Người Thừa Kế Của Gia Tộc Sát Thủ

Chương 7 : Ác mộng đêm khuya

    trước sau   
“Tỷvedj tỷvedj.....” Bạrnscch Nham kébjrho áfeqoo Bạrnscch Băvadpng, mũahwmi sụfhsat sịtgkut “Chúzrxmng ta rờzouri nơkjlji nàhftly đdvedi...”

Bạrnscch Băvadpng cúzrxmi đdvednaavu thấqwycy mộlynut đdvedôeamfi mắdfwdt trong veo sáfeqong ngờzouri, tràhftln đdvednaavy sựwodb quan tâykxym, lo lắdfwdng thìmifn tráfeqoi tim xẹvrvwt qua mộlynut dòanrqng nưltrtrxmlc ấqwycm áfeqop, giọlaoyng nóbrvri dịtgkuu dàhftlng: “Chúzrxmng ta khôeamfng phảapvpi đdvedi đdvedâykxyu cảapvp, muốfdlan đdvedi cũahwmng làhftl ngưltrtzouri kháfeqoc phảapvpi đdvedi, yêslbgn tâykxym, từhyoo nay vềzeci sau tỷvedj sẽdrsm bảapvpo vệgpwu đdvedgpwu, nhữqnqyng ngưltrtzouri đdvedóbrvr ta sẽdrsm khôeamfng bỏxmbc qua cho bấqwyct kỳdxel ai“.

Giọlaoyng nóbrvri sắdfwdc bébjrhn, đdvedôeamfi mắdfwdt tỏxmbca ra sáfeqot khísagv dầnaavy đdvedwodbc.

“Thấqwyct tiểkqwvu thưltrt?” Lýgqsv mama nhìmifnn bóbrvrng dáfeqong yếdxelu đdveduốfdlai đdvednaavy sợbjrhvedji, so vớrxmli trưltrtrxmlc kia làhftl hai ngưltrtzouri hoàhftln toàhftln kháfeqoc nhau, giọlaoyng nóbrvri vữqnqyng vàhftlng cùbrvrng hơkjlji thởyqob tỏxmbca ra ởyqob trêslbgn ngưltrtzouri nàhftlng làhftlm cho ngưltrtzouri ta sợbjrhvedji, cóbrvr cảapvpm giáfeqoc hísagvt thởyqob khôeamfng nổmmbyi, đdvedâykxyy làhftl thấqwyct tiểkqwvu thưltrt sao?.

“Tỷvedj tỷvedj, chờzour ta trưltrtyqobng thàhftlnh, sẽdrsm tớrxmli lưltrtbjrht ta bảapvpo vệgpwu tỷvedj tỷvedj..... Khôeamfng bao giờzour cho phébjrhp cáfeqoc nàhftlng bắdfwdt nạrnsct ngưltrtơkjlji nữqnqya“. Bạrnscch Nham nắdfwdm chặwodbt bàhftln tay nhỏxmbcbjrh, mưltrtzouri phầnaavn quyếdxelt tâykxym.

Bạrnscch Băvadpng cưltrtzouri cong mắdfwdt, vỗgpwu vỗgpwu đdvednaavu Bạrnscch Nham, môeamfi đdvedxmbc mọlaoyng khẽdrsm mởyqob: “Đmoqoưltrtbjrhc, tỷvedj tỷvedj sẽdrsm chờzour tớrxmli ngàhftly đdvedgpwubrvr thểkqwv bảapvpo vệgpwu ta“.


--------------

Giữqnqya đdvedêslbgm khuya mưltrta bắdfwdt đdvednaavu rơkjlji, chẳlbnjng biếdxelt ngưltrtzouri đdvedãvedj tỉhyoonh từhyoo bao giờzour.

Thờzouri tiếdxelt mùbrvra hèozmcbrvrng nựwodbc làhftlm cho khôeamfng ngưltrtzouri nàhftlo ngủlynu đdvedưltrtbjrhc, tiếdxelng nưltrtrxmlc mưltrta nhỏxmbckjlji xuốfdlang đdvedqwyct, ngưltrtbjrhc lạrnsci làhftlm cho ngưltrtzouri ta cóbrvr cảapvpm giáfeqoc dễsroq chịtgkuu thoảapvpi máfeqoi rấqwyct nhiềzeciu.

Giữqnqya sâykxyn, Bạrnscch Lam khôeamfng buồsraen ngủlynu mộlynut tísagvhftlo, vẻozmc mặwodbt tứekdec giậrisun đdvedi tớrxmli đdvedi lui ởyqob trong phòanrqng, câykxyy quạrnsct trong tay khôeamfng ngừhyoong phe phẩxwtmy.

“Thờzouri tiếdxelt chếdxelt tiệgpwut, lúzrxmc nàhftlo cũahwmng nóbrvrng nựwodbc.” Thanh âykxym mắdfwdng chửzrxmi tứekdec giậrisun liêslbgn tụfhsac vang lêslbgn.

Đmoqolynut nhiêslbgn, mộlynut cáfeqoi bóbrvrng thậrisut dàhftli xẹvrvwt qua cửzrxma sổmmby, chợbjrht lóbrvre rồsraei biếdxeln mấqwyct.

Bạrnscch Lam nhấqwyct thờzouri cựwodbc kìmifn hoảapvpng sợbjrh, chăvadpm chúzrxm nhìmifnn cửzrxma sổmmby, hébjrht lớrxmln mộlynut tiếdxelng: “Làhftl..... ngưltrtzouri nàhftlo?“.

Trảapvp lờzouri nàhftlng làhftl mộlynut mảapvpnh yêslbgn tĩlvdsnh, hoàhftln toàhftln khôeamfng cóbrvr mộlynut tiếdxelng đdvedlynung.

Ngoàhftli cửzrxma sổmmbyslbgn tĩlvdsnh, chỉhyoobrvr gióbrvr đdvedêslbgm thổmmbyi qua lưltrtrxmlt qua.

Khôeamfng thấqwycy cóbrvr ngưltrtzouri đdvedáfeqop lạrnsci, trong phòanrqng im lặwodbng, Bạrnscch Lăvadpng thởyqob hổmmbyn hểkqwvn ra mộlynut hơkjlji.

Trong nháfeqoy mắdfwdt, cửzrxma sổmmby giấqwycy “phầnaavn phậrisut” bịtgku mộlynut trậrisun gióbrvr lạrnscnh thổmmbyi qua, chỉhyoo thấqwycy mộlynut cáfeqoi bóbrvrng trắdfwdng lơkjlj lửzrxmng.

“A....” Bạrnscch Lam hébjrht chóbrvri tai, trong lòanrqng tràhftln đdvednaavy lạrnscnh lẽdrsmo, cảapvpm thấqwycy cáfeqoc lỗgpwu châykxyn lôeamfng dựwodbng lêslbgn, run rẩxwtmy. “Ngưltrtzouri nàhftlo, ngưltrtzouri nàhftlo..... ngưltrtzouri tớrxmli.... ngưltrtzouri đdvedâykxyu a“.

Im lặwodbng, vôeamfbrvrng yêslbgn tĩlvdsnh, bóbrvrng trắdfwdng ởyqob trưltrtrxmlc cửzrxma sổmmby, từhyoo từhyoo lắdfwdc lưltrt, âykxym thanh mưltrta bêslbgn ngoàhftli càhftlng lúzrxmc càhftlng lớrxmln.......

“Ầahwmm....” Tiếdxelng sấqwycm vang lêslbgn.

“A.......” Bạrnscch Lam trốfdlan ởyqobbrvrc phòanrqng, gióbrvr từhyoo cửzrxma sổmmby thổmmbyi vàhftlo trong, trong phòanrqng áfeqonh nếdxeln chậrisup chờzourn lúzrxmc sáfeqong lúzrxmc tốfdlai.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.