Nguyên Huyết Thần Tọa

Chương 42 : Vạch mặt

    trước sau   
“Cámbxwi gìmbkt?” Tôicmi Thàxrognh An ngẩqqknn ngơegxg: “Vậhyguy ngưfjwpơegxgi làxrogmbktmbxwi gìmbkt?”

“Vậhyguy phảxrogi hỏmgvmi ảxrog đtpmnãmbktxrogm nhữvgmyng gìmbkt.” Tôicmi Trầnblkm hấsvhrt cằcazqm chỉdneo chỉdneo Nhan Vôicmi Song.

Tim Nhan Vôicmi Song đtpmnhygup thìmbktnh thịgcbfch: “Ta cámbxwi gìmbkttnxnng chưfjwpa làxrogm...”

Bốhfgmp!

Nhan Vôicmi Song đtpmnãmbkt bịgcbficmi Trầnblkm hung hăczykng néegxgm xuốhfgmng đtpmnsvhrt, tiếpbbcp theo châjhjan Tôicmi Trầnblkm đtpmnãmbkt giẫuplum ởivbd trêbnycn khuôicmin mặknibt thiêbnycn kiềilhhu bámbxw mịgcbfxrogm vôicmi sốhfgm ngưfjwprqxmi cựvoefc kỳpcgjjhjam mộaglq kia củdyyva Nhan Vôicmi Song.

Khuôicmin mặknibt xinh đtpmnaddmp biếpbbcn hìmbktnh ởivbdfjwprqxmi châjhjan Tôicmi Trầnblkm, toàxrogn bộaglq mọpuvgi ngưfjwprqxmi cùbnycng nhau đtpmnau lòcyeang.


icmi Trầnblkm đtpmnãmbktgkthi: “Trưfjwprqxmc sau hai lầnblkn âjhjam thầnblkm xuốhfgmng tay vớrqxmi ta, lầnblkn thứbyaf hai càxrogng phámbxwi ngưfjwprqxmi dùbnycng dẫuplun thúdkuofjwpunukc tềilhh coi nhưfjwp khu thúdkuofjwpunukc tềilhhmbxwn cho ta, ngưfjwpơegxgi dámbxwm nógkthi cámbxwi đtpmnógkth khôicming quan hệjujk vớrqxmi ngưfjwpơegxgi?”

Nhan Vôicmi Song lậhygup tứbyafc khựvoefng lạkpaqi.

Toàxrogn bộaglq mọpuvgi ngưfjwprqxmi đtpmnilhhng thờrqxmi xôicmin xao.

Ai cũtnxnng khôicming phảxrogi kẻwwvd ngốhfgmc.

Dẫuplun thúdkuofjwpunukc tềilhh coi làxrog khu thúdkuofjwpunukc tềilhh đtpmni bámbxwn, lạkpaqi phốhfgmi hợunukp Tôicmi Trầnblkm mớrqxmi từdneo Thâjhjam Hồilhhng sơegxgn mạkpaqch trởivbd vềilhh, ai cũtnxnng biếpbbct sau lưfjwpng đtpmniềilhhu nàxrogy ýcyea nghĩbyafa cámbxwi gìmbkt.

Ngay cảxrogicmi Thàxrognh An cũtnxnng mởivbd to hai mắlgmxt: “Vôicmi Song, đtpmnâjhjay làxrogxrogng làxrogm?”

Nhan Vôicmi Song biếpbbct khôicming ổezppn, kêbnycu to: “Oan uổezppng quámbxw, lãmbkto gia, oan uổezppng quámbxw, việjujkc nàxrogy khôicming cógkth liêbnycn quan vớrqxmi thiếpbbcp. Thiếpbbcp khôicming biếpbbct dẫuplun thúdkuofjwpunukc tềilhh khu thúdkuofjwpunukc tềilhhmbxwi gìmbkt, thiếpbbcp mộaglqt ngưfjwprqxmi phụuyth nữvgmyxrogo biếpbbct nhữvgmyng thứbyafxrogy?”

“Còcyean dámbxwm chốhfgmi?” Tôicmi Trầnblkm hừdneo lạkpaqnh: “Ngưfjwpơegxgi rốhfgmt cuộaglqc đtpmnãmbkt họpuvgc ngoan rồilhhi, đtpmnknibc biệjujkt tìmbktm ngưfjwprqxmi trung gian đtpmnemonxrogm việjujkc nàxrogy, còcyean che giấsvhru thâjhjan phậhygun. Đdyyvámbxwng tiếpbbcc ngưfjwpơegxgi cho rằcazqng ta khôicming tra đtpmnưfjwpunukc sao? Ngưfjwprqxmi trung gian kia, làxrogcyeambkto quỷccky nhỉdneo?”

Nghe đtpmnưfjwpunukc lờrqxmi nàxrogy, phòcyeang tuyếpbbcn tâjhjam lýcyea củdyyva Nhan Vôicmi Song lậhygup tứbyafc sụuythp đtpmnezpp mộaglqt nửfjwpa.

cyeambkto quỷccky quảxrog thậhygut làxrog thủdyyv hạkpaq củdyyva côicmi ta tìmbktm, hơegxgn nữvgmya đtpmnilhhu làxrog che giấsvhru tung tínblkch làxrogm việjujkc, khôicming ngờrqxm vẫuplun bịgcbficmi Trầnblkm tra xéegxgt ra.

Nhưfjwpng côicmi ta vẫuplun mạkpaqnh miệjujkng: “Ta khôicming biếpbbct ngưfjwpơegxgi đtpmnang nógkthi cámbxwi gìmbkt?”

“Còcyean dámbxwm mạkpaqnh miệjujkng? Nógkthi thậhygut cho ngưfjwpơegxgi biếpbbct, Lýcyeambkto quỷccky đtpmnãmbkt bịgcbf ta bắlgmxt đtpmnưfjwpunukc, hắlgmxn đtpmnãmbkt thúdkuo nhậhygun, chínblknh làxrog ngưfjwprqxmi củdyyva ngưfjwpơegxgi đtpmnem đtpmnilhh cho hắlgmxn, bảxrogo hắlgmxn tớrqxmi bámbxwn cho Ngọpuvgc Châjhjan cámbxwc hạkpaqi ta.”

“Làxrog ngưfjwprqxmi củdyyva ta cũtnxnng khôicming cógkth nghĩbyafa làxrog chínblknh làxrog ta.” Nhan Vôicmi Song bắlgmxt đtpmnưfjwpunukc cơegxg hộaglqi kêbnycu lêbnycn: “Đdyyvâjhjay cógkth thểemonxrog hạkpaq nhâjhjan tựvoefmbktnh muốhfgmn kiếpbbcm tiềilhhn, sao cógkth thểemongkthi cógkth liêbnycn quan vớrqxmi ta?”


“Nhưfjwpng nếpbbcu khôicming cógkth ngưfjwpơegxgi sai sửfjwp, ai lạkpaqi lấsvhry ra thứbyaf trâjhjan quýcyea nhưfjwp vậhyguy đtpmni lừdneoa?”

“Nàxrogo phảxrogi thứbyafmbkt trâjhjan quýcyea, tổezppng cộaglqng chỉdneoxrog ba mógkthn hàxrogng giảxrog...”

Đdyyvang nógkthi đtpmnaglqt nhiêbnycn dừdneong lạkpaqi, sắlgmxc mặknibt Nhan Vôicmi Song támbxwi nhợunukt.

“Nógkthi đtpmni, ngưfjwpơegxgi bâjhjay giờrqxmgkthi tiếpbbcp đtpmni chứbyaf, sao khôicming nógkthi nữvgmya?” Tôicmi Trầnblkm cưfjwprqxmi lạkpaqnh: “Ta cũtnxnng muốhfgmn biếpbbct, ta vừdneoa rồilhhi rõwgugxrogng chỉdneogkthi dẫuplun thúdkuofjwpunukc tềilhh coi làxrog khu thúdkuofjwpunukc tềilhhmbxwn cho ta, cũtnxnng chưfjwpa từdneong nógkthi còcyean cógkth hai mógkthn hàxrogng giảxrog khámbxwc, tứbyaf di nưfjwpơegxgng lạkpaqi làxrogxrogm sao biếpbbct tổezppng cộaglqng làxrog ba mógkthn vậhygut phẩqqknm?”

Nhan Vôicmi Song run rẩqqkny khôicming nógkthi nêbnycn lờrqxmi nữvgmya.

Toàxrogn bộaglq mọpuvgi ngưfjwprqxmi cũtnxnng hoàxrogn toàxrogn hiểemonu, cùbnycng nhau thổezppn thứbyafc.

Đdyyvưfjwprqxmng Hồilhhng Nhịgcbfxrogng làxrog nghe đtpmnếpbbcn mứbyafc toàxrogn thâjhjan run run: “Ngưfjwpơegxgi tiệjujkn nhâjhjan chếpbbct tiệjujkt nàxrogy!”

Muốhfgmn lao tớrqxmi xéegxgmbxwt khuôicmin mặknibt Nhan Vôicmi Song.

Lạkpaqi bịgcbficmi Trầnblkm chặknibn đtpmnưfjwpunukc.

“Trầnblkm nhi? Con cầnblkn gìmbkt phảxrogi ngăczykn mẹaddm?” Đdyyvưfjwprqxmng Hồilhhng Nhịgcbf khógkth hiểemonu.

“Chuyệjujkn nàxrogy, con cảxrogm thấsvhry vẫuplun làxrog giao cho phụuyth thâjhjan xửfjwp trínblkfjwpơegxgng đtpmnhfgmi tốhfgmt hơegxgn.”

Giao cho Tôicmi Thàxrognh An, vậhyguy chẳczykng khámbxwc nàxrogo làxrog bỏmgvm qua cho Nhan Vôicmi Song? Đdyyvưfjwprqxmng Hồilhhng Nhịgcbf muốhfgmn kêbnycu, lạkpaqi trầnblkm mặknibt giámbxwm đtpmngcbfnh, khôicming phảxrogn đtpmnhfgmi ýcyea kiếpbbcn củdyyva con trai, cuốhfgmi cùbnycng chỉdneogkth thểemon gậhygut đtpmnnblku, sau đtpmnógkth hung tợunukn nhìmbktn Tôicmi Thàxrognh An.

icmi Thàxrognh An do dựvoef mộaglqt phen, nógkthi: “Chuyệjujkn nàxrogy, quay đtpmnnblku rồilhhi nógkthi sau.”


“Con chỉdneo muốhfgmn đtpmnòcyeai kếpbbct quảxrog ngay bâjhjay giờrqxm.” Tôicmi Trầnblkm trảxrog lờrqxmi.

Nghe đtpmnưfjwpunukc con ngỗxzhy nghịgcbfch ýcyea kiếpbbcn củdyyva mìmbktnh, trong lòcyeang Tôicmi Thàxrognh An lạkpaqi dâjhjang lêbnycn mộaglqt trậhygun lửfjwpa giậhygun: “Trầnblkm nhi, hôicmim nay khámbxwch khứbyafa đtpmnôicming đtpmnxrogo, ngưfjwpơegxgi còcyean chưfjwpa quấsvhry đtpmndyyv sao?”

“Khôicming cógkthmbxwch nàxrogo cảxrog, ngàxrogi chung quy khôicming thểemon đtpmnemon con chộaglqp lấsvhry tiểemonu tửfjwpxrogy mãmbkti chứbyaf.” Tôicmi Trầnblkm vung vẩqqkny đtpmnbyafa nhỏmgvm trong tay, tiểemonu tửfjwp kia bịgcbfmbxwch ởivbd khôicming trung rấsvhrt khôicming thoảxrogi mámbxwi, rốhfgmt cuộaglqc từdneo trong ngủdyyvegxg tỉdneonh lạkpaqi, khógkthc to oe oe.

icmi Thàxrognh An hínblkt sâjhjau vàxrogo mộaglqt hơegxgi, suy nghĩbyaf mộaglqt lámbxwt, mớrqxmi nógkthi: “Nhan Vôicmi Song âjhjam mưfjwpu hạkpaqi ngưfjwprqxmi, hàxrognh vi ti tiệjujkn, đtpmnámbxwng bịgcbf nghiêbnycm trịgcbf. Nhưfjwpng nàxrogng dùbnyc sao cũtnxnng làxrog mẫupluu thâjhjan củdyyva Hạkpaqo nhi, đtpmnbyafa nhỏmgvmcyean béegxg, khôicming thểemon rờrqxmi mẹaddm, lạkpaqi thêbnycm ngưfjwpơegxgi cũtnxnng chưfjwpa bịgcbf sao cảxrog, ta phếpbbc đtpmni đtpmngcbfa vịgcbf di nưfjwpơegxgng củdyyva nàxrogng trưfjwprqxmc, biếpbbcm thàxrognh nha hoàxrogn đtpmni.”

“Tôicmi Thàxrognh An!” Đdyyvưfjwprqxmng Hồilhhng Nhịgcbf hoàxrogn toàxrogn phẫuplun nộaglq rồilhhi: “Nữvgmy nhâjhjan nàxrogy làxrog muốhfgmn giếpbbct con ngưfjwpơegxgi đtpmnógkth. Ngưfjwpơegxgi mộaglqt khôicming giếpbbct ảxrog, hai khôicming đtpmnuổezppi ảxrog ra khỏmgvmi phủdyyv, thếpbbcxrogcyean giữvgmyxrogivbdbnycn ngưfjwprqxmi, ngưfjwpơegxgi muốhfgmn làxrogm gìmbkt?”

“Đdyyvdyyv rồilhhi!” Tôicmi Thàxrognh An cảxrog giậhygun nógkthi: “Trầnblkm nhi đtpmnâjhjay khôicming phảxrogi khôicming cógkth việjujkc gìmbkt sao? Nhan Vôicmi Song đtpmnãmbkt chịgcbfu trừdneong phạkpaqt, Tôicmi Trầnblkm ngưfjwpơegxgi còcyean khôicming đtpmnem ngưfjwprqxmi thảxrog ra?”

Bộaglqmbxwng củdyyva Tôicmi Thàxrognh An, Tôicmi Trầnblkm hoàxrogn toàxrogn thấsvhrt vọpuvgng rồilhhi.

Hắlgmxn sởivbdbyaf muốhfgmn Tôicmi Thàxrognh An đtpmnếpbbcn xửfjwp trínblk Nhan Vôicmi Song, thậhygut ra chínblknh làxrog muốhfgmn cho Tôicmi Thàxrognh An cơegxg hộaglqi cuốhfgmi cùbnycng.

Hắlgmxn muốhfgmn xem phụuyth thâjhjan mìmbktnh rốhfgmt cuộaglqc đtpmnhfgmi vớrqxmi mìmbktnh còcyean cógkth mộaglqt chúdkuot quan tâjhjam nàxrogo hay khôicming?

Hắlgmxn muốhfgmn biếpbbct, khi gãmbkt biếpbbct đtpmnưfjwpunukc Nhan Vôicmi Song muốhfgmn hạkpaqi chếpbbct mìmbktnh, gãmbkt rốhfgmt cuộaglqc sẽupluxrogm ra phảxrogn ứbyafng gìmbkt.

Hắlgmxn từdneong nghĩbyaf rấsvhrt nhiềilhhu khảxrogczykng, lạkpaqi chỉdneogkth chưfjwpa nghĩbyaf tớrqxmi Tôicmi Thàxrognh An bảxrogo vệjujk đtpmnhfgmi vớrqxmi Nhan Vôicmi Song sẽuplu triệjujkt đtpmnemon nhưfjwp vậhyguy.

Hắlgmxn thậhygum chínblk ngay cảxrog gia phámbxwp cũtnxnng khôicming nỡvoefbnycng mộaglqt lầnblkn vớrqxmi ảxrog.

Biếpbbcm làxrogm nha hoàxrogn...


Lừdneoa kẻwwvd ngốhfgmc sao?

Khôicming cógkth thâjhjan phậhygun, chỉdneo cầnblkn vẫuplun thínblkch, chỉdneo cầnblkn âjhjan sủdyyvng còcyean đtpmnógkth, Nhan Vôicmi Song vẫuplun cógkth thểemon cao cao tạkpaqi thưfjwpunukng nhưfjwptnxn.

Ngưfjwprqxmi ýcyea đtpmnilhhfjwpu hạkpaqi mìmbktnh, chỉdneo cho mộaglqt cámbxwi trừdneong phạkpaqt nhưfjwp vậhyguy?

icmi Trầnblkm đtpmnưfjwpơegxgng nhiêbnycn cógkth thểemon cốhfgm gắlgmxng theo lýcyea.

Nhưfjwpng hắlgmxn khôicming muốhfgmn tranh.

Bởivbdi vìmbkt hắlgmxn đtpmnãmbkt hoàxrogn toàxrogn hếpbbct hy vọpuvgng đtpmnhfgmi vớrqxmi Tôicmi Thàxrognh An.

Cho nêbnycn hắlgmxn muốhfgmn giữvgmy lạkpaqi kếpbbct cụuythc nàxrogy.

Nhưfjwp vậhyguy vềilhh sau mìmbktnh chỉdneo cầnblkn vừdneoa nghĩbyaf tớrqxmi Nhan Vôicmi Song, sẽuplu nhắlgmxc nhởivbdmbktnh đtpmndneong ôicmim bấsvhrt cứbyaf sựvoefxrogo tưfjwpivbdng nàxrogo đtpmnhfgmi vớrqxmi Tôicmi Thàxrognh An nữvgmya.

Cho nêbnycn hắlgmxn khôicming tranh cãmbkti giảxrogi thínblkch.

Hắlgmxn gậhygut gậhygut đtpmnnblku nógkthi: “Ngưfjwprqxmi, con cógkth thểemon thảxrog, nhưfjwpng con cógkthmbxwi yêbnycu cầnblku.”

“Nógkthi.”

“Từdneoicmim nay trởivbd đtpmni, Ngọpuvgc Châjhjan cámbxwc, Hồilhhng Phúdkuoc lâjhjau, Hồilhhi Dưfjwpơegxgng quámbxwn còcyean cógkth Hồilhhng Tùbnycng lâjhjam giao hếpbbct cho con cai quảxrogn, khôicming vàxrogo sổezppmbxwch côicming củdyyva Tôicmi gia.”

Bốhfgmn chỗxzhy sảxrogn nghiệjujkp Tôicmi Trầnblkm nógkthi, chínblknh làxrogczykm đtpmnógkth mẫupluu thâjhjan khi xuấsvhrt giámbxw mang đtpmnếpbbcn.

icmim nay Tôicmi Trầnblkm muốhfgmn đtpmnòcyeai toàxrogn bộaglq bọpuvgn nógkth vềilhh.

Nghe đtpmnưfjwpunukc yêbnycu cầnblku củdyyva Tôicmi Trầnblkm, Tôicmi Thàxrognh An tựvoefa nhưfjwptnxnng ýcyea thứbyafc đtpmnưfjwpunukc cámbxwi gìmbkt.

Hắlgmxn nghĩbyaf nghĩbyaf, lạkpaqi nhìmbktn mọpuvgi ngưfjwprqxmi nơegxgi đtpmnâjhjay, cuốhfgmi cùbnycng gậhygut đtpmnnblku nógkthi: “Đdyyvưfjwpunukc!”

icmi Trầnblkm lúdkuoc nàxrogy mớrqxmi đtpmnem đtpmnbyafa nhỏmgvm đtpmnưfjwpa vềilhh, sớrqxmm cógkth nha hoàxrogn đtpmnógkthn lấsvhry, vộaglqi vàxrogng chạkpaqy đtpmni.

“Còcyean khôicming buôicming ra di nưfjwpơegxgng củdyyva ngưfjwpơegxgi?” Tôicmi Thàxrognh An nhìmbktn Nhan Vôicmi Song dưfjwprqxmi châjhjan, nhínblku màxrogy nógkthi.

“Di nưfjwpơegxgng?” Khógkthe miệjujkng Tôicmi Trầnblkm nổezppi lêbnycn ýcyeafjwprqxmi: “Cha hìmbktnh nhưfjwp đtpmnãmbkt quêbnycn, côicmi ta vừdneoa mớrqxmi bịgcbf biếpbbcm làxrogm nha hoàxrogn, bâjhjay giờrqxm dẫuplum dưfjwprqxmi lòcyeang bàxrogn châjhjan con, cũtnxnng khôicming phảxrogi làxrog di nưfjwpơegxgng gìmbkt đtpmnâjhjau.”

icmi Thàxrognh An khựvoefng lạkpaqi.

icmi Trầnblkm đtpmnãmbkt nhấsvhrc châjhjan, đtpmnem Nhan Vôicmi Song mộaglqt lầnblkn nữvgmya xámbxwch lêbnycn.

Hắlgmxn nógkthi: “Chúdkuoc mừdneong ngưfjwpơegxgi, tứbyaf nha đtpmnnblku, ngưfjwpơegxgi tựvoef do rồilhhi. Nhưfjwpng ởivbd trưfjwprqxmc khi thảxrog ngưfjwpơegxgi, còcyean cógkthgkthn quàxrog nhỏmgvm muốhfgmn tặknibng cho ngưfjwpơegxgi.”

“Cámbxwi gìmbkt... Cámbxwi gìmbkt...” Nhan Vôicmi Song khógkth hiểemonu.

Trêbnycn mặknibt Tôicmi Trầnblkm đtpmnãmbkt lộaglq ra cámbxwi mỉdneom cưfjwprqxmi tàxrog ámbxwc.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.