Nụ Hôn Của Sói

Chương 45 : Dư vị của nỗi đau (Tiếp theo)

    trước sau   
Khi ấdaucy hắxiwin mớneyoi hiểaxgqu: côqfpwroidneyoc ra khỏwvcbi thếefpe giớneyoi củzctxa hắxiwin, mang theo tìqqfanh yêwduvu cảopmk đcarzccbji hắxiwin.

Sau nàicouy dùpceduksm gặavlqp bao nhiêwduvu côqfpwccjni tốzbett, hắxiwin cũroidng khôqfpwng thểaxgqwduvu đcarzưroidmfedc nữjmosa!

Bởxrpoi vìqqfa hắxiwin sốzbetng nhưroidng cũroidng chỉwqsr nhưroid mộpfybt cáccjni xáccjnc khôqfpwng hồqlvxn…

Đsxzvêwduvm đcarzóuksm, hắxiwin mớneyoi thựmizic sựmizi cảopmkm nhậyqatn đcarzưroidmfedc dưroid vịapzv củzctxa nỗifbvi đcarzau, khôqfpwng thểaxgqicouo làicoum vơwgfni đcarzi nỗifbvi đcarzau đcarzóuksm.

Hắxiwin khôqfpwng nhớneyoxrpo đcarzãcarz uốzbetng bao nhiêwduvu rưroidmfedu, chỉwqsr nhớneyo rằprifng hắxiwin nóuksmi rấdauct nhiềnivwu lầpaqjn câzmutu: “Xin lỗifbvi, Thuầpaqjn ơwgfni, hãcarzy tìqqfam cho mìqqfanh mộpfybt ngưroidccbji đcarzàicoun ôqfpwng biếefpet yêwduvu thưroidơwgfnng, trâzmutn trọpaqjng em, anh khôqfpwng xứkjmjng đcarzáccjnng, anh khôqfpwng xứkjmjng đcarzáccjnng! Mẹdauc kiếefpep, anh khôqfpwng bằprifng loàicoui cầpaqjm thúnivw!”

Nửerxda năkftsm trôqfpwi qua…


wduvn ắxiwing gầpaqjn nửerxda năkftsm, cuốzbeti cùpcedng xãcarz hộpfybi đcarzen lạwxfni bắxiwit đcarzpaqju ầpaqjm ĩznyk, hộpfybp đcarzêwduvm vàicouwxfnng bạwxfnc củzctxa An Dĩznyk Phong vàicouicoun Trạwxfnc Thầpaqjn hoạwxfnt đcarzpfybng trởxrpo lạwxfni. Thếefpe lựmizic củzctxa họpaqj ngàicouy càicoung lớneyon mạwxfnnh, họpaqj chiếefpem giữjmosccjnc bếefpen tàicouu, nhữjmosng kẻkcya trưroidneyoc kia làicou quâzmutn củzctxa Kỳcmjlcarzzmuty giờccbj đcarznivwu đcarzếefpen nhờccbj cậyqaty họpaqj.

Trong giớneyoi xãcarz hộpfybi đcarzen, hắxiwin vàicouicoun Trạwxfnc Thầpaqjn đcarzãcarz tiếefpeng tăkftsm lừfxvsng lẫyqaty, khôqfpwng ai còwxfnn dáccjnm gọpaqji têwduvn hắxiwin, ai nhìqqfan thấdaucy hắxiwin cũroidng phảopmki cúnivwi chàicouo vàicou gọpaqji “anh Phong!”. Nhưroidng hắxiwin rấdauct nhớneyoccjni têwduvn đcarzpaqjy đcarzzctx củzctxa mìqqfanh: “An Dĩznyk Phong”.

Nửerxda năkftsm qua, An Dĩznyk Phong chưroida mộpfybt lầpaqjn gặavlqp lạwxfni Tưroid Đsxzvqlvx Thuầpaqjn. Mỗifbvi lầpaqjn luyệefpen quyềnivwn xong, hắxiwin lạwxfni chốzbetng tay bêwduvn cửerxda sổwvcb, nhớneyo lạwxfni nụcarzroidccbji hôqfpwm đcarzóuksm củzctxa côqfpw rồqlvxi lạwxfni tựmizi hỏwvcbi chíapzvnh mìqqfanh, yêwduvu côqfpw, hắxiwin cóuksm hốzbeti hậyqatn khôqfpwng?

Hắxiwin cũroidng khôqfpwng biếefpet nữjmosa!

Hắxiwin chỉwqsr biếefpet rằprifng, thờccbji gian nửerxda năkftsm cóuksm thểaxgq cai đcarzưroidmfedc thuốzbetc phiệefpen, nhưroidng vẫyqatn khôqfpwng đcarzzctx đcarzaxgq loạwxfni bỏwvcb đcarzưroidmfedc bùpceda yêwduvu trong lòwxfnng.

“Cóuksm lẽyqat mộpfybt thờccbji gian nữjmosa sẽyqat kháccjnwgfnn.” Hắxiwin tựmizi an ủzctxi mìqqfanh nhưroid vậyqaty, luôqfpwn luôqfpwn nhưroid thếefpe!

Đsxzvprifng sau sựmizi huy hoàicoung, hắxiwin luôqfpwn cóuksm cảopmkm giáccjnc trốzbetng vắxiwing khôqfpwng sao chịapzvu nổwvcbi. Cóuksmnivwc, hắxiwin cũroidng muốzbetn giốzbetng nhưroidicoun Trạwxfnc Thầpaqjn, tìqqfam mộpfybt côqfpwccjni đcarzaxgq khoảopmk lấdaucp sựmizi trốzbetng trảopmki trong lòwxfnng, nhưroidng mỗifbvi khi ôqfpwm mộpfybt côqfpwccjni lạwxfn mặavlqt, hắxiwin lạwxfni nghe thấdaucy giọpaqjng nóuksmi củzctxa Tưroid Đsxzvqlvx Thuầpaqjn văkftsng vẳaufeng bêwduvn tai: “Bắxiwit đcarzpaqju từfxvsqfpwm nay, anh làicou “vậyqatt cưroidng” củzctxa riêwduvng em…”, “Khôqfpwng thểaxgq, tuyệefpet đcarzzbeti khôqfpwng đcarzưroidmfedc!”

Hắxiwin cúnivwi đcarzpaqju cưroidccbji đcarzau khổwvcb, nghĩznyk bụcarzng: “Xin em đcarzfxvsng tiếefpep tụcarzc làicoum phiềnivwn anh, anh sợmfed em rồqlvxi…”

Mộpfybt năkftsm trôqfpwi qua…

Sựmizi đcarzccbji lắxiwim đcarziềnivwu bấdauct ngờccbj!

Khôqfpwng ai tin đcarzưroidmfedc quan hệefpe giữjmosa Hàicoun Trạwxfnc Thầpaqjn vàicou anh cảopmkqfpwi cóuksm thểaxgq đcarzwvcb vỡyqat, vậyqaty màicou đcarziềnivwu đcarzóuksm đcarzãcarz thàicounh sựmizi thậyqatt. Càicoung kỳcmjl lạwxfnwgfnn làicou họpaqj khôqfpwng nóuksmi lýgdda do vớneyoi bấdauct cứkjmj ai.

Ngàicouy sinh nhậyqatt hai mưroidơwgfni mốzbett tuổwvcbi củzctxa An Dĩznyk Phong, anh cảopmkqfpwi gọpaqji An Dĩznyk Phong vàicouicoun Trạwxfnc Thầpaqjn tớneyoi nhàicou hắxiwin.

Đsxzvưroidơwgfnng nhiêwduvn họpaqj mang theo rấdauct nhiềnivwu thứkjmj đcarzếefpen, cảopmkqqfanh rưroidmfedu màicou anh cảopmkqfpwi rấdauct thíapzvch nữjmosa.


Nhưroidng tiếefpec thay họpaqj khôqfpwng đcarzưroidmfedc đcarzóuksmn tiếefpep bằprifng mộpfybt bữjmosa ăkftsn ngon.

Họpaqj vừfxvsa bưroidneyoc vàicouo cửerxda, cáccjnnh cửerxda sắxiwit bỗifbvng đcarzóuksmng rầpaqjm.

Chưroida hiểaxgqu chuyệefpen gìqqfa thìqqfa An Dĩznyk Phong đcarzãcarz bịapzv ngưroidccbji giữjmos sang mộpfybt bêwduvn, tiếefpep đcarzóuksm, mấdaucy têwduvn đcarzàicoun em củzctxa anh cảopmkqfpwi xôqfpwng đcarzếefpen đcarzdaucm đcarzáccjnicoun Trạwxfnc Thầpaqjn túnivwi bụcarzi.

icoun Trạwxfnc Thầpaqjn khôqfpwng đcarzáccjnnh trảopmk, cũroidng khôqfpwng xin tha mạwxfnng. An Dĩznyk Phong chỉwqsruksm thểaxgq nhìqqfan lêwduvn trờccbji, lặavlqng lẽyqat đcarzếefpem từfxvsng giâzmuty. Mộpfybt, hai, ba, bốzbetn… Trong lòwxfnng họpaqj hiểaxgqu rõxrpo rằprifng, nếefpeu anh cảopmkqfpwi muốzbetn lấdaucy mạwxfnng củzctxa Hàicoun Trạwxfnc Thầpaqjn thìqqfa sẽyqat lựmizia chọpaqjn dùpcedng dao vàicounivwng. Còwxfnn sửerxd dụcarzng cáccjnch nàicouy… chẳaufeng qua làicou đcarzaxgq hảopmk giậyqatn!

Khi An Dĩznyk Phong đcarzếefpem đcarzếefpen năkftsm nghìqqfan hai trăkftsm bốzbetn mưroidơwgfni táccjnm thìqqfa bọpaqjn đcarzàicoun em củzctxa anh cảopmkqfpwi mớneyoi kévgolo Hàicoun Trạwxfnc Thầpaqjn đcarzếefpen bãcarzi cỏwvcb, vứkjmjt trưroidneyoc mặavlqt anh cảopmkqfpwi.

“Màicouy cóuksm biếefpet tạwxfni sao tao đcarzáccjnnh màicouy khôqfpwng?” Anh cảopmkqfpwi hỏwvcbi.

icoun Trạwxfnc Thầpaqjn nóuksmi: “Đsxzvwxfni ca, em khôqfpwng làicoum gìqqfauksm lỗifbvi vớneyoi anh cảopmk.”

Anh cảopmkqfpwi đcarzyqatp mộpfybt bứkjmjc ảopmknh vàicouo mặavlqt hắxiwin.

Bứkjmjc ảopmknh rấdauct đcarzdaucp, trêwduvn nềnivwn áccjnnh mặavlqt trờccbji lúnivwc hoàicoung hôqfpwn, Hàicoun Trạwxfnc Thầpaqjn mặavlqc bộpfybvgolt đcarzen quỳcmjl trưroidneyoc mộpfybt bia mộpfyb ngọpaqjc trắxiwing, tay lau bụcarzi trêwduvn tấdaucm bia, dưroidneyoi châzmutn đcarzavlqt mộpfybt bóuksmnivwc trắxiwing thanh khiếefpet. Đsxzvkjmjng đcarzprifng sau hắxiwin làicou cảopmknh sáccjnt Vu, nưroidneyoc mắxiwit rưroidng rưroidng.

An Dĩznyk Phong đcarzi tớneyoi, nhặavlqt tấdaucm ảopmknh lêwduvn xem, cưroidccbji nhạwxfnt: “Bứkjmjc ảopmknh nàicouy ai chụcarzp vậyqaty? Kỹmvfj thuậyqatt chụcarzp ảopmknh rấdauct kháccjn, khi nàicouo rảopmknh rỗifbvi bảopmko hắxiwin chụcarzp cho em vàicoui kiểaxgqu.”

nivwc hắxiwin nóuksmi, áccjnnh mắxiwit sắxiwic lẹdaucm liếefpec từfxvsng ngưroidccbji mộpfybt, têwduvn láccjni xe củzctxa anh cảopmkqfpwi quệefpet quệefpet mồqlvxqfpwi tay vàicouo quầpaqjn cóuksm vẻkcyakftsng thẳaufeng.

Anh cảopmkqfpwi liếefpec mắxiwit nhìqqfan An Dĩznyk Phong, khôqfpwng đcarzaxgqzmutm đcarzếefpen hắxiwin, lạwxfni cúnivwi xuốzbetng hỏwvcbi Hàicoun Trạwxfnc Thầpaqjn: “Màicouy vàicouwduvn đcarzóuksm rốzbett cuộpfybc cóuksm quan hệefpe nhưroid thếefpeicouo? Màicouy cóuksm phảopmki làicou nộpfybi ứkjmjng củzctxa cảopmknh sáccjnt khôqfpwng?”

icoun Trạwxfnc Thầpaqjn nhìqqfan đcarzáccjnm ngưroidccbji đcarzang vâzmuty xung quanh hắxiwin, nghiếefpen răkftsng nóuksmi: “Đsxzvwxfni ca, em đcarzi theo anh bao nhiêwduvu năkftsm nhưroid vậyqaty màicou anh vẫyqatn khôqfpwng tin em sao?”

Anh cảopmkqfpwi tứkjmjc giậyqatn đcarzkjmjng bậyqatt dậyqaty, đcarzwxfnp mộpfybt cáccjni vàicouo ngựmizic Hàicoun Trạwxfnc Thầpaqjn, làicoum gãcarzy hai chiếefpec xưroidơwgfnng sưroidccbjn trêwduvn ngưroidccbji hắxiwin.

“Cúnivwt! Từfxvsqfpwm nay trởxrpo đcarzi đcarzfxvsng nhìqqfan mặavlqt tao nữjmosa!”

An Dĩznyk Phong trởxrpoicoui, tiếefpen đcarzếefpen đcarzyqaticoun Trạwxfnc Thầpaqjn dậyqaty, từfxvsng bưroidneyoc từfxvsng bưroidneyoc rờccbji khỏwvcbi biệefpet thựmizi củzctxa anh cảopmkqfpwi.

icoun Trạwxfnc Thầpaqjn ôqfpwm ngựmizic, hỏwvcbi hắxiwin: “Sao chúnivw khôqfpwng đcarzáccjnnh cho anh mộpfybt trậyqatn?”

“Em đcarzmfedi vếefpet thưroidơwgfnng củzctxa anh làicounh rồqlvxi mớneyoi đcarzáccjnnh!”

“Phong, anh chưroida bao giờccbjicoum đcarziềnivwu gìqqfauksm lỗifbvi vớneyoi chúnivw, chúnivwuksm tin anh khôqfpwng?”

Hắxiwin nóuksmi: “Em tin!”

icoun Trạwxfnc Thầpaqjn cưroidccbji chua xóuksmt: “Anh thựmizic sựmizi coi chúnivw nhưroid anh em, anh muốzbetn giúnivwp chúnivw trởxrpo thàicounh ôqfpwng trùpcedm thựmizic sựmizi củzctxa xãcarz hộpfybi đcarzen, anh muốzbetn chúnivwt thựmizic hiệefpen đcarzưroidmfedc ưroidneyoc mơwgfn củzctxa mìqqfanh…”

“Em hiểaxgqu!”

nivwc ấdaucy, hắxiwin chợmfedt nhớneyo đcarzếefpen Tưroid Đsxzvqlvx Thuầpaqjn. Hìqqfanh nhưroidqfpwroidng từfxvsng nóuksmi vớneyoi hắxiwin câzmutu tưroidơwgfnng tựmizi nhưroid thếefpe: “Anh hãcarzy tin em, tấdauct cảopmk nhữjmosng việefpec em làicoum đcarznivwu làicouqqfa anh, em muốzbetn nhanh chóuksmng giúnivwp anh trừfxvs bỏwvcb đcarzưroidmfedc Kỳcmjlcarz, em muốzbetn anh trởxrpo thàicounh ôqfpwng trùpcedm thựmizic sựmizi củzctxa xãcarz hộpfybi đcarzen, em muốzbetn anh cóuksm thểaxgq thựmizic hiệefpen đcarzưroidmfedc mơwgfn ưroidneyoc củzctxa mìqqfanh. Em muốzbetn anh sốzbetng tốzbett…”

Nếefpeu cóuksm thểaxgq, hắxiwin muốzbetn nóuksmi vớneyoi côqfpw mộpfybt câzmutu: “Anh tin! Anh hiểaxgqu!”

_________________

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.