Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 845 : Em càng quan trọng hơn đứa bé (5)

    trước sau   
Editor: May

Đesroávwfgm cưywcfgvkbi củdaysa Tầmubbn Dĩesro Nam, thậvhdht sựnhewuqbr mộvmnht chuyệokytn rấdwtyt đjjtdávwfgng đjjtdnzpq vui vẻqbln, Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn cũvfpyng rấdwtyt vui vẻqbln, sau khi côfojc giúdordp Tầmubbn Dĩesro Nam băkfnqng bóawbx vếjujqt thưywcfơdsgvng trêkfnqn trávwfgn xong, còjujqn bưywcfng mộvmnht ly nưywcfgvkbc trávwfgi câhfbdy, thay thếjujqywcfothyu, châhfbdn tâhfbdm thậvhdht ýguoh chúdordc mừdzkyng Tầmubbn Dĩesro Nam.

Chỉkfnquqbr sau khi ra khỏdwtyi bàuqbrn ăkfnqn, loạvmnhi cảwtqmm giávwfgc vui sưywcfgvkbng kia củdaysa Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn, liềwtqmn tiêkfnqu távwfgn sạvmnhch sẽdbtc khôfojcng còjujqn chúdordt gìvwfg.

Bởnhewi vìvwfg ngàuqbry mai chírlsanh làuqbr thứuqbrvwfgu, côfojcjujqn muốdwtyn đjjtdi tìvwfgm Tôfojc Chi Niệokytm, xửwgphguoh nhữumhzng chuyệokytn phiềwtqmn lòjujqng giữumhza anh vàuqbrfojc.

Buổmptii tốdwtyi thứuqbrkfnqm, Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn khôfojcng thếjujquqbro ngủdays ngon, cảwtqm mộvmnht buổmptii tốdwtyi đjjtdwtqmu mơdsgv bậvhdhy bạvmnh, cuốdwtyi cùvwfgng còjujqn cóawbx mộvmnht viêkfnqn thịszuxt tròjujqn mậvhdhp mạvmnhp mũvfpym mĩesrom leo đjjtdếjujqn trưywcfgvkbc mặabgbt côfojc, tiếjujqn đjjtdếjujqn gầmubbn, côfojc mớgvkbi nhìvwfgn rõdbtcuqbrng, đjjtdóawbxuqbr mộvmnht đjjtduqbra nhỏdwty cựnhewc kỳvfpy đjjtdávwfgng yêkfnqu, côfojcnhew trong mộvmnhng, khôfojcng cóawbx phâhfbdn rõdbtcuqbr trai hay gávwfgi, mắzaqbt đjjtduqbra bécukm rấdwtyt xinh đjjtdkimkp, lớgvkbn lớgvkbn, đjjtden sẫmfurm, chớgvkbp chớgvkbp nhìvwfgn côfojc, cho ngưywcfnslii ta mộvmnht loạvmnhi hồcjpin nhiêkfnqn vôfojcuqbrawbxi khôfojcng nêkfnqn lờnslii.

awbx giốdwtyng nhưywcfawbx chúdordt sợothyfojc, quan sávwfgt côfojc rấdwtyt lâhfbdu, mớgvkbi chậvhdhm rãfeqci trèyywdo lêkfnqn thâhfbdn thểnzpqfojc, sau đjjtdóawbx liềwtqmn cẩszuxn thậvhdhn dèyywd dặabgbt đjjtdưywcfa tay nhỏdwtycukmo ụwgpht ịszuxt ra sờnsli sờnsli mặabgbt côfojc, ngọdsgvt ngàuqbro ngâhfbdy thơdsgv gọdsgvi mộvmnht câhfbdu: “Mẹkimk.”




Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn trong mộvmnhng, tim đjjtdwtqmu đjjtdwtqmu mềwtqmm nhũvfpyn, khôfojcng nóawbxi hai lờnslii ôfojcm tiểnzpqu bảwtqmo bảwtqmo ởnhew trong lòjujqng, côfojc chọdsgvc cho nóawbxywcfnslii khanh khávwfgch, lúdordc hìvwfgnh ảwtqmnh đjjtdang tốdwtyt đjjtdkimkp, đjjtduqbra bécukm bỗqjtpng nhiêkfnqn liềwtqmn khóawbxc oa lêkfnqn: “Mẹkimk, vìvwfg sao mẹkimk khôfojcng cầmubbn con? Mẹkimk, sao mẹkimkawbx thểnzpq khôfojcng cầmubbn con?”

Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn cảwtqmm giávwfgc đjjtdưywcfothyc tim củdaysa mìvwfgnh giốdwtyng nhưywcfuqbr bịszux vậvhdht nàuqbro đjjtdóawbx hung hăkfnqng tóawbxm lấdwtyy mộvmnht chúdordt, toàuqbrn thâhfbdn giậvhdht mìvwfgnh mộvmnht cávwfgi, đjjtdvmnht nhiêkfnqn liềwtqmn mởnhew to mắzaqbt ra.

fojc trưywcfgvkbc làuqbr giơdsgv tay lêkfnqn, sờnsli sờnsli bụwgphng củdaysa mìvwfgnh, cảwtqmm giávwfgc đjjtdưywcfothyc tấdwtyt cảwtqmvwfgnh thưywcfnsling, mớgvkbi thởnhew hổmptin hểnzpqn từdzkyng ngụwgphm từdzkyng ngụwgphm, ngồcjpii dậvhdhy, dựnhewa vàuqbro ởnhew trêkfnqn đjjtdmubbu giưywcfnsling.

fojcvwfgm đjjtdiệokytn thoạvmnhi di đjjtdvmnhng, nhìvwfgn thoávwfgng qua thờnslii gian, năkfnqm giờnsliywcfwgphi rạvmnhng sávwfgng, suy nghĩesro đjjtdmubby trong đjjtdmubbu củdaysa côfojc đjjtdwtqmu làuqbr tiểnzpqu bảwtqmo bảwtqmo phấdwtyn đjjtdkfnqu ngọdsgvc trávwfgc đjjtdóawbx, khôfojcng cóawbx chúdordt xírlsau buồcjpin ngủdays.

Cho dùvwfg chỉkfnquqbr mộvmnht giấdwtyc mơdsgv, nhưywcfng hìvwfgnh ảwtqmnh tiểnzpqu bảwtqmo bảwtqmo trong mộvmnhng, khóawbxc hỏdwtyi côfojcvwfg sao khôfojcng cầmubbn nóawbx, khiếjujqn cho qua mộvmnht lúdordc lâhfbdu rồcjpii, nhưywcfng trong lòjujqng củdaysa côfojc vẫmfurn còjujqn cóawbx chúdordt sợothyfeqci.

Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn trợothyn tròjujqn mắzaqbt, ngồcjpii cứuqbrng đjjtdnsli đjjtdếjujqn bảy giơdsgv̀, rửwgpha mặabgbt xuốdwtyng lầmubbu.

Tốdwtyng Mạvmnhnh Hoa còjujqn chưywcfa rờnslii giưywcfnsling, Phưywcfơdsgvng Nhu đjjtdang ởnhewvwfgng mộvmnht chỗqjtp chuẩszuxn bịszux bữumhza sávwfgng vớgvkbi ngưywcfnslii giúdordp việokytc.

Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn chàuqbro hỏdwtyi Phưywcfơdsgvng Nhu mộvmnht tiếjujqng, liềwtqmn đjjtdi tớgvkbi cửwgpha nhàuqbr.

“Thanh Xuâhfbdn, em khôfojcng ởnhew nhàuqbrvwfgng bữumhza sávwfgng sao?” Phưywcfơdsgvng Nhu hỏdwtyi.

“Khôfojcng đjjtdưywcfothyc, em cóawbx chúdordt chuyệokytn, hẹkimkn bạvmnhn rồcjpii.” Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn vừdzkya đjjtdmptii giàuqbry, vừdzkya đjjtdávwfgp.

“Đesroưywcfothyc rồcjpii, em chờnsli chúdordt.” Vàuqbro lúdordc trưywcfgvkbc khi Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn chuẩszuxn bịszux ra cửwgpha, Phưywcfơdsgvng Nhu giốdwtyng nhưywcfuqbr nghĩesro đjjtdếjujqn cávwfgi gìvwfg, gọdsgvi Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn lạvmnhi, sau đjjtdóawbx liềwtqmn lêkfnqn lầmubbu, chưywcfa đjjtdmubby mộvmnht lávwfgt, chịszux ta lấdwtyy mộvmnht cávwfgi túdordi xávwfgch xuốdwtyng, đjjtdưywcfa cho Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn: “Khôfojcng phảwtqmi em luôfojcn rấdwtyt muốdwtyn cávwfgi túdordi xávwfgch nàuqbry sao? Lầmubbn trưywcfgvkbc chịszux mua giúdordp em, đjjtdeo thửwgph xem.”

Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn vui mừdzkyng nóawbxi tiếjujqng “Cávwfgm ơdsgvn”, liềwtqmn đjjtdeo ởnhew trêkfnqn ngưywcfnslii, toàuqbrn thâhfbdn xoay hai vòjujqng, nghiêkfnqng đjjtdmubbu, cưywcfnslii hỏdwtyi Phưywcfơdsgvng Nhu: “Nhưywcf thếjujquqbro?”

“Rấdwtyt xinh đjjtdkimkp.” Phưywcfơdsgvng Nhu cưywcfnslii đjjtdávwfgp, dừdzkyng mộvmnht chúdordt, lạvmnhi nóawbxi: “Liềwtqmn đjjtdeo nóawbx đjjtdi, tưywcfơdsgvng đjjtddwtyi phùvwfg hợothyp vớgvkbi quầmubbn ávwfgo củdaysa em.”

Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn soi gưywcfơdsgvng suy nghĩesro mộvmnht lávwfgt, thậvhdht sựnhewuqbr rấdwtyt phùvwfg hợothyp, Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn mởnhewdordi mìvwfgnh vốdwtyn đjjtdang xávwfgch ra, mộvmnht mạvmnhch đjjtdwtqmu lấdwtyy ra hếjujqt đjjtdcjpi vậvhdht bêkfnqn trong, bỏdwtyuqbro trong túdordi Phưywcfơdsgvng Nhu cho, sau đjjtdóawbx liềwtqmn nóawbxi câhfbdu “Bávwfgi bávwfgi” vớgvkbi Phưywcfơdsgvng Nhu, ra khỏdwtyi cửwgpha.

-

dordc Tốdwtyng Thanh Xuâhfbdn đjjtdếjujqn biệokytt thựnhewfojc Chi Niệokytm, mớgvkbi cóawbx 7:30, côfojc vốdwtyn cho rằgnepng Tôfojc Chi Niệokytm còjujqn chưywcfa rờnslii giưywcfnsling, khôfojcng nghĩesro tớgvkbi, nhậvhdhp mậvhdht mãfeqcuqbro cửwgpha nhàuqbr anh, vừdzkya kécukmo cửwgpha ra, liềwtqmn nhìvwfgn thấdwtyy anh mặabgbc mộvmnht thâhfbdn quầmubbn ávwfgo bìvwfgnh thưywcfnsling thoảwtqmi mávwfgi, đjjtdang bưywcfgvkbc tao nhãfeqc thong dong xuốdwtyng cầmubbu thang.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.