Nguyệt Mãn Không Sơn Hoa Mãn Thiên

Quyển 1-Chương 18 : Lê Hoa cốc. Gia trang sâu thẳm giữa tầng mây (4)

    trước sau   
Edit: Thủnumyy Thanh

Beta: Ely

cqoz…t!!!!!!!!! Kẹoakn….t!!!!!!!!

Giữregua thâcqozm sơaglgn hoang vắuwufng chỉyhpl vang vọxlffng nhữregung thanh âcqozm nhưaglg vậrriky. Bốxlffn ngưaglgfjnmi nícqozn thởzmeh di chuyểlyotn cẩielln thậrrikn trêxvwhn chiếvldmc cầfigau gỗkdcy đndieãjaozrjvamjrdt. Thỉyhplnh thoảgtrung lạhnnki cófjnmndiei tấylxmm vámjrdn gỗkdcy bịcncx giẫnubjm lêxvwhn màndieaglgi xuốxlffng va phảgtrui vámjrdch núlnxwi sâcqozu khônryung thấylxmy đndieámjrdy, tạhnnko ra nhữregung tiếvldmng ầfigam ầfigam trong chốxlffc lámjrdt.

Đielli hồhtvci lâcqozu bọxlffn họxlff mớndiei phámjrdt hiệrjvan rằlyotng câcqozy cầfigau gỗkdcyndiey khônryung phảgtrui dàndiei bìfjnmnh thưaglgfjnmng. Ngoảgtrunh đndiefigau nhìfjnmn lạhnnki thâcqozn cầfigau phícqoza sau đndieãjaoz bịcncxaglgơaglgng trắuwufng che phủnumy, trong khi phícqoza trưaglgndiec chỉyhplndie mộeoxqt tầfigang khófjnmi mỏgdnnng lưaglgnubjn lờfjnm. Khoảgtrung giữregua cầfigau do khônryung bịcncxmjrdch núlnxwi che chắuwufn nêxvwhn ámjrdnh nắuwufng mặtasdt trờfjnmi rọxlffi tớndiei đndieâcqozy làndiem sámjrdng cảgtru mộeoxqt khônryung gian mêxvwhnh mônryung. Khung cảgtrunh đndieófjnmndiem cảgtru bốxlffn ngưaglgfjnmi họxlfffjnmylxmng thẳnubjng quámjrdndiefjnmng đndieếvldmn nỗkdcyi toàndien thâcqozn đndiefigay mồhtvcnryui.

“Rốxlfft cuộeoxqc làndie khi nàndieo mớndiei đndieếvldmn đndieâcqozy chứyhpl…?”, Triệrjvat Thủnumyy vẫnubjn nhưaglgrjvandie lẩiellm bẩiellm than thởzmeh. Bụgsvmng hắuwufn quảgtru thậrrikt làndie đndieãjaoz phámjrdt ra âcqozm thanh ùnoomng ụgsvmc. Tiếvldmng kêxvwhu đndieófjnm vang lêxvwhn giữregua vámjrdch núlnxwi yêxvwhn ắuwufng khônryung tiếvldmng đndieeoxqng trởzmehxvwhn đndietasdc biệrjvat vang dộeoxqi.


“Làndiem ơaglgn đndiei, bụgsvmng củnumya ngưaglgơaglgi thậrrikt quámjrdndiefigam ĩkshl!”, phícqoza sau cámjrdch hắuwufn khônryung xa Mai Hoa trợnubjn mắuwuft oámjrdn giậrrikn.

“Ta cófjnm thểlyot khốxlffng chếvldm đndieưaglgnubjc sao? Hảgtru? Ta đndieófjnmi sắuwufp chếvldmt rồhtvci đndieâcqozy!” ,Triệrjvat Thủnumyy bựhtvcc bộeoxqi quay đndiefigau lạhnnki hậrrikm hựhtvcc nófjnmi, chéhrlkp miệrjvang mộeoxqt cámjrdch hốxlffi hậrrikn: “Điellámjrdng ra nêxvwhn ăylxmn trưaglgndiec khi qua cầfigau mớndiei phảgtrui”.

“Mônryun chủnumy, ngưaglgơaglgi còeoxqn cófjnm thểlyot chịcncxu đndieưaglgnubjc khônryung?”, Phícqoza sau truyềgqlnn đndieếvldmn thanh âcqozm củnumya Huyềgqlnn Sinh mang theo chúlnxwt lo lắuwufng. Hắuwufn nhìfjnmn vềgqln phícqoza trưaglgndiec thấylxmy Song Tịcncxnh khom ngưaglgfjnmi nắuwufm chặtasdt hai bêxvwhn dâcqozy cầfigau, cófjnm phầfigan khônryung yêxvwhn lòeoxqng nhìfjnmn nàndieng.

“Ta khônryung sao…”, Song Tịcncxnh khônryung xoay ngưaglgfjnmi lạhnnki màndie khoámjrdt khoámjrdt tay. Ta kỳmcxi thựhtvcc còeoxqn rấylxmt muốxlffn dùnoomng lựhtvcc đndieung đndieưaglga trámjrdi phảgtrui cho câcqozy cầfigau lắuwufc lưaglg chơaglgi… Lòeoxqng nàndieng dấylxmy lêxvwhn mộeoxqt nỗkdcyi xúlnxwc đndieeoxqng khi phảgtrui nhẫnubjn nhịcncxn khônryung thểlyotndiem nhưaglg vậrriky.

“Chắuwufc khônryung còeoxqn xa nữregua, Mônryun chủnumy gắuwufng kiêxvwhn trìfjnm mộeoxqt chúlnxwt nữregua…”. Cho dùnoom đndieãjaoz đndiehtvcng hàndienh hơaglgn mưaglgfjnmi ngàndiey nhưaglgng Huyềgqlnn Sinh đndiexlffi vớndiei nữregu tửzrjq nhỏgdnnhrlkndiey vẫnubjn khônryung giảgtrum bớndiet chúlnxwt nàndieo ámjrdy námjrdy.

fjnmnh thưaglgfjnmng ngưaglgfjnmi con gámjrdi nàndiey luônryun nófjnmi nhữregung lờfjnmi khiếvldmn cho hắuwufn khônryung nhịcncxn đndieưaglgnubjc muốxlffn đndieem nàndieng đndieámjrd bay đndiei. Nhưaglgng mỗkdcyi khi thấylxmy gưaglgơaglgng mặtasdt támjrdi nhợnubjt ấylxmy gấylxmp rúlnxwt lêxvwhn đndieưaglgfjnmng lámjrdnh nạhnnkn cùnoomng bọxlffn họxlffndie khônryung chúlnxwt oámjrdn thámjrdn thìfjnm nỗkdcyi xófjnmt xa lẫnubjn ámjrdy námjrdy vẫnubjn tràndien ngậrrikp lòeoxqng hắuwufn. Thậrrikm chícqoz hắuwufn còeoxqn thầfigam ưaglgndiec mong cho nàndieng cófjnm thểlyot nhanh chófjnmng khỏgdnne mạhnnknh.

Nếvldmu nhưaglg sau nàndiey, nàndieng đndiexlffi vớndiei hắuwufn cófjnm đndieiềgqlnu thỉyhplnh cầfigau, hắuwufn nhấylxmt đndiecncxnh sẽnubj đndieámjrdp ứyhplng khônryung chúlnxwt do dựhtvc.

Điellưaglgơaglgng nhiêxvwhn làndie ngoạhnnki trừfnofmjrdi gìfjnmndie: “Huyềgqlnn Sinh, hãjaozy đndielyot cho ta nhìfjnmn vếvldmt thưaglgơaglgng trêxvwhn đndieùnoomi huynh xem đndieãjaoz khỏgdnni hay chưaglga”. Hoặtasdc làndie “Chúlnxwng ta thi cởzmehi bỏgdnn y phụgsvmc xem ai thắuwufng”, linh tinh cámjrdc loạhnnki yêxvwhu cầfigau…..

Hắuwufn néhrlkn ýdlxkaglgfjnmi trêxvwhn khuônryun mặtasdt, tiếvldmp tụgsvmc cẩielln thậrrikn từfnofng li mộeoxqt bưaglgndiec tớndiei.

ndieo ngờfjnm, bỗkdcyng nhiêxvwhn tấylxmm vámjrdn gỗkdcyaglgndiei châcqozn Song Tịcncxnh đndieeoxqt nhiêxvwhn vỡyhpl toámjrdc!

Khi nàndieng còeoxqn chưaglga kịcncxp phảgtrun ứyhplng thìfjnm hai ba tấylxmm vámjrdn gỗkdcyzmeh phícqoza trưaglgndiec vàndie sau đndieãjaoz theo đndieófjnmndieaglgi xuốxlffng. Song Tịcncxnh theo phảgtrun xạhnnk nắuwufm đndieưaglgnubjc dâcqozy thừfnofng hai bêxvwhn cầfigau, nhưaglgng sợnubji dâcqozy nàndiey vốxlffn đndieãjaoz bịcncx mụgsvmc từfnofcqozu, chỉyhpl kiêxvwhn trìfjnm đndieưaglgnubjc giâcqozy lámjrdt sau đndieófjnm liềgqlnn xuấylxmt hiệrjvan dấylxmu hiệrjvau củnumya đndieyhplt đndieoạhnnkn!!

!!!

Song Tịcncxnh cắuwufn răylxmng chốxlffng đndieyhpl, thâcqozn thểlyot củnumya nàndieng treo lơaglg lửzrjqng giữregua khônryung trung. Mấylxmy tấylxmm vámjrdn gỗkdcy đndieãjaoz sớndiem rơaglgi vàndieo thâcqozm cốxlffc. Nếvldmu tay mìfjnmnh giữregu đndieưaglgnubjc hai sợnubji dâcqozy, nhấylxmt đndiecncxnh sẽnubj nhanh hơaglgn tốxlffc đndieeoxqcqozy đndieyhplt, nhưaglg vậrriky Huyềgqlnn Sinh ởzmeh phícqoza sau…


“Mônryun chủnumy!”, Huyềgqlnn Sinh lao tớndiei nhưaglg giófjnm, trựhtvcc tiếvldmp xônryung thẳnubjng đndieếvldmn!

Vừfnofa nhìfjnmn thấylxmy tay Song Tịcncxnh đndiecncxnh kéhrlko sợnubji dâcqozy sắuwufp bịcncx đndieyhplt xuốxlffng, Huyềgqlnn Sịcncxnh khẽnubj quámjrdt mộeoxqt tiếvldmng sau đndieófjnm ra sứyhplc hưaglgndieng vềgqln phícqoza nàndieng phófjnmng tớndiei.

“Cốxlff chịcncxu đndiehtvcng mộeoxqt chúlnxwt!”, Hai tay hắuwufn kéhrlko Song Tịcncxnh, nhấylxmn mũrjvai châcqozn mộeoxqt cámjrdi, ônryum lấylxmy Song Tịcncxnh lao vềgqln phícqoza trưaglgndiec.

Bụgsvmc! Sợnubji dâcqozy đndiefigau cầfigau phícqoza sau bọxlffn họxlff lậrrikp tứyhplc đndieyhplt tung!

Mộeoxqt tràndieng thanh âcqozm răylxmng rắuwufc kéhrlko dàndiei vang vọxlffng trong sơaglgn cốxlffc. Cámjrdc tấylxmm vámjrdn gỗkdcy thi nhau vỡyhplmjrdt rơaglgi xuốxlffng bêxvwhn dưaglgndiei.

“Chuyệrjvan gìfjnm vậrriky?”, Triệrjvat Thủnumyy vàndie Mai Hoa ởzmeh phícqoza trưaglgndiec đndiehtvcng thờfjnmi quay đndiefigau, lạhnnki thấylxmy Huyềgqlnn Sinh thụgsvmc mạhnnkng lao vềgqln phícqoza bọxlffn họxlff.

“A cha!”, Mũrjvai củnumya Triệrjvat Thủnumyy bịcncx Mai Hoa xônryu trúlnxwng vônryunoomng đndieau nhứyhplc. Nhưaglgng hắuwufn chưaglga kịcncxp phảgtrun ứyhplng thìfjnm lạhnnki thấylxmy ởzmeh phícqoza sau Mai Hoa cófjnmfjnm đndieófjnmrrikp tớndiei. Chícqoznh làndie Huyềgqlnn Sinh ônryum Song Tịcncxnh, lấylxmy đndieãjaoz đndiehnnkp vàndieo mặtasdt cầfigau đndieang sụgsvmp xuốxlffng màndieaglgndieng hai ngưaglgfjnmi trưaglgndiec mặtasdt đndieâcqozm sầfigam vàndieo.

“A…!”, Mai Hoa đndieau đndieếvldmn mứyhplc gàndieo to lêxvwhn. Triệrjvat Thủnumyy ởzmeh trưaglgndiec nàndieng cũrjvang kêxvwhu lêxvwhn mộeoxqt tiếvldmng đndieau đndiendien. Huyềgqlnn Sinh thìfjnm tay ônryum chặtasdt Song Tịcncxnh trong lòeoxqng còeoxqn Song Tịcncxnh đndieưaglgơaglgng nhiêxvwhn cũrjvang khônryung muốxlffn bịcncx rớndiet lạhnnki phícqoza sau nêxvwhn dùnoomng tứyhpl chi quấylxmn lấylxmy hắuwufn.

Chỉyhpl thấylxmy bốxlffn ngưaglgfjnmi quấylxmn lấylxmy nhau tạhnnko thàndienh mộeoxqt quảgtru cầfigau thịcncxt thựhtvcc to lớndien hưaglgndieng phícqoza cầfigau bêxvwhn kia nhanh chófjnmng lao tớndiei.

“Nắuwufm chắuwufc!”, Vừfnofa nhìfjnmn thấylxmy khônryung cófjnmmjrdch nàndieo đndielyot đndieếvldmn bờfjnmxvwhn kia, màndiecqozu cầfigau gỗkdcyaglgndiei châcqozn đndieãjaozaglgi xuốxlffng, Hoa Mai kêxvwhu to mộeoxqt tiếvldmng. Nàndieng vung tay trámjrdi lêxvwhn, tứyhplc thìfjnm mấylxmy sợnubji chỉyhpl bạhnnkc từfnof trong tay nàndieng bay ra quấylxmn chặtasdt mộeoxqt gốxlffc câcqozy tùnoomng giàndie mọxlffc ởzmehmjrdt vámjrdch núlnxwi.

Trong khoảgtrunh khắuwufc, cảgtru bốxlffn ngưaglgfjnmi đndiegqlnu cảgtrum thấylxmy thâcqozn thểlyotfjnmnh ngưaglgng lạhnnki giữregua khônryung trung, sau đndieófjnm lạhnnki lậrrikp tứyhplc rơaglgi xuốxlffng!

Trong giâcqozy phúlnxwt đndieófjnm thâcqozn ngưaglgfjnmi lơaglg lửzrjqng giữregua khônryung trung, nếvldmu khônryung phảgtrui nhờfjnm Mai Hoa nhanh tay vung ngâcqozn tuyếvldmn ra thìfjnm chỉyhpl e bọxlffn họxlff đndieãjaoz sớndiem rơaglgi vàndieo thâcqozm cốxlffc.

Huyềgqlnn Sinh ngẩiellng đndiefigau lêxvwhn nhìfjnmn thấylxmy càndienh câcqozy kia bịcncxhrlko càndieng ngàndiey càndieng cong, tựhtvca nhưaglg bấylxmt cứyhpllnxwc nàndieo cũrjvang cófjnm thểlyot gẫnubjy xuônryung. Hắuwufn cúlnxwi đndiefigau nhìfjnmn Song Tịcncxnh trong lòeoxqng, chỉyhpl thấylxmy nàndieng cũrjvang ngẩielln ngưaglgfjnmi nhìfjnmn lêxvwhn nhưaglgng khófjnme miệrjvang nhưaglgielln chứyhpla mộeoxqt nụgsvmaglgfjnmi.


Bỗkdcyng nhiêxvwhn, càndienh câcqozy kia chợnubjt khônryung bịcncx cong xuốxlffng nữregua. Cảgtru bốxlffn ngưaglgfjnmi mặtasdt biếvldmn sắuwufc. Trong lúlnxwc bọxlffn họxlff vẫnubjn chưaglga biếvldmt phảgtrun ứyhplng ra sao thìfjnmndienh câcqozy kia bậrrikt mạhnnknh lêxvwhn thoắuwuft cámjrdi đndieielly bọxlffn họxlffxvwhn cao.

“Oa a a a …”, tiếvldmng la héhrlkt củnumya Triệrjvat Thủnumyy vang khắuwufp trờfjnmi xanh.

Bọxlffn họxlff khônryung ngừfnofng màndie bay lêxvwhn, Triệrjvat Thủnumyy hai mắuwuft mởzmeh to, chỉyhpl thấylxmy…

Mộeoxqt con chim màndieu trắuwufng nhỏgdnn đndieang nhàndien nhãjaoz bay giữregua bầfigau trờfjnmi đndieeoxqt nhiêxvwhn nhìfjnmn thấylxmy từfnof phícqoza dưaglgndiei cófjnm mộeoxqt quảgtru cầfigau thịcncxt đndieang bứyhplc tớndiei gầfigan. Chim nhỏgdnn ngẩielln ra trong giâcqozy lámjrdt, sau đndieófjnm ngay lậrrikp tứyhplc vộeoxqi vàndieng giưaglgơaglgng cámjrdnh bay đndiei.

Thậrrikt hếvldmt chỗkdcyfjnmi… vìfjnm sao nhìfjnmn thấylxmy lạhnnki khônryung phảgtrui làndie mộeoxqt cao thủnumyielln sâcqozu trong núlnxwi chứyhpl?

Hắuwufn còeoxqn chưaglga kịcncxp cảgtrum thámjrdn, lạhnnki cảgtrum thấylxmy thâcqozn thểlyot đndieang cấylxmp tốxlffc rơaglgi xuốxlffng!

“Nắuwufm chặtasdt ta!!!”, Mai Hoa lớndien tiếvldmng gàndieo to. Ngâcqozn tuyếvldmn trong tay nàndieng còeoxqn chưaglga bịcncx đndieyhplt, bọxlffn họxlff vẫnubjn cófjnm thểlyot đndieưaglgnubjc cứyhplu!

Ba ngưaglgfjnmi kia vộeoxqi vàndieng ônryum chặtasdt lấylxmy nàndieng. Cảgtrunh sắuwufc xung quanh bọxlffn họxlfflnxwc nàndiey chợnubjt nhưaglg đndiegqlnu biếvldmn thàndienh mộeoxqt màndieu hỗkdcyn loạhnnkn.

lnxwt!

Ngâcqozn tuyếvldmn trong tay Mai Hoa quấylxmn vàndieo càndienh câcqozy khiếvldmn nófjnm bịcncx cong thàndienh hìfjnmnh vòeoxqng cung, kịcncxp thờfjnmi giữregu đndieưaglgnubjc bọxlffn họxlff trong chớndiep mắuwuft.

“Phùnoom!”, Mộeoxqt đndieámjrdm ngưaglgfjnmi toàndien thâcqozn đndiefigay mồhtvcnryui lạhnnknh, đndiegqlnu kinh hãjaozi nhìfjnmn đndieoạhnnkn càndienh câcqozy liêxvwhn tụgsvmc bịcncxhrlko cong.

Mai Hoa ởzmeh phícqoza trêxvwhn cùnoomng, toàndien bộeoxqmjrdnh tay vàndieeoxqng bàndien tay đndiegqlnu bịcncx sợnubji kim loạhnnki cứyhpla thưaglgơaglgng, cófjnm tia mámjrdu cựhtvcc nhỏgdnn dọxlffc theo cámjrdnh tay nàndieng màndie chậrrikm rãjaozi chảgtruy xuốxlffng. Ôiellm chặtasdt bảgtru vai nàndieng chícqoznh làndie Triệrjvat Thủnumyy, hônryung củnumya hắuwufn bịcncx Huyềgqlnn Sinh dùnoomng mộeoxqt tưaglg thếvldm cựhtvcc kìfjnm mậrrikp mờfjnm ônryum lấylxmy. Trong khi đndieófjnm Song Tịcncxnh bịcncx kẹoaknp giữregua hai ngưaglgfjnmi bọxlffn họxlff, mắuwuft mởzmeh to nhìfjnmn bêxvwhn trámjrdi mộeoxqt chúlnxwt, bêxvwhn phảgtrui mộeoxqt chúlnxwt, cófjnm đndieiểlyotm lo lắuwufng nhìfjnmn sợnubji trong tay Mai Hoa.

“Nàndiey… Dâcqozy nàndiey củnumya ngưaglgơaglgi… Tốxlfft nhấylxmt làndiexvwhn chắuwufc chắuwufn mộeoxqt chúlnxwt…”, sắuwufc mặtasdt Triệrjvat Thủnumyy támjrdi nhợnubjt nhìfjnmn sợnubji dâcqozy trong veo loang loámjrdng sắuwufc bạhnnkc kia.


“Rúlnxwt lạhnnki lờfjnmi ngưaglgfjnmi vừfnofa nófjnmi đndiei”, Mai Hoa cắuwufn răylxmng nófjnmi, chỉyhpl cảgtrum thấylxmy cámjrdnh tay củnumya mìfjnmnh nhưaglg sắuwufp bịcncxhrlko đndieyhplt. Trọxlffng lưaglgnubjng củnumya ba ngưaglgfjnmi đndieang quấylxmn lấylxmy nàndieng khiếvldmn nàndieng khônryung ngừfnofng bịcncxhrlko xuốxlffng, nhưaglgng nàndieng vẫnubjn gắuwufng mỉyhplm cưaglgfjnmi: “Dâcqozy nàndiey dùnoomng vảgtruy… vảgtruy kỳmcxicqozn chếvldm tạhnnko thàndienh… Ngưaglgơaglgi hỏgdnni thửzrjq Song Tịcncxnh… xem cámjrdi nàndiey… cámjrdi nàndiey cófjnm bao nhiêxvwhu chắuwufc chắuwufn?”.

“Cámjrdi nàndiey…”, Song Tịcncxnh đndieang đndiecncxnh trảgtru lờfjnmi, lạhnnki nghe…

ylxmng… rắuwufc!

Mọxlffi ngưaglgfjnmi sửzrjqng sốxlfft.

Bốxlffn cặtasdp mắuwuft đndiehtvcng thờfjnmi nhìfjnmn lêxvwhn phícqoza trêxvwhn…

ndienh câcqozy đndieyhplt gãjaozy.

“A a a a…!!”.

Thờfjnmi đndieiểlyotm mang theo cámjrdi chếvldmt rơaglgi xuốxlffng, Triệrjvat Thủnumyy vẫnubjn khônryung quêxvwhn hưaglgndieng đndieếvldmn Mai Hoa tặtasdng cho nàndieng cặtasdp mắuwuft tràndien ngậrrikp oámjrdn niệrjvam.

“Ngưaglgơaglgi nhìfjnmn ta làndiem cámjrdi gìfjnm?! Điellyhplt cũrjvang khônryung phảgtrui làndie sợnubji dâcqozy tuyếvldmn nha!”, Mai Hoa cũrjvang khônryung quêxvwhn nhìfjnmn hắuwufn rốxlffng lêxvwhn giậrrikn dữregu.

Huyềgqlnn Sinh ônryum Song Tịcncxnh, chỉyhpl thấylxmy gốxlffc câcqozy tùnoomng trưaglgndiec mắuwuft càndieng ngàndiey càndieng xa. Hắuwufn đndieang nghĩkshl khônryung biếvldmt phảgtrui làndiem sao đndielyot nữregu tửzrjq trong lòeoxqng khônryung bịcncx thưaglgơaglgng tổdxgmn thìfjnm lạhnnki thấylxmy đndiefigau mộeoxqt mảgtrunh vảgtrui trắuwufng từfnofmjrdt vámjrdch núlnxwi bay xuốxlffng. Mảgtrunh vảgtrui đndieófjnm nhanh chófjnmng quấylxmn lấylxmy Mai Hoa vàndie Triệrjvat Thủnumyy bêxvwhn cạhnnknh hắuwufn kéhrlko mạhnnknh lêxvwhn.

Hắuwufn vộeoxqi vàndieng đndieưaglga tay vớndiei, cũrjvang túlnxwm đndieưaglgnubjc mảgtrunh vảgtrui trắuwufng đndieófjnm. Nàndieo ngờfjnm vừfnofa phâcqozn tâcqozm thìfjnm Song Tịcncxnh, vốxlffn đndieang ởzmeh trong lòeoxqng hắuwufn, liềgqlnn lậrrikp tứyhplc bịcncx trưaglgnubjt ra rơaglgi xuốxlffng dưaglgndiei.

“Mônryun chủnumy!!”, Huyềgqlnn Sinh kinh hãjaozi vộeoxqi vàndieng vưaglgơaglgn tay tớndiei nhưaglgng đndieãjaoz khônryung kịcncxp nữregua. Khônryung hềgqln nghĩkshl ngợnubji, hắuwufn lậrrikp tứyhplc buônryung mảgtrunh vảgtrui trắuwufng lao vềgqln phícqoza Song Tịcncxnh.

“Huyềgqlnn Sinh, Tiểlyotu Tịcncxnh!!”.

“Huyềgqlnn Sinh! Khônryung…”.

Triệrjvat Thủnumyy vàndie Mai Hoa vốxlffn dĩkshlndiey giờfjnm luônryun khônryung rờfjnmi mắuwuft khỏgdnni hai ngưaglgfjnmi bọxlffn họxlff, đndiehtvcng thờfjnmi la lêxvwhn.

Nhưaglgng thâcqozn ảgtrunh củnumya hai ngưaglgfjnmi đndieãjaozaglgi vàndieo đndieámjrdy cốxlffc dàndiey đndietasdc sưaglgơaglgng mùnoom khófjnmi mỏgdnnng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.