkan.

Diệrbqmp Tửmzeb thoảfommi máhdxhi cưacefurxci lêtwyln, nhìyqcyn anh mộxffet cáhdxhch nghiêtwylm tújxpvc, “Vậlfkay thìyqcy tốaoizt.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.