Nói Yêu Em 99 Lần

Chương 1068 : Vô tình gặp gỡ (lục)

    trước sau   
Editor: May

Chỉzttdmbku mộihrgt câydleu hỏhwdpi thăoamrm bìbottnh thưehmysdndng, lạertbi khiếertbn cho Tầjokqn Dĩehmy Nam trầjokqm mặalydc lạertbi, qua thậnoqct lâydleu sau, anh mớlrqsi thong thảzbuu mởhsrq miệewktng nóizuki: “Tạertbm đhgjrưehmyuiulc thôkaqpi.”

Trìbottnh Thanh Thôkaqpng cưehmysdndi mộihrgt chúalydt, khôkaqpng lêwqvvn tiếertbng.

wqvvn trong xe rơoxeai vàmbkuo hoàmbkun toàmbkun yêwqvvn tĩehmynh mộihrgt lầjokqn nữeoxaa.

Tầjokqn Dĩehmy Nam thấihrgy xe ngừwjlcng ởhsrq cửtpsma tiểbottu khu, hơoxeai kinh ngạertbc mộihrgt chúalydt.

Khôkaqpng phảzbuui côkaqp sốuiulng trong biệewktt thựeive rấihrgt xa hoa ởhsrq Thưehmyuiulng Hảzbuui ưehmy? Sao lạertbi sốuiulng trong mộihrgt kiểbottu nhàmbkusejlydlet nhưehmy vậnoqcy ởhsrq Bắvligc Kinh? Chẳtahhng lẽrcaokaqp chia tay vớlrqsi ngưehmysdndi đhgjràmbkun ôkaqpng ởhsrq Thưehmyuiulng Hảzbuui? Trởhsrq vềarkg Bắvligc Kinh?




Đvligáydley lòyefpng Tầjokqn Dĩehmy Nam hiệewktn ra mộihrgt chúalydt kinh hỉzttd, anh nhìbottn chằaelwm chằaelwm Trìbottnh Thanh Thôkaqpng mộihrgt láydlet, nóizuki: “Anh đhgjrưehmya em vàmbkuo trong nhéjcof.”

Trìbottnh Thanh Thôkaqpng kinh ngạertbc mộihrgt chúalydt, vộihrgi vàmbkung lắvligc đhgjrjokqu: “Khôkaqpng cầjokqn...”

“Khôkaqpng việewktc gìbott...” Tầjokqn Dĩehmy Nam nhìbottn châydlen Trìbottnh Thanh Thôkaqpng chăoamrm chúalyd: “... Căoamrn nhàmbkumbkuy khôkaqpng cóizuk thang máydley đhgjrúalydng khôkaqpng, châydlen em thoạertbt nhìbottn rấihrgt nghiêwqvvm trọrmhmng, đhgjri thôkaqpi, anh đhgjrưehmya em lêwqvvn lầjokqu, liềarkgn rờsdndi đhgjri ngay.”

izuki xong, Tầjokqn Dĩehmy Nam dẫljnin đhgjrjokqu bưehmylrqsc đhgjri, vàmbkuo tiểbottu khu.

Trìbottnh Thanh Thôkaqpng tạertbm dừwjlcng ởhsrq cửtpsma tiểbottu khu mộihrgt láydlet, kéjcofo châydlen cóizuk chúalydt đhgjrau, đhgjri theo.

Tầjokqn Dĩehmy Nam biếertbt Trìbottnh Thanh Thôkaqpng theo ởhsrq phítpzca sau, cốuiul ýmbku thảzbuu chậnoqcm bưehmylrqsc châydlen, chờsdnd đhgjrếertbn sau khi côkaqpydlech mìbottnh gầjokqn mộihrgt chúalydt, mớlrqsi hỏhwdpi: “Căoamrn nhàmbku?”

Trìbottnh Thanh Thôkaqpng chỉzttd mộihrgt phưehmyơoxeang hưehmylrqsng, khôkaqpng lêwqvvn tiếertbng.

Tầjokqn Dĩehmy Nam quay đhgjrjokqu, nhìbottn chằaelwm chằaelwm châydlen côkaqp, khôkaqpng nóizuki mộihrgt lờsdndi liềarkgn đhgjrivqqng đhgjrếertbn trưehmylrqsc mặalydt côkaqp, vàmbkuo lúalydc côkaqp chưehmya kịexdsp phảzbuun ứivqqng, cúalydi ngưehmysdndi bồxqcmng côkaqpwqvvn.

ydlei ôkaqpm củflema anh, vẫljnin giốuiulng nhưehmy trong kýmbkuivqqc củflema côkaqp.

ftktm áydlep màmbku lạertbi khiếertbn ngưehmysdndi an tâydlem.

Hốuiulc mắvligt Trìbottnh Thanh Thôkaqpng bỗtpsmng dưehmyng nóizukng lêwqvvn, đhgjrjokqu liềarkgn càmbkung thấihrgp lợuiuli hạertbi hơoxean mộihrgt chúalydt.

kaqp khôkaqpng dáydlem đhgjrbott cho chítpzcnh mìbottnh nghĩehmy quáydle nhiềarkgu, bởhsrqi vìbottkaqp sợuiul, côkaqp suy nghĩehmy nhiềarkgu, liềarkgn khôkaqpng rờsdndi khỏhwdpi đhgjrưehmyuiulc cáydlei ôkaqpm củflema anh.

Lầjokqn nàmbkuy côkaqp trởhsrq vềarkg, lấihrgy đhgjrxqcm xong liềarkgn đhgjri, cho nêwqvvn mặalydc kệewkt anh đhgjruiuli vớlrqsi côkaqp nhưehmy thếertbmbkuo, côkaqp đhgjrarkgu phảzbuui khốuiulng chếertb tốuiult chítpzcnh mìbottnh.




Hiệewktn tạertbi côkaqp, hoàmbkun toàmbkun khôkaqpng cóizuk quyềarkgn lợuiuli làmbkum chủflem cho mìbottnh cáydlei gìbott.

mbkuo hơoxean mộihrgt năoamrm trưehmylrqsc đhgjrâydley, lúalydc côkaqpmbkum ra lựeivea chọrmhmn, anh vàmbkukaqp liềarkgn đhgjrãdipf khôkaqpng cóizuk kếertbt quảzbuubott nữeoxaa.

Tầjokqn Dĩehmy Nam ởhsrqehmylrqsi hồxqcmi đhgjráydlep củflema Trìbottnh Thanh Thôkaqpng, ngừwjlcng ởhsrq cửtpsma nhàmbkukaqp thuêwqvv.

Anh đhgjrbottkaqp xuốuiulng, côkaqp cầjokqm chìbotta khóizuka, mởhsrq cửtpsma, sau đhgjróizuk đhgjrưehmya ra tay bậnoqct đhgjrèjrrln trong phòyefpng, mớlrqsi xoay ngưehmysdndi, nóizuki vớlrqsi anh câydleu: “Cáydlem ơoxean.”

Anh khôkaqpng lêwqvvn tiếertbng, tầjokqm mắvligt lạertbi nhìbottn vàmbkuo trong nhàmbkukaqp.

kaqp thấihrgy anh khôkaqpng cóizuk bấihrgt kỳvbhu ýmbku tứivqq rờsdndi đhgjri nàmbkuo, cũsejlng khôkaqpng tiệewktn trựeivec tiếertbp đhgjruổftkti anh đhgjri, chầjokqn chờsdnd mộihrgt láydlet, lễaduj phéjcofp mởhsrq miệewktng: “Đvligi vàmbkuo ngồxqcmi đhgjri.”

Trong nhàmbku đhgjrãdipf khôkaqpng cóizuk ngưehmysdndi ởhsrqoxean mộihrgt năoamrm, ngoạertbi trừwjlcehmylrqsc, hoàmbkun toàmbkun khôkaqpng cóizuk đhgjrxqcmizuk thểbott uốuiulng nàmbkuo kháydlec.

Cho nêwqvvn Trìbottnh Thanh Thôkaqpng trựeivec tiếertbp đhgjrưehmya cho Tầjokqn Dĩehmy Nam mộihrgt chai nưehmylrqsc suốuiuli.

Tầjokqn Dĩehmy Nam nóizuki mộihrgt tiếertbng cáydlem ơoxean, vặalydn mởhsrq nắvligp chai, uốuiulng hai ngụsecum.

Từwjlc khi anh vàmbkuo phòyefpng, vẫljnin luôkaqpn quan sáydlet gian phòyefpng củflema côkaqp, lưehmyu ýmbku đhgjrếertbn trong nhàmbku khôkaqpng lớlrqsn củflema côkaqp, ngoạertbi trừwjlc đhgjrxqcm củflema côkaqp, hoàmbkun toàmbkun khôkaqpng cóizuk vếertbt títpzcch ngưehmysdndi kháydlec ởhsrq.

Chẳtahhng lẽrcao anh vừwjlca mớlrqsi pháydlen đhgjrydlen làmbku đhgjrúalydng?

Tầjokqn Dĩehmy Nam đhgjrbott chai nưehmylrqsc suốuiuli, rấihrgt làmbkuoxea đhgjrãdipfng lêwqvvn tiếertbng: “Vềarkg Bắvligc Kinh khi nàmbkuo?”

“Buổftkti sáydleng hôkaqpm nay.”

“Àypze...” Tầjokqn Dĩehmy Nam dừwjlcng lạertbi mộihrgt chúalydt, lạertbi hỏhwdpi: “... Đvligâydley làmbkuoamrn nhàmbkukaqpm nay vừwjlca thuêwqvv?”

“Khôkaqpng phảzbuui, làmbku thuêwqvvoamrm ngoáydlei, lầjokqn nàmbkuy trởhsrq vềarkg, làmbku tớlrqsi trảzbuu nhàmbku.”

Trảzbuu nhàmbku? Hóizuka ra làmbku anh nghĩehmy sai...

Đvligáydley mắvligt Tầjokqn Dĩehmy Nam xẹbzlvt qua mộihrgt chúalydt ảzbuum đhgjrertbm, anh trầjokqm mặalydc trong chốuiulc láydlet, hỏhwdpi: “Vậnoqcy lúalydc nàmbkuo thìbott đhgjri?”

Trìbottnh Thanh Thôkaqpng trảzbuu lờsdndi thàmbkunh thậnoqct: “Cuốuiuli tuầjokqn đhgjri.”

Tầjokqn Dĩehmy Nam khẽrcao gậnoqct đhgjrjokqu, khôkaqpng lêwqvvn tiếertbng, tầjokqm mắvligt lạertbi hưehmylrqsng vềarkg ngoàmbkui cửtpsma sổftkt.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.