Người Tình Trí Mạng

Chương 257 : Bẻ gãy cánh vì tình yêu (2108 chữ)

    trước sau   
Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, lầehatn sau anh còtotyn dárdxrm đlppwyllf ngưncwbddugi con gárdxri khárdxrc néloonp vàzpojo lòtotyng anh, em khôqaygng bẻrdxravpey cárdxrnh đlppwâttgeu, bẻrdxr anh đlppwóhtnc!

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem chưncwba bao giờddug gặdjudp phảorygi nhữrfngng khúloonc mắhnxjc trong tìdjudnh yêqjjbu, thếeqdsqjjbn đlppwi đlppwếeqdsn bưncwbqjjbc đlppwưncwbddugng hôqaygm nay cũmrqeng bắhnxjt nguồpbkin từngrp việpbkic anh khôqaygng cóhtnc kinh nghiệpbkim gìdjud. Nhưncwbng qua chuyệpbkin lầehatn nàzpojy, anh cũmrqeng thấblmku hiểyllfu sâttgeu sắhnxjc mộavpet đlppwcmjko lýcavy: Kinh nghiệpbkim củhnxja ngưncwbddugi từngrpng trảorygi dĩcacy nhiêqjjbn quan trọxurwng, nhưncwbng cárdxrch thứcacyc phùefct hợfkjcp vớqjjbi tìdjudnh hìdjudnh thựqsebc tếeqdstotyn quan trọxurwng hơzisrn.

ncwbzpojng, tuy chiêqjjbu củhnxja Niêqjjbn Bárdxrch Ngạcmjkn cóhtnc hiệpbkiu quảoryg, nhưncwbng khôqaygng phùefct hợfkjcp vớqjjbi tíyonrnh cárdxrch củhnxja anh, cũmrqeng khôqaygng árdxrp chếeqds đlppwưncwbfkjcc Hạcmjk Trúloon, vậqydyy thìdjud anh chỉmcnjtotyn cárdxrch làzpojm theo phưncwbơzisrng phárdxrp củhnxja mìdjudnh.

Thấblmky anh nhìdjudn mìdjudnh chằtwlfm chằtwlfm, Hạcmjk Trúloon khôqaygng dárdxrm lơzisrzpoj. Côqayg đlppwdjudt chai bia xuốcacyng, hỏngrpi vớqjjbi vẻrdxr cảorygnh giárdxrc: “Anh đlppwqjjbnh làzpojm gìdjud vậqydyy?”

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem thay đlppwfsusi hẳhhurn dárdxrng vẻrdxr nham hiểyllfm vừngrpa rồpbkii. Anh mỉmcnjm cưncwbddugi, trôqaygng rấblmkt ôqaygn hòtotya: “Khôqaygng cóhtncdjud, chúloonng ta nóhtnci chuyệpbkin đlppwi.” Mộavpet giâttgey sau, nụhrtfncwbddugi củhnxja anh tắhnxjt ngấblmkm, anh sảorygi bưncwbqjjbc tiếeqdsn lêqjjbn, mộavpet tay giữrfng chặdjudt Hạcmjk Trúloon nhưncwbloonm mộavpet con gàzpoj con.

Hạcmjk Trúloonqjjbu lêqjjbn sửhtncng sốcacyt, nhưncwbng còtotyn chưncwba kịqjjbp phảorygn khárdxrng gìdjud đlppwãavpe bịqjjb Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem khiêqjjbng cảoryg ngưncwbddugi lêqjjbn.


***

Phòtotyng 3601 rấblmkt yêqjjbn ắhnxjng. Đehatếeqdsn giờddugzpojy, cárdxrc quảorygn gia đlppwnkusu rấblmkt thứcacyc thờddugi, nếeqdsu khárdxrch hàzpojng khôqaygng yêqjjbu cầehatu thìdjud thưncwbddugng sẽbxpt khôqaygng lưncwbfkjcn lờddug trong phòtotyng.

Cửhtnca phòtotyng khéloonp hờddug.

Vừngrpa vàzpojo phòtotyng, Hạcmjk Trúloon đlppwãavpe đlppwưncwbfkjcc Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem đlppwdjudt xuốcacyng, ngay sau đlppwóhtnc bịqjjb đlppwèccuaqjjbn cárdxrnh cửhtnca, thậqydym chíyonr cảoryg phòtotyng khárdxrch họxurwtotyn chưncwba kịqjjbp vàzpojo. Trong phòtotyng khôqaygng bậqydyt đlppwèccuan, chỉmcnjhtnc nhữrfngng árdxrnh đlppwèccuan đlppwưncwbddugng bùefctng nổfsus ngoàzpoji cửhtnca sôqayg, hắhnxjt mộavpet sốcacy vụhrtfn sárdxrng vàzpojo trong.

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem đlppwèccua chặdjudt côqayg, thứcacy đlppwan càzpoji sâttgeu nhấblmkt làzpojzisri thởlimh củhnxja nhau.

“Nha đlppwehatu chếeqdst tiệpbkit, anh thấblmky em quêqjjbn nỗfzlai khổfsus da thịqjjbt rồpbkii.”

“Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, anh lạcmjki phárdxrt đlppwqjjbn gìdjud đlppwóhtnc.”

qayg đlppwwdiwy anh, ngay sau đlppwóhtnc cổfsus tay bịqjjb anh ghìdjudm giữrfng phíyonra sau lưncwbng. Anh dùefctng hơzisri nhiềnkusu sứcacyc, khiếeqdsn hai cárdxrnh tay côqayg đlppwau đlppwqjjbn. Lồpbking ngựqsebc anh cũmrqeng rấblmkt rắhnxjn chắhnxjc, đlppwèccua mạcmjknh khiếeqdsn côqayg khôqaygng sao thởlimh đlppwưncwbfkjcc. Anh cúlooni xuốcacyng, hárdxr miệpbking cắhnxjn môqaygi côqayg, thìdjud thầehatm: “Nhớqjjb anh khôqaygng?”

qayg im lặdjudng.

Áyonrnh mắhnxjt Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem đlppwen sẫoqudm lạcmjki: “Anh hỏngrpi em cóhtnc nhớqjjb anh khôqaygng?”

qayg vẫoqudn bấblmkm bụhrtfng khôqaygng nóhtnci.

“Khôqaygng nhớqjjb anh chứcacydjud?”

Hạcmjk Trúloon bịqjjb anh cắhnxjn đlppwau, bèccuan dùefctng bảoryg vai huýcavych anh. Tay anh càzpojng dùefctng sứcacyc hơzisrn: “Đehatyllf mặdjudc anh đlppwi bao lâttgeu cũmrqeng đlppwưncwbfkjcc phảorygi khôqaygng? Đehatếeqdsn mộavpet cuộavpec đlppwiệpbkin thoạcmjki cũmrqeng khôqaygng gọxurwi. Em cóhtnc biếeqdst mấblmky hôqaygm nay anh sốcacyng thếeqdszpojo khôqaygng, hảoryg?”


“Vậqydyy anh thìdjud sao? Biếeqdst rõncwb em đlppwang giậqydyn, anh nóhtnci đlppwi côqaygng tárdxrc làzpoj đlppwi côqaygng tárdxrc, ngay mộavpet tiếeqdsng chàzpojo hỏngrpi cũmrqeng khôqaygng nóhtnci, trởlimh vềnkus thìdjud lạcmjki bàzpojy ra vẻrdxr mặdjudt giảorygi quyếeqdst côqaygng việpbkic, cho ai xem hảoryg? Còtotyn cảoryg Casa nữrfnga, anh dựqseba vàzpojo đlppwâttgeu màzpoj lấblmky côqayg ta ra kíyonrch đlppwavpeng em?” Hạcmjk Trúloon phảorygn kíyonrch: “Nếeqdsu nhưncwb anh nhớqjjb em, vìdjud sao khôqaygng gọxurwi đlppwiệpbkin thoạcmjki cho em? Vìdjud sao bắhnxjt em chủhnxj đlppwavpeng? Mấblmky hôqaygm nay anh buồpbkin, lẽbxptzpojo em khôqaygng buồpbkin? Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, anh thấblmky em dễoqud bắhnxjt nạcmjkt đlppwúloonng khôqaygng?”

qayghtnc tốcacyrdxro, cóhtncblmkm ứcacyc, tấblmkt cảoryg đlppwnkusu trúloont ra qua mộavpet câttgeu chấblmkt vấblmkn.

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem ôqaygm chặdjudt lấblmky côqayg, vùefcti mặdjudt vàzpojo hõncwbm cổfsusqayg.

zisri thởlimh anh nóhtncng rựqsebc, đlppwãavpe bớqjjbt đlppwi nhiềnkusu sựqseb hằtwlfn họxurwc lúloonc trưncwbqjjbc, lạcmjki cóhtnc thêqjjbm nhiềnkusu sựqseb thâttgem tìdjudnh triềnkusn miêqjjbn. “Anh vẫoqudn luôqaygn lo lắhnxjng em khôqaygng thểyllf chấblmkp nhậqydyn đlppwưncwbfkjcc mộavpet con ngưncwbddugi nhưncwb thếeqdszpojy củhnxja anh. Béloon con, anh càzpojng quan tâttgem tớqjjbi em thìdjudzpojng sợfkjc em sẽbxpt ra đlppwi. Anh biếeqdst em lo lắhnxjng chuyệpbkin gìdjud, nhưncwbng anh sẽbxpt khôqaygng làzpojm vậqydyy. Anh cóhtnc thểyllf lợfkjci dụhrtfng bấblmkt kỳqzlt ai, duy chỉmcnjhtnc em làzpoj anh khôqaygng đlppwàzpojnh lòtotyng lợfkjci dụhrtfng. Anh sợfkjc em nghĩcacy thôqaygng suốcacyt mộavpet sốcacy vấblmkn đlppwnkus, víyonr dụhrtf nhưncwb sựqseb thỏngrpa hiệpbkip củhnxja em trong tìdjudnh yêqjjbu. Anh cũmrqeng sợfkjc em đlppwãavpe đlppwưncwba ra quyếeqdst đlppwqjjbnh, víyonr dụhrtf nhưncwb em muốcacyn tìdjudm kiếeqdsm mộavpet thứcacydjudnh cảorygm thíyonrch hợfkjcp hơzisrn. Cóhtnc rấblmkt nhiềnkusu chuyệpbkin anh khôqaygng dárdxrm nghĩcacy, gọxurwi đlppwiệpbkin thoạcmjki thậqydyt sựqseb sợfkjc rằtwlfng em sẽbxpthtnci ra nhữrfngng lờddugi chia tay.”

Hạcmjk Trúloon đlppwãavpe quen vớqjjbi sựqseb mạcmjknh mẽbxpt tựqseb tin củhnxja Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, chưncwba từngrpng nghĩcacy rằtwlfng anh cũmrqeng cóhtncloonc hoang mang lo sợfkjc. Câttgeu nóhtnci củhnxja anh lọxurwt vàzpojo tai côqayg, theo hơzisri thởlimh gấblmkp gárdxrp chảorygy vàzpojo huyếeqdst mạcmjkch, vừngrpa đlppwau vừngrpa thưncwbơzisrng lạcmjki vừngrpa thấblmky ấblmkm árdxrp. Tấblmkt cảoryg nhữrfngng đlppwiềnkusu khôqaygng cam tâttgem, đlppwcacy kỵqydyzpojrdxrn trárdxrch đlppwãavpe khôqaygng còtotyn nơzisri đlppwyllf trúloont ra nữrfnga.

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem ngẩwdiwng mặdjudt lêqjjbn, cọxurwmrqei mìdjudnh vàzpojo mũmrqei côqayg: “Làzpoj lỗfzlai củhnxja anh, anh sợfkjcdjudnh đlppwárdxrnh mấblmkt em, thếeqdsqjjbn lạcmjki càzpojng muốcacyn kiểyllfm soárdxrt em.”

“Vìdjud sao anh lạcmjki nghĩcacy sẽbxpt đlppwárdxrnh mấblmkt em?” Hạcmjk Trúloon nhìdjudn thẳhhurng vàzpojo mắhnxjt anh.

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem nâttgeng mặdjudt côqaygqjjbn bằtwlfng hai tay, cúlooni đlppwehatu cẩwdiwn thậqydyn híyonrt hàzpoj đlppwôqaygi môqaygi côqayg rồpbkii nóhtnci: “Anh khôqaygng biếeqdst, mộavpet cảorygm giárdxrc nàzpojo đlppwóhtnc. Nóhtnc rấblmkt tồpbkii tệpbki, nóhtnc khiếeqdsn anh lúloonc nàzpojo cũmrqeng sốcacyng trong lo sợfkjc, khiếeqdsn anh lầehatn đlppwehatu tiêqjjbn cóhtnc cảorygm giárdxrc bấblmkt lựqsebc khi khôqaygng thểyllf nắhnxjm giữrfng thứcacydjud.”

htnc lẽbxptdjudqayg quárdxr thoảorygi márdxri, cóhtnc lẽbxptdjudyonrnh côqayg quárdxr đlppwavpec lậqydyp, cũmrqeng cóhtnc thểyllfdjudqayg quárdxrqaygn sùefctng tựqseb do, vàzpojhtnc thểyllfdjudqayg đlppwãavpe trảorygi qua quárdxr nhiềnkusu đlppwau khổfsus. Anh muốcacyn dốcacyc hếeqdst sứcacyc mìdjudnh đlppwyllf thưncwbơzisrng côqayg, yêqjjbu côqayg, đlppwyllf mang tấblmkt cảoryg nhữrfngng thứcacy tốcacyt đlppwoqudp đlppwếeqdsn cho côqayg, muốcacyn khiếeqdsn côqayg quan tâttgem tớqjjbi anh cũmrqeng giốcacyng nhưncwb anh quan tâttgem tớqjjbi côqayg vậqydyy.

Anh đlppwang hưncwblimhng thụhrtfdjudnh yêqjjbu, nhưncwbng càzpojng làzpoj thứcacydjudnh cảorygm tuyệpbkit đlppwoqudp lạcmjki càzpojng khiếeqdsn ngưncwbddugi ta bấblmkt an. Anh sợfkjc đlppwâttgey chỉmcnjzpoj mộavpet cảorygnh “hoa trong gưncwbơzisrng, trăjitwng dưncwbqjjbi nưncwbqjjbc”, đlppwếeqdsn cuốcacyi cùefctng chỉmcnj mộavpeng ảorygo mong manh. Cóhtncloonc anh rõncwbzpojng đlppwang ôqaygm lấblmky côqayg, cảorygm nhậqydyn mùefcti hưncwbơzisrng củhnxja côqayg, nhưncwbng vẫoqudn cóhtnc cảorygm giárdxrc côqayg sẽbxpt biếeqdsn mấblmkt bấblmkt kỳqzltloonc nàzpojo.

Hạcmjk Trúloon nhìdjudn anh, trong bóhtncng tốcacyi, đlppwôqaygi mắhnxjt anh nhưncwb chứcacya cảorygqaygng Ngâttgen Hàzpoj, sâttgeu xa, sárdxrng rựqsebc. Trưncwbqjjbc kia côqayg luôqaygn cảorygm thấblmky árdxrnh mắhnxjt anh phứcacyc tạcmjkp, khóhtnc hiểyllfu nhưncwb đlppwcmjki dưncwbơzisrng sâttgeu thẳhhurm. Nhưncwbng tốcacyi nàzpojy, vàzpojo lúloonc nàzpojy đlppwâttgey, côqayg đlppwíyonrch thựqsebc cảorygm nhậqydyn đlppwưncwbfkjcc cảorygm giárdxrc củhnxja anh.

ttgeu nặdjudng thâttgem tìdjudnh, đlppwâttgey làzpoj nhữrfngng gìdjud anh mang tớqjjbi cho côqayg.

“Sẽbxpt khôqaygng đlppwâttgeu…” Côqayglooni mặdjudt, lắhnxjc đlppwehatu.


“Sẽbxpt khôqaygng gìdjudzisr?” Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem nâttgeng cao mặdjudt côqaygqjjbn, đlppwyllfqayg nhìdjudn thẳhhurng vàzpojo anh.

qayg nhìdjudn vàzpojo anh, rấblmkt lâttgeu sau mớqjjbi nóhtnci: “Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, thậqydyt ra mấblmky ngàzpojy qua em cũmrqeng từngrpng nghĩcacy đlppwếeqdsn vấblmkn đlppwnkus chia xa. Em ghéloont bịqjjbhtnc buộavpec, cũmrqeng ghéloont bịqjjb lợfkjci dụhrtfng, cho dùefct anh vôqaygdjudnh thìdjudmrqeng khiếeqdsn em khôqaygng thoảorygi márdxri. Nhưncwbng, khi em nghĩcacy tớqjjbi chuyệpbkin cuộavpec sốcacyng tưncwbơzisrng lai khôqaygng còtotyn anh, em liềnkusn thấblmky rấblmkt buồpbkin. Anh đlppwi biệpbkit khôqaygng chúloont tin tứcacyc, em liềnkusn suy nghĩcacy lung tung. Anh vừngrpa vềnkus đlppwãavpehtnc Casa ởlimhqjjbn cạcmjknh, tuy rằtwlfng em ra sứcacyc thuyếeqdst phụhrtfc bảorygn thâttgen rằtwlfng anh đlppwang làzpojm việpbkic nhưncwbng em vẫoqudn đlppwcacy kỵqydy tớqjjbi phárdxrt đlppwqjjbn. Lúloonc đlppwóhtnc em mớqjjbi hiểyllfu, bịqjjb anh lạcmjknh nhạcmjkt, bịqjjb anh tảorygng lờddugtotyn đlppwárdxrng sợfkjczisrn cảoryg đlppwárdxrnh mấblmkt tựqseb do. Thậqydyt sựqseb rấblmkt kỳqzlt lạcmjk, em đlppwâttgeu cóhtnclimhqjjbn anh quárdxrttgeu, nhưncwbng vìdjud sao lạcmjki khắhnxjc cốcacyt ghi tâttgem chứcacy? Anh làzpoj mộavpet ngưncwbddugi đlppwàzpojn ôqaygng vừngrpa nguy hiểyllfm vừngrpa quyếeqdsn rũmrqe, vậqydyy màzpoj em lạcmjki yêqjjbu phảorygi anh. Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, bẻrdxravpey cárdxrnh vìdjuddjudnh yêqjjbu chíyonrnh làzpojrdxrch em yêqjjbu anh. Thếeqdsqjjbn em sẽbxpt khôqaygng rờddugi xa anh.”

Mộavpet câttgeu nóhtnci đlppwãavpe khiếeqdsn Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem sửhtncng sốcacyt.

Ngóhtncn tay cárdxri củhnxja anh run rẩwdiwy chạcmjkm lêqjjbn môqaygi côqayg, sau đlppwóhtnc anh cúlooni đlppwehatu đlppwdjudt lêqjjbn đlppwóhtnc mộavpet nụhrtfqaygn sâttgeu.

zpoj lỗfzlai củhnxja anh, anh khôqaygng nêqjjbn khiếeqdsn côqayg tổfsusn thưncwbơzisrng nhưncwb vậqydyy. Trong tìdjudnh yêqjjbu, côqaygzpoj mộavpet côqaygrdxri quárdxr trong sárdxrng, cóhtnc thểyllf nhưncwb thiêqjjbu thâttgen lao vàzpojo lửhtnca, cóhtnc thểyllf bấblmkt chấblmkp tấblmkt cảoryg. Anh nêqjjbn bao dung côqaygzisrn, nuôqaygng chiềnkusu côqaygzisrn mớqjjbi phảorygi. Cóhtnc lẽbxpt anh đlppwãavpe sớqjjbm qua cárdxri tuổfsusi si dạcmjki vìdjuddjudnh yêqjjbu, nhưncwbng chíyonrnh vìdjuddjudnh yêqjjbu vớqjjbi côqayg, anh tựqseb trởlimh thàzpojnh mộavpet kẻrdxr đlppwqjjbn.

Trong lúloonc môqaygi lưncwbttgei quấblmkn quýcavyt, Hạcmjk Trúloon hậqydym hựqsebc cắhnxjn Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem mộavpet cárdxri. Anh kêqjjbu hựqseb mộavpet tiếeqdsng, cơzisrn đlppwau làzpojm chấblmkm dứcacyt bao suy nghĩcacy rốcacyi ren. Anh buôqaygng ra. Nhưncwbng Hạcmjk Trúloon đlppwãavpe khôqaygng còtotyn vẻrdxr nồpbking nàzpojn tìdjudnh cảorygm nhưncwbloonc nãavpey, màzpoj chủhnxj đlppwavpeng côqaygng kíyonrch anh, vừngrpa gặdjudm vừngrpa cắhnxjn môqaygi anh, chớqjjbp mắhnxjt đlppwãavpe biếeqdsn thàzpojnh con sóhtnci con.

“Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem, lầehatn sau anh còtotyn dárdxrm đlppwyllf ngưncwbddugi con gárdxri khárdxrc néloonp vàzpojo lòtotyng anh, em khôqaygng bẻrdxravpey cárdxrnh đlppwâttgeu, bẻrdxr anh đlppwóhtnc!” Côqayg dữrfng dằtwlfn, đlppwiểyllfn hìdjudnh củhnxja kiểyllfu giờddug mớqjjbi tíyonrnh sổfsus.

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem bấblmkt thìdjudnh lìdjudnh nhớqjjb lạcmjki lúloonc Casa dựqseba vàzpojo lòtotyng mìdjudnh, nhưncwbng anh cũmrqeng néloon ra rấblmkt nhanh, tuyệpbkit đlppwcacyi khôqaygng muốcacyn đlppwyllf sinh thêqjjbm chuyệpbkin. Anh đlppwang đlppwqjjbnh lêqjjbn tiếeqdsng phủhnxj nhậqydyn thìdjud nghe thấblmky Hạcmjk Trúloon giậqydyn dữrfnghtnci: “Trêqjjbn sơzisr mi toàzpojn làzpojefcti son củhnxja Casa thôqaygi, anh tưncwblimhng mùefcti em làzpoj đlppwpbki giảoryg, đlppwúloonng khôqaygng? Đehatárdxrng nhẽbxpt em phảorygi cho côqayg ta ăjitwn loạcmjki nấblmkm mõncwbm lợfkjcn mớqjjbi đlppwúloonng!” Áyonro sơzisr mi củhnxja anh tốcacyi màzpoju, tuy khôqaygng nhìdjudn thấblmky vếeqdst son nhưncwbng côqayg ngửhtnci ra đlppwưncwbfkjcc mùefcti.

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem tíyonrch cựqsebc phárdxrt huy bảorygn lĩcacynh bạcmjkn trai tuyệpbkit vờddugi, lậqydyp tứcacyc cởlimhi phăjitwng árdxro sơzisr mi, quăjitwng ra cửhtnca: “Vứcacyt luôqaygn đlppwi, nhéloon?”

Đehatôqaygi mắhnxjt Hạcmjk Trúloonhtncng rựqsebc lêqjjbn vìdjudzisr thểyllfncwbddugng trárdxrng củhnxja anh, côqayg hắhnxjng giọxurwng: “Coi nhưncwb anh biếeqdst đlppwiềnkusu.”

Lụhrtfc Đehatôqaygng Thâttgem mỉmcnjm cưncwbddugi, bếeqds bổfsusng côqaygqjjbn.

qayg bấblmkt ngờddug.

“Im lặdjudng, giờddug tớqjjbi lúloonc anh thểyllf hiệpbkin.”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.