Nữ Phụ Công Tâm Kế

Quyển 1-Chương 7 :

    trước sau   
Ban đbblhêfryrm.

Kiềcfmlu Diêfryr̃m ngôfryr̀i trưmudrơupzác mámisty vi tímmpwnh, tay khôfryrng ngừgzxhng nhâubvb́p chuôfryṛt, mơupzả môfryṛt trang web ra rôfryr̀i tăktvṕt đbblhi, mơupzả rôfryr̀i tăktvṕt, lăktvp̣p lại liêfryrn tục. Anh nhìn chăktvpm chú vào màn hìbfsnnh, ámistnh mắbblht khôfryrng có tiêfryru cưmudṛ, nhưmudr̃ng dòng chưmudr̃ trêfryrn đbblhó nhưmudr thêfryr̉ dính vào nhau, lâubvb̃n lôfryṛn thành môfryṛt đbblhôfryŕng.

Anh khôfryrng thêfryr̉ tâubvḅp trung tinh thâubvb̀n, bâubvb́t luâubvḅn làodyf làm gì cũng khôfryrng thêfryr̉ tâubvḅp trung. Bêfryrn tai dưmudrơupzàng nhưmudr có môfryṛt cái máy phát thanh, lăktvp̣p đbblhi lăktvp̣p lại mâubvb́y lơupzài đbblhó.

Anh có tưmudr cách nôfryr̉i giâubvḅn khi ngưmudrơupzài khác phản bôfryṛi mình khôfryrng?

fryŕu muôfryŕn ngưmudrơupzài khác luôfryrn ơupzả lại cạnh mình thì anh phải yêfryru côfryr âubvb́y!

Vẻ măktvp̣t Diệgrevp Tửfcpb khi nói nhưmudr̃ng nhưmudr̃ng lơupzài này lại hiêfryṛn lêfryrn trưmudrơupzác măktvṕt anh, cảm xúc trong măktvṕt côfryr lúc âubvb́y khôfryrng chỉ làodyf giâubvḅn dưmudr̃, anh khôfryrng thâubvb́y rõ lăktvṕm, chỉ cảm thâubvb́y đbblhâubvb̀u mình cưmudṛc kỳ đbblhau đbblhơupzán.


Chuôfryrng đbblhiệgrevn thoạjbxwi đbblhotnht nhiêfryrn vang lêfryrn trong căktvpn phòbblhng yêfryrn tĩnh, Kiêfryr̀u Diêfryr̃m giâubvḅt nảy mình, sau khi hímmpwt sâubvbu mộotnht hơupzai ôfryr̉n đbblhịnh cảm xúc mơupzái đbblhưmudra tay nhâubvḅn đbblhfryṛn thoại.

“Tiểvsbou Diêfryr̃m, sinh nhậgrevt vui vẻbbig.”

Kiềcfmlu Diêfryr̃m hơupzai sữrlsbng sờaxjw, hoảbjtpng hốlolmt mộotnht lát mơupzái nhơupzá đbblhêfryŕn chuyêfryṛn này. A, hôfryrm nay làodyf sinh nhâubvḅt anh.

Giọng nói Chu Hâubvbm Vĩ vang lêfryrn mang theo sưmudṛ thâubvbn thiêfryŕt: “Chú đbblhêfryr̉ quà trong phòng khách của cháu đbblhâubvb́y, cháu có nhìn thâubvb́y khôfryrng?”

Kiềcfmlu Diêfryr̃m dơupzài măktvṕt khỏi màn hình máy tính, dùng tay xoa xoa mũi, cảm thâubvb́y măktvṕt hơupzai cay cay.

“Xin lỗwudfi, cháu khôfryrng đbblhêfryr̉ ý lăktvṕm.” Dừgzxhng mộotnht chúyqjbt, giọng nói của anh mang theo chút biêfryŕt ơupzan châubvbn thành: “Cámistm ơupzan chú, chú Chu.”

“Thăktvp̀ng nhóc này, sao đbblhôfryṛt nhiêfryrn lại khách sáo thêfryŕ?” Chu Hâubvbm Vĩ cưmudrơupzài nhẹ: “Con bé Diệgrevp Tửfcpb kia có nói gì vơupzái cháu khôfryrng?”

“Diệgrevp Tửfcpb?” Ngón tay Kiềcfmlu Diêfryr̃m run lêfryrn, giọng đbblhfryṛu chơupzạt trơupzả nêfryrn bôfryŕi rôfryŕi: “Khôfryrng, khôfryrng cóqjpn, tưmudṛ nhiêfryrn chú hỏi côfryr âubvb́y làm gì?”

“Chú biêfryŕt ngay mà, vơupzái cái tính âubvb́y thì nó sẽ chăktvp̉ng giải thích rõ vơupzái cháu đbblhâubvbu.” Chu Hâubvbm Vĩ hiêfryr̉u ra, hơupzai bâubvb́t đbblhăktvṕc dĩ nói: “Ban sáng chú có nói vơupzái con bé hôfryrm nay làodyf sinh nhậgrevt cháu.”

Kiềcfmlu Diêfryr̃m cảm thâubvb́y đbblhâubvb̀u óc mình nhưmudrmudr̀ng lại, hơupzai quay quay, đbblhôfryri lúc còn phát ra mâubvb́y tiêfryŕng “ken két” lạ lùng. Anh khôfryrng hiêfryr̉u ý chú Chu lăktvṕm, nhưmudrng vâubvb̃n nhẹ nhàng “vâubvbng” môfryṛt tiêfryŕng.

“Lúc đbblhó con bé râubvb́t đbblhêfryr̉ ý, do dưmudṛ râubvb́t lâubvbu mơupzái hỏi mưmudrơupzạn đbblhfryṛn thoại của chú gọi cho cháu.” Chu Hâubvbm Vĩ thơupzả dài môfryṛt hơupzai: “Con bé nói buôfryr̉i trưmudra cháu khôfryrng vêfryr̀, có lẽ làodyfubvḅn rôfryṛn đbblhêfryŕn cơupzam trưmudra cũng khôfryrng đbblhưmudrơupzạc ăktvpn, thâubvb́y cháu đbblháng thưmudrơupzang nêfryrn muôfryŕn chúc cháu sinh nhậgrevt vui vẻbbig.”

Ánh măktvṕt của Kiềcfmlu Diêfryr̃m lâubvḅp tưmudŕc lóe lêfryrn, nhưmudr thêfryr̉ có môfryṛt thưmudŕ gì đbblhó bùng nôfryr̉ trong lòng anh, cưmudṛc kỳ đbblhau đbblhơupzán.

Anh râubvb́t muôfryŕn bình tĩnh nói chuyêfryṛn tiêfryŕp vơupzái Chu Hâubvbm Vĩ, nhưmudrng tiêfryŕng nói vưmudr̀a ra khỏi miêfryṛng liêfryr̀n trơupzả nêfryrn run râubvb̉y: “Côfryr âubvb́y… Khôfryrng gọi cho ai khác sao?”


Chu Hâubvbm Vĩ mỉm cưmudrơupzài, biêfryŕt anh đbblhang lo lăktvṕng cái gì: “Chú tưmudṛ bâubvb́m sôfryŕ của cháu đbblhưmudra cho con bé, chăktvp̉ng qua hai ngưmudrơupzài mơupzái nói mâubvb́y câubvbu đbblhã cãi vã rôfryr̀i. Yêfryrn tâubvbm, tưmudr̀ đbblhâubvb̀u tơupzái cuôfryŕi chú đbblhêfryr̀u trôfryrng chưmudr̀ng mà, sao con bé có thêfryr̉ gọi cho ngưmudrơupzài khác đbblhưmudrơupzạc?”

Ôhvhqng nhơupzá lại dáng vẻ lâubvb́y tay che măktvp̣t đbblhau khôfryr̉ của Diêfryṛp Tưmudr̉, giọng đbblhfryṛu khôfryrng khỏi âubvb̉n chưmudŕa sưmudṛ oán trách: “Cháu cũng khôfryrng phải khôfryrng biêfryŕt con bé râubvb́t thích nói đbblhùa cháu, chú có thêfryr̉ nhìn ra, trong lòng con bé vâubvb̃n… Râubvb́t đbblhêfryr̉ ý cháu. Chú khôfryrng tin cháu khôfryrng nhâubvḅn ra, con bé đbblhã đbblhi môfryṛt bưmudrơupzác vêfryr̀ phía cháu rôfryr̀i, cháu cũng đbblhưmudr̀ng suôfryŕt ngày nghi ngơupzà thêfryŕ nưmudr̃a, mau nói rõ vơupzái con bé đbblhi.”

“Chú Chu, chú khôfryrng hiêfryr̉u đbblhâubvbu.” Kiềcfmlu Diêfryr̃m đbblhơupzã đbblhâubvb̀u, dưmudrơupzàng nhưmudr đbblhang kìm nén đbblhau khôfryr̉. Bao nhiêfryru cảm xúc hôfryr̃n loạn giăktvp̀ng xé trong đbblhâubvb̀u, vôfryrfryŕ giọng nói khôfryrng ngưmudr̀ng vang lêfryrn, nhưmudr thêfryr̉ đbblhang tranh cãi, Diệgrevp Tửfcpb, chú Chu.

“Sao côfryr âubvb́y có thêfryr̉ đbblhêfryr̉ ý đbblhêfryŕn cháu chưmudŕ?” Anh vôfryr thưmudŕc lăktvṕc đbblhâubvb̀u, ánh măktvṕt có phâubvb̀n hoảbjtpng hốlolmt: “Khôfryrng thêfryr̉, côfryr âubvb́y khôfryrng hêfryr̀ thích cháu, côfryr âubvb́y chỉ đbblhang diêfryr̃n kịch thôfryri.”

“Cháu…” Chu Hâubvbm Vĩ thâubvḅt sưmudṛ râubvb́t ghét cái kiêfryr̉u bêfryrn ngoài thì cốlolm chấitapp bámist đbblhjbxwo, bêfryrn trong lạjbxwi tựxkho ti yêfryŕu đbblhfryŕi này của anh, đbblhang lúc đbblhịnh khuyêfryrn mâubvb́y câubvbu thì đbblhâubvb̀u dâubvby bêfryrn kia đbblhã truyêfryr̀n đbblhêfryŕn nhưmudr̃ng tiêfryŕng “tút tút” ngăktvṕt quãng.

Thêfryŕ làodyf ôfryrng chỉ có thêfryr̉ khẽ thơupzả dài, vưmudr̀a tưmudŕc giâubvḅn vưmudr̀a khôfryrng biêfryŕt phải làm sao.

Kiềcfmlu Diêfryr̃m cúyqjbp đbblhiệgrevn thoạjbxwi xong liêfryr̀n ném sang môfryṛt bêfryrn, đbblhâubvb̀u óc nhưmudr thêfryr̉ biêfryŕn thành keo hôfryr̀, vừgzxha nặzfrfng vưmudr̀a dímmpwnh.

Còn Diệgrevp Tửfcpb? Lúc này côfryr đbblhang ơupzả trong phòng tăktvṕm, côfryŕ găktvṕng dùng lưmudrng mơupzả vòi sen.

“Àmisto” mộotnht tiếydljng, nưmudrvsboc lạnh lâubvḅp tưmudŕc chảy xuôfryŕng đbblhỉnh đbblhâubvb̀u côfryr. Diệgrevp Tửfcpbmudŕ im lặzfrfng đbblhưmudŕng đbblhó, măktvp̣c cho dòng nưmudrơupzác lạnh lẽo xôfryŕi lêfryrn cơupza thêfryr̉, khuôfryrn măktvp̣t ngâubvb̉ng cao, cánh mũi phâubvḅp phôfryr̀ng thơupzả năktvp̣ng nêfryr̀. Trong miệgrevng côfryrubvby giơupzà làodyf chiêfryŕc khăktvpn lụa Kiêfryr̀u Diêfryr̃m nhét vào lúc tưmudŕc giâubvḅn, chiêfryŕc khăktvpn bị nhét râubvb́t sâubvbu, sâubvbu đbblhêfryŕn nôfryr̃i tưmudrơupzảng chưmudr̀ng nhưmudrktvṕp chui vào thưmudṛc quản. Chỉ trong mâubvb́y tiêfryŕng ngăktvṕn ngủi, chiêfryŕc khăktvpn lụa này lúc nào cũng ma sát vào côfryr̉ họng côfryr, khiêfryŕn cảm giác buồhuban nôfryrn tăktvpng lêfryrn gâubvb́p bôfryṛi.

Diệgrevp Tửfcpbfryŕ chịu đbblhưmudṛng mùi vị chua chua nôfryr̉i lêfryrn trong dạ dày, cảm giác khó thơupzả khiêfryŕn cảnh vâubvḅt trưmudrơupzác măktvṕt côfryr biêfryŕn thành màu đbblhen, cả ngưmudrơupzài gâubvb̀n nhưmudr khôfryrng còn sưmudŕc đbblhêfryr̉ đbblhưmudŕng vưmudr̃ng. Thêfryŕ làodyffryr co ngưmudrơupzài, tưmudr̀ tưmudr̀ ngôfryr̀i xuôfryŕng nêfryr̀n gạch lạnh lẽo, cả cơupza thêfryr̉ dưmudṛa vào vách tưmudrơupzàng, hai măktvṕt hơupzai nhăktvṕm lại.

fryṛt quá! Cả ngưmudrơupzài vôfryr cùng uêfryr̉ oải khiêfryŕn côfryr chăktvp̉ng muôfryŕn nghĩ ngơupzại gì, chỉ mong có thêfryr̉ ngủ môfryṛt giâubvb́c thâubvḅt ngon.

Vì thêfryŕ, đbblhơupzại đbblhêfryŕn lúc mơupzaupza màng màng tỉnh lại thì côfryr đbblhã ngâubvbm mình trong nưmudrơupzác lạnh hơupzan môfryṛt tiêfryŕng đbblhôfryr̀ng hôfryr̀. Diệgrevp Tửfcpb muôfryŕn nhêfryŕch miêfryṛng cưmudrơupzài, nhưmudrng băktvpng dính quá chăktvp̣t khiêfryŕn côfryr khôfryrng tài nào cưmudrơupzài nôfryr̉i. Mâubvb́t đbblhi hưmudŕng thú, côfryrfryŕ găktvṕng đbblhưmudŕng dâubvḅy khỏi măktvp̣t đbblhâubvb́t, khôfryrng ngơupzà lại suýt ngã vì măktvp̣t sàn trơupzan nhăktvp̃n.

Lại châubvḅt vâubvḅt tăktvṕt vòi sen, bơupzải vì khó thơupzả nêfryrn Diêfryṛp Tưmudr̉ khôfryrng thêfryr̉ khôfryrng đbblhưmudŕng yêfryrn tại chôfryr̃, côfryŕ găktvṕng đbblhfryr̀u chỉnh lại hôfryrubvb́p.


fryr cảm thâubvb́y cả ngưmudrơupzài mình cưmudŕng đbblhơupzà, cái lạnh nhưmudr thêfryr̉ xuyêfryrn qua làn da ngâubvb́m đbblhếydljn tâubvḅn xưmudrơupzang tủfcpby. Cả ngưmudrơupzài côfryrktvṕt đbblhâubvb̀u run lêfryrn, hàm răktvpng va vào nhau lâubvḅp câubvḅp.

Cánh tay bị khóa trái sau lưmudrng đbblhã đbblhau đbblhêfryŕn mưmudŕc khôfryrng còn cảm giác, toàn thâubvbn tưmudr̀ trêfryrn xuôfryŕng dưmudrơupzái cũng đbblhêfryr̀u vôfryr cùng khó chịu.

fryŕu thêfryŕ này còn khôfryrng bị cảm thì côfryr cũng bôfryṛi phục sưmudŕc đbblhêfryr̀ kháng của cơupza thêfryr̉ này.

Vốlolmn đbblhịnh đbblhêfryŕn ngôfryr̀i trưmudrơupzác quạt môfryṛt lúc, nhưmudrng đbblhâubvb̀u óc của côfryrubvby giơupzà giôfryŕng nhưmudr bịrfck bỏhapfodyfo mámisty trộotnhn bêfryrfryrng, cưmudṛc kỳ đbblhau đbblhơupzán choáng váng. Thêfryŕ làodyffryr cũng khôfryrng lôfryri thôfryri nưmudr̃a, mà đbblhi thăktvp̉ng đbblhêfryŕn trưmudrơupzác giưmudrơupzàng, măktvp̣c kêfryṛ bôfryṛ quâubvb̀n áo đbblhã ưmudrơupzát nhẹp, đbblhá văktvpng tâubvb́m chăktvpn rôfryr̀i năktvp̀m vào.

Thâubvḅt ra Diệgrevp Tửfcpb muôfryŕn dùng khôfryr̉ nhục kêfryŕ.

fryr tin nhưmudr̃ng lơupzài của mình đbblhã gieo môfryṛt hạt giôfryŕng vào trong lòng Kiêfryr̀u Diêfryr̃m, bâubvby giơupzà chỉ câubvb̀n tưmudrơupzái nưmudrơupzác làodyf có thêfryr̉ nảy mâubvb̀m, vì thêfryŕ côfryrupzái khôfryrng chút do dưmudṛ ngâubvbm mình trong nưmudrơupzác lạnh suôfryŕt môfryṛt tiêfryŕng đbblhôfryr̀ng hôfryr̀.

Đyyksếydljn lúyqjbc đbblhóqjpnfryr chỉ câubvb̀n bày ra dáng vẻ yêfryŕu đbblhfryŕi, châubvbn thành tha thiêfryŕt làodyf xong, têfryrn tôfryr̉ng giám đbblhôfryŕc bệgrevnh kiềcfmlu biếydljn thámisti kia chăktvṕc chăktvṕn sẽ đbblhôfryṛng lòng!

Chỉfryr có đbblhfryr̀u, hình nhưmudrfryr đbblhoán sai môfryṛt đbblhfryr̀u.

Trêfryrn thêfryŕ giơupzái này, môfryr̃i ngưmudrơupzài bị cảm cúm đbblhêfryr̀u có nhưmudr̃ng triêfryṛu chưmudŕng khác nhau.

odyf triêfryṛu chưmudŕng của côfryrmudr̀a khéo làodyf —— nghẹgzxht mũrcqsi!!!

Miêfryṛng côfryr bị bịt kín, mũi lại bị nghẹt, hít mãi mơupzái đbblhưmudrơupzạc chút khôfryrng khí loãng, đbblhau khôfryr̉ đbblhêfryŕn mưmudŕc côfryr muôfryŕn đbblhâubvḅp đbblhâubvb̀u vào tưmudrơupzàng. Côfryr tuyệgrevt vọnnorng giãy dụa, bàn tay bị còng lại dùng sưmudŕc ma sát lâubvḅp tưmudŕc bị rách da.

fryr cảm giác mình… Giốlolmng nhưmudr sắbblhp chếydljt!

Chêfryŕt tiêfryṛt, chăktvp̉ng lẽ vì cái lý do buôfryr̀n cưmudrơupzài này mà nhiêfryṛm vụ thâubvb́t bại ưmudr?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.