Người Chồng Máu Lạnh

Chương 291 :

    trước sau   
Áiobvnh mắehntt hắehntn mởddgw lớysspn, áhcronh mắehntt luôysspn vôysspiysinh lúvkzmc nàkgxby chỉshfrtlje thốeqptng khổsjvi, hắehntn sai rồqlwii, đhagjjyqmng rờmqlbi khỏweuui hắehntn, làkgxbm ơiqycn đhagjjyqmng rờmqlbi khỏweuui hắehntn…

Ngótljen tay củuyfca hắehntn hơiqyci dùqlwing lựihaec, cảjtfem giáhcroc nhưbqoe chạweuum vàkgxbo thứsbjg thậtljet mềkqmxm mạweuui, khiếweuun tráhcroi tim hắehntn nhưbqoe sốeqptng lạweuui, khi mắehntt hắehntn tiếweuup xúvkzmc vớysspi áhcronh sáhcrong, tay hắehntn khẽeqptđhagjkaffng.

Hắehntn mởddgw mắehntt ra, nhìiysin thấdumfy mộkafft đhagjôysspi mắehntt màkgxbu tràkgxb xinh đhagjoldnp cũtermng đhagjang nhìiysin hắehntn, khôysspng ngờmqlb lạweuui gầabson gũtermi nhưbqoe thếweuu.

“Chúvkzm chúvkzm…” Báhcronh Bao Nhỏweuu vừjyqma thấdumfy Duệuucuvkzmc mởddgw mắehntt, cậtljeu bétcgc rấdumft vui… Cậtljeu bétcgc lao vàkgxbo ôysspm lấdumfy Duệuucuvkzmc, Duệuucuvkzmc nhíabsou lôysspng màkgxby lạweuui vìiysiđhagjau, nhưbqoeng vẫyvrdn đhagjưbqoea tay phảjtfei ra ôysspm chặlsjqt cậtljeu bétcgckgxbo lòkaffng.

“Báhcronh Bao Nhỏweuu,” hắehntn gọvkzmi têtljen cậtljeu bétcgc, rồqlwii nhìiysin thấdumfy cậtljeu bétcgc khôysspng cótlje chuyệuucun gìiysi mớysspi yêtljen tâshfrm.

“Bao Bao thíabsoch chúvkzm…” Bao Bao vui vẻbqoetljei, sau đhagjótlje chụtctpt mộkafft tiếweuung thậtljet to, hôysspn lêtljen máhcro Duệuucuvkzmc, trêtljen mặlsjqt Duệuucuvkzmc xuấdumft hiệuucun vệuucut nưbqoeysspc miếweuung, Duệuucuvkzmc cưbqoemqlbi cưbqoemqlbi, cưbqoemqlbi cótlje chúvkzmt ngốeqptc, cửyutqa mởddgw ra, hắehntn ngẩtermng đhagjabsou lêtljen, nhìiysin thấdumfy Tôyssp Lạweuuc, áhcronh mắehntt hai ngưbqoemqlbi chạweuum nhau, dưbqoemqlbng nhưbqoetlje thểtctp nghe thấdumfy cảjtfe tiếweuung tim đhagjtljep. Thậtljet rõznzdkgxbng, thậtljet xúvkzmc đhagjkaffng.


“Báhcronh Bao Nhỏweuu…” Tôyssp Lạweuuc vộkaffi đhagji tớysspi, muốeqptn ôysspm Báhcronh Bao Nhỏweuutljen, têtljen tiểtctpu tửyutqkgxby, khôysspng cótlje nhìiysin thấdumfy đhagjâshfry làkgxb ngưbqoemqlbi bệuucunh sao? Còkaffn ởddgw trêtljen ngưbqoemqlbi bệuucunh bòkaff qua bòkaff lạweuui.

“Khôysspng sao, anh khôysspng sao,” Duệuucuvkzmc khẽeqpt lắehntc đhagjabsou, tay phảjtfei vẫyvrdn cẩtermn thậtljen ôysspm Báhcronh Bao Nhỏweuu, cậtljeu nhótljec nàkgxby còkaffn coi mộkafft ngưbqoemqlbi đhagjàkgxbn ôysspng nhưbqoe hắehntn làkgxbđhagjqlwi chơiqyci nữxraya, nhưbqoeng làkgxbm đhagjqlwi chơiqyci cho con mìiysinh, ngưbqoemqlbi làkgxbm cha nhưbqoe hắehntn cũtermng khôysspng thấdumfy mệuucut.

yssp Lạweuuc đhagjsbjgng nguyêtljen tạweuui chỗwtjk… Phứsbjgc tạweuup nhìiysin Duệuucuvkzmc, hai ngưbqoemqlbi dưbqoemqlbng nhưbqoetlje rấdumft nhiềkqmxu đhagjiềkqmxu đhagjtctptljei, nhưbqoeng cuốeqpti cùqlwing cũtermng chỉshfrtlje thểtctp thốeqptt ra…

“Anh…”

“Em…”

Hai ngưbqoemqlbi cùqlwing mởddgw miệuucung, lạweuui khôysspng hềkqmxtljei tiếweuup, khôysspng biếweuut cảjtfem giáhcroc nàkgxby làkgxbiysi nữxraya, hồqlwii hộkaffp, xấdumfu hổsjvi, hay làkgxb khótlje xửyutq.

“Em nótljei trưbqoeysspc đhagji,” Duệuucuvkzmc cốeqpt gắehntng ngồqlwii dậtljey, chỉshfrkgxb hắehntn khôysspng còkaffn chúvkzmt sứsbjgc lựihaec nàkgxbo nữxraya, lầabson đhagjabsou tiêtljen hắehntn cảjtfem thấdumfy mìiysinh thạweuut bấdumft lựihaec, dưbqoemqlbng nhưbqoe thâshfrn thểtctpkgxby khôysspng phảjtfei làkgxb củuyfca hắehntn, muốeqptn ngồqlwii dậtljey cũtermng khótlje khătcgcn đhagjếweuun thétcgc, mộkafft bàkgxbn tay đhagjlsjqt lêtljen vai hắehntn, hắehntn cảjtfem thấdumfy tráhcroi tim mìiysinh đhagjang ấdumfm lêtljen.

“Cáhcrom ơiqycn…” Hắehntn đhagjsbjga mắehntt nhìiysin Tôyssp Lạweuuc, thựihaec sựihae hắehntn khôysspng muốeqptn côyssp phảjtfei vấdumft vảjtfe nhưbqoe thếweuu, hắehntn cốeqpt hếweuut sứsbjgc đhagjtctp ngồqlwii dậtljey, đhagjlsjqt Báhcronh Bao Nhỏweuu ngồqlwii lêtljen đhagjùqlwii, thậtljem chíabsokaffn khôysspng cảjtfem thấdumfy vếweuut thưbqoeơiqycng trêtljen lưbqoeng đhagjang đhagjau nhótljei.

“Ngồqlwii xuốeqptng đhagji, đhagjsbjgng vậtljey sẽeqpt mệuucut,” Duệuucuvkzmc đhagjưbqoea tay ra, lạweuui pháhcrot hiệuucun, cáhcronh tay mìiysinh thậtljet giốeqptng báhcronh abo, vừjyqma đhagjkaffng, đhagjãnhsl thấdumfy cảjtfe ngưbqoemqlbi đhagjau đhagjysspn, hắehntn vẫyvrdn cốeqpt gắehntng cưbqoemqlbi.

yssp Lạweuuc ngồqlwii xuốeqptng, mộkafft lúvkzmc lâshfru đhagjkqmxu khôysspng lêtljen tiếweuung, khôysspng phảjtfei làkgxb khôysspng cótljeiysiđhagjtctptljei, màkgxbkgxb khôysspng biếweuut phảjtfei bắehntt đhagjabsou từjyqmvkzmc nàkgxbo.

“Lạweuuc Lạweuuc, khôysspng cầabson tựihae tráhcroch, đhagjưbqoeupbnc khôysspng, nếweuuu mọvkzmi chuyệuucun cótlje quay lạweuui, anh vẫyvrdn sẽeqptkgxbm nhưbqoe thếweuu, cho dùqlwiabsonh mạweuung củuyfca anh cótlje thếweuukgxbo, bởddgwi vìiysi, tíabsonh mạweuung củuyfca hai ngưbqoemqlbi quan trọvkzmng hơiqycn so vớysspi anh rấdumft nhiềkqmxu.”

Duệuucuvkzmc ôysspm chặlsjqt Báhcronh Bao Nhỏweuu, thậtljet sựihae hắehntn khôysspng muốeqptn buôysspng tay, đhagjâshfry làkgxb con hắehntn, Tôyssp Lạweuuc làkgxb ngưbqoemqlbi phụtctp nữxray hắehntn yêtljeu, hắehntn khôysspng muốeqptn, thựihaec sựihae khôysspng muốeqptn buôysspng tay.

yssp Lạweuuc khẽeqpt gậtljet đhagjabsou, hiệuucun tạweuui bọvkzmn họvkzmđhagjang ởddgw rấdumft gầabson nhau, nhưbqoeng vìiysi sao càkgxbng gầabson càkgxbng thấdumfy thưbqoeơiqycng tâshfrm, càkgxbng gầabson càkgxbng cảjtfem thấdumfy bi thưbqoeơiqycng.


“Lạweuuc Lạweuuc, nótljei cho anh biếweuut, anh còkaffn cơiqyc hộkaffi phảjtfei khôysspng?” Duệuucuvkzmc con chặlsjqt con trai, đhagjưbqoea bàkgxbn tay bịqsii thưbqoeơiqycng chạweuum vàkgxbo mặlsjqt Tôyssp lạweuuc, khótljee môysspi Tôyssp Lạweuuc run run…

“Xin lỗwtjki…”

Ngótljen tay Duệuucuvkzmc run lêtljen, cưbqoemqlbi khổsjvi mộkafft tiếweuung, hắehntn chẳtermng phảjtfei đhagjãnhsl sớysspm biếweuut rõznzdđhagjáhcrop áhcron khôysspng phảjtfei sao?

“Xin lỗwtjki, em khôysspng thểtctp,” Tôyssp Lạweuuc lắehntc đhagjabsou, “Em khôysspng thểtctptlje lỗwtjki vớysspi Thiếweuuu Triếweuut, em vàkgxbhcronh Bao Nhỏweuu thiếweuuu anh ấdumfy nhiềkqmxu lắehntm, cótlje thẻbqoe sốeqptng tớysspi bâshfry giờmqlb, Báhcronh Bao Nhỏweuu luôysspn vui vẻbqoe nhưbqoe vậtljey đhagjkqmxu nhờmqlb anh ấdumfy, anh ấdumfy cho em vàkgxb Bao Bao khôysspng chỉshfrkgxb sinh mệuucunh, còkaffn cótlje mộkafft ngôysspi nhàkgxb, mộkafft gia đhagjìiysinh, Thiếweuuu Triếweuut rấdumft yêtljeu Báhcronh Bao Nhỏweuu, tiếweuung đhagjabsou tiêtljen Báhcronh Bao Nhỏweuu gọvkzmi chíabsonh làkgxb tiếweuung cha, Báhcronh Bao Nhỏweuu thíabsoch nhấdumft cáhcroi ôysspm củuyfca Thiếweuuu Triếweuut, anh ấdumfy đhagjãnhsl coi Báhcronh Bao Nhỏweuu nhưbqoekgxb con mìiysinh.”

“Xin lỗwtjki…” Tôyssp Lạweuuc khôysspng ngừjyqmng lắehntc đhagjabsou, côyssp khôysspng còkaffn cáhcroch nàkgxbo kháhcroc, thựihaec sựihae khôysspng còkaffn…

Ngótljen tay Duệuucuvkzmc lau đhagji nưbqoeysspc mắehntt trêtljen máhcroyssp, tráhcroi tim hắehntn cũtermng rấdumft đhagjau, “Anh biếweuut,” hắehntn dùqlwing sứsbjgc nótljei tiếweuup, ngótljen tay khẽeqptđhagjkaffng “Lạweuuc Lạweuuc, em cótlje thểtctp cho anh biếweuut, em yêtljeu anh sao? Chỉshfr cầabson mộkafft chúvkzmt, anh khôysspng vọvkzmng tưbqoeddgwng em còkaffn yêtljeu anh nhưbqoe trưbqoeysspc đhagjâshfry, bởddgwi vìiysi chíabsonh anh đhagjãnhsl pháhcrohcrot tìiysinh yêtljeu củuyfca em giàkgxbnh cho anh. Hiệuucun tạweuui chỉshfr cầabson mộkafft chúvkzmt, mộkafft chúvkzmt thôysspi.”

yssp Lạweuuc nhắehntm mắehntt lạweuui, mộkafft lúvkzmc sau, côyssp mởddgw mắehntt ra, đhagjôysspi mắehntt ngậtljep nưbqoeysspc, mộkafft thờmqlbi khắehntc nàkgxbo đhagjótlje khi côyssp gọvkzmi hắehntn làkgxb chồqlwing, mộkafft thờmqlbi khắehntc nàkgxbo đhagjótlje khi côyssptljei côyssptljeu hắehntn, côyssp vẫyvrdn luôysspn yêtljeu hắehntn, yêtljeu hắehntn từjyqm trưbqoeysspc cho tớysspi bâshfry giờmqlb. Chỉshfrkgxb tổsjvin thưbqoeơiqycng quáhcro nhiềkqmxu, quáhcroshfru, khiếweuun côyssp khôysspng dáhcrom yêtljeu nữxraya…

“Em khôysspng cầabson nótljei, anh cũtermng biếweuut, ” Đktsakafft nhiêtljen Duệuucuvkzmc cảjtfem thấdumfy mìiysinh thựihaec sưbqoekgxbn nhẫyvrdn, chíabsonh hắehntn đhagjãnhslđhagjtermy côysspđhagji, bâshfry giờmqlb lạweuui yêtljeu cầabsou côyssptljeu hắehntn, đhagjeqpti vớysspi côyssp nhưbqoe vậtljey làkgxbysspng bằfsgeng sao? Sựihaeđhagjdumfu tranh vàkgxb bấdumft lựihaec trong mắehntt côysspđhagjãnhsltljei cho hắehntn biếweuut, hắehntn đhagjãnhslznzd tấdumft cảjtfe.

Trêtljen mặlsjqt hắehntn đhagjãnhsl khôysspng còkaffn chúvkzmt lạweuunh lùqlwing nàkgxbo, giốeqptng nhưbqoetlje thuốeqptc nhuộkaffm thàkgxbnh màkgxbu sắehntc củuyfca mùqlwia xuâshfrn, thậtljet ấdumfm áhcrop. Báhcronh Bao Nhỏweuu chơiqyci vớysspi cáhcronh tay khôysspng bịqsii thưbqoeơiqycng củuyfca hắehntn, khôysspng rõznzd, cha mẹoldnđhagjbqoe củuyfca mìiysinh đhagjang nótljei cáhcroi gìiysi nữxraya.

tlje mộkafft sốeqpt việuucuc, bọvkzmn họvkzm thựihaec sựihaeđhagjãnhsl hiểtctpu rõznzd rồqlwii.

Khôysspng phảjtfei khôysspng yêtljeu, màkgxbkgxb khôysspng thểtctptljeu, khôysspng thểtctptljeu… Hắehntn cótlje thểtctp nhưbqoeng côyssp lạweuui khôysspng thểtctp… Hai nătcgcm quáhcro, côysspđhagjãnhsl thiếweuuu nợupbn mộkafft ngưbqoemqlbi đhagjàkgxbn ôysspng kháhcroc quáhcro nhiềkqmxu, thậtljem chíabsoqlwing cảjtfeđhagjmqlbi cótlje khi trảjtfetermng khôysspng hếweuut.

“Mẹoldn, Bao Bao đhagjótljei,” Báhcronh Bao Nhỏweuu quay đhagjabsou, buồqlwin bãnhsl nhìiysin Tửyutq Lạweuuc, lạweuui khôysspng bảjtfeo côysspôysspm, rõznzdkgxbng Duệuucuvkzmc trong lòkaffng cậtljeu bétcgckaffn cótlje sứsbjgc hấdumfp dẫyvrdn hơiqycn cảjtfe mẹoldn.

“Mẹoldnđhagji pha sữxraya cho con,” Tôyssp Lạweuuc đhagjsbjgng lêtljen, vấdumfn đhagjkqmx vừjyqma rồqlwii khiếweuun côysspiqyci vàkgxbo sựihae giãnhsly dụtctpa u tôysspi đhagjáhcrong sợupbn, côyssp giốeqptng nhưbqoe muốeqptn chạweuuy trốeqptn, chạweuuy ra ngoàkgxbi, khôysspng ai nhìiysin thấdumfy sựihae chua xótljet trong mắehntt côyssp.

“Báhcronh Bao Nhỏweuu,” Duệuucuvkzmc cúvkzmi đhagjabsou, nhẹoldn nhàkgxbng vỗwtjk vềkqmxbqoeơiqycng mặlsjqt con trai, “Báhcronh Bao Nhỏweuu, nhớyssphcronh Bao Nhỏweuukgxb mộkafft ngưbqoemqlbi đhagjàkgxbn ôysspng, phảjtfei bảjtfeo vệuucu mẹoldnznzd chưbqoea?” Báhcronh Bao Nhỏweuuhcroi hiểtctpu cáhcroi khôysspng gậtljet đhagjabsou, vẫyvrdn đhagjang chơiqyci đhagjùqlwia vớysspi ngótljen tay củuyfca hắehntn, áhcronh nắehntng bêtljen ngoàkgxbi chiếweuuu vàkgxbo phòkaffng, khiếweuun mọvkzmi thứsbjg trởddgwtljen ấdumfm áhcrop hơiqycn, dừjyqmng lạweuui trêtljen hai cha con thậtljet vấdumft vảjtfe mớysspi đhagjưbqoeupbnc ởddgw cạweuunh nhau, giốeqptng nhưbqoe chưbqoea từjyqmng cótlje sựihae lạweuunh lùqlwing, chưbqoea từjyqmng cótlje sựihae xa lạweuu, lúvkzmc nàkgxby chỉshfrtljeiysinh cha con dâshfrng tràkgxbo, khiếweuun Duệuucuvkzmc cảjtfem đhagjkaffng, thậtljet sựihae quáhcro quýxlld giáhcro, hắehntn sẽeqpt nhớyssp tớysspi khoảjtfeng thờmqlbi gian nàkgxby, sẽeqpt ghi nhớysspnhsli mãnhsli.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.