Nữ Ngỗ Tác Họa Cốt

Chương 314 : Thi thể kỳ lạ

    trước sau   
"Vìvlvf sao?"

"Bởnfjei vìvlvf trong quan tàjnzzi nàjnzzy cóelmv bộmjrnt gừulvxng, bộmjrnt gừulvxng cóelmvaeegc dụfashng bảuntgo vệdjiw thi thểpvvn khỏzbzai đsphxmjrndgpmm." Kỷsphxvbjin Thưghxs đsphxáaeegp lạocjmi.

Cảuntgnh Dung khôvezang hiểpvvnu.

"Tấabeqt cảuntgaeegc quan tàjnzzi đsphxưghxsdfbac đsphxàjnzzo ra từulvxvbjim Sơlaxpn, dưghxsbccfng nhưghxs chỉbyvfjnzzi cốinamt nàjnzzy đsphxưghxsdfbac rắmsacc bộmjrnt gừulvxng vàjnzzo trong. Chẳdjiwng lẽxhbfelmv ngưghxsbccfi nàjnzzo đsphxóelmv cốinam ýlicf bỏzbzajnzzo?"

Kỷsphxvbjin Thưghxs lắmsacc đsphxxflmu, "Lầxflmn trưghxsotczc sau khi mởnfje toàjnzzn bộmjrn quan tàjnzzi, ta nhớotcz từulvxng ngửulvxi thấabeqy mùqrwbi gừulvxng. Lúghxsc ấabeqy ta khôvezang suy nghĩzvcl nhiềrlwdu, nghĩzvcl rằodmlng vịvlvf tríqrwb chôvezan quan tàjnzzi kháaeegc nhau nêhlwjn mớotczi khiếqxicn cho thi thểpvvn trong quan tàjnzzi phâvbjin hủaeegy chậqidsm hơlaxpn. Nhưghxsng ta càjnzzng nghĩzvcljnzzng cảuntgm thấabeqy khôvezang thíqrwbch hợdfbap, tấabeqt cảuntgaeegc quan tàjnzzi, chỉbyvfelmv bộmjrnjnzzi cốinamt nàjnzzy cóelmvqrwbi bộmjrnt gừulvxng, vàjnzzqrwbi nàjnzzy lạocjmi pháaeegt ra từulvx quầxflmn áaeego đsphxưghxsdfbac mặcyvpc trêhlwjn ngưghxsbccfi hàjnzzi cốinamt."

Nghe xong, Cảuntgnh Dung nghiêhlwjm túghxsc nhìvlvfn vàjnzzo bêhlwjn trong quan tàjnzzi vàjnzzi lầxflmn.


Hắmsacn nhìvlvfn chằodmlm chằodmlm vàjnzzo mộmjrnt mảuntgnh vảuntgi nhỏzbza bịvlvfqrwbnh ởnfje trêhlwjn xưghxsơlaxpng sưghxsbccfn củaeega bộmjrnjnzzi cốinamt.

Cảuntgnh Dung nhíqrwbu chặcyvpt lôvezang màjnzzy, nóelmvi lêhlwjn suy nghĩzvcl củaeega mìvlvfnh, "Vụfash cháaeegy ởnfje Ngựwosd Quốinamc Côvezang phủaeeg, ngay cảuntg khi quầxflmn áaeego vẫrlhxn còrnicn cũhrctng nêhlwjn bịvlvfjnzzm đsphxen. Nhưghxsng quầxflmn áaeego củaeega thi thểpvvnjnzzy, dưghxsbccfng nhưghxs khôvezang cóelmv dấabequ vếqxict bịvlvf cháaeegy, căapyqn bảuntgn khôvezang giốinamng nhưghxs bịvlvf chếqxict trong lửulvxa. Hơlaxpn nữirita, ngưghxsbccfi chếqxict làjnzz mộmjrnt hạocjm nhâvbjin củaeega Ngựwosd Quốinamc Côvezang phủaeeg, sao lạocjmi mặcyvpc đsphxeqbplaxp lụfasha? Khôvezang thíqrwbch hợdfbap."

Mộmjrnt áaeegnh sáaeegng tinh tếqxic phảuntgn chiếqxicu trong đsphxôvezai mắmsact sắmsacc béjnzzn củaeega Kỷsphxvbjin Thưghxs.

Ngóelmvn tay nàjnzzng chạocjmm vàjnzzo méjnzzp quan tàjnzzi, mộmjrnt ýlicf nghĩzvcl bắmsact đsphxxflmu xuấabeqt hiệdjiwn trong đsphxxflmu.

"Sau khi quan tàjnzzi đsphxưghxsdfbac hạocjmaeegng, cóelmv ngưghxsbccfi nàjnzzo đsphxóelmv đsphxãmjrn đsphxmjrnng tay đsphxmjrnng châvbjin."

"Hảuntg?"

"Nếqxicu ta đsphxaeegn khôvezang sai, chỉbyvfelmv mộmjrnt giảuntgi thíqrwbch duy nhấabeqt, đsphxóelmvjnzz sau khi quan tàjnzzi đsphxãmjrn đsphxưghxsdfbac hạocjmaeegng, cóelmv ngưghxsbccfi đsphxãmjrn mởnfjeelmv ra lầxflmn nữirita, sau đsphxóelmv thay cho ngưghxsbccfi chếqxict mộmjrnt bộmjrn quầxflmn áaeego tơlaxp lụfasha sạocjmch sẽxhbfjnzz rảuntgi mộmjrnt chúghxst bộmjrnt gừulvxng đsphxpvvn bảuntgo quảuntgn thi thểpvvn."

elmv ngưghxsbccfi mởnfje quan tàjnzzi mộmjrnt lầxflmn nữirita?

Cảuntgnh Dung kinh ngạocjmc!

Kỷsphxvbjin Thưghxs tiếqxicp tụfashc nóelmvi: "Ngưghxsbccfi nọqhph chỉbyvf thay đsphxwwlji quầxflmn áaeego sạocjmch sẽxhbf cho ngưghxsbccfi chếqxict, chứeqting tỏzbzaelmv quan hệdjiw rấabeqt thâvbjin thiếqxict vớotczi ngưghxsbccfi chếqxict. Thậqidsm chíqrwb sau khi đsphxàjnzzo mộmjrn củaeega ngưghxsbccfi chếqxict vàjnzz thay quầxflmn áaeego còrnicn rắmsacc bộmjrnt gừulvxng lêhlwjn. Ngưghxsbccfi nọqhph khôvezang làjnzzm việdjiwc nàjnzzy quang minh chíqrwbnh đsphxocjmi, cóelmv lẽxhbfvlvf khôvezang muốinamn ngưghxsbccfi kháaeegc biếqxict."

jnzzng hoàjnzzn thàjnzznh phâvbjin tíqrwbch củaeega mìvlvfnh!

Nhữiritng suy luậqidsn củaeega nàjnzzng khôvezang giốinamng nhưghxs giảuntg thiếqxict khôvezang cóelmvapyqn cứeqti.

Cảuntgnh Dung hỏzbzai, "Nàjnzzng đsphxãmjrn vẽxhbf ra bứeqtic họqhpha ngưghxsbccfi chếqxict chưghxsa?"


"Vẫrlhxn chưghxsa." Nàjnzzng khẽxhbf thởnfjejnzzi mộmjrnt hơlaxpi, tiếqxicp tụfashc nóelmvi, "Thôvezai, tạocjmm thờbccfi hãmjrny vẽxhbf châvbjin dung ngưghxsbccfi nàjnzzy trưghxsotczc, sau đsphxóelmv lạocjmi đsphxiềrlwdu tra ai đsphxãmjrn rắmsacc bộmjrnt gừulvxng lêhlwjn đsphxóelmv. Cóelmv lẽxhbf, ngưghxsbccfi kia tớotczi thay quầxflmn áaeego vàjnzz rắmsacc bộmjrnt gừulvxng lêhlwjn ngưghxsbccfi chếqxict, chíqrwbnh làjnzz ngưghxsbccfi đsphxãmjrn chạocjmy trốinamn khỏzbzai đsphxáaeegm cháaeegy."

"Nếqxicu nhưghxs đsphxóelmvjnzz sựwosd thậqidst thìvlvf sẽxhbf dễalivjnzzng hơlaxpn."

"Chỉbyvf cầxflmn bứeqtic họqhpha nàjnzzy đsphxưghxsdfbac vẽxhbf ra, ta tin rằodmlng 《Lâvbjim Kinh Áagrvn》 sẽxhbfelmv tiếqxicn triểpvvnn."

Cảuntgnh Dung gậqidst đsphxxflmu, tỏzbza vẻmjrnaeegn thàjnzznh.

Kỷsphxvbjin Thưghxs xoa xoa tay, xoay ngưghxsbccfi, liếqxicc mắmsact ra hiệdjiwu cho hai gãmjrn sai vặcyvpt vẫrlhxn luôvezan ởnfjehlwjn cạocjmnh, đsphxpvvn bọqhphn nâvbjing quan tàjnzzi vàjnzzo trong. Nàjnzzng cũhrctng hưghxsotczng dẫrlhxn bọqhphn họqhph đsphxcyvpt bộmjrnjnzzi cốinamt trởnfje lạocjmi quan tàjnzzi, đsphxóelmvng nắmsacp vàjnzz phủaeeg mộmjrnt khốinami vảuntgi bốinamjnzzu trắmsacng lêhlwjn trêhlwjn.

ghxsc nàjnzzy, bêhlwjn ngoàjnzzi trờbccfi đsphxãmjrn tốinami!

Cảuntgnh Dung khôvezang nóelmvi vớotczi Kỷsphxvbjin Thưghxs vềrlwd chuyệdjiwn cứeqtiu tếqxicnfje Ngựwosd Phủaeeg huyệdjiwn.

Nhìvlvfn thờbccfi gian cũhrctng khôvezang còrnicn sớotczm, Kỷsphxvbjin Thưghxs giữirit Cảuntgnh Dung lạocjmi cùqrwbng nhau ăapyqn cơlaxpm.

Trêhlwjn bàjnzzn, cóelmv bốinamn móelmvn ngon nhưghxsng khôvezang cóelmv thịvlvft.

Rau cảuntgi!

Rau mùqrwbi!

Đqxicqidsu phụfash!

qrwb đsphxao!


Mỗzbzai đsphxĩzvcla mộmjrnt móelmvn, nhìvlvfn qua khôvezang cảuntgm thấabeqy muốinamn ăapyqn.

Cảuntgnh Dung nhìvlvfn thấabeqy thìvlvf đsphxau lòrnicng cho nàjnzzng. Nữirit nhâvbjin nàjnzzy mỗzbzai ngàjnzzy đsphxrlwdu ăapyqn nhữiritng thứeqti thếqxicjnzzy, làjnzzm sao cóelmv thểpvvnjnzzo lêhlwjn?

vlvf thếqxic ——

"Nàjnzzng nêhlwjn ăapyqn ngon mộmjrnt chúghxst, bồeqbpi dưghxswcnlng thâvbjin thểpvvn."

elmvi xong, hắmsacn ra lệdjiwnh cho ngưghxsbccfi mang hếqxict cáaeegc móelmvn trêhlwjn bàjnzzn đsphxi, sau đsphxóelmv phâvbjin phóelmv, "Mang tớotczi nhữiritng móelmvn bổwwljghxswcnlng hơlaxpn đsphxi. Mộmjrnt nồeqbpi thịvlvft gàjnzz, mộmjrnt tổwwlj yếqxicn, nhanh lêhlwjn."

"Vâvbjing!" Bọqhphn nha đsphxxflmu khôvezang ngừulvxng vộmjrni vàjnzzng lấabeqy cáaeegc móelmvn đsphxi.

Nhưghxsng bọqhphn họqhph vừulvxa mớotczi nâvbjing đsphxĩzvcla cảuntgi trắmsacng lêhlwjn đsphxãmjrn bịvlvf Kỷsphxvbjin Thưghxs cảuntgn lạocjmi, nàjnzzng lấabeqy lạocjmi toàjnzzn bộmjrn đsphxeqbp ăapyqn vừulvxa mớotczi đsphxưghxsdfbac mấabeqy nha đsphxxflmu bưghxsng lêhlwjn đsphxcyvpt trởnfje lạocjmi trêhlwjn bàjnzzn.

Sau đsphxóelmvelmvi, "Mặcyvpc dùqrwb nhữiritng đsphxeqbp ăapyqn nàjnzzy khôvezang ngon miệdjiwng bằodmlng thịvlvft cáaeeg, nhưghxsng vẫrlhxn cóelmv dinh dưghxswcnlng. Ngưghxsdfbac lạocjmi, nhữiritng móelmvn ăapyqn thịvlvft cáaeegelmv nhiềrlwdu dầxflmu mỡwcnl mớotczi khôvezang tốinamt đsphxinami vớotczi thâvbjin thểpvvn. Hơlaxpn nữirita, giờbccf đsphxãmjrn kháaeeg muộmjrnn, ăapyqn thịvlvft cáaeeg khôvezang tốinamt, khóelmv tiêhlwju."

Khóelmv tiêhlwju?!

Ăwosdn nhữiritng thứeqtijnzzy vàjnzzo buổwwlji tốinami!

Cảuntgnh Dung co giậqidst khóelmve miệdjiwng, nghẹambbn lờbccfi.

Bốinamn móelmvn ăapyqn lạocjmi bịvlvf đsphxcyvpt trởnfje lạocjmi, Kỷsphxvbjin Thưghxs chậqidsm rãmjrni cầxflmm đsphxũhrcta lêhlwjn ăapyqn.

Cảuntgnh Dung chỉbyvf nhìvlvfn màjnzz khôvezang nóelmvi gìvlvf!


"Khôvezang ăapyqn?" Nàjnzzng ngưghxsotczc mắmsact hỏzbzai hắmsacn.

Cảuntgnh Dung nuốinamt nuốinamt vàjnzzi cáaeegi, sau đsphxóelmv mớotczi cầxflmm đsphxũhrcta lêhlwjn vàjnzz chuẩdgpmn bịvlvf ăapyqn.

Đqxicúghxsng lúghxsc nàjnzzy ——

Nha đsphxxflmu bưghxsotczc vàjnzzo báaeego cáaeego, "Kỷsphx tiêhlwjn sinh, Kỷsphxvezaghxsơlaxpng đsphxãmjrn tớotczi."

Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin?

Nha đsphxxflmu vừulvxa mớotczi nóelmvi xong, Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin đsphxãmjrnghxsotczc nhữiritng bưghxsotczc nhỏzbza đsphxi tớotczi cửulvxa, ngưghxsotczc đsphxôvezai mắmsact ngấabeqn nưghxsotczc dịvlvfu dàjnzzng liếqxicc nhìvlvfn Cảuntgnh Dung, hơlaxpi dao đsphxmjrnng.

jnzzng ta cóelmv chúghxst thẹambbn thùqrwbng, nhanh chóelmvng bưghxsotczc nhanh hơlaxpn, bàjnzzn tay nắmsacm lấabeqy vạocjmt áaeego cũhrctng trởnfjehlwjn căapyqng thẳdjiwng hơlaxpn.

Cảuntgnh nàjnzzy trong lúghxsc lơlaxp đsphxãmjrnng nhìvlvfn qua kháaeeg đsphxambbp mắmsact!

Nhưghxsng Kỷsphxvbjin Thưghxsjnzz Cảuntgnh Dung đsphxrlwdu khôvezang hềrlwd chúghxs ýlicf tớotczi.

Khi nhìvlvfn thấabeqy Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin đsphxi tớotczi, Kỷsphxvbjin Thưghxs nhanh chóelmvng đsphxeqting dậqidsy, đsphxi tớotczi cửulvxa kéjnzzo tay nàjnzzng ta.

"Sao tỷsphx tớotczi đsphxâvbjiy muộmjrnn nhưghxs vậqidsy?"

jnzzng ta cúghxsi thấabeqp đsphxxflmu, khóelmve môvezai hơlaxpi cong lêhlwjn, nóelmvi, "Tỷsphx chỉbyvf muốinamn tớotczi gặcyvpp muộmjrni."

"Nhanh vàjnzzo trong đsphxi, bêhlwjn ngoàjnzzi rấabeqt lạocjmnh."


Kỷsphxvbjin Thưghxs nhanh chóelmvng đsphxưghxsa nàjnzzng ta đsphxi vàjnzzo, bọqhphn nha đsphxxflmu cũhrctng giúghxsp nàjnzzng ta cởnfjei áaeego choàjnzzng trêhlwjn ngưghxsbccfi xuốinamng.

wosdn gìvlvf chưghxsa?"

Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin lắmsacc đsphxxflmu.

Kỷsphxvbjin Thưghxs liềrlwdn kéjnzzo nàjnzzng ta ngồeqbpi xuốinamng, sai ngưghxsbccfi lấabeqy thêhlwjm mộmjrnt bộmjrnaeegt đsphxũhrcta.

Từulvx đsphxxflmu tớotczi cuốinami, Cảuntgnh Dung khôvezang hềrlwd liếqxicc mắmsact nhìvlvfn Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin mộmjrnt cáaeegi, hắmsacn đsphxang bậqidsn nhéjnzzt miếqxicng bíqrwb đsphxao vàjnzzo trong miệdjiwng mìvlvfnh, nhai vàjnzzi cáaeegi, lôvezang màjnzzy giãmjrnn ra.

jrrd, thậqidst ra cũhrctng ngon!

Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin kíqrwbn đsphxáaeego nhìvlvfn hắmsacn mộmjrnt cáaeegi, thậqidst cẩdgpmn thậqidsn hỏzbzai, "Sao hôvezam nay Vưghxsơlaxpng gia lạocjmi ởnfje đsphxâvbjiy?"

Cảuntgnh Dung dưghxsbccfng nhưghxs khôvezang nghe thấabeqy.

Ngưghxsdfbac lạocjmi Kỷsphxvbjin Thưghxs quăapyqng ra mộmjrnt câvbjiu, "Hôvezam nay hắmsacn tớotczi đsphxâvbjiy ăapyqn cơlaxpm miễalivn phíqrwb."

laxpm miễalivn phíqrwb?

laxpm miễalivn phíqrwbjnzzvlvf?!

Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin cóelmv lẽxhbfhrctng mơlaxp hồeqbp hiểpvvnu ýlicf nghĩzvcl củaeega nóelmv.

Nhưghxsng trong lòrnicng nàjnzzng ta cảuntgm thấabeqy mấabeqt máaeegt, áaeegnh mắmsact thưghxsbccfng xuyêhlwjn nhìvlvfn vềrlwd phíqrwba Cảuntgnh Dung, cắmsacn cắmsacn môvezai, vẫrlhxn luôvezan duy trìvlvf mộmjrnt nụfashghxsbccfi trêhlwjn mặcyvpt.

Kỷsphxvbjin Thưghxs liếqxicc mắmsact nhìvlvfn Cảuntgnh Dung mộmjrnt cáaeegi. Tiểpvvnu tửulvx kia đsphxang ngấabequ nghiếqxicn vàjnzzlaxpm ăapyqn, còrnicn ăapyqn nhữiritng móelmvn ngon đsphxưghxsdfbac gọqhphi làjnzz khôvezang cóelmv "dinh dưghxswcnlng".

Trôvezang hắmsacn ăapyqn rấabeqt ngon!

Kỷsphxvbjin Thưghxs khôvezang nhịvlvfn đsphxưghxsdfbac đsphxáaeeg châvbjin hắmsacn mộmjrnt cáaeegi ởnfje phíqrwba dưghxsotczi bàjnzzn.

A ——

Cảuntgnh Dung bịvlvf đsphxau nêhlwjn thốinamt ra mộmjrnt tiếqxicng.

Hắmsacn ngẩdgpmng đsphxxflmu căapyqm tứeqtic liếqxicc mắmsact nhìvlvfn Kỷsphxvbjin Thưghxs mộmjrnt cáaeegi, chấabeqt vấabeqn, "Sao vậqidsy? Ghéjnzzt ta vìvlvf đsphxãmjrn ăapyqn hếqxict thứeqtic ăapyqn củaeega nàjnzzng hay sao?"

"Khôvezang phảuntgi!"

"Vậqidsy cóelmv chuyệdjiwn gìvlvf vớotczi nàjnzzng vậqidsy? Ngứeqtia châvbjin?"

"......"

"Vậqidsy hãmjrny ăapyqn cơlaxpm đsphxi."

elmvi xong, hắmsacn lạocjmi tiếqxicp tụfashc ăapyqn cơlaxpm.

Kỷsphxvbjin Thưghxs đsphxzbza mặcyvpt xấabequ hổwwlj.

Ca, tỷsphx ta tớotczi, tốinamt xấabequ gìvlvf ngưghxsơlaxpi cũhrctng nêhlwjn thểpvvn hiệdjiwn mộmjrnt chúghxst hoặcyvpc nêhlwjn nóelmvi mộmjrnt lờbccfi đsphxi chứeqti.

Cuốinami cùqrwbng ——

Kỷsphxvbjin Thưghxs đsphxàjnzznh phảuntgi lôvezai kéjnzzo Kỷsphx Uyểpvvnn Hâvbjin vàjnzzelmvi, "Tỷsphx ăapyqn nhiềrlwdu mộmjrnt chúghxst, bíqrwb đsphxao nàjnzzy rấabeqt tốinamt vớotczi tỷsphx."

Trong khi nóelmvi, nàjnzzng đsphxãmjrn gắmsacp cho nàjnzzng ta mộmjrnt miếqxicng bíqrwb đsphxao vàjnzzo trong báaeegt.

"Vâvbjin Thưghxs, muộmjrni khôvezang cầxflmn lo cho ta."

Hai ngưghxsbccfi bắmsact đsphxxflmu nóelmvi chuyệdjiwn, xem Cảuntgnh Dung giốinamng nhưghxs ngưghxsbccfi trong suốinamt.

qxicúghxsng rồeqbpi, ta đsphxãmjrn chuẩdgpmn bịvlvf mộmjrnt sốinamghxsdfbac liệdjiwu, đsphxdfbai láaeegt nữirita tỷsphxmjrny mang vềrlwdqrwbng." Kỷsphxvbjin Thưghxselmvi.

"Dưghxsdfbac liệdjiwu?"

"Thâvbjin thểpvvn tỷsphx bịvlvf bệdjiwnh từulvx nhỏzbza, vừulvxa lúghxsc ta cóelmv mộmjrnt chúghxst dưghxsdfbac liệdjiwu, đsphxóelmvjnzz thanh giớotczi* (青介), rấabeqt cóelmv íqrwbch đsphxinami vớotczi thâvbjin thểpvvn tỷsphx. Tỷsphx nhớotcz ngâvbjim nóelmv trong nưghxsotczc mấabeqy ngàjnzzy trưghxsotczc khi nghiềrlwdn nóelmv thàjnzznh bộmjrnt, sau đsphxóelmvqrwbng sưghxsơlaxpng sớotczm đsphxpvvn pha, mỗzbzai ngàjnzzy uốinamng mộmjrnt chéjnzzn."

Thanh giớotczi, làjnzz mộmjrnt loạocjmi dưghxsdfbac cóelmv đsphxcyvpc tíqrwbnh làjnzzm ấabeqm cơlaxp thểpvvn!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.