Người Chồng Máu Lạnh

Chương 303 :

    trước sau   

Edit: Ốhrygc Sêoofsn

Hềgmdj hềgmdj, post hơqotzn muộcobln :3… Cázzmvc nàsppfng thôczjjng cảgrxkm, chúzvhpc cảgrxk nhàsppf ngủrvfa ngon.

————–

“Tửmeyu Lạcoblc, em biếaanbt khôczjjng, anh rấiscjt thísqptch em, từlovm khi em đidzuưgwasa cho anh chai sữljeja đidzuóljej, nhưgwasng anh cũzzmvng biếaanbt rõmlhm, trázzmvi tim em khôczjjng ởgpngqotzi anh, em chưgwasa từlovmng nóljeji vềgmdj quázzmv khưgwas củrvfaa em, anh vẫagcvn biếaanbt rõmlhm, em đidzuãuuimoofsu, đidzuãuuim từlovmng bịzvhp tổfvafn thưgwasơqotzng.”

“Khi chúzvhpng ta vềgmdjgwasbfnqc, anh đidzuãuuimqotz hồarkf cảgrxkm nhậrvfan đidzuưgwasssffc, anh sẽmutq mấiscjt đidzui gìgwasđidzuóljej, đidzuúzvhpng làsppf mấiscjt đidzui thậrvfat, bởgpngi vìgwas em ởgpngđidzuâespry mớbfnqi tìgwasm đidzuưgwasssffc trázzmvi tim em.


Anh đidzuãuuimljeji rồarkfi, anh sẽmutq khôczjjng éwnusp em, anh chỉzvhp muốrvfan em hạcoblnh phúzvhpc, em vẫagcvn giốrvfang nhưgwas trưgwasbfnqc đidzuâespry, côczjjzzmvi đidzuưgwasa trai sữljeja cho anh, cũzzmvng cóljej thểhykq buôczjjng tha cơqotz hộcobli tìgwasm lấiscjy hạcoblnh phúzvhpc củrvfaa mìgwasnh. Màsppf anh sao cóljej thểhykq nhẫagcvn tâesprm, sao cóljej thểhykq nhẫagcvn tâesprm đidzuoạcoblt đidzui niềgmdjm hạcoblnh phúzvhpc củrvfaa ngưgwasbfnqi cha đidzuhykq củrvfaa Bázzmvnh Bao Nhỏjhgq.”

“Tuy anh cóljej thểhykq cho nóljejgwasnh thưgwasơqotzng củrvfaa cha, nhưgwasng vẫagcvn khôczjjng thểhykqsppfm ngưgwasbfnqi cha thâesprn sinh ra nóljej, ta cóljej thểhykq cho em tìgwasnh yêoofsu, lạcobli khôczjjng thểhykqđidzuem hạcoblnh phúzvhpc trảgrxk lạcobli cho em.”

“Anh cóljej thểhykq cho em tấiscjt cảgrxk, cũzzmvng khôczjjng đidzufvafi đidzuưgwasssffc mọrojli thứuzcy củrvfaa em.”

czjj Lạcoblc nhìgwasn từlovmng dòalbvng chữljej, côczjjđidzuưgwasa tay che miệrdgung, cảgrxkm giázzmvc đidzuau xóljejt nóljeji khôczjjng thàsppfnh lờbfnqi, hóljeja ra, hắmutqn đidzuãuuim phảgrxki suy nghĩiwad, đidzuãuuim phảgrxki đidzuiscju tranh nhiềgmdju nhưgwas vậrvfay.

“Tửmeyu Lạcoblc, ngưgwasbfnqi đidzuàsppfn ôczjjng đidzuóljej rấiscjt yêoofsu em, hắmutqn đidzuãuuim chứuzcyng minh cho anh thấiscjy đidzuiềgmdju đidzuóljej, anh đidzuãuuim từlovmng cázzmvc cưgwasssffc vớbfnqi hắmutqn, chỉzvhpsppf mộcoblt câespru nóljeji dốrvfai, vậrvfay màsppf hắmutqn lạcobli làsppfm theo yêoofsu cầerjcu củrvfaa anh nhảgrxky xuốrvfang biểhykqn, hắmutqn đidzuãuuimuydzng sinh mạcoblng mìgwasnh củrvfaa em, khi hắmutqn dùuydzng sinh mạcoblng củrvfaa mìgwasnh mộcoblt lầerjcn nữljeja đidzuhykq cứuzcyu lấiscjy Bázzmvnh Bao nhỏjhgq, anh biếaanbt anh đidzuãuuim thua, tìgwasnh yêoofsu củrvfaa hắmutqn khiếaanbn anh cảgrxkm đidzucoblng, cũzzmvng khiếaanbn cho anh ghen tịzvhp, bởgpngi vìgwas anh nghĩiwad anh khôczjjng thểhykqsppfm đidzuưgwasssffc, anh khôczjjng thểhykq liềgmdju lĩiwadnh nhưgwasgwasnh yêoofsu củrvfaa hắmutqn.”

“Khi anh đidzuưgwasa đidzuiềgmdju kiệrdgun muốrvfan cóljej toàsppfn bộcoblsppfi sảgrxkn củrvfaa hắmutqn, hắmutqn ngay cảgrxk mộcoblt chúzvhpt suy nghĩiwadzzmvng khôczjjng cóljej, liềgmdjn đidzuázzmvp ứuzcyng ngay, anh chỉzvhp biếaanbt, trảgrxk lạcobli em cho hắmutqn, hắmutqn cóljej thểhykq cho em vàsppfzzmvnh Bao Nhỏjhgq hạcoblnh phúzvhpc.”

“Tửmeyu Lạcoblc, hiệrdgun tạcobli tậrvfap đidzusppfn Húzvhpc Nhậrvfat đidzuãuuimgpng trêoofsn tay em, nếaanbu ngưgwasbfnqi đidzuàsppfn ôczjjng kia làsppfm chuyệrdgun gìgwasljej lỗiguci vớbfnqi em, hắmutqn sẽmutq trắmutqng tay. Đxeueâespry làsppf sựaanbđidzugrxkm bảgrxko cuốrvfai cùuydzng anh giàsppfnh cho em, còalbvn mộcoblt chiếaanbc hộcoblp nhỏjhgq, vốrvfan làsppf củrvfaa em, em hãuuimy đidzuưgwasa nhữljejng thứuzcyđidzuóljej cho hắmutqn, nhưgwas mộcoblt lễrzwx vậrvfat anh tặajrjng hai ngưgwasbfnqi.”

“Tửmeyu Lạcoblc, anh biếaanbt em nhấiscjt đidzuzvhpnh sẽmutq khóljejc, em vàsppfzzmvnh Bao Nhỏjhgq giốrvfang nhau luôczjjn thísqptch khóljejc, đidzuâespry cũzzmvng cóljej thểhykqsppf nguyêoofsn nhâesprn màsppfzzmvnh Bao Nhỏjhgq hay khóljejc, cũzzmvng vìgwasljej mộcoblt ngưgwasbfnqi mẹyuhbsppf em, em khôczjjng cầerjcn cảgrxkm thấiscjy buồarkfn, cũzzmvng khôczjjng cầerjcn cảgrxkm thấiscjy thưgwasơqotzng tâesprm, em tìgwasm đidzuưgwasssffc hạcoblnh phúzvhpc củrvfaa em, anh cũzzmvng đidzui tìgwasm nhâesprn duyêoofsn củrvfaa anh, em hạcoblnh phúzvhpc, anh mớbfnqi cóljej thểhykq chísqptnh thứuzcyc buôczjjng tay.”

“Anh ởgpngqotzi xa chờbfnq tin hạcoblnh phúzvhpc củrvfaa em, nhớbfnq, sang năivdkm anh sẽmutq quay lạcobli gặajrjp em, nếaanbu em cảgrxkm thấiscjy khôczjjng hạcoblnh phúzvhpc, anh sẽmutqđidzuưgwasa em rởgpngi đidzui. Nhưgwasng anh biếaanbt, nhấiscjt đidzuzvhpnh anh sẽmutq khôczjjng cóljejqotz hộcobli đidzuóljej, bởgpngi vìgwas ngưgwasbfnqi đidzuàsppfn ôczjjng kia sẽmutq khôczjjng cho anh cơqotz hộcobli đidzuóljej.”

Mấiscjy tờbfnq giấiscju, đidzugmdju làsppf chữljej viếaanbt củrvfaa Thiếaanbu Triếaanbt, Tôczjj Lạcoblc hísqptt hísqptt cázzmvi mũzzmvi, nưgwasbfnqc mắmutqt côczjjđidzuãuuimsppfm ưgwasbfnqt khoảgrxkng lớbfnqn trêoofsn tờbfnq giấiscjy, côczjjôczjjm bứuzcyc thưgwassppfo lôczjjng ngựaanbc, vừlovma khóljejc vừlovma cưgwasbfnqi.

“Cảgrxkm ơqotzn anh, Thiếaanbu Triếaanbt,” côczjj nhìgwasn ra ngoàsppfi cửmeyua sổfvaf, vàsppfi chiếaanbc lázzmv từlovm trêoofsn câespry rụmeyung xuốrvfang, trêoofsn đidzubfnqi nàsppfy, ngưgwasbfnqi tốrvfat nhấiscjt vớbfnqi côczjj chísqptnh làsppf hắmutqn.

czjj cầerjcm tờbfnq giấiscjy chuyểhykqn nhưgwasssffng tàsppfi sảgrxkn, còalbvn cóljej mấiscjy tờbfnq giấiscjy kházzmvc, côczjjđidzuuzcyng lêoofsn, lau khôczjjgwasbfnqc mắmutqt, đidzui ra ngoàsppfi.

‘Thiếaanbu Triếaanbt, anh đidzuãuuimljeji, em cóljej hạcoblnh phúzvhpc, anh mớbfnqi cóljej thểhykqgwasm đidzuưgwasssffc hạcoblnh phúzvhpc củrvfaa mìgwasnh.


Thiếaanbu Triếaanbt, anh yêoofsn tâesprm, em sẽmutq hạcoblnh phúzvhpc, anh đidzuãuuim vấiscjt vảgrxk nhưgwas vậrvfay đidzuhykqđidzuem hạcoblnh phúzvhpc trảgrxk lạcobli cho em, em cũzzmvng muốrvfan tìgwasm cho anh hạcoblnh phúzvhpc củrvfaa anh.’

czjjđidzuưgwasa tay ra, nắmutqm lấiscjy tia nắmutqng mặajrjt trờbfnqi, ázzmvnh nắmutqng chiếaanbu qua đidzuôczjji mắmutqt dịzvhpu dàsppfng củrvfaa côczjj, năivdkm nay mùuydza đidzuôczjjng tớbfnqi thậrvfat muộcobln, côczjj tin rằoofsng, mùuydza đidzuôczjjng năivdkm nay sẽmutq khôczjjng hềgmdj lạcoblnh.

Xe dừlovmng lạcobli, côczjj nắmutqm chặajrjt phong thưgwas trong tay, ngẩidmsng đidzuerjcu, tậrvfap đidzusppfn Húzvhpc Nhậrvfat vẫagcvn nhưgwas vậrvfay đidzuuzcyng sữljejng giữljeja thàsppfnh phốrvfađidzuôczjjng ngưgwasbfnqi, chậrvfat chộcobli, đidzuâespry làsppfqotzi tậrvfap đidzusppfn Húzvhpc Nhậrvfat pházzmvt triểhykqn, cũzzmvng làsppf thếaanb giớbfnqi củrvfaa Duệrdguzvhpc, hắmutqn đidzuang ngổfvafi ởgpng tầerjcng cao nhấiscjt, ởgpngqotzi cóljej thểhykq nắmutqm bắmutqt đidzuưgwasssffc cảgrxk thếaanb giớbfnqi, mộcoblt ngưgwasbfnqi cao cao tạcobli thưgwasssffng, khôczjjng thểhykqđidzuázzmvnh đidzufvaf.

czjj Lạcoblc đidzuưgwasa tay chỉzvhpnh lạcobli cổfvafázzmvo, côczjj mặajrjc mộcoblt chiếaanbc ázzmvo cao cổfvaf, đidzuhykq che đidzui nhữljejng dấiscju hôczjjn kia, nhưgwas vậrvfay côczjj mớbfnqi dázzmvm bưgwasbfnqc ra khỏjhgqi cửmeyua, khôczjjng biếaanbt ngưgwasbfnqi đidzuàsppfn ôczjjng kia nhìgwasn thấiscjy côczjj, sẽmutqljej biểhykqu cảgrxkm gìgwas, côczjj thậrvfat tòalbvalbv.

czjjđidzui vàsppfo, bảgrxko vểhykqzzmvc cửmeyua rấiscjt tựaanb nhiêoofsn trázzmvnh sang mộcoblt bêoofsn nhưgwasbfnqng đidzuưgwasbfnqng cho côczjj, hơqotzn hai năivdkm, nhữljejng nhâesprn viêoofsn ởgpngđidzuâespry hìgwasnh nhưgwas vẫagcvn giữljej nguyêoofsn, cóljej thểhykq nhiềgmdju hơqotzn mộcoblt vàsppfi ngưgwasbfnqi, nhưgwasng nhữljejng ngưgwasbfnqi cũzzmv vẫagcvn còalbvn ởgpngđidzuâespry, ngưgwasbfnqi đidzuếaanbn ngưgwasbfnqi đidzui trong đidzucobli sảgrxknh, ngẫagcvu nhiêoofsn côczjjljej thểhykq nhìgwasn thấiscjy nhữljejng gưgwasơqotzng mặajrjt quen thuộcoblc.

“Xin lỗiguci, thưgwasa côczjj, cho hỏjhgqi côczjjgwasm ai?” Tôczjj Lạcoblc đidzui vềgmdj phísqpta thang mázzmvy giàsppfnh riêoofsng cho tổfvafng tàsppfi, nơqotzi đidzuóljejljej mậrvfat mãuuim, chắmutqc vẫagcvn nhưgwaszzmv, ngưgwasbfnqi kia vốrvfan khôczjjng thísqptch sửmeyua đidzufvafi mậrvfat mãuuim.

czjj nhìgwasn côczjjzzmvi chắmutqn trưgwasbfnqc mặajrjt mìgwasnh, khẽmutq thởgpngsppfi mộcoblt hơqotzi, “Tôczjji muốrvfan tìgwasm Lêoofs Duệrdguzvhpc,” côczjj biếaanbt đidzuâespry làsppfczjjng việrdguc củrvfaa họrojl, cho nêoofsn côczjj khôczjjng tứuzcyc giậrvfan, côczjj mỉzvhpm cưgwasbfnqi nhìgwasn côczjjzzmvi ranh mãuuimnh trưgwasbfnqc mặajrjt mìgwasnh.

“Muốrvfan gặajrjp tổfvafng tàsppfi củrvfaa chúzvhpng tôczjji, côczjjljej hẹyuhbn trưgwasbfnqc khôczjjng?” Côczjjzzmvi kia cóljej chúzvhpt khinh thưgwasbfnqng côczjj, phụmeyu nữljejđidzuếaanbn tìgwasm Lêoofs Duệrdguzvhpc nhiềgmdju lắmutqm, nhiềgmdju ngưgwasbfnqi còalbvn tựaanb cho rằoofsng mìgwasnh làsppf bạcobln gázzmvi củrvfaa tổfvafng tàsppfi.

“Khôczjjng cóljej,” Tôczjj Lạcoblc nóljeji thậrvfat. Trêoofsn mặajrjt lộcobl chúzvhpt phiềgmdjn nãuuimo, dưgwasbfnqng nhưgwasczjj quêoofsn lúzvhpc đidzuếaanbn nêoofsn gọrojli cho hắmutqn mộcoblt cuộcoblc đidzuiệrdgun thoạcobli.

“Vậrvfay sao, xin lỗiguci, muốrvfan gặajrjp tổfvafng tàsppfi củrvfaa chúzvhpng tôczjji cầerjcn cóljej hẹyuhbn trưgwasbfnqc, cho nêoofsn côczjj khôczjjng thểhykqđidzui vàsppfo.” Côczjjzzmvi lộcoblmlhm sựaanb khinh thưgwasbfnqng vớbfnqi Tôczjj Lạcoblc.

czjj Lạcoblc khẽmutq thởgpngsppfi mộcoblt hơqotzi.

‘Chồarkfng, côczjjng ty củrvfaa anh thậrvfat khóljejsppfđidzui vàsppfo, nhâesprn viêoofsn anh làsppfm việrdguc thậrvfat tốrvfat,’ côczjj nhìgwasn nhìgwasn phong thưgwas trong tay, nếaanbu côczjj nhâesprn viêoofsn nàsppfy biếaanbt đidzuưgwasssffc, hiệrdgun tạcobli Tôczjj Lạcoblc mớbfnqi làsppf ngưgwasbfnqi cóljej chứuzcyc vịzvhp cao nhấiscjt trong côczjjng ty, khôczjjng biếaanbt cóljej khóljejc théwnust lêoofsn khôczjjng.

Đxeueang lúzvhpc Tôczjj Lạcoblc khôczjjng biếaanbt phảgrxki làsppfm thếaanbsppfo, đidzuzvhpnh ôczjjm phong thưgwasđidzuuzcyng đidzussffi hắmutqn, lạcobli nghe đidzuưgwasssffc giọrojlng nóljeji quen thuộcoblc gọrojli têoofsn côczjj.

“Tửmeyu Lạcoblc…” Côczjj quay đidzuerjcu lạcobli, thấiscjy đidzuưgwasssffc Hàsppf Duyêoofsn đidzuang ôczjjm mộcoblt tậrvfap tàsppfi liệrdguu đidzui tớbfnqi.

sppf Duyêoofsn đidzui tớbfnqi, giốrvfang nhưgwas bấiscjt ngờbfnq, côczjj thậrvfat khôczjjng nghĩiwad tớbfnqi, ởgpngđidzuâespry lạcobli gặajrjp đidzuưgwasssffc Tôczjj Lạcoblc.

“Côczjjđidzuếaanbn tìgwasm tổfvafng tàsppfi sao?” Hàsppf Duyêoofsn hỏjhgqi côczjj.

“Đxeueúzvhpng vậrvfay, cóljej mộcoblt sốrvfa việrdguc muốrvfan tìgwasm hắmutqn, nhưgwasng tôczjji khôczjjng vàsppfo đidzuưgwasssffc.” Tôczjj Lạcoblc ngưgwasgpngng ngùuydzng vuốrvfat vuốrvfat tóljejc, bịzvhp ngưgwasbfnqi ngăivdkn lạcobli, thậrvfat sựaanb khôczjjng biếaanbt làsppfczjj thấiscjt bạcobli hay vẫagcvn làsppf Duệrdguzvhpc thấiscjt bạcobli nữljeja.

“Đxeuei thôczjji, tôczjji đidzuưgwasa côczjjsppfo,” Hàsppf Duyêoofsn hiểhykqu rõmlhmgwasbfnqi cưgwasbfnqi nhìgwasn côczjj, rồarkfi côczjjđidzuưgwasa mắmutqt xem thưgwasbfnqng, đidzuázzmvnh giázzmv mộcoblt chúzvhpt côczjjzzmvi ngăivdkn Tôczjj Lạcoblc vàsppfo.

“Tửmeyu Lạcoblc, cảgrxkm thậrvfan côczjjzzmvi kia, côczjj ta cóljej chủrvfaýktjw vớbfnqi chồarkfng côczjjđidzuiscjy,” côczjj cốrvfaýktjwljeji ra, cũzzmvng khôczjjng thèidwem nóljeji nhỏjhgq, cốrvfagwasnh đidzuhykq cảgrxk ba ngưgwasbfnqi ngeh đidzuưgwasssffc, côczjjzzmvi ngăivdkn Tôczjj Lạcoblc đidzui vàsppfo, mặajrjt trắmutqng bệrdguch, ‘Chồarkfng?’ Khôczjjng phảgrxki nóljeji tổfvafng tàsppfi đidzuãuuim ly hôczjjn rồarkfi sao, tạcobli sao lạcobli cóljej thểhykqljej vợssff, lúzvhpc nàsppfy côczjjzzmvi mớbfnqi nhìgwasn kĩiwadgwasơqotzng mặajrjt Tôczjj Lạcoblc, trêoofsn trázzmvn mồarkfczjji lạcoblnh khôczjjng khỏjhgqi chảgrxky xuốrvfang, đidzuâespry khôczjjng phảgrxki Claudia sao? Nghe nóljeji cóljej quan hệrdgu mậrvfat thiếaanbt vớbfnqi tổfvafng tàsppfi.



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.