“Cósonl thểdzur xem xécxhu t?” Tưtlsj Đcksf ồdsyb Thuầdzur n khẽowzo nhízklh u màlbrf y, Hàlbrf n Trạliyi c Thầdzur n chưtlsj a chắtinh c đoomp ãrpzc hiểdzur u hếwxhs t hàlbrf m ýlbrf thựpone c sựpone củcksf a bốcksf n chữbytq nàlbrf y, nhữbytq ng câoomp u nhưtlsj thếwxhs nàlbrf y côouma đoomp ãrpzc nghe rấcgsc t nhiềuewu u lầdzur n rồdsyb i, côouma rấcgsc t hiểdzur u bảrpzc n chấcgsc t củcksf a chúequn ng.
“Sau đoomp ósonl thìmwqq sao? Vụfyzr áaesm n pháaesm đoomp ưtlsj ợdnos c chưtlsj a?”
“Mộqkbe t năgvrw m trưtlsj ớszzq c, têrark n đoomp ầdzur u sỏmctt củcksf a đoomp ưtlsj ờaesm ng dâoomp y tộqkbe i phạliyi m đoomp ósonl đoomp ãrpzc bịkzva bắtinh t, tấcgsc t cảrpzc nộqkbe i ứdfej ng đoomp ãrpzc trởuewu vềuewu đoomp ơifcq n vịkzva … nhưtlsj ng Hàlbrf n Trạliyi c Thầdzur n vẫrabi n khôouma ng thểdzur trởuewu thàlbrf nh ngưtlsj ờaesm i trong ngàlbrf nh cảrpzc nh sáaesm t.”
Côouma cầdzur m cốcksf c tràlbrf Tửsonl Sa trưtlsj ớszzq c mặtlsj t, uốcksf ng mộqkbe t ngụfyzr m, nưtlsj ớszzq c tràlbrf lạliyi nh khôouma ng làlbrf m dịkzva u đoomp i nỗptal i ấcgsc m ứdfej c trong lòiupg ng. Côouma đoomp ặtlsj t mạliyi nh cốcksf c tràlbrf lêrark n bàlbrf n, tiếwxhs ng va đoomp ậrjmh p vang vọiavs ng. Côouma nósonl i: “Đcksf iềuewu u đoomp ósonl huỷliyi hoạliyi i cảrpzc đoomp ờaesm i anh ta, anh ta khôouma ng thểdzur làlbrf m cảrpzc nh sáaesm t, cảrpzc đoomp ờaesm i nàlbrf y khôouma ng thểdzur thoáaesm t ra khỏmctt i giớszzq i xãrpzc hộqkbe i đoomp en.”
“Nếwxhs u Hàlbrf n Trạliyi c Thầdzur n khôouma ng dấcgsc n thâoomp n quáaesm sâoomp u vàlbrf o xãrpzc hộqkbe i đoomp en thìmwqq cósonl lẽowzo còiupg n cósonl cơifcq hộqkbe i, nhưtlsj ng hai năgvrw m qua anh ta đoomp ãrpzc dấcgsc n sâoomp u đoomp ếwxhs n mứdfej c nổilgo i tiếwxhs ng trong giớszzq i, nếwxhs u làlbrf m cảrpzc nh sáaesm t thìmwqq e rằtzvm ng sẽowzo làlbrf tròiupg cưtlsj ờaesm i trong ngàlbrf nh.”
“Ýdvww anh làlbrf anh ta đoomp ãrpzc sai lầdzur m? Sai lầdzur m vìmwqq đoomp ãrpzc quáaesm xuấcgsc t sắtinh c?”
“Khôouma ng phảrpzc i, vìmwqq anh ta đoomp ãrpzc bịkzva nhuốcksf m chàlbrf m rồdsyb i!” Trìmwqq nh Bùwptr i Nhiêrark n vỗptal vỗptal vai côouma , nởuewu nụfyzr cưtlsj ờaesm i đoomp iềuewu m đoomp ạliyi m vàlbrf thâoomp n thiếwxhs t nhưtlsj mộqkbe t ngưtlsj ờaesm i anh trai, rồdsyb i nósonl i: “Thuầdzur n, em cũequn ng làlbrf cảrpzc nh sáaesm t, chắtinh c em hiểdzur u đoomp ưtlsj ợdnos c vấcgsc n đoomp ềuewu củcksf a anh ta làlbrf ởuewu chỗptal nàlbrf o. Đcksf ểdzur anh ta làlbrf m cảrpzc nh sáaesm t, anh ta cũequn ng khôouma ng thểdzur cắtinh t đoomp ứdfej t hoàlbrf n toàlbrf n quan hệnfhs vớszzq i xãrpzc hộqkbe i đoomp en đoomp ưtlsj ợdnos c, sớszzq m muộqkbe n gìmwqq cũequn ng sẽowzo phảrpzc n bộqkbe i!”
“…”
Côouma khôouma ng nósonl i thêrark m gìmwqq nữbytq a. Côouma chợdnos t pháaesm t hiệnfhs n ra rằtzvm ng nhâoomp n sinh khôouma ng cósonl con đoomp ưtlsj ờaesm ng nàlbrf o làlbrf tuyệnfhs t đoomp ốcksf i. Bi kịkzva ch nhấcgsc t khôouma ng phảrpzc i làlbrf chízklh nh bảrpzc n thâoomp n mìmwqq nh khôouma ng thểdzur đoomp ịkzva nh hưtlsj ớszzq ng, màlbrf làlbrf cứdfej chạliyi y theo lýlbrf tưtlsj ởuewu ng củcksf a mìmwqq nh màlbrf khôouma ng cầdzur n biếwxhs t đoomp ếwxhs n khósonl khăgvrw n, nguy hiểdzur m trưtlsj ớszzq c mắtinh t, lúequn c đoomp ếwxhs n đoomp ưtlsj ờaesm ng cùwptr ng rồdsyb i mớszzq i pháaesm t hiệnfhs n ra rằtzvm ng mìmwqq nh đoomp ãrpzc đoomp i sai đoomp ưtlsj ờaesm ng!
“Anh ta làlbrf mộqkbe t ngưtlsj ờaesm i tốcksf t.”
“Anh ta từtnsq ng làlbrf mộqkbe t ngưtlsj ờaesm i tốcksf t.”
Tưtlsj Đcksf ồdsyb Thuầdzur n trầdzur m tưtlsj mộqkbe t lúequn c, rồdsyb i đoomp ộqkbe t nhiêrark n hỏmctt i: “Anh Trìmwqq nh, anh làlbrf ngưtlsj ờaesm i bạliyi n tốcksf t nhấcgsc t củcksf a anh trai em, anh cósonl biếwxhs t tạliyi i sao anh ấcgsc y muốcksf n trừtnsq tậrjmh n gốcksf c bọiavs n xãrpzc hộqkbe i đoomp en khôouma ng? Anh cósonl nghĩmctt rằtzvm ng chúequn ng ta cósonl thểdzur trừtnsq đoomp ưtlsj ợdnos c tậrjmh n gốcksf c bọiavs n chúequn ng?”
Đcksf ôouma i mắtinh t trong suốcksf t củcksf a Trìmwqq nh Bùwptr i Nhiêrark n nhìmwqq n côouma : “Tạliyi i sao em lạliyi i hỏmctt i vậrjmh y?”
“Thếwxhs giớszzq i nàlbrf y cósonl nhưtlsj ng ngưtlsj ờaesm i giàlbrf u cósonl , tiềuewu n tiêrark u nhưtlsj nưtlsj ớszzq c, cũequn ng cósonl nhữbytq ng ngưtlsj ờaesm i nghèiupg o túequn ng cơifcq m khôouma ng đoomp ủcksf ăgvrw n áaesm o khôouma ng đoomp ủcksf mặtlsj c, vìmwqq vậrjmh y nhấcgsc t đoomp ịkzva nh sẽowzo cósonl tộqkbe i phạliyi m, cósonl xãrpzc hộqkbe i đoomp en. Muốcksf n xãrpzc hộqkbe i đoomp en biếwxhs n mấcgsc t… trừtnsq phi làlbrf con ngưtlsj ờaesm i trong xãrpzc hộqkbe i nàlbrf y khôouma ng cósonl lòiupg ng tham.”
“Em nósonl i cũequn ng cósonl lýlbrf , nhưtlsj ng… đoomp âoomp y khôouma ng phảrpzc i làlbrf gósonl c đoomp ộqkbe nhìmwqq n nhậrjmh n vấcgsc n đoomp ềuewu củcksf a cáaesm nh sáaesm t.”
“Anh cho rằtzvm ng tạliyi i sao giớszzq i xãrpzc hộqkbe i đoomp en lạliyi i chécxhu m giếwxhs t liêrark n miêrark n, ngưtlsj ờaesm i chếwxhs t nhiềuewu u nhưtlsj vậrjmh y? Làlbrf vìmwqq họiavs máaesm u lạliyi nh khôouma ng cósonl tìmwqq nh ngưtlsj ờaesm i? Hay làlbrf bởuewu i vìmwqq rấcgsc t nhiềuewu u ngưtlsj ờaesm i trong sốcksf họiavs phảrpzc i đoomp ấcgsc u tranh vìmwqq lợdnos i ízklh ch củcksf a bảrpzc n thâoomp n? Nếwxhs u mộqkbe t ngàlbrf y trong sốcksf họiavs xuấcgsc t hiệnfhs n mộqkbe t ngưtlsj ờaesm i cósonl khảrpzc năgvrw ng mộqkbe t tay che cảrpzc bầdzur u trờaesm i, đoomp ứdfej ng lêrark n làlbrf m ôouma ng trùwptr m, bọiavs n họiavs sẽowzo thiếwxhs t lậrjmh p mộqkbe t trậrjmh t tựpone riêrark ng cho mìmwqq nh, tấcgsc t cảrpzc liệnfhs u cósonl thay đoomp ổilgo i khôouma ng…”
Trìmwqq nh Bùwptr i Nhiêrark n nhìmwqq n áaesm nh mắtinh t đoomp ầdzur y mộqkbe ng tưtlsj ởuewu ng củcksf a côouma , nhưtlsj ớszzq ng đoomp ôouma i lôouma ng màlbrf y rậrjmh m lêrark n vàlbrf hỏmctt i: “Thuầdzur n, An Dĩmctt Phong rấcgsc t đoomp ẹihuv p trai phảrpzc i khôouma ng?”
Cổilgo ngẩvfvz n ngưtlsj ờaesm i mộqkbe t chúequn t, cúequn i xuốcksf ng cầdzur m mộqkbe t miếwxhs ng gỏmctt i cáaesm , rồdsyb i quécxhu t lêrark n mộqkbe t lớszzq p mùwptr tạliyi t dàlbrf y.
“Cũequn ng kháaesm .”
“Nghe nósonl i làlbrf hắtinh n đoomp ang theo đoomp uổilgo i em.”
Côouma nhìmwqq n anh ta vớszzq i áaesm nh mắtinh t hơifcq i phảrpzc n cảrpzc m, cưtlsj ờaesm i mỉoomp a mai: “Anh nắtinh m bắtinh t thôouma ng tin nhanh nhạliyi y nhỉoomp ?”
“Khôouma ng phảrpzc i làlbrf anh đoomp a nghi, màlbrf làlbrf cảrpzc thếwxhs giớszzq i nàlbrf y đoomp ềuewu u biếwxhs t hắtinh n đoomp ang đoomp iêrark n cuồdsyb ng theo đoomp uổilgo i em.”
“Cảrpzc thếwxhs giớszzq i nàlbrf y cũequn ng đoomp ềuewu u biếwxhs t em vàlbrf anh ta khôouma ng thểdzur !”
Nósonl i rồdsyb i, côouma cho miếwxhs ng gỏmctt i cáaesm đoomp ầdzur y mùwptr tạliyi t vàlbrf o miệnfhs ng, mùwptr tạliyi t cay xộqkbe c lêrark n mũequn i, lêrark n mắtinh t, rồdsyb i lêrark n cảrpzc đoomp ầdzur u, khiếwxhs n đoomp ầdzur u ósonl c côouma nhưtlsj bịkzva têrark dạliyi i, duy chỉoomp cósonl mộqkbe t thứdfej khôouma ng hềuewu têrark dạliyi i đoomp i - đoomp ósonl làlbrf nỗptal i nhớszzq .
Khôouma ng biếwxhs t làlbrf do mùwptr tạliyi t quáaesm nhiềuewu u, hay làlbrf do kìmwqq m nécxhu n quáaesm lâoomp u màlbrf nưtlsj ớszzq c mắtinh t côouma chảrpzc y ra nhưtlsj tháaesm c đoomp ổilgo , khôouma ng thểdzur ngăgvrw n lạliyi i đoomp ưtlsj ợdnos c.
“Sợdnos cay thìmwqq ăgvrw n ízklh t thôouma i, tộqkbe i gìmwqq màlbrf phảrpzc i tra tấcgsc n mìmwqq nh nhưtlsj thếwxhs !”
“Khôouma ng cay, rấcgsc t ngon.”
Trìmwqq nh Bùwptr i Nhiêrark n lấcgsc y khăgvrw n lau nưtlsj ớszzq c mắtinh t cho côouma , nhẹihuv nhàlbrf ng nósonl i: “Cósonl ngưtlsj ờaesm i nósonl i An Dĩmctt Phong làlbrf mộqkbe t ngưtlsj ờaesm i đoomp àlbrf n ôouma ng rấcgsc t đoomp ặtlsj c biệnfhs t, hắtinh n cósonl thểdzur làlbrf m cho phụfyzr nữbytq gặtlsj p mộqkbe t lầdzur n thôouma i nhưtlsj ng khôouma ng thểdzur nàlbrf o quêrark n đoomp ưtlsj ợdnos c.”
“Ai nósonl i vậrjmh y?”
“Mộqkbe t đoomp ồdsyb ng nghiệnfhs p.”
“Ồttgm !” Côouma lạliyi i cho mộqkbe t miếwxhs ng gỏmctt i cáaesm kháaesm c vàlbrf o miệnfhs ng, từtnsq ng dâoomp y thầdzur n kinh nhưtlsj đoomp ềuewu u bịkzva tiêrark m mùwptr tạliyi t, cay sèiupg , chua cháaesm t, têrark dạliyi i.
“Thậrjmh t sao?”
“Ừonxx , nhậrjmh n xécxhu t rấcgsc t chuẩvfvz n xáaesm c.”
Côouma cốcksf tỏmctt ra nhưtlsj khôouma ng cósonl chuyệnfhs n gìmwqq , vừtnsq a cưtlsj ờaesm i, nưtlsj ớszzq c mắtinh t côouma vừtnsq a nhỏmctt xuốcksf ng chiếwxhs c khăgvrw n ăgvrw n trêrark n bàlbrf n.
“Thuầdzur n àlbrf !” Trìmwqq nh Bùwptr i Nhiêrark n nắtinh m lấcgsc y bàlbrf n tay ưtlsj ớszzq t đoomp ẫrabi m nưtlsj ớszzq c mắtinh t côouma , nhìmwqq n côouma màlbrf khôouma ng biếwxhs t phảrpzc i làlbrf m thếwxhs nàlbrf o. “Tạliyi i sao trưtlsj ớszzq c mặtlsj t anh, em khôouma ng che giấcgsc u mộqkbe t chúequn t, dùwptr sao anh cũequn ng làlbrf chồdsyb ng chưtlsj a cưtlsj ớszzq i củcksf a em…”
Côouma gưtlsj ợdnos ng cưtlsj ờaesm i, vung tay anh ta ra vàlbrf nósonl i: “Em đoomp ãrpzc nósonl i vớszzq i anh nhiềuewu u lầdzur n rồdsyb i, anh…”
Côouma còiupg n chưtlsj a nósonl i hếwxhs t câoomp u thìmwqq bêrark n vọiavs ng lạliyi i giọiavs ng nósonl i rấcgsc t to.
“Anh Phong, sao…”
Giọiavs ng nósonl i bỗptal ng nhiêrark n im bặtlsj t.
Thếwxhs giớszzq i đoomp ộqkbe t nhiêrark n im lặtlsj ng nhưtlsj tờaesm !
Côouma muốcksf n nósonl i hếwxhs t câoomp u vừtnsq a rồdsyb i: “Em đoomp ãrpzc nósonl i vớszzq i anh rấcgsc t nhiềuewu u lầdzur n rồdsyb i, anh khôouma ng tìmwqq m đoomp ưtlsj ợdnos c vợdnos thìmwqq cũequn ng đoomp ừtnsq ng đoomp ổilgo hếwxhs t tráaesm ch nhiệnfhs m lêrark n ngưtlsj ờaesm i em, em đoomp ồdsyb ng ýlbrf lấcgsc y anh lúequn c màlbrf em mớszzq i cósonl năgvrw m tuổilgo i thôouma i! Lúequn c đoomp ósonl , ngoàlbrf i anh trai em ra thìmwqq chỉoomp cósonl anh làlbrf ngưtlsj ờaesm i em thấcgsc y vừtnsq a mắtinh t.”
Nhưtlsj ng tráaesm i tim đoomp ậrjmh p mạliyi nh khiếwxhs n côouma khôouma ng nósonl i nêrark n lờaesm i…
“Sau đ
“Mộ
Cô
“Nế
“Ý
“Khô
“…”
Cô
“Anh ta là
“Anh ta từ
Tư
Đ
“Thế
“Em nó
“Anh cho rằ
Trì
Cổ
“Cũ
“Nghe nó
Cô
“Khô
“Cả
Nó
Khô
“Sợ
“Khô
Trì
“Ai nó
“Mộ
“Ồ
“Thậ
“Ừ
Cô
“Thuầ
Cô
Cô
“Anh Phong, sao…”
Giọ
Thế
Cô
Như
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.