Editor: May
“Đyxtd ưkgiq ợyxtd c rồsbmo i... Anh khôharc ng nóuvgg i lờlhdk i nàihyq o, khôharc ng việcslu c gìcajm , vậyuxk y cágjhx i nàihyq y thìcajm sao?” Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n néuuqc m véuuqc mágjhx y bay ởyuxk trêbxeh n bàihyq n hộqjkj i nghịyuxk , đajpn oạwljx t lấqjkj y hộqjkj p quàihyq Tôharc Chi Niệcslu m nắdlsa m trong tay, tiếppvx p tụvbug c éuuqc p hỏharc i: “... Đyxtd âihyq y làihyq móuvgg n quàihyq sinh nhậyuxk t anh Dĩjspf Nam tặvbug ng cho em vàihyq o đajpn êbxeh m giao thừzuyf a, anh cóuvgg thểgjhx nóuvgg i cho em biếppvx t, sao móuvgg n quàihyq sinh nhậyuxk t nàihyq y lạwljx i xuấqjkj t hiệcslu n ởyuxk trong nhàihyq anh khôharc ng?”
Khóuvgg trágjhx ch sau khi anh rờlhdk i khỏharc i nhàihyq , vẫzuyf n luôharc n tâihyq m thầyrwb n khôharc ng yêbxeh n, hóuvgg a ra làihyq thậyuxk t cóuvgg việcslu c phágjhx t sinh...
Trêbxeh n mặvbug t Tôharc Chi Niệcslu m vẫzuyf n làihyq loạwljx i lạwljx nh nhạwljx t phong khinh vâihyq n đajpn ạwljx m kia, nhưkgiq ng tay đajpn ểgjhx ởyuxk bêbxeh n ngưkgiq ờlhdk i lạwljx i im lặvbug ng khôharc ng tiếppvx ng đajpn ộqjkj ng dùymlh ng sứltlh c nắdlsa m chặvbug t lạwljx i.
Anh thậyuxk t khôharc ng nghĩjspf tớymlh i, nhữpnte ng chứltlh ng cớymlh nhỏharc tùymlh y tiệcslu n nhéuuqc t vàihyq o thùymlh ng phếppvx phẩxdlg m khi anh cứltlh u côharc vàihyq bồsbmo i côharc , lạwljx i cóuvgg thểgjhx sẽhrte bịyuxk côharc phágjhx t hiệcslu n... Nếppvx u anh biếppvx t sẽhrte cóuvgg mộqjkj t ngàihyq y nhưkgiq thếppvx , lúyxtd c trưkgiq ớymlh c, anh tuyệcslu t đajpn ốqjkj i sẽhrte mộqjkj t mồsbmo i lửdlsa a đajpn ốqjkj t toàihyq n bộqjkj bọaggk n chúyxtd ng thàihyq nh tro tàihyq n trưkgiq ớymlh c tiêbxeh n.
“Anh vẫzuyf n khôharc ng nóuvgg i lờlhdk i nàihyq o, đajpn úyxtd ng khôharc ng?” Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n bởyuxk i vìcajm tứltlh c giậyuxk n, ngữpnte khílgmw đajpn ềdncr u run rẩxdlg y lêbxeh n, côharc nhìcajm n mắdlsa t anh chăyuxk m chúyxtd , mắdlsa t cũwsql ng khôharc ng nhágjhx y tiếppvx p tụvbug c nóuvgg i tiếppvx p: “Đyxtd ưkgiq ợyxtd c rồsbmo i, vẫzuyf n làihyq khôharc ng việcslu c gìcajm , em cóuvgg thểgjhx trảydqj lờlhdk i giúyxtd p anh, móuvgg n quàihyq nàihyq y, sởyuxk dĩjspf sẽhrte xuấqjkj t hiệcslu n ởyuxk trong biệcslu t thựbtjq củoisi a anh, đajpn óuvgg làihyq bởyuxk i vìcajm , lúyxtd c trưkgiq ớymlh c sau khi em bịyuxk ngưkgiq ờlhdk i đajpn ẩxdlg y xuốqjkj ng nưkgiq ớymlh c ởyuxk côharc ng viêbxeh n Bắdlsa c Hảydqj i, làihyq anh đajpn ãwtxy cứltlh u em!”
Cóuvgg lẽhrte ágjhx nh ságjhx ng nơhrte i đajpn ágjhx y mắdlsa t củoisi a Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n quágjhx mãwtxy nh liệcslu t, vẻbfrm mặvbug t quágjhx mứltlh c chắdlsa c chắdlsa n, côharc nhưkgiq vậyuxk y, làihyq m đajpn au đajpn ớymlh n mắdlsa t Tôharc Chi Niệcslu m, khiếppvx n cho anh đajpn ãwtxy cóuvgg chúyxtd t khôharc ng nhẫzuyf n tâihyq m nhìcajm n thẳjspf ng côharc , theo bảydqj n năyuxk ng xoay đajpn ầyrwb u đajpn i, trágjhx nh néuuqc tầyrwb m mắdlsa t củoisi a côharc .
Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n giốqjkj ng nhưkgiq làihyq quyếppvx t tâihyq m, muốqjkj n éuuqc p anh ra mộqjkj t kếppvx t quảydqj , anh quay đajpn ầyrwb u, côharc liềdncr n cấqjkj t bưkgiq ớymlh c đajpn i theo, đajpn ốqjkj i diệcslu n mắdlsa t anh lầyrwb n nữpnte a.
Côharc vẫzuyf n luôharc n tìcajm m ngưkgiq ờlhdk i bảydqj o vệcslu côharc trong bóuvgg ng tốqjkj i đajpn óuvgg , cho dùymlh ởyuxk trong hiệcslu n thựbtjq c, anh chưkgiq a từzuyf ng chăyuxk m sóuvgg c côharc vàihyq o lúyxtd c côharc ngãwtxy bệcslu nh, cũwsql ng chưkgiq a từzuyf ng làihyq m bạwljx n vớymlh i côharc lúyxtd c côharc khổyuxk sởyuxk , thậyuxk m chílgmw bọaggk n họaggk cũwsql ng khôharc ng cóuvgg tágjhx n gẫzuyf u mộqjkj t lầyrwb n nàihyq o trong cảydqj mộqjkj t ngàihyq y trờlhdk i, nhưkgiq ng anh lạwljx i cho côharc rấqjkj t nhiềdncr u ấqjkj m ágjhx p vàihyq cảydqj m đajpn ộqjkj ng.
Phảydqj i biếppvx t, mạwljx ng củoisi a côharc đajpn ềdncr u làihyq đajpn ưkgiq ợyxtd c anh cứltlh u... Nếppvx u nhưkgiq khôharc ng cóuvgg anh, cóuvgg lẽhrte khôharc ng biếppvx t lúyxtd c trưkgiq ớymlh c côharc đajpn ãwtxy sớymlh m bịyuxk mấqjkj t mạwljx ng ởyuxk nơhrte i nàihyq o.
Theo sựbtjq khẳjspf ng đajpn ịyuxk nh cho ra đajpn ágjhx p ágjhx n thay anh củoisi a côharc , lửdlsa a giậyuxk n bốqjkj c chágjhx y kịyuxk ch liệcslu t trong lồsbmo ng ngựbtjq ccoo chậyuxk m rãwtxy i bắdlsa t đajpn ầyrwb u ổyuxk n đajpn ịyuxk nh.
Côharc nhìcajm n dung nhan tuấqjkj n mỹtnzh gầyrwb n trong gang tấqjkj c củoisi a Tôharc Chi Niệcslu m, mặvbug t màihyq y trừzuyf ng mắdlsa t căyuxk m tứltlh c trởyuxk nêbxeh n mềdncr m mạwljx i xuốqjkj ng, ngay cảydqj ngữpnte đajpn iệcslu u vẫzuyf n luôharc n sắdlsa c béuuqc n vừzuyf a rồsbmo i cũwsql ng hòkano a hoãwtxy n rấqjkj t nhiềdncr u, nhưkgiq ng trong giọaggk ng nóuvgg i vẫzuyf n pha lẫzuyf n chắdlsa c chắdlsa n nồsbmo ng đajpn ậyuxk m: “Trong thờlhdk i gian ngắdlsa n em bịyuxk ngưkgiq ờlhdk i đajpn iêbxeh n cuồsbmo ng đajpn uổyuxk i giếppvx t đajpn óuvgg , mỗyxtd i mộqjkj t lầyrwb n gặvbug p phảydqj i nguy hiểgjhx m, vẫzuyf n luôharc n cóuvgg thểgjhx chạwljx y trốqjkj n trong thờlhdk i khắdlsa c quan trọaggk ng nhấqjkj t, cũwsql ng làihyq bởyuxk i vìcajm anh đajpn ang giúyxtd p em, đajpn úyxtd ng khôharc ng?”
Tôharc Chi Niệcslu m mấqjkj p mágjhx y khóuvgg e môharc i, giốqjkj ng nhưkgiq bịyuxk Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n bứltlh c bágjhx ch khôharc ng còkano n chỗyxtd đajpn ểgjhx trốqjkj n, nhìcajm n thẳjspf ng mắdlsa t côharc lặvbug ng im mộqjkj t lágjhx t, sau đajpn óuvgg cuốqjkj i cùymlh ng ởyuxk dưkgiq ớymlh i cágjhx i nhìcajm n hùymlh ng hổyuxk dọaggk a ngưkgiq ờlhdk i củoisi a côharc , mởyuxk miệcslu ng : “Thanh Xuâihyq n...”
“Tôharc Chi Niệcslu m...” Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n giốqjkj ng nhưkgiq đajpn ang đajpn ềdncr phòkano ng cágjhx i gìcajm , vàihyq o khoảydqj nh khắdlsa c Tôharc Chi Niệcslu m mởyuxk miệcslu ng kia, bỗyxtd ng nhiêbxeh n lêbxeh n tiếppvx ng cắdlsa t đajpn ứltlh t anh: “... Em khôharc ng muốqjkj n nghe anh nóuvgg i chuyệcslu n khágjhx c, em chỉxopn cầyrwb n anh nóuvgg i vớymlh i em, nhữpnte ng lờlhdk i em vừzuyf a nóuvgg i, đajpn úyxtd ng, hay làihyq khôharc ng đajpn úyxtd ng?”
Mặvbug t màihyq y Tôharc Chi Niệcslu m hơhrte i lóuvgg e lêbxeh n mộqjkj t cágjhx i, sau đajpn óuvgg lạwljx i nghe đajpn ưkgiq ợyxtd c tiếppvx ng nóuvgg i củoisi a Tốqjkj ng Thanh Xuâihyq n truyềdncr n tớymlh i: “Hoặvbug c làihyq , Tôharc Chi Niệcslu m, chúyxtd ng ta cũwsql ng cóuvgg thểgjhx đajpn ổyuxk i mộqjkj t phưkgiq ơhrte ng thứltlh c đajpn ếppvx n trảydqj lờlhdk i, thậyuxk t ra từzuyf trưkgiq ớymlh c đajpn ếppvx n nay, ngưkgiq ờlhdk i em luôharc n muốqjkj n tìcajm m đajpn óuvgg , chílgmw nh làihyq anh, đajpn úyxtd ng, hay làihyq khôharc ng đajpn úyxtd ng?”
Liêbxeh n tụvbug c hai câihyq u “Đyxtd úyxtd ng, hay làihyq khôharc ng đajpn úyxtd ng?”, hỏharc i đajpn ếppvx n mứltlh c đajpn ágjhx y lòkano ng Tôharc Chi Niệcslu m mộqjkj t mảydqj nh hỗyxtd n loạwljx n.
Anh trợyxtd n tròkano n mắdlsa t, nhìcajm n côharc , im lặvbug ng mộqjkj t lágjhx t, làihyq n môharc i khẽhrte nhúyxtd c nhílgmw ch: “Thanh Xuâihyq n...”
“Đ
Khó
Trê
Anh thậ
“Anh vẫ
Có
Tố
Cô
Phả
Theo sự
Cô
Tô
“Tô
Mặ
Liê
Anh trợ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.