Ngủ Cùng Sói

Chương 36 :

    trước sau   
xqrpc nửgycpa đvdhfêyhgpm, tôrfmri vừyuyqa tỉlswunh lạanebi sau khi thuốrctpc an thầbhbfn hếwkzdt tádkfsc dụgpphng thìzdev nghe thấmhzoy An Dĩmhzo Phong vui mừyuyqng kêyhgpu lêyhgpn: “Mau gọidizi bádkfsc sĩmhzo, côrfmrmhzoy tỉlswunh rồzsqfi!”

Mộexfpt lúxqrpc sau, tôrfmri nghe thấmhzoy bádkfsc sĩmhzonkpqi: “Côrfmrmhzoy tỉlswunh thìzdev tốrctpt rồzsqfi, sau nàrctpy nhấmhzot đvdhftuyhnh khôrfmrng đvdhfzppsrfmrmhzoy bịtuyhrfmrch đvdhfexfpng, phảzdevi kìzdevm névdhfn cảzdevm xúxqrpc.”

Khónkpq khăwfvhn lắcpwum tôrfmri mớuxqmi mởdvmm đvdhfưgpvczsqfc miệbhjlng hỏjneoi: “Con tôrfmri khôrfmrng sao chứmhzo?”

“Khôrfmrng sao, côrfmryhgpn tâxqrpm.”

rfmri nhắcpwum mắcpwut lạanebi, yêyhgpn tâxqrpm ngủogqf, trong mơdjtsnznhn cảzdevm nhậzsqfn đvdhfưgpvczsqfc hơdjtsi ấmhzom củogqfa hắcpwun. Hắcpwun nắcpwum chặyuyqt lấmhzoy tay tôrfmri, khôrfmrng hềaxme buôrfmrng tay.

fasgng khôrfmrng biếwkzdt tôrfmri ngủogqf trong bao lâxqrpu, tôrfmri thứmhzoc giấmhzoc mấmhzoy lầbhbfn, mởdvmm mắcpwut chỉlswu nhìzdevn thấmhzoy An Dĩmhzo Phong ngồzsqfi bêyhgpn tôrfmri. Cónkpqxqrpc anh ta hỏjneoi tôrfmri cónkpq đvdhfónkpqi khôrfmrng. Cónkpqxqrpc hỏjneoi tôrfmri cónkpq thấmhzoy khónkpq chịtuyhu ởdvmm đvdhfâxqrpu khôrfmrng. Tôrfmri luôrfmrn lắcpwuc đvdhfbhbfu nónkpqi rằxqrpng muốrctpn ngủogqf thêyhgpm chúxqrpt nữveaca. Khôrfmrng phảzdevi tôrfmri buồzsqfn ngủogqfrctprctprfmri hy vọidizng mọidizi thứmhzo chỉlswurctpdjts, hy vọidizng khi tỉlswunh lạanebi lầbhbfn nữveaca ngưgpvcyuyqi ngồzsqfi bêyhgpn cạanebnh tôrfmri làrctprctpn Trạanebc Thầbhbfn.


Mộexfpt buổculbi sádkfsng, tôrfmri vừyuyqa mởdvmm mắcpwut liềaxmen nghe thấmhzoy tiếwkzdng ngưgpvcyuyqi lạaneb: “Hàrctpn phu nhâxqrpn, xin côrfmr cho chữveacveac.”

“Kýveacdkfsi gìzdev?” Tôrfmri mơdjtsrctpng hỏjneoi.

“Theo di chúxqrpc củogqfa Hàrctpn tiêyhgpn sinh, côrfmr sẽahaq kếwkzd thừyuyqa mộexfpt nửgycpa tàrctpi sảzdevn củogqfa ôrfmrng ấmhzoy, nhưgpvcng An tiêyhgpn sinh từyuyq chốrctpi nhậzsqfn tàrctpi sảzdevn màrctprctpn tiêyhgpn sinh đvdhfzpps lạanebi cho ôrfmrng ấmhzoy nêyhgpn côrfmr sẽahaqrctp ngưgpvcyuyqi thừyuyqa kếwkzd toàrctpn bộexfp sốrctprctpi sảzdevn củogqfa Hàrctpn tiêyhgpn sinh.”

“Tạanebi sao?” Tôrfmri nhìzdevn khuôrfmrn mặyuyqt tiềaxmeu tụgpphy vàrctp buồzsqfn rầbhbfu củogqfa An Dĩmhzo Phong.

“Tôrfmri muốrctpn mọidizi ngưgpvcyuyqi biếwkzdt rằxqrpng tôrfmri khôrfmrng phảzdevi vìzdev tiềaxmen màrctp giếwkzdt anh Thầbhbfn.”

“Ừahaq!” Hắcpwun khôrfmrng cầbhbfn chứmhzong minh tôrfmri cũfasgng biếwkzdt.

“Côrfmrveacyhgpn đvdhfi!”

“Tôrfmri khôrfmrng kýveac.”

“Tạanebi sao?”

“Tôrfmri màrctpveac thìzdev chứmhzong tỏjneo anh ấmhzoy đvdhfãaxme chếwkzdt thậzsqft rồzsqfi.”

An Dĩmhzo Phong hơdjtsi bựnkpqc mìzdevnh, nhévdhft chiếwkzdc búxqrpt vàrctpo tay tôrfmri, đvdhfyuyqt tậzsqfp tàrctpi liệbhjlu bêyhgpn tay tôrfmri: “Côrfmr khôrfmrng kýveac thìzdev anh ấmhzoy cũfasgng khôrfmrng sốrctpng lạanebi.”

“Tôrfmri mệbhjlt rồzsqfi, muốrctpn ngủogqf mộexfpt lúxqrpc.”

“Kýveac xong hẵetowng ngủogqf.”


rfmri vốrctpn chẳkaxcng quan tâxqrpm đvdhfếwkzdn tậzsqfp tàrctpi liệbhjlu dàrctpy cộexfpp, chỉlswu liếwkzdc tờyuyq giấmhzoy kẹlkdcp trêyhgpn cùfpzpng, viếwkzdt rấmhzot ngắcpwun gọidizn: “Nếwkzdu tôrfmri gặyuyqp đvdhfiềaxmeu bấmhzot trắcpwuc, dùfpzpzdev nguyêyhgpn nhâxqrpn gìzdev, thìzdev mộexfpt nửgycpa tàrctpi sảzdevn chuyểzppsn sang têyhgpn cho con gádkfsi củogqfa tôrfmri - Hàrctpn Thiêyhgpn Vu, nửgycpa cònznhn lạanebi sang têyhgpn An Dĩmhzo Phong.”

Sau chữveacveac bay bổculbng làrctpnznhng ghi ngàrctpy thádkfsng, ngàrctpy 19 thádkfsng 9 năwfvhm XX.

gpvcuxqmc mắcpwut tôrfmri tuôrfmrn rơdjtsi, thấmhzom ưgpvcuxqmt têyhgpn củogqfa hắcpwun. Làrctpm sao tôrfmri cónkpq thểzpps quêyhgpn ngàrctpy nàrctpy, đvdhfónkpqrctp ngàrctpy thứmhzo hai sau khi tôrfmri trao thâxqrpn cho hắcpwun, cũfasgng làrctp ngàrctpy tôrfmri giơdjts dao trưgpvcuxqmc ngựnkpqc hắcpwun. Cónkpq lẽahaq hắcpwun muốrctpn nónkpqi vớuxqmi tôrfmri rằxqrpng nếwkzdu tôrfmri muốrctpn mạanebng củogqfa hắcpwun thìzdev hắcpwun cũfasgng khôrfmrng tiếwkzdc, cũfasgng khôrfmrng trádkfsch tôrfmri. Hắcpwun hậzsqfn làrctprfmri lừyuyqa dốrctpi hắcpwun hếwkzdt lầbhbfn nàrctpy đvdhfếwkzdn lầbhbfn khádkfsc.

rctpn tay tôrfmri run run, kýveacyhgpn xong tôrfmri khôrfmrng ngủogqf tiếwkzdp đvdhfưgpvczsqfc nữveaca. Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn đvdhfãaxme ra đvdhfi, cho dùfpzp tựnkpq lừyuyqa dốrctpi mìzdevnh cũfasgng khôrfmrng thay đvdhfculbi đvdhfưgpvczsqfc sựnkpq thậzsqft đvdhfónkpq. Thứmhzo cầbhbfn đvdhfrctpi mặyuyqt vẫegbzn phảzdevi đvdhfrctpi mặyuyqt. Luậzsqft sưgpvc thấmhzoy tôrfmri kýveac xong, lạanebi đvdhfưgpvca mộexfpt tờyuyq giấmhzoy khádkfsc cho tôrfmri, giảzdevi thírfmrch: “Hàrctpn phu nhâxqrpn, An tiêyhgpn sinh muốrctpn giúxqrpp côrfmr lo liệbhjlu mọidizi việbhjlc, hy vọidizng côrfmrogqfy quyềaxmen cho ôrfmrng ấmhzoy, đvdhfzpps cho ôrfmrng ấmhzoy bádkfsn toàrctpn bộexfp sốrctprctpi sảzdevn vàrctp cổculb phầbhbfn củogqfa Hàrctpn tiêyhgpn sinh chuyểzppsn thàrctpnh tiềaxmen mặyuyqt gửgycpi vàrctpo ngâxqrpn hàrctpng Thụgpphy Sĩmhzo đvdhfzppsrfmr tiệbhjln sửgycp dụgpphng.”

“Ừahaqm.”

rfmri chẳkaxcng nghĩmhzo ngợzsqfi gìzdev cảzdev, chỉlswu biếwkzdt kýveacyhgpn. Kýveac xong tôrfmri nónkpqi vớuxqmi An Dĩmhzo Phong: “Tôrfmri muốrctpn đvdhfi thăwfvhm anh ấmhzoy.”

An Dĩmhzo Phong đvdhfưgpvca cho tôrfmri mộexfpt tờyuyq giấmhzoy ăwfvhn: “Bádkfsc sĩmhzonkpqi côrfmr khôrfmrng thểzpps bịtuyhrfmrch đvdhfexfpng, vìzdev đvdhfmhzoa con, côrfmr đvdhfyuyqng đvdhfi nữveaca.”

“Thôrfmri đvdhfưgpvczsqfc!” Tôrfmri gậzsqft đvdhfbhbfu, nhìzdevn tờyuyq giấmhzoy ăwfvhn, chợzsqft nhớuxqmrctpn Trạanebc Thầbhbfn từyuyqng tặyuyqng cho tôrfmri mónkpqn quàrctprctpy. “An Dĩmhzo Phong, tôrfmri muốrctpn cónkpq giấmhzoy ăwfvhn anh ấmhzoy từyuyqng mua cho tôrfmri, nhữveacng bôrfmrng hoa nhỏjneorctpu hồzsqfng, rấmhzot đvdhflkdcp.”

“Đtuyhưgpvczsqfc!” Hắcpwun nhìzdevn vệbhjlmhzoyhgpn cạanebnh. “Đtuyhi lấmhzoy đvdhfi!”

Cuộexfpc đvdhfyuyqi đvdhfbhbfy rẫegbzy nhữveacng chuyệbhjln nựnkpqc cưgpvcyuyqi, hắcpwun tặyuyqng tôrfmri giấmhzoy ăwfvhn hónkpqa ra làrctp đvdhfzppsrfmri lau nưgpvcuxqmc mắcpwut. Tôrfmri ôrfmrm mộexfpt bịtuyhch giấmhzoy ăwfvhn lớuxqmn khónkpqc cảzdev mộexfpt ngàrctpy, mớuxqmi phádkfst hiệbhjln mọidizi chuyệbhjln đvdhfaxmeu làrctp đvdhftuyhnh mệbhjlnh. Vìzdev hắcpwun màrctprfmri đvdhfãaxme nhiềaxmeu lầbhbfn dằxqrpn vặyuyqt, mỗacfwi lầbhbfn tôrfmri quyếwkzdt tâxqrpm vứmhzot bỏjneo thùfpzp hậzsqfn thìzdev hắcpwun lạanebi vứmhzot bỏjneorfmri, nhưgpvcng tôrfmri vẫegbzn cứmhzo ngu ngốrctpc hếwkzdt lầbhbfn nàrctpy đvdhfếwkzdn lầbhbfn khádkfsc...

Khónkpqc mộexfpt lúxqrpc nữveaca, rồzsqfi tôrfmri lau nưgpvcuxqmc mắcpwut, nónkpqi vớuxqmi An Dĩmhzo Phong: “Tôrfmri muốrctpn ăwfvhn.”

Hắcpwun lậzsqfp tứmhzoc tiếwkzdn đvdhfếwkzdn hỏjneoi: “Côrfmr muốrctpn ăwfvhn cádkfsi gìzdev? Tôrfmri lậzsqfp tứmhzoc cho ngưgpvcyuyqi đvdhfi mua.”

“Thứmhzozdev bổculbgpvcahjong làrctp đvdhfưgpvczsqfc.”


Chưgpvca đvdhfếwkzdn mộexfpt tiếwkzdng, trong phònznhng bệbhjlnh đvdhfãaxmerctpy đvdhfbhbfy đvdhfzsqf ăwfvhn, toàrctpn làrctpdkfsc thứmhzoc ăwfvhn giàrctpu dinh dưgpvcahjong.

rfmri ăwfvhn từyuyqng chúxqrpt mộexfpt, khôrfmrng nhớuxqm đvdhfãaxme ăwfvhn nhữveacng gìzdev, cũfasgng chẳkaxcng biếwkzdt mùfpzpi vịtuyh ra sao, chỉlswu biếwkzdt nhữveacng thứmhzo đvdhfónkpqnkpq lợzsqfi cho thai nhi.

Đtuyhếwkzdn đvdhfêyhgpm, đvdhfádkfsm vệbhjlmhzo lui hếwkzdt, chỉlswunkpq An Dĩmhzo Phong ởdvmm lạanebi. Hắcpwun trầbhbfm tưgpvc suy nghĩmhzo hồzsqfi lâxqrpu rồzsqfi hỏjneoi: “Tạanebi sao lạanebi tựnkpq tửgycp? Anh Thầbhbfn giếwkzdt cảzdev nhàrctprfmr, côrfmr khôrfmrng hậzsqfn anh ấmhzoy sao?”

“Hậzsqfn, tậzsqfn mắcpwut chứmhzong kiếwkzdn cảzdevnh bốrctp mẹlkdc, anh trai chếwkzdt thảzdevm thìzdev sao tôrfmri khôrfmrng hậzsqfn đvdhfưgpvczsqfc?”

“Vậzsqfy côrfmryhgpn vui mừyuyqng.”

“An Dĩmhzo Phong, anh nghĩmhzoxqrpy giờyuyqrfmri rấmhzot vui, phảzdevi khôrfmrng?” Tôrfmri lấmhzoy ra mộexfpt tờyuyq giấmhzoy ăwfvhn, lau nưgpvcuxqmc mắcpwut. “Tôrfmri biếwkzdt tôrfmri nónkpqi thếwkzdrctpo anh cũfasgng sẽahaq khôrfmrng tin, tôrfmri cũfasgng khôrfmrng tin cónkpq ngưgpvcyuyqi lạanebi ngốrctpc nghếwkzdch đvdhfếwkzdn mứmhzoc yêyhgpu kẻzcrf thùfpzp khôrfmrng đvdhfexfpi trờyuyqi chung củogqfa mìzdevnh... Nhưgpvcng tôrfmri đvdhfãaxmeyhgpu, từyuyqwfvhm tôrfmri mưgpvcyuyqi lăwfvhm tuổculbi, anh ấmhzoy nónkpqi vớuxqmi tôrfmri rằxqrpng tôrfmri làrctp củogqfa anh ấmhzoy... Trádkfsi tim tôrfmri khôrfmrng ngừyuyqng dao đvdhfexfpng, cónkpqxqrpc hậzsqfn nhiềaxmeu hơdjtsn mộexfpt chúxqrpt, cónkpqxqrpc lạanebi yêyhgpu nhiềaxmeu hơdjtsn mộexfpt chúxqrpt... cónkpqxqrpc muốrctpn gádkfsc tìzdevnh yêyhgpu lạanebi, cónkpqxqrpc muốrctpn vứmhzot bỏjneo hậzsqfn thùfpzp nhưgpvcng đvdhfaxmeu khôrfmrng làrctpm đvdhfưgpvczsqfc. Tôrfmri đvdhfi Anh, cuốrctpi cùfpzpng gádkfsc lạanebi cảzdevzdevnh yêyhgpu vàrctp thùfpzp hậzsqfn, trởdvmm vềaxme gặyuyqp anh ấmhzoy, biếwkzdt rõlwlurctp chúxqrpng tôrfmri sẽahaq khôrfmrng cónkpq kếwkzdt cụgpphc tốrctpt nhưgpvcng lạanebi đvdhfi theo vếwkzdt xe đvdhfculb!”

“Cónkpq thậzsqft làrctprfmrnkpq thểzpps vứmhzot bỏjneo hậzsqfn thùfpzp khôrfmrng?”

“Vứmhzot bỏjneo hay khôrfmrng cònznhn cónkpq ýveac nghĩmhzoa gìzdev đvdhfâxqrpy?” Tôrfmri ôrfmrm giấmhzoy ăwfvhn, cuộexfpn ngưgpvcyuyqi trong chăwfvhn. “Tôrfmri muốrctpn ngủogqf mộexfpt lúxqrpc, anh khôrfmrng cầbhbfn phảzdevi ởdvmm đvdhfâxqrpy mãaxmei nhưgpvc vậzsqfy, tôrfmri khôrfmrng sao.”

“Thôrfmri đvdhfưgpvczsqfc. Côrfmr tỉlswunh dậzsqfy, tôrfmri sẽahaq đvdhfưgpvca côrfmr đvdhfi gặyuyqp anh Thầbhbfn.”

“Ừahaq!”

rctpn Trạanebc Thầbhbfn làrctp ngưgpvcyuyqi đvdhfa nghi. Hắcpwun cảzdevm thấmhzoy bấmhzot cứmhzo ai trêyhgpn thếwkzd giớuxqmi nàrctpy đvdhfaxmeu cónkpq khảzdevwfvhng giếwkzdt hắcpwun, kểzpps cảzdevrfmri, nhưgpvcng hắcpwun tin mộexfpt ngưgpvcyuyqi chắcpwuc chắcpwun sẽahaq khôrfmrng giếwkzdt hắcpwun, đvdhfónkpqrctp An Dĩmhzo Phong.

Đtuyhêyhgpm khuya tĩmhzonh mịtuyhch, tôrfmri nằxqrpm trêyhgpn giưgpvcyuyqng bệbhjlnh, nghe thấmhzoy tiếwkzdng nónkpqi chuyệbhjln rấmhzot nhỏjneo trong phònznhng vệbhjl sinh, chưgpvca bao giờyuyq cảzdevm thấmhzoy đvdhfau lònznhng đvdhfếwkzdn nhưgpvc vậzsqfy.

“Anh yêyhgpn tâxqrpm, em từyuyq bỏjneo quyềaxmen thừyuyqa kếwkzdrctpi sảzdevn, cảzdevnh sádkfst sẽahaq khôrfmrng nghi ngờyuyq em, nhiềaxmeu lắcpwum cũfasgng chỉlswudkfso buộexfpc em tộexfpi cảzdevn trởdvmm việbhjlc côrfmrng...”


Giọidizng đvdhfiệbhjlu củogqfa hắcpwun xem ra cónkpq vẻzcrf đvdhfcpwuc ýveac, khoádkfsi trádkfs, khôrfmrng cònznhn chúxqrpt tiềaxmeu tụgpphy hay buồzsqfn rầbhbfu nàrctpo.

“Tiềaxmen àrctp... Em đvdhfãaxmedkfsn toàrctpn bộexfpnznhng bạanebc vàrctp hộexfpp đvdhfêyhgpm, cổculb phiếwkzdu cũfasgng bádkfsn cho cádkfsc cổculb đvdhfôrfmrng khádkfsc rồzsqfi... Ừahaq, côrfmrmhzoy đvdhfãaxmeveacyhgpn, vềaxme mặyuyqt phádkfsp luậzsqft khôrfmrng cónkpq vấmhzon đvdhfaxmezdev. Đtuyhúxqrpng rồzsqfi, em cònznhn lévdhfn giữveac lạanebi mưgpvcyuyqi triệbhjlu đvdhfôrfmr la...”

“Đtuyhúxqrpng, tiềaxmen mặyuyqt, ưgpvcuxqmc tírfmrnh đvdhfogqf cho chúxqrpng ta tiêyhgpu mấmhzoy năwfvhm...”

rfmri kýveacyhgpn rồzsqfi, kýveacrctpo nhữveacng giấmhzoy tờyuyqzdevrfmri hoàrctpn toàrctpn khôrfmrng nhớuxqm nữveaca. Rốrctpt cuộexfpc đvdhfâxqrpy làrctp thếwkzd giớuxqmi kiểzppsu gìzdev vậzsqfy? Tôrfmri xuốrctpng giưgpvcyuyqng, lặyuyqng lẽahaqgpvcuxqmc ra khỏjneoi phònznhng. Đtuyhêyhgpm tốrctpi mịtuyht mùfpzpng, đvdhfôrfmri châxqrpn trầbhbfn củogqfa tôrfmri run rẩpdigy đvdhfmhzong trêyhgpn phốrctp, nhớuxqm hắcpwun biếwkzdt bao, chưgpvca bao giờyuyq nhớuxqm hắcpwun đvdhfếwkzdn vậzsqfy.

Mộexfpt chiếwkzdc taxi dừyuyqng bêyhgpn cạanebnh, tàrctpi xếwkzd hỏjneoi tôrfmri đvdhfi đvdhfâxqrpu.

rfmri nónkpqi: “Nghĩmhzoa đvdhftuyha.”

Ôumepng ấmhzoy lậzsqfp tứmhzoc ládkfsi xe đvdhfi mấmhzot.

Lạanebi cónkpq mộexfpt chiếwkzdc xe dừyuyqng lạanebi, nghe tôrfmri nónkpqi đvdhfếwkzdn nghĩmhzoa đvdhftuyha, do dựnkpq hồzsqfi lâxqrpu mớuxqmi đvdhfzppsrfmri lêyhgpn xe.

rfmri ngồzsqfi trêyhgpn đvdhfádkfsm hoa cúxqrpc đvdhfãaxme khôrfmrvdhfo từyuyqxqrpu, tựnkpqa lưgpvcng vàrctpo tấmhzom bia mộexfp, giốrctpng nhưgpvc đvdhfang tựnkpqa vàrctpo ngựnkpqc hắcpwun, cảzdevm thấmhzoy yêyhgpn lònznhng.

“Em biếwkzdt anh côrfmr đvdhfơdjtsn”, tôrfmri nónkpqi. “Em biếwkzdt anh rấmhzot thấmhzot vọidizng vềaxme thếwkzd giớuxqmi nàrctpy, em cũfasgng thếwkzd, nhưgpvcng khôrfmrng sao, cónkpq em ởdvmm đvdhfâxqrpy cùfpzpng vớuxqmi anh rồzsqfi... Thầbhbfn, bâxqrpy giờyuyq em mớuxqmi hiểzppsu, anh làrctp ngưgpvcyuyqi tốrctpt, anh thựnkpqc sựnkpqrctp ngưgpvcyuyqi tốrctpt, nhữveacng ngưgpvcyuyqi anh giếwkzdt đvdhfaxmeu làrctp nhữveacng ngưgpvcyuyqi đvdhfádkfsng chếwkzdt... Trádkfsi tim anh hiềaxmen hậzsqfu hơdjtsn ai hếwkzdt, chỉlswurctp hiệbhjln thựnkpqc tàrctpn khốrctpc khiếwkzdn anh trởdvmmyhgpn lạanebnh lùfpzpng... Cảzdev đvdhfyuyqi nàrctpy anh trảzdevi qua quádkfs nhiềaxmeu bi thưgpvcơdjtsng, ôrfmrng trờyuyqi thậzsqft bấmhzot côrfmrng, cũfasgng khôrfmrng cho anh lấmhzoy mấmhzoy ngàrctpy yêyhgpn bìzdevnh...”

Bỗacfwng mộexfpt giọidizng nónkpqi vọidizng đvdhfếwkzdn.

“Anh ấmhzoy thưgpvcyuyqng nónkpqi côrfmrgpvcơdjtsng thiệbhjln, trong mắcpwut côrfmr ai cũfasgng làrctp ngưgpvcyuyqi tốrctpt... tôrfmri đvdhfãaxme khôrfmrng tin, bâxqrpy giờyuyq thìzdevrfmri tin rồzsqfi! Côrfmryhgpu anh ấmhzoy, tìzdevnh yêyhgpu đvdhfónkpqnznhn sâxqrpu sắcpwuc hơdjtsn cảzdev sựnkpq hậzsqfn thùfpzp.”

rctp giọidizng nónkpqi củogqfa An Dĩmhzo Phong. Trong đvdhfêyhgpm tốrctpi tĩmhzonh mịtuyhch ởdvmm nghĩmhzoa đvdhftuyha, nghe thấmhzoy giọidizng nónkpqi thếwkzdrctpy thậzsqft vôrfmrfpzpng kinh sợzsqf.


“Anh...” Bấmhzot giádkfsc tôrfmri sádkfst gầbhbfn lạanebi bia mộexfp, tay ôrfmrm bụgpphng.

An Dĩmhzo Phong ngồzsqfi cạanebnh tôrfmri. “Đtuyhzppsrfmri nónkpqi chuyệbhjln cùfpzpng côrfmr nhévdhf!”

“Khôrfmrng cầbhbfn, tôrfmri chỉlswu muốrctpn mộexfpt mìzdevnh nónkpqi chuyệbhjln vớuxqmi anh ấmhzoy.”

“Đtuyhzppsrfmri kểzpps cho côrfmr mộexfpt câxqrpu chuyệbhjln.”

“Tôrfmri khôrfmrng muốrctpn nghe.” Tôrfmri nhìzdevn ngónkpq xung quanh, khôrfmrng cónkpq ai cảzdev.

Hắcpwun tưgpvcơdjtsi cưgpvcyuyqi, nónkpqi: “Khi côrfmrdvmm Anh, tôrfmri vàrctp anh Thầbhbfn đvdhfếwkzdn quádkfsn càrctp phêyhgp đvdhfrctpi diệbhjln vớuxqmi khádkfsch sạanebn củogqfa anh ấmhzoy, vôrfmrzdevnh đvdhfidizc đvdhfưgpvczsqfc câxqrpu chuyệbhjln nàrctpy. Mẹlkdc kiếwkzdp! Lúxqrpc đvdhfónkpq sao màrctp thấmhzoy buồzsqfn cưgpvcyuyqi thếwkzd, tôrfmri đvdhfãaxme nhịtuyhn cưgpvcyuyqi màrctp đvdhfidizc cho anh ấmhzoy nghe...”

Mộexfpt con nhírfmrm côrfmr đvdhfơdjtsn thưgpvcyuyqng đvdhfi dạanebo mộexfpt mìzdevnh bêyhgpn bờyuyqrfmrng.



gpvcơdjtsng liễhramu nhèetow nhẹlkdc đvdhfung đvdhfưgpvca theo giónkpq, càrctpnh liễhramu phấmhzot phơdjts. Con nhírfmrm trẻzcrf trung dừyuyqng lạanebi nhìzdevn bónkpqng câxqrpy liễhramu dưgpvcuxqmi nưgpvcuxqmc, nhìzdevn bónkpqng mìzdevnh giữveaca đvdhfzsqfng cỏjneorctpyhgp mẩpdign. Mộexfpt con cádkfsdjtsi đvdhfếwkzdn, phádkfs vỡahjo giấmhzoc mộexfpng củogqfa nhírfmrm.



“Tạanebi sao anh lúxqrpc nàrctpo cũfasgng buồzsqfn bãaxme?” Cádkfs hỏjneoi nhírfmrm. “Anh buồzsqfn bãaxme ưgpvc?” Nhírfmrm mỉlswum cưgpvcyuyqi hỏjneoi lạanebi.



dkfs lặyuyqng lẽahaq nhìzdevn nhírfmrm, nhẹlkdc nhàrctpng an ủogqfi: “Em sẽahaqogqfmhzom trádkfsi tim anh.”



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzd ơdjtsi, cádkfsrctp nhírfmrm yêyhgpu nhau rồzsqfi!



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzd ơdjtsi, ôrfmrng thấmhzoy cádkfsrctp nhírfmrm yêyhgpu nhau bao giờyuyq chưgpvca?



Nhírfmrm nónkpqi: “Anh cầbhbfn nhổculb hếwkzdt lôrfmrng trêyhgpn ngưgpvcyuyqi anh, anh khôrfmrng muốrctpn khi chúxqrpng ta ôrfmrm nhau sẽahaqrctpm em đvdhfau.”



dkfsnkpqi: “Khôrfmrng cầbhbfn đvdhfâxqrpu, làrctpm sao em cónkpq thểzpps nhẫegbzn tâxqrpm nhìzdevn anh chảzdevy từyuyqng giọidizt mádkfsu? Mádkfsu chảzdevy ra từyuyq tim em đvdhfmhzoy!”



Nhírfmrm nónkpqi: “Vìzdev anh yêyhgpu em, yêyhgpu khôrfmrng cầbhbfn lýveac do gìzdev cảzdev.”



dkfsnkpqi: “Nhưgpvcng anh nhổculb hếwkzdt lôrfmrng đvdhfi thìzdev khôrfmrng phảzdevi làrctp anh nữveaca. Em chỉlswu muốrctpn anh đvdhfưgpvczsqfc vui vẻzcrf...”



Nhírfmrm nónkpqi: “Anh thàrctpzdev em màrctpvdhf tan mìzdevnh...”



Nhírfmrm nhổculb từyuyqng chiếwkzdc lôrfmrng trêyhgpn cơdjts thểzpps, mỗacfwi lầbhbfn nhổculb mộexfpt cádkfsi làrctp nhónkpqi đvdhfau cảzdev con tim, vàrctprctpm nhónkpqi đvdhfau cảzdev con tim củogqfa cádkfs.



Khi nhírfmrm nhổculb hếwkzdt lôrfmrng trêyhgpn ngưgpvcyuyqi, cádkfs ưgpvcuxqmc ao đvdhfưgpvczsqfc ôrfmrm nhírfmrm mộexfpt lầbhbfn nồzsqfng thắcpwum, nónkpq cốrctp nhảzdevy lêyhgpn. Mỗacfwi lầbhbfn nhảzdevy lêyhgpn làrctp mộexfpt lầbhbfn hy vọidizng, mỗacfwi lầbhbfn hy vọidizng lạanebi làrctp mộexfpt lầbhbfn đvdhfau khổculb gụgpphc ngãaxme.



dkfsnkpqi vớuxqmi Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzd: “Làrctpm thếwkzdrctpo đvdhfzpps con cónkpq đvdhfôrfmri châxqrpn? Con muốrctpn đvdhfếwkzdn bêyhgpn ngưgpvcyuyqi con yêyhgpu.”



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdnkpqi: “Con yêyhgpu, xin thứmhzo lỗacfwi vìzdev ta bấmhzot lựnkpqc, vìzdev con vốrctpn khôrfmrng cónkpq châxqrpn.”



dkfsnkpqi: “Chẳkaxcng lẽahaq con yêyhgpu sai rồzsqfi sao?”



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdnkpqi: “Tìzdevnh yêyhgpu khôrfmrng bao giờyuyq sai.”



dkfsnkpqi: “Làrctpm thếwkzdrctpo đvdhfzpps ngưgpvcyuyqi con yêyhgpu đvdhfưgpvczsqfc hạanebnh phúxqrpc?”



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdnkpqi: “Hãaxmey ra đvdhfi!”



dkfs kiêyhgpn quyếwkzdt bơdjtsi đvdhfi, trong hồzsqfgpvcuxqmc mêyhgpnh môrfmrng, vẩpdigy cádkfs lấmhzop ládkfsnh dầbhbfn mấmhzot húxqrpt khỏjneoi tầbhbfm nhìzdevn củogqfa nhírfmrm.



Nhírfmrm hỏjneoi: “Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzd ơdjtsi, cádkfsnkpqgpvcuxqmc mắcpwut khôrfmrng?”



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdnkpqi: “Nưgpvcuxqmc mắcpwut củogqfa cádkfsnznha vàrctpo dònznhng nưgpvcuxqmc rồzsqfi.”



Nhírfmrm hỏjneoi: “Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzd ơdjtsi, yêyhgpu làrctpzdev?”



Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdnkpqi: “Yêyhgpu làrctpnkpqxqrpc phảzdevi biếwkzdt từyuyq bỏjneo.”



Buồzsqfn cưgpvcyuyqi ưgpvc?! Tôrfmri úxqrpp mặyuyqt vàrctpo đvdhfbhbfu gốrctpi khónkpqc sưgpvcuxqmt mưgpvcuxqmt.



Anh ta lạanebi hỏjneoi tôrfmri: “Côrfmrnkpq biếwkzdt anh Thầbhbfn nghe xong thìzdevnkpqi gìzdev vớuxqmi tôrfmri khôrfmrng?”



“Nónkpqi gìzdev?”



“Cádkfs sẽahaq khôrfmrng rờyuyqi bỏjneo, cádkfs sẽahaq quay trởdvmm lạanebi vìzdev nhírfmrm đvdhfzsqfi nónkpq. Tôrfmri nónkpqi vớuxqmi anh Thầbhbfn rằxqrpng cádkfsrctp nhírfmrm thuộexfpc hai thếwkzd giớuxqmi khádkfsc nhau, Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzd đvdhfãaxme sắcpwup đvdhfyuyqt chúxqrpng khôrfmrng thểzppsdvmmyhgpn nhau. Anh Thầbhbfn nónkpqi: “An Dĩmhzo Phong, chúxqrpng ta làrctp đvdhfàrctpn ôrfmrng, vậzsqfn mệbhjlnh khôrfmrng nằxqrpm trong tay Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdrctp nằxqrpm trong tay chúxqrpng ta!”.”



“Anh đvdhfyuyqng nónkpqi nữveaca!”

“Sau đvdhfónkpqrctpng hay hơdjtsn đvdhfmhzoy!”

“Tôrfmri khôrfmrng muốrctpn nghe nữveaca!” Tôrfmri thựnkpqc sựnkpq khôrfmrng chịtuyhu đvdhfưgpvczsqfc rồzsqfi, cònznhn nghe nữveaca thìzdevrfmri đvdhfyhgpn mấmhzot. “An Dĩmhzo Phong, cho tôrfmri mưgpvczsqfn đvdhfiệbhjln thoạanebi, tôrfmri muốrctpn gọidizi đvdhfiệbhjln.”

Anh ta đvdhfưgpvca đvdhfiệbhjln thoạanebi cho tôrfmri. Tôrfmri cầbhbfm lấmhzoy, nhanh chónkpqng bấmhzom dãaxmey sốrctp quen thuộexfpc, cũfasgng nhưgpvc lầbhbfn trưgpvcuxqmc, nhẹlkdc nhàrctpng nónkpqi vớuxqmi hắcpwun nhữveacng đvdhfiềaxmeu tôrfmri muốrctpn nónkpqi: “Thầbhbfn, em khôrfmrng tham lam, em chỉlswu muốrctpn đvdhfưgpvczsqfc ởdvmmyhgpn anh, khôrfmrng thểzpps ngàrctpy ngàrctpy nhìzdevn thấmhzoy anh, thìzdev nhìzdevn từyuyq xa cũfasgng đvdhfưgpvczsqfc, anh khôrfmrng muốrctpn em gặyuyqp lạanebi anh thìzdev em sang Anh cũfasgng đvdhfưgpvczsqfc, tạanebi sao anh lạanebi chếwkzdt?... Em đvdhfãaxmedjtsi vềaxme rồzsqfi tạanebi sao anh khôrfmrng đvdhfzsqfi em?... Khôrfmrng phảzdevi làrctp đvdhfãaxmenkpqi khôrfmrng bao giờyuyq xa nhau ưgpvc?... Em rấmhzot nhớuxqm anh... Trádkfsi tim em đvdhfau lắcpwum, khôrfmrng chịtuyhu nổculbi nữveaca rồzsqfi, em phảzdevi làrctpm thếwkzdrctpo đvdhfâxqrpy? Anh nónkpqi cho em biếwkzdt em phảzdevi làrctpm thếwkzdrctpo đvdhfâxqrpy?”

rfmri khónkpqc, khónkpqc rấmhzot lâxqrpu rồzsqfi mớuxqmi phádkfst hiệbhjln ra đvdhfiệbhjln thoạanebi khôrfmrng truyềaxmen đvdhfếwkzdn nhữveacng âxqrpm thanh đvdhfádkfsng ghévdhft màrctp rấmhzot im lặyuyqng, im lặyuyqng đvdhfếwkzdn mứmhzoc cónkpq thểzpps nghe thấmhzoy hơdjtsi thởdvmm gấmhzop gádkfsp.

“Thầbhbfn...” Tôrfmri ádkfsp đvdhfiệbhjln thoạanebi vàrctpo tai. “Thầbhbfn!”

“Thiêyhgpn Thiêyhgpn...”

rfmri nhỏjneo nhẹlkdc hỏjneoi lạanebi: “Cónkpq phảzdevi anh khôrfmrng?”

“Anh yêyhgpu em!”

rfmri khôrfmrng nónkpqi nêyhgpn lờyuyqi nữveaca, nưgpvcuxqmc mắcpwut lạanebi tuôrfmrn rơdjtsi. Niềaxmem vui quádkfs đvdhfexfpt ngộexfpt, tôrfmri khôrfmrng dádkfsm tin, khôrfmrng cònznhn biếwkzdt đvdhfâxqrpu làrctp mộexfpng, đvdhfâxqrpu làrctp hiệbhjln thựnkpqc nữveaca.

“Anh vẫegbzn cònznhn sốrctpng, lầbhbfn nàrctpy... anh khôrfmrng vứmhzot bỏjneo em.”

“Đtuyhãaxmenkpq chuyệbhjln gìzdev vậzsqfy? Anh ởdvmm đvdhfâxqrpu?”

“Anh vừyuyqa mớuxqmi lấmhzoy đvdhfưgpvczsqfc hộexfp chiếwkzdu củogqfa Thádkfsi Lan, đvdhfang đvdhfếwkzdn Indonesia, bốrctpgpvczsqfng anh đvdhfang đvdhfzsqfi anh, ôrfmrng ấmhzoy đvdhfãaxme giúxqrpp anh chuẩpdign bịtuyh hộexfp chiếwkzdu sang Australia. Đtuyhzsqfi sắcpwup xếwkzdp ổculbn thỏjneoa mọidizi việbhjlc ởdvmm Australia, anh sẽahaq vềaxme đvdhfónkpqn em đvdhfi. Chúxqrpng ta bắcpwut đvdhfbhbfu lạanebi từyuyq đvdhfbhbfu.”

“Tạanebi sao khôrfmrng nónkpqi vớuxqmi em? Anh cónkpq biếwkzdt em... em...”

“Anh biếwkzdt...” Hắcpwun nónkpqi khẽahaq. “An Dĩmhzo Phong nónkpqi vớuxqmi anh lúxqrpc em ngủogqf cứmhzo giữveac chặyuyqt tay nónkpq khôrfmrng buôrfmrng...”

rfmri khôrfmrng kìzdevm névdhfn nổculbi, khónkpqc to: “Em hậzsqfn anh, em hậzsqfn anh!”

“Đtuyhaxmeu làrctp anh khôrfmrng tốrctpt, anh đvdhfzppsnkpq giúxqrpp anh nhưgpvcng đvdhfiềaxmeu kiệbhjln duy nhấmhzot củogqfa nónkpqrctp giấmhzou em. Nónkpqnkpqi rằxqrpng nếwkzdu khôrfmrng đvdhfzpps cảzdevnh sádkfst nhìzdevn thấmhzoy cảzdevnh em đvdhfau khổculb, tuyệbhjlt vọidizng thìzdev họidiz sẽahaq khôrfmrng tin anh đvdhfãaxme chếwkzdt.”

“Anh ta đvdhfâxqrpu cónkpq đvdhftuyhnh thếwkzd, anh ta chỉlswu muốrctpn biếwkzdt em cónkpq đvdhfau khổculbzdev anh khôrfmrng thôrfmri!”

“Bịtuyh em phádkfst hiệbhjln rồzsqfi... Thựnkpqc ra, bọidizn anh đvdhfádkfsnh cưgpvczsqfc, anh nónkpqi em nhấmhzot đvdhftuyhnh sẽahaq khónkpqc lónkpqc khổculb sởdvmm, An Dĩmhzo Phong nónkpqi em nhấmhzot đvdhftuyhnh sẽahaq vui mừyuyqng...” Giọidizng nónkpqi củogqfa hắcpwun thoádkfsng chúxqrpt ngậzsqfp ngừyuyqng. “Sau đvdhfónkpqnkpqnkpqi vớuxqmi anh rằxqrpng em khôrfmrng khónkpqc, khôrfmrng rơdjtsi giọidizt nưgpvcuxqmc mắcpwut nàrctpo... Em nhưgpvc đvdhfyhgpn dạanebi, cứmhzo muốrctpn nhảzdevy từyuyq tầbhbfng mưgpvcyuyqi hai xuốrctpng, nónkpqi rằxqrpng anh đvdhfang đvdhfzsqfi em. Nếwkzdu nónkpq khôrfmrng kịtuyhp thờyuyqi ngăwfvhn em lạanebi... thìzdevnkpq sẽahaq nhảzdevy theo em...”

rfmri nhìzdevn An Dĩmhzo Phong đvdhfang ngưgpvcuxqmc đvdhfbhbfu nhìzdevn sao, rấmhzot muốrctpn cưgpvcyuyqi nhưgpvcng nưgpvcuxqmc mắcpwut vẫegbzn khôrfmrng ngừyuyqng rơdjtsi.

“Em cònznhn tưgpvcdvmmng... anh ta đvdhfãaxme giếwkzdt anh!”

“Sao cónkpq thểzpps thếwkzd đvdhfưgpvczsqfc? Giếwkzdt anh thìzdev sau nàrctpy cònznhn ai cùfpzpng nónkpq luyệbhjln võlwlu nữveaca.”

xqrpc bấmhzoy giờyuyqrfmri mớuxqmi nhớuxqm đvdhfếwkzdn cuộexfpc nónkpqi chuyệbhjln qua đvdhfiệbhjln thoạanebi, hónkpqa ra An Dĩmhzo Phong gọidizi đvdhfiệbhjln cho hắcpwun. Họidiz đvdhfãaxmerctpn bạanebc kỹumepgpvcahjong vềaxme việbhjlc rờyuyqi khỏjneoi nơdjtsi nàrctpy, dùfpzpng cádkfsch chếwkzdt giảzdev đvdhfzpps chuyểzppsn tàrctpi sảzdevn, cònznhn đvdhfzpps mộexfpt nửgycpa tàrctpi sảzdevn màrctp An Dĩmhzo Phong đvdhfưgpvczsqfc hưgpvcdvmmng chuyểzppsn sang têyhgpn tôrfmri mộexfpt cádkfsch hợzsqfp lýveac. Vậzsqfy làrctp họidiznkpq thểzpps đvdhfếwkzdn Australia đvdhfzppsgpvcdvmmng thụgpph cuộexfpc sốrctpng tựnkpq do tựnkpq tạanebi nửgycpa phầbhbfn đvdhfyuyqi cònznhn lạanebi. Khiếwkzdn tôrfmri đvdhfau khổculb, dằxqrpn vặyuyqt bao nhiêyhgpu ngàrctpy nhưgpvcng hắcpwun vẫegbzn sốrctpng thìzdevrfmri cónkpq đvdhfau khổculb bao lâxqrpu nữveaca cũfasgng chẳkaxcng sao...

“Thầbhbfn, vậzsqfy khi nàrctpo em đvdhfưgpvczsqfc gặyuyqp anh?”

“Mộexfpt thờyuyqi gian nữveaca, đvdhfzsqfi em hồzsqfi phụgpphc sứmhzoc khỏjneoe rồzsqfi vềaxme Anh tiếwkzdp tụgpphc họidizc, anh sắcpwup xếwkzdp ổculbn thỏjneoa bêyhgpn nàrctpy xong thìzdev sẽahaq đvdhfzpps bốrctpgpvczsqfng đvdhfónkpqn em sang.”

“Vâxqrpng, em nhớuxqm rồzsqfi!”

“Sau nàrctpy khi nàrctpo nhớuxqm anh, em cónkpq thểzpps gọidizi sốrctprctpy. Anh sẽahaq mởdvmmdkfsy 24/24, sẽahaq khôrfmrng đvdhfzpps em nónkpqi chuyệbhjln vớuxqmi chiếwkzdc đvdhfiệbhjln thoạanebi khôrfmrng liêyhgpn lạanebc đvdhfưgpvczsqfc nữveaca đvdhfâxqrpu...”

“Thầbhbfn...”

“Chăwfvhm sónkpqc tốrctpt cho bảzdevn thâxqrpn, chúxqrpng ta sẽahaq nhanh chónkpqng gặyuyqp lạanebi!”

“Em yêyhgpu anh!”

Hồzsqfi lâxqrpu khôrfmrng nghe thấmhzoy tiếwkzdng gìzdev, tôrfmri tưgpvcdvmmng hắcpwun đvdhfãaxme tắcpwut mádkfsy, tôrfmri đvdhfang đvdhftuyhnh tắcpwut mádkfsy thìzdev nghe hắcpwun nónkpqi: “Anh rấmhzot nhớuxqm em...”

Chúxqrpng tôrfmri khôrfmrng nónkpqi gìzdev thêyhgpm nữveaca, chỉlswu nghe thấmhzoy hơdjtsi thởdvmm củogqfa nhau thôrfmri cũfasgng cảzdevm thấmhzoy vui sưgpvcuxqmng đvdhfếwkzdn vậzsqfy!

Đtuyhiệbhjln thoạanebi củogqfa hắcpwun khôrfmrng cónkpqrfmrn hiệbhjlu, cónkpq lẽahaq hắcpwun đvdhfãaxme rờyuyqi khỏjneoi Thádkfsi Lan.

rfmri luyếwkzdn tiếwkzdc tắcpwut mádkfsy, luôrfmrn cónkpq cảzdevm giádkfsc hắcpwun quêyhgpn việbhjlc gìzdev đvdhfónkpq quan trọidizng, đvdhfang vắcpwut ónkpqc suy nghĩmhzo thìzdev An Dĩmhzo Phong chỉlswu tấmhzom bia hỏjneoi tôrfmri: “Côrfmrnznhn đvdhftuyhnh ởdvmm đvdhfâxqrpy tiếwkzdp tụgpphc nónkpqi chuyệbhjln vớuxqmi anh ấmhzoy nữveaca khôrfmrng?”

rfmri đvdhfmhzong dậzsqfy, nhậzsqfn ra nghĩmhzoa đvdhftuyha nàrctpy thậzsqft lạanebnh lẽahaqo, u tốrctpi. “Lạanebnh quádkfs, tôrfmri phảzdevi vềaxme rồzsqfi!”

Nhìzdevn thấmhzoy tôrfmri đvdhfi châxqrpn trầbhbfn, hắcpwun lắcpwuc đvdhfbhbfu, cúxqrpi xuốrctpng trưgpvcuxqmc mặyuyqt tôrfmri: “Nàrctpo, tôrfmri cõlwlung côrfmr.”

“Ừahaqm.”

gpvcng củogqfa hắcpwun rấmhzot rộexfpng, chiếwkzdc ádkfso sơdjts mi đvdhfen hắcpwun mặyuyqc thậzsqft đvdhflkdcp, bắcpwup thịtuyht săwfvhn chắcpwuc vàrctpmhzom ádkfsp.

rfmri ádkfsp ngưgpvcyuyqi vàrctpo lưgpvcng hắcpwun, chợzsqft nhớuxqm ra Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn quêyhgpn việbhjlc gìzdev: “Ơsmde! Tạanebi sao anh ấmhzoy khôrfmrng hỏjneoi vềaxme con củogqfa chúxqrpng tôrfmri?”

“Làrctpzdevrfmri vẫegbzn chưgpvca nónkpqi vớuxqmi anh ấmhzoy.”

“Tạanebi sao?”

“Nếwkzdu đvdhfzpps anh ấmhzoy biếwkzdt, cónkpq lẽahaq sẽahaq đvdhfzppsrfmr mua vévdhfdkfsy bay ngàrctpy mai đvdhfi Australia luôrfmrn.”

“Thậzsqft khôrfmrng? Sớuxqmm biếwkzdt vậzsqfy thìzdevxqrpc nãaxmey tôrfmri đvdhfãaxmenkpqi vớuxqmi anh ấmhzoy”, tôrfmri nónkpqi đvdhfùfpzpa.

“Anh ấmhzoy rấmhzot yêyhgpu côrfmr.” Hắcpwun nónkpqi vớuxqmi giọidizng châxqrpn thàrctpnh hiếwkzdm cónkpq. “Vìzdevzdevnh yêyhgpu củogqfa anh ấmhzoy, côrfmraxmey trúxqrpt bỏjneo nỗacfwi hậzsqfn.”

rfmri ôrfmrm chặyuyqt lấmhzoy vai hắcpwun, châxqrpn thàrctpnh nónkpqi: “An Dĩmhzo Phong, cảzdevm ơdjtsn anh! Qua lầbhbfn nàrctpy, tôrfmri đvdhfãaxme hoàrctpn toàrctpn trúxqrpt bỏjneo đvdhfưgpvczsqfc nónkpq rồzsqfi!”

“Qua lầbhbfn nàrctpy tôrfmri cũfasgng tin côrfmryhgpu anh ấmhzoy!”

Ra khỏjneoi nghĩmhzoa đvdhftuyha, anh ta cõlwlung tôrfmri vềaxme phírfmra xe củogqfa hắcpwun. Trêyhgpn con đvdhfưgpvcyuyqng vắcpwung vẻzcrf khôrfmrng mộexfpt bónkpqng ngưgpvcyuyqi, chỉlswunkpq chiếwkzdc xe củogqfa hắcpwun dừyuyqng lạanebi bêyhgpn đvdhfưgpvcyuyqng.

rfmri cưgpvcyuyqi hỏjneoi: “Cónkpq ngưgpvcyuyqi con gádkfsi nàrctpo nónkpqi anh làrctp ngưgpvcyuyqi đvdhfàrctpn ôrfmrng tốrctpt chưgpvca?”

gpvcng hắcpwun bỗacfwng cứmhzong lạanebi, hắcpwun khôrfmrng trảzdev lờyuyqi.

“An Dĩmhzo Phong, anh làrctp mộexfpt ngưgpvcyuyqi đvdhfàrctpn ôrfmrng tốrctpt.”

“Nhữveacng ngưgpvcyuyqi đvdhfàrctpn ôrfmrng đvdhfrctpi tốrctpt vớuxqmi côrfmr mộexfpt tírfmrrctprfmr đvdhfaxmeu cho rằxqrpng họidiz tốrctpt?”

“Vậzsqfy trong nhữveacng ngưgpvcyuyqi con gádkfsi anh gặyuyqp cónkpq ngưgpvcyuyqi nàrctpo tốrctpt khôrfmrng?”

rctpn tay hắcpwun đvdhfang đvdhftuyhnh mởdvmm cửgycpa xe bỗacfwng khựnkpqng lạanebi, hắcpwun khôrfmrng trảzdev lờyuyqi, im lặyuyqng đvdhfưgpvca tôrfmri vàrctpo trong xe, giúxqrpp tôrfmri thắcpwut dâxqrpy an toàrctpn.

xqrpc hắcpwun ngồzsqfi vàrctpo xe, khởdvmmi đvdhfexfpng xe, tôrfmri lạanebi nónkpqi: “Đtuyhzsqfi chúxqrpng tôrfmri đvdhfếwkzdn Australia rồzsqfi, đvdhfzppsrfmri giớuxqmi thiệbhjlu mộexfpt côrfmrdkfsi tốrctpt cho anh làrctpm quen nhévdhf!”

“Côrfmr tha cho tôrfmri! Con gádkfsi cầbhbfn tôrfmri xếwkzdp hàrctpng dàrctpi, sao tôrfmri cónkpq thểzpps chỉlswuzdev mộexfpt ngôrfmri sao màrctp vứmhzot bỏjneo cảzdev bầbhbfu trờyuyqi...”

“Anh nónkpqi cũfasgng đvdhfúxqrpng.”

Đtuyhèetown đvdhfưgpvcyuyqng côrfmr đvdhfexfpc kévdhfo dàrctpi vàrctp xa tírfmrt trêyhgpn con đvdhfưgpvcyuyqng khúxqrpc khuỷxttgu, nhìzdevn xa xa trôrfmrng giốrctpng mộexfpt dảzdevi cầbhbfu vồzsqfng.

“Anh xem cónkpq giốrctpng cầbhbfu vồzsqfng khôrfmrng?” Tôrfmri chỉlswu vềaxme phírfmra trưgpvcuxqmc hỏjneoi.

Hắcpwun dừyuyqng xe, tắcpwut mádkfsy, nhìzdevn đvdhfèetown đvdhfưgpvcyuyqng phírfmra xa hồzsqfi lâxqrpu.

“Anh khôrfmrng sao chứmhzo?” Tôrfmri hỏjneoi.

“Trưgpvcuxqmc đvdhfâxqrpy cónkpq mộexfpt ngưgpvcyuyqi con gádkfsi từyuyqng nónkpqi rằxqrpng tôrfmri làrctp mộexfpt ngưgpvcyuyqi đvdhfàrctpn ôrfmrng tốrctpt nhưgpvcng tôrfmri đvdhfãaxmerctpm côrfmrmhzoy bịtuyh tổculbn thưgpvcơdjtsng...”

“...”

rfmri im lặyuyqng lắcpwung nghe.

“Năwfvhm năwfvhm trưgpvcuxqmc, tôrfmri từyuyqng cầbhbfm vévdhfdkfsy bay ngồzsqfi ởdvmmxqrpn bay cảzdev tốrctpi, cuốrctpi cùfpzpng khôrfmrng đvdhfi tìzdevm côrfmrmhzoy.”

“Tạanebi sao?”

“Côrfmrmhzoy đvdhfãaxme lấmhzoy chồzsqfng, cónkpq con, tôrfmri khôrfmrng muốrctpn làrctpm côrfmrmhzoy khónkpq xửgycp.”

“Cónkpq phảzdevi làrctp nữveac cảzdevnh sádkfst đvdhfónkpq khôrfmrng?”

“Côrfmr biếwkzdt ưgpvc?”

“Lúxqrpc nhỏjneorfmri nghe Thầbhbfn từyuyqng kểzpps chuyệbhjln, khi đvdhfónkpqrfmri vẫegbzn nghĩmhzozdevnh yêyhgpu giữveaca ôrfmrng trùfpzpm xãaxme hộexfpi đvdhfen vớuxqmi mộexfpt nữveac cảzdevnh sádkfst chắcpwuc chắcpwuc rấmhzot lãaxmeng mạanebn.”

“Lãaxmeng mạanebn! Mẹlkdc kiếwkzdp, lãaxmeng mạanebn chếwkzdt đvdhfi đvdhfưgpvczsqfc!”

Khi hắcpwun nónkpqi câxqrpu nàrctpy, khuôrfmrn mặyuyqt đvdhfbhbfy vẻzcrfgpvcu luyếwkzdn.

“Cádkfs sẽahaqdjtsi vềaxmezdev nhírfmrm đvdhfang đvdhfzsqfi nónkpq.”

Hắcpwun nởdvmm nụgpphgpvcyuyqi chếwkzd nhạanebo, khởdvmmi đvdhfexfpng xe. “Đtuyhúxqrpng vậzsqfy!!! Ôumepm con nhírfmrm nhỏjneo chờyuyq đvdhfzsqfi...”

“Cũfasgng tốrctpt màrctp! Cádkfsnkpqi: Anh vẫegbzn yêyhgpu em.”

Nhírfmrm nónkpqi: “Nhưgpvcng em đvdhfãaxmenkpq con...”

dkfsnkpqi: “Anh khôrfmrng đvdhfzpps bụgpphng.”

Nhírfmrm nónkpqi: An Dĩmhzo Phong cưgpvcyuyqi lạanebnh lùfpzpng. “Nhưgpvcng bốrctp củogqfa con em đvdhfzpps bụgpphng.”

rfmri cưgpvcyuyqi, mấmhzoy ngàrctpy qua, bâxqrpy giờyuyqrfmri mớuxqmi cưgpvcyuyqi vui vẻzcrf nhưgpvc vậzsqfy vàrctpfasgng phádkfst hiệbhjln An Dĩmhzo Phong hàrctpi hưgpvcuxqmc hơdjtsn Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn.

Trêyhgpn đvdhfưgpvcyuyqng vềaxme, chúxqrpng tôrfmri nónkpqi rấmhzot nhiềaxmeu chuyệbhjln, hắcpwun nónkpqi nhiềaxmeu hơdjtsn Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn, lạanebi hàrctpi hưgpvcuxqmc. Nónkpqi chuyệbhjln vớuxqmi hắcpwun khôrfmrng cảzdevm thấmhzoy trờyuyqi tốrctpi cũfasgng khôrfmrng cảzdevm thấmhzoy đvdhfưgpvcyuyqng xa.

“Cádkfsc anh làrctpm nhưgpvc vậzsqfy cónkpq đvdhfưgpvczsqfc khôrfmrng?” Tôrfmri lo lắcpwung hỏjneoi. “Cónkpq thểzpps giấmhzou cảzdevnh sádkfst khôrfmrng?”

“Cónkpq giấmhzou đvdhfưgpvczsqfc cảzdevnh sádkfst hay khôrfmrng khôrfmrng cònznhn quan trọidizng nữveaca rồzsqfi, quan trọidizng làrctp anh Thầbhbfn đvdhfãaxme xuấmhzot cảzdevnh. Gầbhbfn đvdhfâxqrpy, ngoàrctpi tộexfpi phạanebm tham ôrfmr, côrfmr đvdhfãaxme nghe cónkpq mấmhzoy tộexfpi phạanebm bịtuyh dẫegbzn đvdhfexfp đvdhfưgpvczsqfc vềaxmegpvcuxqmc chưgpvca?”

rfmri lắcpwuc đvdhfbhbfu, quảzdevrctp chưgpvca nghe bao giờyuyq, ngoạanebi trừyuyq nhữveacng ngưgpvcyuyqi nhậzsqfp cảzdevnh trádkfsi phévdhfp bịtuyh đvdhfưgpvca vềaxme.

“Côrfmr thửgycp nghĩmhzorctp xem, họidiz bỏjneo ra bao nhiêyhgpu tiềaxmen củogqfa, sứmhzoc lựnkpqc, vậzsqft chấmhzot, cảzdev thếwkzd giớuxqmi truy tìzdevm kẻzcrf đvdhfàrctpo tẩpdigu, khôrfmrng chừyuyqng cònznhn mấmhzot mạanebng mấmhzoy cảzdevnh sádkfst, vấmhzot vảzdev, cựnkpqc nhọidizc mớuxqmi bắcpwut đvdhfưgpvczsqfc phạanebm nhâxqrpn vềaxme, khôrfmrng nhữveacng phảzdevi nhốrctpt vàrctpo tùfpzp, cho ăwfvhn cho uốrctpng, màrctpnznhn phảzdevi tăwfvhng cưgpvcyuyqng quảzdevn thúxqrpc. Đtuyhmhzoy chẳkaxcng phảzdevi làrctp tựnkpq thêyhgpm việbhjlc ưgpvc? Cho nêyhgpn chỉlswu khi nàrctpo cónkpq thểzpps truy thu lạanebi sốrctp tiềaxmen khổculbng lồzsqf, nếwkzdu khôrfmrng họidiz sẽahaq khôrfmrng huy đvdhfexfpng đvdhfếwkzdn cảzdevnh sádkfst hìzdevnh sựnkpq quốrctpc tếwkzd đvdhfzpps bắcpwut tộexfpi phạanebm... Vảzdev lạanebi, anh Thầbhbfn vốrctpn khôrfmrng phảzdevi tộexfpi phạanebm, nónkpqi đvdhfúxqrpng ra cũfasgng khôrfmrng phảzdevi nghi phạanebm, kểzpps cảzdev nhữveacng cảzdevnh sádkfst ăwfvhn no dửgycpng mỡahjo đvdhfiềaxmeu tra ra làrctp anh Thầbhbfn giảzdev chếwkzdt cũfasgng khôrfmrng cónkpq quyềaxmen bắcpwut anh ấmhzoy vìzdev muốrctpn tìzdevm mộexfpt thếwkzd giớuxqmi riêyhgpng sốrctpng nhữveacng thádkfsng ngàrctpy bìzdevnh yêyhgpn đvdhfâxqrpu phảzdevi làrctp phạanebm tộexfpi!”

“Nhưgpvcng nhỡahjo đvdhfâxqrpu họidizzdevm ra cádkfsi gìzdev đvdhfónkpq thìzdevrctpm thếwkzdrctpo?”

“Côrfmr đvdhfyuyqng nghĩmhzo cảzdevnh sádkfst chuộexfpng chírfmrnh nghĩmhzoa đvdhfếwkzdn nhưgpvc vậzsqfy. Côrfmrgpvcdvmmng nhữveacng cảzdevnh sádkfst cấmhzop cao kiểzppsm tra anh Thầbhbfn làrctp đvdhfzpps diệbhjlt trừyuyqdkfsi ádkfsc? Họidiz ngứmhzoa mắcpwut vớuxqmi thádkfsi đvdhfexfp củogqfa chúxqrpng tôrfmri, càrctpng khôrfmrng muốrctpn thếwkzd lựnkpqc xãaxme hộexfpi đvdhfen tiếwkzdp tụgpphc bàrctpnh trưgpvcuxqmng khiếwkzdn họidiz mấmhzot mặyuyqt. Bâxqrpy giờyuyq anh Thầbhbfn “chếwkzdt” thảzdevm nhưgpvc vậzsqfy, bádkfsn toàrctpn bộexfp sốrctprctpi sảzdevn cũfasgng coi nhưgpvc giữveac thểzpps diệbhjln cho họidiz rồzsqfi. Lúxqrpc nàrctpy họidiz khôrfmrng muốrctpn đvdhfiềaxmeu tra cádkfsi chếwkzdt củogqfa anh Thầbhbfn làrctp thậzsqft hay giảzdevrctp bắcpwut đvdhfbhbfu giảzdevi quyếwkzdt đvdhfếwkzdn tôrfmri.”

“Àlgdv! Vậzsqfy anh đvdhftuyhnh làrctpm thếwkzdrctpo?”

“Rấmhzot đvdhfơdjtsn giảzdevn, lấmhzoy tiềaxmen chia cho anh em coi nhưgpvc phụgpph cấmhzop thôrfmri việbhjlc, phầbhbfn cònznhn lạanebi ủogqfng hộexfp Hộexfpi Chữveac thậzsqfp đvdhfjneo. Sau đvdhfónkpq, tìzdevm mộexfpt bãaxmei biểzppsn cónkpq phong cảzdevnh đvdhflkdcp, gieo mìzdevnh xuốrctpng biểzppsn... Cónkpq lẽahaq họidiz sẽahaqnkpqi tôrfmri sợzsqf tộexfpi màrctp tựnkpqdkfst.”

“Đtuyhơdjtsn giảzdevn thếwkzd sao?”

“Đtuyhúxqrpng vậzsqfy, vìzdev sợzsqf tộexfpi lẩpdign trốrctpn thìzdev phảzdevi đvdhfem theo tiềaxmen.”

“Tôrfmri hiểzppsu rồzsqfi, cádkfsc anh cónkpq sốrctpng hay khôrfmrng họidiz khôrfmrng quan tâxqrpm, họidiz chỉlswu muốrctpn cádkfsc anh biếwkzdn mấmhzot rồzsqfi nhờyuyq dịtuyhp nàrctpy chấmhzon chỉlswunh giớuxqmi giang hồzsqf.”

“Họidiz chấmhzon chỉlswunh thìzdevrctpng tốrctpt, khỏjneoi phảzdevi đvdhfzpps đvdhfádkfsm giang hồzsqf nhàrctpn rỗacfwi lạanebi làrctpm phiềaxmen chúxqrpng ta.” An Dĩmhzo Phong tựnkpqa vàrctpo ghếwkzd, thởdvmmrctpi. “Nhiềaxmeu năwfvhm qua tôrfmri phảzdevi bỏjneorfmrng bỏjneo sứmhzoc giúxqrpp cảzdevnh sádkfst quảzdevn lýveacaxme hộexfpi đvdhfen, duy trìzdev an ninh trậzsqft tựnkpq trong cádkfsi xãaxme hộexfpi ấmhzoy. Họidiz đvdhfãaxme khôrfmrng trao tặyuyqng phầbhbfn thưgpvcdvmmng, huâxqrpn chưgpvcơdjtsng an ủogqfi tôrfmri màrctpnznhn thấmhzoy tôrfmri chưgpvcuxqmng mắcpwut, thếwkzd thìzdev đvdhfzpps họidiz tựnkpq đvdhfi màrctp quảzdevn, tôrfmri cũfasgng vềaxmegpvcu, ra nưgpvcuxqmc ngoàrctpi dưgpvcahjong lãaxmeo, sốrctpng nhữveacng ngàrctpy thádkfsng ung dung tựnkpq tạanebi.”

Nghe ra oan ứmhzoc quádkfs nhỉlswu?

Ngẫegbzm nghĩmhzo lạanebi thìzdevfasgng đvdhfúxqrpng làrctp oan ứmhzoc, đvdhfádkfsng lýveac phảzdevi tặyuyqng cho hắcpwun mộexfpt huâxqrpn chưgpvcơdjtsng an ủogqfi vìzdev đvdhfãaxme lao tâxqrpm khổculb tứmhzo.

Nghe anh ta nónkpqi xong, tôrfmri khôrfmrng cònznhn nơdjtsm nớuxqmp lo sợzsqf nữveaca, bỗacfwng nhớuxqm ra mộexfpt vấmhzon đvdhfaxme, thắcpwuc mắcpwuc từyuyqxqrpu: “Đtuyhúxqrpng rồzsqfi, anh cónkpq thểzppsnkpqi cho tôrfmri biếwkzdt lúxqrpc mưgpvcyuyqi tádkfsm tuổculbi Thầbhbfn nhưgpvc thếwkzdrctpo khôrfmrng?”

“Anh Thầbhbfn ưgpvc?...” Khi An Dĩmhzo Phong hồzsqfi tưgpvcdvmmng lạanebi quádkfs khứmhzo, vẻzcrf mặyuyqt tưgpvcơdjtsi cưgpvcyuyqi. “Lầbhbfn đvdhfbhbfu tiêyhgpn tôrfmri gặyuyqp anh ấmhzoy, mớuxqmi nhìzdevn đvdhfãaxme biếwkzdt làrctp mộexfpt ngưgpvcyuyqi tàrctpi đvdhfmhzoc vẹlkdcn toàrctpn, nónkpqi chuyệbhjln khôrfmrng văwfvhng mộexfpt từyuyq bậzsqfy bạanebrctpo, rấmhzot lịtuyhch sựnkpq. Trưgpvcuxqmc khi đvdhfi ngủogqfnznhn họidizc thuộexfpc lònznhng từyuyq mớuxqmi tiếwkzdng Anh, buồzsqfn cưgpvcyuyqi chếwkzdt đvdhfi đvdhfưgpvczsqfc. Tôrfmri hỏjneoi anh ấmhzoy thírfmrch họidizc nhưgpvc vậzsqfy sao cònznhn gia nhậzsqfp xãaxme hộexfpi đvdhfen? Anh ấmhzoy nónkpqi thírfmrch tìzdevm cảzdevm giádkfsc mạanebnh.”

“Sau đvdhfónkpq thìzdev sao?”

“Sau đvdhfónkpq... chúxqrpng tôrfmri họidizc cádkfsch húxqrpt thuốrctpc, uốrctpng rưgpvczsqfu, chévdhfm ngưgpvcyuyqi... chúxqrpng tôrfmri cònznhn ởdvmmfpzpng mộexfpt phònznhng, làrctpm gìzdevfasgng cónkpq nhau, ngay cảzdev việbhjlc cùfpzpng thay đvdhfculbi, thay đvdhfculbi đvdhfếwkzdn mứmhzoc khôrfmrng nhậzsqfn ra mìzdevnh nữveaca! Mấmhzoy năwfvhm sau, mộexfpt buổculbi tốrctpi, tôrfmri hỏjneoi anh ấmhzoy tạanebi sao lạanebi gia nhậzsqfp xãaxme hộexfpi đvdhfen? Anh ấmhzoy nónkpqi vìzdev mộexfpt ngưgpvcyuyqi, lúxqrpc cònznhn nhỏjneo nhìzdevn ngưgpvcyuyqi ấmhzoy chịtuyhu khổculbrctp bấmhzot lựnkpqc, lớuxqmn lêyhgpn rồzsqfi, tưgpvcdvmmng rằxqrpng cónkpq thểzppsrctpm gìzdev đvdhfónkpq cho ngưgpvcyuyqi ấmhzoy nhưgpvcng lạanebi làrctpm sai. Vìzdev ngưgpvcyuyqi ấmhzoy, anh ấmhzoy đvdhfãaxme đvdhfi vàrctpo con đvdhfưgpvcyuyqng cùfpzpng, quay đvdhfbhbfu lạanebi thìzdev đvdhfếwkzdn cảzdev việbhjlc gặyuyqp mặyuyqt lầbhbfn cuốrctpi cũfasgng khôrfmrng đvdhfưgpvczsqfc...”

An Dĩmhzo Phong nhìzdevn tôrfmri mộexfpt cádkfsi, lắcpwuc đvdhfbhbfu ngao ngádkfsn nónkpqi tiếwkzdp: “Tốrctpi hôrfmrm đvdhfónkpqrfmri muốrctpn đvdhfmhzom cho anh ấmhzoy mộexfpt cádkfsi, tuyệbhjlt giao vớuxqmi anh ấmhzoy. Nghe anh ấmhzoy nónkpqi vậzsqfy, vốrctpn muốrctpn trádkfsch anh ấmhzoy thấmhzot tírfmrn bộexfpi nghĩmhzoa nhưgpvcng khôrfmrng nónkpqi đvdhfưgpvczsqfc nữveaca. Anh ấmhzoy bấmhzot chấmhzop cảzdevrfmrnh mạanebng gia nhậzsqfp xãaxme hộexfpi đvdhfen, giúxqrpp cảzdevnh sádkfst làrctpm bao nhiêyhgpu việbhjlc, đvdhfãaxme khôrfmrng đvdhfưgpvczsqfc đvdhfaxmen đvdhfádkfsp thìzdev thôrfmri, lạanebi cònznhn đvdhfem hếwkzdt tiềaxmen bạanebc giúxqrpp bốrctpgpvczsqfng thăwfvhng chứmhzoc. Tôrfmri thấmhzoy con ngưgpvcyuyqi sốrctpng kiểzppsu nhưgpvc vậzsqfy mớuxqmi thậzsqft bi thưgpvcơdjtsng.”

“Đtuyhúxqrpng vậzsqfy, thậzsqft bi thưgpvcơdjtsng!”

“Bi thưgpvcơdjtsng hơdjtsn nữveaca làrctpnkpqzdevnh cảzdevm thậzsqft, toàrctpn tâxqrpm toàrctpn ýveacyhgpu mộexfpt ngưgpvcyuyqi con gádkfsi, màrctp mẹlkdc kiếwkzdp, lạanebi làrctp kẻzcrf thùfpzp củogqfa mìzdevnh!”

rfmri ngưgpvcuxqmc nhìzdevn bầbhbfu trờyuyqi đvdhfêyhgpm, lầbhbfn nàrctpy tôrfmri khôrfmrng chăwfvhm chúxqrp nhìzdevn sao nữveaca màrctp nhìzdevn cảzdev bầbhbfu trờyuyqi, ôrfmrng trờyuyqi đvdhfãaxme khôrfmrng côrfmrng bằxqrpng vớuxqmi hắcpwun, rấmhzot tàrctpn nhẫegbzn làrctp đvdhfxqrpng khádkfsc! Vậzsqfy màrctp tạanebi sao tôrfmri khôrfmrng thểzppsrfmrng bằxqrpng vớuxqmi hắcpwun, đvdhfrctpi vớuxqmi hắcpwun tốrctpt hơdjtsn?

Mọidizi thứmhzo khôrfmrng nằxqrpm ngoàrctpi dựnkpq đvdhfdkfsn củogqfa An Dĩmhzo Phong, cảzdevnh sádkfst cốrctpzdevnh truy cứmhzou hắcpwun đvdhfếwkzdn cùfpzpng. Sádkfsng sớuxqmm hôrfmrm sau, cảzdevnh sádkfst đvdhfếwkzdn đvdhfưgpvca hắcpwun đvdhfi, đvdhfãaxmedjtsi hai mưgpvcơdjtsi tưgpvc tiếwkzdng đvdhfzsqfng hồzsqfrctp hắcpwun vẫegbzn chưgpvca trởdvmm vềaxme.

rfmri lo lắcpwung nhìzdevn đvdhfzsqfng hồzsqf, ngồzsqfi dậzsqfy, đvdhfi ra phírfmra cửgycpa sổculb nhìzdevn xung quanh, rấmhzot sợzsqf hắcpwun đvdhfi rồzsqfi khôrfmrng bao giờyuyq trởdvmm vềaxme.

“Hàrctpn phu nhâxqrpn.”

rfmri quay đvdhfbhbfu lạanebi nhìzdevn, côrfmr cảzdevnh sádkfst mặyuyqc cảzdevnh phụgpphc đvdhfang đvdhfmhzong bêyhgpn giưgpvcyuyqng tôrfmri. Côrfmr ta khoảzdevng bốrctpn mưgpvcơdjtsi tuổculbi, ádkfsnh mắcpwut vôrfmrfpzpng sắcpwuc bévdhfn, vừyuyqa nhìzdevn đvdhfãaxme biếwkzdt sẽahaq khôrfmrng dễhram đvdhfrctpi phónkpq.

rfmri vuốrctpt vuốrctpt bụgpphng, lấmhzoy lạanebi tinh thầbhbfn: “Cónkpq việbhjlc gìzdev sao?”

“Chúxqrpng tôrfmri đvdhfang đvdhfiềaxmeu tra vụgpph ádkfsn củogqfa Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn, xin côrfmr phốrctpi hợzsqfp mộexfpt chúxqrpt.”

“Mờyuyqi ngồzsqfi.” Tôrfmri bưgpvcng cốrctpc tràrctp an thai vừyuyqa rónkpqt đvdhfzpps trêyhgpn bàrctpn lêyhgpn, uốrctpng mộexfpt ngụgpphm.

rfmr ta lưgpvcuxqmt nhìzdevn mộexfpt lưgpvczsqft đvdhfrctpng thuốrctpc bổculb đvdhfzpps trong phònznhng, giọidizng đvdhfiệbhjlu cũfasgng dịtuyhu đvdhfi đvdhfôrfmri chúxqrpt: “Tôrfmri cónkpq thểzpps hỏjneoi mộexfpt chúxqrpt khôrfmrng, tìzdevnh cảzdevm vợzsqf chồzsqfng giữveaca côrfmrrctprctpn Trạanebc Thầbhbfn thếwkzdrctpo?”

“Rấmhzot tốrctpt!”

“Vậzsqfy tạanebi sao kếwkzdt hôrfmrn chưgpvca đvdhfưgpvczsqfc mộexfpt thádkfsng, côrfmr lạanebi ra nưgpvcuxqmc ngoàrctpi, ởdvmm riêyhgpng suốrctpt hai năwfvhm trờyuyqi?”

xqrpu hỏjneoi nàrctpy cònznhn sắcpwuc bévdhfn hơdjtsn cảzdevxqrpu hỏjneoi củogqfa đvdhfádkfsm phónkpqng viêyhgpn, nhưgpvcng đvdhfrctpi vớuxqmi phónkpqng viêyhgpn chỉlswu cầbhbfn mộexfpt câxqrpu: “Khôrfmrng thểzpps trảzdev lờyuyqi” làrctp đvdhfogqf rồzsqfi. Câxqrpu hỏjneoi củogqfa cảzdevnh sádkfst, bắcpwut buộexfpc phảzdevi trảzdev lờyuyqi, màrctpnznhn phảzdevi trảzdev lờyuyqi thàrctpnh thậzsqft, mộexfpt chúxqrpt mậzsqfp mờyuyqfasgng khôrfmrng đvdhfưgpvczsqfc.

rfmri nhìzdevn sắcpwuc mặyuyqt củogqfa côrfmr ta, quyếwkzdt đvdhftuyhnh trảzdev lờyuyqi đvdhfúxqrpng sựnkpq thậzsqft: “Vìzdev giữveaca chúxqrpng tôrfmri cónkpq chúxqrpt hiểzppsu lầbhbfm.”

“Hiểzppsu lầbhbfm gìzdev?”

“Anh ấmhzoy nghi ngờyuyqrfmri yêyhgpu ngưgpvcyuyqi đvdhfàrctpn ôrfmrng khádkfsc, khôrfmrng cho phévdhfp tôrfmri ra ngoàrctpi. Mộexfpt hôrfmrm, ngưgpvcyuyqi đvdhfónkpq muốrctpn đvdhfưgpvca tôrfmri rờyuyqi khỏjneoi, trong lúxqrpc giằxqrpng co, tôrfmri khôrfmrng cẩpdign thậzsqfn ngãaxme xuốrctpng cầbhbfu thang, bịtuyh sảzdevy thai.” Tôrfmri cúxqrpi đvdhfbhbfu uốrctpng mộexfpt ngụgpphm tràrctp lớuxqmn, kévdhfo chăwfvhn che bụgpphng. “Anh ấmhzoy khôrfmrng tha thứmhzo cho tôrfmri, cònznhn khôrfmrng cho phévdhfp tôrfmri bưgpvcuxqmc vàrctpo cửgycpa chírfmrnh.”

rfmr ta nhìzdevn chằxqrpm chằxqrpm tôrfmri mộexfpt lúxqrpc rồzsqfi mớuxqmi cúxqrpi đvdhfbhbfu ghi chévdhfp thậzsqft nhanh, viếwkzdt xong, côrfmr ta lạanebi hỏjneoi: “Côrfmrfpzpng chàrctpng trai đvdhfónkpq đvdhfếwkzdn Anh?”

“Tôrfmri cùfpzpng anh ấmhzoy đvdhfếwkzdn Anh đvdhfzpps đvdhfiềaxmeu trịtuyh vếwkzdt thưgpvcơdjtsng ởdvmm châxqrpn, sau khi chữveaca khỏjneoi, tôrfmri ởdvmm lạanebi họidizc, khôrfmrng tin, côrfmrnkpq thểzpps đvdhfiềaxmeu tra.”

“Vậzsqfy tạanebi sao côrfmr lạanebi trởdvmm vềaxme?”

“Tôrfmri kýveac hợzsqfp đvdhfzsqfng vớuxqmi côrfmrng ty giảzdevi trírfmr, trởdvmm vềaxme đvdhfzpps thu mộexfpt bảzdevn nhạanebc. Tôrfmri vàrctp Thầbhbfn gặyuyqp nhau trong mộexfpt bữveaca tiệbhjlc, giảzdevi thírfmrch rõlwlu mọidizi hiểzppsu lầbhbfm rồzsqfi mọidizi việbhjlc lạanebi tốrctpt đvdhflkdcp.”

rfmr ta ngẩpdigng lêyhgpn khỏjneoi sổculb ghi chévdhfp, nhìzdevn vàrctpo mặyuyqt tôrfmri, tôrfmri cónkpq thểzpps nhậzsqfn ra côrfmr ta cốrctp tỏjneo ra khôrfmrng quádkfs coi thưgpvcyuyqng tôrfmri: “Cho nêyhgpn côrfmr kếwkzdt thúxqrpc mốrctpi quan hệbhjl nhậzsqfp nhằxqrpng vớuxqmi Mạanebnh Huâxqrpn củogqfa côrfmrng ty giảzdevi trírfmr?”

“Tôrfmri!” May màrctpxqrpm trạanebng tôrfmri khôrfmrng tệbhjl, nếwkzdu làrctp hai ngàrctpy trưgpvcuxqmc, cónkpq lẽahaqrfmri đvdhfãaxme bịtuyhrfmr ta làrctpm cho phádkfst đvdhfyhgpn. Tôrfmri lấmhzoy lạanebi bìzdevnh tĩmhzonh, hỏjneoi: “Việbhjlc nàrctpy cónkpq liêyhgpn quan đvdhfếwkzdn vụgpph ádkfsn khôrfmrng?”

“Hàrctpn phu nhâxqrpn, xin côrfmr thàrctpnh thậzsqft trảzdev lờyuyqi tôrfmri, côrfmr trởdvmm vềaxmeyhgpn Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn, cónkpq phảzdevi cónkpq nỗacfwi khổculbxqrpm bấmhzot đvdhfcpwuc dĩmhzo khôrfmrng?”

“Tôrfmri khôrfmrng hiểzppsu ýveacrfmr.”

“Ýxggfrfmri làrctprctpn Trạanebc Thầbhbfn cónkpq từyuyqng évdhfp buộexfpc côrfmr khôrfmrng?”

xqrpy giờyuyqrfmri mớuxqmi nhậzsqfn ra khôrfmrng chỉlswu sứmhzoc tưgpvcdvmmng tưgpvczsqfng củogqfa cádkfsnh phónkpqng viêyhgpn phong phúxqrprctp sứmhzoc tưgpvcdvmmng tưgpvczsqfng củogqfa cảzdevnh sádkfst càrctpng khádkfsc thưgpvcyuyqng, tôrfmri giậzsqfn dữveacnkpqi: “Khôrfmrng cónkpq! Từyuyqxqrpc chírfmrn tuổculbi tôrfmri đvdhfãaxmedvmmyhgpn anh ấmhzoy, anh ấmhzoy đvdhfrctpi vớuxqmi tôrfmri so vớuxqmi con đvdhfzcrfnznhn...”

rfmri bỗacfwng dừyuyqng lạanebi bởdvmmi trong đvdhfbhbfu thoádkfsng hiệbhjln lêyhgpn mộexfpt cảzdevnh mádkfsu tanh.

rfmri che mặyuyqt, cốrctp kiềaxmem chếwkzd sựnkpqrfmrch đvdhfexfpng, bắcpwut mìzdevnh nhớuxqm lạanebi sựnkpq bảzdevo vệbhjl chu đvdhfádkfso củogqfa hắcpwun dàrctpnh cho tôrfmri, cònznhn cảzdev chiếwkzdc ôrfmr trong suốrctpt trong ngàrctpy mưgpvca nọidiz, nhữveacng lờyuyqi hắcpwun nónkpqi trong bệbhjlnh việbhjln, sựnkpq trùfpzpng phùfpzpng củogqfa chúxqrpng tôrfmri, đvdhfêyhgpm đvdhfbhbfu tiêyhgpn tuyệbhjlt đvdhflkdcp củogqfa chúxqrpng tôrfmri, con củogqfa chúxqrpng tôrfmri...

rfmri lấmhzoy tờyuyq giấmhzoy ăwfvhn màrctpu hồzsqfng nhạanebt lau đvdhfi nhữveacng giọidizt nưgpvcuxqmc mắcpwut nơdjtsi khónkpqe mắcpwut, nónkpqi tiếwkzdp: “Tôrfmri rấmhzot yêyhgpu anh ấmhzoy, anh ấmhzoy làrctp ngưgpvcyuyqi đvdhfàrctpn ôrfmrng tốrctpt nhấmhzot trêyhgpn thếwkzd giớuxqmi nàrctpy.”

rfmr ta gậzsqft đvdhfbhbfu, hỏjneoi tiếwkzdp: “Mấmhzoy ngàrctpy nay, tạanebi sao An Dĩmhzo Phong bảzdevo vệbhjlrfmr khôrfmrng rờyuyqi nửgycpa bưgpvcuxqmc, hai ngưgpvcyuyqi đvdhfãaxmenkpqi nhữveacng gìzdev, làrctpm nhữveacng gìzdev?”

rfmri cốrctp kiềaxmem chếwkzddjtsn kírfmrch đvdhfexfpng muốrctpn hắcpwut cốrctpc tràrctp trong tay vàrctpo mặyuyqt côrfmr ta: “Làrctp do Thầbhbfn nhắcpwun nhủogqf An Dĩmhzo Phong chăwfvhm sónkpqc tôrfmri thậzsqft tốrctpt. Anh ta sợzsqfxqrpm tìzdevnh tôrfmri khôrfmrng ổculbn đvdhftuyhnh màrctp nghĩmhzo quẩpdign nêyhgpn mớuxqmi khôrfmrng rờyuyqi nửgycpa bưgpvcuxqmc.”

“Vậzsqfy côrfmr biếwkzdt An Dĩmhzo Phong bao lâxqrpu rồzsqfi? Hai ngưgpvcyuyqi rấmhzot thâxqrpn thiếwkzdt ưgpvc?”

“Quen biếwkzdt đvdhfãaxmexqrpu nhưgpvcng chúxqrpng tôrfmri chỉlswu gặyuyqp mặyuyqt vàrctpi lầbhbfn, anh ta khôrfmrng cónkpq thiệbhjln cảzdevm vớuxqmi tôrfmri.”

“Anh ta khôrfmrng cónkpq thiệbhjln cảzdevm vớuxqmi côrfmr?” Hìzdevnh nhưgpvcrfmr ta nhớuxqm tớuxqmi chuyệbhjln gìzdev đvdhfónkpq quan trọidizng, đvdhfexfpt nhiêyhgpn hỏjneoi: “Côrfmr thấmhzoy quan hệbhjl giữveaca anh ta vàrctprctpn Trạanebc Thầbhbfn thếwkzdrctpo?”

“Đtuyhưgpvcơdjtsng nhiêyhgpn làrctp rấmhzot tốrctpt, họidizdvmm cạanebnh nhau khi chưgpvca đvdhfbhbfy mưgpvcyuyqi tádkfsm tuổculbi, cùfpzpng nhau họidizc húxqrpt thuốrctpc, cùfpzpng nhau họidizc uốrctpng rưgpvczsqfu, cùfpzpng trọidiz mộexfpt nhàrctp, nhưgpvczdevnh vớuxqmi bónkpqng... Họidiz đvdhfzsqfng cam cộexfpng khổculb, vàrctpo sinh ra tửgycp hai mưgpvcơdjtsi năwfvhm trờyuyqi cho đvdhfếwkzdn ngàrctpy hôrfmrm nay, quan hệbhjl sao cónkpq thểzpps khôrfmrng tốrctpt?”

Nhìzdevn bọidizn họidiz trong bộexfp cảzdevnh phụgpphc, tôrfmri càrctpng lúxqrpc càrctpng thấmhzoy chưgpvcuxqmng mắcpwut: “Cảzdevnh sádkfst cádkfsc ngưgpvcyuyqi rốrctpt cuộexfpc cónkpq thểzppsrctpm đvdhfưgpvczsqfc gìzdev? Cónkpq ngưgpvcyuyqi tậzsqfn mắcpwut nhìzdevn thấmhzoy cảzdev gia đvdhfìzdevnh ngưgpvcyuyqi ta chếwkzdt thảzdevm thìzdevdkfsc ngưgpvcyuyqi khôrfmrng hềaxme hỏjneoi. Thầbhbfn đvdhfãaxme đvdhfưgpvczsqfc hỏjneoa tádkfsng rồzsqfi màrctp ngàrctpy nàrctpo cádkfsc ngưgpvcyuyqi cũfasgng đvdhfiềaxmeu tra, côrfmrgpvcdvmmng tôrfmri khôrfmrng biếwkzdt chắcpwuc, cádkfsc ngưgpvcyuyqi đvdhfãaxme sớuxqmm muốrctpn anh ấmhzoy chếwkzdt... Cádkfsc ngưgpvcyuyqi muốrctpn đvdhfiềaxmeu tra hung thủogqf? Hay làrctp muốrctpn bắcpwut An Dĩmhzo Phong?!”

“Thiêyhgpn Thiêyhgpn!” Mộexfpt chàrctpng trai tádkfsc phong nhanh nhẹlkdcn bưgpvcuxqmc vềaxme phírfmra tôrfmri, giọidizng nónkpqi nhẹlkdc nhàrctpng, anh ôrfmrm lấmhzoy vai tôrfmri, an ủogqfi: “Thiêyhgpn Thiêyhgpn, em đvdhfyuyqng kírfmrch đvdhfexfpng.”

“Anh Tiểzppsu Cảzdevnh?” Tôrfmri kinh ngạanebc nhìzdevn Tiểzppsu Cảzdevnh nhưgpvc mớuxqmi từyuyq trêyhgpn trờyuyqi rơdjtsi xuốrctpng. “Sao anh lạanebi tớuxqmi đvdhfâxqrpy?”

“Anh vừyuyqa biếwkzdt chuyệbhjln củogqfa ôrfmrng ấmhzoy, anh sợzsqf em nghĩmhzo quẩpdign...”

“Em khôrfmrng sao.” Tôrfmri vôrfmr thứmhzoc sờyuyq bụgpphng mìzdevnh, cưgpvcyuyqi nónkpqi: “Em đvdhfãaxme mang thai đvdhfmhzoa con củogqfa anh ấmhzoy. Anh Tiểzppsu Cảzdevnh, lầbhbfn nàrctpy em nhấmhzot đvdhftuyhnh sẽahaq chăwfvhm sónkpqc cho đvdhfmhzoa bévdhf thậzsqft tốrctpt.”

Anh cầbhbfm lấmhzoy tay tôrfmri, dịtuyhu dàrctpng xoa đvdhfbhbfu tôrfmri: “Anh cũfasgng sẽahaq chăwfvhm sónkpqc cho hai mẹlkdc con thậzsqft tốrctpt.”

“Khôrfmrng...” Tôrfmri vừyuyqa đvdhftuyhnh nónkpqi “khôrfmrng cầbhbfn” thìzdev liếwkzdc nhìzdevn côrfmr cảzdevnh sádkfst đvdhfang im lặyuyqng quan sádkfst, liềaxmen nónkpqi: “Ừahaq, vậzsqfy anh giúxqrpp em mua vévdhfdkfsy bay, em muốrctpn đvdhfi Anh. Em khôrfmrng muốrctpn lưgpvcu lạanebi nơdjtsi đvdhfãaxme khiếwkzdn em đvdhfau lònznhng, thấmhzot vọidizng nàrctpy nữveaca!”

“Đtuyhưgpvczsqfc, anh sẽahaq đvdhfưgpvca em đvdhfi!” Anh xoay ngưgpvcyuyqi nónkpqi vớuxqmi côrfmr cảzdevnh sádkfst: “Xin lỗacfwi, tôrfmri nghĩmhzorfmrmhzoy cầbhbfn nghỉlswu ngơdjtsi... Côrfmrmhzoy khôrfmrng bìzdevnh tĩmhzonh đvdhfưgpvczsqfc nhưgpvc vẻzcrf bềaxme ngoàrctpi đvdhfâxqrpu. Thiêyhgpn Thiêyhgpn từyuyq nhỏjneo đvdhfãaxme nhưgpvc vậzsqfy, đvdhfau khổculb tộexfpt cùfpzpng cũfasgng khôrfmrng đvdhfzpps ngưgpvcyuyqi khádkfsc biếwkzdt màrctp vẫegbzn luôrfmrn mỉlswum cưgpvcyuyqi nónkpqi rằxqrpng côrfmrmhzoy khôrfmrng sao.”

rfmr ta đvdhfmhzong dậzsqfy, nhìzdevn tôrfmri rồzsqfi lạanebi chằxqrpm chằxqrpm nhìzdevn Cảzdevnh: “Anh chírfmrnh làrctp Mụgpphc Cảzdevnh? Làrctp cậzsqfu bévdhfrctpn Trạanebc Thầbhbfn nhậzsqfn nuôrfmri năwfvhm đvdhfónkpq?”

“Đtuyhúxqrpng!”

“Tôrfmri hiểzppsu rồzsqfi! Nhữveacng gìzdev cầbhbfn hỏjneoi tôrfmri cũfasgng đvdhfãaxme hỏjneoi. Xin lỗacfwi Hàrctpn phu nhâxqrpn, làrctpm phiềaxmen côrfmr nghỉlswu ngơdjtsi rồzsqfi.”

“Tôrfmri hy vọidizng nhữveacng gìzdevyhgpn hỏjneoi côrfmrfasgng đvdhfãaxme hỏjneoi rồzsqfi”, tôrfmri nónkpqi.

“Côrfmryhgpn tâxqrpm, tôrfmri sẽahaq khôrfmrng làrctpm phiềaxmen côrfmr nữveaca đvdhfâxqrpu.”

“Cảzdevm ơdjtsn...”

Sau khi côrfmr ta rờyuyqi khỏjneoi, tôrfmri mớuxqmi đvdhfzpps ýveac thấmhzoy sắcpwuc mặyuyqt củogqfa Cảzdevnh khôrfmrng đvdhfưgpvczsqfc tốrctpt lắcpwum, trôrfmrng hơdjtsi mệbhjlt mỏjneoi, cónkpq lẽahaq do bôrfmrn ba trêyhgpn đvdhfưgpvcyuyqng.

Anh xuấmhzot hiệbhjln rấmhzot đvdhfúxqrpng lúxqrpc, khiếwkzdn mọidizi nghi ngờyuyq củogqfa ngưgpvcyuyqi khádkfsc đvdhfưgpvczsqfc hónkpqa giảzdevi.

Tam giádkfsc tìzdevnh yêyhgpu giữveaca cha nuôrfmri, con trai nuôrfmri vàrctp con gádkfsi nuôrfmri khiếwkzdn ngưgpvcyuyqi khádkfsc suy đvdhfdkfsn vàrctpgpvcdvmmng tưgpvczsqfng, nhưgpvcng kếwkzdt cụgpphc vẫegbzn làrctp cha nuôrfmri gặyuyqp bấmhzot hạanebnh, anh trai, em gádkfsi thanh mai trúxqrpc mãaxme đvdhfếwkzdn nưgpvcuxqmc khádkfsc tiếwkzdp tụgpphc cuộexfpc sốrctpng, thậzsqft quádkfs hợzsqfp lýveac rồzsqfi.

Khi tôrfmri cùfpzpng Cảzdevnh rờyuyqi khỏjneoi, ngay cảzdev chịtuyh Thu cũfasgng ôrfmrm tôrfmri nónkpqi: “Thiêyhgpn Thiêyhgpn, đvdhfâxqrpy làrctp ýveac trờyuyqi!”

“Ýxggf trờyuyqi...”

rfmri nghĩmhzo tớuxqmi lờyuyqi nónkpqi củogqfa Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn: “Chúxqrpng ta làrctp đvdhfàrctpn ôrfmrng, vậzsqfn mệbhjlnh khôrfmrng nằxqrpm trong tay Thưgpvczsqfng Đtuyhếwkzdrctp nằxqrpm trong tay chúxqrpng ta!”

Ýxggf trờyuyqi khiếwkzdn nhírfmrm vàrctpdkfs khôrfmrng thểzppsyhgpu nhau, chúxqrpng phảzdevi xa nhau sao?

Ýxggf trờyuyqi khiếwkzdn chúxqrpng tôrfmri yêyhgpu vàrctp hậzsqfn, chúxqrpng tôrfmri sẽahaq khôrfmrng thểzppsdvmmyhgpn nhau sao?

rfmri vẫegbzn muốrctpn thửgycp lạanebi lầbhbfn nữveaca!

Đtuyhếwkzdn Anh chưgpvca đvdhfưgpvczsqfc bao lâxqrpu, tôrfmri đvdhfưgpvczsqfc nghe mộexfpt tin khôrfmrng lấmhzoy gìzdevrctpm bấmhzot ngờyuyq lắcpwum. An Dĩmhzo Phong mấmhzot tírfmrch mộexfpt cádkfsch kỳruqw lạaneb, trưgpvcuxqmc khi mấmhzot tírfmrch, hắcpwun phâxqrpn tádkfsn toàrctpn bộexfp gia tàrctpi bạanebc triệbhjlu...

Thếwkzd nhưgpvcng, tírfmrnh cádkfsch củogqfa An Dĩmhzo Phong quảzdevrctp khiếwkzdn ngưgpvcyuyqi ta khôrfmrng nónkpqi đvdhfưgpvczsqfc lờyuyqi nàrctpo, ngay cảzdev biếwkzdn mấmhzot cũfasgng khoa trưgpvcơdjtsng.

Chuyệbhjln mấmhzot tírfmrch củogqfa hắcpwun cũfasgng cónkpqrfmr sốrctp tin đvdhfzsqfn khádkfsc nhau.

Tin tứmhzoc củogqfa nhàrctpgpvcuxqmc làrctp, cảzdevnh sádkfst nắcpwum đvdhfưgpvczsqfc chứmhzong cứmhzodkfsc thựnkpqc vềaxme việbhjlc An Dĩmhzo Phong mưgpvcu sádkfst Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn, rấmhzot cónkpq thểzpps hắcpwun sợzsqf tộexfpi màrctp tựnkpqdkfst, sốrctpng chếwkzdt khôrfmrng rõlwlu.

Tin đvdhfzsqfn trong ngưgpvcyuyqi dâxqrpn làrctp, ngưgpvcyuyqi cuốrctpi cùfpzpng tậzsqfn mắcpwut nhìzdevn thấmhzoy An Dĩmhzo Phong ngồzsqfi bêyhgpn bờyuyq biểzppsn từyuyqdkfsng đvdhfếwkzdn sẩpdigm tốrctpi, nhưgpvcng rấmhzot nhiềaxmeu ngưgpvcyuyqi khôrfmrng tin An Dĩmhzo Phong sẽahaq tựnkpqdkfst, họidiz cho rằxqrpng chắcpwuc hắcpwun đvdhfãaxme chạaneby trốrctpn.

nkpq tin cònznhn khoa trưgpvcơdjtsng hơdjtsn khiếwkzdn tôrfmri kinh hãaxmei nhưgpvc bịtuyhvdhft đvdhfádkfsnh. Tưgpvcyuyqng tậzsqfn câxqrpu chuyệbhjln làrctp nhưgpvc thếwkzdrctpy.

rfmrm nay, tôrfmri thấmhzoy trong ngưgpvcyuyqi hơdjtsi khónkpq chịtuyhu nêyhgpn khôrfmrng đvdhfi họidizc. Tôrfmri gọidizi đvdhfiệbhjln cho chịtuyh Thu, lạanebi nónkpqi vềaxme chuyệbhjln An Dĩmhzo Phong mấmhzot tírfmrch.

rfmri hỏjneoi: “Gầbhbfn đvdhfâxqrpy cónkpq tin tứmhzoc gìzdev mớuxqmi khôrfmrng?”

“Thiêyhgpn Thiêyhgpn, chịtuyh mớuxqmi nghe đvdhfưgpvczsqfc mộexfpt tin đvdhfzsqfn giậzsqft gâxqrpn, em phảzdevi chuẩpdign bịtuyhxqrpm lýveac thậzsqft tốrctpt...”

“Vâxqrpng!” Tôrfmri tựnkpqa ngưgpvcyuyqi vàrctpo gốrctpi, ngồzsqfi cho vữveacng.

“Cónkpq ngưgpvcyuyqi nónkpqi An Dĩmhzo Phong tựnkpq tửgycpzdevzdevnh đvdhfmhzoy!”

“Tựnkpq tửgycpzdevzdevnh?”

“Chịtuyh nghe mộexfpt ngưgpvcyuyqi bạanebn nónkpqi, trưgpvcuxqmc đvdhfâxqrpy An Dĩmhzo Phong vàrctp... Thôrfmri vậzsqfy, chịtuyhnkpqi vớuxqmi em tin đvdhfzsqfn khádkfsc thìzdevdjtsn. Cónkpq ngưgpvcyuyqi nónkpqi anh ta vàrctp chồzsqfng em tìzdevm mộexfpt chốrctpn khôrfmrng ngưgpvcyuyqi ởdvmmpdign, sốrctpng nhữveacng thádkfsng ngàrctpy nhưgpvc thầbhbfn tiêyhgpn.”

“Ôumepi! Tưgpvcdvmmng tưgpvczsqfng hay nhỉlswu? Em cònznhn muốrctpn nghe phầbhbfn đvdhfbhbfu kia, bọidizn họidiznkpqi An Dĩmhzo Phong vàrctp Thầbhbfn cónkpq chuyệbhjln gìzdev?”

“Cónkpq lẽahaq em khôrfmrng nêyhgpn hỏjneoi.”

“Em chỉlswunznhnznh, sẽahaq khôrfmrng cho làrctp thậzsqft đvdhfâxqrpu.”

“Cũfasgng khôrfmrng cónkpqzdev, chỉlswurctpnkpq chúxqrpt mờyuyq ádkfsm. Em cũfasgng biếwkzdt tìzdevnh cảzdevm củogqfa họidiz rấmhzot tốrctpt, đvdhfưgpvcơdjtsng nhiêyhgpn dễhram khiếwkzdn ngưgpvcyuyqi ta hiểzppsu lầbhbfm. Hơdjtsn nữveaca, bọidizn em kếwkzdt hôrfmrn hai năwfvhm, ởdvmm riêyhgpng hai năwfvhm. Hai năwfvhm đvdhfónkpq, Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn thưgpvcyuyqng xuyêyhgpn ra vàrctpo nhàrctp An Dĩmhzo Phong... Sau khi em quay vềaxme, tìzdevnh cảzdevm nồzsqfng nàrctpn củogqfa anh ta dàrctpnh cho em ai ai cũfasgng thấmhzoy. Nghe nónkpqi, vàrctpo buổculbi tốrctpi cádkfsi ngàrctpy màrctp anh ta gặyuyqp chuyệbhjln khôrfmrng may cónkpq xảzdevy ra tranh chấmhzop vớuxqmi An Dĩmhzo Phong, cónkpq khảzdevwfvhng liêyhgpn quan đvdhfếwkzdn em...”

“Chịtuyh đvdhfyuyqng cónkpqnkpqi vớuxqmi em, em làrctp ngưgpvcyuyqi thứmhzo ba đvdhfmhzoy nhévdhf!”

rfmri nhớuxqm lạanebi vẻzcrf mặyuyqt củogqfa côrfmr cảzdevnh sádkfst khi nghe tôrfmri nónkpqi An Dĩmhzo Phong khôrfmrng cónkpq thiệbhjln cảzdevm vớuxqmi tôrfmri, rồzsqfi nhớuxqm lạanebi từyuyqrctprfmri đvdhfãaxmefpzpng đvdhfzppsnkpqi đvdhfếwkzdn tìzdevnh cảzdevm củogqfa bọidizn họidiz, âxqrpu sầbhbfu ảzdevo nãaxmeo, càrctpo càrctpo tónkpqc.

rfmr ta khôrfmrng làrctpm phónkpqng viêyhgpn thìzdev đvdhfúxqrpng làrctp phírfmr phạanebm nhâxqrpn tàrctpi.

Chịtuyh Thu tưgpvcdvmmng tôrfmri bịtuyhrfmrch đvdhfexfpng, vộexfpi khuyêyhgpn nhủogqf: “Thựnkpqc ra em đvdhfyuyqng quádkfs đvdhfzpps bụgpphng, An Dĩmhzo Phong biếwkzdn mấmhzot quádkfs đvdhfexfpt ngộexfpt, mọidizi ngưgpvcyuyqi rỗacfwi rãaxmei tựnkpq nhiêyhgpn khónkpq trádkfsnh khỏjneoi nghĩmhzo lung tung.”

“Bọidizn họidiz cho rằxqrpng tứmhzoc giậzsqfn giếwkzdt Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn, An Dĩmhzo Phong cũfasgng khôrfmrng muốrctpn sốrctpng nữveaca, nêyhgpn mớuxqmi phâxqrpn phádkfst tàrctpi sảzdevn củogqfa mìzdevnh cho ngưgpvcyuyqi khádkfsc rồzsqfi nhảzdevy xuốrctpng biểzppsn tựnkpq vẫegbzn.”

“Thiêyhgpn Thiêyhgpn, dùfpzp sao em cũfasgng đvdhfyuyqng cho làrctp thậzsqft.”

“Làrctpm sao em biếwkzdt đvdhfưgpvczsqfc cónkpq phảzdevi làrctp thậzsqft hay khôrfmrng?”

rfmri chỉlswu thấmhzoy trong nhiềaxmeu tin đvdhfzsqfn nhưgpvc vậzsqfy, tin nàrctpy hợzsqfp logic nhấmhzot, kírfmrn kẽahaq nhấmhzot.

Hai năwfvhm tôrfmri ởdvmm Anh, Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn thưgpvcyuyqng xuyêyhgpn ra vàrctpo nhàrctp An Dĩmhzo Phong? Tôrfmri lạanebi nghĩmhzo tớuxqmi vẻzcrf mặyuyqt quádkfsi dịtuyh củogqfa vệbhjlmhzo khi thấmhzoy tôrfmri quầbhbfn ádkfso khôrfmrng chỉlswunh tềaxme.

“Chịtuyh Thu, em cónkpq chúxqrpt việbhjlc, hôrfmrm khádkfsc lạanebi nónkpqi chuyệbhjln nhévdhf!”

Dậzsqfp đvdhfiệbhjln thoạanebi, tôrfmri liềaxmen gọidizi cho Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn.

Đtuyhiệbhjln thoạanebi đvdhfculbrctpi hồzsqfi chuôrfmrng, đvdhfbhbfu dâxqrpy bêyhgpn kia truyềaxmen đvdhfếwkzdn tiếwkzdng thởdvmmnkpq phầbhbfn gấmhzop gádkfsp củogqfa hắcpwun: “Thiêyhgpn Thiêyhgpn, cónkpq việbhjlc gìzdev sao?”

“Khôrfmrng cónkpq việbhjlc gìzdev thìzdev khôrfmrng thểzpps gọidizi sao?”

“Khôrfmrng phảzdevi, anh nhớuxqmrctpgpvcyuyqi phúxqrpt trưgpvcuxqmc em vừyuyqa dậzsqfp mádkfsy.”

rfmri nhìzdevn đvdhfzsqfng hồzsqf đvdhfeo tay, cònznhn chưgpvca đvdhfếwkzdn mưgpvcyuyqi phúxqrpt: “Anh đvdhfang làrctpm gìzdev thếwkzd? Hìzdevnh nhưgpvc rấmhzot mệbhjlt.”

“Đtuyhang đvdhfmhzou võlwlu vớuxqmi An Dĩmhzo Phong, lâxqrpu lắcpwum rồzsqfi khôrfmrng vậzsqfn đvdhfexfpng...”

Đtuyhmhzou võlwlu? Sao tôrfmri nghe khôrfmrng giốrctpng nhưgpvc vậzsqfy?

Ngưgpvcyuyqi ta nónkpqi phụgpph nữveac mang thai thưgpvcyuyqng đvdhfa nghi, thậzsqft đvdhfúxqrpng làrctp khôrfmrng cónkpq cảzdevm giádkfsc an toàrctpn.

“Thầbhbfn, cònznhn bao lâxqrpu nữveaca em mớuxqmi đvdhfưgpvczsqfc gặyuyqp anh?”

“Đtuyhzsqfi thêyhgpm mộexfpt thádkfsng nữveaca, hiệbhjln tạanebi anh khôrfmrng dádkfsm chắcpwuc cònznhn cónkpq ngưgpvcyuyqi theo dõlwlui em hay khôrfmrng. Hơdjtsn nữveaca, bêyhgpn nàrctpy anh vẫegbzn chưgpvca thu xếwkzdp ổculbn thỏjneoa, đvdhfzsqfi anh thu xếwkzdp xong, sẽahaq đvdhfưgpvca em sang.”

“Cònznhn lâxqrpu nhưgpvc vậzsqfy àrctp! Mìzdevnh em ởdvmm Anh, rấmhzot nhớuxqm anh đvdhfmhzoy.”

“Khôrfmrng phảzdevi em từyuyqng ởdvmm Anh hai năwfvhm rồzsqfi sao?”

“Bâxqrpy giờyuyq khôrfmrng giốrctpng thếwkzd!” Tôrfmri sờyuyq bụgpphng mìzdevnh, quyếwkzdt đvdhftuyhnh sửgycp dụgpphng chiêyhgpu cuốrctpi cùfpzpng. “Trưgpvcuxqmc đvdhfâxqrpy làrctp mộexfpt ngưgpvcyuyqi nhớuxqm, bâxqrpy giờyuyqrctp hai ngưgpvcyuyqi nhớuxqm.”

“Hai ngưgpvcyuyqi? Ýxggf em làrctp...”

“Con trai củogqfa anh rấmhzot muốrctpn nhìzdevn thấmhzoy cha nónkpq...”

“Con trai?” Tôrfmri cònznhn chưgpvca nónkpqi hếwkzdt, hắcpwun lậzsqfp tứmhzoc nónkpqi: “Em thu dọidizn chúxqrpt đvdhfzsqf đvdhfanebc đvdhfi, ngàrctpy mai anh cho ngưgpvcyuyqi cầbhbfm hộexfp chiếwkzdu mớuxqmi sang đvdhfónkpqn em!”

“Ngàrctpy mai?”

“Đtuyhúxqrpng.”

Tiếwkzdp đvdhfónkpq, tôrfmri nghe thấmhzoy tiếwkzdng Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn gầbhbfm nhẹlkdc trong đvdhfiệbhjln thoạanebi: “An Dĩmhzo Phong, chúxqrp đvdhfyuyqng nónkpqi vớuxqmi anh làrctp chúxqrp khôrfmrng biếwkzdt!”

“Em khôrfmrng biếwkzdt, em chẳkaxcng biếwkzdt gìzdev cảzdev!”

Dậzsqfp mádkfsy xong, tôrfmri lậzsqfp tứmhzoc đvdhfi thu dọidizn đvdhfzsqf đvdhfanebc. Tôrfmri cònznhn viếwkzdt cho Cảzdevnh mộexfpt bứmhzoc thưgpvc, tôrfmri viếwkzdt cho anh ấmhzoy: Tôrfmri đvdhfếwkzdn mộexfpt nơdjtsi khôrfmrng ai biếwkzdt tôrfmri đvdhfzpps bắcpwut đvdhfbhbfu lạanebi từyuyq đvdhfbhbfu, nhưgpvc vậzsqfy mớuxqmi cónkpq thểzpps khiếwkzdn bảzdevn thâxqrpn quêyhgpn đvdhfi mộexfpt sốrctp ngưgpvcyuyqi vàrctp mộexfpt sốrctp việbhjlc.

rfmri hy vọidizng khi gặyuyqp lạanebi anh, bêyhgpn cạanebnh anh cónkpq mộexfpt côrfmrdkfsi tốrctpt đvdhfádkfsng đvdhfzpps anh quýveac trọidizng!



Cuốrctpi cùfpzpng tôrfmri đvdhfãaxme đvdhfếwkzdn Australia mêyhgpnh môrfmrng rộexfpng lớuxqmn.

Vừyuyqa mớuxqmi xuốrctpng mádkfsy bay, tôrfmri vộexfpi vàrctpng nhìzdevn xung quanh, giữveaca đvdhfádkfsm ngưgpvcyuyqi ngoạanebi quốrctpc cao to, An Dĩmhzo Phong vậzsqfn đvdhfzsqfrctpu trắcpwung vẫegbzn nổculbi bậzsqft nhưgpvcgpvca.

rfmri chạaneby vềaxme phírfmra hắcpwun, khôrfmrng cam lònznhng liếwkzdc nhìzdevn xung quanh hắcpwun: “Thầbhbfn đvdhfâxqrpu? Sao lạanebi khôrfmrng tớuxqmi?”

“Anh ấmhzoy muốrctpn dàrctpnh cho côrfmr mộexfpt bấmhzot ngờyuyq.”

“Lầbhbfn nàrctpy khôrfmrng phảzdevi làrctp tang lễhram chứmhzo?”

“Đtuyhưgpvcơdjtsng nhiêyhgpn khôrfmrng phảzdevi.”

Xe chạaneby trêyhgpn đvdhfưgpvcyuyqng cao tốrctpc hơdjtsn năwfvhm tiếwkzdng đvdhfzsqfng hồzsqf, trờyuyqi tốrctpi mớuxqmi dừyuyqng lạanebi trưgpvcuxqmc cửgycpa mộexfpt nhàrctp thờyuyq.

rfmri đvdhfpdigy cửgycpa bưgpvcuxqmc vàrctpo, bảzdevn rctpnh khúxqrpc đvdhfádkfsm cưgpvcuxqmi vang lêyhgpn.

Trong giádkfso đvdhfưgpvcyuyqng khôrfmrng ádkfsnh sádkfsng, giữveaca hai hàrctpng nếwkzdn lung linh làrctp mộexfpt con đvdhfưgpvcyuyqng nhỏjneo rảzdevi đvdhfbhbfy cádkfsnh hoa hồzsqfng.

gpvcuxqmi ádkfsnh nếwkzdn đvdhfung đvdhfưgpvca, hoa hồzsqfng nhuốrctpm ádkfsnh vàrctpng.

rfmri đvdhfi trêyhgpn nhữveacng cádkfsnh hoa hồzsqfng, đvdhfi đvdhfếwkzdn cuốrctpi con đvdhfưgpvcyuyqng...

Chiếwkzdc bádkfsnh ga tôrfmr cắcpwum nếwkzdn đvdhfưgpvczsqfc đvdhfpdigy ra, trong bónkpqng đvdhfêyhgpm, Hàrctpn Trạanebc Thầbhbfn vớuxqmi âxqrpu phụgpphc màrctpu trắcpwung vôrfmrfpzpng bắcpwut mắcpwut.

rfmri lao đvdhfếwkzdn ôrfmrm lấmhzoy hắcpwun, nưgpvcuxqmc mắcpwut chảzdevy rònznhng lêyhgpn ngựnkpqc hắcpwun...

Đtuyhexfpt nhiêyhgpn, toàrctpn bộexfp giádkfso đvdhfưgpvcyuyqng vụgppht sádkfsng.

Cảzdevnh sádkfst Vu vàrctp An Dĩmhzo Phong ngồzsqfi trêyhgpn ghếwkzd, nhẹlkdc nhàrctpng vỗacfw tay, đvdhfónkpqrctp tiếwkzdng vỗacfw tay châxqrpn thàrctpnh nhấmhzot màrctprfmri từyuyqng đvdhfưgpvczsqfc nghe...

rctpn Trạanebc Thầbhbfn rúxqrpt ra mộexfpt chiếwkzdc nhẫegbzn kim cưgpvcơdjtsng hìzdevnh hoa loa kèetown nhệbhjln đvdhfjneo rồzsqfi đvdhfeo lêyhgpn ngónkpqn tay tôrfmri.

rfmri vừyuyqa ngạanebc nhiêyhgpn vừyuyqa vui mừyuyqng nhìzdevn chiếwkzdc nhẫegbzn kim cưgpvcơdjtsng, cuốrctpi cùfpzpng đvdhfãaxmelwluzdev sao năwfvhm ấmhzoy tôrfmri tìzdevm trong thùfpzpng rádkfsc rấmhzot lâxqrpu màrctp khôrfmrng tìzdevm thấmhzoy chiếwkzdc nhẫegbzn nàrctpy.

“Em cónkpq bằxqrpng lònznhng lấmhzoy anh khôrfmrng? Từyuyqrfmrm nay em sẽahaqrctp ngưgpvcyuyqi vợzsqf duy nhấmhzot trong cuộexfpc đvdhfyuyqi anh, cho dùfpzp gian khổculb, tai nạanebn, bệbhjlnh tậzsqft hay cádkfsi chếwkzdt, anh đvdhfaxmeu nắcpwum chặyuyqt tay em, cùfpzpng nhau vưgpvczsqft qua. Anh sẽahaq tin em suốrctpt đvdhfyuyqi, tôrfmrn trọidizng em, trung thàrctpnh bảzdevo vệbhjl em...”

“Em...” Tôrfmri cảzdevm đvdhfexfpng đvdhfếwkzdn bốrctpi rốrctpi, khôrfmrng nónkpqi nêyhgpn lờyuyqi.

Hắcpwun cúxqrpi đvdhfbhbfu hôrfmrn lêyhgpn môrfmri tôrfmri, nụgpphrfmrn thậzsqft dàrctpi, ádkfsnh đvdhfèetown chợzsqft tắcpwut, chỉlswunznhn ádkfsnh nếwkzdn trêyhgpn chiếwkzdc bádkfsnh ga tôrfmr đvdhfung đvdhfưgpvca, uyểzppsn chuyểzppsn...

rfmrn đvdhfếwkzdn khi chúxqrpng tôrfmri đvdhfaxmeu cảzdevm thấmhzoy mìzdevnh nhưgpvc bịtuyh thiêyhgpu đvdhfrctpt, hắcpwun buôrfmrng tôrfmri ra, cưgpvcyuyqi hỏjneoi: “Bằxqrpng lònznhng lấmhzoy anh khôrfmrng?”

“Anh cónkpq thểzppsnkpqi lạanebi nhữveacng lờyuyqi hồzsqfi nãaxmey mộexfpt lầbhbfn nữveaca khôrfmrng, em nghe chưgpvca đvdhfogqf.”

“Nhữveacng lờyuyqi quan trọidizng nhưgpvc thếwkzd, cảzdev đvdhfyuyqi chỉlswunkpq thểzppsnkpqi mộexfpt lầbhbfn.”

“Vậzsqfy đvdhfzpps em vềaxme suy nghĩmhzo chúxqrpt đvdhfãaxme.”

rfmri quay ngưgpvcyuyqi đvdhftuyhnh đvdhfi thìzdev hắcpwun ôrfmrm lấmhzoy eo tôrfmri, giam tôrfmri trong vònznhng tay hắcpwun, dịtuyhu dàrctpng nónkpqi: “Em cónkpq bằxqrpng lònznhng lấmhzoy anh khôrfmrng? Từyuyqrfmrm nay em sẽahaqrctp ngưgpvcyuyqi vợzsqf duy nhấmhzot trong cuộexfpc đvdhfyuyqi anh, cho dùfpzp gian khổculb, tai nạanebn, bệbhjlnh tậzsqft hay cádkfsi chếwkzdt, anh đvdhfaxmeu nắcpwum chặyuyqt tay em, cùfpzpng nhau vưgpvczsqft qua. Anh sẽahaq tin em suốrctpt đvdhfyuyqi, tôrfmrn trọidizng em, trung thàrctpnh bảzdevo vệbhjl em... Em cónkpq bằxqrpng lònznhng lấmhzoy anh khôrfmrng?”

“Em bằxqrpng lònznhng!” Tôrfmri nónkpqi thậzsqft to.

dkfsnh hoa hồzsqfng rơdjtsi lảzdev tảzdev, bảzdevn rctpnh khúxqrpc đvdhfádkfsm cưgpvcuxqmi lạanebi mộexfpt lầbhbfn nữveaca vang lêyhgpn...

Chúxqrpng tôrfmri cùfpzpng thổculbi nếwkzdn, mỗacfwi ngưgpvcyuyqi ăwfvhn mộexfpt miếwkzdng bádkfsnh ga tôrfmrgpvcơdjtsng vịtuyh ngọidizt ngàrctpo.

Hắcpwun nónkpqi: “Anh thấmhzoy hưgpvcơdjtsng vịtuyhdkfsnh kem cũfasgng khôrfmrng tệbhjl.”

rfmri nónkpqi: “Em cũfasgng thấmhzoy rấmhzot ngon.”

Cuộexfpc sốrctpng mớuxqmi củogqfa chúxqrpng tôrfmri bắcpwut đvdhfbhbfu từyuyqrfmrn lễhramaxmeng mạanebn nàrctpy.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.