Nguyệt Mãn Không Sơn Hoa Mãn Thiên

Quyển 1-Chương 76 : Lại đến nơi này. Mùa hoa rơi gặp lại chàng (4)

    trước sau   
Ôqhhfkuwrn mãknxbn thiêgsfen sưreboơbxdwng tuyếoqdvt phiêgsfeu, ngộmojyjtwvbxdwn loan thịqomm thiêgsfen đofoqoan.*

*Tạjtgnm dịqommch: Mâkuwry đofoqen đofoqqommy trờdqtii sưreboơbxdwng tuyếoqdvt bay, nhậsxqqn nhầqommm dãknxby núymcvi vớacyvi đofoqtohmnh trờdqtii.

Gióxvvx bắofoqc lạjtgnnh thấbmzeu xưreboơbxdwng, vùvylhvylh thổacyvi qua, âkuwrm thanh cùvylhng giásjfasiret cơbxdw hồgbenxvvx thểoesw cắofoqt rásjfach da thịqommt ngưrebodqtii.

sjfach núymcvi cao hiểoeswm trởvylh, đofoqmojyt ngộmojyt dốqcgmc thẳoqdvng xuốqcgmng, tạjtgni đofoqâkuwry cóxvvx hai ngưrebodqtii đofoquyeeng đofoqqcgmi diệtjmtn nhau.

Nữbmze tửpqls kia mặkybtc mộmojyt thâkuwrn ásjfao xanh, vạjtgnt dàlirii, tay rộmojyng, sắofoqc xanh thanh másjfat tưreboơbxdwi mớacyvi nhưrebokuwry lásjfavylha xuâkuwrn, đofoquyeeng trong mộmojyt vùvylhng tuyếoqdvt trắofoqng, phảoqdvng phấbmzet nhưrebo chồgbeni trúymcvc xanh thẳoqdvng tắofoqp, nhẹacyv khoe sắofoqc xuâkuwrn; gióxvvx lớacyvn nổacyvi lêgsfen, thổacyvi tàliri ásjfao cùvylhng tay ásjfao phấbmzet phơbxdw, másjfai tóxvvxc dàlirii đofoqen nhásjfanh nhưrebo đofoqưrebovuprc dòitpnng suốqcgmi trong xanh trásjfang qua hơbxdwn nửpqlsa, vẻeonf đofoqacyvp tưreboơbxdwi sásjfang phiêgsfeu diêgsfeu trong gióxvvx. Nàliring cầqommm trong tay mộmojyt thanh trưrebodqting kiếoqdvm, gưreboơbxdwng mặkybtt trắofoqng trẻeonfo, thanh túymcv khôooefng chúymcvt biểoeswu cảoqdvm, nhưrebong giữbmzea hai châkuwrn màliriy lạjtgni cóxvvx mộmojyt tia buồgbenn bãknxb, mộmojyt chúymcvt bấbmzet đofoqofoqc dĩjtwv, mộmojyt chúymcvt tiếoqdvc hậsxqqn nhìgsfen ngưrebodqtii trưreboacyvc mặkybtt.

Đqxiauyeeng đofoqqcgmi diệtjmtn nàliring làliri mộmojyt nam tửpqls, tưrebo thásjfai anh tuấbmzen, đofoqĩjtwvnh đofoqjtgnc, đofoqưrebodqting nésiret rõsxqqliring, đofoqôooefi mắofoqt chứuyeea đofoqqommy tìgsfenh cảoqdvm, hắofoqn đofoqãknxb bịqomm thưreboơbxdwng, trưrebodqting kiếoqdvm cắofoqm trêgsfen mặkybtt đofoqbmzet đofoqqommy tuyếoqdvt, xung quanh lốqcgmm đofoqqcgmm vàlirii giọxvyit másjfau đofoqtejlreboơbxdwi, hắofoqn ôooefm cásjfanh tay trásjfai, tay ásjfao dàlirii đofoqãknxb bịqommsiresjfach, másjfau theo đofoqqommu ngóxvvxn tay khôooefng ngừaaueng nhỏtejl xuốqcgmng.


Hắofoqn khóxvvx khăqvajn nhìgsfen nữbmze tửpqls trưreboacyvc mặkybtt, gắofoqng gưrebovuprng nởvylh nụuyeerebodqtii, tuy làliri mang theo đofoqau đofoqacyvn nhưrebong vẫtohmn dịqommu dàliring thưreboơbxdwng tiếoqdvc.

“Kiếoqdvm củtjmta nàliring vẫtohmn nhanh nhưrebo vậsxqqy.”

“Đqxiaaaueng đofoqásjfanh nữbmzea.” Phùvylhgsfenh rũeddp mắofoqt xuốqcgmng, lạjtgnnh nhạjtgnt nóxvvxi: “Ngưreboơbxdwi đofoqásjfanh khôooefng lạjtgni ta đofoqâkuwru.”

“Ta nóxvvxi rồgbeni…” Nam tửpqls kia vừaauea ho vừaauea khóxvvx khăqvajn thởvylh dốqcgmc mỉtohmm cưrebodqtii: “Hôooefm nay… hoặkybtc làliri ta chếoqdvt dưreboacyvi kiếoqdvm củtjmta nàliring, hoặkybtc làliri… nàliring cùvylhng ta trởvylh vềzcff.”

“…” Phùvylhgsfenh khôooefng nóxvvxi, nàliring lẳoqdvng lặkybtng nhìgsfen nam nhâkuwrn vừaauea ngoan cốqcgm vừaauea kiêgsfen trìgsfe trưreboacyvc mặkybtt, khôooefng biếoqdvt nêgsfen vìgsfeeddpng khízcff củtjmta hắofoqn màliri vui mừaaueng hay vìgsfe mốqcgmi si tìgsfenh củtjmta hắofoqn màliribxdwi lệtjmt.

Hai ngưrebodqtii bọxvyin họxvyi, biếoqdvt nhau lâkuwru nhưrebo vậsxqqy, tízcffnh ra cũeddpng đofoqãknxbbxdwn hai mưreboơbxdwi năqvajm rồgbeni.

Nhưrebong vìgsfe sao, hắofoqn trưreboacyvc sau vẫtohmn khôooefng hiểoeswu nàliring?.

“Ngưreboơbxdwi biếoqdvt làliri ta khôooefng muốqcgmn giếoqdvt ngưreboơbxdwi màliri.” Sau cùvylhng, nàliring nhẹacyv giọxvying nóxvvxi, cốqcgmsiren xuốqcgmng mộmojyt tiếoqdvng thởvylhlirii.

“Nàliring sẽjtgn sao?” Sởvylh Dạjtgn nhìgsfen nàliring thêgsfereboơbxdwng hỏtejli, rồgbeni nóxvvxi nhưrebo tựgyrb trảoqdv lờdqtii: “Nàliring sẽjtgn.”

Phùvylhgsfenh khôooefng trảoqdv lờdqtii, khẽjtgn nhízcffu màliriy.

“Màliri ta, cũeddpng nguyệtjmtn ýslzv chếoqdvt dưreboacyvi kiếoqdvm củtjmta nàliring”. Hắofoqn cóxvvx chúymcvt ưrebou thưreboơbxdwng mỉtohmm cưrebodqtii, ásjfanh mắofoqt dịqommu dàliring, yêgsfeu chiềzcffu nhìgsfen nàliring, nhưrebo đofoqang nhìgsfen mộmojyt đofoquyeea trẻeonf nghịqommch ngợvuprm vậsxqqy.

“…” Phùvylhgsfenh thởvylhlirii lắofoqc đofoqqommu, ásjfanh mắofoqt lãknxbnh đofoqjtgnm: “Ngưreboơbxdwi vìgsfe sao vẫtohmn khôooefng hiểoeswu?”

Từaaueng bôooefng tuyếoqdvt nhưreboooefng vũeddp, rựgyrbc rỡuyee nhẹacyv nhàliring rơbxdwi xuốqcgmng nhưreboreboa, thàlirinh chủtjmtsjfan Nguyệtjmtt thàlirinh – Huyềzcffn Nguyệtjmtt mởvylh mắofoqt, chỉtohm cảoqdvm thấbmzey nhữbmzeng cásjfanh hoa trắofoqng muốqcgmt rơbxdwi đofoqqommy trờdqtii hôooefm nay thậsxqqt giốqcgmng nhữbmzeng bôooefng tuyếoqdvt ngàliriy ấbmzey, từaaue từaaue bao phủtjmt hếoqdvt thảoqdvy xung quanh trong mộmojyt màliriu trắofoqng dịqommu dàliring vôooefvylhng vôooef hạjtgnn.


Quay đofoqqommu nhìgsfen lạjtgni, phízcffa trưreboacyvc cóxvvx ba ngưrebodqtii đofoqang nhìgsfen mìgsfenh.

gsfen trásjfai làliri mộmojyt côooefreboơbxdwng tóxvvxc dàlirii trắofoqng nhưrebo hoa lêgsfe, mặkybtc trưrebodqting bàlirio xanh lam, chízcffnh làliri trang phụuyeec củtjmta tiềzcffn triềzcffu lúymcvc trưreboacyvc, đofoqôooefi mắofoqt bìgsfenh tĩjtwvnh, khôooefng chúymcvt biểoeswu cảoqdvm.

Đqxiauyeeng bêgsfen cạjtgnnh nàliring làliri mộmojyt đofoqôooefi nam nữbmze đofoqang nắofoqm tay nhau, côooefreboơbxdwng thanh túymcv, mảoqdvnh mai, cásjfanh tay thon gầqommy cùvylhng gưreboơbxdwng mặkybtt tásjfai nhợvuprt, chỉtohmxvvx cặkybtp mắofoqt làliri trong trẻeonfo lấbmzep lásjfanh sásjfang ngờdqtii, trong veo nhưreboreboacyvc suốqcgmi trêgsfen núymcvi tuyếoqdvt hay giọxvyit sưreboơbxdwng buổacyvi sớacyvm mai, đofoqang đofoqưrebovuprc chàliring trai bêgsfen cạjtgnnh che chắofoqn phízcffa trưreboacyvc, Sởvylh Dạjtgn nhìgsfen qua, bỗkottng nhiêgsfen hoảoqdvng hốqcgmt.

Trong trízcff nhớacyv củtjmta hắofoqn, dưrebodqting nhưrebo vẫtohmn còitpnn đofoqang ởvylh trong Básjfan Nguyệtjmtt thàlirinh, mộmojyt chiềzcffu hoàliring hôooefn im ắofoqng khôooefng tiếoqdvng đofoqmojyng, hai đofoquyeea trẻeonfreboơbxdwng mặkybtt giốqcgmng mìgsfenh, mừaaueng rỡuyee chạjtgny lạjtgni từaaue hai hưreboacyvng.

“Huyềzcffn…Sinh?” Hắofoqn hơbxdwi nhízcffu màliriy, chầqommn chừaaue mộmojyt chúymcvt rồgbeni thốqcgmt ra mộmojyt cásjfai têgsfen thậsxqqt xa lạjtgn. Hìgsfenh ảoqdvnh trưreboacyvc mắofoqt lậsxqqp tứuyeec thay đofoqacyvi, đofoquyeea bésire trong trízcff nhớacyv bỗkottng lớacyvn dầqommn lêgsfen, dásjfang dấbmzep, đofoqiệtjmtu bộmojy trầqommm ổacyvn đofoqtjmt lựgyrbc, vữbmzeng vàliring, mạjtgnnh mẽjtgn, dưrebodqting nhưrebo đofoqãknxb trởvylh thàlirinh mộmojyt trang nam tửpqls đofoqtohmnh thiêgsfen lậsxqqp đofoqqomma.

“Phụuyee thâkuwrn.” Huyềzcffn Sinh lạjtgnnh lùvylhng, lãknxbnh đofoqjtgnm nhìgsfen ngưrebodqtii trưreboacyvc mắofoqt, xa cásjfach hơbxdwn mưrebodqtii năqvajm, cuốqcgmi cùvylhng cũeddpng lạjtgni gọxvyii hắofoqn bằavulng hai chữbmzeliriy.

Ngưrebodqtii nàliriy thậsxqqt xa lạjtgn.

Giốqcgmng nhưrebo, khôooefng giốqcgmng nhưrebobmzen tưrebovuprng trong trízcff nhớacyv củtjmta hắofoqn.

Đqxiaưrebodqting nésiret trêgsfen khuôooefn mặkybtt tưreboơbxdwng tựgyrb, chỉtohm nhiềzcffu thêgsfem nésiret tang thưreboơbxdwng vàliri sựgyrb trầqommm ổacyvn thấbmzeu rõsxqq thếoqdv gian, sựgyrbgsfen tĩjtwvnh vàliri hờdqti hữbmzeng trong đofoqôooefi mắofoqt dưrebodqting nhưrebo giốqcgmng nhau y đofoqúymcvc, cho dùvylhbxdwn mưrebodqtii năqvajm chưreboa từaaueng gặkybtp lạjtgni, nhưrebong gặkybtp rồgbeni cũeddpng khôooefng cóxvvx chúymcvt vui mừaaueng, phấbmzen khízcffch nàlirio, hai ngưrebodqtii đofoqzcffu đofoqang quan sásjfat đofoqqcgmi phưreboơbxdwng từaaue trêgsfen xuốqcgmng dưreboacyvi, tìgsfem kiếoqdvm nésiret tưreboơbxdwng đofoqgbenng, ýslzv muốqcgmn tìgsfem đofoqưrebovuprc sợvupri dâkuwry manh mốqcgmi liêgsfen hệtjmt giữbmzea họxvyi, hoặkybtc đofoqiềzcffu gìgsfexvvx thểoesw khiếoqdvn hai ngưrebodqtii họxvyixvvx thểoeswvylh chung mộmojyt chỗkott. Másjfau trêgsfen ngưrebodqtii đofoqzcffu résiret lạjtgnnh nhưreboqvajng, lậsxqqp tứuyeec mộmojyt chúymcvt ấbmzem ásjfap cũeddpng khôooefng thấbmzey.

“Đqxiaếoqdvn khiêgsfeu chiếoqdvn bấbmzet bạjtgni nữbmze hiệtjmtp Phùvylhgsfenh, Huyềzcffn Sinh, con thậsxqqt làliri can đofoqoqdvm, thậsxqqt khôooefng tồgbeni.” Vẫtohmn làliri thâkuwrn cha mẹacyvgsfen cấbmzet lờdqtii trưreboacyvc, hắofoqn gậsxqqt gùvylh, vừaauea lạjtgnnh nhạjtgnt vừaauea hơbxdwi vui mừaaueng nóxvvxi.

Nhưrebong Huyềzcffn Sinh cũeddpng khôooefng đofoqóxvvxn nhậsxqqn tìgsfenh cảoqdvm ấbmzey, nhízcffu chặkybtt châkuwrn màliriy, lạjtgnnh lùvylhng hỏtejli: “Vìgsfe sao?”. Hắofoqn nắofoqm chặkybtt tay, kiềzcffm nésiren sựgyrb tứuyeec giậsxqqn: “Vìgsfe sao nhấbmzet đofoqqommnh phảoqdvi chiếoqdvm đofoqưrebovuprc bảoqdvo tàliring? Vìgsfe sao phảoqdvi bàliriy ra vásjfan cờdqtiliriy? Vìgsfe sao rờdqtii bỏtejlsjfan Nguyệtjmtt thàlirinh? Vìgsfe sao bỏtejlbxdwi mẫtohmu thâkuwrn… vàliri đofoqjtgni ca?”

itpnn cảoqdv, ta nữbmzea.

Huyềzcffn Nguyệtjmtt cưrebodqtii nhạjtgnt, phủtjmti phủtjmti nhữbmzeng cásjfanh hoa vưreboơbxdwng trêgsfen ásjfao, bưreboacyvc từaaueng bưreboacyvc vềzcff phízcffa trưreboacyvc: “Con vẫtohmn nhưrebo trưreboacyvc, vẫtohmn luôooefn cóxvvx thậsxqqt nhiềzcffu câkuwru hỏtejli.”


Huyềzcffn Sinh sửpqlsng sốqcgmt, trong đofoqqommu bỗkottng hiệtjmtn lêgsfen vàlirii hìgsfenh ảoqdvnh xa xưreboa đofoqãknxb sớacyvm khuấbmzet sâkuwru trong trízcff nhớacyv.

Khi còitpnn bésire, mìgsfenh từaaueng ngồgbeni trêgsfen vai ngưrebodqtii đofoqàlirin ôooefng hai bêgsfen tóxvvxc mai đofoqiểoeswm bạjtgnc nàliriy, ôooefm cổacyv ôooefng ấbmzey chỉtohm vềzcff phízcffa châkuwrn trờdqtii, ngâkuwry thơbxdw hỏtejli, bêgsfen kia bầqommu trờdqtii cóxvvxsjfai gìgsfe? Biểoeswn rộmojyng lớacyvn đofoqếoqdvn đofoqâkuwru? Bầqommu trờdqtii cóxvvx đofoqiểoeswm cuốqcgmi hay khôooefng? Nếoqdvu rờdqtii khỏtejli Básjfan Nguyệtjmtt thàlirinh, con cóxvvx thểoeswgsfem đofoqưrebovuprc đofoqưrebodqting vềzcff khôooefng?

Khi đofoqóxvvx, phụuyee thâkuwrn thậsxqqt cao lớacyvn, thậsxqqt khôooefi ngôooef, khôooefng gìgsfe khôooefng làlirim đofoqưrebovuprc. Ngưrebodqtii vỗkott đofoqqommu mìgsfenh nóxvvxi, chỉtohm cầqommn làliri con chásjfau Huyềzcffn gia, sẽjtgn luôooefn tìgsfem đofoqưrebovuprc đofoqưrebodqting vềzcff nhàliri.

Nhưrebong màliri, ngưrebodqtii lạjtgnc đofoqưrebodqting kia, cũeddpng làliri phụuyee thâkuwrn.

Sau lầqommn cásjfach biệtjmtt lúymcvc ba tuổacyvi, ôooefng cũeddpng khôooefng trởvylh vềzcff lầqommn nàlirio.

Mẫtohmu thâkuwrn vẫtohmn luôooefn nóxvvxi, đofoqzcffu nhờdqti phụuyee thâkuwrn ra ngoàlirii tạjtgno chiếoqdvn tízcffch, nêgsfen đofoqásjfam ngưrebodqtii xấbmzeu mớacyvi khôooefng dásjfam bưreboacyvc vàlirio Básjfan Nguyệtjmtt thàlirinh nửpqlsa bưreboacyvc.

ymcvc nhỏtejl hắofoqn cũeddpng tin đofoqóxvvxliri thậsxqqt, sau nàliriy phásjfat hiệtjmtn ra, chẳoqdvng qua Trữbmze Phong phu nhâkuwrn dùvylhng lờdqtii tựgyrb lừaauea mìgsfenh dốqcgmi ngưrebodqtii màliri thôooefi.

Nếoqdvu làliri nhưrebo vậsxqqy, cóxvvx nghĩjtwva làliri ôooefng ấbmzey rấbmzet quan tâkuwrm đofoqếoqdvn ngưrebodqtii trong Básjfan Nguyệtjmtt thàlirinh.

Vậsxqqy, lúymcvc sưrebo phụuyee bịqomm giếoqdvt, phụuyee thâkuwrn ởvylh đofoqâkuwru? Nhữbmzeng lầqommn mẫtohmu thâkuwrn bệtjmtnh nặkybtng, ôooefng ấbmzey ởvylh đofoqâkuwru? Lúymcvc Thiểoeswu Hoa gặkybtp nạjtgnn, ôooefng ta đofoqang ởvylh chốqcgmn nàlirio?

“Ra tay đofoqi.” Huyềzcffn Sinh bỗkottng nghe thấbmzey tiếoqdvng mìgsfenh résiret lạjtgnnh nhưreboreboơbxdwng tuyếoqdvt ngàliriy đofoqôooefng vang lêgsfen: “Chỉtohm cầqommn đofoqásjfanh thắofoqng ôooefng, làlirixvvx thểoesw đofoqásjfanh vớacyvi bấbmzet bạjtgni nữbmze hiệtjmtp bêgsfen kia phảoqdvi khôooefng? Nếoqdvu nhưrebo vậsxqqy, nhanh nhanh ra tay đofoqi, đofoqoesw ta hạjtgn gụuyeec ôooefng.”

Châkuwrn tưreboacyvng thếoqdvlirio, đofoqãknxb khôooefng còitpnn quan trọxvying nữbmzea.

Hắofoqn bỗkottng nhiêgsfen cảoqdvm thấbmzey mấbmzey năqvajm qua, mìgsfenh thậsxqqt ra cũeddpng đofoqang tựgyrb lừaauea mìgsfenh dốqcgmi ngưrebodqtii.

Vẫtohmn luôooefn muốqcgmn, cóxvvx lẽjtgnymcvc tìgsfem đofoqưrebovuprc phụuyee thâkuwrn, ôooefng ấbmzey sẽjtgnxvvxi vớacyvi mìgsfenh, ôooefng cóxvvx nỗkotti khổacyvkuwrm riêgsfeng, vìgsfe bịqomm nhốqcgmt khôooefng ra đofoqưrebovuprc, nêgsfen khôooefng thểoesw trởvylh lạjtgni Básjfan Nguyệtjmtt thàlirinh; đofoqôooefi khi cũeddpng từaaueng chờdqti mong cóxvvx ngưrebodqtii nóxvvxi cho mìgsfenh biếoqdvt, thàlirinh chủtjmtsjfan Nguyệtjmtt thàlirinh thậsxqqt ra đofoqãknxb sớacyvm qua đofoqdqtii rồgbeni, nhưrebo vậsxqqy phụuyee thâkuwrn sẽjtgnxvvxslzv do hợvuprp lýslzv đofoqoesw khôooefng cầqommn gásjfanh vásjfac trásjfach nhiệtjmtm, đofoqzcffu tốqcgmt hơbxdwn làliri nhìgsfen thấbmzey ngưrebodqtii đofoqàlirin ôooefng trưreboacyvc mặkybtt đofoqang thoảoqdvi másjfai tựgyrb nhiêgsfen nàliriy, còitpnn phảoqdvi thừaauea nhậsxqqn ôooefng ta đofoqãknxb nhấbmzet quyếoqdvt rờdqtii đofoqi khôooefng thưreboơbxdwng tiếoqdvc.


Nhưrebong tấbmzet thảoqdvy cũeddpng chưreboa phảoqdvi đofoqiểoeswm trọxvying yếoqdvu.

Ôqhhfng ấbmzey khôooefng cầqommn hắofoqn? Khôooefng cầqommn đofoqjtgni ca, khôooefng cầqommn mẫtohmu thâkuwrn, khôooefng cầqommn Básjfan Nguyệtjmtt thàlirinh?

Tốqcgmt lắofoqm, cũeddpng chẳoqdvng sao.

Hắofoqn vẫtohmn muốqcgmn cùvylhng vớacyvi Song Tịqommnh, Triệtjmtt Thủtjmty, Mai Hoa vàliri nhữbmzeng ngưrebodqtii khásjfac còitpnn sốqcgmng màliri đofoqi ra khỏtejli sơbxdwn cốqcgmc nàliriy, vìgsfe vậsxqqy, chuyệtjmtn quan trọxvying nhấbmzet lúymcvc nàliriy, làlirigsfenh phảoqdvi đofoqásjfanh thắofoqng ngưrebodqtii đofoqưrebovuprc gọxvyii làliri phụuyee thâkuwrn nàliriy, sau đofoqóxvvx giúymcvp Song Tịqommnh lấbmzey đofoqưrebovuprc thuốqcgmc giảoqdvi cho Triệtjmtt Thủtjmty, mọxvyii ngưrebodqtii cùvylhng nhau trởvylh vềzcff, mọxvyii chuyệtjmtn xem nhưrebo chưreboa từaaueng xảoqdvy ra.

“Song Tịqommnh.” Hắofoqn thảoqdvn nhiêgsfen nóxvvxi, quay lạjtgni cầqommm tay nàliring, ásjfanh mắofoqt dịqommu dàliring: “Muộmojyi vớacyvi Lũeddpng Dãknxb cứuyee đofoqi trưreboacyvc, huynh sẽjtgn lậsxqqp tứuyeec tớacyvi tìgsfem muộmojyi.”

“A…” Song Tịqommnh giậsxqqt mìgsfenh khẽjtgngsfeu lêgsfen mộmojyt tiếoqdvng, càliring thêgsfem bấbmzet an, dùvylhng sứuyeec nắofoqm tay ásjfao hắofoqn, cóxvvx chúymcvt lo lắofoqng nhìgsfen hắofoqn, lạjtgni bịqomm hắofoqn yêgsfeu thưreboơbxdwng gõsxqqgsfen chóxvvxp mũeddpi.

“Chúymcvng ta sẽjtgn sốqcgmng trởvylh vềzcff. Sau đofoqóxvvx…” Huynh lạjtgni đofoqưreboa muộmojyi đofoqi du sơbxdwn ngoạjtgnn thủtjmty trong chốqcgmn giang hồgben rộmojyng lớacyvn nàliriy. Hắofoqn vuốqcgmt nhẹacyvsjfai tóxvvxc nàliring, khẽjtgn mỉtohmm cưrebodqtii, nhìgsfen hìgsfenh ảoqdvnh mìgsfenh phảoqdvn chiếoqdvu trong đofoqôooefi mắofoqt nàliring, chỉtohmxvvx sựgyrb dịqommu dàliring cùvylhng tìgsfenh ýslzv triềzcffn miêgsfen.

“Vậsxqqy…” Song Tịqommnh đofoqqommnh nóxvvxi gìgsfe đofoqóxvvx, nhưrebong hai mắofoqt vừaauea liếoqdvc thấbmzey Huyềzcffn Nguyệtjmtt cásjfach đofoqóxvvx khôooefng xa cũeddpng đofoqang đofoqásjfanh giásjfaliring, cuốqcgmi cùvylhng cưrebodqtii thậsxqqt tưreboơbxdwi: “Cũeddpng đofoqưrebovuprc, muộmojyi đofoqi tìgsfem sưrebo phụuyee. Cùvylhng lắofoqm thìgsfe …” Nàliring cưrebodqtii hìgsfegsfe, bấbmzet ngờdqti cọxvyi cọxvyilirio cásjfanh tay Huyềzcffn Sinh, nửpqlsa đofoqùvylha nửpqlsa làlirim nũeddpng nóxvvxi: “Huynh ởvylh thờdqtii đofoqiểoeswm mấbmzeu chốqcgmt nàliriy bỏtejlbxdwi muộmojyi, huynh phảoqdvi bồgbeni thưrebodqting cho muộmojyi thếoqdvlirio?”

“Bồgbeni thưrebodqting…?” Huyềzcffn Sinh mỉtohmm cưrebodqtii, suy nghĩjtwv mộmojyt chúymcvt: “Nhưrebo vậsxqqy nhésire.”

Hắofoqn cúymcvi ngưrebodqtii, hôooefn môooefi nàliring thậsxqqt sâkuwru.

Trêgsfen ngưrebodqtii Song Tịqommnh cóxvvxreboơbxdwng hoa lêgsfe thơbxdwm ngásjfat, mang theo hưreboơbxdwng vịqomm củtjmta cỏtejl xanh, sưreboơbxdwng sớacyvm, hắofoqn bỗkottng nhớacyv lạjtgni lầqommn đofoqóxvvx tỉtohmnh lạjtgni dưreboacyvi tàliring hoa lêgsfe, nàliring cũeddpng khôooefng biếoqdvt tựgyrbymcvc nàlirio đofoqãknxb đofoqègbengsfen ngưrebodqtii hắofoqn, còitpnn hôooefn ngăqvajn miệtjmtng hắofoqn lạjtgni. Nhưrebong nụuyeeooefn ấbmzey mang theo hưreboơbxdwng vịqomm tuyệtjmtt vọxvying cùvylhng đofoqau khổacyv, bêgsfen trong còitpnn cóxvvx cảoqdv bi thưreboơbxdwng, Song Tịqommnh lúymcvc đofoqóxvvx hoàlirin toàlirin khôooefng biếoqdvt tưreboơbxdwng lai thếoqdvlirio, chỉtohm cảoqdvm thấbmzey nụuyeeooefn kia cóxvvx thểoeswliri nụuyeeooefn cuốqcgmi cùvylhng củtjmta bọxvyin họxvyi. Nhưrebong nụuyeeooefn lúymcvc nàliriy khôooefng phảoqdvi nhưrebo vậsxqqy. Hắofoqn cảoqdvm thấbmzey môooefi nàliring mềzcffm mạjtgni nhưrebosjfanh hoa, hơbxdwi thởvylh thiếoqdvu nữbmze phảoqdvng phấbmzet xung quanh, sợvupri tóxvvxc nàliring phấbmzet phơbxdw ngưreboa ngứuyeea, đofoqưreboa tay ôooefm lấbmzey thắofoqt lưrebong nàliring, cảoqdvm giásjfac tay nàliring đofoqkybtt trưreboacyvc ngựgyrbc nhưrebo chạjtgnm vàlirio trásjfai tim đofoqang đofoqsxqqp cùvylhng nhịqommp thởvylh củtjmta mìgsfenh, tay còitpnn lạjtgni ôooefm chặkybtt gásjfay mìgsfenh, késireo mìgsfenh ôooefm sásjfat vàlirio nàliring, vìgsfe thếoqdv nhịqommn khôooefng đofoqưrebovuprc hôooefn nàliring càliring sâkuwru hơbxdwn.

Mộmojyt khắofoqc đofoqóxvvx, vĩjtwvnh hằavulng cùvylhng trờdqtii đofoqbmzet.

Thậsxqqt sựgyrb hy vọxvying trong mộmojyt cásjfai nhásjfay mắofoqt, hai ngưrebodqtii đofoqzcffu bạjtgnc đofoqqommu.


gsfezcfft thởvylh khóxvvx khăqvajn màliri dầqommn rờdqtii nhau, hắofoqn nhìgsfen thấbmzey nàliring bịqommooefn đofoqếoqdvn đofoqtejl cảoqdv hai gòitpnsjfa, tóxvvxc tai hỗkottn loạjtgnn, đofoqôooefi mắofoqt càliring thêgsfem trong trẻeonfo, mộmojyt ásjfanh mắofoqt nhưrebo ngọxvyic sásjfang trong đofoqêgsfem, bấbmzet giásjfac thởvylhlirii.

“Song Tịqommnh, huynh…” Hai chữbmze sau chưreboa kịqommp nóxvvxi, đofoqãknxb bịqommliring dùvylhng ngóxvvxn tay ngăqvajn lạjtgni.

“Chờdqti đofoqếoqdvn lúymcvc chúymcvng ta trởvylh lạjtgni Thấbmzet Thạjtgnch Môooefn, hãknxby tiếoqdvp tụuyeec nóxvvxi vớacyvi muộmojyi.” Nàliring nởvylh nụuyeerebodqtii nóxvvxi, hai mắofoqt nhưrebo trăqvajng rằavulm.

“Cũeddpng đofoqưrebovuprc” Chàliring mỉtohmm cưrebodqtii gậsxqqt đofoqqommu, cuốqcgmi cùvylhng buôooefng tay đofoqoeswliring rờdqtii đofoqi. Chízcffnh lúymcvc tay nàliring rờdqtii khỏtejli ngưrebodqtii mìgsfenh, lạjtgni khôooefng tựgyrb chủtjmt giữbmzeliring lạjtgni, dùvylhng sứuyeec késireo nàliring vàlirio lòitpnng mìgsfenh, cúymcvi xuốqcgmng nóxvvxi nhỏtejlgsfe đofoqóxvvxlirio tai nàliring.

“…”

“?” Lũeddpng Dãknxb thấbmzey gưreboơbxdwng mặkybtt Song Tịqommnh đofoqtejl bừaaueng, nghi hoặkybtc khôooefng biếoqdvt Huyềzcffn Sinh vừaauea nóxvvxi gìgsfe.

“A!” Bỗkottng nhiêgsfen môooefn chủtjmt Thấbmzet Thạjtgnch Môooefn hôooefgsfen, lậsxqqp tứuyeec nghiêgsfeng đofoqqommu: “Đqxiai thôooefi, đofoqi thôooefi…” Khóxvvxxvvxymcvc nàliring thẹacyvn thùvylhng nhưrebo vậsxqqy, chỉtohm thấbmzey nàliring khôooefng tựgyrb chủtjmtymcvi đofoqqommu, rồgbeni vộmojyi vàliring chạjtgny đofoqi.

“Khoan đofoqãknxb!” Huyềzcffn Nguyệtjmtt bỗkottng nhiêgsfen lêgsfen tiếoqdvng.

“Ta sẽjtgn khôooefng cho ôooefng ngăqvajn cảoqdvn bọxvyin họxvyi.” Huyềzcffn Sinh lạjtgnnh lùvylhng cưrebodqtii, tậsxqqp tứuyeec đofoquyeeng chắofoqn trưreboacyvc hai ngưrebodqtii họxvyi.

“Khôooefng phảoqdvi…ta…” Thàlirinh chủtjmtsjfan Nguyệtjmtt thàlirinh đofoqang muốqcgmn nóxvvxi, thìgsfe nghe mộmojyt tiếoqdvng “Binh!”

Hai ngưrebodqtii quay đofoqqommu lạjtgni, đofoqãknxb thấbmzey Song Tịqommnh nghiếoqdvn răqvajng ôooefm đofoqqommu, đofoqau đofoqếoqdvn chảoqdvy nưreboacyvc mắofoqt.

“…” Huyềzcffn Nguyệtjmtt im lặkybtng buôooefng tay: “Ta chỉtohm muốqcgmn nhắofoqc nha đofoqqommu kia chúymcv ýslzvsjfai câkuwry phízcffa trưreboacyvc.”

“…”

“…”

“Tóxvvxm lạjtgni…” Thừaauea dịqommp Huyềzcffn Sinh còitpnn chưreboa xoay ngưrebodqtii lạjtgni, Huyềzcffn Nguyệtjmtt đofoqãknxb xoạjtgnt mộmojyt tiếoqdvng rúymcvt ra hai thanh trưrebodqting kiếoqdvm, mộmojyt lụuyeec mộmojyt lam, trưreboacyvc kia, cũeddpng nhưrebo Huyềzcffn Sinh giỏtejli dùvylhng song kiếoqdvm, trêgsfen tay Sởvylh Dạjtgn thiếoqdvu hiệtjmtp cũeddpng cóxvvx mộmojyt đofoqôooefi danh kiếoqdvm, têgsfen làliri Thưreboơbxdwng Khung.

Huyềzcffn Nguyệtjmtt cầqommm kiếoqdvm trong tay, chỉtohmlirio Huyềzcffn Sinh cưrebodqtii nhạjtgnt: “Mỗkotti lầqommn con trong mưrebodqtii chiêgsfeu đofoqoqdv thưreboơbxdwng đofoqưrebovuprc ta, ta sẽjtgn trảoqdv lờdqtii con mộmojyt vấbmzen đofoqzcff.”

“Hừaaue!” Huyềzcffn Sinh cũeddpng rúymcvt kiếoqdvm, Dạjtgn Thiêgsfen kiếoqdvm mộmojyt đofoqen mộmojyt trắofoqng, nhưrebo ngàliriy vàliri đofoqêgsfem, cũeddpng xoạjtgnt mộmojyt cásjfai giốqcgmng nhưrebo phụuyee thâkuwrn, cũeddpng mang vẻeonfrebodqtii: “Ôqhhfng đofoqaaueng quásjfa coi thưrebodqting ngưrebodqtii khásjfac.”

Cuồgbenng phong thổacyvi đofoqếoqdvn, toàlirin bộmojy hoa lêgsfe trong sơbxdwn cốqcgmc cuồgbenn cuộmojyn bay lêgsfen.

Trậsxqqn quyếoqdvt chiếoqdvn giữbmzea hai cha con xa cásjfach mưrebodqtii năqvajm, rốqcgmt cụuyeec cũeddpng bắofoqt đofoqqommu.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.