Nụ Hôn Của Sói

Chương 34 : Hẹn hò (Kết)

    trước sau   
“Con nhìimskn con xem…” Ônbaxng chỉhjmnxftwn bộudftimsky màejlxmufh đlqcwang mặwasfc, quáimskt to: “Sao con lạixuci ălcvhn mặwasfc thếrwklejlxy!”

mufhjkvmi mặwasft, khômufhng trảmhtk lờwjsmi, vàejlxogcgng khômufhng biếrwklt trảmhtk lờwjsmi thếrwklejlxo.

“Cômufhcnus biếrwklt làejlx con đlqcwang làejlxm gìimsk khômufhng? Con cócnus biếrwklt ngưwyfkwjsmi đlqcwàejlxn ômufhng nàejlxy làejlx ai khômufhng?” Ônbaxng chỉhjmn tay vàejlxo An Dĩffyu Phong, từwjsmng câselpu từwjsmng chữixuc từwjsm trong kẽurbglcvhng pháimskt ra. “Hắhosvn làejlxxftwn tộudfti phạixucm khômufhng thểglqw tha thứlhwp, tộudfti củmddya hắhosvn đlqcwáimskng xửqfbj bắhosvn mộudftt trălcvhm lầlhwpn!”

mufh quay đlqcwlhwpu nhìimskn hắhosvn, hắhosvn quay ngưwyfkwjsmi néeadc tráimsknh áimsknh mắhosvt cômufh.

“Con biếrwklt.” Cômufh chầlhwpm chậpmyhm quỳlhwp xuốdveing trưwyfkhosvc mặwasft Tưwyfk Điysapibr Nhiêxftwu. “Nhưwyfkng con yêxftwu anh ấuevey, thậpmyht lòznstng yêxftwu anh ấuevey. Con chưwyfka từwjsmng yêxftwu mộudftt ai màejlx bấuevet chấuevep tấuevet cảmhtk nhưwyfk vậpmyhy, sau nàejlxy cũogcgng sẽurbg khômufhng…”

Trìimsknh Bùavlli Nhiêxftwn quay ngưwyfkwjsmi, kéeadco cửqfbja vàejlx chậpmyhm rãipfvi đlqcwi ra ngoàejlxi. Tưwyfk Điysapibr Nhiêxftwu thấuevey vậpmyhy lạixuci càejlxng bi phẫxftwn. Ônbaxng giơurbgejlxn tay lêxftwn đlqcwznstnh đlqcwáimsknh cômufh con gáimski đlqcwang quỳlhwp trưwyfkhosvc mặwasft mìimsknh nhưwyfkng tay ômufhng cứlhwp run rẩykwmy giữixuca khômufhng trung, rồpibri ômufhng kéeadco tay cômufhcnusi: “Điysai, vềhjmn nhàejlx vớhosvi bốdvei.”


mufh ngoáimski lạixuci đlqcwefjang sau, An Dĩffyu Phong vẫxftwn khômufhng nhìimskn cômufh, khômufhng hiểglqwu sao cômufh bắhosvt đlqcwlhwpu thấuevey hoang mang, lo sợdzen, chợdzent cócnus mộudftt dựnyvp cảmhtkm chẳtwggng làejlxnh.

mufh hiểglqwu rằefjang, nếrwklu bâselpy giờwjsmmufh đlqcwi thậpmyht, sau nàejlxy An Dĩffyu Phong sẽurbgipfvi mãipfvi khômufhng gặwasfp cômufh nữixuca!

“Khômufhng, con khômufhng đlqcwi!”

mufh giằefjang tay ômufhng ra, vộudfti vãipfvcnusi rõrwkl lậpmyhp trưwyfkwjsmng củmddya mìimsknh: “Bốdvei, con biếrwklt làejlx con khômufhng thểglqw lấuevey anh ấuevey, con chỉhjmnxftwu anh ấuevey thômufhi, khômufhng đlqcwưwyfkdzenc sao? Con sẽurbg khômufhng đlqcwglqw bốdvei phảmhtki mấuevet mặwasft đlqcwâselpu. Trưwyfkhosvc mặwasft ngưwyfkwjsmi kháimskc, con cócnus chếrwklt cũogcgng sẽurbg khômufhng thừwjsma nhậpmyhn làejlxcnusimsknh cảmhtkm vớhosvi anh ấuevey, xin bốdveiipfvy cho con đlqcwưwyfkdzenc gặwasfp anh ấuevey vàejlxo ban đlqcwêxftwm, khi đlqcwócnus khômufhng ai nhìimskn thấuevey vàejlx nhậpmyhn ra con.”

wyfk Điysapibr Nhiêxftwu cốdvei gắhosvng kìimskm néeadcn cơurbgn tứlhwpc giậpmyhn củmddya mìimsknh, thấuevep giọdggqng hỏzlyei: “Con cócnus biếrwklt con đlqcwang nócnusi gìimsk khômufhng?”

“Lầlhwpn sau hẹpztpn gặwasfp anh ấuevey nhấuevet đlqcwznstnh con sẽurbg thậpmyht cẩykwmn thậpmyhn, chújkvmng con sẽurbg cốdvei gắhosvng gặwasfp nhau thậpmyht íurbgt, bao nhiêxftwu cũogcgng đlqcwưwyfkdzenc, cho dùavll mỗcosji nălcvhm mộudftt lầlhwpn… Bốdvei, con xin bốdvei, con khômufhng thểglqw khômufhng gặwasfp anh ấuevey…”

“Con!”

“Con biếrwklt con sai rồpibri.”

mufh thởigldejlxi, lau đlqcwômufhi mắhosvt ngấueven lệnyvp, quỳlhwp gốdveii ômufhm chặwasft châselpn ômufhng, nócnusi: “Con vẫxftwn còznstn trẻrwkl, con đlqcwưwyfkwjsmng phíurbga trưwyfkhosvc còznstn rấuevet dàejlxi. Bômufh cứlhwp coi nhưwyfk đlqcwâselpy làejlximsknh cảmhtkm bồpibrng bộudftt nhấuevet thờwjsmi củmddya con, cócnus thểglqw con sẽurbg nhanh chócnusng cháimskn anh ấuevey, hoặwasfc làejlx anh ấuevey khômufhng yêxftwu con nữixuca, đlqcwếrwkln lújkvmc đlqcwócnus con khômufhng oáimskn hậpmyhn gìimsk cảmhtk. Nhưwyfkng bâselpy giờwjsm, bốdvei bắhosvt con phảmhtki cắhosvt đlqcwlhwpt tìimsknh cảmhtkm nàejlxy thìimsk con khômufhng thểglqwejlxm đlqcwưwyfkdzenc… cho dùavllcnusejlxm đlqcwưwyfkdzenc thìimsk con cũogcgng sẽurbg hốdveii hậpmyhn suốdveit đlqcwwjsmi.”

“Thuầlhwpn…” Tưwyfk Điysapibr Nhiêxftwu thởigldejlxi mộudftt hơurbgi, giọdggqng dịznstu xuốdveing. “Vềhjmn nhàejlxavllng bốdvei, chújkvmng ta vềhjmn nhàejlx rồpibri từwjsm từwjsmcnusi chuyệnyvpn.”

“Vậpmyhy bốdveicnus thểglqw cho con mưwyfkwjsmi phújkvmt đlqcwưwyfkdzenc khômufhng, con muốdvein nócnusi vớhosvi anh ấuevey vàejlxi câselpu.”

wyfk Điysapibr Nhiêxftwu thoáimskng nhìimskn An Dĩffyu Phong im lặwasfng từwjsm bấuevey đlqcwếrwkln giờwjsm, bấuevet đlqcwhosvc dĩffyu gậpmyht đlqcwlhwpu: “Bốdvei đlqcwdzeni con ngoàejlxi xe.”

ejlxi phújkvmt trưwyfkhosvc călcvhn phòznstng nàejlxy vẫxftwn còznstn rấuevet nócnusng bỏzlyeng, vậpmyhy màejlx giờwjsm đlqcwâselpy lạixucnh ngắhosvt nhưwyfklcvhng. Tiếrwklng cưwyfkwjsmi củmddya họdggq đlqcwãipfv đlqcwi vàejlxo dĩffyuipfvng xa xômufhi.


wyfk Điysapibr Thuầlhwpn run rẩykwmy đlqcwlhwpng lêxftwn, tiếrwkln vềhjmn phíurbga An Dĩffyu Phong, nắhosvm lấuevey tay hắhosvn, hắhosvn lặwasfng lẽurbgjkvmt tay ra.

“Giờwjsm thìimsk anh đlqcwãipfv hiểglqwu tạixuci sao em lạixuci nócnusi chújkvmng ta khômufhng cùavllng mộudftt thếrwkl giớhosvi.” Hắhosvn cưwyfkwjsmi đlqcwau khổudft. “Hoáimsk ra… ômufhng ấuevey làejlx bốdvei em. Tạixuci sao em khômufhng nócnusi vớhosvi anh sớhosvm?”

mufh hiểglqwu ýntam hắhosvn, hômufhm bốdveimufh nhậpmyhm chứlhwpc, đlqcwújkvmng lújkvmc cômufhejlx An Dĩffyu Phong nhìimskn lêxftwn ti vi. Hômufhm đlqcwócnus hắhosvn còznstn nócnusi vàejlxi câselpu rấuevet mỉhjmna mai ômufhng, cho đlqcwếrwkln giờwjsmmufh vẫxftwn nhớhosv nhưwyfk in trong đlqcwlhwpu.

“Nócnusi thìimskogcgng cócnus thay đlqcwudfti đlqcwưwyfkdzenc gìimsk? Anh cócnus thểglqw khômufhng yêxftwu em khômufhng?”

“Con gáimski cụntamc trưwyfkigldng cụntamc cảmhtknh sáimskt cùavllng tộudfti phạixucm sốdvei mộudftt trong giớhosvi xãipfv hộudfti đlqcwen vụntamng trộudftm yêxftwu đlqcwưwyfkơurbgng. Em cócnus biếrwklt nếrwklu tin nàejlxy màejlx truyềhjmnn ra ngoàejlxi thìimsk sẽurbg kinh thiêxftwn đlqcwudftng đlqcwznsta thếrwklejlxo khômufhng?”

“Biếrwklt.” Cômufh lặwasfng lẽurbgcnusi. “Vìimsk thếrwkl em đlqcwãipfv tựnyvpcnusi vớhosvi bảmhtkn thâselpn mìimsknh rằefjang, ngưwyfkwjsmi đlqcwàejlxn ômufhng nàejlxy khômufhng thểglqwxftwu, khômufhng thểglqwxftwu đlqcwưwyfkdzenc… Em đlqcwãipfv đlqcwueveu tranh tưwyfkwyfkigldng rồpibri, nhưwyfkng khômufhng cócnusimskc dụntamng gìimsk cảmhtk.”

“…”

“Anh làejlxm em mêxftw muộudfti!”

“Em nghĩffyu chuyệnyvpn củmddya chújkvmng ta cócnus thểglqw giấueveu đlqcwưwyfkdzenc mãipfvi sao? Sớhosvm muộudftn gìimsk thìimskogcgng bịznst pháimskt hiệnyvpn, bốdvei em cócnus thểglqwimsk chuyệnyvpn nàejlxy màejlx bịznstimskch chứlhwpc, đlqcwếrwkln lújkvmc đlqcwócnus em sẽurbgejlxm thếrwklejlxo?”

mufh dựnyvpa vàejlxo bờwjsm vai hắhosvn, thởigldejlxi yếrwklu ớhosvt: “Điysawjsmng hỏzlyei em, em khômufhng biếrwklt, ngay cảmhtk nghĩffyu đlqcwếrwkln thômufhi cũogcgng khômufhng dáimskm nghĩffyu!”

“Nếrwklu bâselpy giờwjsm em nócnusi chia tay, anh cũogcgng sẽurbg khômufhng tráimskch em, anh cócnus thểglqw thômufhng cảmhtkm đlqcwưwyfkdzenc…”

mufh vộudfti vàejlxng cầlhwpm tay hắhosvn. “Anh khômufhng cầlhwpn em nữixuca sao?”

Hắhosvn quay ngưwyfkwjsmi nhìimskn cômufh, mắhosvt đlqcwzlye hoe: “Em muốdvein anh phảmhtki trảmhtk lờwjsmi thếrwklejlxo? Nócnusi vớhosvi em làejlx: Anh khômufhng muốdvein em mộudftt chújkvmt nàejlxo, hay làejlxcnusi: Vìimsk anh muốdvein tốdveit cho em!”


“Em hy vọdggqng anh sẽurbg khômufhng nócnusi gìimsk cảmhtk. Cho dùavllcnus chọdggqn cảmhtk hai, cứlhwp đlqcwglqw nhưwyfk vậpmyhy.” Cômufh nắhosvm chặwasft tay hắhosvn, bấuevet lựnyvpc dựnyvpa vàejlxo ngựnyvpc hắhosvn. “An Dĩffyu Phong, cho đlqcwếrwkln lújkvmc anh khômufhng còznstn yêxftwu em, thìimsk đlqcwwjsmng dốdveii lòznstng mìimsknh màejlxcnusi lờwjsmi chia tay. Nếrwklu thựnyvpc sựnyvpcnus mộudftt ngàejlxy anh khômufhng còznstn yêxftwu em nữixuca, thìimskejlxng đlqcwwjsmng dốdveii lòznstng mìimsknh màejlxigldxftwn em, hãipfvy nócnusi thậpmyht cho em biếrwklt… Em cũogcgng hy vọdggqng anh sốdveing tốdveit, sốdveing thậpmyht hạixucnh phújkvmc, đlqcwglqw mỗcosji khi nhớhosv vềhjmn anh, em cócnus thểglqw nhìimskn thấuevey nụntamwyfkwjsmi rạixucng rỡixuc củmddya anh…”

“Thuầlhwpn!”

mufh lắhosvc đlqcwlhwpu trong vòznstng tay hắhosvn, nócnusi: “Anh nócnusi đlqcwi, chújkvmng ta cócnusimsk sai? Chújkvmng ta khômufhng cầlhwpn danh phậpmyhn, khômufhng cầlhwpn hứlhwpa hẹpztpn… Chújkvmng ta chỉhjmn cầlhwpn cócnus thểglqw đlqcwưwyfkdzenc gặwasfp nhau, khômufhng cầlhwpn quan tâselpm đlqcwếrwkln bấuevet cứlhwp thứlhwpimsk, chỉhjmn thếrwkl thômufhi cũogcgng khômufhng đlqcwưwyfkdzenc sao? Lẽurbgejlxo chújkvmng ta phảmhtki giấueveu mìimsknh ởigld nhưwyfkng nơurbgi màejlx khômufhng thểglqw nhìimskn thấuevey nhau, cứlhwp nhớhosv nhung, dằefjan vặwasft… thìimsk mớhosvi làejlx đlqcwújkvmng?”

mufh ômufhm chặwasft hắhosvn, cốdvei gắhosvng cảmhtkm nhậpmyhn hơurbgi thởigldejlxurbgi ấuevem từwjsmurbg thểglqw hắhosvn: “Chújkvmng ta chỉhjmnxftwu nhau màejlx thômufhi, chújkvmng ta khômufhng sai!”

“Khômufhng sai!” Hắhosvn vuốdveit máimski tócnusc cômufh, khẽurbg vỗcosj vai cômufh, cốdvei gắhosvng nócnusi vớhosvi cômufh bằefjang giọdggqng nhẹpztp nhõrwklm. “Khômufhng cócnus đlqcwiềhjmnu luậpmyht nàejlxo cấuevem chújkvmng ta yêxftwu nhau cảmhtk! Em làejlx cảmhtknh sáimskt, anh làejlx tộudfti phạixucm, dựnyvpa vàejlxo khảmhtklcvhng vàejlx kinh nghiệnyvpm củmddya anh vàejlx em, nếrwklu đlqcwãipfv muốdvein yêxftwu nhau vụntamng trộudftm, thìimsk chắhosvc chắhosvn làejlx thầlhwpn khômufhng hay quỷsnvl khômufhng biếrwklt.”

mufh lặwasfng lẽurbg lau nưwyfkhosvc mắhosvt, cưwyfkwjsmi vàejlx đlqcwykwmy hắhosvn ra: “Ghéeadct anh! Sao cứlhwp mởigld miệnyvpng ra làejlxcnusi đlqcwếrwkln chữixuc vụntamng trộudftm chứlhwp, em chưwyfka chồpibrng, anh chưwyfka vợdzen, đlqcwếrwkln vớhosvi nhau tựnyvp nguyệnyvpn, sao chújkvmng ta phảmhtki vụntamng trộudftm, giấueveu giếrwklm ai chứlhwp!”

“Ừjndf, khômufhng phảmhtki yêxftwu đlqcwưwyfkơurbgng vụntamng trộudftm! Chújkvmng ta quang minh chíurbgnh đlqcwixuci. Tìimsknh yêxftwu, chẳtwggng cócnus luậpmyht pháimskp nàejlxo cấuevem đlqcwưwyfkdzenc, kểglqw cảmhtk Ngọdggqc Hoàejlxng Thưwyfkdzenng Điysaếrwklogcgng khômufhng thểglqw cấuevem đlqcwưwyfkdzenc!”

“Màejlxcnus cấuevem đlqcwi chălcvhng nữixuca thìimsk em cũogcgng khômufhng nghe. Em chỉhjmn muốdvein yêxftwu anh, em sẽurbgejlxnh trọdggqn cuộudftc đlqcwwjsmi mìimsknh đlqcwglqwxftwu anh!”

Hắhosvn cưwyfkwjsmi vàejlx ômufhm cômufhejlxo lòznstng: “Kiếrwklp nàejlxy củmddya anh coi nhưwyfk chếrwklt trong vòznstng tay em rồpibri!”

“Ai bảmhtko anh báimskm lấuevey em trưwyfkhosvc…” Cômufh kiễavllng châselpn hômufhn lêxftwn mômufhi hắhosvn, nởigld nụntamwyfkwjsmi rạixucng rỡixuc. “Em phảmhtki đlqcwi rồpibri!”

“Ừjndf! Khi nàejlxo cócnus thểglqw thìimsk gọdggqi đlqcwiệnyvpn cho anh!”

cnusng dáimskng xinh đlqcwpztpp củmddya cômufh dầlhwpn biếrwkln mấuevet trưwyfkhosvc mắhosvt hắhosvn. An Dĩffyu Phong đlqcwuevem mạixucnh tay lêxftwn tưwyfkwjsmng, máimsku hắhosvn nhuốdveim đlqcwzlye mộudftt mảmhtkng trêxftwn bứlhwpc tưwyfkwjsmng trắhosvng tinh.

“Trêxftwn đlqcwwjsmi nàejlxy cócnus biếrwklt bao phụntam nữixuc tốdveit, tạixuci sao anh lạixuci gặwasfp em chứlhwp…”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.