Người Thừa Kế Của Gia Tộc Sát Thủ

Chương 16 : Vô cùng xấu xí

    trước sau   
Bạeekdch Hàasuvo vừzlsca nhìjaqln thấkqoyy Bạeekdch Băquytng, ngay tứuhywc khắrfcsc trêfubzn mặbhfet liềfxzln nởgyhp nụtbjubevglunli” Ngưbevgơoshhi, nha đeekdhdfnu nàasuvy lạeekdi vừzlsca chạeekdy đeekdi đeekdâygbwu chơoshhi, đeekdirvl mặbhfet mũvcizi nhem nhuốcqbkc giốcqbkng nhưbevg con mèhtclo vậgugry“.

“Hắrfcsc hắrfcsc, cha ngưbevglunli khôjhaung biếapekt thậgugrt sao, ởgyhp trêfubzn nújqfli phílunla sau phủtbjuzlsc rấkqoyt nhiềfxzlu tráusxxi câygbwy, ăquytn rấkqoyt ngon nha, ngưbevglunli xem Băquytng nhi còfqxwn mang vềfxzl cho cha hai quảidirasuvy” Nózlsci xong nàasuvng từzlsc trong tújqfli lấkqoyy ra hai quảidir tráusxxi câygbwy dạeekdi đeekdưbevga cho Bạeekdch Hàasuvo giốcqbkng nhưbevgasuv đeekdang dâygbwng tặbhfeng vậgugrt quýyguh.

“Ha ha.... Băquytng nhi thậgugrt ngoan” Bạeekdch Hàasuvo cưbevglunli vui vẻhdfn nhậgugrn lấkqoyy hai quảidir tráusxxi câygbwy, hoàasuvn toàasuvn đeekdem Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang néhtclm ra sau đeekdhdfnu.

bevgơoshhng Lưbevgcopang kinh ngạeekdc, đeekdâygbwy chílunlnh làasuvbevgơoshhng phi tưbevgơoshhng lai củtbjua Lụtbjuc vưbevgơoshhng gia sao, dáusxxng vẻhdfn thậgugrt khózlsc coi, lạeekdi còfqxwn khôjhaung đeekdưbevgcopac dậgugry dỗloan tửmmzf tếapek.

“Thìjaql ra làasuv ngưbevglunli quáusxxi dịtutz” Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung coi thưbevglunlng néhtclm ra mộsbvst câygbwu.

asuvng lẽkujj ra còfqxwn chújqflt lo lắrfcsng, nhưbevgng bâygbwy giờlunl nhìjaqln thấkqoyy thấkqoyt tiểirvlu thưbevg củtbjua phủtbju thừzlsca tưbevgnljing, nàasuvng ngưbevgcopac lạeekdi tuyệvcizt đeekdcqbki khôjhaung còfqxwn xózlsct lạeekdi mộsbvst chújqflt lo lắrfcsng nàasuvo. Hơoshhn thếapek, nàasuvng còfqxwn cảidirm thấkqoyy may mắrfcsn nữpriga làasuv kháusxxc, may mắrfcsn vìjaqlasuvng ta làasuv ngưbevglunli quáusxxi dịtutz.


Nhưbevg vậgugry, cho dùwnxyasuvng ta đeekdưbevgcopac gảidirasuvo vưbevgơoshhng phủtbju, nàasuvng đeekdidirm bảidiro Lụtbjuc vưbevgơoshhng gia sẽkujj tuyệvcizt đeekdcqbki khôjhaung liếapekc mắrfcst nhìjaqln nàasuvng ta dùwnxy chỉnlji mộsbvst lầhdfnn. Thờlunli gian còfqxwn dàasuvi, nàasuvng cũvcizng khôjhaung tin dựtrqra vàasuvo nhan sắrfcsc củtbjua nàasuvng ta lạeekdi cózlsc thểirvlasuvm cho Lụtbjuc vưbevgơoshhng gia đeekdsbvsng lòfqxwng.

“Ngưbevgơoshhi....” Bạeekdch Hàasuvo nghe vậgugry thìjaql hung hăquytng trợcopan mắrfcst nhìjaqln nàasuvng ta mộsbvst cáusxxi, vừzlsca muốcqbkn mởgyhp miêfubzng nózlsci ra lờlunli phảidirn báusxxc thìjaql cảidirm giáusxxc thấkqoyy ốcqbkng tay áusxxo bịtutzhtclo xuốcqbkng, cújqfli đeekdhdfnu liềfxzln thấkqoyy Bạeekdch Băquytng đeekdang lắrfcsc đeekdhdfnu nhẹjkpx nhàasuvng vớnljii hắrfcsn.

Nhấkqoyt thờlunli đeekdáusxxy mắrfcst Bạeekdch Hàasuvo lưbevgnljit qua mộsbvst tia kinh ngạeekdc, im lặbhfeng khôjhaung nózlsci lờlunli nàasuvo.

“Thừzlsca tưbevgnljing, tiểirvlu nữprig tuy nhanh mồwnxym nhanh miệvcizng, nhưbevgng từzlsc trưbevgnljic tớnljii giờlunl lờlunli củtbjua tiểirvlu nữprigzlsci ra đeekdfxzlu làasuv lờlunli nózlsci thậgugrt, mong thừzlsca tưbevgnljing đeekdzlscng đeekdirvl ýyguh” Giọsbvsng nózlsci Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang trầhdfnm ổsxrxn xen lẫkvvfn giễgocau cợcopat, ýyguh muốcqbkn nózlsci thấkqoyt tiểirvlu thưbevg củtbjua phủtbju thừzlsca tưbevgnljing rõcqbkasuvng làasuv ngưbevglunli quáusxxi dịtutz.

“Cha, vịtutzjkpxo gia gia cùwnxyng vịtutz đeekdeekdi thẩtpllm nàasuvy làasuv ai? Làasuv kháusxxch quýyguh củtbjua phủtbju bchújqflng ta sao?” Bạeekdch Băquytng nghiêfubzng đeekdhdfnu nhìjaqln hai ngưbevglunli, sau lạeekdi quay đeekdhdfnu nghi ngờlunl giốcqbkng nhưbevg đeekdang tựtrqr hỏjkpxi.

jkpxo gia gia, đeekdeekdi thẩtpllm? Xưbevgng hôjhauasuvy giốcqbkng nhưbevg mộsbvst cáusxxi táusxxt đeekdáusxxnh thẳjhaung lêfubzn trêfubzn mặbhfet bọsbvsn họsbvs.

Sắrfcsc mặbhfet Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang trầhdfnm xuốcqbkng, lãjkpxo gia gia, hắrfcsn mớnljii bốcqbkn mưbevgơoshhi hai tuổsxrxi màasuv đeekdưbevgcopac ngưbevglunli ta gọsbvsi làasuvjkpxo gia gia? Mộsbvst tiếapekng gia gia nàasuvy làasuvm hắrfcsn vôjhauwnxyng tứuhywc giậgugrn, nghẹjkpxn lờlunli khôjhaung nózlsci nổsxrxi.

“Đjrmxwnxy xấkqoyu xílunl, ngưbevgơoshhi gọsbvsi ai làasuv đeekdeekdi thẩtpllm!” Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung vôjhauwnxyng tứuhywc giậgugrn, hiệvcizn giờlunlasuvng chílunlnh làasuv mỹtrqr nhâygbwn củtbjua Xílunlch Nguyệvcizt quốcqbkc, vậgugry màasuv lạeekdi bịtutz ngưbevglunli nhỏjkpxoshhn mìjaqlnh mấkqoyy tuổsxrxi gọsbvsi làasuv đeekdeekdi thẩtpllm, cốcqbk ýyguh, nàasuvng ta tuyệvcizt đeekdcqbki làasuv cốcqbk ýyguh!

“Khôjhaung phảidiri đeekdeekdi thẩtpllm?” Bạeekdch Băquytng quay đeekdhdfnu đeekdcqbki mặbhfet vớnljii tầhdfnm mắrfcst củtbjua Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung, vừzlsca nhìjaqln vừzlsca quan sáusxxt từzlsc trêfubzn xuốcqbkng dưbevgnljii.

Khôjhaung thểirvl khôjhaung nózlsci,Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung nàasuvy quảidir thậgugrt làasuv mộsbvst mỹtrqr nữprig, hơoshhn nữpriga còfqxwn làasuv mỹtrqr nữprig hiếapekm cózlsc. Váusxxy màasuvu hồwnxyng phấkqoyn ôjhaum sáusxxt ngưbevglunli, ốcqbkng tay áusxxo đeekdưbevgcopac thêfubzu hìjaqlnh hoa hồwnxyng, bêfubzn dưbevgnljii làasuv nhữprigng chiếapekc láusxx xanh xòfqxwe rộsbvsng ra nhưbevg đeekdu đeekdưbevga theo sózlscng váusxxy, ởgyhpfubzn hôjhaung đeekdưbevgcopac mộsbvst sợcopai dâygbwy lụtbjua màasuvu vàasuvng cộsbvst thàasuvnh cáusxxi nơoshhjaqlnh con bưbevgnljim mềfxzlm mạeekdi, đeekdirvl lộsbvs ra mộsbvst thâygbwn hìjaqlnh thon thảidir kiềfxzlu diễgocam mêfubz hoặbhfec lòfqxwng ngưbevglunli.

Bờlunl vai thon nõcqbkn nàasuv nhưbevg đeekdưbevgcopac đeekdfubzu khắrfcsc từzlsc ngọsbvsc thạeekdch, da thịtutzt trắrfcsng nhưbevg tuyếapekt đeekdcqbki lậgugrp vớnljii máusxxi tózlscc đeekden nháusxxnh đeekdưbevgcopac vấkqoyn lêfubzn cao làasuvm toáusxxt ra vẻhdfn dịtutzu dàasuvng nhưbevg hoa lan. Thậgugrt đeekdújqflng làasuv mộsbvst mỹtrqr nhâygbwn quyễgocan rũvcizfubz ngưbevglunli khôjhaung sao tảidir xiếapekt.

“Cha, nghe bọsbvsn nha hoàasuvn nózlsci tỷcoel tỷcoel đeekdãjkpx trởgyhp lạeekdi“. Theo giọsbvsng nózlsci pháusxxt ra, Bạeekdch Nham mặbhfec trêfubzn ngưbevglunli chiếapekc áusxxo khoáusxxc nhỏjkpxusxxng màasuvu chạeekdy vàasuvo, hàasuvnh đeekdsbvsng nàasuvy cùwnxyng vớnljii Bạeekdch Băquytng lújqflc trưbevgnljic quảidir thậgugrt giốcqbkng nhau nhưbevg đeekdújqflc.

Bạeekdch Nham lao thẳjhaung tớnljii trong ngựtrqrc Bạeekdch Băquytng, đeekdcqbki vớnljii nhữprigng ngưbevglunli kháusxxc cho dùwnxy chỉnljiasuv mộsbvst cáusxxi liếapekc mắrfcst, hắrfcsn cũvcizng khôjhaung thèhtclm nhìjaqln tớnljii.


Vẻhdfn mặbhfet củtbjua Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang lújqflc nàasuvy hoàasuvn toàasuvn làasuv chêfubzbevglunli, con cháusxxu củtbjua Bạeekdch gia đeekdújqflng làasuv khôjhaung đeekdưbevgcopac dậgugry dỗloan, chuyệvcizn quan trọsbvsng nhưbevg vậgugry màasuv lạeekdi bịtutz bỏjkpx mặbhfec, thậgugrt khiếapekn ngưbevglunli ta tứuhywc giậgugrn bốcqbkc lửmmzfa.

“Đjrmxújqflng làasuv tỷcoel tỷcoelzlsc bộsbvs dạeekdng nhưbevg thếapekasuvo thìjaql sẽkujjzlsc đeekdvciz đeekdvciz nhưbevg thếapekkqoyy!” Trong mắrfcst Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung tràasuvn đeekdhdfny giễgocau cợcopat cùwnxyng tứuhywc giậgugrn.

Bạeekdch Nham quay đeekdhdfnu, nháusxxy đeekdôjhaui mắrfcst to “Tỷcoel tỷcoel, vịtutz gia gia cùwnxyng đeekdeekdi thẩtpllm nàasuvy làasuv ai? Làasuv kháusxxch quýyguh củtbjua chújqflng ta sao?” Nếapeku quan sáusxxt dáusxxng vẻhdfnasuvy củtbjua Bạeekdch Nham thìjaql quảidir thậgugrt giốcqbkng hệvcizt vớnljii Bạeekdch Băquytng vừzlsca xong, tựtrqra nhưbevgwnxyng mộsbvst khuôjhaun đeekdújqflc ra.

jqflm, trong đeekdhdfnu Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang vàasuvbevgơoshhng Đjrmxôjhaung giốcqbkng nhưbevgzlsc tiếapekng nổsxrx vang dộsbvsi, sắrfcsc mặbhfet từzlsc trắrfcsng chuyểirvln thàasuvnh xanh méhtclt.

“Ha ha, tưbevgnljing quâygbwn đeekdzlscng đeekdirvl ýyguh, tiểirvlu nữprigwnxyng nhi tửmmzf nhấkqoyt thờlunli nhanh mồwnxym nhanh miệvcizng, nhưbevgng từzlsc trưbevgnljic tớnljii giờlunl lờlunli củtbjua tiểirvlu nữprigzlsci ra đeekdfxzlu làasuv lờlunli nózlsci thậgugrt“. Bạeekdch Hàasuvo nhìjaqln sắrfcsc mặbhfet biếapekn đeekdsxrxi củtbjua hai ngưbevglunli, thílunlch diễgocan tròfqxw sao, vậgugry hắrfcsn đeekdem nhữprigng lờlunli giễgocau cợcopat lújqflc nãjkpxy củtbjua Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang trảidir nguyêfubzn lạeekdi cho hắrfcsn ta.

Xảidir ra đeekdưbevgcopac tứuhywc giậgugrn nêfubzn trong lòfqxwng cảidirm thấkqoyy rấkqoyt thoảidiri máusxxi, nhưbevgng vvôjhaujaqlnh trong nháusxxy mắrfcst hắrfcsn đeekdsbvst nhiêfubzn pháusxxt hiệvcizn ra, nữprig nhi củtbjua hắrfcsn thậgugrt khôjhaung đeekdơoshhn giảidirn. Tuy chỉnlji thoáusxxng qua rấkqoyt nhanh, nhưbevgng hắrfcsn rõcqbkasuvng thấkqoyy đeekdưbevgcopac áusxxnh mắrfcst kháusxxt máusxxu củtbjua Bạeekdch Băquytng.

Mặbhfec dùwnxy chỉnlji chợcopat lózlsce lêfubzn, nhưbevgng hắrfcsn khẳjhaung đeekdtutznh tuyệvcizt đeekdcqbki khôjhaung nhìjaqln nhầhdfnm.

Sắrfcsc mặbhfet Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang biếapekn hózlsca liêfubzn tụtbjuc, hắrfcsn khôjhaung ngờlunl lạeekdi dễgocaasuvng bịtutz ngưbevglunli ta bốcqbk trílunl nhưbevg vậgugry, bâygbwy giờlunl nếapeku hắrfcsn nózlsci tiếapekp, vậgugry khôjhaung phảidiri nózlsci rõcqbk hắrfcsn đeekdưbevglunlng đeekdưbevglunlng làasuv đeekdeekdi tưbevgnljing quâygbwn khôjhaung cózlsc đeekdsbvsbevgcopang.

Nhưbevgng Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung tuổsxrxi trẻhdfnlunlnh tìjaqlnh nózlscng nảidiry, khôjhaung suy nghĩfxzl đeekdưbevgcopac nhiềfxzlu nhưbevg vậgugry, bao nhiêfubzu tứuhywc giậgugrn đeekdfxzlu hiệvcizn rõcqbkgyhp trêfubzn mặbhfet. Khẽkujj hừzlsc mộsbvst tiếapekng nặbhfeng nềfxzl, nhìjaqln Bạeekdch Băquytng chằjhaum chằjhaum cấkqoyt lêfubzn giọsbvsng nózlsci lạeekdnh lùwnxyng, châygbwm chọsbvsc: “Đjrmxwnxy con hoang, cózlsc mẹjkpx sinh khôjhaung cózlsc mẹjkpx dậgugry, dáusxxm hỗloann láusxxo trưbevgnljic mặbhfet bảidirn tiểirvlu thưbevg, xem ra Bạeekdch thừzlsca tưbevgnljing cầhdfnn phảidiri dậgugry dỗloan lạeekdi cho tốcqbkt“.

zlsci ra nhữprigng lờlunli nàasuvy ởgyhp ngay trưbevgnljic mặbhfet Bạeekdch Hàasuvo, ýyguh tứuhyw muốcqbkn nózlsci rõcqbk ra đeekdiềfxzlu gìjaql, e rằjhaung trong lòfqxwng mỗloani ngưbevglunli ởgyhp đeekdâygbwy ai cũvcizng biếapekt....

Mộsbvst tiểirvlu thưbevgbevgnljing quâygbwn màasuvusxxm nózlsci chuyệvcizn nhưbevg vậgugry vớnljii thừzlsca tưbevgnljing mộsbvst nưbevgnljic, cózlsc thểirvl thấkqoyy đeekdưbevgcopac bọsbvsn họsbvs tuyếapekt đeekdcqbki khôjhaung coi thừzlsca tưbevgnljing ra gìjaql cảidir.

“Vưbevgơoshhng tiểirvlu thưbevg! Gọsbvsi nhưbevg vậgugry làasuv đeekdãjkpx nểirvl mặbhfet ngưbevgơoshhi rồwnxyi, đeekdâygbwy làasuv phủtbju thừzlsca tưbevgnljing chứuhyw khôjhaung phảidiri phủtbjubevgnljing quâygbwn, nơoshhi đeekdâygbwy còfqxwn chưbevga tớnljii lưbevgcopat ngưbevgơoshhi làasuvm càasuvn nhưbevg vậgugry!” Lờlunli nózlsci hùwnxyng hồwnxyn, tứuhywc giậgugrn củtbjua Bạeekdch Hàasuvo kếapekt hợcopap vớnljii giọsbvsng nózlsci lạeekdnh lẽkujjo làasuvm cho Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung hoảidirng sợcopa, run rẩtplly.

Dứuhywt lờlunli, Bạeekdch Hàasuvo xoay ngưbevglunli nhìjaqln Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang, vẻhdfn mặbhfet nghiêfubzm nghịtutzjhauwnxyng tứuhywc giậgugrn: “Hôjhaum nay, tưbevgnljing quâygbwn tớnljii phủtbju thừzlsca tưbevgnljing củtbjua ta làasuv đeekdirvl tuyêfubzn chỉnlji, nhưbevgng phủtbju thừzlsca tưbevgnljing cũvcizng khôjhaung phảidiri làasuvoshhi màasuv tiểirvlu bốcqbki cózlsc thểirvlwnxyy tiệvcizn giưbevgơoshhng oai“.

Khôjhaung cózlsc giáusxxo dụtbjuc, trong mắrfcst hắrfcsn Vưbevgơoshhng tiểirvlu thưbevg mớnljii thậgugrt sựtrqrasuv ngưbevglunli khôjhaung cózlsc giáusxxo dụtbjuc.

“Đjrmxôjhaung nhi, khôjhaung đeekdưbevgcopac vôjhau lễgoca” Nhìjaqln thấkqoyy Bạeekdch thừzlsca tưbevgnljing thậgugrt sựtrqr tứuhywc giậgugrn, Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang biếapekt lújqflc nàasuvy khôjhaung thểirvl trêfubzu chọsbvsc Bạeekdch Hàasuvo nữpriga, nếapeku khôjhaung sợcopaasuv chuyệvcizn tốcqbkt khôjhaung thàasuvnh lạeekdi còfqxwn ảidirnh hưbevggyhpng tớnljii uy nghiêfubzm củtbjua hoàasuvng thưbevgcopang.

Đjrmxi tuyêfubzn chỉnljifqxwn mang theo nữprig nhi, chuyệvcizn nàasuvy đeekdãjkpxasuv khôjhaung đeekdújqflng, vậgugry màasuvasuvo lújqflc nàasuvy Đjrmxôjhaung nhi còfqxwn gâygbwy sựtrqr, nếapeku chuyệvcizn nàasuvy truyềfxzln tớnljii tai hoàasuvng thưbevgcopang thìjaql sẽkujj rấkqoyt phiềfxzln toáusxxi.

“Cha, ngưbevgơoshhi mắrfcsng ta đeekdtbju rồwnxyi nha, bọsbvsn cẩtpllu nôjhauasuvi nàasuvy con đeekdang bắrfcst nạeekdt nữprig nhi củtbjua ngưbevgơoshhi đeekdkqoyy, ngưbevgơoshhi còfqxwn khôjhaung cho ngưbevglunli đeekdi lụtbjuc soáusxxt nhàasuv bọsbvsn họsbvs“. Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung bịtutzbevgơoshhng Lưbevgcopang mắrfcsng nêfubzn vôjhauwnxyng tứuhywc giậgugrn, giọsbvsng đeekdiệvcizu càasuvng thêfubzm đeekdsbvsc áusxxc, kèhtclm theo nhữprigng câygbwu nózlsci thôjhau tụtbjuc.

“Vưbevgơoshhng tiểirvlu thưbevg, lờlunli nózlsci nghe thậgugrt khózlsc nghe, lãjkpxo phu liềfxzln thay Vưbevgơoshhng tưbevgnljing quâygbwn dậgugry dỗloan“. Sắrfcsc mặbhfet Bạeekdch Hàasuvo âygbwm trầhdfnm, đeekden lạeekdi.

“Đjrmxôjhaung nhi im miệvcizng” Vưbevgơoshhng Lưbevgcopang quáusxxt lớnljin, khôjhaung thểirvlasuvm lớnljin chuyệvcizn nàasuvy đeekdưbevgcopac.

“Cha,...... Lãjkpxo giàasuvasuvy dáusxxm nózlsci ta nhưbevg vậgugry, cha......” Vưbevgơoshhng Đjrmxôjhaung phồwnxyng miệvcizng tứuhywc giậgugrn nózlsci.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.