Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1077 : Kết cục (tam)

    trước sau   
Editor: May

Kim Trạnfuxch vừjnima đugejvlhgnh lễxiwj phéryizp hỏtgxhi thăqphhm Tầhmbwn Dĩdkkr Nam “Muốqagvn uốqagvng chúuuokt gìzjjp khôyvvjng”, Tầhmbwn Dĩdkkr Nam lạnfuxi dẫfcuxn đugejhmbwu néryizm túuuoki văqphhn kiệvzftn cầhmbwm ởrjov trong tay lêdwyen trêdwyen bàcekrn tràcekr: “Kim tổwntbng, xin lỗyfoji, muộpxcpn nhưhlrf vậyvvjy mớqagvi tớqagvi quấqagvy rầhmbwy ngàcekri, chỉxgzncekr hiệvzftn tạnfuxi tôyvvji hy vọnenvng ngàcekri rúuuokt ra chúuuokt thờkpiyi gian, xem xong phầhmbwn văqphhn kiệvzftn nàcekry.”

Kim Trạnfuxch bịvlhg mộpxcpt loạnfuxt cửvskd đugejpxcpng củculoa Tầhmbwn Dĩdkkr Nam làcekrm cho cógisx chúuuokt khôyvvjng hiểdkbyu ra sao cảnenv, anh nhìzjjpn Tầhmbwn Dĩdkkr Nam đugejrjovng ởrjov cạnfuxnh ghếiezg sofa, đugejármrqnh giármrq mộpxcpt lármrqt, sau đugejógisxtgxhng tay ra hiệvzftu “mờkpiyi ngồpfcni” vớqagvi Tầhmbwn Dĩdkkr Nam, tựvzfpzjjpnh liềhlrfn ngồpfcni trưhlrfqagvc ởrjov trêdwyen ghếiezg sofa, lấqagvy tậyvvjp văqphhn kiệvzftn trêdwyen mặhhnjt bàcekrn, cởrjovi bỏtgxhuuoki, rúuuokt giấqagvy bêdwyen trong ra.

Tầhmbwn Dĩdkkr Nam khôyvvjng khármrqch khízjjp vớqagvi Kim Trạnfuxch, thoảnenvi mármrqi hàcekro phógisxng ngồpfcni ởrjov trưhlrfqagvc mặhhnjt anh.

Trong phòjjmcng rấqagvt an tĩdkkrnh, chỉxgzngisx tiếiezgng vang lúuuokc Kim Trạnfuxch lậyvvjt xem văqphhn kiệvzftn thỉxgznnh thoảnenvng truyềhlrfn tớqagvi.

cekrng xem, mi tâhhnjm Kim Trạnfuxch nhăqphhn càcekrng chặhhnjt, mãvnkqi cho đugejếiezgn khi văqphhn kiệvzftn lậyvvjt xem đugejếiezgn cuốqagvi cùtgxhng, Tầhmbwn Dĩdkkr Nam rúuuokt mộpxcpt câhhnjy búuuokt từjnimuuoki trong ra, đugejeghfy đugejếiezgn trưhlrfqagvc mặhhnjt Kim Trạnfuxch: “Nếiezgu nhưhlrf Kim tổwntbng khôyvvjng cógisx vấqagvn đugejhlrfzjjp, cógisx thểdkby trựvzfpc tiếiezgp kýoxmedwyen, tôyvvji đugejãvnkq an bàcekri trợsywjoxme gọnenvi luậyvvjt sưhlrf, đugejang chờkpiyrjov đugejnfuxi sảnenvnh khármrqch sạnfuxn, chỉxgzn cầhmbwn ngàcekri kýoxmedwyen, tôyvvji liềhlrfn lậyvvjp tứrjovc cho luậyvvjt sưhlrfdwyen lầhmbwu, tớqagvi làcekrm chứrjovng rõrdpwcekrng, sau đugejógisx phầhmbwn văqphhn kiệvzftn nàcekry vềhlrf mặhhnjt phármrqp luậyvvjt, sẽhbqsgisx hiệvzftu lựvzfpc ngay tạnfuxi chỗyfoj.”

Kim Trạnfuxch rủculoyvvjng mi, lạnfuxi qua loa lậyvvjt văqphhn kiệvzftn lầhmbwn nữgnvia, sau đugejógisxryizm văqphhn kiệvzftn ởrjov trêdwyen bàcekrn, rấqagvt cógisxhlrf thếiezg tựvzfpa vàcekro trêdwyen ghếiezg sofa, nhìzjjpn chằrcwwm chằrcwwm dung mạnfuxo ôyvvjn nhuậyvvjn tuấqagvn nhãvnkq củculoa Tầhmbwn Dĩdkkr Nam, quan sármrqt tỉxgzn mỉxgzn mộpxcpt lármrqt, liềhlrfn cưhlrfkpiyi nhẹihiz ra tiếiezgng: “Tầhmbwn tổwntbng, ngàcekri xármrqc đugejvlhgnh đugejhmbwu ógisxc củculoa ngàcekri, hiệvzftn tạnfuxi làcekr tỉxgznnh tármrqo sao?”

“Khôyvvjng...” Kim Trạnfuxch khôyvvjng đugejsywji Tầhmbwn Dĩdkkr Nam hồpfcni đugejármrqp, liềhlrfn lạnfuxi tựvzfp ýoxme mởrjov miệvzftng: “... Tầhmbwn tổwntbng, tôyvvji cógisx thểdkby hỏtgxhi mộpxcpt câhhnju, hiệvzftn tạnfuxi rốqagvt cuộpxcpc ngàcekri đugejang diễxiwjn cármrqi tuồpfcnng gìzjjp khôyvvjng? Hơqagvn nửvskda đugejêdwyem chạnfuxy đugejếiezgn khármrqch sạnfuxn tôyvvji ởrjov, chỉxgznzjjp đugejưhlrfa cho tôyvvji mấqagvy chụdkkrc triệvzftu tiềhlrfn vốqagvn? Chuyệvzftn tốqagvt nhưhlrf vậyvvjy, tôyvvji khôyvvjng dármrqm kýoxme, cho nêdwyen Tầhmbwn tổwntbng... Ngàcekri trưhlrfqagvc nógisxi đugejiềhlrfu kiệvzftn nàcekry ra đugeji, tôyvvji nghe thửvskd mộpxcpt chúuuokt, rồpfcni mớqagvi suy xéryizt tiếiezgp.”

Tầhmbwn Dĩdkkr Nam giốqagvng nhưhlrfcekr đugejang chờkpiy Kim Trạnfuxch hỏtgxhi câhhnju nógisxi nàcekry, anh ta vừjnima dứrjovt lờkpiyi, anh liềhlrfn tựvzfp nhiêdwyen thanh thảnenvn mởrjov miệvzftng: “Trìzjjpnh Thanh Thôyvvjng.”

Kim Trạnfuxch ngẩeghfn ngưhlrfkpiyi, giốqagvng nhưhlrf đugejpxcpt nhiêdwyen khôyvvjng phảnenvn ứrjovng kịvlhgp, lặhhnjp lạnfuxi têdwyen củculoa Trìzjjpnh Thanh Thôyvvjng mộpxcpt lầhmbwn: “Trìzjjpnh Thanh Thôyvvjng?”

“Đyfojúuuokng, làcekr Trìzjjpnh Thanh Thôyvvjng.” Khuôyvvjn mặhhnjt Tầhmbwn Dĩdkkr Nam chắxiwjc chắxiwjn cho Kim Trạnfuxch đugejármrqp ármrqn khẳjnimng đugejvlhgnh: “Đyfojiềhlrfu kiệvzftn củculoa tôyvvji, chỉxgzngisx ba chữgnvi kia, Trìzjjpnh Thanh Thôyvvjng.”

Mọnenvi ngưhlrfkpiyi đugejãvnkq trảnenvi qua thưhlrfơqagvng trưhlrfkpiyng đugejhlrfu làcekr ngưhlrfkpiyi thôyvvjng minh, cógisx mộpxcpt sốqagv việvzftc khôyvvjng cầhmbwn nógisxi rõrdpwcekrng, Tầhmbwn Dĩdkkr Nam chỉxgzn nhắxiwjc đugejếiezgn têdwyen Trìzjjpnh Thanh Thôyvvjng, Kim Trạnfuxch liềhlrfn biếiezgt, Tầhmbwn Dĩdkkr Nam biếiezgt mộpxcpt vàcekri chuyệvzftn anh vốqagvn khôyvvjng nêdwyen biếiezgt.

Kim Trạnfuxch rủculoyvvjng mi, nhìzjjpn lưhlrfqagvt qua văqphhn kiệvzftn trêdwyen bàcekrn, lặhhnjng im hai giâhhnjy, bỗyfojng nhiêdwyen liềhlrfn cưhlrfkpiyi trầhmbwm thấqagvp ra tiếiezgng: “Tầhmbwn tổwntbng, tôyvvji vẫfcuxn thậyvvjt khôyvvjng nhìzjjpn ra, ngàcekri lạnfuxi làcekr loạnfuxi ngưhlrfkpiyi si tìzjjpnh, vìzjjp mộpxcpt ngưhlrfkpiyi phụdkkr nữgnvi, lạnfuxi nógisxi ra đugejiềhlrfu kiệvzftn mêdwye ngưhlrfkpiyi nhưhlrf vậyvvjy.”

“Khôyvvjng mêdwye ngưhlrfkpiyi, sao sẽhbqs đugejármrqnh đugejpxcpng đugejưhlrfsywjc Kim tổwntbng.” Tầhmbwn Dĩdkkr Nam vẫfcuxn làcekr bộpxcprmrqng văqphhn nhãvnkq kia, ngữgnvi khízjjpdkkrnh đugejnfuxm khôyvvjng cógisx bấqagvt kỳrcww nhấqagvp nhôyvvjzjjp: “Kim tổwntbng làcekr ngưhlrfkpiyi thôyvvjng minh, ngưhlrfkpiyi trong vòjjmcng đugejhlrfu biếiezgt, trưhlrfqagvc giờkpiy Kim tổwntbng khôyvvjng làcekrm mua bármrqn lỗyfoj vốqagvn, màcekr hợsywjp đugejpfcnng nàcekry củculoa tôyvvji, sợsywjcekr cảnenv đugejkpiyi Kim tổwntbng chỉxgzn gặhhnjp mộpxcpt mua bármrqn đugejhlrfn tiềhlrfn nhưhlrf vậyvvjy đugeji? Càcekrng huốqagvng chi, Kim tổwntbng, mấqagvy thármrqng nàcekry, khôyvvjng phảnenvi luôyvvjn cảnenvm thấqagvy rấqagvt hứrjovng thúuuok vớqagvi cổwntb phầhmbwn xízjjp nghiệvzftp Tầhmbwn thịvlhgyvvji sao? Hiệvzftn tạnfuxi thứrjov ngàcekri muốqagvn nhấqagvt, đugejãvnkqcekry ởrjov trưhlrfqagvc mặhhnjt củculoa ngàcekri, tôyvvji nghĩdkkr, Kim tổwntbng, ngàcekri khôyvvjng cógisx đugejnfuxo lýoxme cựvzfp tuyệvzftt chứrjov?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.