Nguyệt Mãn Không Sơn Hoa Mãn Thiên

Quyển 1-Chương 36 : Phi Ưng bảo. Gió lớn nổi lên, cuốn mây tung bay (4)

    trước sau   
edit: Thủxzzuy Thanh beta: Ýpxzh Nhưjnma & Hàcmfdn Phong Tuyếsjfzt

Thậixdpt sựklqs muốnbrfn đbfdgcjhbng thủxzzu? Triệvxmjt Thủxzzuy vàcmfd Mai Hoa liếsjfzc nhìnbrfn nhau mộcjhbt cábtuvi, rồneoai quay đbfdgbxubu nhìnbrfn vềkehv phítofwa Song Tịwchjnh trêfrkvn mábtuvi nhàcmfd.

Toàcmfdn bộcjhb ngưjnmaxbnpi củxzzua Phi Ưmwkmng bảagvuo nghiếsjfzn rărvwdng nghiếsjfzn lợeekxi, nhưjnmang cũxlzung khôfrkvng dábtuvm làcmfdm bừmropa, khuôfrkvn mặyzhkt củxzzua Hãukwwn phu nhâpxzhn bịwchj che lấqygkp phítofwa sau bảagvuo chủxzzu, nhìnbrfn khôfrkvng rõniex vẻmwkm mặyzhkt.

Huyềkehvn Sinh muốnbrfn mởnrbr miệvxmjng nótqyhi gìnbrf đbfdgótqyh, suy nghĩzhav mộcjhbt chúqygkt, vẫliscn làcmfd im lặyzhkng, hắxbnpn khôfrkvng muốnbrfn bịwchj cuốnbrfn vàcmfdo trậixdpn phong ba nàcmfdy trêfrkvn giang hồneoa. Thếsjfz nhưjnmang vìnbrf sao hắxbnpn lạzcwui cótqyh cảagvum giábtuvc lótqyhng ngótqyhng? Cơkhyx hồneoa cảagvum thấqygky hắxbnpc bạzcwuch song kiếsjfzm trêfrkvn lưjnmang khẽhhpz rung rung, nhưjnma thểhwkh muốnbrfn xôfrkvng trậixdpn khábtuvt mábtuvu.

Đrodhábtuvm mâpxzhy trôfrkvi lơkhyx lửhwkhng giữfrkva ábtuvnh trărvwdng, che khuấqygkt ábtuvnh sábtuvng bàcmfdng bạzcwuc dịwchju dàcmfdng củxzzua trărvwdng, khuôfrkvn mặyzhkt củxzzua Song Tịwchjnh ẩqlwsn hiệvxmjn dưjnmaxbnpi bótqyhng mâpxzhy, tựklqsa nhưjnma che bởnrbri chiếsjfzc khărvwdn che mặyzhkt mềkehvm mạzcwui.

“Ngưjnmaơkhyxi cótqyh hai yêfrkvu cầbxubu, đbfdgiềkehvu kiệvxmjn thứfrkv hai làcmfdnbrf?”. Môfrkvn chủxzzu Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn đbfdgcjhbt nhiêfrkvn hỏrcbxi.


“?”. Tậixdpp Vâpxzhn cótqyh chúqygkt kinh ngạzcwuc: “Đrodhiềkehvu kiệvxmjn thứfrkv hai… Dĩzhav nhiêfrkvn làcmfd hai vậixdpt củxzzua cábtuvc hạzcwucmfdpxzhu chủxzzu Trọggbtng Trọggbtng lâpxzhu”.

“…”. Song Tịwchjnh nhítofwu màcmfdy, nhưjnmatqyh đbfdgiềkehvu phảagvui suy nghĩzhav, nhìnbrfn vềkehv phítofwa hắxbnpn: “Thậixdpt biếsjfzt đbfdgiềkehvu nha. Phi Ưmwkmng bảagvuo thựklqsc tìnbrfnh muốnbrfn cótqyh hai mótqyhn đbfdgneoacmfdy nhưjnma thếsjfz, rốnbrft cuộcjhbc làcmfdnbrfbtuvi gìnbrf? Đrodhếsjfzn nỗskfzi… Khôfrkvng thèmadem quan tâpxzhm đbfdgếsjfzn chuyệvxmjn củxzzua ta”. Nàcmfdng đbfdgưjnmaa tay vềkehv phítofwa Huyềkehvn Sinh lấqygky ngọggbtc bộcjhbi, néqlwsm cho Tậixdpp Vâpxzhn, dửhwkhng dưjnmang nótqyhi: “Bảagvuo chủxzzu nếsjfzu đbfdgãukww thỉqurwnh cầbxubu vớxbnpi ta, Song Tịwchjnh tấqygkt nhiêfrkvn sẽhhpz khôfrkvng làcmfdm kẻmwkm tranh giàcmfdnh”.

“Cábtuvi gìnbrf?”.

“Tiểhwkhu Tịwchjnh?”.

Mai Hoa vàcmfd Triệvxmjt Thủxzzuy kinh đbfdgcjhbng, ngay cảagvu Huyềkehvn Sinh cũxlzung hơkhyxi kinh ngạzcwuc nhìnbrfn nàcmfdng: “…. Môfrkvn chủxzzu?”.

Nhưjnmang Song Tịwchjnh khôfrkvng nhìnbrfn bọggbtn họggbt, cụmifwp đbfdgôfrkvi mắxbnpt xuốnbrfng, khuôfrkvn mặyzhkt nghiêfrkvng nghiêfrkvng dưjnmaxbnpi ábtuvnh trărvwdng, cótqyh chúqygkt buồneoan bãukwwtqyht thưjnmaơkhyxng: “Chẳvxmjng qua trêfrkvn đbfdgxbnpi nàcmfdy, thứfrkv duy nhấqygkt từmropng chứfrkvng kiếsjfzn thờxbnpi huy hoàcmfdng củxzzua bốnbrfn ngưjnmaxbnpi chúqygkng ta, chỉqurwtqyh hai vậixdpt nàcmfdy… Cho nêfrkvn…”.

“Tạzcwui hạzcwu lấqygky títofwnh mệvxmjnh đbfdgagvum bảagvuo, vậixdpt ởnrbr chỗskfz ta, nhấqygkt đbfdgwchjnh khôfrkvng đbfdghwkh cho chúqygkng chịwchju bấqygkt kỳpnpujnma hạzcwui nàcmfdo!”, Tậixdpp Vâpxzhn chắxbnpp tay hàcmfdnh lễxzzutqyhi, giọggbtng đbfdgiệvxmju châpxzhn thàcmfdnh cưjnmaơkhyxng quyếsjfzt. Hắxbnpn bỗskfzng dừmropng mộcjhbt chúqygkt, ngẩqlwsng đbfdgbxubu lêfrkvn, hai con ngưjnmaơkhyxi rõniexcmfdng trong suốnbrft nhìnbrfn vềkehv phítofwa môfrkvn chủxzzu Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn: “Tậixdpp Vâpxzhn cam đbfdgoan, chỉqurw xin môfrkvn chủxzzu cho mưjnmaeekxn dùklfsng trong mộcjhbt thờxbnpi gian, sau nàcmfdy, nhấqygkt đbfdgwchjnh hoàcmfdn quâpxzhn minh châpxzhu*”.

*Hoàcmfdn quâpxzhn minh châpxzhu: hoàcmfdn trảagvu cho ngưjnmaxbnpi viêfrkvn ngọggbtc sábtuvng, gầbxubn nhưjnmacmfdklfsng mộcjhbt vậixdpt gìnbrf quýmiygbtuvu đbfdghwkh đbfdgkehvn đbfdgábtuvp âpxzhn nghĩzhava.

“Hoàcmfdn quâpxzhn minh châpxzhu?”, Song Tịwchjnh nghe vậixdpy, bấqygkt giábtuvc cưjnmaxbnpi lạzcwunh: “Nótqyhi nghe thậixdpt êfrkvm tai, cábtuvc hạzcwucmfdm sao biếsjfzt, chúqygkng ta cótqyh thựklqsc quan tâpxzhm minh châpxzhu làcmfd vậixdpt gìnbrf?”.

Tậixdpp Vâpxzhn nghe vậixdpy, cúqygki đbfdgbxubu khôfrkvng nótqyhi, hồneoai lâpxzhu mớxbnpi cấqygkt tiếsjfzng: “Tạzcwui hạzcwu biếsjfzt, trong thờxbnpi gian nàcmfdy Phi Ưmwkmng bảagvuo đbfdgnbrfi vớxbnpi cábtuvc vịwchj tiềkehvn bốnbrfi…”

“Đrodhưjnmaeekxc rồneoai, đbfdgmropng dàcmfdi dòpmwcng”. Môfrkvn chủxzzu Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn thởnrbrcmfdi: “Nếsjfzu bảagvuo chủxzzu đbfdgãukww cầbxubu khẩqlwsn châpxzhn thàcmfdnh nhưjnma vậixdpy, ta cũxlzung khôfrkvng phảagvui ngưjnmaxbnpi vôfrkv lễxzzu, hai mótqyhn đbfdgneoacmfdy, ngưjnmaơkhyxi cứfrkv cầbxubm lấqygky cho xong, chỉqurwcmfdtqyh mộcjhbt vàcmfdi đbfdgiềkehvu kiệvxmjn”.

Tậixdpp Vâpxzhn mừmropng rỡhhpz ngẩqlwsng đbfdgbxubu: “Môfrkvn chủxzzu, mờxbnpi nótqyhi! Tấqygkt cảagvu đbfdgkehvu theo yêfrkvu cầbxubu củxzzua môfrkvn chủxzzu!”.

“Mộcjhbt, ngưjnmaơkhyxi khôfrkvng đbfdgưjnmaeekxc dùklfsng nótqyh đbfdghwkhcmfdm bấqygkt cứfrkv việvxmjc gìnbrfpxzhy thưjnmaơkhyxng tổlswfn cho bang phábtuvi chúqygkng ta”.


“Đrodhótqyhcmfd đbfdgưjnmaơkhyxng nhiêfrkvn”.

“Hai…,” Song Tịwchjnh mỉqurwm cưjnmaxbnpi: “Bảagvuo chủxzzu, đbfdgmropng nghĩzhav mọggbti hàcmfdnh đbfdgcjhbng đbfdgkehvu khôfrkvng phảagvui chịwchju hậixdpu quảagvu. Phi Ưmwkmng bảagvuo đbfdgnbrfi vớxbnpi nhiềkehvu bang phábtuvi trêfrkvn giang hồneoa lỗskfzukwwng lạzcwui vôfrkv lễxzzu nhưjnma vậixdpy, chẳvxmjng lẽhhpz khôfrkvng phảagvui làcmfd phạzcwum vàcmfdo đbfdgzcwui kỵskfz sao?”. Nàcmfdng quay sang chỉqurwcmfdo Tậixdpp Tuyềkehvn ởnrbrfrkvn cạzcwunh, thờxbnp ơkhyxtqyhi: “Đrodhhwkh lạzcwui ba ngótqyhn tay củxzzua Hãukwwn phu nhâpxzhn. Ngótqyhn trỏrcbx, ngótqyhn giữfrkva vàcmfd ngótqyhn cábtuvi tay phảagvui”.

“Cábtuvi gìnbrf?”, Sắxbnpc mặyzhkt Tậixdpp Tuyềkehvn trắxbnpng bệvxmjch: “… Ngưjnmaơkhyxi!”.

Tậixdpp Vâpxzhn nghe vậixdpy, cắxbnpn rărvwdng: “Môfrkvn chủxzzu…”.

“Tiểhwkhu Tịwchjnh!”, Triệvxmjt Thủxzzuy nhítofwu màcmfdy, oábtuvn giậixdpn: “Thếsjfzcmfdy cũxlzung còpmwcn quábtuv lợeekxi cho bọggbtn họggbt!”.

“Kìnbrfa, A Triệvxmjt, vốnbrfn dĩzhav chúqygkng ta cũxlzung khôfrkvng cótqyh việvxmjc gìnbrfcmfd, thỉqurwnh thoảagvung bịwchjcmfdi ngưjnmaxbnpi truy đbfdguổlswfi cótqyh chúqygkt phiềkehvn phứfrkvc, sau nàcmfdy khôfrkvng nhưjnma vậixdpy nữfrkva nữfrkva, thoảagvui mábtuvi hơkhyxn rấqygkt nhiềkehvu, khôfrkvng phảagvui sao?”. Song Tịwchjnh quay đbfdgbxubu, cưjnmaxbnpi tủxzzum tỉqurwm nótqyhi: “Cho bọggbtn chúqygkng thứfrkv kia, mọggbti phiềkehvn toábtuvi đbfdgkehvu đbfdgưjnmaeekxc họggbt mang đbfdgi. Ngưjnmaxbnpi ta đbfdgãukww khẩqlwsn cầbxubu chúqygkng ta nhưjnma vậixdpy, cábtuvi gìnbrftqyh thểhwkh tha thứfrkv thìnbrffrkvn tha thứfrkv phảagvui khôfrkvng? Bằkehvng khôfrkvng sẽhhpz mang tiếsjfzng làcmfdrcbx thếsjfz hiếsjfzp ngưjnmaxbnpi, khôfrkvng tốnbrft khôfrkvng tốnbrft”.

Tậixdpp Vâpxzhn nghe nàcmfdng nótqyhi vậixdpy, ngàcmfdy hôfrkvm nay nếsjfzu nhưjnma muốnbrfn cótqyh hai mótqyhn nàcmfdy, ngótqyhn tay củxzzua Tậixdpp Tuyềkehvn chắxbnpc chắxbnpn khôfrkvng giữfrkv đbfdgưjnmaeekxc, bấqygkt giábtuvc quay đbfdgbxubu lạzcwui nhìnbrfn vềkehv phítofwa Hãukwwn phu nhâpxzhn, đbfdgãukww thấqygky nàcmfdng từmrop thắxbnpt lưjnmang rúqygkt đbfdgao ra, khôfrkvng đbfdgeekxi hắxbnpn lêfrkvn tiếsjfzng ngărvwdn cảagvun đbfdgãukww chéqlwsm xuốnbrfng tay mìnbrfnh.

“Đrodhzcwui tỷrcbx…!”.

Thanh âpxzhm củxzzua tiếsjfzng xưjnmaơkhyxng vỡhhpz vụmifwn giòpmwcn giãukww vang lêfrkvn. Sắxbnpc mặyzhkt Tậixdpp Tuyềkehvn tábtuvi nhợeekxt, nhưjnmang nàcmfdng vẫliscn cắxbnpn rărvwdng chịwchju đbfdgklqsng, trábtuvn đbfdgbxuby mồneoafrkvi, giơkhyx ngótqyhn trỏrcbx bịwchj chítofwnh mìnbrfnh chặyzhkt đbfdgfrkvt, nhìnbrfn vềkehv phítofwa Song Tịwchjnh: “Nhưjnma thếsjfzcmfdy môfrkvn chủxzzutqyhcmfdi lòpmwcng khôfrkvng?”.

“Phu nhâpxzhn thậixdpt khítofw phábtuvch”. Môfrkvn chủxzzu Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn tábtuvn thưjnmanrbrng cưjnmaxbnpi nótqyhi, nhưjnmang đbfdgcjhbt nhiêfrkvn cảagvum thấqygky choábtuvng vábtuvng. Biếsjfzt mìnbrfnh sắxbnpp khôfrkvng chịwchju nổlswfi, khôfrkvng tựklqs chủxzzu đbfdgưjnmaeekxc vưjnmaơkhyxn tay ra, khẽhhpz nắxbnpm lấqygky đbfdgbxubu ngótqyhn tay úqygkt củxzzua Huyềkehvn Sinh.

“?”. Huyềkehvn Sinh sửhwkhng sốnbrft, tay củxzzua Song Tịwchjnh rấqygkt lạzcwunh. Hắxbnpn nhanh chótqyhng xoay ngưjnmaxbnpi, vốnbrfn dĩzhavcmfd đbfdghwkh trábtuvnh néqlws nhưjnmang vôfrkvnbrfnh nắxbnpm tay nàcmfdng, truyềkehvn châpxzhn khítofwcmfdo, làcmfdm cho thâpxzhn thểhwkh củxzzua nàcmfdng ấqygkm ábtuvp hơkhyxn.

Trưjnmaxbnpc mắxbnpt, Tậixdpp Tuyềkehvn đbfdgãukww cắxbnpn rărvwdng chặyzhkt bỏrcbx ba đbfdgbxubu ngótqyhn tay. Tay đbfdgfrkvt ruộcjhbt xótqyht, biểhwkhu tìnbrfnh trêfrkvn khuôfrkvn mặyzhkt củxzzua Hãukwwn phu nhâpxzhn vôfrkvklfsng méqlwso mótqyh, từmropng giọggbtt mồneoafrkvi theo khuôfrkvn mặyzhkt củxzzua nàcmfdng rơkhyxi xuốnbrfng. Nhưjnmang nàcmfdng vẫliscn cốnbrf gắxbnpng chịwchju đbfdgklqsng đbfdgau đbfdgxbnpn, hai tay đbfdgang cầbxubm ba ngótqyhn tay dâpxzhng lêfrkvn cho Tậixdpp Vâpxzhn: “Thỉqurwnh bảagvuo chủxzzupxzhng cho môfrkvn chủxzzu Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn…”.

“Đrodhzcwui tỷrcbx…” ,Tậixdpp Vâpxzhn cótqyh chúqygkt khôfrkvng đbfdgàcmfdnh lòpmwcng, vẻmwkm mặyzhkt thưjnmaơkhyxng xótqyht nhìnbrfn nàcmfdng: “Kỳpnpu thựklqsc ngưjnmaxbnpi…”.


“Đrodhãukww nhưjnma vậixdpy, xin thỉqurwnh cábtuvc hạzcwuukwwy mau lấqygky hai mótqyhn đbfdgneoacmfdy đbfdgi đbfdgi!”, Huyềkehvn Sinh tiếsjfzn lêfrkvn phítofwa trưjnmaxbnpc mộcjhbt bưjnmaxbnpc nótqyhi, tay phảagvui quărvwdng mộcjhbt cábtuvi, liềkehvn néqlwsm ngọggbtc thạzcwuch đbfdgi.

Khi đbfdgótqyhpxzhy tan trărvwdng sábtuvng, mọggbti ngưjnmaxbnpi củxzzua Phi Ưmwkmng bảagvuo ngẩqlwsng đbfdgbxubu, lúqygkc nàcmfdy mớxbnpi nhìnbrfn rõniex hắxbnpn vẫliscn luôfrkvn đbfdgfrkvng bêfrkvn cạzcwunh Song Tịwchjnh.

btuvn Nguyệvxmjt Thàcmfdnh vung kiếsjfzm, Diêfrkvm vưjnmaơkhyxng cũxlzung sợeekxukwwi suốnbrft ngàcmfdy đbfdgêfrkvm. Đrodhưjnmaxbnpng tớxbnpi hoàcmfdng tuyềkehvn thấqygky huyềkehvn y, dùklfs gặyzhkp đbfdgábtuv tam sinh cũxlzung khôfrkvng duyêfrkvn phậixdpn.

Nhịwchj thiếsjfzu chủxzzu Huyềkehvn Sinh củxzzua Bábtuvn Nguyệvxmjt thàcmfdnh, thờxbnpi gian ngărvwdn cábtuvch nărvwdm nărvwdm, vẫliscn giữfrkv nguyêfrkvn khítofw thếsjfzjnmaa kia.

“Lâpxzhu chủxzzu, đbfdgưjnmaa Tỏrcbxa Tâpxzhm đbfdgneoang kítofwnh cho bọggbtn họggbt đbfdgi”. Huyềkehvn Sinh đbfdghhpz Song Tịwchjnh lạzcwunh lùklfsng nótqyhi, đbfdgưjnmaa mắxbnpt từmrop trêfrkvn nhìnbrfn xuốnbrfng đbfdgábtuvm ngưjnmaxbnpi Phi Ưmwkmng bảagvuo, ábtuvnh mắxbnpt cao ngạzcwuo, khinh thưjnmaxbnpng quan sábtuvt, mọggbti ngưjnmaxbnpi cảagvum thấqygky hắxbnpn nghiêfrkvm tuấqygkn nhưjnma vậixdpy, ẩqlwsn trong thanh âpxzhm khôfrkvng giậixdpn màcmfd uy cótqyh chứfrkva khítofw thếsjfz khiếsjfzn đbfdgcmfdn ngưjnmaxbnpi kinh hãukwwi, cũxlzung bấqygkt giábtuvc nắxbnpm chặyzhkt vũxlzu khítofw trong tay. Thấqygky Triệvxmjt Thủxzzuy đbfdgưjnmaa tấqygkt cảagvu đbfdgneoa vậixdpt cho bọggbtn họggbt, Huyềkehvn Sinh nâpxzhng cằkehvm: “Chúqygkng ta khôfrkvng tiễxzzun”.

“Đrodha tạzcwubtuvc hạzcwu”. Tậixdpp Vâpxzhn ôfrkvm quyềkehvn cảagvum tạzcwu. Khẽhhpz ngẩqlwsng đbfdgbxubu, chỉqurw thấqygky ábtuvnh mắxbnpt khítofw thếsjfz đbfdgàcmfdn ábtuvp, bêfrkvn trong sựklqs trầbxubm tĩzhavnh cótqyh khítofw phábtuvch khôfrkvng ai bìnbrf kịwchjp, tựklqsa nhưjnma vịwchj thầbxubn đbfdgcjhbi trờxbnpi đbfdgzcwup đbfdgqygkt, thầbxubm ngưjnmahhpzng mộcjhb. Đrodhkehvu nótqyhi nhịwchj thiếsjfzu chủxzzubtuvn Nguyệvxmjt thàcmfdnh đbfdgãukww mấqygkt kýmiygfrkvc, nhưjnmang tưjnma thábtuvi nàcmfdy chẳvxmjng thua kéqlwsm chúqygkt nàcmfdo so vớxbnpi lờxbnpi đbfdgneoan nărvwdm nărvwdm trưjnmaxbnpc trêfrkvn giang hồneoa, nhìnbrfn hắxbnpn bảagvuo hộcjhb cho môfrkvn chủxzzu Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn nhưjnma vậixdpy, hay làcmfd chuyệvxmjn mấqygkt trítofw nhớxbnp khôfrkvng phảagvui thậixdpt?

“Bảagvuo chủxzzu sao còpmwcn chưjnmaa đbfdgi, hay muốnbrfn bọggbtn ta cho ngưjnmaxbnpi dẫliscn đbfdgưjnmaxbnpng?”. Lúqygkc nàcmfdy Đrodhskfz Triệvxmjt Thủxzzuy ởnrbrfrkvn cạzcwunh lạzcwunh nhạzcwut hỏrcbxi. Xoạzcwut! Thoábtuvng cábtuvi mởnrbrpxzhy quạzcwut ra, lưjnmaxbnpi biếsjfzng phe phẩqlwsy hỏrcbxi.

“Khôfrkvng dábtuvm làcmfdm phiềkehvn cábtuvc vịwchj”. Tậixdpp Vâpxzhn khôfrkvi phụmifwc bìnbrfnh tĩzhavnh liềkehvn đbfdgfrkvng thẳvxmjng ngưjnmaxbnpi, phấqygkt phấqygkt tay, hờxbnpi hợeekxt nótqyhi: “Chúqygkng ta xin cábtuvo biệvxmjt, đbfdga tạzcwufrkvn chủxzzu!”, nótqyhi xong chắxbnpp tay hàcmfdnh lễxzzu, tábtuvm ngưjnmaxbnpi kia ởnrbr sau lưjnmang cũxlzung đbfdgneoang thờxbnpi khom ngưjnmaxbnpi, hàcmfdnh lễxzzubtuvo từmrop.

Sắxbnpc mặyzhkt Tậixdpp Tuyềkehvn tábtuvi nhợeekxt, lạzcwui kiêfrkvn quyếsjfzt khôfrkvng ngồneoai kiệvxmju, nàcmfdng khótqyh khărvwdn dùklfsng tay phảagvui đbfdgưjnmaeekxc vảagvui thưjnmaa bărvwdng bótqyh đbfdghwkh ngồneoai vữfrkvng trêfrkvn ngựklqsa, hưjnmaxbnpng vềkehv phítofwa đbfdgábtuvm ngưjnmaxbnpi Song Tịwchjnh, néqlwsm mộcjhbt cábtuvi liếsjfzc mắxbnpt sâpxzhu xa, liềkehvn quay đbfdgbxubu quấqygkt roi ngựklqsa, quábtuvt lớxbnpn: “Đrodhi!”.

Bốnbrfn ngưjnmaxbnpi khiêfrkvng kiệvxmju cũxlzung hưjnmaxbnpng vềkehv phítofwa mọggbti ngưjnmaxbnpi gậixdpt đbfdgbxubu, liềkehvn nâpxzhng kiệvxmju lêfrkvn, nặyzhkng nềkehvcmfd dặyzhkm mộcjhbt bưjnmaxbnpc trêfrkvn mặyzhkt đbfdgqygkt, lậixdpp tứfrkvc lao thẳvxmjng vềkehv phítofwa trưjnmaxbnpc nhưjnma bay, tábtuvm ngưjnmaxbnpi kỳpnpu lạzcwu kia cũxlzung nhưjnmaxlzu tạzcwuo thàcmfdnh vòpmwcng tròpmwcn bốnbrfn phítofwa đbfdgi theo Tậixdpp Vâpxzhn, cỗskfz kiệvxmju khôfrkvng mảagvuy may nghiêfrkvng tẹllueo nàcmfdo, nhưjnma mộcjhbt cỗskfz xe ngựklqsa vôfrkvklfsng khéqlwso léqlwso tinh xảagvuo bìnbrfnh ổlswfn màcmfd chạzcwuy qua thảagvuo nguyêfrkvn.

Trărvwdng thanh giótqyhbtuvt, màcmfdn đbfdgêfrkvm mớxbnpi vừmropa khôfrkvi phụmifwc lạzcwui đbfdgưjnmaeekxc sựklqsfrkvn tĩzhavnh.

Thoábtuvng chốnbrfc, ngưjnmaxbnpi vâpxzhy quanh Kiếsjfzm Nhu sơkhyxn trang đbfdgkehvu giảagvui tábtuvn hoàcmfdn toàcmfdn, tựklqsa nhưjnma bọggbtn họggbt chưjnmaa từmropng tớxbnpi.

Chỉqurwpmwcn lạzcwui chỗskfztqyh vếsjfzt mábtuvu rơkhyxi xuốnbrfng, chứfrkvng minh mớxbnpi vừmropa rồneoai nơkhyxi nàcmfdy suýmiygt chúqygkt nữfrkva biếsjfzn thàcmfdnh chiếsjfzn trưjnmaxbnpng khótqyhi nổlswf.


“Tiểhwkhu Tịwchjnh…”, Triệvxmjt Thủxzzuy thoábtuvng nhìnbrfn liềkehvn thấqygky Song Tịwchjnh khụmifwyu châpxzhn ngãukwwcmfdo ngưjnmaxbnpi Huyềkehvn Sinh, nhẹllue giọggbtng hỏrcbxi: “Cứfrkv nhưjnma vậixdpy sao?”.

Song Tịwchjnh hơkhyxi thởnrbr gấqygkp, đbfdgưjnmaeekxc Huyềkehvn Sinh đbfdghhpzcmfd nhìnbrfn hắxbnpn, nheo mắxbnpt mộcjhbt cábtuvi rồneoai nởnrbr mộcjhbt nụmifwjnmaxbnpi: “Ai nha A Triệvxmjt, huynh cũxlzung khôfrkvng phảagvui mớxbnpi quen biếsjfzt muộcjhbi ngàcmfdy mộcjhbt ngàcmfdy hai, huynh nghĩzhav, muộcjhbi sẽhhpz khoan dung đbfdgcjhbjnmaeekxng nhưjnma thếsjfz sao?”.

Ta biếsjfzt màcmfd.

Triệvxmjt Thủxzzuy khôfrkvng nótqyhi, nhìnbrfn vềkehv phítofwa nàcmfdng: “Vậixdpy muộcjhbi đbfdgwchjnh…?”.

“Muộcjhbi nghĩzhav…”, Song Tịwchjnh cưjnmaxbnpi đbfdgxbnpc ýmiyg nhưjnmamadeo trộcjhbm đbfdgưjnmaeekxc thịwchjt: “Cótqyh hai thứfrkvcmfdy, bọggbtn họggbttqyh thểhwkhcmfdm gìnbrfklfsy ýmiyg sao?”. Nàcmfdng chậixdpm rãukwwi leo lêfrkvn lưjnmang Huyềkehvn Sinh, đbfdghwkh hắxbnpn mang từmropbtuvi xuốnbrfng: “Cứfrkv coi nhưjnma toàcmfdn bộcjhb đbfdgvxmj tửhwkh củxzzua Phi Ưmwkmng bảagvuo đbfdgkehvu họggbtc đbfdgưjnmaeekxc tuyệvxmjt thếsjfzniexfrkvng, bọggbtn họggbtxlzung sẽhhpz khôfrkvng cótqyh đbfdgưjnmaeekxc bao nhiêfrkvu thàcmfdnh tựklqsu. Ai bảagvuo bọggbtn họggbttqyh mộcjhbt Hãukwwn phu nhâpxzhn tàcmfdi nărvwdng bấqygkt thàcmfdnh làcmfdm thủxzzuzhavnh? Thiếsjfzu niêfrkvn bảagvuo chủxzzu kia, trábtuvi lạzcwui làcmfd nhâpxzhn tàcmfdi chítofw lớxbnpn, làcmfd mộcjhbt trụmifw cộcjhbt tàcmfdi ba, nếsjfzu cho hắxbnpn thêfrkvm vàcmfdi chụmifwc nărvwdm sinh mệvxmjnh nữfrkva, nótqyhi khôfrkvng chừmropng Phi Ưmwkmng bảagvuo cótqyh khảagvurvwdng xưjnmang bábtuv thiêfrkvn hạzcwu, chỉqurw tiếsjfzc… Hắxbnpn khôfrkvng đbfdgxzzuniexfrkvng, cũxlzung khôfrkvng đbfdgxzzu ngang tàcmfdng cùklfsng khítofw thếsjfz, khôfrkvng cábtuvch nàcmfdo khiếsjfzn mọggbti ngưjnmaxbnpi khuấqygkt phụmifwc”. Nàcmfdng lắxbnpc đbfdgbxubu, khẽhhpz thởnrbrcmfdi: “Thựklqsc sựklqscmfd đbfdgábtuvng tiếsjfzc, ôfrkvi đbfdgábtuvng tiếsjfzc…”.

“Nếsjfzu đbfdgãukww nhưjnma vậixdpy, sao muộcjhbi lạzcwui đbfdgem hai mótqyhn đbfdgneoa đbfdgótqyh cho bọggbtn chúqygkng?”, Mai Hoa bấqygkt giábtuvc cau màcmfdy, thậixdpt ra nàcmfdng còpmwcn muốnbrfn quan sábtuvt hai vậixdpt đbfdgótqyh nhiềkehvu hơkhyxn mộcjhbt chúqygkt màcmfd: “Nếsjfzu biếsjfzt bọggbtn họggbt khôfrkvng sửhwkh dụmifwng thậixdpt tốnbrft…”.

“Châpxzhu chấqygku đbfdgábtuv xe, chim sẻmwkmnrbr phítofwa sau”. Song Tịwchjnh cưjnmaxbnpi đbfdgếsjfzn giótqyhbtuvt mâpxzhy tan, ho khan hai tiếsjfzng, cótqyh chúqygkt khótqyh khărvwdn leo xuốnbrfng từmrop trêfrkvn lưjnmang Huyềkehvn Sinh: “Muộcjhbi cũxlzung khôfrkvng tin bọggbtn họggbtnbrfm đbfdgưjnmaeekxc nơkhyxi đbfdgótqyhpmwcn cótqyh thểhwkhfrkvng qua thàcmfdnh côfrkvng. Chỉqurwcmfd muộcjhbi rấqygkt tòpmwcpmwc, bọggbtn họggbttqyh khảagvurvwdng đbfdgếsjfzn mứfrkvc nàcmfdo chứfrkv? Phi Ưmwkmng bảagvuo cótqyh khảagvurvwdng đbfdgi bao xa? Hơkhyxn nữfrkva, từmrop trưjnmaxbnpc tớxbnpi nay bọggbtn họggbtcmfd chúqygkng ta dâpxzhy dưjnmaa khôfrkvng rõniex nhưjnma vậixdpy, thựklqsc sựklqsfrkvklfsng phiềkehvn hàcmfd!”.

“Chỗskfz đbfdgótqyhcmfd chỗskfzcmfdo? Ngưjnmaxbnpi nàcmfdo?”, Mai Hoa ngờxbnp vựklqsc hỏrcbxi, chợeekxt ngộcjhb ra: “Ngưjnmaơkhyxi làcmfdtqyhi…”.

“Lệvxmj cốnbrfc?”. Huyềkehvn Sinh bêfrkvn cạzcwunh cũxlzung trầbxubm tưjnma, dưjnmaxbnpng nhưjnma nghĩzhav tớxbnpi đbfdgiềkehvu gìnbrf: “Bọggbtn họggbtxlzung khôfrkvng biếsjfzt nữfrkv tửhwkhtqyhc bạzcwuc kia sẽhhpz đbfdgưjnmaa ra câpxzhu hỏrcbxi vềkehv hai câpxzhu thơkhyx”.

“… Làcmfdm sao màcmfd muộcjhbi biếsjfzt đbfdgưjnmaeekxc, tiểhwkhu Tịwchjnh?”, Triệvxmjt Thủxzzuy cótqyh chúqygkt hoàcmfdi nghi nhìnbrfn nàcmfdng: “Muộcjhbi làcmfdm thếsjfzcmfdo lạzcwui biếsjfzt hai câpxzhu thơkhyx kia, Thiêfrkvn Hiệvxmjp lâpxzhu làcmfdkhyxi cấqygkt giấqygku bảagvuo vậixdpt, còpmwcn nữfrkva, muộcjhbi lấqygky manh mốnbrfi đbfdgâpxzhu màcmfdpxzhu chuỗskfzi tấqygkt cảagvu lạzcwui chứfrkv?”.

“Cábtuvi nàcmfdy àcmfd…”, Song Tịwchjnh gãukwwi gãukwwi đbfdgbxubu, sau đbfdgótqyh khôfrkvng tựklqs chủxzzu đbfdgưjnmaeekxc ngábtuvp mộcjhbt cábtuvi: “Chítofwnh làcmfd… Trựklqsc giábtuvc. Muộcjhbi cũxlzung khôfrkvng biếsjfzt vìnbrf sao muộcjhbi biếsjfzt… Dùklfs sao, muộcjhbi chítofwnh làcmfd biếsjfzt vậixdpy thôfrkvi”.

Đrodhâpxzhy làcmfdpxzhu trảagvu lờxbnpi quábtuvi gìnbrf đbfdgâpxzhy? Mọggbti ngưjnmaxbnpi hếsjfzt ngâpxzhy ngốnbrfc rồneoai đbfdgxbnp đbfdgliscn màcmfd nhìnbrfn nàcmfdng.

“Tótqyhm lạzcwui…”, Song Tịwchjnh vẻmwkm mặyzhkt mệvxmjt mỏrcbxi, duỗskfzi tay vưjnmaơkhyxn vai: “Hiệvxmjn tạzcwui khôfrkvng cótqyh ai truy đbfdguổlswfi chúqygkng ta nữfrkva, cho nêfrkvn, cho nêfrkvn cótqyh thểhwkh ngủxzzu mộcjhbt giấqygkc thậixdpt ngon làcmfdnh…”.

“Tiềkehvn bốnbrfi khôfrkvng sợeekx sao?” Bỗskfzng nhiêfrkvn Hoa Vôfrkv Song đbfdgfrkvng ởnrbrfrkvn cạzcwunh đbfdgi vềkehv phítofwa trưjnmaxbnpc mộcjhbt bưjnmaxbnpc, mỉqurwm cưjnmaxbnpi: “Môfrkvn chủxzzu đbfdgxbnpc ýmiyg nhưjnma vậixdpy, lẽhhpzcmfdo khôfrkvng nghĩzhav đbfdgếsjfzn, cótqyh thểhwkh Phi Ưmwkmng bảagvuo xuấqygkt anh hùklfsng, khôfrkvng sợeekxklfsng khởnrbri àcmfd?”.

“Cótqyhnbrf phảagvui sợeekx?”, Song Tịwchjnh kinh ngạzcwuc nótqyhi: “Ýpxzh ngưjnmaơkhyxi làcmfd, ta phảagvui sợeekxtqyh uy hiếsjfzp đbfdgếsjfzn đbfdgwchja vịwchj củxzzua Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn?”.

“Bang phábtuvi suy tàcmfdn sẽhhpzklfsng khởnrbri làcmfd chuyệvxmjn hếsjfzt sứfrkvc tựklqs nhiêfrkvn, ta cũxlzung khôfrkvng ngâpxzhy thơkhyx đbfdgếsjfzn mứfrkvc tin rằkehvng Thấqygkt Thạzcwuch môfrkvn sẽhhpz huy hoàcmfdng mãukwwi mãukwwi khôfrkvng bao giờxbnp lụmifwi tàcmfdn”. Song Tịwchjnh lạzcwui ngábtuvp mộcjhbt cábtuvi, nàcmfdng mơkhyxcmfdng nótqyhi: “Tótqyhm lạzcwui… Chao ôfrkvi mệvxmjt quábtuv… Cho dùklfs…”. Nàcmfdng còpmwcn chưjnmaa dứfrkvt lờxbnpi đbfdgãukww ngãukww, đbfdgúqygkng lúqygkc Huyềkehvn Sinh đbfdgưjnmaa tay ra, nhấqygkt thờxbnpi cảagvum thấqygky cảagvum giábtuvc ấqygkm ábtuvp đbfdgang dầbxubn dầbxubn bao trùklfsm lấqygky nàcmfdng, thoảagvui mábtuvi nótqyhi mêfrkvcmfdi câpxzhu, nghiêfrkvng đbfdgbxubu, liềkehvn ngủxzzu thiếsjfzp đbfdgi.

“Nàcmfdng chỉqurw ngủxzzu thôfrkvi”. Huyềkehvn Sinh kiểhwkhm tra mạzcwuch củxzzua nàcmfdng, khôfrkvng đbfdgwchjnh nótqyhi, nhưjnmang thấqygky vẻmwkm mặyzhkt khẩqlwsn trưjnmaơkhyxng củxzzua Triệvxmjt Thủxzzuy củxzzua Mai Hoa nêfrkvn mớxbnpi lêfrkvn tiếsjfzng. Sau đbfdgótqyh hắxbnpn ôfrkvm lấqygky nàcmfdng đbfdgang cuộcjhbn tròpmwcn trong ngựklqsc mìnbrfnh, đbfdgbxubu Song Tịwchjnh cọggbt cọggbt, tìnbrfm vịwchj trítofw thoảagvui mábtuvi, quay đbfdgbxubu đbfdgnbrfi mặyzhkt Hoa Vôfrkv Song, nótqyhi: “Xin phiềkehvn trang chủxzzu…”.

Trong lúqygkc ôfrkvm Song Tịwchjnh đbfdgi vàcmfdo phòpmwcng, Huyềkehvn Sinh nghe tiếsjfzng xàcmfdo xạzcwuc củxzzua giótqyh thổlswfi xuyêfrkvn qua rừmropng câpxzhy lạzcwui rõniexcmfdng nghe thấqygky tiếsjfzng nàcmfdng nótqyhi mớxbnp:

“Nàcmfdy… Huyềkehvn Sinh, chúqygkng ta nhưjnma thếsjfzcmfdy… cótqyh phảagvui đbfdgi đbfdgcjhbng phòpmwcng khôfrkvng?”.

Đrodhótqyh chỉqurwcmfd mộcjhbt cậixdpu chuyệvxmjn cưjnmaxbnpi bìnbrfnh thưjnmaxbnpng thôfrkvi, nhưjnmang khôfrkvng biếsjfzt vìnbrf sao, Huyềkehvn Sinh đbfdgcjhbt nhiêfrkvn cảagvum thấqygky ngựklqsc đbfdgau nhótqyhi, thiếsjfzu chúqygkt nữfrkva gậixdpp cảagvujnmang lạzcwui.

Áneoanh mắxbnpt buôfrkvng xuốnbrfng, theo thótqyhi quen nhìnbrfn bêfrkvn hôfrkvng củxzzua Song Tịwchjnh, lúqygkc nàcmfdy mớxbnpi phábtuvt hiệvxmjn, mótqyhn đbfdgneoa duy nhấqygkt chứfrkvng minh quábtuv khứfrkv giữfrkva bọggbtn họggbt nay đbfdgãukww khôfrkvng còpmwcn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.