Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 853 : Cô muốn nói lại thôi (3)

    trước sau   
Editor: May

Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn ra việcvmgn, bởfqati vìvgtcsxdbi thai giốvvvlng nhưpdlm khôasitng ổyhhkn đkfxirgbqnh, khôasitng giốvvvlng nhưpdlm thưpdlmmfxnng ngàrhzjy, ra cửswypa tụntsk tậhmyjp, màrhzjrhzj thàrhzjnh thàrhzjnh thậhmyjt thậhmyjt ởfqat nhàrhzj, xem ti vi, đkfxii ngủlvrk.

Buổyhhki tốvvvli thứoofgsxdbu, mưpdlmmfxni mộiumdt giờmfxn, côasit nấxuucu cho mìvgtcnh mộiumdt íhdtst thứoofgc ăoofgn khuya, sau khi ăoofgn no thoảkxjhxnbrn, vừxsaea mớyrcyi chuẩbkzwn bịrgbq trèfhkuo lêfqatn giưpdlmmfxnng nhậhmyjp mộiumdng, liềnheln nhậhmyjn đkfxiưpdlmjzbsc mộiumdt dòjnlang tin ngắpdlmn.

rhzj ngưpdlmmfxni phụntsk nữxyzi đkfxiópjhd gửswypi tớyrcyi.

“Côasit ta ởfqatasitng ty, côasit đkfxii hàrhzjnh đkfxiiumdng.”

Nộiumdi dung rấxuuct ngắpdlmn gọxutqn, chỉvvvlpjhd chíhdtsn chữxyzi, nhưpdlmng Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn lạizngi hiểcvmgu rõyrcy ýghhx tứoofg củlvrka ngưpdlmmfxni phụntsk nữxyzi đkfxiópjhd, côasit ta chỉvvvlrhzj Tốvvvlng Thanh Xuâffejn, côasitng ty chỉvvvlrhzjasitng ty TW, côasit đkfxii hàrhzjnh đkfxiiumdng làrhzj bảkxjho hiệcvmgn tạizngi côasit đkfxii côasitng ty, tìvgtcm mộiumdt cơhmyj hộiumdi bỏgoli thuốvvvlc cho Tốvvvlng Thanh Xuâffejn.




asitm nay làrhzj thứoofgsxdbu, ngàrhzjy mai ngàrhzjy mốvvvlt khôasitng đkfxii làrhzjm, giờmfxnrhzjy, sợjzbsrhzj ngưpdlmmfxni tăoofgng ca trong côasitng ty đkfxiãxnbr khôasitng còjnlan nhiêfqat̀u.

rhzjasit chỉvvvl cầkxjhn tùvjfpy tiệcvmgn tìvgtcm cớyrcy đkfxii côasitng ty mộiumdt chuyếiumdn, Tốvvvlng Thanh Xuâffejn tăoofgng ca, côasitkmlyng tăoofgng ca, hai ngưpdlmmfxni ởfqatvjfpng mộiumdt chỗnpku, sẽsvea luôasitn rấxuuct dễavfhvgtcm đkfxiưpdlmjzbsc thờmfxni cơhmyj.

Vảkxjh lạizngi, ngàrhzjy thứoofg ba đkfxiópjhd, Tốvvvlng Thanh Xuâffejn còjnlan từxsaeng giúqxcdp côasit, côasitpjhdt mộiumdt ly nưpdlmyrcyc, đkfxii tìvgtcm côasit ta nópjhdi cảkxjhm ơhmyjn, liềnheln cópjhd thểcvmgasitvjfpng đkfxiơhmyjn giảkxjhn đkfxiưpdlma thuốvvvlc đkfxiếiumdn bờmfxnasiti côasit ta.

Nếiumdu làrhzj bấxuuct kỳkhmo giâffejy phúqxcdt nàrhzjo trưpdlmyrcyc ngàrhzjy thứoofg ba, côasit nhậhmyjn đkfxiưpdlmjzbsc tin nhắpdlmn nàrhzjy, khẳmoxeng đkfxirgbqnh sẽsveapdlmng tríhdts bừxsaeng bừxsaeng lậhmyjp tứoofgc xôasitng tớyrcyi côasitng ty hàrhzjnh đkfxiiumdng.

Nhưpdlmng màrhzjqxcdc nàrhzjy... Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn nhìvgtcn chăoofgm chúqxcd tin nhắpdlmn trêfqatn màrhzjn hìvgtcnh đkfxiiệcvmgn thoạizngi di đkfxiiumdng, nhìvgtcn rấxuuct lâffeju, thẳmoxeng đkfxiếiumdn khi khópjhda màrhzjn hìvgtcnh tựzhqw đkfxiiumdng biếiumdn đkfxien, côasitkmlyng khôasitng cópjhd bấxuuct kỳkhmo phảkxjhn ứoofgng nàrhzjo.

pjhd lẽsvearhzjasit trầkxjhm mặfqatc quásxdbffeju, khôasitng cópjhd đkfxiásxdbp lạizngi, sau khi qua nửswypa tiếiumdng, đkfxiiệcvmgn thoạizngi di đkfxiiumdng củlvrka Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn bỗnpkung nhiêfqatn vang lêfqatn.

rhzj cuộiumdc gọxutqi củlvrka ngưpdlmmfxni phụntsk nữxyzi đkfxiópjhd.

Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn nhìvgtcn chằqxcdm chằqxcdm màrhzjn hìvgtcnh đkfxiiệcvmgn thoạizngi di đkfxiiumdng do dựzhqw mộiumdt hồrhzji lâffeju, mớyrcyi bấxuucm núqxcdt nghe, bêfqatn trong truyềnheln tớyrcyi giọxutqng nữxyzi, ôasitn nhu lễavfh phéxyzip: “Đoelgưpdlmmfxnng tiểcvmgu thưpdlm, quấxuucy rầkxjhy đkfxiếiumdn giấxuucc ngủlvrk củlvrka côasit sao?”

“Khôasitng...” Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn dừxsaeng lạizngi mộiumdt chúqxcdt, biếiumdt rõyrcyjnlan cốvvvl hỏgolii: “Muộiumdn nhưpdlm vậhmyjy, côasitvgtcm tôasiti cópjhd chuyệcvmgn gìvgtc khôasitng?”

Ngưpdlmmfxni phụntsk nữxyzi trong đkfxiiệcvmgn thoạizngi đkfxiópjhd, biếiumdt Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn đkfxiang giảkxjh vờmfxn vớyrcyi côasit ta, côasit ta cũkmlyng khôasitng vạizngch trầkxjhn, mởfqat miệcvmgng liềnheln dùvjfpng ngữxyzi khíhdts giốvvvlng nhưpdlm vừxsaea rồrhzji, thâffejn thiếiumdt nhẹhmyj nhàrhzjng chậhmyjm chạizngp: “Tôasiti gửswypi tin nhắpdlmn cho côasit, thấxuucy côasit chậhmyjm chạizngp khôasitng đkfxiásxdbp, cho nêfqatn liềnheln gọxutqi đkfxiiệcvmgn thoạizngi tớyrcyi đkfxiâffejy.”

Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn dừxsaeng mộiumdt lásxdbt, cưpdlmmfxni đkfxiásxdbp: “Phảkxjhi khôasitng? Hiệcvmgn tạizngi tôasiti liềnheln xem.”

Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn đkfxiãxnbr sớyrcym xem qua tin nhắpdlmn rấxuuct nhiềnhelu lầkxjhn, nhưpdlmng côasit vẫvvvln diễavfhn kịrgbqch tiếiumdp tụntskc nhìvgtcn lưpdlmyrcyt qua nhưpdlm vậhmyjy: “Hiệcvmgn tạizngi đkfxinhelu đkfxiãxnbrhmyjn mưpdlmmfxni hai giờmfxn, côasit ta cópjhd thểcvmg đkfxiãxnbr khôasitng còjnlan ởfqatasitng ty...”

“Côasit ta đkfxiang ởfqat đkfxiópjhd, hơhmyjn nữxyzia cảkxjh đkfxiêfqatm nàrhzjy côasit ta đkfxinhelu sẽsveafqat đkfxiópjhd.” Ngưpdlmmfxni phụntsk nữxyzi trong đkfxiiệcvmgn thoạizngi, dùvjfpng ngữxyzi khíhdts ôasitn nhu cắpdlmt đkfxioofgt lờmfxni nópjhdi củlvrka Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn.

Trong khoảkxjhng thờmfxni gian ngắpdlmn, Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn khôasitng tìvgtcm đkfxiưpdlmjzbsc từxsae đkfxicvmgpjhdi khásxdbc, chỉvvvlpjhd thểcvmg trầkxjhm mặfqatc, qua khoảkxjhng nửswypa phúqxcdt, Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn mởfqat miệcvmgng: “Cásxdbi đkfxiópjhd, thâffejn thểcvmgasiti khôasitng thoảkxjhi másxdbi, cópjhd thểcvmg...”

“Đoelgưpdlmmfxnng tiểcvmgu thưpdlm, nếiumdu nhưpdlmasiti nhớyrcy khôasitng lầkxjhm, ba năoofgm trưpdlmyrcyc, côasit đkfxiưpdlma tin hìvgtcnh khiêfqatu dâffejm củlvrka Tôasitn Oásxdbnh, thậhmyjt ra khôasitng phảkxjhi Tôasitn Oásxdbnh, màrhzjasitvgtcoofgng chứoofgc, tìvgtcm mộiumdt ngưpdlmmfxni cópjhd thâffejn hìvgtcnh khôasitng khásxdbc côasit ta lắpdlmm, chếiumd tạizngo ra tin tứoofgc giảkxjh, sau khi tin tứoofgc nàrhzjy phásxdbt ra, Tôasitn Oásxdbnh chịrgbqu đkfxizhqwng khôasitng nổyhhki ásxdbp lựzhqwc truyềnheln thôasitng, nhảkxjhy lầkxjhu tựzhqwsxdbt...”

Sắpdlmc mặfqatt Đoelgưpdlmmfxnng Noãxnbrn trắpdlmng xanh, đkfxikxjhu ngópjhdn tay cầkxjhm đkfxiiệcvmgn thoạizngi di đkfxiiumdng bấxuuct giásxdbc bắpdlmt đkfxikxjhu dùvjfpng sứoofgc.

“... Còjnlan cópjhd hai năoofgm trưpdlmyrcyc, tin tứoofgc nhưpdlmmfxnng chỗnpku ngồrhzji xe buýghhxt đkfxiópjhd rấxuuct hot, cũkmlyng làrhzj do mộiumdt tay côasit dẫvvvln dắpdlmt dưpdlm luậhmyjn gâffejy ra, thậhmyjt ra châffejn tưpdlmyrcyng sựzhqwvgtcnh, côasit rấxuuct rõyrcyrhzjng, chỉvvvlrhzjasitvgtcsxdbnh lớyrcyi, cốvvvl ýghhxxyzio mópjhd châffejn tưpdlmyrcyng, khôasitng phảkxjhi sao?”

“Ngoàrhzji ra, vàrhzji thásxdbng trưpdlmyrcyc lúqxcdc côasitrhzj Hoàrhzjng tổyhhkng du lịrgbqch ởfqat Lệcvmg Giang, từxsaeng đkfxintskng xe... Lúqxcdc đkfxiópjhdasit thậhmyjt giốvvvlng nhưpdlm khôasitng cópjhd thấxuuct thầkxjhn, chẳmoxeng qua cópjhd lẽsveaasitkmlyng khôasitng biếiumdt chíhdtsnh mìvgtcnh cópjhd bao nhiêfqatu thấxuuct thầkxjhn đkfxii? Cópjhd cầkxjhn lásxdbt nữxyzia tôasiti gửswypi cho côasit video đkfxiópjhd, thưpdlmfqatng thứoofgc mộiumdt lầkxjhn khôasitng?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.