Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 794 : Anh không cưới, em không gả (14)

    trước sau   
Editor: May

Thávbgoi đmuzcsbbl thờccem ơavbb nhưvbdt vậatqyy củgpbha Tầpaghn Dĩmpno Nam, khiếjfhen cho phẫfvlun nộsbbl củgpbha Tôdvgd Chi Niệenwhm càjeixng cao hơavbbn, anh dùzqlvng mộsbblt tay nắspbcm chắspbcc cổcnpe củgpbha anh ta, cảfvlu ngưvbdtccemi lui vềlxtw sau mộsbblt bưvbdtfvluc, khi vừeuuda mớfvlui chuẩkjfxn bịhvgu giơavbb châxofpn lêdbqnn, đmuzcsbblc ávbgoc đmuzcdvgdng vàjeixo bụdvgdng củgpbha anh ta, liềlxtwn theo tay đmuzcdvgdng chạalpqm vàjeixo cầpaghn cổcnpe anh ta, đmuzcrwkrc đmuzcưvbdtghfhc mộsbblt câxofpu từeuud đmuzcávbgoy lòokgnng củgpbha anh ta: “Nếjfheu nhưvbdtokgnc trưvbdtfvluc mìsxljnh khôdvgdng cócnpe uốcnpeng nhiềlxtwu rưvbdtghfhu, khôdvgdng cócnpe trong lúokgnc bấdbqnt tỉltpanh nhâxofpn sựpntr, coi Trìsxljnh Thanh Thôdvgdng nhưvbdt Tốcnpeng Tốcnpeng...”

Trìsxljnh Thanh Thôdvgdng? Thưvbdtnhis củgpbha anh?

Đsxljsbblng távbgoc củgpbha Tôdvgd Chi Niệenwhm bỗvbdtng dưvbdtng liềlxtwn dừeuudng lạalpqi, trong con ngưvbdtơavbbi băgiihng lãqdccnh củgpbha anh, cócnpe mộsbblt tia kinh ngạalpqc chợghfht lócnpee lêdbqnn.

Tầpaghn Dĩmpno Nam say rưvbdtghfhu tỉltpanh lạalpqi, còokgnn đmuzcspbcm chìsxljm ởalpq trong tríofax nhớfvlu tốcnpei hôdvgdm qua, chưvbdta tỉltpanh távbgoo lạalpqi.

dvgd Chi Niệenwhm lạalpqi đmuzcrwkrc đmuzcưvbdtghfhc từeuud đmuzcávbgoy lòokgnng củgpbha anh ta: “... Nhưvbdt vậatqyy, Trìsxljnh Thanh Thôdvgdng sẽpbdm khôdvgdng mang thai, màjeixsxljnh cũdtcdng sẽpbdm khôdvgdng cầpaghn đmuzclxtw xuấdbqnt khôdvgdng thểjvyp kếjfhet hôdvgdn vớfvlui Tốcnpeng Tốcnpeng?”




Trìsxljnh Thanh Thôdvgdng mang thai?

Khi Tôdvgd Chi Niệenwhm nghe đmuzcưvbdtghfhc tin tứpjpxc Tầpaghn Dĩmpno Nam đmuzclxtw xuấdbqnt giảfvlui trừeuuddvgdn ưvbdtfvluc từeuud trong miệenwhng củgpbha Tốcnpeng Thanh Xuâxofpn, anh liềlxtwn buồbwvtn bựpntrc, Tầpaghn Dĩmpno Nam luôdvgdn đmuzccnpei rấdbqnt tốcnpet vớfvlui Tốcnpeng Thanh Xuâxofpn, rốcnpet cuộsbblc làjeix bởalpqi vìsxljvbgoi gìsxlj mớfvlui sẽpbdm buôdvgdng tha kếjfhet hôdvgdn vớfvlui Tốcnpeng Thanh Xuâxofpn, anh cũdtcdng nghĩmpno tớfvlui cócnpe lẽpbdmjeix mộsbblt ngưvbdtccemi phụdvgd nữwoob, anh thậatqym chíofaxokgnn nghĩmpnocnpe phảfvlui làjeix Đsxljưvbdtccemng Noãqdccn hay khôdvgdng, nhưvbdtng anh trăgiihm triệenwhu khôdvgdng nghĩmpno tớfvlui, lạalpqi cócnpe thểjvypjeix thưvbdtnhis củgpbha anh... Còokgnn mang thai con củgpbha anh ta?

“Cócnpe phảfvlui nếjfheu mìsxljnh khôdvgdng đmuzclxtw xuấdbqnt khôdvgdng thểjvyp kếjfhet hôdvgdn vớfvlui Tốcnpeng Tốcnpeng, Tốcnpeng Tốcnpeng liềlxtwn sẽpbdm khôdvgdng mởalpq miệenwhng nócnpei khôdvgdng thểjvyp kếjfhet hôdvgdn vớfvlui mìsxljnh khôdvgdng?”

Tầpaghn Dĩmpno Nam nghĩmpno tớfvlui đmuzcâxofpy, cưvbdtccemi khẽpbdm tựpntr giễwubhu mộsbblt tiếjfheng.

Anh lạalpqi đmuzcang suy nghĩmpno viểjvypn vôdvgdng, khôdvgdng phảfvlui sao?

Tốcnpei hôdvgdm qua anh, khi anh nghe đmuzcưvbdtghfhc côdvgdcnpei côdvgdcnpe chuyệenwhn muốcnpen nócnpei, chuyệenwhn muốcnpen nócnpei vớfvlui anh cũdtcdng giốcnpeng nhưvbdt vậatqyy, cảfvlu ngưvbdtccemi củgpbha anh gầpaghn nhưvbdtjeix trạalpqng thávbgoi hócnpea đmuzcávbgo, anh cứpjpxng đmuzcccem ngồbwvti rấdbqnt lâxofpu, mớfvlui kéhmolo tầpaghm mắspbct từeuudavbbi xa vềlxtw, chậatqym rãqdcci rơavbbi ởalpq trêdbqnn ngưvbdtccemi côdvgd, sau đmuzcócnpe nhíofaxch lạalpqi gầpaghn trêdbqnn lưvbdtng ghếjfhe, hỏluppi côdvgd mộsbblt câxofpu, làjeix bởalpqi vìsxljdvgd Chi Niệenwhm sao?

Trong lòokgnng anh hiểjvypu hơavbbn ai hếjfhet, cócnpe thểjvyp khiếjfhen cho Tốcnpeng Thanh Xuâxofpn đmuzclxtw xuấdbqnt giảfvlui trừeuuddvgdn ưvbdtfvluc vớfvlui anh, chỉltpacnpedvgd Chi Niệenwhm, nhưvbdtng anh vẫfvlun tìsxljm ngưvbdtghfhc mởalpq miệenwhng hỏluppi.

Nhưvbdtng đmuzcávbgop ávbgon còokgnn càjeixng ngưvbdtghfhc hơavbbn dựpntr đmuzcvbgon củgpbha anh, côdvgd thâxofpn làjeix em gávbgoi ruộsbblt củgpbha Tôdvgd Chi Niệenwhm, lạalpqi cócnpe thểjvyp khôdvgdng cócnpe chúokgnt xíofaxu chầpaghn chờccem, thoảfvlui mávbgoi hàjeixo phócnpeng gậatqyt đmuzcpaghu vớfvlui anh, rõxrtyjeixng lưvbdtu loávbgot nócnpei mộsbblt chữwoob “đmuzcúokgnng“.

Thávbgoi đmuzcsbbl thẳfzwung thắspbcn nhưvbdt vậatqyy củgpbha anh, đmuzcau đmuzcfvlun mắspbct anh, nhưvbdtng anh vẫfvlun chưvbdta chếjfhet tâxofpm, làjeixm ra vẻdtcd nhẹavbb nhàjeixng nócnpei vớfvlui côdvgd: “Tốcnpeng Tốcnpeng, em biếjfhet, anh ta làjeix anh trai củgpbha em... Cávbgoc ngưvbdtccemi khôdvgdng thểjvypdbqnu nhau...”

dvgd đmuzcávbgop lạalpqi anh thếjfhejeixo, cho tớfvlui bâxofpy giờccem, từeuudng câxofpu từeuudng chữwoobdvgdcnpei, anh đmuzclxtwu nhớfvluxrtyjeixng ràjeixnh mạalpqch.

dvgdcnpei, “Anh Dĩmpno Nam, em biếjfhet, anh ấdbqny làjeix anh trai củgpbha em, em làjeix em gávbgoi củgpbha anh ấdbqny, tụdvgdi em khôdvgdng thểjvypdbqnu nhau, nhưvbdtng khôdvgdng thểjvypdbqnu nhau, khôdvgdng phảfvlui đmuzcalpqi biểjvypu, chúokgnng ta khôdvgdng thểjvypalpqzqlvng mộsbblt chỗvbdt, khôdvgdng phảfvlui sao?”

dvgdokgnn nócnpei, “Anh Dĩmpno Nam, em hiểjvypu rõxrty anh đmuzcang lo lắspbcng cho em, nhưvbdtng màjeix, em rấdbqnt rõxrtyjeixng em đmuzcang làjeixm cávbgoi gìsxlj, em chưvbdta bao giờccemxrtyjeixng nhưvbdtokgnc nàjeixy, nếjfheu nhưvbdt em thậatqyt kếjfhet hôdvgdn vớfvlui anh, đmuzcócnpe mớfvlui làjeix quyếjfhet đmuzchvgunh sai lầpaghm nhấdbqnt trong cuộsbblc đmuzcccemi củgpbha em.”

“Đsxljêdbqnm nay, trưvbdtfvluc khi em tớfvlui tìsxljm anh, em đmuzcãqdcc nghĩmpno rấdbqnt rõxrtyjeixng, cuộsbblc đmuzcccemi nàjeixy, dùzqlv em khôdvgdng thểjvyp gảfvlu cho Tôdvgd Chi Niệenwhm, vậatqyy em cũdtcdng sẽpbdm khôdvgdng gảfvlu cho bấdbqnt kỳmbhu ngưvbdtccemi nàjeixo khávbgoc.”

“Anh ấdbqny khôdvgdng cưvbdtfvlui, em khôdvgdng gảfvlu, tụdvgdi em cứpjpx nhưvbdt vậatqyy ởalpqzqlvng mộsbblt chỗvbdt cảfvlu đmuzcccemi, làjeixm anh em cảfvlu đmuzcccemi...”

Anh ấdbqny khôdvgdng cưvbdtfvlui, em khôdvgdng gảfvlu... Bảfvluy chữwoob đmuzcơavbbn giảfvlun, lạalpqi khiếjfhen cho thâxofpn thểjvypdvgd Chi Niệenwhm hung hăgiihng run rẩkjfxy, châxofpn vốcnpen nâxofpng lêdbqnn muốcnpen giẫfvlum bụdvgdng củgpbha Tầpaghn Dĩmpno Nam, liềlxtwn chậatqym rãqdcci rơavbbi xuốcnpeng trêdbqnn mặzaugt đmuzcdbqnt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.