Người Chồng Máu Lạnh

Chương 286 :

    trước sau   
“Húkidnc, anh lạtxuhi lừmgmpa em đvfcgúkidnng khôwvfjng? Anh sớcszzm đvfcgãyrbw khôwvfjng còshqrn yêorupu em, ngưlfquxnfni anh, trávfigi tim anh, đvfcgãyrbw khôwvfjng còshqrn yêorupu em, cho tớcszzi bâwvfjy giờxnfneqqsng khôwvfjng hềpkjiorupu em, anh ly hôwvfjn, vìjmza trávfigi tim anh sớcszzm đvfcgãyrbw bịhaga ngưlfquxnfni đvfcgàxnfnn bàxnfn kia mang đvfcgi. Em vìjmza anh màxnfn rờxnfni khỏwvfji Vũeqqs Nhiêorupn, nhưlfqung hiệcszzn tạtxuhi anh cho em đvfcgưlfquhgodc nhữbsmung gìjmza, bâwvfjy giờxnfn cảjmza anh vàxnfneqqs Nhiêorupn đvfcgpkjiu khôwvfjng cầuycdn em, em cávfigi gìjmzaeqqsng khôwvfjng cócrie đvfcgưlfquhgodc, Tôwvfj Tửowdc Lạtxuhc dựtbada vàxnfno cávfigi gìjmzaxnfncrie đvfcgưlfquhgodc, a..” Côwvfj bậiuznt cưlfquxnfni lớcszzn, trong giócrie biểcohmn, tiếnbping cưlfquxnfni thậiuznt chócriei tai, cảjmza ngưlfquxnfni Tôwvfj Lạtxuhc run lêorupn, nhìjmzan ba ngưlfquxnfni đvfcgyykvng trêorupn tảjmzang đvfcgávfig, tay côwvfj nắqlaem chặwhbtt vạtxuht ávfigo, nếnbpiu cócrie thểcohm, côwvfj thậiuznt sựtbad muốkvcan ngưlfquxnfni ởfpnm đvfcgócriexnfnwvfj chứyykv khôwvfjng phảjmzai làxnfnvfignh Bao Nhỏwvfj. Bao Bao còshqrn nhỏwvfj nhưlfqu vậiuzny… Áeqqsnh mắqlaet Bao Bao luôwvfjn nhìjmzan Tôwvfj lạtxuhc, gưlfquơmuhnng mặwhbtt ngàxnfny mộgackt đvfcgwvfjmuhnn, ‘Mẹhaga…Bao Bao lạtxuhnh,’ bờxnfnwvfji títbadm ngắqlaet, Tôwvfj Lạtxuhc khôwvfjng nhìjmzan thấjmzay, màxnfn Duệcszzkidnc cũeqqsng khôwvfjng thểcohm nhìjmzan thấjmzay. Duệcszzkidnc đvfcgau lòshqrng nhìjmzan quầuycdn ávfigo con trai ưlfqucszzt đvfcgwvfjm, nócrie nhấjmzat đvfcghaganh sẽbsmu bịhagakvcam mấjmzat. “Trữbsmu San, đvfcgưlfqua Bao Bao cho tôwvfji, nócrieshqrn quávfig nhỏwvfj,” Duệcszzkidnc lạtxuhi đvfcgưlfqua tay ra. “Cho anh.” Trữbsmu San nhếnbpich môwvfji, “Em sẽbsmu khôwvfjng đvfcgưlfqua cho anh đvfcgâwvfju,” côwvfj lạtxuhi cầuycdm con dao gănbpim lêorupn, lưlfquuycdi dao sávfigng lócriea phảjmzan lạtxuhi gưlfquơmuhnng mặwhbtt dữbsmu tợhgodn củxanpa côwvfj, thậiuznt đvfcgávfigng sợhgod, cảjmza ngưlfquxnfni Bao Bao co rúkidnm lạtxuhi. “Đtxuhmgmpng sợhgod, bảjmzao bốkvcai,” Duệcszzkidnc nhìjmzan Bávfignh Bao Nhỏwvfj, khôwvfjng biếnbpit cócrie phảjmzai do màxnfnu mắqlaet rấjmzat giốkvcang nócrieorupn Bávfignh Bao Nhỏwvfj chỉplql co ngưlfquxnfni lạtxuhi, khôwvfjng hềpkji phávfigt ra tiếnbping khócriec. “Chúkidn chúkidn….” miệcszzng nhỏwvfj nhắqlaen gọhappi mộgackt tiếnbping, tiếnbping gọhappi chúkidn khiếnbpin Húkidnc càxnfnng thêorupm khẩxhnen trưlfquơmuhnng. Đtxuhyykva trẻkvca đvfcgávfigng thưlfquơmuhnng, nhấjmzat đvfcghaganh đvfcgãyrbw phảjmzai chịhagau khổfmpt nhiềpkjiu rồiapsi. “Trữbsmu San, buôwvfjng con dao xuốkvcang, nếnbpiu côwvfj hậiuznn tôwvfji, cứyykv nhằcszzm vàxnfno tôwvfji làxnfn đvfcgưlfquhgodc rồiapsi, tôwvfji sẽbsmu khôwvfjng phảjmzan khávfigng, đvfcgâwvfjy làxnfn chuyệcszzn giữbsmua chúkidnng ta, tấjmzat cảjmzaxnfn do tôwvfji làxnfnm, khôwvfjng quan hệcszzjmza vớcszzi họhapp cảjmza.” Duệcszzkidnc dừmgmpng lạtxuhi , chỉplql sợhgod con dao Trữbsmu San sẽbsmuxnfnm thưlfquơmuhnng tớcszzi Bao Bao. Trữbsmu San thỉplqlnh thoảjmzang khua khua con dao trong tay, nghiêorupng mặwhbtt nhìjmzan Duệcszzkidnc, sau đvfcgócrie lạtxuhi nhìjmzan ngưlfquxnfni phụiuct nữbsmu thốkvcang khổfmptfpnm phítbada sau, “Chỉplqlxnfnwvfji khôwvfjng muốkvcan buôwvfjng, tôwvfji muốkvcan cho cávfigc ngưlfquxnfni đvfcgau khổfmpt, anh thấjmzay khôwvfjng, bộgack dạtxuhng củxanpa ngưlfquxnfni đvfcgàxnfnn bàxnfn kia, cócrie phảjmzai côwvfj cảjmzam thấjmzay khôwvfjng muốkvcan sốkvcang nữbsmua, đvfcgyykva trẻkvcaxnfny đvfcgkvcai vớcszzi côwvfj rấjmzat quan trọhappng, đvfcgávfigng tiếnbpic, nócrie khôwvfjng nêorupn tồiapsn tạtxuhi, nócrieorupn chếnbpit từmgmp hai nănbpim trưlfqucszzc…” Duệcszzkidnc nghe lờxnfni côwvfjcriei, nhịhagan xuốkvcang cảjmzam xúkidnc muốkvcan xôwvfjng lêorupn bócriep chếnbpit côwvfj, Bávfignh Bao Nhỏwvfj trong tay côwvfj, hắqlaen khôwvfjng thểcohmtbadch đvfcggackng, nhưlfqung côwvfj khiếnbpin hắqlaen cảjmzam thấjmzay cựtbadc kìjmza ghêorup tởfpnmm, cựtbadc kìjmza chávfign ghéowdct, lúkidnc xưlfqua sao hắqlaen lạtxuhi đvfcgi thítbadch côwvfj, thậiuznm chítbadshqrn làxnfnm nhữbsmung việcszzc màxnfn bảjmzan thâwvfjn hắqlaen khi nghĩowdc lạtxuhi cũeqqsng khôwvfjng thểcohm chấjmzap nhậiuznn. “Trữbsmu San, anh cócrie thểcohm đvfcgem tấjmzat cảjmza mọhappi thứyykv trưlfqucszzc kia trảjmza lạtxuhi cho em, khôwvfjng nghĩowdc tớcszzi quávfig khứyykv, cũeqqsng khôwvfjng làxnfnm khócrie em nữbsmua, thậiuznm chítbad sẽbsmu đvfcgcohm em làxnfnm ngưlfquxnfni mẫwvfju củxanpa tậiuznp đvfcgxnfnn Húkidnc Nhậiuznt, em khôwvfjng muốkvcan trởfpnm lạtxuhi nhưlfqu ngàxnfny xưlfqua sao? Tấjmzat cảjmza anh đvfcgpkjiu cócrie thểcohm cho em.” “Đtxuhưlfquhgodc sao?” Con dao trêorupn tay Trữbsmu San khẽbsmu lung lay, sắqlaec mặwhbtt Duệcszzkidnc nhưlfqu phávfigt hiệcszzn đvfcgiềpkjiu gìjmza đvfcgócrie, “Đtxuhúkidnng vậiuzny, anh sẽbsmu cho em tấjmzat cảjmza mọhappi thứyykv nhưlfqu trưlfqucszzc kia.” Hắqlaen tiếnbpip tụiuctc nócriei, Trữbsmu San lạtxuhi bắqlaet đvfcguycdu thấjmzat thầuycdn. Duệcszzkidnc bưlfqucszzc lạtxuhi gầuycdn hơmuhnn nữbsmua, hắqlaen nêorupn cảjmzam thấjmzay may mắqlaen vìjmza ngưlfquxnfni pụiuct nữbsmu đvfcgorupn cuồiapsng nàxnfny chỉplqljmza muốkvcan đvfcgoạtxuht lạtxuhi tấjmzat cảjmza, màxnfn khôwvfjng phảjmzai muốkvcan giếnbpit ngưlfquxnfni, cho nêorupn, hắqlaen còshqrn cócrie thờxnfni gian, còshqrn cócriemuhnwvfjik. “Nhưlfqu vậiuzny, em muốkvcan làxnfnm bàxnfnorup nhưlfqu trưlfqucszzc đvfcgâwvfjy?” Trữbsmu San ngẩxhneng đvfcguycdu lêorupn, hỏwvfji lạtxuhi, con dao nhưlfqu sắqlaep rơmuhni xuốkvcang. “Đtxuhưlfquhgodc…” Duệcszzkidnc trầuycdm giọhappng trảjmza lờxnfni, côwvfj muốkvcan cávfigi gìjmzaeqqsng đvfcgưlfquhgodc, chỉplql cầuycdn trảjmza lạtxuhi con cho hắqlaen. Tôwvfj Lạtxuhc đvfcgyykvng đvfcgócrie, nhắqlaem chặwhbtt mắqlaet lạtxuhi, thờxnfni khắqlaec nàxnfny quávfig tuyệcszzt vọhappng. “Chồiapsng…” Môwvfji côwvfj khẽbsmu run, mộgackt câwvfju nócriei vôwvfj nghĩowdca lạtxuhi khiếnbpin Duệcszzkidnc mởfpnm to mắqlaet, trong mắqlaet nổfmpti lêorupn sựtbad ôwvfjn nhu hiếnbpim thấjmzay. ‘Vợhgod, đvfcgxanp rồiapsi, thậiuznt sựtbad đvfcgxanp rồiapsi…’ Hắqlaen ngẩxhneng đvfcguycdu lêorupn, đvfcgưlfqua tay vềpkji phítbada Trữbsmu San, “Trữbsmu San, rờxnfni đvfcgi vớcszzi anh, chúkidnng ta rờxnfni khỏwvfji nơmuhni nàxnfny, giốkvcang nhưlfqu trưlfqucszzc đvfcgâwvfjy.” Trữbsmu San buôwvfjng lỏwvfjng con dao trong tay, khôwvfjng thểcohm khôwvfjng nócriei, nhữbsmung gìjmzakidnc nócriei thậiuznt hấjmzap dẫwvfjn, cùbsmung nhau rờxnfni đvfcgi, trởfpnm lạtxuhi nhưlfqu trưlfqucszzc đvfcgâwvfjy, bao nhiêorupu ngưlfquxnfni cócrie giấjmzac mộgackng nàxnfny nhưlfqung sựtbad thậiuznt lạtxuhi quávfigxnfnn khốkvcac, quávfigxnfnn nhẫwvfjn. “Đtxuhưlfquhgodc, chúkidnng ta trởfpnm lạtxuhi nhưlfqu trưlfqucszzc kia,” Trữbsmu San từmgmp từmgmp buôwvfjng con dao ra, cũeqqsng buôwvfjng bảjmza vai Bao Bao ra, Bávfignh Bao Nhỏwvfj nhìjmzan Duệcszzkidnc, sau đvfcgócrie từmgmp từmgmp đvfcgi vềpkji phítbada hắqlaen, cậiuznu béowdc đvfcgãyrbw biếnbpit ai đvfcgkvcai tốkvcat vớcszzi mìjmzanh, ai khôwvfjng đvfcgkvcai tốkvcat vớcszzi mìjmzanh. Hai tay Duệcszzkidnc nắqlaem chặwhbtt, Bao Bao đvfcgi rấjmzat cẩxhnen thậiuznn, từmgmpng bưlfqucszzc nhỏwvfj đvfcgi tớcszzi, tảjmzang đvfcgávfig nhỏwvfj hẹhagap, khiếnbpin cho ngưlfquxnfni khávfigc kinh hãyrbwi. “Chúkidn chúkidn…” Bávfignh Bao Nhỏwvfj đvfcgưlfqua tay ra… Bàxnfnn tay trắqlaeng nõmjlln mềpkjim mịhagan giờxnfn đvfcgãyrbwcriewvfj sốkvca vếnbpit xưlfqucszzc do tảjmzang đvfcgávfig cứyykva vàxnfno, cảjmza ngưlfquxnfni Duệcszzkidnc nhưlfquorup dạtxuhi đvfcgi, bàxnfnn tay to nắqlaem chặwhbtt nhưlfqu muốkvcan bócriep návfigt tay mìjmzanh ra. Trữbsmu San hờxnfn hữbsmung nhìjmzan Bávfignh Bao Nhỏwvfj đvfcgi tớcszzi, ávfignh mắqlaet nhưlfqu hiệcszzn lêorupn gìjmza đvfcgócrie, nhưlfqung khi thấjmzay Duệcszzkidnc vẫwvfjn đvfcgyykvng đvfcgócrie, mặwhbtc kệcszz cho Bao Bao đvfcgi vềpkji phítbada trưlfqucszzc, Bao Bao dừmgmpng bưlfqucszzc, lạtxuhi nhìjmzan vềpkji phítbada Tôwvfj lạtxuhc. “Mẹhaga…” Cậiuznu béowdc gọhappi nhỏwvfj mộgackt tiếnbping, mớcszzi ngẩxhneng đvfcguycdu nhìjmzan Duệcszzkidnc cócriexnfnu mắqlaet rấjmzat giốkvcang mávfigu mắqlaet nócrie. “Chúkidn chúkidn…” Cậiuznu béowdc lạtxuhi đvfcgi tớcszzi chỗrggf Duệcszzkidnc, chỉplqlshqrn vàxnfni bưlfqucszzc, chỉplqlshqrn vàxnfni bưlfqucszzc… Duệcszzkidnc đvfcggack nhiêorupn đvfcgi lêorupn, ôwvfjm lấjmzay Bao Bao, ôwvfjm chặwhbtt Bao Bao vàxnfno lòshqrng. “Lêorupkidnc Duệcszz, anh lừmgmpa tôwvfji, anh đvfcgang lừmgmpa tôwvfji… Tôwvfji muốkvcan giếnbpit chếnbpit con anh,” Trữbsmu San rốkvcang lêorupn mộgackt tiếnbping, bưlfqucszzc tớcszzi, giơmuhn con dao lêorupn, muốkvcan đvfcgâwvfjm vềpkji phítbada Bávfignh Bao Nhỏwvfj đvfcgang trong lòshqrng Duệcszzkidnc, tấjmzat cảjmza xảjmzay ra quávfig đvfcggackt ngộgackt, thậiuznm chítbad mọhappi ngưlfquxnfni khôwvfjng kịhagap phảjmzan ứyykvng. “Húkidnc…” Vệcszz Thầuycdn héowdct lêorupn mộgackt tiếnbping… “Bávfignh Bao Nhỏwvfj…” Tôwvfj Lạtxuhc nhìjmzan thấjmzay con dao lao tớcszzi, vộgacki đvfcgxhney Vệcszz Thầuycdn ra, liềpkjiu lĩowdcnh chạtxuhy vềpkji phítbada trưlfqucszzc, khôwvfjng cầuycdn, đvfcgmgmpng nhưlfqu vậiuzny, đvfcgmgmpng thưlfquơmuhnng tổfmptn bọhappn họhapp… “Lạtxuhc Lạtxuhc, đvfcgmgmpng tớcszzi đvfcgâwvfjy…” Duệcszzkidnc gàxnfno lêorupn, Tôwvfj Lạtxuhc đvfcgang chạtxuhy lậiuznp tứyykvc dừmgmpng lạtxuhi, ávfignh mắqlaet đvfcgpkjiu làxnfnxnfnu đvfcgwvfj, từmgmp tay hắqlaen truyềpkjin tớcszzi. “Húkidnc..” Vệcszz Thầuycdn vộgacki chạtxuhy tớcszzi, ávfignh mắqlaet nhìjmzan chằcszzm chằcszzm vàxnfno mávfigu trêorupn tay Húkidnc, tay hắqlaen nắqlaem chặwhbtt con dao, mávfigu khôwvfjng ngừmgmpng chảjmzay xuốkvcang, trong giócrie biểcohmn, mùbsmui mávfigu tanh nồiapsng đvfcgiuznm, mộgackt tay kia vẫwvfjn ôwvfjm chặwhbtt lấjmzay Bávfignh Bao Nhỏwvfj. Gưlfquơmuhnng mặwhbtt nhỏwvfj nhắqlaen củxanpa Bao Bao dítbadnh chặwhbtt vàxnfno lồiapsng ngựtbadc Duệcszzkidnc, hai bàxnfnn tay nhỏwvfj nắqlaem chặwhbtt lấjmzay ávfigo hắqlaen, ‘Bao Bao khôwvfjng sợhgod, ngưlfquxnfni chúkidn chúkidnjmzam ấjmzam.’

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.