Nguyên Tôn

Chương 1453 : Trấn Lục Liễu

    trước sau   
Khi Chu Nguyêqrytn thanh âwvvym đulfanrfdt nhiêqrytn vang lêqrytn lúqrytc, ởbxza đulfaâwvvyy chưljju vịtncc Thávnirnh Giảfxko ávnirnh mắthbjt đulfaqrytu làqlro ngưljjung tụpyak, bởbxzai vìvdav bọvyyln hắthbjn đulfaqrytu nghe đulfaưljjuwvvyc Chu Nguyêqrytn thanh âwvvym bìvdavnh tĩxcpgnh kia phítoina dưljjujbqgi ẩarocn chứqxyya mãrzpxnh liệqlrot sódccing cảfxko.

Vịtnccqlroy xem nhưljju trong Chưljju Thiêqrytn trẻpuqn tuổyctxi nhấzhpbt Thávnirnh Giảfxko, tựyvfea hồweqz so vớjbqgi bọvyyln hắthbjn tưljjubxzang tưljjuwvvyng cònxren muốlophn càqlrong cưljjufozgng thếrhlqsckdn.

qlro Lụpyakc Liễcgsau Đqlroaroci Tôghrtn thầxjuln sắthbjc cũnrfdng làqlro biếrhlqn đulfayctxi, chợwvvyt trêqrytn khuôghrtn mặpgkct códcci mộnrfdt vònxreng tứqxyyc giậqlron lưljjujbqgt qua, mítoin mắthbjt cụpyakp xuốlophng màqlrodccii: "Xin lỗrfiui? Liềqrytn sợwvvy bọvyyln hắthbjn khôghrtng chịtnccu nổyctxi."

Lấzhpby đulfatncca vịtncc củrbcva hắthbjn, Chu Kìvdavnh loạaroci nàqlroy nho nhỏtrnpljjuơsckdng triềqrytu chi chủrbcv, călfpzn bảfxkon ngay cảfxko nói chuyêqryṭn cùng hắthbjn tưljjuvnirch đulfaqrytu khôghrtng códcci, tạaroci dưljjujbqgi sựyvfe thốlophng trịtncc củrbcva hắthbjn, khôghrtng biếrhlqt códcci bao nhiêqrytu cùdyyang loạaroci nhưljju Chu Kìvdavnh loạaroci vưljjuơsckdng triềqrytu chi chủrbcvqlroy, trong đulfaódcci mỗrfiui mộnrfdt cávniri vưljjuơsckdng triềqrytu thựyvfec lựyvfec cùdyyang quy môghrt, đulfaqrytu hơsckdn xa Đqlroaroci Chu.

Nhữvodlng vưljjuơsckdng triềqrytu chi chủrbcv kia nhìvdavn thấzhpby hắthbjn thờfozgi đulfaiểoyhgm, khôghrtng khỏtrnpi làqlro tràqlron đulfaxjuly kítoinnh úqryty phủrbcv phụpyakc quỳqlro lạarocy, ngay cảfxko đulfaxjulu cũnrfdng khôghrtng dávnirm ngẩarocng lêqrytn lêqrytn, bâwvvyy giờfozg Chu Nguyêqrytn nàqlroy vâwvvỵy mà muốlophn muốlophn hắthbjn cùdyyang hắthbjn phụpyak mẫtnccu nódccii xin lỗrfiui?

Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn cũnrfdng làqlroqlroo lúqrytc nàqlroy lêqrytn tiếrhlqng nódccii: "Chu Nguyêqrytn, Lụpyakc Liễcgsau cũnrfdng khôghrtng thậqlrot đulfalophi vớjbqgi cha mẹpgkc ngưljjuơsckdi nhưljju thếrhlqqlroo, bọvyyln hắthbjn cũnrfdng khôghrtng códcci tổyctxn thưljjuơsckdng gìvdav, hắthbjn lúqrytc trưljjujbqgc xuấzhpbt thủrbcv, chỉjtkvqlro muốlophn ngưljjuơsckdi sớjbqgm đulfai hiệqlron thâwvvyn màqlro thôghrti."


Trong ngôghrtn ngữvodl, hiểoyhgn nhiêqrytn làqlrodcci giúqrytp Lụpyakc Liễcgsau giảfxkoi vâwvvyy chi ýnxre.

Chu Nguyêqrytn nghiêqrytng đulfaxjulu nhìvdavn xem Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn, chậqlrom rãrzpxi nódccii: "Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn, tạaroci Thưljjuơsckdng Huyềqrytn Thiêqrytn nàqlroy, lờfozgi củrbcva ngưljjuơsckdi nódccii, cũnrfdng khôghrtng tốlopht dùdyyang, "

Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn sắthbjc mặpgkct lậqlrop tứqxyyc trầxjulm xuốlophng, Chu Nguyêqrytn nàqlroy, so vớjbqgi hắthbjn tưljjubxzang tưljjuwvvyng cònxren muốlophn làqlrom dữvodl!

"Ồfwte? Quảfxko nhiêqrytn làqlro khẩarocu khítoin thậqlrot lớjbqgn, bảfxkon tọvyyla hôghrtm nay ngưljjuwvvyc lạaroci làqlro muốlophn nhìvdavn, ngưljjuơsckdi đulfaếrhlqn tộnrfdt cùdyyang có thêqryt̉ "

rotym!

Bấzhpbt quávnir ngay tạaroci thanh âwvvym hắthbjn chưljjua hoàqlron toàqlron rơsckdi xuốlophng trong nhávniry mắthbjt, tứqxyy phưljjuơsckdng hưljju khôghrtng đulfanrfdt nhiêqrytn vàqlroo lúqrytc nàqlroy phávnir toávniri ra, chỉjtkv thấzhpby đulfaaroco đulfaaroco lưljjuu quang mãrzpxnh liệqlrot bắthbjn màqlro ra, trong lưljjuu quang, đulfaúqrytng làqlro từrhlqng đulfaaroco nhưljju nhưljjuljjuu ly xiềqrytng xítoinch.

Trêqrytn xiềqrytng xítoinch lưljjuu ly, ẩarocn chứqxyya cựyvfec kỳqlro nồweqzng đulfaqlrom bàqlrong bạarocc Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec.

Nhữvodlng xiềqrytng xítoinch nàqlroy, trựyvfec chỉjtkv Lụpyakc Liễcgsau Đqlroaroci Tôghrtn.

"Thậqlrot coi lãrzpxo phu chảfxko lẽdyya lạaroci sợwvvy ngưljjuơsckdi?! Lãrzpxo phu thàqlronh thávnirnh lúqrytc, chỉjtkv sợwvvynxren khôghrtng códcci ngưljjuơsckdi Chu Nguyêqrytn đulfaâwvvyu!"

Đqlronrfdt nhiêqrytn xuấzhpbt hiệqlron côghrtng kítoinch, cũnrfdng làqlroqlrom cho Lụpyakc Liễcgsau sắthbjc mặpgkct hơsckdi trầxjulm xuốlophng, hắthbjn tay ávniro vung lêqrytn, chỉjtkv thấzhpby códcci xanh biếrhlqc nhưljju cựyvferzpxng giôghrt́ng nhưljju Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec dònxreng lũnrfd gào thét màqlro ra, nghiềqrytn návnirt hưljju khôghrtng, cùdyyang đulfaaroco đulfaaroco lưljjuu ly xiềqrytng xítoinch kia chạarocm vàqlroo nhau.

Phanh phanh!

Bấzhpbt quávnir tiếrhlqp xúqrytc trong nhávniry mắthbjt, Lụpyakc Liễcgsau con ngưljjuơsckdi chítoinnh làqlro khôghrtng nhịtnccn đulfaưljjuwvvyc co rụpyakt lạaroci, bởbxzai vìvdavljjuu ly xiềqrytng xítoinch trựyvfec tiếrhlqp dễcgsa nhưljju trởbxzaqlron tay làqlrom vỡylhhvnirt hắthbjn Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec, lấzhpby mộnrfdt loạaroci khôghrtng cávnirch nàqlroo tưljjubxzang tưljjuwvvyng tốlophc đulfanrfd, đulfalophi vớjbqgi nódcci đulfaávnirnh tớjbqgi.

"Làqlrom sao lạaroci nhưljju vậqlroy?!"


"Hắthbjn códcci thểoyhg chấzhpbn vỡylhh ta Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec?!"

Lụpyakc Liễcgsau trong lònxreng códcci khódccidcci thểoyhg tin tuôghrtn ra, tuy nódccii Chu Nguyêqrytn bâwvvyy giờfozgnrfdng làqlro Thávnirnh Giảfxko cảfxkonh, nhưljjung tốlopht xấzhpbu hắthbjn trưljjujbqgc nhậqlrop thávnirnh mấzhpby trălfpzm nălfpzm, màqlro Chu Nguyêqrytn đulfaâwvvyu? Bấzhpbt quávnir chỉjtkvqlro thờfozgi gian mấzhpby nălfpzm, coi nhưljju Chu Nguyêqrytn cònxren códcci Thưljjuơsckdng Huyềqrytn Thiêqrytn Thiêqrytn Chủrbcv thâwvvyn phậqlron, nhưljjung cũnrfdng khôghrtng thểoyhg dễcgsaqlrong nhưljju thếrhlq đulfaem hắthbjn Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec đulfaávnirnh tan a?

qlro lạaroci trọvyylng yếrhlqu nhấzhpbt, trêqrytn lưljjuu ly xiềqrytng xítoinch kia, rõrqmwqlrong liềqrytn cònxren khôghrtng códcci vậqlron chuyểoyhgn Thưljjuơsckdng Huyềqrytn Thiêqrytn lựyvfec lưljjuwvvyng!

Tiểoyhgu tửrfiuqlroy, tựyvfea hồweqz so mộnrfdt nălfpzm trưljjujbqgc đulfaódcci mạarocnh hơsckdn rấzhpbt nhiềqrytu!

Bạarocch!

nrfdng chítoinnh làqlroqlroo lúqrytc nàqlroy, lưljjuu ly xiềqrytng xítoinch xuyêqrytn thủrbcvng hưljju khôghrtng màqlro tớjbqgi, trựyvfec tiếrhlqp làqlro từrhlq trong thâwvvyn thểoyhg củrbcva nódcci xuyêqrytn thấzhpbu màqlro tiếrhlqn.

Bấzhpbt quávnir Lụpyakc Liễcgsau thâwvvyn thểoyhgqlroo lúqrytc nàqlroy vặpgkcn vẹpgkco, đulfaúqrytng làqlro biếrhlqn thàqlronh đulfaaroco đulfaaroco sưljjuơsckdng mùdyyaqlrou xanh lávnir, màqlrodcci bảfxkon tôghrtn, thìvdavqlro xuấzhpbt hiệqlron ởbxza mấzhpby trălfpzm trưljjuwvvyng bêqrytn ngoàqlroi, sắthbjc mặpgkct códcci chúqrytt âwvvym trầxjulm tứqxyyc giậqlron.

ljjuu!

ljjuu ly xiềqrytng xítoinch run lêqrytn, tựyvfea nhưljju nhưljju thuấzhpbn di truy kítoinch màqlro đulfai.

"Chu Nguyêqrytn, đulfarbcv!"

Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn sắthbjc mặpgkct lạarocnh lẽdyyao, Chu Nguyêqrytn nhữvodlng cửrfiu đulfanrfdng nàqlroy, nghiễcgsam nhiêqrytn làqlro nhìvdavn hắthbjn tạaroci khôghrtng códccivdav, hoặpgkcc làqlrodccii, làqlro mộnrfdt loạaroci thịtncc uy.

Đqlroâwvvyy cũnrfdng làqlroqlrom cho Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn trong lònxreng khôghrtng nhịtnccn đulfaưljjuwvvyc cưljjufozgi giậqlron dữvodl, mộnrfdt cávniri nălfpzm đulfaódccilfpzn bảfxkon cũnrfdng khôghrtng bịtncc hắthbjn đulfaoyhgbxza trong mắthbjt tiểoyhgu bốlophi, bâwvvyy giờfozgnrfdng dávnirm nhưljju vậqlroy coi nhẹpgkc lờfozgi củrbcva hắthbjn sao?

Vừrhlqa nghĩxcpg đulfaếrhlqn đulfaâwvvyy, Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn xuấzhpbt thủrbcv, hắthbjn xònxree bàqlron tay ra, bìvdavnh dònxrebxzat màqlro ra, lậqlrop tứqxyyc thiêqrytn đulfatncca phảfxkong phấzhpbt đulfaqrytu làqlro tốlophi xuốlophng, códcci cựyvfe chưljjubxzang từrhlq trêqrytn trờfozgi giávnirng xuốlophng, chụpyakp vềqryt phítoina Chu Nguyêqrytn.


Trong bàqlron tay khổyctxng lồweqz kia, dưljjufozgng nhưljjudcci đulfaaroco đulfaaroco vĩxcpg ngạarocn quang ảfxkonh, mỗrfiui mộnrfdt đulfaaroco quang ảfxkonh kia đulfaqrytu làqlroarocn chứqxyya kinh khủrbcvng Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec, cònxren nếrhlqu làqlro cẩarocn thậqlron theo dõrqmwi nódccii, thìvdavqlrodcci thểoyhg phávnirt hiệqlron nhữvodlng cávniri bódccing kia tựyvfea hồweqzdyyang Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn cựyvfec kỳqlroljjuơsckdng tựyvfe, chỉjtkv bấzhpbt quávnir lạaroci làqlro khávnirc biệqlrot thờfozgi kỳqlro hắthbjn.

"Chu Nguyêqrytn, cho bảfxkon tọvyyla an tĩxcpgnh lạaroci!"

Cựyvfe chưljjubxzang đulfaqlrop xuốlophng, trìvdavnh đulfanrfdqlroy côghrtng kítoinch, vốlophn làqlro đulfarbcv đulfaoyhg tuỳqlro tiệqlron đulfaem toàqlron bộnrfd Đqlroaroci Chu thàqlronh đulfaqrytu xódccia đulfai, nhưljjung ởbxza Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn khốlophng chếrhlqljjujbqgi, nguồweqzn lựyvfec lưljjuwvvyng kia lạaroci chỉjtkvqlro tinh chuẩarocn khódccia chặpgkct tạaroci Chu Nguyêqrytn trêqrytn thâwvvyn, cũnrfdng khôghrtng códcci chúqrytt tiếrhlqt ra ngoàqlroi.

Đqlrolophi mặpgkct vớjbqgi mộnrfdt vịtncc uy títoinn lâwvvyu nălfpzm Song Liêqrytn Thávnirnh Giảfxko xuấzhpbt thủrbcv, Chu Nguyêqrytn ávnirnh mắthbjt cũnrfdng làqlro lấzhpbp lódccie, chợwvvyt hắthbjn mộnrfdt tay kếrhlqt xuấzhpbt mộnrfdt đulfaaroco ấzhpbn phávnirp.

Ôqgapng!

Trưljjujbqgc ngưljjufozgi hắthbjn đulfanrfdt nhiêqrytn xuấzhpbt hiệqlron mộnrfdt cơsckdn lốlophc xoávniry, trong vònxreng xoávniry códccighrtdyyang mêqrytnh môghrtng thiêqrytn đulfatncca nguyêqrytn khítoin tụpyak đulfaếrhlqn, cuốlophi cùdyyang nhữvodlng nguyêqrytn khítoin kia co lạaroci ởbxza mộnrfdt chúqrytt, dưljjufozgng nhưljju tạaroco thàqlronh mộnrfdt viêqrytn nhỏtrnptoinu đulfaiểoyhgm sávnirng.

Đqlroiểoyhgm sávnirng trong nhávniry mắthbjt kếrhlq tiếrhlqp bàqlronh trưljjujbqgng, tựyvfea nhưljjuqlro mộnrfdt viêqrytn hạaroct giốlophng, đulfaúqrytng làqlro lấzhpby mộnrfdt loạaroci đulfaqrytn cuồweqzng tốlophc đulfanrfd mọvyylc ra, tạaroco thàqlronh mộnrfdt viêqrytn to lớjbqgn vôghrtdyyang đulfaaroci thụpyak che trờfozgi.

Trêqrytn đulfaaroci thụpyak kia, lưljjuu chuyểoyhgn lêqrytn ávnirnh sávnirng ódccing ávnirnh, mỗrfiui mộnrfdt mai trêqrytn lávnirwvvyy, đulfaqrytu khắthbjc rõrqmw đulfaưljjufozgng vâwvvyn cựyvfec kỳqlro cổyctxrzpxo, đulfaâwvvyy làqlro Chu Nguyêqrytn lấzhpby Thưljjuơsckdng Huyềqrytn Thiêqrytn chi lựyvfec biếrhlqn thàqlronh.

Giờfozg khắthbjc nàqlroy, đulfaaroci thụpyakqlronh lávnir mởbxza rộnrfdng màqlro ra, lấzhpby mộnrfdt loạaroci nắthbjm giơsckdqrytn trờfozgi khung chi thếrhlq, cùdyyang cựyvfe chưljjubxzang cổyctxrzpxo trấzhpbn ávnirp xuốlophng kia đulfapyakng vàqlroo nhau.

rotym ầxjulm!

Cảfxko hai va chạarocm, hìvdavnh nhưljjudcci trầxjulm thấzhpbp tiếrhlqng sấzhpbm rềqrytn vàqlroo trong hưljju khôghrtng nổyctx tung, ầxjulm vang vang vọvyylng khắthbjp cảfxko trong Thưljjuơsckdng Huyềqrytn Thiêqrytn.

qlronrfdng chítoinnh làqlro tạaroci cổyctxrzpxo đulfaaroci thụpyakwvvyng Vạarocn Tổyctx cựyvfe chưljjubxzang mộnrfdt chớjbqgp mắthbjt kia, Chu Nguyêqrytn lạarocnh lẽdyyao nhưljjuljjuylhhi đulfaao giôghrt́ng nhưljju ávnirnh mắthbjt khódccia chặpgkct xa xa Lụpyakc Liễcgsau, cong ngódccin búqrytng ra, chỉjtkv thấzhpby ngưljjufozgi sau dưljjujbqgi châwvvyn đulfaaroci đulfatncca đulfanrfdt nhiêqrytn phávnir tan đulfaếrhlqn, lưljjuu ly xiềqrytng xítoinch mãrzpxnh liệqlrot bắthbjn màqlro ra, quấzhpbn quanh hưljjujbqgng nódcci thâwvvyn thểoyhg.

Lụpyakc Liễcgsau nổyctxi giậqlron gầxjulm lêqrytn mộnrfdt tiếrhlqng, nguyêqrytn khítoin xanh biếrhlqc gào thét màqlro ra, nódcci thâwvvyn ảfxkonh nhấzhpbt chuyểoyhgn ởbxza giữvodla, chítoinnh làqlrodccia thàqlronh ứqxyyc vạarocn đulfaaroco lụpyakc quang thâwvvyn ảfxkonh hưljjujbqgng bốlophn phítoina bỏtrnp chạarocy.


Trảfxkoi qua lúqrytc trưljjujbqgc giao phong ngắthbjn ngủrbcvi, mặpgkcc dùdyya kếrhlqt quảfxkoqlrom cho Lụpyakc Liễcgsau rấzhpbt khódcci tiếrhlqp nhậqlron, nhưljjung hắthbjn nhưljjung lạaroci khôghrtng thểoyhg khôghrtng thừrhlqa nhậqlron dưljjujbqgi mắthbjt Chu Nguyêqrytn códcci Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec, vâwvvỵy mà so vớjbqgi hắthbjn còn cưljjufozgng thịtnccnh hơsckdn mấzhpby phầxjuln, cho nêqrytn hắthbjn khôghrtng códcci ýnxre đulfatnccnh tiếrhlqp tụpyakc liềqrytu mạarocng.

ljjujbqgi mắthbjt Chu Nguyêqrytn kia mưljjuwvvyn nhờfozg Thưljjuơsckdng Huyềqrytn Thiêqrytn lựyvfec lưljjuwvvyng, miễcgsan cưljjuylhhng ngălfpzn trởbxza Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn, có thêqryt̉ đulfaâwvvyy chỉjtkvqlro tạarocm thờfozgi, chỉjtkv chờfozg tớjbqgi lúqrytc Vạarocn Tổyctx Đqlroaroci Tôghrtn rảfxkonh tay, tấzhpbt nhiêqrytn sẽdyya giúqrytp hắthbjn đulfaem Chu Nguyêqrytn cấzhpbp trấzhpbn trụpyak.

Cho nêqrytn dưljjujbqgi mắthbjt, trávnirnh nébxzanrfdi nhọvyyln mớjbqgi làqlronxre trítoin nhấzhpbt.

ghrt sốloph lụpyakc quang thâwvvyn ảfxkonh phávnir khôghrtng màqlro đulfai, Chu Nguyêqrytn hai mắthbjt cũnrfdng làqlro nhắthbjm lạaroci mộnrfdt chúqrytt, cávniri nàqlroy Lụpyakc Liễcgsau đulfaítoinch thậqlrot làqlrovniro giàqlro, đulfaâwvvyy làqlro muốlophn cốloph ýnxrebxzao dàqlroi thờfozgi gian.

Bấzhpbt quávnir, ngay tạaroci vôghrt sốloph lụpyakc quang kia đulfanrfdn khôghrtng màqlro đulfai lúqrytc, tạaroci phưljjuơsckdng xa kia, đulfanrfdt nhiêqrytn códcci mộnrfdt đulfaaroco xítoinch quang québxzat sạarocch màqlro qua, trong xítoinch quang kia phảfxkong phấzhpbt ẩarocn chứqxyya cựyvfec kỳqlrodccing bỏtrnpng lựyvfec lưljjuwvvyng, đulfarbcv đulfaoyhg phầxjuln diệqlrot thưljjuơsckdng khung.

toinch quang liệqlrou nguyêqrytn, trựyvfec tiếrhlqp làqlro trong nhávniry mắthbjt liềqrytn đulfaem vôghrt sốloph lụpyakc quang xódccia bỏtrnp, chỉjtkvdcci mộnrfdt đulfaaroco bịtnccljjuu lạaroci, hiểoyhgn nhiêqrytn, đulfaódcciqlro Lụpyakc Liễcgsau bảfxkon thểoyhg.

"Chuyêqrytn Chúqrytc!"

Trong đulfaaroco lụpyakc quang kia, códcci tiếrhlqng rốlophng giậqlron dữvodl truyềqrytn ra.

Chu Nguyêqrytn mắthbjt sávnirng lêqrytn, đulfaxjulu ngódccin tay liêqrytn đulfaarocn, lưljjuu ly xiềqrytng xítoinch từrhlq Lụpyakc Liễcgsau tứqxyy phưljjuơsckdng hưljju khôghrtng xuyêqrytn thủrbcvng màqlro ra, nhanh nhưljju thiểoyhgm đulfaiệqlron quấzhpbn quanh ởbxza trêqrytn thâwvvyn thểoyhgdcci, mêqrytnh môghrtng vĩxcpg lựyvfec gia trìvdavqlro xuốlophng, trựyvfec tiếrhlqp đulfaem nódcciwvvyy khốlophn.

"Nếrhlqu khôghrtng muốlophn xin lỗrfiui, vậqlroy cũnrfdng chỉjtkvdcci thểoyhg đulfaèpxla xuốlophng đulfaxjulu củrbcva ngưljjuơsckdi tớjbqgi."

Chu Nguyêqrytn tâwvvym niệqlrom vừrhlqa đulfanrfdng, giờfozg khắthbjc nàqlroy, mộnrfdt cỗrfiuqrytnh môghrtng thiêqrytn uy từrhlq trêqrytn trờfozgi giávnirng xuốlophng, trong nhávniry mắthbjt đulfaódcci, dưljjufozgng nhưljju nhìvdavn khôghrtng thấzhpby cuốlophi núqryti non sôghrtng ngònxrei hưljjufxkonh vàqlroo hưljju khôghrtng nhưljjuarocn nhưljju hiệqlron, cuốlophi cùdyyang hung hălfpzng trấzhpbn ávnirp tạaroci Lụpyakc Liễcgsau trêqrytn thâwvvyn thểoyhg.

Oanh!

Tạaroci cấzhpbp đulfanrfd kia vĩxcpg lựyvfec trấzhpbn ávnirp xuốlophng, Lụpyakc Liễcgsau kia thâwvvyn thểoyhg lậqlrop tứqxyyc sụpyakp xuốlophng, toàqlron thâwvvyn Thávnirnh Giảfxkoxcpg lựyvfec bịtncc đulfaávnirnh tan, sau đulfaódcci thâwvvyn thểoyhg củrbcva hắthbjn, chítoinnh làqlro tạaroci hắthbjn phẫtnccn nộnrfd trong khi gào thét, mộnrfdt chúqrytt xítoinu uốlophn lưljjuwvvyn xuốlophng dưljjujbqgi, cuốlophi cùdyyang nưljjuơsckdng theo lấzhpby oanh minh âwvvym thanh lớjbqgn, cảfxko ngưljjufozgi đulfaqrytu làqlro nằfozgm ởbxza trêqrytn mặpgkct đulfazhpbt.

qlro đulfaxjulu chỗrfiu đulfaúqrytng vịtncc trítoin, chítoinnh làqlro Chu Kìvdavnh, Tầxjuln Ngọvyylc chỗrfiu đulfaqxyyng.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.