Nụ Hôn Của Sói

Chương 52 : Đớn đau và thù hận (Kết)

    trước sau   
“Tôxplgi khôxplgng cầfhgbn anh quan tâogobm đfqgoếlevyn tôxplgi.”

ffufc nónvyoi chuyệzlqbn, côxplg khôxplgng hềckqe nhìvjiln hắjdhen. “An Dĩybpp Phong, bâogoby giờyvxe anh mớerzqi muốocuon quan tâogobm đfqgoếlevyn tôxplgi thìvjilblnpn ývcxn nghĩybppa gìvjil nữtmfha? Chúffufng ta từlevyng yêinicu nhau nồrlblng thắjdhem, nhưjdheng tìvjilnh cảukonm đfqgoónvyo… đfqgoãrfar qua đfqgoi rấoxqut nhiềckqeu năpohwm rồrlbli, tìvjilnh cảukonm củfocza chúffufng ta đfqgoãrfar trởhynd thàukonnh quákzbd khứeavv…” Côxplgckqet thởhynd đfqgodgby lấoxquy lạledai bìvjilnh tĩybppnh nhưjdheng giọfhgbng vẫfhgbn run run. “Tôxplgi khôxplgng trákzbdch anh khi đfqgoónvyo đfqgoãrfar rờyvxei bỏqevfxplgi, anh cũlevyng khôxplgng cầfhgbn phảukoni tựvcxn trákzbdch mìvjilnh, càukonng khôxplgng phảukoni cảukonm thấoxquy mắjdhec nợocuoxplgi đfqgoiềckqeu gìvjil cảukon.”

“Em thựvcxnc sựvcxn khôxplgng hậqevfn anh?”

“Tôxplgi khôxplgng hậqevfn anh… Tôxplgi chỉryjf hy vọfhgbng anh hãrfary trâogobn trọfhgbng ngưjdheyvxei thậqevft lòblnpng yêinicu anh, tôxplgi muốocuon…”

Đfqgoôxplgi vai côxplgukonng run rẩbbhby, giọfhgbng côxplgukonng yếlevyu ớerzqt, nhưjdheng côxplg vẫfhgbn cốocuo gắjdheng nónvyoi câogobu cuốocuoi cùvcxnng: “So vớerzqi tìvjilnh yêinicu nhưjdhe hoa phùvcxn dung sớerzqm nởhynd tốocuoi tàukonn trưjdheerzqc đfqgoâogoby, ngưjdheyvxei luôxplgn luôxplgn bêinicn cạledanh mìvjilnh mớerzqi đfqgoákzbdng đfqgoưjdheocuoc trâogobn trọfhgbng.”

“Anh hiểdgbyu rồrlbli!”


Hắjdhen khôxplgng biếlevyt mìvjilnh ra ngoàukoni nhưjdhe thếlevyukono, nhưjdheng vừlevya ra đfqgoếlevyn cửuswta, toàukonn thâogobn hắjdhen nhưjdhe khôxplgng còblnpn chúffuft sứeavvc lựvcxnc, hắjdhen dựvcxna vàukono tưjdheyvxeng, khôxplgng thểdgbyjdheerzqc thêinicm bưjdheerzqc nàukono nữtmfha.

“So vớerzqi tìvjilnh yêinicu nhưjdhe hoa phùvcxn dung sớerzqm nởhynd tốocuoi tàukonn trưjdheerzqc đfqgoâogoby, ngưjdheyvxei luôxplgn luôxplgn bêinicn cạledanh mìvjilnh mớerzqi đfqgoákzbdng trâogobn trọfhgbng.”

ogobu nónvyoi đfqgofhgby lývcxn tríckqe biếlevyt bao, đfqgoákzbdng tôxplgn trọfhgbng biếlevyt bao, thậqevfm chíckqe đfqgoákzbdng kíckqenh phụkgzac biếlevyt bao!

ogobu nónvyoi ấoxquy cũlevyng chỉryjfnvyo ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfh hắjdhen yêinicu sâogobu sắjdhec mớerzqi cónvyo thểdgby khónvyoc vàukonnvyoi ra!

vjilnh yêinicu nhưjdhe hoa phùvcxn dung sớerzqm nởhynd tốocuoi tàukonn, trong chớerzqp mắjdhet đfqgoãrfar lấoxquy đfqgoi mákzbdu vàukonjdheerzqc mắjdhet cảukon đfqgoyvxei họfhgb!

inicn ngoàukoni, An Dĩybpp Phong đfqgooxqum mạledanh tay lêinicn tưjdheyvxeng.

inicn trong, Tưjdhe Đfqgorlbl Thuầfhgbn vẫfhgbn cầfhgbm càukonnh hoa, mắjdhet côxplg nhoèbbhb đfqgoi, côxplg khôxplgng nhìvjiln thấoxquy lọfhgb hoa ởhynd đfqgoâogobu nữtmfha.

“An Dĩybpp Phong, sao anh lạledai đfqgoocuoi xửuswt vớerzqi em nhưjdhe vậqevfy… Mưjdheyvxei lăpohwm năpohwm chịnvyou đfqgovcxnng bao tủfoczi hậqevfn, vậqevfy màukon trong mưjdheyvxei phúffuft anh rũlevy bỏqevf hoàukonn toàukonn trákzbdch nhiệzlqbm… Em yêinicu anh, chưjdhea bao giờyvxe thấoxquy hốocuoi hậqevfn, nhưjdheng em làukonvjil trong lòblnpng anh…”

jdheyvxei lăpohwm năpohwm!

An Dĩybpp Phong đfqgoãrfar sốocuong rấoxqut khónvyo khăpohwn, côxplg hiểdgbyu, nhưjdheng sao hắjdhen khôxplgng hỏqevfi xem côxplg đfqgoãrfar sốocuong nhưjdhe thếlevyukono? Khi côxplg mang thai, ăpohwn thứeavvvjilxplgn ra thứeavvoxquy, lúffufc đfqgoónvyo, hắjdhen khôxplgng ởhyndinicn cạledanh côxplg.

xplg tựvcxn nhủfocz vớerzqi chíckqenh mìvjilnh: “Íwvqat nhấoxqut thìvjil anh ấoxquy cũlevyng yêinicu mìvjilnh.”

Khi đfqgoeavvng từlevy xa nhìvjiln hắjdhen ôxplgm mộuavlt côxplgkzbdi khákzbdc, côxplg lạledai tựvcxn an ủfoczi bảukonn thâogobn: “Anh ấoxquy yêinicu mìvjilnh, cho dùvcxnnvyoukonng ngàukonn côxplgkzbdi đfqgopohwp trong vòblnpng tay, thìvjil trong tim anh ấoxquy cũlevyng chỉryjfnvyo duy nhấoxqut mộuavlt mìvjilnh mìvjilnh màukon thôxplgi.”

Hẹpohwn ưjdheerzqc mưjdheyvxei năpohwm, hắjdhen khôxplgng đfqgoếlevyn. Côxplg hiểdgbyu nỗvhcmi khónvyo xửuswt củfocza hắjdhen!


xplg ngồrlbli trong quákzbdn càukon phêinic viếlevyt rấoxqut nhiềckqeu lầfhgbn: waiting!

Nhưjdheng hôxplgm qua, hắjdhen đfqgoãrfar đfqgoếlevyn!

xplg nhìvjiln hắjdhen phấoxqun khởhyndi bưjdheerzqc tớerzqi, chiếlevyc đfqgoiệzlqbn thoạledai trong tay bỗvhcmng rơaztbi xuốocuong đfqgooxqut, trákzbdi tim đfqgoqevfp loạledan nhịnvyop đfqgofhgby phấoxqun khíckqech đfqgoónvyo đfqgoãrfarnvyoi cho côxplg biếlevyt rằocuong, cónvyo hậqevfn hắjdhen đfqgoếlevyn mứeavvc nàukono đfqgoi nữtmfha thìvjillevyng khôxplgng thểdgby xoákzbd đfqgoưjdheocuoc tìvjilnh yêinicu củfocza côxplg đfqgoocuoi vớerzqi hắjdhen…

xplg giữtmfh con tim đfqgoang loạledan nhịnvyop củfocza mìvjilnh đfqgodgby chờyvxe hắjdhen đfqgoi đfqgoếlevyn bêinicn côxplg, côxplg muốocuon đfqgoákzbdnh cho hắjdhen mộuavlt trậqevfn, rồrlbli sàukonukono lòblnpng hắjdhen đfqgodgby nghe hắjdhen trúffuft hếlevyt nỗvhcmi giàukony vòblnp củfocza mưjdheyvxei lăpohwm năpohwm qua… nhưjdheng hắjdhen lạledai tưjdheơaztbi cưjdheyvxei hớerzqn hởhynd ngồrlbli bêinicn cạledanh mộuavlt côxplgkzbdi khákzbdc.

Trong khoảukonnh khắjdhec ấoxquy côxplg mớerzqi biếlevyt rằocuong, côxplg nghĩybpp vềckqevjilnh yêinicu quákzbd đfqgoơaztbn giảukonn, côxplg đfqgoãrfar tin lầfhgbm lờyvxei thềckqe hẹpohwn biểdgbyn củfocza đfqgoàukonn ôxplgng!

xplg hậqevfn, hậqevfn hắjdhen đfqgoếlevyn tậqevfn xưjdheơaztbng tuỷjjqt!

xplg ngâogoby ngưjdheyvxei nhìvjiln họfhgb thủfocz thỉryjfogobm sựvcxn, nhìvjiln hắjdhen vuốocuot ve bụkgzang Amy vớerzqi ákzbdnh mắjdhet đfqgofhgby yêinicu thưjdheơaztbng. Lúffufc ấoxquy, côxplg mớerzqi tỉryjfnh ngộuavl, ngưjdheyvxei cónvyo thểdgby sinh cho hắjdhen mộuavlt đfqgoeavva con khôxplgng chỉryjfnvyovjilnh côxplg!

xplg thậqevft ngốocuoc, ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfh ngu ngốocuoc nhấoxqut thếlevy giớerzqi chíckqenh làukonxplg.

xplgukonvjil chứeavv, chỉryjfukon mộuavlt trong sốocuoukonng ngàukonn, hàukonng vạledan phụkgza nữtmfh hắjdhen lưjdheerzqt qua, chỉryjfukon mộuavlt đfqgoêinicm phong lưjdheu, ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfh thựvcxnc sựvcxn trong tim hắjdhen khôxplgng phảukoni làukonxplg, màukonukon Amy, côxplgkzbdi ởhyndinicn cạledanh hắjdhen từlevyffufc bảukony tuổjvkwi!

Nếlevyu nhưjdhe Amy khôxplgng nónvyoi vớerzqi côxplg: “Khôxplgng phảukoni chỉryjfukoninicu, vìvjil từlevyffufc bảukony tuổjvkwi em đfqgoãrfarhyndinicn anh ấoxquy, em khôxplgng thểdgby rờyvxei xa anh ấoxquy đfqgoưjdheocuoc… Anh ấoxquy làukon bốocuo nuôxplgi củfocza em, tấoxqut cảukon nhữtmfhng thónvyoi quen vàukonckqenh cákzbdch củfocza em đfqgockqeu từlevy anh ấoxquy màukon ra. Vìvjil thếlevy, em thưjdheyvxeng nghĩybpp rằocuong… sựvcxn tồrlbln tạledai củfocza em làukonvjil anh ấoxquy.”

Nếlevyu nhưjdhe Amy khôxplgng vuốocuot ve bụkgzang, cưjdheyvxei ngọfhgbt ngàukono vàukonnvyoi: “Đfqgoúffufng thếlevy, đfqgoôxplgi lúffufc em cũlevyng lo làukon anh ấoxquy sẽyvxeinicu ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfh khákzbdc”, thìvjil nhấoxqut đfqgonvyonh côxplg sẽyvxe đfqgoếlevyn bêinicn vàukon mỉryjfa mai châogobm chọfhgbc hắjdhen: “Lúffufc khíckqe thếlevy hừlevyng hựvcxnc, cónvyo nhớerzq đfqgoãrfar từlevyng cónvyo mộuavlt ngưjdheyvxei con gákzbdi nónvyoi rằocuong sẽyvxe đfqgoocuoi anh? Lúffufc ôxplgm vợocuo trong lòblnpng, cónvyo nhớerzq đfqgoãrfar từlevyng nónvyoi: Anh khôxplgng lấoxquy ai khákzbdc ngoàukoni em!”

xplgblnpn muốocuon đfqgojvkw chai hồrlblng tửuswtu đfqgoónvyoinicn mặewtrt hắjdhen, nónvyoi to rằocuong: “Muốocuon thâogobn mậqevft thìvjil ôxplgm vợocuo anh đfqgoi ra chỗvhcm khákzbdc màukon thâogobn mậqevft, đfqgolevyng cónvyo đfqgodgbyxplgi thấoxquy bộuavl mặewtrt xấoxquu xa củfocza anh!”

Nhưjdheng côxplg khôxplgng làukonm nhưjdhe vậqevfy, ngay đfqgoếlevyn việzlqbc cưjdheyvxei vàukonnvyoi vớerzqi Amy mộuavlt câogobu: “Khôxplgng phảukoni ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfhukono cũlevyng đfqgoưjdheocuoc hạledanh phúffufc nhưjdhexplg”, côxplglevyng khôxplgng nỡhixz!


xplg sợocuo sẽyvxeukonm tổjvkwn thưjdheơaztbng đfqgoếlevyn Amy, sợocuoukonm tổjvkwn thưjdheơaztbng đfqgoếlevyn đfqgoeavva béfhgb trong bụkgzang côxplgoxquy.

Ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfhhyndukono tìvjilnh cảukonnh củfocza côxplg, thậqevft đfqgoákzbdng thưjdheơaztbng!

xplg lau nưjdheerzqc mắjdhet, nhìvjiln rõpgmh vịnvyo tríckqe đfqgodgby lọfhgb hoa, nhưjdheng tay run lẩbbhby bẩbbhby, càukonnh hoa trong tay côxplg khôxplgng thểdgbyukono cắjdhem đfqgoưjdheocuoc vàukono trong lọfhgb.

Cuốocuoi cùvcxnng côxplg khôxplgng chịnvyou nổjvkwi nữtmfha, đfqgoqevfp vỡhixz lọfhgb hoa. Nhữtmfhng bôxplgng hoa vưjdheơaztbng vãrfari khắjdhep sàukonn nhàukon, cákzbdnh hoa rơaztbi rụkgzang.

“Côxplg ta trẻlufd trung, dịnvyou dàukonng, côxplg ta cầfhgbn sựvcxn che chởhynd củfocza anh, còblnpn tôxplgi thìvjil sao? Lúffufc tôxplgi mang thai, khôxplgng nónvyoi đfqgoếlevyn việzlqbc vuốocuot ve, ngay cảukon đfqgoếlevyn nhìvjiln mộuavlt cákzbdi cũlevyng khôxplgng cónvyo…”

xplg ngồrlbli sụkgzap xuốocuong đfqgooxqut. Nhữtmfhng mảukonnh vỡhixz cắjdhem vàukono tay màukonxplg khôxplgng hềckqe hay biếlevyt. Côxplg chưjdhea bao giờyvxe cảukonm thấoxquy yếlevyu đfqgouốocuoi, bấoxqut lựvcxnc nhưjdheffufc nàukony, chưjdhea bao giờyvxexplg cầfhgbn mộuavlt bờyvxe vai đfqgodgby dựvcxna vàukono nhưjdheffufc nàukony!

Đfqgouavlt nhiêinicn, cákzbdnh cửuswta bậqevft mởhynd ra, côxplg nhìvjiln thấoxquy An Dĩybpp Phong lao vàukono trong phòblnpng, vẻlufd mặewtrt đfqgofhgby lo lắjdheng.

“Thuầfhgbn!” Hắjdhen quỳqevf xuốocuong bêinicn côxplg, run rẩbbhby cầfhgbm lấoxquy bàukonn tay rớerzqm mákzbdu củfocza côxplg, ôxplgm vai côxplg, đfqgodgbyxplg dựvcxna vàukono lòblnpng hắjdhen.

Hắjdhen nấoxquc nghẹpohwn: “Anh lạledai làukonm tổjvkwn thưjdheơaztbng em sao?”

xplg đfqgobbhby hắjdhen ra, đfqgoákzbdnh hắjdhen, từlevyng cúffuf đfqgoákzbdnh thấoxqum đfqgofhgbm mákzbdu vàukonjdheerzqc mắjdhet. “Rốocuot cuộuavlc thìvjil anh cónvyoinicu tôxplgi khôxplgng? Tôxplgi làukonvjil đfqgoocuoi vớerzqi anh?”

“Yêinicu!” Hắjdhen cứeavv bấoxqut đfqgouavlng đfqgodgby mặewtrc cho côxplg đfqgoákzbdnh, ákzbdnh mắjdhet tràukonn đfqgofhgby yêinicu thưjdheơaztbng nhưjdhe trưjdheerzqc kia. “Em làukon ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfh duy nhấoxqut anh yêinicu trong cuộuavlc đfqgoyvxei nàukony!”

“Vậqevfy tạledai sao anh khôxplgng đfqgoếlevyn tìvjilm tôxplgi?”

“Em cónvyo mộuavlt gia đfqgoìvjilnh hạledanh phúffufc, em cónvyo mộuavlt ngưjdheyvxei chồrlblng cónvyo thểdgby chăpohwm sónvyoc em, em cónvyo mộuavlt đfqgoeavva con rấoxqut đfqgoákzbdng yêinicu, anh khôxplgng ngờyvxe… khôxplgng ngờyvxe rằocuong em vẫfhgbn nhớerzq lờyvxei hẹpohwn ưjdheerzqc mưjdheyvxei năpohwm trưjdheerzqc!”

“Anh!” Côxplg tứeavvc giậqevfn tákzbdt hắjdhen mộuavlt cákzbdi thậqevft mạledanh, mảukonnh thuỷjjqt tinh vỡhixz trong tay côxplg vạledach lêinicn mặewtrt hắjdhen mộuavlt vệzlqbt mákzbdu dàukoni. Nhưjdheng hắjdhen khôxplgng hềckqe cảukonm thấoxquy đfqgoau đfqgoerzqn, chỉryjf thấoxquy ákzbdy nákzbdy vôxplgvcxnng.

“Anh…” Ngưjdheocuoc lạledai, côxplg thấoxquy đfqgoau lòblnpng, đfqgoau đfqgoerzqn cùvcxnng thùvcxn hậqevfn trong lòblnpng làukonm ngựvcxnc côxplg nhưjdhe muốocuon vỡhixz tung.

“Vậqevfy sao bâogoby giờyvxe anh lạledai đfqgoếlevyn?”

“Anh đfqgoếlevyn khôxplgng phảukoni làukonvjil muốocuon quay lạledai, cũlevyng khôxplgng muốocuon quấoxquy rốocuoi cuộuavlc sốocuong bìvjilnh yêinicn củfocza em, anh chỉryjf muốocuon sốocuong cùvcxnng em trong mộuavlt thàukonnh phốocuo…”

“Cúffuft đfqgoi! Đfqgoếlevyn sốocuong cùvcxnng mộuavlt thếlevy giớerzqi vớerzqi anh tôxplgi cũlevyng khôxplgng muốocuon!”

“Đfqgodgby anh đfqgoưjdhea em đfqgoếlevyn bệzlqbnh việzlqbn.” Hắjdhen đfqgoưjdhea tay vềckqe phíckqea côxplg, nhưjdheng côxplg nhanh chónvyong néfhgb trákzbdnh.

“Mang sựvcxnoxqum ákzbdp, nhẹpohw nhàukonng ấoxquy đfqgoi màukon chăpohwm sónvyoc ngưjdheyvxei phụkgza nữtmfh anh cầfhgbn chăpohwm sónvyoc! Tôxplgi khôxplgng cầfhgbn! Tôxplgi tựvcxn đfqgoi đfqgoưjdheocuoc!”

xplg đfqgobbhby hắjdhen ra, đfqgoeavvng dậqevfy, lạledai cầfhgbm thêinicm bónvyo hoa néfhgbm vàukono mặewtrt hắjdhen.

“Loạledai đfqgoàukonn ôxplgng nhưjdhe anh sao khôxplgng chếlevyt đfqgoi chứeavv! Hai thákzbdng mớerzqi bịnvyo ákzbdm sákzbdt mộuavlt lầfhgbn? Dùvcxn ngàukony nàukono anh cũlevyng bịnvyo ákzbdm sákzbdt thìvjilxplgi cũlevyng thấoxquy vẫfhgbn íckqet!”

_________________

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.