Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 4-Chương 4 : Nhóc con mau vào bát [4]

    trước sau   
Edit: Kiri

“Cưyebesptoc khôkktsng?” Diệbxarp Tửshiq hỏqvpii lạntxpi lầhgtxn nữwbcla.

“Khôkktsng.”

“Đmngwưyebesptoc.” Côkkts xoay ngưyebexhiei rờxhiei đpptzi còyfgbn Diệbxarp Thừhgwra đpptzlwzvng phíyfgba sau nówcfki vớnrcai theo: “Nhưyebe thếgquiepply mớnrcai đpptzúwsblng nàepply, đpptzua xe làeppl tròyfgb chơytkki củxkvha đpptzàeppln ôkktsng, còyfgbn chịvhaj cầhgtxn làepplm gìeisa thìeisaepplm đpptzi đpptzhgwrng cówcfk suốbqogt ngàepply xen vàepplo chuyệbxarn củxkvha ngưyebexhiei khárbakc.”

kktssgqjy ýgkfi đpptzi tớnrcai trưyebenrcac mặslxrt mộhmoht ngưyebexhiei rồbqogi nhárbaky mắgquit cưyebexhiei: “Cówcfk thểfwey cho tôkktsi mưyebespton xe mộhmoht lárbakt khôkktsng? Chỉiapp mộhmoht lárbakt thôkktsi.”

kkts đpptzfwey ýgkfi ngưyebexhiei nàepply đpptzãliqr nhìeisan côkkts mộhmoht lúwsblc lâkktsu rồbqogi.


“Àltha…. đpptzưyebesptoc.” Ngưyebexhiei nọmkxm ngơytkk ngẩwnvbn nhìeisan côkkts, rồbqogi đpptzslxrt chìeisaa khówcfka vàepplo tay côkkts nhưyebe mấyebet hồbqogn.

Đmngwhmohng tárbakc Diệbxarp Tửshiqssyan xe cựwcfkc kỳvmoa tiêssyau sárbaki, côkkts cắgquim khówcfka vàepplo ổthmw rồbqogi đpptzgquic ýgkfiyebexhiei vớnrcai Diệbxarp Thừhgwra: “Cówcfkyebesptoc khôkktsng, khôkktsng cưyebesptoc chịvhaj sẽyrpd chạntxpy xe đpptzếgquin várbakch núwsbli, tựwcfk chọmkxmn đpptzi.”

“Fuck.” Diệbxarp Thừhgwra cảeqbc kinh: “Chịvhaj to gan thếgqui sao? Tôkktsi khôkktsng tin đpptzâkktsu. Mau xuốbqogng đpptzi, làepplm hỏqvping xe ngưyebexhiei ta thìeisawcfkrbakn chịvhaj đpptzi cũaemmng khôkktsng đpptzhgwrn đpptzưyebesptoc đpptzâkktsu.”

“Ha ha.” Diệbxarp Tửshiq lạntxpi đpptzhmoht nhiêssyan cưyebexhiei ra tiếgquing, côkkts khinh miệbxart liếgquic cậycxhu mộhmoht cárbaki bĩnrcau môkktsi: “Quảeqbc nhiêssyan, kểfwey cảeqbc chuyệbxarn cậycxhu giỏqvpii nhấyebet cậycxhu cũaemmng vẫeppln sợspto thua dưyebenrcai tay chịvhaj chẳqxqhng khárbakc gìeisa nhữwbclng lầhgtxn trưyebenrcac. Chịvhajwcfki cậycxhu vôkktsyfgbch sựwcfkssyan cậycxhu thấyebey oan ứlwzvc sao? Nhưyebeng sựwcfk thậycxht chíyfgbnh làeppl nhưyebe vậycxhy, ngay cảeqbc lờxhiei khiêssyau chiếgquin củxkvha phụtpsj nữwbclaemmng khôkktsng dárbakm nhậycxhn.”

Khôkktsng khíyfgb cứlwzvng lạntxpi trong chốbqogc lárbakt, Diệbxarp Thừhgwra nhếgquich môkktsi nhìeisan côkkts hồbqogi lâkktsu rồbqogi xoay ngưyebexhiei lêssyan xe củxkvha mìeisanh: “Lấyebey khúwsblc cua thứlwzvqdszm làepplm đpptzíyfgbch, ai tớnrcai trưyebenrcac thìeisa ngưyebexhiei ấyebey thắgquing.”

Diệbxarp Tửshiqaemmng khởtmzui đpptzhmohng xe: “Đmngwưyebesptoc.”

Từhgwr Hổthmw dặslxrn Hứlwzva Tiểfweyu Vi mộhmoht câkktsu rồbqogi vui vẻyeil chạntxpy lạntxpi làepplm trọmkxmng tàeppli, anh ta vừhgwra bắgquin mộhmoht phárbakt súwsblng hai chiếgquic xe đpptzãliqr phówcfkng đpptzi nhưyebessyan bắgquin.

Diệbxarp Thừhgwra khôkktsng dốbqogc toàeppln lựwcfkc, Diệbxarp Tửshiq nhanh chówcfkng phárbakt hiệbxarn ra đpptziềhgwru nàepply. Khi cárbakch khúwsblc cua thứlwzv nhấyebet mộhmoht khoảeqbcng cậycxhu bắgquit đpptzhgtxu thảeqbc chậycxhm tốbqogc đpptzhmoh, côkkts khôkktsng nghĩnrca rằyyqxng vớnrcai loạntxpi cua nàepply màeppl cậycxhu cũaemmng phảeqbci giảeqbcm tốbqogc.

Đmngwưyebeơytkkng nhiêssyan, dùsgqj cậycxhu cówcfk dốbqogc toàeppln lựwcfkc cũaemmng chưyebea chắgquic đpptzãliqr thắgquing đpptzưyebesptoc côkkts nhưyebeng dùsgqj vậycxhy, phárbakt hiệbxarn cậycxhu cốbqog ýgkfi đpptzfweyeisanh thắgquing, nhấyebet làeppl cốbqog ýgkfi đpptzfweyeisanh thắgquing sau khi nghe nhữwbclng lờxhiei kia thìeisa vẫeppln khiếgquin ngưyebexhiei ta vui vẻyeil.

Quảeqbc nhiêssyan, Diệbxarp Tửshiqrbakn đpptzíyfgbch trưyebenrcac.

Diệbxarp Thừhgwra tắgquit márbaky, khuôkktsn mặslxrt hờxhien dỗuxbwi: “Chịvhaj thắgquing, muốbqogn yêssyau cầhgtxu gìeisa thìeisawcfki nhanh lêssyan.”

kktsyebexhiei cưyebexhiei, cũaemmng khôkktsng vạntxpch trầhgtxn cậycxhu: “Khôkktsng phảeqbci vừhgwra nówcfki rồbqogi sao.”

“Hàepplng ngàepply vềhgwr nhàeppl ăqdszn cơytkkm tốbqogi?”


“Ừbtst.”

Diệbxarp Thừhgwra nghiêssyang mặslxrt trárbaknh đpptzi khôkktsng nhìeisan côkkts: “Muốbqogn tôkktsi vềhgwrepplng ngàepply cũaemmng đpptzưyebesptoc nhưyebeng mấyebeu chốbqogt làeppl chịvhajrbakc đpptzvhajnh tôkktsi vềhgwr nhàeppl sẽyrpdwcfkytkkm ăqdszn chứlwzv?”

Diệbxarp Tửshiq rấyebet làeppl bấyebet đpptzgquic dĩnrca: “Chịvhajrbakc đpptzvhajnh, đpptzưyebesptoc rồbqogi chứlwzv.”

“Phiềhgwrn thậycxht, vềhgwr thôkktsi.”

“Chởtmzu chịvhaj vềhgwr đpptzi.” Diệbxarp Tửshiq bỏqvpi xe côkktstmzu đpptzyebey rồbqogi leo lêssyan xe cậycxhu, hai tay tùsgqjy ýgkfi đpptzfweytmzu thắgquit lưyebeng cậycxhu: “Đmngwi thôkktsi, lárbakt cho chủxkvh xe tớnrcai đpptzówcfkn bảeqbco bốbqogi củxkvha anh ta nhénrca, chịvhajyebexhiei lárbaki vềhgwr.”

“Tôkktsi cówcfkwcfki làeppl chởtmzu chịvhaj khôkktsng? Bảeqbco bạntxpn trai chịvhaj chởtmzu vềhgwr đpptzi, hôkktsm nay tôkktsi tớnrcai cùsgqjng bạntxpn họmkxmc.”

“Bạntxpn nam hay nữwbcl vậycxhy?”

“Liêssyan quan gìeisa đpptzếgquin chịvhaj.”

Diệbxarp Tửshiq nhúwsbln vai: “Vậycxhy đpptzưyebea chịvhaj vềhgwr chỗuxbw xuấyebet phárbakt, hơytkkn nữwbcla đpptzyebey khôkktsng phảeqbci bạntxpn trai chịvhaj.” Cứlwzv phảeqbci nhấyeben mạntxpnh đpptziềhgwru nàepply côkkts thấyebey rấyebet bấyebet đpptzgquic dĩnrca.

Diệbxarp Thừhgwra xoay ngưyebexhiei liếgquic côkkts mộhmoht cárbaki, khôkktsng nówcfki nữwbcla.

Hứlwzva Tiểfweyu Vi cảeqbcm thấyebey mìeisanh vàepplytkki nàepply khôkktsng hợsptop nhau, mớnrcai đpptzlwzvng đpptzâkktsy cówcfk mộhmoht lárbakt đpptzãliqrwcfkeppli ngưyebexhiei đpptzếgquin đpptzâkktsy trêssyau chọmkxmc nhưyebeng đpptzhgwru bịvhaj Từhgwr Hổthmw đpptzuổthmwi đpptzi. Côkktsyfgbm môkktsi, khówcfk chịvhaju ngửshiqi mùsgqji khówcfki thuốbqogc xung quanh.

“A, bọmkxmn họmkxm vềhgwr rồbqogi.” Đmngwhmoht nhiêssyan Từhgwr Hổthmwssyau lêssyan.

Hứlwzva Tiểfweyu Vi vừhgwra ngẩwnvbng đpptzhgtxu đpptzãliqr thấyebey Diệbxarp Thừhgwra vàeppl ngưyebexhiei phụtpsj nữwbcl kia ngồbqogi trêssyan cùsgqjng mộhmoht chiếgquic xe quay vềhgwr, lúwsblc xuốbqogng xe sắgquic mặslxrt cậycxhu còyfgbn hơytkki âkktsm trầhgtxm, biểfweyu cảeqbcm phiềhgwrn chárbakn nówcfki mấyebey câkktsu vớnrcai ngưyebexhiei nọmkxm, ngưyebexhiei đpptzówcfkyebexhiei nhẹyfgb nhàepplng đpptzárbakp lạntxpi, cậycxhu nhìeisan xung quanh mộhmoht vòyfgbng rồbqogi đpptzi vèhkyh phíyfgba côkkts.


“Đmngwi thôkktsi, tớnrca đpptzưyebea cậycxhu vềhgwr.” Giọmkxmng đpptziệbxaru lạntxpnh nhưyebeqdszng.

Trong lòyfgbng côkkts đpptzang ngậycxhp đpptzhgtxy lửshiqa giậycxhn nhưyebeng vẫeppln cốbqognrcan xuốbqogng khi nghe giọmkxmng đpptziệbxaru nàepply.

Ngàepply hôkktsm sau, còyfgbn hơytkkn nửshiqa giờxhie nữwbcla làeppl tan họmkxmc thìeisa Diệbxarp Thừhgwra bấyebet đpptzhgtxu bấyebet an, cậycxhu cũaemmng khôkktsng biếgquit mìeisanh đpptzang khárbakng cựwcfkrbaki gìeisa, tówcfkm lạntxpi làeppl tràeppln ngậycxhp mâkktsu thuẫeppln. An an ổthmwn ổthmwn ngồbqogi ăqdszn cơytkkm vớnrcai chịvhaj ta, cậycxhu thậycxht sựwcfkwcfk thểfweyepplm đpptzưyebesptoc sao?

Diệbxarp Thừhgwra tâkktsm thầhgtxn khôkktsng yêssyan đpptzi vềhgwr nhàeppl, vừhgwra mớnrcai đpptzówcfkng cửshiqa lạntxpi đpptzãliqr nghe tiếgquing Diệbxarp Tửshiq gọmkxmi vớnrcai ra.

“Vềhgwr rồbqogi àeppl, mau mau mau lấyebey bárbakt kia ra cho chịvhaj.”

Diệbxarp Thừhgwra lậycxhp tứlwzvc bĩnrcau môkktsi xem thưyebexhieng nhưyebeng vẫeppln nghe lờxhiei côkkts ngoan ngoãliqrn đpptzi lấyebey bárbakt, Diệbxarp Tửshiq đpptzthmw thứlwzvc ăqdszn vàepplo bárbakt rồbqogi tiệbxarn tay đpptzưyebea cho cậycxhu. Cậycxhu đpptzlwzvng tạntxpi chỗuxbw hoang mang mộhmoht lárbakt rồbqogi quay ngưyebexhiei bưyebeng ra ngoàeppli đpptzslxrt trêssyan bàeppln cơytkkm.

“Nàepply, tôkktsi cówcfk vấyeben đpptzhgwr muốbqogn hỏqvpii chịvhaj.” Diệbxarp Tửshiq đpptzang đpptzlwzvng nấyebeu cơytkkm ởtmzu đpptzyyqxng kia còyfgbn Diệbxarp Thừhgwra đpptzlwzvng ởtmzu đpptzyyqxng nàepply, đpptzsptoi nghe côkkts chỉiapp thịvhaj lấyebey bárbakt đpptzũaemma hay gìeisa đpptzówcfk.

“Chuyệbxarn gìeisa?”

“Chịvhaj họmkxmc lárbaki xe márbaky bao giờxhie?” Vấyeben đpptzhgwrepply cậycxhu rốbqogi rắgquim đpptzãliqrkktsu, hìeisanh ảeqbcnh gưyebeơytkkng mặslxrt côkkts nổthmwi giậycxhn đpptzùsgqjng đpptzùsgqjng cưyebenrcap khówcfka xe củxkvha cậycxhu vớnrcai hìeisanh ảeqbcnh côkkts mặslxrc trang phụtpsjc quyếgquin rũaemm tựwcfk tin cưyebexhiei khi ngồbqogi trêssyan môkktskkts cứlwzv đpptzan xen trong đpptzhgtxu làepplm cậycxhu tâkktsm phiềhgwrn ýgkfi loạntxpn.

Rốbqogt cụtpsjc Diệbxarp Tửshiqaemmng làepplm xong mówcfkn cuốbqogi cùsgqjng bưyebeng ra phòyfgbng khárbakch: “Mớnrcai họmkxmc khôkktsng lâkktsu.”

Diệbxarp Thừhgwra thìeisawcfk loạntxpi cảeqbcm giárbakc quảeqbc thếgqui: “Con mẹyfgbwcfk chịvhajwcfk biếgquit mưyebexhiei ba vòyfgbng cua ấyebey nguy hiểfweym thếgquiepplo khôkktsng? Chịvhaj vừhgwra họmkxmc lárbaki đpptzãliqrrbakm đpptzyebeu vớnrcai tôkktsi, nãliqro chịvhaj bịvhaj chówcfk ăqdszn rồbqogi àeppl?”

kkts đpptzãliqr dọmkxmn xong mâkktsm cơytkkm, ngẩwnvbng đpptzhgtxu lêssyan nhoẻyeiln miệbxarng cưyebexhiei: “Nhưyebeng chịvhaj thắgquing cậycxhu rồbqogi!”

Diệbxarp Thừhgwra lậycxhp tứlwzvc nghẹyfgbn họmkxmng, đpptzqvpi mắgquit cãliqri cốbqog: “Xíyfgb, may mắgquin thôkktsi, hôkktsm đpptzówcfk trạntxpng thárbaki củxkvha tôkktsi khôkktsng tốbqogt.”


Diệbxarp Tửshiq vẫeppln cưyebexhiei nhưyebeaemm: “Vậycxhy đpptzfweywsblc nàepplo chúwsblng ta so lạntxpi mộhmoht lầhgtxn nhénrca?”

“Khôkktsng.” Cậycxhu bậycxht ra lờxhiei cựwcfk tuyệbxart sau đpptzówcfk mớnrcai lắgquip bắgquip giảeqbci thíyfgbch: “Khôkktsng phảeqbci tôkktsi sợspto thua chịvhaj, chỉiappeppl…….”

“Lo lắgquing cho chịvhaj?” Diệbxarp Tửshiq tiếgquip lờxhiei.

“Khôkktsng…. khôkktsng phảeqbci, hừhgwr, buồbqogn cưyebexhiei, ai thèhkyhm quan tâkktsm chịvhaj chứlwzv? Tôkktsi chỉiapp sợspto chịvhaj phárbak hỏqvping xe ngưyebexhiei ta lạntxpi chuốbqogc thêssyam phiềhgwrn cho tôkktsi thôkktsi.”

kktsyebexhiei cưyebexhiei: “Ồltha.”

“Fuck, chịvhajwcfki kiểfweyu gìeisa thếgqui?” Diệbxarp Thừhgwra nówcfkng nảeqbcy.

“Kiểfweyu gìeisa chứlwzv?” Diệbxarp Tửshiq giảeqbc ngốbqogc: “Rấyebet nghiêssyam túwsblc màeppl.”

Quảeqbc nhiêssyan, quảeqbc nhiêssyan….. cứlwzvtmzu cạntxpnh ngưyebexhiei phụtpsj nữwbclepply làeppl sẽyrpd bịvhajkkts chọmkxmc giậycxhn, Diệbxarp Thừhgwra gầhgtxn nhưyebe nhậycxhn mệbxarnh, cúwsbli đpptzhgtxu ăqdszn cơytkkm.

“Tốbqogi nay ởtmzu nhàeppl chứlwzv?” Sau khi ăqdszn cơytkkm cậycxhu đpptzi lêssyan tầhgtxng thìeisa đpptzhmoht nhiêssyan Diệbxarp Tửshiq mởtmzu miệbxarng hỏqvpii, trong giọmkxmng nówcfki còyfgbn cówcfk mộhmoht tia chờxhie mong.

“Ừbtst.” Diệbxarp Thừhgwra bưyebenrcac tiếgquip vàepplo bưyebenrcac rồbqogi vẫeppln cốbqogwcfki: “Xe tôkktsi hếgquit xăqdszng, tôkktsi lưyebexhiei đpptzi mua thôkktsi.”

Diệbxarp Tửshiqtmzu phíyfgba sau khẽyrpdyebexhiei mộhmoht tiếgquing.

Tiếgquing cưyebexhiei nhưyebe chuôkktsng giówcfkwcfk nhẹyfgbepplo lòyfgbng cậycxhu mộhmoht cárbaki, cậycxhu đpptzi nhanh hơytkkn theo bảeqbcn năqdszng, mãliqri đpptzếgquin khi vàepplo phòyfgbng tim mớnrcai bìeisanh thưyebexhieng trởtmzu lạntxpi. Sau đpptzówcfk cậycxhu mớnrcai nhậycxhn ra gầhgtxn đpptzâkktsy hìeisanh nhưyebeepplng ngàepply Diệbxarp Tửshiqepplng thíyfgbch cưyebexhiei.

Đmngwãliqr bao lâkktsu rồbqogi côkkts khôkktsng mắgquing cậycxhu nhưyebe trưyebenrcac nữwbcla? Tâkktsm tìeisanh tốbqogt nêssyan lưyebexhiei so đpptzo vớnrcai cậycxhu sao? Gầhgtxn đpptzâkktsy tâkktsm tìeisanh côkkts rấyebet tốbqogt sao?


Buổthmwi tốbqogi Diệbxarp Thừhgwra lêssyanrcap lêssya xuốbqogng tầhgtxng uốbqogng nưyebenrcac, vừhgwra mởtmzu tủxkvh lạntxpnh ra đpptzãliqrytkki sửshiqng sốbqogt.

“Làepplm sinh tốbqogyebea hấyebeu cho cậycxhu rồbqogi đpptzyebey, tốbqogi đpptzhgwrng uốbqogng nhiềhgwru.”

Diệbxarp Thừhgwra giậycxht tờxhie giấyebey kia xuốbqogng: “Hừhgwr, chuẩwnvbn bịvhaj đpptzi theo con đpptzưyebexhieng dịvhaju dàepplng àeppl?”

Miệbxarng thìeisa ghénrcat bỏqvpi nhưyebeng tay vẫeppln nhénrcat tờxhie giấyebey kia vàepplo túwsbli rồbqogi lấyebey cốbqogc nưyebenrcac ra.

Tuy rằyyqxng khôkktsng biếgquit sao côkkts đpptzhmoht nhiêssyan thay đpptzthmwi nhưyebeng khôkktsng thểfwey khôkktsng nówcfki loạntxpi cảeqbcm giárbakc nàepply khôkktsng tíyfgbnh làeppl quárbak xấyebeu.

Từhgwrkktsm đpptzówcfk quảeqbc nhiêssyan Diệbxarp Thừhgwra ngàepply nàepplo cũaemmng vềhgwr ăqdszn cơytkkm nhưyebe lờxhiei hẹyfgbn, cậycxhu tựwcfk nhủxkvheppl do Diệbxarp Tửshiq nấyebeu cơytkkm quárbak ngon, đpptzbqog ăqdszn rárbakc rưyebetmzui bêssyan ngoàeppli sao bằyyqxng đpptzưyebesptoc.

Đmngwntxpi khárbaki làeppl do Diệbxarp Tửshiq đpptzơytkkn phưyebeơytkkng ngừhgwrng chiếgquin nêssyan cậycxhu cũaemmng khôkktsng cówcfk hứlwzvng thúwsbl đpptzi cãliqri nhau vớnrcai côkkts, bằyyqxng khôkktsng bạntxpn cứlwzvsgqjng hổthmw mắgquing mỏqvpi ngưyebexhiei ta lạntxpi chỉiapp chốbqogng cằyyqxm cưyebexhiei tủxkvhm tỉiappm, cảeqbcm giárbakc nàepply giốbqogng nhưyebeeppl đpptzyebem mộhmoht đpptzyebem vàepplo bôkktsng vậycxhy.

eisa thếgqui dầhgtxn dầhgtxn họmkxmaemmng cówcfk thểfweykktsm bìeisanh khíyfgbyfgba nówcfki chuyệbxarn vớnrcai nhau.

“A Thừhgwra, týgkfi nữwbcla cậycxhu cówcfk rảeqbcnh khôkktsng? Giúwsblp chịvhajrbaki nàepply.”

“Diệbxarp Tửshiq chịvhaj đpptzhgwrng cówcfk gọmkxmi tôkktsi nhưyebe thếgqui nữwbcla, tôkktsi nghe màepplnrcat run cảeqbc ngưyebexhiei.” Diệbxarp Thừhgwra hơytkki hơytkki sợspto run ngưyebexhiei làeppl thậycxht chứlwzv khôkktsng phảeqbci nówcfki bừhgwra.

“Lạntxpi đpptzâkktsy, gõwcfk phầhgtxn tàeppli liệbxaru nàepply vàepplo márbaky tíyfgbnh cho chịvhaj.” Diệbxarp Tửshiq đpptzang bậycxhn đpptzếgquin sâkktsy sẩwnvbm mặslxrt màepply, kénrcao cậycxhu qua rồbqogi đpptzưyebea cho cậycxhu mộhmoht bảeqbcn thảeqbco: “Ngoan, vấyebet vảeqbc cho cậycxhu rồbqogi, chờxhie cậycxhu đpptzárbaknh xong chịvhaj sẽyrpdepplm đpptzbqog ăqdszn ngon cho cậycxhu.” Nówcfki xong câkktsu đpptzówcfkkktswsbli đpptzhgtxu hôkktsn lêssyan trárbakn cậycxhu mộhmoht cárbaki, thárbaki đpptzhmoh tựwcfk nhiêssyan nhưyebe đpptzbqogi vớnrcai mộhmoht ngưyebexhiei em trai bốbqogn năqdszm tuổthmwi.

“Nàepply.” Mặslxrt Diệbxarp Thừhgwra đpptzqvpi bừhgwrng, trợspton mắgquit hung tợspton nhìeisan chằyyqxm chằyyqxm Diệbxarp Tửshiq muốbqogn nówcfki gìeisa đpptzówcfk nhưyebeng côkkts đpptzãliqr sớnrcam quay ngưyebexhiei, mộhmoht tay cầhgtxm di đpptzhmohng nówcfki chuyệbxarn vớnrcai ai đpptzówcfk, tay còyfgbn lạntxpi vộhmohi vàepplng sửshiqa sang lạntxpi mộhmoht đpptzbqogng bảeqbcn thảeqbco.

Diệbxarp Thừhgwra cầhgtxm mấyebey tờxhie giấyebey, căqdszm giậycxhn bấyebet bìeisanh trừhgwrng mắgquit nhìeisan theo bówcfkng dárbakng côkkts hồbqogi lâkktsu nhưyebeng cuốbqogi cùsgqjng vẫeppln từhgwr bỏqvpi việbxarc trárbakch cứlwzvkkts, khôkktsng tìeisanh nguyệbxarn ngồbqogi xuốbqogng bắgquit đpptzhgtxu gõwcfk.

liqri mớnrcai xong mộhmoht bảeqbcn thìeisa Diệbxarp Tửshiq lạntxpi đpptzưyebea thêssyam mộhmoht bảeqbcn, côkktsaemmng khôkktsng ngạntxpi, chỉiappyebexhiei ngọmkxmt ngàepplo vớnrcai cậycxhu: “Còyfgbn mộhmoht bảeqbcn nữwbcla, chỉiappyfgbn mộhmoht bảeqbcn nàepply nữwbcla thôkktsi, A Thừhgwra làeppl giỏqvpii nhấyebet tốbqogc đpptzhmohwcfk nhanh hơytkkn chịvhaj nhiềhgwru.”

Cậycxhu liếgquic xénrcao côkkts mộhmoht cárbaki, toàeppln thâkktsn bắgquit đpptzhgtxu nổthmwi da gàeppl nhưyebeng vẫeppln nhậycxhn: “Đmngwxkvh rồbqogi, chịvhajyebetmzung chịvhaj dỗuxbw trẻyeil con ba tuổthmwi đpptzyebey àeppl.”

“Ừbtst, týgkfi nữwbcla sẽyrpd cho cậycxhu ăqdszn kẹyfgbo.”

“Biếgquin biếgquin biếgquin.”

Diệbxarp Tửshiqaemmng ngồbqogi làepplm việbxarc vớnrcai mộhmoht márbaky tíyfgbnh khárbakc ởtmzussyan cạntxpnh, màepply hơytkki cau, mắgquit hiệbxarn vằyyqxn đpptzqvpi do đpptzãliqr thứlwzvc đpptzêssyam vàeppli ngàepply, vẻyeil mặslxrt thoárbakng nénrcat mệbxart mỏqvpii chỉiapp hiệbxarn ra lúwsblc côkkts khôkktsng cưyebexhiei.

Diệbxarp Thừhgwra thu hồbqogi árbaknh mắgquit củxkvha mìeisanh, nhậycxhn mệbxarnh tiếgquip tụtpsjc gõwcfk chữwbcl.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.