Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 748 : Thanh Xuân, anh yêu em (18)

    trước sau   
Editor: May

rmrx Chi Niệkefbm cứbiwpng đtfjenttv mộzfyrt lásqhpt, mộzfyrt giâepley sau, mộzfyrt tay ôrmrxm lấcutly eo Tốfslsng Thanh Xuâeplen, mộzfyrt tay nâepleng đtfjeqnmcu côrmrx, hung hăgiarng hôrmrxn đtfjeásqhpp lạzxgki côrmrx.

Hai ngưyyynnttvi anh vàjufsrmrx, giốfslsng nhưyyynjufs con thúbiwp nhỏvced tuyệkefbt vọrsqvng, dùshkgng hếhcmnt toàjufsn lựfasdc hôrmrxn đtfjefslsi phưyyynơuxajng, gặzzbnm cắzbxrn đtfjefslsi phưyyynơuxajng, làjufsn môrmrxi củipmxa anh vàjufsrmrx đtfjeqcvvu bịqcvvepley dưyyyna màjufsi rásqhpch, mùshkgi másqhpu tanh tảkcann ra ởqnmcrmrxi răgiarng vàjufs đtfjeqnmcu ngóxaumn tay củipmxa anh, nhưyyynng anh vàjufsrmrx vẫnttvn khôrmrxng cóxaum bấcutlt kỳrsqvvced dấcutlu vếhcmnt muốfslsn tásqhpch ra nàjufso, ngưyyynyzssc lạzxgki càjufsng ôrmrxm chặzzbnt hơuxajn, hôrmrxn càjufsng sâepleu, giốfslsng nhưyyyn hậhwten khôrmrxng thểvrvz cứbiwp nhưyyyn vậhwtey húbiwpt đtfjefslsi phưyyynơuxajng vàjufso trong cơuxaj thểvrvz, dung nhậhwtep vàjufso xưyyynơuxajng másqhpu.

Bọrsqvn họrsqvrmrxn đtfjeếhcmnn quyếhcmnt tuyệkefbt, hôrmrxn đtfjeếhcmnn cựfasdc nóxaumng, hôrmrxn đtfjeếhcmnn... bi thưyyynơuxajng.

Nụijpqrmrxn củipmxa anh vàjufsrmrx, duy trìvced rấcutlt lâepleu rấcutlt lâepleu, mớhshqi ngừhpobng lạzxgki.

uxaji thởqnmc củipmxa anh vàjufsrmrx đtfjeqcvvu rấcutlt khôrmrxng ổestjn đtfjeqcvvnh, bọrsqvn họrsqv khôrmrxng hềqcvvxaumi gìvced, lòrmrxng hiểvrvzu màjufs khôrmrxng nóxaumi ôrmrxm chặzzbnt đtfjefslsi phưyyynơuxajng.




Phásqhpo hoa đtfjeãgiar tan mấcutlt, bờnttv biểvrvzn khôrmrxi phụijpqc yêyfnon tĩrtfrnh, ngoạzxgki trừhpobyyynhshqc biểvrvzn vàjufs tiếhcmnng gióxaum biểvrvzn, khôrmrxng còrmrxn tiếhcmnng vang nàjufso khásqhpc.

Áyyynnh trăgiarng châeplen trờnttvi, chiếhcmnu nhàjufsn nhạzxgkt toàjufsn bộzfyr thếhcmn giớhshqi, kézfyro thâeplen ảkcannh củipmxa anh vàjufsrmrx rấcutlt dàjufsi rấcutlt dàjufsi.

Thờnttvi gian tíypbnsqhpch lưyyynu chuyểvrvzn, trêyfnon bãgiari biểvrvzn vốfslsn làjufs rấcutlt násqhpo nhiệkefbt, âeplem thanh dầqnmcn dầqnmcn bắzbxrt đtfjeqnmcu nhỏvced đtfjei, khôrmrxng íypbnt ngưyyynnttvi đtfjeãgiar rờnttvi đtfjei, ngay càjufs tiếhcmnng xe nơuxaji đtfjeưyyynnttvng lớhshqn Tâeplen Hảkcani khôrmrxng xa đtfjeqcvvu cóxaum vẻazcpuxaji rảkcani rásqhpc.

Nhưyyynng anh vàjufsrmrxrmrxn đtfjeang ôrmrxm ấcutlp, khôrmrxng cóxaum bấcutlt kỳrsqv dấcutlu vếhcmnt tásqhpch ra nàjufso.

Nếhcmnu nhưyyynxaum thểvrvz, côrmrxjufs anh, thậhwtet rấcutlt hy vọrsqvng thờnttvi gian liềqcvvn dừhpobng lạzxgki nhưyyyn vậhwtey.

Tốfslsng Thanh Xuâeplen khôrmrxng biếhcmnt rốfslst cuộzfyrc chíypbnnh mìvcednh vàjufsrmrx Chi Niệkefbm yêyfnon tĩrtfrnh ôrmrxm nhau bao lâepleu, bỗlrmmng nhiêyfnon nơuxaji xa truyềqcvvn tớhshqi mộzfyrt giọrsqvng nữvqde: “Ôaqoqng xãgiar, mau nhìvcedn, cóxaum sao băgiarng!”

Theo sau đtfjeóxaumxaum ngưyyynnttvi kêyfnou thézfyrt hưyyynng phấcutln phốfslsi hợyzssp theo: “Chao ôrmrxi, thậhwtet cóxaum sao băgiarng, hơuxajn nữvqdea càjufsng ngàjufsy càjufsng nhiềqcvvu nha...”

“Làjufsyyyna sao băgiarng đtfjeóxaum...”

xaum thểvrvzjufs tiếhcmnng vang giọrsqvng nữvqde đtfjeóxaum quásqhp lớhshqn, hấcutlp dẫnttvn tấcutlt cảkcan du khásqhpch còrmrxn chưyyyna rờnttvi khỏvcedi bãgiari biểvrvzn, mọrsqvi ngưyyynnttvi đtfjeqcvvu nhìvcedn vềqcvv phíypbna châeplen trờnttvi, sau đtfjeóxaum tấcutlt cảkcan mọrsqvi ngưyyynnttvi đtfjeqcvvu kíypbnch đtfjezfyrng sôrmrxi tràjufso lêyfnon theo.

“Thậhwtet làjufsyyyna sao băgiarng kìvceda...”

“Chậhwtec chậhwtec, càjufsng ngàjufsy càjufsng nhiềqcvvu, nhanh chụijpqp ảkcannh đtfjei...”

“A a a a, cậhwteu biếhcmnt khôrmrxng? Tớhshq lạzxgki cóxaum thểvrvz nhìvcedn thấcutly mưyyyna sao băgiarng ởqnmc Hảkcani Nam...”

Tốfslsng Thanh Xuâeplen tựfasda vàjufso trong lòrmrxng Tôrmrx Chi Niệkefbm, khôrmrxng cầqnmcm lòrmrxng nổestji cũegqhng ngẩlnbgng đtfjeqnmcu lêyfnon theo, thậhwtet giốfslsng nhưyyyn nhữvqdeng ngưyyynnttvi kia đtfjeãgiarxaumi, trêyfnon châeplen trờnttvi biểvrvzn cảkcan, chảkcany xẹnbaot qua mộzfyrt cásqhpi lạzxgki mộzfyrt cásqhpi.




Mộzfyrt giâepley sau Tốfslsng Thanh Xuâeplen liềqcvvn buôrmrxng tay Tôrmrx Chi Niệkefbm ra, hai tay tạzxgko thàjufsnh chữvqde thậhwtep, bàjufsy ra bộzfyr dạzxgkng rấcutlt thàjufsnh kíypbnnh, trưyyynhshqc khi côrmrx chuẩlnbgn bịqcvv ưyyynhshqc nguyệkefbn, côrmrx nhìvcedn thấcutly ngưyyynnttvi đtfjeàjufsn ôrmrxng bêyfnon cạzxgknh đtfjebiwpng bấcutlt đtfjezfyrng, nhịqcvvn khôrmrxng đtfjeưyyynyzssc thúbiwpc giụijpqc mộzfyrt câepleu: “Tôrmrx Chi Niệkefbm, anh cũegqhng cầqnmcu nguyệkefbn đtfjei!”

rmrx Chi Niệkefbm khẽepzu gậhwtet đtfjeqnmcu, tuy rằujmlng cảkcanm thấcutly cásqhpch làjufsm nàjufsy củipmxa côrmrx rấcutlt ấcutlu trĩrtfr, lạzxgki vẫnttvn theo côrmrxshkgy ýlebfcutlu trĩrtfr mộzfyrt lầqnmcn, họrsqvc bộzfyrsqhpng củipmxa côrmrx, hai tay cũegqhng tạzxgko thàjufsnh chữvqde thậhwtep ởqnmc trưyyynhshqc mặzzbnt.

Hai ngưyyynnttvi yêyfnon lặzzbnng khôrmrxng tiếhcmnng đtfjezfyrng mộzfyrt lúbiwpc, Tốfslsng Thanh Xuâeplen cầqnmcu nguyệkefbn xong, lúbiwpc mởqnmc to mắzbxrt, Tôrmrx Chi Niệkefbm đtfjeãgiar mởqnmc to mắzbxrt ra, đtfjeang ngửvceda đtfjeqnmcu, nhìvcedn sao băgiarng khôrmrxng ngừhpobng xẹnbaot qua châeplen trờnttvi.

Đylvlásqhpm ngưyyynnttvi nơuxaji khôrmrxng xa, vàjufso lúbiwpc phấcutln khởqnmci nhấcutlt, khôrmrxng biếhcmnt làjufs ai, đtfjefslsi diệkefbn biểvrvzn cảkcanjufs sao băgiarng, kézfyro giọrsqvng cựfasdc lựfasdc hôrmrx mộzfyrt câepleu: “Triệkefbu Hiểvrvzu Nhu, anh muốfslsn cưyyynhshqi em làjufsm vợyzss, cảkcan đtfjenttvi khôrmrxng rờnttvi khôrmrxng bỏvced, xin hỏvcedi em cóxaum bằujmlng lòrmrxng khôrmrxng?”

“Em bằujmlng lòrmrxng!” Theo sau vang lêyfnon làjufs mộzfyrt giọrsqvng nữvqde.

Nhữvqdeng ngưyyynnttvi khásqhpc giốfslsng nhưyyynjufs chịqcvvu cảkcanm nhiễpbrpm, cũegqhng nốfslsi liềqcvvn khôrmrxng dứbiwpt bắzbxrt đtfjeqnmcu gọrsqvi lêyfnon theo, hơuxajn nữvqdea mộzfyrt tiếhcmnng còrmrxn vang hơuxajn mộzfyrt tiếhcmnng.

“Tôrmrx Nam, em yêyfnou anh!”

“Bàjufsgiar, anh sẽepzu khôrmrxng chọrsqvc em tứbiwpc giậhwten nữvqdea!”

...

rmrx Chi Niệkefbm luôrmrxn nộzfyri liễpbrpm vàjufs lạzxgknh nhạzxgkt, bỗlrmmng nhiêyfnon theo gióxaum, đtfjezzbnt hai tay trêyfnon bờnttvrmrxi, cũegqhng hôrmrx to lêyfnon: “Tốfslsng Thanh Xuâeplen, anh yêyfnou em.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.