Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 699 : Độ cao 80 mét, anh bồi cô rơi xuống (9)

    trước sau   
Editor: May

Mộhpmdt màmbtmn nàmbtmy quávoyv giốaghlng nhưagxr thậlcryt... Giốaghlng nhưagxr thậlcryt hoàmbtmn toàmbtmn khômbtmng giốaghlng làmbtm nằzmczm mơwtfu...

Đzmczodvtu óppkpc củsnaqa Tốaghlng Thanh Xuâklzun, còdkcmn chưagxra xoay qua, Tômbtm Chi Niệebowm vừlbqxa ômbtmm cômbtmmbtmo trong ngựklzuc giốaghlng nhưagxr nhậlcryn biếzzkot đmbtmưagxrppkpc cávoyvi gìjfmx, bỗwatgng nhiêhhahn buômbtmng tay nắwtium cổqxos tay cômbtm ra, đmbtmhpmdt nhiêhhahn éaghlp cômbtmmbtmo trong ngựklzuc càmbtmng chặmiopt hơwtfun mộhpmdt chúiqsvt, sau đmbtmóppkpagxrng thâklzun thểsnaq củsnaqa mìjfmxnh làmbtmm màmbtmng bảagxro hộhpmd, vâklzuy chặmiopt cômbtm lạehmvi.

Ônbuum ấebowp che chởaghl cựklzuc hạehmvn nhưagxr vậlcryy, khiếzzkon cho thâklzun thểsnaq Tốaghlng Thanh Xuâklzun run nhẹzivshhahn, hếzzkot thảagxry phávoyvt sinh quávoyv nhanh, nhanh đmbtmếzzkon cômbtmdkcmn chưagxra xoay ngưagxrklzui lạehmvi từlbqx trong suy nghĩrbsi, nhanh đmbtmếzzkon cômbtmdkcmn chưagxra ýtuna thứozzic đmbtmưagxrppkpc vìjfmx sao anh muốaghln ômbtmm cômbtm nhưagxr vậlcryy, hai ngưagxrklzui anh vàmbtmmbtm liềxyhwn rơwtfui mạehmvnh xuốaghlng mặmiopt đmbtmebowt từlbqx trêhhahn đmbtmhpmd cao mấebowy chụytftc méaghlt...

Lạehmvi khômbtmng giốaghlng làmbtm mặmiopt đmbtmebowt, lựklzuc cảagxrn rấebowt lớodvtn, lựklzuc đmbtmávoyvnh vàmbtmo cũquhxng rấebowt lớodvtn, đmbtmèqxos éaghlp trávoyvi tim Tốaghlng Thanh Xuâklzun đmbtmxyhwu ngừlbqxng nhảagxry lêhhahn theo, cảagxr ngưagxrklzui suýtunat nữzzwqa hômbtmn mêhhah.

Suýtunat nữzzwqa... Cuốaghli cùagxrng chỉqxosmbtm suýtunat nữzzwqa, trưagxrodvtc mắwtiut Tốaghlng Thanh Xuâklzun tốaghli đmbtmen mộhpmdt hồewpai lâklzuu, mávoyvu cuồewpan cuộhpmdn trong cơwtfu thểsnaq liềxyhwn chậlcrym rãewpai hòdkcma hoãewpan lạehmvi, ýtuna thứozzic trong đmbtmodvtu cômbtmquhxng bắwtiut đmbtmodvtu dầodvtn dầodvtn thứozzic tỉqxosnh theo.




mbtm cảagxrm giávoyvc đmbtmưagxrppkpc toàmbtmn thâklzun mìjfmxnh giốaghlng nhưagxr tan rãewpa, nơwtfui nàmbtmo cũquhxng khômbtmng thoảagxri mávoyvi, cômbtm nhắwtium mắwtiut lạehmvi, lồewpang ngựklzuc nhấebowp nhômbtm đmbtmmiopc biệebowt lợppkpi hạehmvi, cảagxr ngưagxrklzui cômbtmdkcmn chưagxra mởaghl to mắwtiut nhìjfmxn xem chíjudfnh mìjfmxnh đmbtmâklzuy làmbtm chếzzkot hay làmbtm sốaghlng, bêhhahn tai liềxyhwn truyềxyhwn tớodvti mộhpmdt giọfltxng nóppkpi: “Thanh Xuâklzun?”

Âtrnim sắwtiuc thanh nhãewpa, âklzum sắwtiuc êhhahm tai, làmbtm giọfltxng nóppkpi cômbtm khômbtmng thểsnaq quen thuộhpmdc hơwtfun... giọfltxng nóppkpi củsnaqa Tômbtm Chi Niệebowm.

Tốaghlng Thanh Xuâklzun nghe đmbtmếzzkon mặmiopt đmbtmodvty mờklzu mịvwwdt.

“Thanh Xuâklzun?” Tômbtm Chi Niệebowm thấebowy Tốaghlng Thanh Xuâklzun rúiqsvc vàmbtmo trong lòdkcmng mìjfmxnh, chậlcrym chạehmvp khômbtmng cóppkp phảagxrn ứozzing, lạehmvi gọfltxi têhhahn cômbtm lầodvtn nữzzwqa.

mbtm đmbtmâklzuy làmbtm đmbtmếzzkon thiêhhahn đmbtmưagxrklzung sao? Tiếzzkong nóppkpi củsnaqa anh, lạehmvi cóppkp thểsnaq sẽldjwvoyvn trêhhahn đmbtmodvtu cômbtm, khômbtmng ngừlbqxng truyềxyhwn tớodvti.

mbtm Chi Niệebowm cảagxrm giávoyvc đmbtmưagxrppkpc phảagxrn ứozzing nơwtfui đmbtmávoyvy lòdkcmng cômbtm, lúiqsvc nàmbtmy mớodvti léaghln thởaghl phàmbtmo nhẹzivs nhõfkwlm, anh nhịvwwdn nỗwatgi đmbtmau xéaghlvoyvch tim gan xưagxrơwtfung cốaghlt vỡvoyv vụytftn thàmbtmnh từlbqxng mảagxrnh từlbqxng mảagxrnh, cắwtiun chặmiopt răgpydng gắwtiung gưagxrppkpng tiếzzkop tụytftc mởaghl miệebowng, cũquhxng chỉqxosmbtm miễzmczn cưagxrvoyvng nóppkpi ra bốaghln chữzzwq: “... Em vẫnbhon ổqxosn chứozzi?”

Tốaghlng Thanh Xuâklzun giốaghlng nhưagxr nằzmczm mơwtfu vậlcryy, đmbtmhpmdng thâklzun thểsnaq mềxyhwm nhũquhxn, nhẹzivs nhàmbtmng “vâklzung” mộhpmdt tiếzzkong, sau đmbtmóppkp mớodvti phávoyvt hiệebown đmbtmếzzkon xúiqsvc giávoyvc dưagxrodvti thâklzun cóppkp chúiqsvt khômbtmng đmbtmúiqsvng, cômbtm lạehmvi tiếzzkop tụytftc đmbtmhpmdng hai cávoyvi.

mbtm giốaghlng nhưagxr con sâklzuu vậlcryy, ngọfltx nguậlcryy ởaghl trêhhahn ngưagxrklzui anh, kéaghlo theo đmbtmau đmbtmodvtn trong cơwtfu thểsnaq anh trởaghlhhahn càmbtmng phávoyvt ra tùagxry ýtuna, Tômbtm Chi Niệebowm rõfkwlmbtmng cảagxrm giávoyvc đmbtmưagxrppkpc mồewpambtmi lạehmvnh ưagxrodvtt đmbtmnbhom sốaghlng lưagxrng anh.

Tốaghlng Thanh Xuâklzun rấebowt nhanh liềxyhwn ýtuna thứozzic đmbtmưagxrppkpc chíjudfnh mìjfmxnh giốaghlng nhưagxr đmbtmèqxosaghl trêhhahn thâklzun mộhpmdt ngưagxrklzui, cômbtm đmbtmhpmdt nhiêhhahn liềxyhwn bòdkcm dậlcryy, vàmbtmo khoảagxrnh khắwtiuc nhìjfmxn thấebowy mặmiopt mũquhxi Tômbtm Chi Niệebowm, cômbtmqxosn đmbtmvwwdnh lạehmvi rồewpai, liềxyhwn đmbtmưagxra tay ra, giốaghlng nhưagxriqsvc rơwtfui xuốaghlng từlbqx trêhhahn cao, sờklzu đmbtmếzzkon trêhhahn mặmiopt anh.

iqsvc giávoyvc châklzun thậlcryt đmbtmếzzkon khômbtmng thểsnaq châklzun thậlcryt hơwtfun, khiếzzkon cho Tốaghlng Thanh Xuâklzun tin tưagxraghlng, cômbtm khômbtmng phảagxri đmbtmang nằzmczm mơwtfu, Tômbtm Chi Niệebowm thậlcryt liềxyhwn ởaghl cạehmvnh cômbtm, vừlbqxa rồewpai anh thậlcryt gọfltxi têhhahn cômbtm hai lầodvtn, còdkcmn nóppkpi vớodvti cômbtm mộhpmdt câklzuu...

Nhưagxrng màmbtm Tốaghlng Thanh Xuâklzun vẫnbhon cảagxrm thấebowy mộhpmdt màmbtmn nàmbtmy cóppkp chúiqsvt khômbtmng thểsnaq tin tưagxraghlng, cômbtm nhìjfmxn chằzmczm chằzmczm anh, hoàmbtmn toàmbtmn khômbtmng ýtuna thứozzic ngâklzuy ngốaghlc mởaghl miệebowng, hỏdkcmi mộhpmdt câklzuu: “Tômbtm Chi Niệebowm, làmbtm anh sao?”

mbtm Chi Niệebowm rấebowt muốaghln đmbtmưagxra tay ra, đmbtmi sờklzu mộhpmdt chúiqsvt mávoyvi tóppkpc dàmbtmi bởaghli vìjfmxwtfui xuốaghlng mặmiopt đmbtmebowt nêhhahn hơwtfui hỗwatgn loạehmvn củsnaqa cômbtm, nhưagxrng sao cávoyvnh tay củsnaqa anh lạehmvi khômbtmng nhấebowc lêhhahn nổqxosi, anh chỉqxosppkp thểsnaq nằzmczm cứozzing đmbtmklzu, chậlcrym rãewpai gậlcryt đmbtmodvtu vớodvti cômbtm: “Ừgexs, anh ởaghl đmbtmâklzuy.”

gexs, anh ởaghl đmbtmâklzuy...

Bốaghln chữzzwq đmbtmơwtfun giảagxrn nhưagxr vậlcryy củsnaqa anh, chớodvtp mắwtiut liềxyhwn khiếzzkon cho cômbtm đmbtmdkcm cảagxrmbtmnh mắwtiut.

ppkpvoyvi gìjfmx so vớodvti trêhhahn đmbtmưagxrklzung đmbtmi chếzzkot, mởaghl miệebowng hỏdkcmi mộhpmdt câklzuu “Làmbtm anh sao?”, cóppkp thểsnaq đmbtmqxosi lấebowy mộhpmdt câklzuu đmbtmávoyvp lạehmvi “Anh ởaghl đmbtmâklzuy”, càmbtmng khiếzzkon cho ngưagxrklzui ta xúiqsvc đmbtmhpmdng hơwtfun chứozzi?

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.