Người Chồng Máu Lạnh

Chương 307 :

    trước sau   

Edit: VuVietNhu

Beta: Ốrtejc Sêbyisn

Khi mởmizo bảaaakn edit củwnvka VuVietNhu, ta vừyysfa vui vừyysfa buồvsuon, chújojjng ta chỉoorn gặzpnyp nàezbxng ấigwdy ởmizo chưupwnơbyisng nàezbxy vàezbx chưupwnơbyisng sau nữgsdwa thôxxici… Nàezbxng ấigwdy cósfmp tin vui rồvsuoi, hehe, nêbyisn phảaaaki giàezbxnh thờhyifi gian chăuwbwm sósfmpc cho bảaaakn thâemzfn vàezbx em bénpfs… Cảaaakm ơbyisn nàezbxng đlqlnãmccf tham gia edit truyệdjfbn cùdybkng vớmizoi ta. Chújojjc nàezbxng vàezbx em bénpfs luôxxicn mạwklwnh khỏaaake… Mong sớmizom đlqlnưupwnsulbc gặzpnyp lạwklwi nàezbxng.

———————-

“Bọupwnn họupwnezbxm sao vậmwxdy?” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc vẫflwin khôxxicng rõdybk chuyệdjfbn gìupep đlqlnang xảaaaky ra, Hàezbx Duyêbyisn ngồvsuoi ởmizo ghếmoaiezbxm việdjfbc củwnvka mìupepnh, giơbyis hai tay tỏaaak vẻvsuo chíwklwnh mìupepnh cũjzpkng khôxxicng biếmoait, “Cósfmp lẽhqyc tổxrqsng tàezbxi đlqlnáigwdnh hắaubdn, ai bảaaako vừyysfa rồvsuoi hắaubdn đlqlnbyisn nhưupwn vậmwxdy,” Hàezbx Duyêbyisn khôxxicng hềsjzl đlqlnvsuong tìupepnh vớmizoi Vệdjfb Thầigwdn, hắaubdn thậmwxdt sựqeqt đlqlnáigwdng đlqlnáigwdnh.


“Tôxxici đlqlni xem mộhaikt chújojjt … ” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc vộhaiki vàezbxng chạwklwy vềsjzl phíwklwa văuwbwn phòupepng Lêbyis Duệdjfbjojjc, hai ngưupwnhyifi bọupwnn họupwn đlqlnáigwdnh nhau cósfmp phảaaaki khôxxicng, Vệdjfb Thầigwdn cósfmp thểhdip biếmoain thàezbxnh nhưupwn vậmwxdy, hắaubdn sẽhqyc khôxxicng bịaaak nặzpnyng hơbyisn chứjojj.

Nghĩpaez đlqlnếmoain đlqlnâemzfy, côxxic liềsjzln lo lắaubdng.

xxic vộhaiki đlqlnrcecy cửhdjda ra, côxxic cẩrcecn thậmwxdn đlqlni từyysfng bưupwnmizoc, bêbyisn trong làezbxxxic sốdybk đlqlnvsuo vậmwxdt bịaaak đlqlnmwxdp vỡflwi, cảaaak ngưupwnhyifi nghiêbyisng vềsjzl mộhaikt bêbyisn, sắaubdp ngãmccf trêbyisn mặzpnyt đlqlnigwdt, xong rồvsuoi, lầigwdn nàezbxy cósfmp khảaaakuwbwng mặzpnyt côxxic sẽhqyc giốdybkng nhưupwn mặzpnyt Vệdjfb Thầigwdn.

xxic nhắaubdm hai mắaubdt lạwklwi, chờhyif đlqlnsulbi cújojj ngãmccf đlqlnau đlqlnmizon đlqlnếmoain.

Nhưupwnng mộhaikt cáigwdnh tay dùdybkng sứjojjc ôxxicm lấigwdy thắaubdt lưupwnng côxxic, côxxic cảaaakm giáigwdc đlqlnưupwnsulbc hai châemzfn cáigwdch mặzpnyt đlqlnigwdt mộhaikt khoảaaakng, rồvsuoi lậmwxdp tứjojjc rơbyisi vàezbxo mộhaikt cáigwdi ôxxicm ấigwdm áigwdp.

“Sao em lạwklwi đlqlni vàezbxo đlqlnâemzfy, khôxxicng phảaaaki nósfmpi em khôxxicng cầigwdn vàezbxo, nếmoaiu thậmwxdt sựqeqt ngãmccf thìupepezbxm sao bâemzfy giờhyif?” Bêbyisn tai truyềsjzln đlqlnếmoain giọupwnng nósfmpi tứjojjc giậmwxdn củwnvka Lêbyis Duệdjfbjojjc, hắaubdn gắaubdt gao ôxxicm côxxicigwdi trong lòupepng, côxxic chíwklwnh làezbx khắaubdc tinh củwnvka hắaubdn, côxxic khôxxicng biếmoait, vừyysfa rồvsuoi tráigwdi tim hắaubdn nhưupwn muốdybkn nhảaaaky ra ngoàezbxi.

Trêbyisn mặzpnyt đlqlnigwdt cũjzpkng khôxxicng phảaaaki làezbx giấigwdy, màezbxezbx rấigwdt nhiềsjzlu mảaaaknh vỡflwi nhỏaaak, cósfmp thểhdipezbxm ngưupwnhyifi kháigwdc bịaaak thưupwnơbyisng, cáigwdi têbyisn Vệdjfb Thầigwdn kia, nếmoaiu vợsulb hắaubdn màezbx bịaaak thưupwnơbyisng dùdybk chỉoorn mộhaikt chújojjt, hắaubdn sẽhqyc đlqlnáigwdnh đlqlnếmoain nỗmstai cha mẹzmnp khôxxicng nhậmwxdn ra đlqlnưupwnsulbc.

“Em khôxxicng sao,” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc vẫflwin còupepn sợsulbmccfi mởmizo mắaubdt ra, côxxic đlqlnưupwna tay ôxxicm cổxrqsbyis Duệdjfbjojjc, mặzpnyc hắaubdn ôxxicm, “Anh khôxxicng sao chứjojj?”, côxxic cẩrcecn thậmwxdn nhìupepn Lêbyis Duệdjfbjojjc, pháigwdt hiệdjfbn hắaubdn khôxxicng cósfmp bịaaak thưupwnơbyisng, mớmizoi cảaaakm thấigwdy yêbyisn tâemzfm.

byis Duệdjfbjojjc ôxxicm côxxic chặzpnyt hơbyisn, cơbyisn tứjojjc giậmwxdn củwnvka hắaubdn lậmwxdp tứjojjc biếmoain mấigwdt, hósfmpa ra, côxxic đlqlnang lo lắaubdng cho hắaubdn, quan tâemzfm tớmizoi hắaubdn.

byisi sạwklwch sẽhqyc nhấigwdt trong căuwbwn phòupepng, cũjzpkng làezbxbyisi duy nhấigwdt cósfmp thểhdip đlqlnjojjng đlqlnưupwnsulbc, đlqlnvsuo đlqlnwklwc trêbyisn bàezbxn làezbxm việdjfbc củwnvka Duệdjfbjojjc vẫflwin còupepn nguyêbyisn, khôxxicng bịaaak Vệdjfb Thầigwdn pháigwd hỏaaakng.

byis Duệdjfbjojjc ôxxicm Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc ngồvsuoi xuốdybkng, đlqlnưupwna tay chạwklwm vàezbxo mặzpnyt côxxic, sau đlqlnósfmpjojji đlqlnigwdu, dùdybkng sứjojjc hôxxicn lêbyisn môxxici côxxic, nếmoaiu khôxxicng phảaaaki chỗmstaezbxy hiệdjfbn tạwklwi biếmoain thàezbxnh nhưupwn vậmwxdy, hắaubdn thậmwxdt muốdybkn ăuwbwn côxxic.

“Đhrrxyysfng nhưupwn vậmwxdy màezbx, sẽhqyc bịaaak ngưupwnhyifi kháigwdc nhìupepn thấigwdy…” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc đlqlnrcecy hắaubdn, nụmoaixxicn cuồvsuong nhiệdjfbt làezbxm ặzpnyt côxxic đlqlnaaak bừyysfng.

“Khôxxicng cósfmp ai đlqlnâemzfu, yêbyisn tâemzfm,” Lêbyis Duệdjfbjojjc cắaubdn môxxici côxxic, cũjzpkng khôxxicng trêbyisu côxxic nữgsdwa, bọupwnn họupwn mớmizoi bắaubdt đlqlnigwdu, hắaubdn biếmoait côxxic cầigwdn thờhyifi gian thíwklwch ứjojjng.


xxic Tửhdjd Lạwklwc tựqeqta vàezbxo bờhyif vai củwnvka hắaubdn, áigwdo khoáigwdc ngoàezbxi khôxxicng biếmoait đlqlnãmccf bịaaaknpfsm ởmizosfmpc nàezbxo, tay áigwdo xoắaubdn lêbyisn cao, lộhaik ra chiếmoaic đlqlnvsuong hồvsuo trêbyisn cổxrqs tay.

Củwnvka hắaubdn hơbyisi thởmizosfmp chújojjt dồvsuon dậmwxdp, khôxxicng biếmoait vìupep vừyysfa rồvsuoi chạwklwm vàezbxo côxxicupepnh cảaaakm bùdybkng pháigwdt mãmccfnh liệdjfbt, hay bởmizoi vìupep vừyysfa rồvsuoi ra tay quáigwd nặzpnyng vớmizoi ngưupwnhyifi nàezbxo đlqlnósfmp.

“Vệdjfb Thầigwdn vừyysfa rồvsuoi làezbxm sao vậmwxdy?” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc khósfmp hiểhdipu hỏaaaki hắaubdn.

byis Duệdjfbjojjc nhếmoaich miệdjfbng,” Cáigwdi têbyisn đlqlnósfmp đlqlnáigwdng bịaaak đlqlnáigwdnh, pháigwduwbwn phòupepng củwnvka anh, khôxxicng đlqlnáigwdnh hắaubdn thìupep đlqlnáigwdnh ai?”

“Anh đlqlnáigwdnh…” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc khẽhqycnpfs miệdjfbng, khôxxicng thểhdip tin đlqlnưupwnsulbc mấigwdy cáigwdi vếmoait trêbyisn mặzpnyt Vệdjfb Thầigwdn làezbx kiệdjfbt táigwdc củwnvka hắaubdn.

“Làezbx anh, tấigwdt cảaaak nhữgsdwng thứjojjbyisi nàezbxy cósfmp thểhdipsfmpi làezbx con củwnvka anh, vậmwxdy màezbx cậmwxdu ta dáigwdm pháigwd, xứjojjng đlqlnáigwdng.” Lêbyis Duệdjfbjojjc lạwklwnh lùdybkng nósfmpi. Hắaubdn còupepn nghĩpaezupepnh ra tay nhẹzmnp.

“Tay anh?” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc vộhaiki vàezbxng nắaubdm lấigwdy tay hắaubdn, nhìupepn tay hắaubdn khôxxicng cósfmp việdjfbc gìupep mớmizoi yêbyisn tâemzfm, hắaubdn làezbxm sao cósfmp thểhdip đlqlnáigwdnh ngưupwnhyifi nhưupwn vậmwxdy, tay hắaubdn đlqlnãmccf từyysfng chịaaaku thưupwnơbyisng tổxrqsn rấigwdt lớmizon.

“Khôxxicng cósfmp việdjfbc gìupep, anh cósfmp chừyysfng mựqeqtc,” Lêbyis Duệdjfbjojjc lắaubdc lắaubdc đlqlnigwdu, sau đlqlnósfmp đlqlnhdipxxic tựqeqta vàezbxo ngựqeqtc, “Lạwklwc Lạwklwc… Hôxxicm nay chújojjng ta vềsjzl nhàezbx đlqlnưupwnsulbc khôxxicng? Anh khôxxicng muốdybkn rờhyifi khỏaaaki em, cảaaakigwdnh Bao Nhỏaaak, hơbyisn nữgsdwa cha mẹzmnp anh rấigwdt yêbyisu Báigwdnh Bao Nhỏaaak, chújojjng ta vềsjzl nhàezbx đlqlnưupwnsulbc khôxxicng?”

byis Duệdjfbjojjc xiếmoait chặzpnyt vòupepng tay, thậmwxdt sựqeqt khôxxicng muốdybkn rờhyifi xa côxxic, “Chújojjng ta đlqlnãmccf bỏaaak lỡflwi hai năuwbwm rồvsuoi, em cósfmp biếmoait anh quýmsta trọupwnng cuộhaikc sốdybkng hiệdjfbn tạwklwi chújojjng ta cósfmp cỡflwiezbxo khôxxicng? Ta sợsulb khôxxicng thểhdip cho em đlqlniềsjzlu tốdybkt nhấigwdt, sợsulb em chịaaaku ủwnvky khuấigwdt.”

xxic Tửhdjd Lạwklwc khẽhqycwklwt híwklwt cáigwdi mũjzpki, ởmizo trong lòupepng củwnvka hắaubdn gậmwxdt đlqlnigwdu mộhaikt cáigwdi, cũjzpkng cósfmp thểhdip trởmizo vềsjzl rồvsuoi, côxxicjzpkng nhớmizoigwdnh Bao Nhỏaaak, thựqeqtc ra, vềsjzl nhàezbx theo hắaubdn cũjzpkng coi nhưupwn khôxxicng tồvsuoi, nơbyisi đlqlnósfmpsfmp đlqlnau đlqlnmizon, nhưupwnng khôxxicng phảaaaki cũjzpkng cósfmp rấigwdt vui vẻvsuo đlqlnigwdy sao? Mặzpnyc kệdjfbmstajojjc gìupep, đlqlnsjzlu đlqlnãmccf thuộhaikc vểhdip quáigwd khứjojj. Cũjzpkng vìupepsfmp nhữgsdwng đlqlnau đlqlnmizon đlqlnósfmp, mớmizoi cósfmp thểhdipezbxng quýmsta trọupwnng hiệdjfbn tạwklwi ngàezbxy hôxxicm nay, thựqeqtc sựqeqtxxicjzpkng khôxxicng bịaaak lỗmsta.

Mộhaikt hàezbxnh đlqlnhaikng nhỏaaak củwnvka côxxic, Duệdjfbjojjc cũjzpkng dễvjjgezbxng cảaaakm nhậmwxdn đlqlnưupwnsulbc, hắaubdn ôxxicm côxxic chặzpnyt hơbyisn, nhẹzmnp nhàezbxng hôxxicn lêbyisn nhữgsdwng sơbyisi tósfmpc củwnvka côxxic, đlqlnâemzfy mớmizoi làezbx hạwklwnh phújojjc màezbx hắaubdn muốdybkn, may mắaubdn, khôxxicng cósfmp mấigwdt đlqlni, thậmwxdt may mắaubdn.

“Nơbyisi nàezbxy, làezbxm sao bâemzfy giờhyif?” Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc nhìupepn thoáigwdng qua nơbyisi nàezbxy, ngay cảaaak mộhaikt chỗmsta đlqlnjojjng cũjzpkng khôxxicng cósfmp, khẽhqyc nhíwklwu màezbxy, pháigwd thàezbxnh nhưupwn vậmwxdy, còupepn cósfmp thểhdip khôxxici phụmoaic lạwklwi sao?

“Khôxxicng sao, anh sẽhqycupepm ngưupwnhyifi sửhdjda sang lạwklwi, hơbyisn nữgsdwa nơbyisi nàezbxy cũjzpkng nêbyisn thay đlqlnxrqsi,” Cho dùdybk Vệdjfb Thầigwdn khôxxicng pháigwd, hắaubdn cũjzpkng cósfmp muốdybkn sửhdjda lạwklwi văuwbwn phòupepng mộhaikt chújojjt, nơbyisi nàezbxy cầigwdn mộhaikt khôxxicng gian nghỉoorn ngơbyisi thậmwxdt lớmizon, vềsjzl sau, khi côxxic đlqlnếmoain đlqlnâemzfy, cósfmp thểhdip nghỉoorn ngơbyisi thậmwxdt tốdybkt.

Đhrrxâemzfy làezbxjzpkng nguyêbyisn nhâemzfn màezbx lầigwdn nàezbxy hắaubdn ra tay khôxxicng quáigwd nặzpnyng vớmizoi Vệdjfb Thầigwdn. Lầigwdn nàezbxy coi nhưupwn xong, lầigwdn sau.. Sẽhqyc khôxxicng dễvjjgezbxng nhưupwn vậmwxdy.

ezbxjojjc nàezbxy ngưupwnhyifi tựqeqt nhốdybkt mìupepnh trong văuwbwn phòupepng – Vệdjfb Thầigwdn hắaubdt xìupep mộhaikt cáigwdi thậmwxdt mạwklwnh. Hắaubdn xoa xoa cáigwdi mũjzpki củwnvka mìupepnh, thấigwdp giọupwnng nguyềsjzln rủwnvka mộhaikt tiếmoaing.

“Lêbyis Duệdjfbjojjc chếmoait tiệdjfbt… Đhrrxáigwdnh mặzpnyt mìupepnh thàezbxnh nhưupwn vậmwxdy… Còupepn muốdybkn minh bồvsuoi thưupwnhyifng mấigwdy thứjojj kia nữgsdwa… Hắaubdt xìupep, mìupepnh lấigwdy đlqlnâemzfu ra a..”

Tềsjzlbyisn trong thỉoornnh thoảaaakng lạwklwi truyềsjzln đlqlnếmoain tiếmoaing hắaubdt xìupep…. Thứjojjwklw củwnvka hắaubdn đlqlnjojjng bêbyisn ngoàezbxi nhàezbxm cháigwdn nhìupepn đlqlniệdjfbn thoạwklwi, áigwdnh mắaubdt thờhyif ơbyis, phósfmp tổxrqsng củwnvka côxxic hiệdjfbn giờhyif khôxxicng muốdybkn gặzpnyp ngưupwnhyifi nàezbxo cảaaak, côxxic liềsjzln khôxxicng cósfmpbyis hộhaiki thểhdip hiệdjfbn.

byisn ngoàezbxi nhàezbx họupwnbyis. Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc cósfmp chújojjt bấigwdt an đlqlnjojjng đlqlnósfmp, Lêbyis Duệdjfbjojjc đlqlnjojjng phíwklwa sau, ôxxicm lấigwdy thắaubdt lưupwnng côxxic, “Khôxxicng phảaaaki sợsulb, khôxxicng cósfmpupep đlqlnáigwdng ngạwklwi, bêbyisn trong vẫflwin giốdybkng y nhưupwn trưupwnmizoc đlqlnâemzfy.”

Nhưupwnng Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc vẫflwin cósfmp chújojjt căuwbwng thẳjmzong, đlqlnsjzlu nósfmpi con dâemzfu xấigwdu cũjzpkng phảaaaki gặzpnyp cha mẹzmnp chồvsuong, nósfmpi côxxic khôxxicng căuwbwng thẳjmzong làezbx giảaaak. “Cósfmp khi nàezbxo cha mẹzmnp anh sẽhqyc khôxxicng thíwklwch em.”

“Bọupwnn họupwn đlqlnưupwnơbyisng nhiêbyisn sẽhqyc thíwklwch em, em cho bọupwnn họupwn niềsjzlm vui lớmizon nhưupwn vậmwxdy, yêbyisn tâemzfm, khôxxicng cósfmp việdjfbc gìupep,” hắaubdn an ủwnvki Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc, sau đlqlnósfmp lạwklwi làezbx xoa xoa đlqlnigwdu côxxic, bósfmpng hìupepnh củwnvka côxxic nằempdm trọupwnn trong lồvsuong ngựqeqtc hắaubdn, thậmwxdt nhỏaaak, làezbxm cho hắaubdn khôxxicng thểhdip khôxxicng yêbyisu thưupwnơbyisng.

“Tốdybkt lắaubdm, chújojjng ta đlqlni thôxxici,” Hắaubdn kénpfso tay Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc, áigwdnh mắaubdt hắaubdn khiếmoain côxxicbyisn tâemzfm hơbyisn, cáigwdnh cửhdjda mởmizo ra, mộhaikt cụmoaic thịaaakt nho nhỏaaak chạwklwy ra đlqlnigwdu tiêbyisn, nhìupepn thấigwdy Tôxxic Tửhdjd Lạwklwc, áigwdnh mắaubdt cưupwnhyifi híwklwp lạwklwi thàezbxnh hìupepnh trăuwbwng khuyếmoait.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.