Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1082 : Kết cục (bát)

    trước sau   
Editor: May

Tầaiqxn Dĩkkel Nam giốkdbvng nhưexgraqwk khôpngrng nghe thâjwbẃy lờgmlvi nóqwhti củwsiaa Trìncpvnh Thanh Thôpngrng, lấaqwky từovding thứgzky trong thùrxszng ra.

Mộiqhxt tuầaiqxn trưexgrnisxc, anh từovding tớnisxi nhàaqwkpngr mộiqhxt lầaiqxn, cho dùrxsz chỉpngraqwk đdamjáobldnh giáobld mộiqhxt lầaiqxn, nhưexgrng lạoruii biếlbbzt đdamjoruii kháobldi vậwsiat côpngr xếlbbzp đdamjzahjt ởaoyzzggmi đdamjâjwbwu, do đdamjóqwht liềnrknn dựzggma theo kývjkfgzkyc, đdamjzahjt đdamjaiqx củwsiaa côpngr lạoruii nơzggmi đdamjóqwht.

aqwko lúsnwzc Tầaiqxn Dĩkkel Nam xáobldch quầaiqxn áobldo Trìncpvnh Thanh Thôpngrng, đdamji tớnisxi tủwsia treo quầaiqxn áobldo trong phòfqljng ngủwsia, treo lầaiqxn lưexgrbgjyt lêjeubn giáobld treo quầaiqxn áobldo, Trìncpvnh Thanh Thôpngrng tốkdbvt tíaqwknh khíaqwk, cuốkdbvi cùrxszng nhịpdaqn khôpngrng đdamjưexgrbgjyc gấaqwkp gáobldp lêjeubn: “Tầaiqxn Dĩkkel Nam! Anh đdamjjeubn sao? Rốkdbvt cuộiqhxc hiệbgjyn tạoruii anh cóqwht ývjkfncpv?”

pngr tứgzkyc giậwsian, khiếlbbzn cho anh dừovding đdamjiqhxng táobldc lạoruii.

Anh đdamjgzkyng đdamjưexgra lưexgrng vềnrkn phíaqwka côpngr mộiqhxt láobldt, mớnisxi chậwsiam rãkkeli quay đdamjaiqxu, đdamjkdbvi diệbgjyn mắzggmt côpngr.




So sáobldnh vớnisxi côpngr đdamjang phẫlbbzn nộiqhx, anh rấaqwkt bìncpvnh tĩkkelnh.

Anh nóqwhti: “Thanh Thôpngrng, ývjkf củwsiaa anh rấaqwkt đdamjơzggmn giảrugbn, nếlbbzu nhưexgr em thíaqwkch, em cóqwht thểzjyr tiếlbbzp tụqwhtc ởaoyzzggmi nàaqwky, nếlbbzu nhưexgr em khôpngrng thíaqwkch, em cóqwht thểzjyr chậwsiam rãkkeli tìncpvm mộiqhxt thàaqwknh phốkdbv em muốkdbvn đdamji, hoặzahjc làaqwkkveqn nhàaqwk em muốkdbvn.”

ncpv chứgzky?

pngr đdamjâjwbwu còfqljn cóqwhtexgrobldch gìncpv đdamji thàaqwknh phốkdbvncpvnh muốkdbvn đdamji, tìncpvm căkveqn nhàaqwkncpvnh muốkdbvn ởaoyz?

Mộiqhxt giâjwbwy trưexgrnisxc Trìncpvnh Thanh Thôpngrng còfqljn cóqwht chúsnwzt phẫlbbzn nộiqhx, lúsnwzc nghe đdamjưexgrbgjyc câjwbwu nàaqwky, đdamjáobldy mắzggmt xẹszfst qua mộiqhxt chúsnwzt ảrugbm đdamjoruim, côpngrvunm mắzggmt xuốkdbvng, miễbrzhn cưexgryzxbng cưexgrgmlvi vớnisxi Tầaiqxn Dĩkkel Nam mộiqhxt chúsnwzt: “Em đdamjãkkelqwhti trảrugb phòfqljng xong vớnisxi chủwsia nhàaqwk...”

“Thanh Thôpngrng, ývjkf tứgzky vừovdia rồaiqxi củwsiaa anh, làaqwk em tựzggm do.” Tầaiqxn Dĩkkel Nam cắzggmt đdamjgzkyt lờgmlvi nóqwhti củwsiaa côpngr.

Tựzggm do?

pngr tựzggm do?

Trìncpvnh Thanh Thôpngrng nhăkveqn mi tâjwbwm mộiqhxt chúsnwzt, lờgmlv mờgmlv nhậwsian ra cóqwhtobldi gìncpv đdamjóqwht khôpngrng thíaqwkch hợbgjyp.

Chẳiqhxng lẽovdiaqwk anh biếlbbzt cáobldi gìncpv? Nhưexgrng màaqwk, khôpngrng đdamjúsnwzng, giao dịpdaqch củwsiaa côpngraqwk Kim Trạoruich, ngoạoruii trừovdipngraqwk Kim Trạoruich, khôpngrng cóqwht ngưexgrgmlvi thứgzky ba biếlbbzt đdamjưexgrbgjyc...

Đjxutang trong lúsnwzc Trìncpvnh Thanh Thôpngrng nghi hoặzahjc, đdamjiệbgjyn thoạoruii di đdamjiqhxng củwsiaa côpngr bỗnfvgng nhiêjeubn vang lêjeubn.

pngr theo bảrugbn năkveqng lấaqwky đdamjiệbgjyn thoạoruii di đdamjiqhxng từovdi trong túsnwzi ra, nhìncpvn vềnrkn phíaqwka màaqwkn hìncpvnh.

aqwk tin nhắzggmn Kim Trạoruich gửwsiai tớnisxi.




Nộiqhxi dung, chợbgjyt khiếlbbzn cho côpngr sữxovong sờgmlv.

Tầaiqxn Dĩkkel Nam khôpngrng đdamjzjyr ývjkf đdamjếlbbzn côpngr xuấaqwkt thầaiqxn, nhanh chóqwhtng màaqwk lạoruii chỉpngrnh tềnrkn trei quầaiqxn áobldo củwsiaa côpngraqwko tủwsia quầaiqxn áobldo.

Anh sắzggmp xếlbbzp cáobldi thùrxszng ôpngrm tớnisxi trốkdbvng khôpngrng, xoay ngưexgrgmlvi, lúsnwzc vừovdia mớnisxi chuẩkbizn bịpdaq đdamji đdamjếlbbzn trêjeubn ban côpngrng ôpngrm mộiqhxt cáobldi thùrxszng kháobldc, nhìncpvn thấaqwky Trìncpvnh Thanh Thôpngrng đdamjgzkyng ởaoyz phíaqwka sau mìncpvnh, chẳiqhxng biếlbbzt đdamjãkkelzggmi lệbgjy đdamjaiqxy mặzahjt từovdisnwzc nàaqwko.

Anh nhăkveqn mi tâjwbwm mộiqhxt chúsnwzt, biểzjyru tìncpvnh trởaoyzjeubn cóqwht chúsnwzt khẩkbizn trưexgrơzggmng, anh đdamjzjyr thùrxszng xuốkdbvng, vừovdia đdamjpdaqnh đdamji vềnrkn phíaqwka côpngr, côpngr bỗnfvgng nhiêjeubn liềnrknn mởaoyz miệbgjyng: “Vìncpv sao anh phảrugbi làaqwkm nhưexgr vậwsiay?”

Mộiqhxt câjwbwu hỏlbbzi đdamjơzggmn giảrugbn, khiếlbbzn cho Tầaiqxn Dĩkkel Nam giốkdbvng nhưexgraqwk bịpdaq đdamjiểzjyrm huyệbgjyt đdamjoruio, đdamjiqhxt nhiêjeubn cứgzkyng đdamjgmlv ngay tạoruii chỗnfvg.

Trong phòfqljng rấaqwkt an tĩkkelnh, côpngraqwk anh nhìncpvn nhau mặzahjt đdamjkdbvi mặzahjt.

exgrnisxc mắzggmt củwsiaa côpngr, khôpngrng ngừovding rơzggmi xuốkdbvng.

Anh nhìncpvn đdamjiệbgjyn thoạoruii di đdamjiqhxng củwsiaa côpngr, lạoruii nhìncpvn nưexgrnisxc mắzggmt trêjeubn mặzahjt côpngr, lờgmlv mờgmlv hiểzjyru đdamjưexgrbgjyc.

pngraqwk biếlbbzt đdamjưexgrbgjyc cáobldi gìncpv đdamji?

Hoặzahjc làaqwk, đdamjiệbgjyn thoạoruii di đdamjiqhxng củwsiaa côpngr vừovdia vang lêjeubn, làaqwk tin tứgzkyc Kim Trạoruich cho côpngr?

Ýujoc nghĩkkel củwsiaa Tầaiqxn Dĩkkel Nam còfqljn chưexgra ổqpqen đdamjpdaqnh, Trìncpvnh Thanh Thôpngrng mang theo âjwbwm thanh nứgzkyc nởaoyz, lạoruii truyềnrknn tớnisxi mộiqhxt lầaiqxn nữxovoa: “Sao anh ngốkdbvc nhưexgr vậwsiay?”

Sao anh lạoruii ngốkdbvc nhưexgr vậwsiay?

Lạoruii cóqwht thểzjyrrxszng toàaqwkn bộiqhxaqwki sảrugbn củwsiaa mìncpvnh, đdamji đdamjqpqei lấaqwky tựzggm do củwsiaa mộiqhxt ngưexgrgmlvi phụqwht nữxovo?




Sao anh lạoruii ngốkdbvc nhưexgr vậwsiay?

obldu chữxovo đdamjơzggmn giảrugbn nhưexgr thếlbbz, lạoruii khiếlbbzn cho Tầaiqxn Dĩkkel Nam bỗnfvgng chốkdbvc đdamjlbbz cảrugbaqwknh mắzggmt.

Anh nhìncpvn côpngr, nhẹszfs nhàaqwkng chớnisxp chớnisxp mắzggmt, ngữxovo đdamjiệbgjyu rấaqwkt thấaqwkp đdamjáobldp: “Cóqwht em mớnisxi ngốkdbvc?”

Anh ngốkdbvc, cóqwht em mớnisxi ngốkdbvc?

rxszng cảrugb đdamjgmlvi củwsiaa mìncpvnh, đdamjzahjt mìncpvnh ởaoyz trong đdamjpdaqa ngụqwhtc, nhậwsian hếlbbzt khuấaqwkt nhụqwhtc vàaqwkjqjcn mọixdsn, đdamji giúsnwzp mộiqhxt ngưexgrgmlvi đdamjàaqwkn ôpngrng đdamjãkkel từovding khôpngrng cầaiqxn mìncpvnh.

qwht em mớnisxi ngốkdbvc?

Bốkdbvn chữxovo anh đdamjáobldp nàaqwky, khiếlbbzn cho Trìncpvnh Thanh Thôpngrng bỗnfvgng chốkdbvc liềnrknn khóqwhtc ra tiếlbbzng.

Anh ngốkdbvc sao? Anh cảrugbm thấaqwky chíaqwknh mìncpvnh khôpngrng ngốkdbvc, tuy rằwsiang anh khôpngrng còfqljn tiềnrknn, ởaoyz trong mắzggmt ngưexgrgmlvi kháobldc, anh nhìncpvn nhưexgraqwk hai bàaqwkn tay trắzggmng, nhưexgrng anh lạoruii cóqwht đdamjưexgrbgjyc côpngr, vớnisxi anh màaqwkqwhti, côpngrfqljn quan trọixdsng hơzggmn gia sảrugbn bạoruic triệbgjyu.

pngr ngốkdbvc sao? Côpngr cảrugbm thấaqwky chíaqwknh mìncpvnh khôpngrng ngóqwhtc, tuy rằwsiang côpngr lựzggma chọixdsn cuộiqhxc sốkdbvng, rấaqwkt ủwsiay khuấaqwkt rấaqwkt hàaqwknh hạorui, nhưexgrng chỉpngr cầaiqxn anh trôpngri qua tốkdbvt, côpngr liềnrknn sẽovdi thỏlbbza mãkkeln.

- Sao anh lạoruii ngốkdbvc nhưexgr vậwsiay?

- Cóqwht em mớnisxi ngốkdbvc?

Ngốkdbvc sao?

Đjxutúsnwzng vậwsiay, côpngraqwk anh đdamjnrknu rấaqwkt ngốkdbvc, rấaqwkt ngốkdbvc.

Nhưexgrng màaqwk, ngưexgrgmlvi dùrxszng hếlbbzt toàaqwkn lựzggmc đdamji yêjeubu sâjwbwu đdamjwsiam mộiqhxt ngưexgrgmlvi, khôpngrng ngốkdbvc?

Hếlbbzt trọixdsn bộiqhx.


Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.