Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 620 : Vô ý phát hiện vật (10)

    trước sau   
Editor: May

Cho nêvhhxn, dựmriq cảixjym mớxxtoi vừjaroa dâkxrjng lêvhhxn trong lòlveing côgcmuants thậlxnrt, Tôgcmu Chi Niệlffbm biếxxtot côgcmu đohdbi Nhậlxnrt Bảixjyn du lịvhhxch, liềnjamn đohdbi Nhậlxnrt Bảixjyn theo côgcmu!

gcmu hấwzpap củgmhia Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn trởlveivhhxn hơzsmfi dồzsmfn dậlxnrp, côgcmu nhìmqhwn chằkgfum chằkgfum hai bộukvw đohdbzsmf trêvhhxn giưpoxnswldng mộukvwt lánzyxt, sau đohdbónivc liềnjamn cuốgcmun quầsbydn ánzyxo lung tung lạiqqqi, nhévdwxt vàantso trong túnwuki, bịvhhxch bịvhhxch bịvhhxch lạiqqqi chạiqqqy xuốgcmung lầsbydu.

“Thanh Xuâkxrjn, em đohdbếxxton bệlffbnh việlffbn thăslxpm ba sao?” Phưpoxnơzsmfng Nhu đohdbhgysng ởlvei trưpoxnxxtoc sôgcmu pha trong phòlveing khánzyxch, đohdbang cúnwuki ngưpoxnswldi xếxxtop quầsbydn ánzyxo, thấwzpay côgcmu vộukvwi vộukvwi vàantsng vàantsng chạiqqqy xuốgcmung từjaro trêvhhxn lầsbydu, mởlvei miệlffbng hỏnfwii.

“Buổepxui tốgcmui em đohdbi qua, hiệlffbn tạiqqqi cónivc chúnwukt việlffbc gấwzpap muốgcmun xửlffblrgo.” Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn vừjaroa đohdbánzyxp lờswldi Phưpoxnơzsmfng Nhu xong, cảixjy ngưpoxnswldi liềnjamn đohdbãtkxu đohdbếxxton cửlffba nhàants.

“Đxxtoâkxrjy rốgcmut cuộukvwc làants nhưpoxn thếxxtoantso, vộukvwi vàantsng tớxxtoi, vộukvwi vàantsng đohdbi nhưpoxn thếxxto...” Lờswldi nónivci củgmhia Phưpoxnơzsmfng Nhu còlvein chưpoxna nónivci xong, Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn liềnjamn dùyyqfng sứhgysc đohdbónivcng cửlffba lạiqqqi, mộukvwt đohdbưpoxnswldng chạiqqqy chậlxnrm ra cửlffba nhàants.




Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn đohdbhgysng ởlvei cửlffba tiểtvsqu khu, khôgcmung ngừjarong vẫzxjiy tay, chậlxnrn mộukvwt chiếxxtoc taxi.

Sau khi ngồzsmfi lêvhhxn, côgcmu trựmriqc tiếxxtop bánzyxo têvhhxn côgcmung ty Tầsbydn Dĩvdwx Nam.

May màants hiệlffbn tạiqqqi khôgcmung phảixjyi giờswld đohdbi làantsm cao đohdbiểtvsqm, con đohdbưpoxnswldng tưpoxnơzsmfng đohdbgcmui thôgcmung suốgcmut, nửlffba tiếxxtong sau, xe ngừjarong vữixjyng vàantsng ởlveipoxnxxtoi lầsbydu côgcmung ty Tầsbydn Dĩvdwx Nam.

Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn lấwzpay đohdbiệlffbn thoạiqqqi di đohdbukvwng ra, vừjaroa gọqhbzi đohdbiệlffbn thoạiqqqi cho Tầsbydn Dĩvdwx Nam, vừjaroa chạiqqqy vàantso trong côgcmung ty.

Tầsbydn Dĩvdwx Nam cónivc thểtvsq đohdbang bậlxnrn việlffbc, khôgcmung tiếxxtop đohdbiệlffbn thoạiqqqi củgmhia côgcmu, Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn rõfphwantsng trựmriqc tiếxxtop nhấwzpan thang mánzyxy, lêvhhxn lầsbydu.

nwukc thang mánzyxy sắxknip dừjarong lạiqqqi, sốgcmu đohdbiệlffbn thoạiqqqi củgmhia Tầsbydn Dĩvdwx Nam gọqhbzi tớxxtoi.

Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn vộukvwi vàantsng nhấwzpan tiếxxtop nghe, cũlhning khôgcmung chờswld trong miêvhhx̣ng Tầsbydn Dĩvdwx Nam hôgcmu xong “Tốgcmung Tốgcmung”, côgcmu liềnjamn vộukvwi vàantsng mởlvei miệlffbng trưpoxnxxtoc: “Anh Dĩvdwx Nam, hiệlffbn tạiqqqi anh ởlveizsmfi nàantso?”

“Côgcmung ty đohdbónivc...” Tầsbydn Dĩvdwx Nam theo lýlrgo thưpoxnswldng đohdbánzyxp lạiqqqi, sau khi đohdbánzyxp xong, anh phánzyxt hiệlffbn đohdbưpoxnsbydc ngữixjy khímriq củgmhia côgcmunivc chúnwukt gấwzpap, liềnjamn khẩmriqn trưpoxnơzsmfng hỏnfwii: “Thếxxtoantso? Xảixjyy ra chuyệlffbn gìmqhw sao?”

“Em đohdbãtkxu đohdbếxxton cửlffba côgcmung ty củgmhia anh, anh nhanh ra ngoàantsi, em cónivc chuyệlffbn rấwzpat quan trọqhbzng muốgcmun hỏnfwii anh!”

Tầsbydn Dĩvdwx Nam đohdbang thảixjyo luậlxnrn kếxxto hoạiqqqch côgcmung việlffbc vớxxtoi đohdbzsmfng nghiệlffbp, lúnwukc nghe đohdbưpoxnsbydc mấwzpay chữixjy “chuyệlffbn rấwzpat quan trọqhbzng” nàantsy, lậlxnrp tứhgysc đohdbtvsqnwukt chìmqhw trong tay xuốgcmung, lưpoxnu lạiqqqi mộukvwt câkxrju “Xin lỗuhvki, tôgcmui ra ngoàantsi mộukvwt chuyếxxton” vớxxtoi mọqhbzi ngưpoxnswldi, sau đohdbónivc ngay thẻvqvo nhâkxrjn viêvhhxn cũlhning khôgcmung lấwzpay xuốgcmung, liềnjamn bưpoxnxxtoc nhanh đohdbi tớxxtoi cửlffba côgcmung ty.

nzyxch rấwzpat xa, Tầsbydn Dĩvdwx Nam liềnjamn nhìmqhwn thấwzpay Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn đohdbhgysng ởlvei ngoàantsi cửlffba côgcmung ty.

Anh vộukvwi vàantsng chạiqqqy mấwzpay bưpoxnxxtoc, đohdbi ra ngoàantsi: “Tốgcmung Tốgcmung.”

“Anh Dĩvdwx Nam.” Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn bưpoxnxxtoc nhanh đohdbi đohdbếxxton trưpoxnxxtoc mặjaxzt anh, trong tay cầsbydm hộukvwp quàants từjarong ngâkxrjm qua nưpoxnxxtoc mởlvei ra ởlvei trưpoxnxxtoc mắxknit Tầsbydn Dĩvdwx Nam, đohdbi thẳnwukng vàantso chủgmhi đohdbnjam hỏnfwii: “Anh Dĩvdwx Nam, anh biếxxtot hộukvwp quàantsantsy khôgcmung?”

“Đxxtoưpoxnơzsmfng nhiêvhhxn biếxxtot.” Tầsbydn Dĩvdwx Nam giốgcmung nhưpoxnants nghe đohdbưpoxnsbydc chuyệlffbn rấwzpat buồzsmfn cưpoxnswldi, cưpoxnswldi ôgcmun hòlveia mộukvwt tiếxxtong: “Tốgcmung Tốgcmung, em vộukvwi vàantsng tớxxtoi tìmqhwm anh, chímriqnh làants tớxxtoi hỏnfwii anh chuyệlffbn nàantsy? Hôgcmum nay cũlhning khôgcmung phảixjyi ngàantsy Cánzyx thánzyxng Tưpoxnants...”

“Cho nêvhhxn, anh Nam, mónivcn quàantsantsy, làants anh tặjaxzng cho em, đohdbúnwukng khôgcmung?” Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn nhìmqhwn thẳnwukng chăslxpm chúnwukantso mắxknit Tầsbydn Dĩvdwx Nam, rấwzpat nghiêvhhxm túnwukc cắxknit đohdbhgyst lờswldi nónivci vui đohdbùyyqfa củgmhia anh.

Tầsbydn Dĩvdwx Nam thấwzpay Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn nghiêvhhxm túnwukc nhưpoxn vậlxnry, mi tâkxrjm nhăslxpn lạiqqqi theo: “Tốgcmung Tốgcmung, em sao vậlxnry? Mónivcn quàantsantsy, đohdbưpoxnơzsmfng nhiêvhhxn làants anh tặjaxzng cho em, chímriqnh làants mộukvwt đohdbêvhhxm trừjaro tịvhhxch kia, trêvhhxn thuyềnjamn ởlveigcmung viêvhhxn Bắxknic Hảixjyi, anh tặjaxzng em quàantsslxpm mớxxtoi đohdbónivc, em khôgcmung nhớxxtofphw àants...”

“Làants quàantsslxpm mớxxtoi anh tặjaxzng em vàantso đohdbêvhhxm trừjaro tịvhhxch, ởlveigcmung viêvhhxn Bắxknic Hảixjyi sao?” Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn nắxknim bắxknit đohdbưpoxnsbydc từjaro ngữixjy trọqhbzng đohdbiểtvsqm trong lờswldi nónivci củgmhia Tầsbydn Dĩvdwx Nam, gằkgfun từjarong chữixjy lặjaxzp lạiqqqi câkxrju hỏnfwii.

“Đxxtoúnwukng vậlxnry...” Tầsbydn Dĩvdwx Nam gậlxnrt đohdbsbydu, lờswldi còlvein chưpoxna nónivci hếxxtot, Tốgcmung Thanh Xuâkxrjn bỗuhvkng nhiêvhhxn liềnjamn xoay ngưpoxnswldi, chạiqqqy vềnjam phímriqa thang mánzyxy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.