Editor: May
“Hảenku ?” Tầmmvu n Dĩniio Nam chuyểkhjv n tầmmvu m mắuenw t từqdto hộfhzt p thuốdxzg c đofzk ếakvg n trêmmvu n mặttne t Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n.
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n hạpetu mínyeo mắuenw t, giốdxzg ng nhưbcbi làfszw đofzk ang suy nghĩniio cábxej i gìlgem .
Tầmmvu n Dĩniio Nam kiêmmvu n nhẫmknf n chờxatd giâkhdc y lábxej t, thấfhzt y côoxnh vẫmknf n luôoxnh n khôoxnh ng cóyebr ýfrxu lêmmvu n tiếakvg ng, lạpetu i hỏkhjv i: “Thếakvg nàfszw o?”
Tay Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n đofzk ặttne t ởbhnk trêmmvu n đofzk ầmmvu u gốdxzg i, bấfhzt t giábxej c nắuenw m thàfszw nh quyềytfa n.
Cóyebr mấfhzt y lờxatd i, còuxvs n khôoxnh ng nóyebr i ra, trong mắuenw t liềytfa n cóyebr chua xóyebr t ấfhzt m ábxej p.
Côoxnh mấfhzt p mábxej y khóyebr e môoxnh i, dưbcbi ớyebr i đofzk ábxej y lòuxvs ng suy nghĩniio cẩnppo n thậinqq n chuyệgthy n đofzk óyebr mộfhzt t lầmmvu n, xábxej c đofzk ịxatd nh chínyeo nh mìlgem nh thậinqq t tínyeo nh toábxej n làfszw m nhưbcbi thếakvg , mớyebr i ngẩnppo ng đofzk ầmmvu u, đofzk ốdxzg i diệgthy n mắuenw t Tầmmvu n Dĩniio Nam, hỏkhjv i: “Anh Dĩniio Nam, hiệgthy n tạpetu i anh vàfszw Đkhjv ưbcbi ờxatd ng Noãrtgp n còuxvs n liêmmvu n lạpetu c khôoxnh ng?”
Tầmmvu n Dĩniio Nam nghiễxzll m nhiêmmvu n làfszw khôoxnh ng nghĩniio tớyebr i Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n sẽofhf đofzk ộfhzt t nhiêmmvu n hỏkhjv i mìlgem nh vấfhzt n đofzk ềytfa nàfszw y, anh cóyebr chúttne t ngoàfszw i ýfrxu muốdxzg n bỗofhf ng chốdxzg c ngâkhdc y ngẩnppo n, sau đofzk óyebr mớyebr i khuôoxnh n mặttne t thảenku n nhiêmmvu n lắuenw c đofzk ầmmvu u, khai bábxej o chi tiếakvg t: “Đkhjv ãrtgp lâkhdc u khôoxnh ng liêmmvu n lạpetu c rồnhmt i.”
Dừqdto ng mộfhzt t chúttne t, Tầmmvu n Dĩniio Nam lạpetu i bổpngt sung mộfhzt t câkhdc u: “Anh vàfszw côoxnh ta... chia tay.”
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n nghĩniio , nếakvg u nhưbcbi vàfszw o mộfhzt t năbhnk m trưbcbi ớyebr c, côoxnh nghe đofzk ưbcbi ợthua c câkhdc u nàfszw y từqdto trong miệgthy ng Tầmmvu n Dĩniio Nam, côoxnh khẳxgec ng đofzk ịxatd nh sẽofhf hếakvg t sứbzxl c cao hứbzxl ng.
Chỉefyr tiếakvg c, thờxatd i gian mộfhzt t năbhnk m, thay đofzk ổpngt i quábxej nhiềytfa u quábxej nhiềytfa u, côoxnh từqdto ng chờxatd câkhdc u nóyebr i nàfszw y lâkhdc u nhưbcbi vậinqq y, lúttne c nàfszw y rơsorb i vàfszw o trong tai côoxnh , biếakvg n thàfszw nh cụamxs c diệgthy n vôoxnh cảenku m.
Tầmmvu n Dĩniio Nam thấfhzt y Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n lạpetu i trầmmvu m mặttne c khôoxnh ng lêmmvu n tiếakvg ng, kéflbn o môoxnh i nởbhnk nụamxs cưbcbi ờxatd i, lạpetu i mởbhnk miệgthy ng nóyebr i lầmmvu n nữihpf a: “Lạpetu i nóyebr i, anh vàfszw côoxnh ta thậinqq t khôoxnh ng thếakvg nàfszw o thínyeo ch hợthua p... Nhưbcbi vậinqq y tiếakvg p tụamxs c dâkhdc y dưbcbi a, cũmmvu ng khôoxnh ng cóyebr ýfrxu tứbzxl gìlgem , chẳxgec ng qua... sao em đofzk ộfhzt t nhiêmmvu n muốdxzg n hỏkhjv i chuyệgthy n nàfszw y?”
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n nghe đofzk ưbcbi ợthua c câkhdc u hỏkhjv i củfrxu a Tầmmvu n Dĩniio Nam, con ngưbcbi ơsorb i đofzk en nhábxej nh nhẹfhzt nhàfszw ng đofzk ộfhzt ng, tiếakvg p tụamxs c đofzk èpetu éflbn p nưbcbi ớyebr c mắuenw t bịxatd côoxnh liềytfa u mạpetu ng che giấfhzt u xuốdxzg ng dưbcbi ớyebr i vềytfa lạpetu i trong bụamxs ng, mớyebr i mởbhnk miệgthy ng, nóyebr i lờxatd i nóyebr i khôoxnh ng cóyebr chúttne t liêmmvu n quan gìlgem vớyebr i câkhdc u hỏkhjv i củfrxu a Tầmmvu n Dĩniio Nam: “Anh Dĩniio Nam, buổpngt i tôoxnh i hôoxnh m sau ba em nằyebr m việgthy n, anh đofzk ãrtgp gọxatd i đofzk iệgthy n thoạpetu i cho em, anh còuxvs n nhớyebr khôoxnh ng?”
Tầmmvu n Dĩniio Nam trầmmvu m mặttne c vàfszw i giâkhdc y, nghĩniio đofzk ếakvg n Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n chỉefyr làfszw chuyệgthy n lầmmvu n đofzk óyebr , anh khẽofhf gậinqq t đofzk ầmmvu u: “Nhớyebr đofzk ưbcbi ợthua c.”
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n giốdxzg ng nhưbcbi khôoxnh ng biếakvg t nêmmvu n mởbhnk miệgthy ng nhưbcbi thếakvg nàfszw o, cóyebr chúttne t ngạpetu i ngùldyy ng cúttne i đofzk ầmmvu u, túttne m tóyebr c, sau mộfhzt t lúttne c lâkhdc u, mớyebr i hỏkhjv i: “Vậinqq y anh, còuxvs n nhớyebr đofzk ưbcbi ợthua c đofzk êmmvu m đofzk óyebr , anh gọxatd i đofzk iệgthy n thoạpetu i cho em nóyebr i gìlgem khôoxnh ng?”
Đkhjv êmmvu m đofzk óyebr anh nóyebr i gìlgem ?
Anh nóyebr i, Tốdxzg ng Tốdxzg ng, hiệgthy n tạpetu i thâkhdc n thểkhjv bábxej c Tốdxzg ng khôoxnh ng tốdxzg t, cóyebr thểkhjv sẽofhf muốdxzg n đofzk ểkhjv cho em mau chóyebr ng cóyebr chỗofhf dựefyr a vàfszw o, mộfhzt t thờxatd i gian trưbcbi ớyebr c, khôoxnh ng phảenku i em nóyebr i vớyebr i anh, cầmmvu n anh phốdxzg i hợthua p diễxzll n kịxatd ch vớyebr i em sao? Bâkhdc y giờxatd anh gọxatd i đofzk iệgthy n thoạpetu i cho em, làfszw muốdxzg n nóyebr i vớyebr i em, nếakvg u nhưbcbi em muốdxzg n, anh cóyebr thểkhjv chăbhnk m sóyebr c em cảenku đofzk ờxatd i...
Tầmmvu n Dĩniio Nam lưbcbi ớyebr t nhữihpf ng lờxatd i nóyebr i nàfszw y qua trong đofzk ầmmvu u mộfhzt t lầmmvu n, sau đofzk óyebr giốdxzg ng nhưbcbi phábxej n đofzk oábxej n đofzk ưbcbi ợthua c mụamxs c đofzk ínyeo ch Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n nhắuenw c tớyebr i chuyệgthy n nàfszw y, do đofzk óyebr hỏkhjv i: “Em làfszw muốdxzg n anh phốdxzg i hợthua p diễxzll n kịxatd ch vớyebr i em sao?”
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n nhẹfhzt nhàfszw ng lắuenw c lắuenw c đofzk ầmmvu u, qua khoảenku ng mưbcbi ờxatd i giâkhdc y, mớyebr i mởbhnk miệgthy ng: “Khôoxnh ng phảenku i diễxzll n kịxatd ch.”
Khôoxnh ng phảenku i diễxzll n kịxatd ch? Tầmmvu n Dĩniio Nam nhìlgem n ábxej nh mắuenw t bìlgem nh tĩniio nh củfrxu a Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n.
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n cong khóyebr e môoxnh i cưbcbi ờxatd i lầmmvu n nữihpf a, sau đofzk óyebr côoxnh quay đofzk ầmmvu u, ábxej nh mắuenw t trong suốdxzg t nhìlgem n Tầmmvu n Dĩniio Nam chăbhnk m chúttne , nóyebr i: “Anh Dĩniio Nam, khôoxnh ng phảenku i anh nóyebr i, nếakvg u nhưbcbi em muốdxzg n, anh cóyebr thểkhjv chăbhnk m sóyebr c em cảenku đofzk ờxatd i sao?”
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n nóyebr i đofzk ếakvg n đofzk âkhdc y, hínyeo t sâkhdc u mộfhzt t hơsorb i, giữihpf ngữihpf đofzk iệgthy u bìlgem nh tĩniio nh tiếakvg p tụamxs c nóyebr i: “Nếakvg u nhưbcbi em nóyebr i, hiệgthy n tạpetu i em muốdxzg n, anh...”
Tốdxzg ng Thanh Xuâkhdc n giốdxzg ng nhưbcbi chưbcbi a nghĩniio ra lýfrxu do thoábxej i thábxej c, lạpetu i ngừqdto ng lạpetu i, chẳxgec ng qua rấfhzt t nhanh, côoxnh liềytfa n mởbhnk miệgthy ng lầmmvu n nữihpf a, đofzk ổpngt i mộfhzt t loạpetu i phưbcbi ơsorb ng thứbzxl c, hoàfszw n chỉefyr nh biểkhjv u đofzk ạpetu t ra ýfrxu tứbzxl củfrxu a mìlgem nh: “Đkhjv ơsorb n giảenku n màfszw nóyebr i, chínyeo nh làfszw anh Dĩniio Nam, chúttne ng ta kếakvg t hôoxnh n đofzk i.”
“Hả
Tố
Tầ
Tay Tố
Có
Cô
Tầ
Dừ
Tố
Chỉ
Tầ
Tố
Tầ
Tố
Đ
Anh nó
Tầ
Tố
Khô
Tố
Tố
Tố
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.