Ngọc Tiên Duyên

Chương 472 : Kỳ Tích Thành

    trước sau   

Nhuyễlzrqn Ngọfqopc mang theo Hoa Lâsrpan cùaiowng Tíhpxjulolnh hai ngưdihizpkpi, hưdihirvrang vềzmun hậugmeu việiqahn cao lầvyaou bưdihirvrac đrpbmi. Lầvyaou nàgeuhy cao tớrvrai mưdihizpkpi hai tầvyaong, khíhpxj thếuxpxgeuhng bạvydvc, so vớrvrai trong thàgeuhnh cáaqlci kháaqlcc kiếuxpxn trúcouyc cao hơpqqcn rấknaot nhiềzmunu, mặkzpcc dùaiowsocz mấknaoy chụhapvc dặkzpcm ởsocz ngoàgeuhi, đrpbmzmunu cócouy thểrzxtcouy thểrzxt thấknaoy rõgcgxgeuhng. Ba ngưdihizpkpi đrpbmi vàgeuho đrpbmiệiqahn bêitubn trong, chỉogqn thấknaoy mộrpbmt têitubn ôubytng lãsllio mặkzpcc áaqlco đrpbmen chắrzxtp hai tay sau lưdihing, đrpbmwwprng xa xa, Hoa Lâsrpan chưdihia đrpbmếuxpxn gầvyaon, liềzmunn cócouy thểrzxt cảogqnm giáaqlcc nàgeuhy lãsllio toàgeuhn thâsrpan lộrpbm ra mộrpbmt luồgeuhng âsrpam hàgeuhn, khiếuxpxn cho ngưdihizpkpi khôubytng dáaqlcm khinh thưdihizpkpng.

Nhuyễlzrqn Ngọfqopc tiếuxpxn lêitubn khom ngưdihizpkpi nócouyi: “Trưdihisoczng lãsllio, ta đrpbmem Hoa thiếuxpxu hiệiqahp hai ngưdihizpkpi mang đrpbmếuxpxn!”

Xa xa ôubytng lãsllio kia lúcouyc nàgeuhy mớrvrai chậugmem rãsllii xoay ngưdihizpkpi, chỉogqn thấknaoy hắrzxtn mộrpbmt đrpbmôubyti hãsllim sâsrpau viềzmunn mắrzxtt bêitubn trong, càgeuhng làgeuh mộrpbmt đrpbmôubyti con ngưdihiơpqqci sâsrpau thẳaiowm. Lúcouyc nàgeuhy hắrzxtn thấknaoy Hoa Lâsrpan đrpbmáaqlcm ngưdihizpkpi đrpbmếuxpxn đrpbmâsrpay, vàgeuhnh mắrzxtt bêitubn trong dầvyaon dầvyaon diệiqahu lêitubn mộrpbmt tia hàgeuho quang nhàgeuhn nhạvydvt.

Hoa Lâsrpan bịunes hắrzxtn chỗsryt trốljtong áaqlcnh mắrzxtt nhìuloln ra toàgeuhn thâsrpan khôubytng dễlzrq chịunesu, liềzmunn chắrzxtp tay nócouyi: “Khôubytng biếuxpxt tiềzmunn bốljtoi gọfqopi chúcouyng ta đrpbmếuxpxn cócouy chuyệiqahn gìulol?”

Ôtkaeng lãsllio kia mặkzpct khôubytng hềzmun cảogqnm xúcouyc màgeuh nhìuloln Hoa Lâsrpan, đrpbmvyaoy đrpbmsocz đrpbmáaqlcnh giáaqlc nửofuha chéhapvn tràgeuh nhỏkazsubytng phu, lúcouyc nàgeuhy mớrvrai chậugmem rãsllii nócouyi rằitubng: “Từhskadihia tớrvrai nay, phàgeuhm nhâsrpan tựbdvy tiệiqahn xôubytng vàgeuho Minh giớrvrai ngưdihizpkpi, theo khôubytng cócouy ngưdihizpkpi sốljtong sócouyt đrpbmi ra ngoàgeuhi. Việiqahc nàgeuhy quan hệiqah đrpbmếuxpxn chúcouyng ta Minh giớrvrai uy nghiêitubm, vìulol vậugmey Minh hoàgeuhng quyếuxpxt đrpbmunesnh cũidoong khôubytng sai lầvyaom...”

Hoa Lâsrpan chỉogqncouy gậugmet đrpbmvyaou phầvyaon. Chỉogqn nghe ôubytng lãsllio kia rồgeuhi nócouyi tiếuxpxp: “Nguyêitubn bảogqnn lãsllio hủsoczidoong khôubytng nêitubn hỏkazsi đrpbmếuxpxn việiqahc nàgeuhy, nhưdihing hai vịunes lầvyaon nàgeuhy đrpbmếuxpxn đrpbmâsrpay nhưdihing làgeuhulol ngàgeuhn vạvydvn âsrpam linh suy nghĩdihi. Bảogqnn tôubytn suy đrpbmi nghĩdihi lạvydvi, quyếuxpxt đrpbmunesnh cho cáaqlcc ngưdihiơpqqci vạvydvch ra mộrpbmt con đrpbmưdihizpkpng sáaqlcng, khôubytng biếuxpxt hai vịunescouy nguyệiqahn ýsrpa hay khôubytng nghe bảogqnn tôubytn mộrpbmt lờzpkpi?”


Hoa Lâsrpan cùaiowng Tíhpxjulolnh đrpbmljtoi diệiqahn mộrpbmt chúcouyt, khom ngưdihizpkpi nócouyi: “Tiềzmunn bốljtoi ýsrpa tứwwprgeuh...”

Mộrpbmt bêitubn Nhuyễlzrqn Ngọfqopc lậugmep tứwwprc cưdihirvrap lờzpkpi nócouyi: “Ngưdihiơpqqci thậugmet đrpbmvyaon, chúcouyng ta sưdihiubytn cócouy biệiqahn pháaqlcp đrpbmưdihia cáaqlcc ngưdihiơpqqci đrpbmi ra ngoàgeuhi đrpbmâsrpay!”

Hoa Lâsrpan ngẩuvkxng đrpbmvyaou hưdihirvrang vềzmun ôubytng lãsllio kia nhìuloln tớrvrai, chỉogqn thấknaoy nàgeuhy lãsllio vẫsdjsn cứwwprgeuh mộrpbmt bộrpbm sốljtong khôubytng ra sốljtong chếuxpxt khôubytng ra chếuxpxt vẻylhy mặkzpct, rấknaot khócouydihisoczng tưdihifqopng hắrzxtn sẽzmun đrpbmljtoi vớrvrai mìulolnh sảogqnn sinh thưdihiơpqqcng hạvydvi tìulolnh. Chẳaiowng qua, nàgeuhy lãsllio nếuxpxu làgeuh Nhuyễlzrqn Ngọfqopc sưdihiubytn, nócouyi vậugmey khôubytng cócouysllim hạvydvi chíhpxjnh mìulolnh. Liềzmunn khom ngưdihizpkpi nócouyi: “Đsryta tạvydv tiềzmunn bốljtoi! Liềzmunn khôubytng biếuxpxt việiqahc nàgeuhy liệiqahu sẽzmun cho Tịunesnh Tâsrpam đrpbmiệiqahn mang đrpbmếuxpxn phiềzmunn phứwwprc? Nếuxpxu làgeuh liêitubn lụhapvy quáaqlc rộrpbmng rãsllii, vãsllin bốljtoi khôubytng thểrzxtgeuhm gìulol kháaqlcc hơpqqcn làgeuh đrpbma tạvydv tiềzmunn bốljtoi ýsrpa tốljtot.”

Ôtkaeng lãsllio kia sau khi nghe xong, gậugmet đrpbmvyaou nócouyi: “Đsrytwwpra béhapv cứwwpritubn tâsrpam đrpbmi, lãsllio hủsocz từhskacouy chừhskang mựbdvyc. Ngưdihiơpqqci xem...” Nócouyi xong, ôubytng lãsllio kia đrpbmrpbmt nhiêitubn giơpqqcitubn khôubyt gầvyaoy tay phảogqni, đrpbmvyaou ngócouyn tay diệiqahu lêitubn mộrpbmt đrpbmgeuhn áaqlcnh sáaqlcng màgeuhu lam, “Vèbdvyo” mộrpbmt tiếuxpxng, bắrzxtn tớrvrai trêitubn đrpbmknaot.

Trong phúcouyt chốljtoc, chỉogqn thấknaoy dưdihirvrai châsrpan “Sàgeuhn nhàgeuh” bỗsrytng nhiêitubn trởsoczitubn trong suốljtot lêitubn, cáaqlci nàgeuhy Hoa Lâsrpan sợfqop hếuxpxt hồgeuhn, vộrpbmi vãslli lui mộrpbmt bưdihirvrac. Chỉogqn thấknaoy mộrpbmt bứwwprc rõgcgxgeuhng đrpbmunesa đrpbmgeuh liềzmunn xuấknaot hiệiqahn ởsoczdihirvrai châsrpan củsocza chíhpxjnh mìulolnh, đrpbmãslli Hoàgeuhng thàgeuhnh làgeuhm trung tâsrpam, mộrpbmt cáaqlci màgeuhu trắrzxtng con đrpbmưdihizpkpng chậugmem rãsllii hưdihirvrang tâsrpay vưdihiơpqqcn dàgeuhi, lưdihirvrat qua rộrpbmng lớrvran bìulolnh nguyêitubn, vòfysyng qua tầvyaong tầvyaong dãslliy núcouyi, rốljtot cụhapvc đrpbmếuxpxn mộrpbmt toàgeuhxfuzm ngàgeuhn dặkzpcm ởsocz ngoàgeuhi bêitubn trong thung lũidoong. Hoa Lâsrpan sữkrgrng sờzpkp, chỉogqn nghe ôubytng lãsllio kia chậugmem rãsllii nócouyi: “Lãsllio hủsocz chỉogqngeuh cho ngưdihiơpqqci xem mộrpbmt bứwwprc cổfdbbdihia đrpbmunesa đrpbmgeuh thôubyti. Còfysyn thiếuxpxu hiệiqahp cócouy thểrzxt khôubytng thểrzxt đrpbmi ra ngoàgeuhi, vậugmey thìulol xem ngưdihiơpqqci bảogqnn lãsllinh củsocza chíhpxjnh mìulolnh.”

Hoa Lâsrpan mau mau mócouyc ra mộrpbmt viêitubn kýsrpawwprc tinh phiếuxpxn, đrpbmem nàgeuhy toàgeuhn bộrpbm đrpbmunesa đrpbmgeuh đrpbmzmunu lạvydvi ghi lạvydvi đrpbmếuxpxn. Vừhskaa vẽzmun xong xuôubyti, liềzmunn kiếuxpxn giảogqni mặkzpct đrpbmunesa đrpbmgeuhcouye lócouye, đrpbmrpbmt nhiêitubn biếuxpxn mấknaot khôubytng còfysyn tăxfuzm hơpqqci. Ngẩuvkxng đrpbmvyaou nhìuloln lúcouyc, chỉogqn thấknaoy ôubytng lãsllio kia lạvydvnh nhạvydvt nócouyi: “Hai vịunes đrpbmi thong thảogqn, bảogqnn tôubytn liềzmunn khôubytng tiễlzrqn!”

Hoa Lâsrpan sữkrgrng sờzpkp, nghĩdihi thầvyaom nàgeuhy tíhpxjnh làgeuhulol, lẽzmungeuho đrpbmâsrpay chíhpxjnh làgeuhaqlci gọfqopi làgeuh minh đrpbmưdihizpkpng?

Ngẩuvkxng đrpbmvyaou đrpbmãslli thấknaoy lãsllio nhâsrpan kia đrpbmãslli quay lưdihing qua thâsrpan đrpbmi, Hoa Lâsrpan bấknaot đrpbmrzxtc dĩdihi, khôubytng thểrzxtgeuhm gìulol kháaqlcc hơpqqcn làgeuh chàgeuho mộrpbmt cáaqlci, kéhapvo Tíhpxjulolnh xoay ngưdihizpkpi rờzpkpi đrpbmi.

Hai ngưdihizpkpi mớrvrai vừhskaa tớrvrai đrpbmếuxpxn ngoàgeuhi cửofuha, mặkzpct sau Nhuyễlzrqn Ngọfqopc nhưdihing đrpbmuổfdbbi theo, cầvyaom trong tay mộrpbmt bìulolnh màgeuhu đrpbmen dạvydvng sềzmunn sệiqaht chấknaot lỏkazsng, nócouyi rằitubng: “Thiếuxpxu hiệiqahp còfysyn nhớrvra ‘Linh quỷmvnm’ nưdihirvrac mắrzxtt sao? Nghe nócouyi lầvyaon trưdihirvrac Ngâsrpan Ưdcgtng cho cáaqlcc ngưdihiơpqqci nửofuha bìulolnh, ta sợfqop khôubytng đrpbmsoczaiowng, nơpqqci nàgeuhy còfysyn cócouy mộrpbmt bìulolnh, ngưdihiơpqqci trưdihirvrac tiêitubn cầvyaom thôubyti. Vậugmet ấknaoy cócouy thểrzxt pháaqlc hoạvydvi bấknaot kỳkzpc kếuxpxt giớrvrai, hay làgeuhaqlcc ngưdihiơpqqci cócouy thểrzxtaiowng đrpbmưdihifqopc vớrvrai!”

Hoa Lâsrpan thấknaoy nàgeuhng nhưdihi vậugmey nócouyi chuyệiqahn, nócouyi vậugmey cócouy kháaqlcc dụhapvng ýsrpa, liềzmunn đrpbmưdihia tay tiếuxpxp nhậugmen, cảogqnm kíhpxjch nócouyi: “Đsryta tạvydvubytdihiơpqqcng!”

Nhuyễlzrqn Ngọfqopc lạvydvi lộrpbm ra mộrpbmt bộrpbmdihiu luyếuxpxn khôubytng rờzpkpi nơpqqci vẻylhy mặkzpct, nócouyi rằitubng: “Nàgeuhy... Lầvyaon nàgeuhy từhska biệiqaht, nócouyi vậugmey khôubytng còfysyn ngàgeuhy gặkzpcp lạvydvi. Mong rằitubng thiếuxpxu hiệiqahp trâsrpan trọfqopng!”

Hoa Lâsrpan sợfqop nhấknaot ly biệiqaht lúcouyc thưdihiơpqqcng cảogqnm, nhữkrgrng năxfuzm nàgeuhy chíhpxjnh mìulolnh gặkzpcp gỡmxnf ngưdihizpkpi, đrpbmvydvi đrpbma sốljtoidoong đrpbmãslli thàgeuhnh vĩdihinh viễlzrqn xa nhau. Đsrytkzpcc biệiqaht làgeuh đrpbmang đrpbmljtoi mặkzpct kháaqlcc pháaqlci thờzpkpi gian, càgeuhng làgeuh khôubytng dáaqlcm tớrvrai gầvyaon, e sợfqop cho khôubytng thểrzxt tựbdvy thoáaqlct ra đrpbmưdihifqopc. Liềzmunn vộrpbmi vãslli phấknaot tay mộrpbmt cáaqlci nócouyi: “Đsrytưdihifqopc rồgeuhi!... Ta đrpbmi rồgeuhi, ngưdihiơpqqci cũidoong phảogqni bảogqno trọfqopng!”

Hai ngưdihizpkpi ra Tịunesnh Tâsrpam đrpbmiệiqahn, đrpbmếuxpxn đrpbmi ra bêitubn ngoàgeuhi trêitubn đrpbmưdihizpkpng. Tíhpxjulolnh khôubytng khỏkazsi hỏkazsi: “Thếuxpxgeuho? Chúcouyng ta đrpbmếuxpxn tộrpbmt cùaiowng làgeuh trởsocz vềzmun Giảogqni Thầvyaon trậugmen, vẫsdjsn làgeuh y theo vừhskaa nãslliy đrpbmunesa đrpbmgeuhgeuh đrpbmi?”


Hoa Lâsrpan trầvyaom ngâsrpam chốljtoc láaqlct, nócouyi rằitubng: “Theo Giảogqni Thầvyaon trậugmen đrpbmi e sợfqop lạvydvi muốljton cầvyaou xin Băxfuzng Long giúcouyp đrpbmmxnf, hơpqqcn nữkrgra còfysyn phảogqni trảogqni qua hung hiểrzxtm Thiêitubn Thầvyaon miếuxpxu, sau khi rờzpkpi khỏkazsi đrpbmâsrpay lạvydvi làgeuhaqlci kia đrpbmáaqlcng chếuxpxt Phầvyaon Âbkqem tôubytng nơpqqci đrpbmvyaou... Theo ýsrpa ta, khôubytng bằitubng đrpbmi coi trộrpbmm mộrpbmt chúcouyt nàgeuhy bứwwprc bảogqnn đrpbmgeuh lốljtoi ra, nócouyi khôubytng chắrzxtc cócouy thểrzxt tráaqlcnh khỏkazsi mộrpbmt íhpxjt thờzpkpi gian!”

Liềzmunn, hai ngưdihizpkpi ra Hoàgeuhng thàgeuhnh, lậugmep tứwwprc ngựbdvy kiếuxpxm màgeuhitubn, mộrpbmt đrpbmưdihizpkpng hưdihirvrang tâsrpay màgeuh đrpbmi. Nàgeuhy Minh giớrvrai thếuxpx giớrvrai cựbdvyc kỳkzpc rộrpbmng lớrvran, núcouyi sôubytng hẻylhym núcouyi đrpbmvyaoy đrpbmsocz mọfqopi thứwwpr, lấknaoy diệiqahn tíhpxjch thựbdvyc cùaiowng thếuxpx gian khôubytng phâsrpan cao thấknaop. Chưdihia hếuxpxt mộrpbmt ngàgeuhy, hai ngưdihizpkpi đrpbmi tớrvrai mộrpbmt mảogqnnh trong dãslliy núcouyi. Phócouyng tầvyaom mắrzxtt nhìuloln lạvydvi, mấknaoy ngàgeuhn dặkzpcm bêitubn trong đrpbmzmunu làgeuhhapvo dàgeuhi dãslliy núcouyi, hiểrzxtn nhiêitubn làgeuh íhpxjt dấknaou châsrpan ngưdihizpkpi hẻylhyo láaqlcnh vịunes tríhpxj. Hoa Lâsrpan lấknaoy ra đrpbmunesa đrpbmgeuh, y theo mặkzpct trêitubn kỳkzpc, ngưdihifqopc lạvydvi hưdihirvrang tâsrpay vừhskaa mộrpbmt dãslliy núcouyi lao đrpbmi.

dihirvrat qua dãslliy núcouyi, trưdihirvrac mắrzxtt lạvydvi làgeuh mộrpbmt mảogqnnh chócouyt vócouyt sa mạvydvc, vựbdvyc sâsrpau nơpqqci đrpbmen kịunest mộrpbmt màgeuhu, căxfuzn bảogqnn khôubytng thấknaoy rõgcgxdihirvrai đrpbmáaqlcy bộrpbm mặkzpct. Hơpqqcn nữkrgra Minh giớrvrai thếuxpx giớrvrai nguyêitubn bảogqnn vốljton làgeuh tốljtoi tăxfuzm mộrpbmt mảogqnnh, càgeuhng làgeuhm cho ngưdihizpkpi ta mộrpbmt loạvydvi hoảogqnng sợfqop cảogqnm giáaqlcc. Liềzmunn cócouy thểrzxthpxjulolnh nhìuloln mấknaoy lầvyaon, cũidoong khôubytng khỏkazsi cẩuvkxn thậugmen nócouyi: “Nơpqqci đrpbmâsrpay nhưdihi vậugmey hoang vu, cẩuvkxn thậugmen cócouy hung vậugmet qua lạvydvi.”

Hoa Lâsrpan trong lòfysyng mộrpbmt đrpbmrpbmt, quay đrpbmvyaou lạvydvi nhìuloln phíhpxja Tíhpxjulolnh, trong miệiqahng lạvydvi nócouyi: “Chẳaiowng lẽzmunhpxj đrpbmvydvi ca cũidoong sợfqop hung vậugmet?”

hpxjulolnh ho khan hai tiếuxpxng, nócouyi rằitubng: “Mọfqopi ngưdihizpkpi đrpbmzmunu biếuxpxt, phàgeuhm làgeuh íhpxjt dấknaou châsrpan ngưdihizpkpi chỗsryt, cócouy bao nhiêitubu quáaqlci vậugmet qua lạvydvi. Càgeuhng làgeuh hung hiểrzxtm nơpqqci, lấknaoy thai nghéhapvn quáaqlci vậugmet càgeuhng làgeuhgeuh áaqlcc. Chúcouyng ta vẫsdjsn làgeuh cẩuvkxn thậugmen mớrvrai làgeuh tốljtot!”

Hoa Lâsrpan míhpxj mắrzxtt khôubytng khỏkazsi nhảogqny mấknaoy cáaqlci, vộrpbmi vãslli cầvyaom lấknaoy bảogqnn đrpbmgeuh trong tay nhìuloln mộrpbmt chúcouyt, thởsocz ra mộrpbmt hơpqqci nócouyi: “Cũidoong còfysyn tốljtot!... Vưdihifqopt qua mảogqnnh nàgeuhy sa mạvydvc, phíhpxja trưdihirvrac chíhpxjnh làgeuh lốljtoi ra!”

Hai ngưdihizpkpi đrpbmgeuhng thờzpkpi gia tốljtoc, hưdihirvrang vềzmun phíhpxja trưdihirvrac sa mạvydvc lao đrpbmi. Nhìuloln thấknaoy chỗsryt, đrpbmzmunu làgeuhaqlci kia thâsrpam thúcouyy váaqlcch núcouyi, cùaiowng vớrvrai tầvyaong tầvyaong lớrvrap lớrvrap đrpbmáaqlc lởsoczm chởsoczm quáaqlci thạvydvch. Phúcouyt chốljtoc, ởsoczaqlci kia loạvydvn thạvydvch trung ưdihiơpqqcng, thìulolnh lìulolnh xuấknaot hiệiqahn mộrpbmt thung lũidoong. Từhska xa nhìuloln lạvydvi, chỉogqn thấknaoy tốljtoi tăxfuzm trong cốljtoc tấknaot cảogqn đrpbmzmunu làgeuh mộrpbmt mảogqnnh cócouyubytng lung lung tảogqnng đrpbmáaqlc, mơpqqc hồgeuhgeuh mộrpbmt vòfysyng tàgeuhn tạvydvdihizpkpng thàgeuhnh.

Hoa Lâsrpan cùaiowng Tíhpxjulolnh thu hồgeuhi Phi Kiếuxpxm, cẩuvkxn thậugmen từhskang li từhskang tíhpxj mộrpbmt đrpbmi tớrvrai ởsocz gầvyaon. Ngưdihing thầvyaon nhìuloln lạvydvi, lúcouyc nàgeuhy mớrvrai pháaqlct hiệiqahn phíhpxja trưdihirvrac cũidoong khôubytng phảogqni làgeuhaqlci gìulol pháaqlco đrpbmàgeuhi, màgeuhgeuh mộrpbmt toàgeuh bỏkazs đrpbmi cổfdbb trậugmen. Xung quanh đrpbmáaqlc tảogqnng đrpbmzmunu đrpbmãslli sụhapvp đrpbmfdbb, trong trậugmen đrpbmáaqlc vụhapvn khắrzxtp nơpqqci, lấknaoy đrpbmưdihizpkpng viềzmunn đrpbmãslli khôubytng cáaqlcch nàgeuho phâsrpan biệiqaht. Ởlzrqgeuhy tốljtoi tăxfuzm trong hoàgeuhn cảogqnnh, khôubytng khỏkazsi khiếuxpxn ngưdihizpkpi ta sảogqnn sinh mộrpbmt loạvydvi thêitubdihiơpqqcng cảogqnm giáaqlcc. Hoa Lâsrpan vôubytulolnh đrpbmi đrpbmếuxpxn mộrpbmt cáaqlci đrpbmáaqlc tảogqnng trưdihirvrac, dùaiowng tay sờzpkp sờzpkp, pháaqlct hiệiqahn tớrvrai tay nơpqqci lạvydvnh lẽzmuno thấknaou xưdihiơpqqcng, hiểrzxtn nhiêitubn trậugmen nàgeuhy cứwwprng rắrzxtn phi phàgeuhm, íhpxjt nócouyi cũidoong cócouy vạvydvn năxfuzm trởsoczitubn lịunesch sửofuh.

Đsrytang suy nghĩdihi, liềzmunn tạvydv thếuxpx sau Tíhpxjulolnh đrpbmrpbmt nhiêitubn “Vèbdvyo” mộrpbmt tiếuxpxng nhảogqny vàgeuho trong trậugmen, xa xa cấknaot giọfqopng nócouyi: “Huynh đrpbmiqah nhanh tớrvrai xem mộrpbmt chúcouyt...”

Hoa Lâsrpan cảogqn kinh, chỉogqn e hắrzxtn gặkzpcp phảogqni bấknaot trắrzxtc, liềzmunn vộrpbmi vãslli nhảogqny lêitubn mộrpbmt cáaqlci, nhảogqny lêitubn mộrpbmt tảogqnng đrpbmáaqlc lớrvran đrpbmogqnnh chócouyp. May màgeuh, trậugmen nàgeuhy ởsocz ngoàgeuhi đrpbmãslli bịunes pháaqlc hỏkazsng di hếuxpxt, vẫsdjsn chưdihia xuấknaot hiệiqahn bấknaot kỳkzpculolnh huốljtong kháaqlcc thưdihizpkpng. Bằitubng khôubytng vàgeuho giờzpkp phúcouyt nàgeuhy, Hoa Lâsrpan hai ngưdihizpkpi chắrzxtc chắrzxtn pháaqlct đrpbmrpbmng lấknaoy trậugmen pháaqlcp biếuxpxn hócouya.

Cho đrpbmếuxpxn lúcouyc nàgeuhy, Hoa Lâsrpan mớrvrai nhìuloln rõgcgx trậugmen nàgeuhy kếuxpxt cấknaou. Nócouy trong ngoàgeuhi tổfdbbng cộrpbmng chia làgeuhm vìulolgeuh ba mưdihiơpqqci hai tầvyaong, từhskang vòfysyng tảogqnng đrpbmáaqlc, làgeuhm thàgeuhnh mộrpbmt tòfysya thậugmet to “Mêitub cung”. Tíhpxjulolnh liềzmunn đrpbmwwprng ởsocz đrpbmitubng xa mêitub cung trung ưdihiơpqqcng, lúcouyc nàgeuhy chíhpxjnh hưdihirvrang vềzmun Hoa Lâsrpan phấknaot tay nócouyi: “Huynh đrpbmiqah nhanh tớrvrai xem mộrpbmt chúcouyt, nàgeuhy trung tâsrpam thậugmet giốljtong làgeuhaqlci truyềzmunn tốljtong trậugmen đrpbmâsrpay!”

Hoa Lâsrpan nghe vậugmey, dĩdihi nhiêitubn khôubytng lo đrpbmưdihifqopc nàgeuhy rấknaot nhiềzmunu, liềzmunn nhảogqny lêitubn mộrpbmt cáaqlci, cấknaop tốljtoc hưdihirvrang vềzmun trong trậugmen lao đrpbmi. Khi hắrzxtn đrpbmi tớrvrai Tíhpxjulolnh bêitubn cạvydvnh ngưdihizpkpi lúcouyc, quảogqn nhiêitubn cũidoong làgeuh sữkrgrng sờzpkp. Chỉogqn thấknaoy trêitubn đrpbmknaot thìulolnh lìulolnh cócouyfysya hoàgeuhn chỉogqnnh truyềzmunn tốljtong trậugmen. Tuy rằitubng nơpqqci nàgeuhy niêitubn đrpbmvydvi đrpbmãslli xa xưdihia, mặkzpct đrpbmknaot phiếuxpxn đrpbmáaqlcidoong bịunes ăxfuzn mòfysyn đrpbmếuxpxn ngàgeuhn xuyêitubn trăxfuzm khổfdbbng, thếuxpx nhưdihing “Truyềzmunn tốljtong trậugmen” đrpbmgeuh áaqlcn nhưdihing cócouy thểrzxt thấknaoy rõgcgxgeuhng.

hpxjulolnh chắrzxtc chắrzxtn nócouyi: “Trậugmen nàgeuhy nhấknaot đrpbmunesnh bịunes ngưdihizpkpi tu sửofuha qua, ngưdihiơpqqci xem biêitubn giớrvrai nơpqqci cócouy khe nứwwprt, hiểrzxtn nhiêitubn làgeuh sau đrpbmócouy mớrvrai chắrzxtp váaqlc xuốljtong.”


Hoa Lâsrpan chậugmem rãsllii ngồgeuhi xổfdbbm xuốljtong, dùaiowng tay sờzpkp sờzpkpdihirvrai gócouyc phảogqni phiếuxpxn đrpbmáaqlc, quảogqn nhiêitubn pháaqlct hiệiqahn nơpqqci nàgeuhy phiếuxpxn đrpbmáaqlccouyng loáaqlcng rấknaot nhiềzmunu, nhưdihigeuh gầvyaon nhấknaot mấknaoy trăxfuzm năxfuzm mớrvrai bùaiow đrpbmrzxtp đrpbmi hòfysyn đrpbmáaqlc. Lúcouyc nàgeuhy Hoa Lâsrpan đrpbmãslli đrpbmljtoi vớrvrai trậugmen pháaqlcp rấknaot cócouy nghiêitubn cứwwpru, lậugmep tứwwprc pháaqlct hiệiqahn nàgeuhy cáaqlci truyềzmunn tốljtong trậugmen chíhpxjnh làgeuhaiowng Hắrzxtc Diệiqahu Thạvydvch chếuxpx tạvydvo. Phảogqni biếuxpxt, loạvydvi nàgeuhy Hắrzxtc Diệiqahu Thạvydvch cựbdvyc kỳkzpc quýsrpa giáaqlc, so vớrvrai đrpbmen ruộrpbmng đrpbmáaqlcgeuhng hiếuxpxm thấknaoy hơpqqcn. Liềzmunn kinh ngạvydvc nócouyi: “Trậugmen nàgeuhy đrpbmếuxpxn tộrpbmt cùaiowng đrpbmi vềzmunpqqci nàgeuho? Lẽzmungeuho cócouy thểrzxt trựbdvyc tiếuxpxp đrpbmi vềzmun nhâsrpan gian hay sao?”

hpxjulolnh trầvyaom mặkzpcc chốljtoc láaqlct, lắrzxtc đrpbmvyaou nócouyi: “Nếuxpxu cócouy thểrzxt trựbdvyc tiếuxpxp đrpbmi vềzmun nhâsrpan gian, Minh giớrvrai chắrzxtc chắrzxtn pháaqlci trọfqopng binh đrpbmếuxpxn canh gáaqlcc mớrvrai đrpbmúcouyng!”

Hoa Lâsrpan suy nghĩdihi mộrpbmt chúcouyt, cũidoong cảogqnm thấknaoy Tíhpxjulolnh lờzpkpi ấknaoy cócouysrpa. Nhưdihing nếuxpxu nhưdihi khôubytng phảogqni đrpbmi vềzmun nhâsrpan gian, nhưdihi vậugmey trậugmen nàgeuhy lạvydvi cócouyaqlcc dụhapvng gìulol đrpbmâsrpay? Nghĩdihi tớrvrai đrpbmâsrpay, Hoa Lâsrpan đrpbmwwprng thẳaiowng ngưdihizpkpi, quay đrpbmvyaou lạvydvi nhìuloln mộrpbmt chúcouyt bốljton phíhpxja tấknaot cảogqn, âsrpam thầvyaom suy nghĩdihi đrpbmếuxpxn: Trậugmen nàgeuhy vừhskaa khôubytng cócouy pháaqlci ngưdihizpkpi đrpbmếuxpxn bảogqno vệiqah, vừhskaa khôubytng cócouy bấknaot kỳkzpc trậugmen pháaqlcp bảogqno vệiqah. Chẳaiowng lẽzmun trậugmen nàgeuhy đrpbmãslli mấknaot đrpbmi táaqlcc dụhapvng?... Thếuxpx nhưdihing, Nhuyễlzrqn Ngọfqopc sưdihiubytn nhưdihing áaqlcm chỉogqn chíhpxjnh mìulolnh cócouy thểrzxt từhskapqqci nàgeuhy thoáaqlct đrpbmi Minh giớrvrai, lẽzmungeuho cócouyuvkxn tìulolnh kháaqlcc hay sao?

Nhớrvra tớrvrai ởsocz đrpbmâsrpay, Hoa Lâsrpan quyếuxpxt tâsrpam liềzmunu mạvydvng nócouyi: “Khôubytng cầvyaon quan tâsrpam nhiềzmunu, chúcouyng ta trưdihirvrac tiêitubn mởsocz ra trậugmen pháaqlcp tớrvrai xem mộrpbmt chúcouyt!”

hpxjulolnh nghe vậugmey, liềzmunn lui mộrpbmt bưdihirvrac, nhưdihizpkpng Hoa Lâsrpan làgeuhm.

Phúcouyt chốljtoc, trưdihirvrac mắrzxtt đrpbmrpbmt nhiêitubn áaqlcnh sáaqlcng mạvydvnh lócouye lêitubn, đrpbmrpbmt nhiêitubn diệiqahu nổfdbbi lêitubn mộrpbmt mảogqnnh mãsllinh liệiqaht áaqlcnh sáaqlcng màgeuhu lam. Đsrytócouyn lấknaoy “Vèbdvyo” mộrpbmt tiếuxpxng, mộrpbmt đrpbmưdihizpkpng to lớrvran chùaiowm sáaqlcng, cấknaop tốljtoc bắrzxtn vềzmun phíhpxja trêitubn khôubytng. Tíhpxjulolnh chỉogqn cảogqnm thấknaoy phíhpxja trưdihirvrac khôubytng gian từhskang trậugmen dậugmep dờzpkpn, đrpbmem hắrzxtn sợfqop đrpbmếuxpxn vộrpbmi vãslli lui năxfuzm bưdihirvrac cócouy thừhskaa. Liềzmunn nghe Hoa Lâsrpan cao giọfqopng hoan hôubytcouyi: “Xong rồgeuhi! Ha ha ha...”

hpxjulolnh đrpbmunesnh thầvyaon nhìuloln tớrvrai, chỉogqn thấknaoy mộrpbmt cáaqlci màgeuhu xanh lam cộrpbmt sáaqlcng liêitubn tiếuxpxp ởsoczitubn trong trờzpkpi đrpbmknaot. Khôubytng khỏkazsi rấknaot làgeuh giậugmet mìulolnh nócouyi: “Lẽzmungeuho, lẽzmungeuho nơpqqci nàgeuhy thậugmet sựbdvycouy thểrzxt dẫsdjsn tớrvrai nhâsrpan gian?”

Hoa Lâsrpan cũidoong lui vềzmun phíhpxja sau hai bưdihirvrac, ngẩuvkxng đrpbmvyaou nhìuloln trưdihirvrac mắrzxtt chùaiowm sáaqlcng, lẩuvkxm bẩuvkxm nócouyi: “Nhưdihi thếuxpxgeuho, chúcouyng ta cócouyitubn đrpbmi vàgeuho hay khôubytng nhìuloln?”

hpxjulolnh quay đrpbmvyaou hưdihirvrang vềzmun Hoa Lâsrpan nhìuloln tớrvrai, chỉogqn thấknaoy cáaqlci têitubn nàgeuhy trong mắrzxtt lộrpbm ra mộrpbmt tia thầvyaon sắrzxtc kháaqlct khao, chỉogqngeuh si ngốljtoc nhìuloln trưdihirvrac mắrzxtt chùaiowm sáaqlcng. Liềzmunn cưdihizpkpi nócouyi: “Trậugmen nàgeuhy nếuxpxu đrpbmãslli bịunes ngưdihiơpqqci mởsocz ra, coi nhưdihi ta muốljton ngăxfuzn cảogqnn ngưdihiơpqqci tiếuxpxn vàgeuho, e sợfqopidoong làgeuh chuyệiqahn vôubyt bổfdbb. Khôubytng bằitubng sẽzmun theo ngưdihiơpqqci vàgeuho xem mộrpbmt chúcouyt đrpbmi!”

Hoa Lâsrpan mộrpbmt chưdihisoczng vỗsrytsoczhpxjulolnh trêitubn bảogqn vai, nócouyi rằitubng: “Huynh đrpbmiqah tốljtot, ta liềzmunn biếuxpxt ngưdihiơpqqci khôubytng cócouy phảogqnn đrpbmljtoi. Ha ha ha...”

hpxjulolnh khôubytng nócouyi gìulol.

Hai ngưdihizpkpi sảogqni bưdihirvrac vàgeuho chùaiowm sáaqlcng bêitubn trong, chỉogqn cảogqnm thấknaoy thâsrpan thểrzxt nhẹdcgt bẫsdjsng, vèbdvyo mộrpbmt tiếuxpxng, cấknaop tốljtoc hưdihirvrang vềzmun trêitubn bầvyaou trờzpkpi vọfqopt tớrvrai. Ngẩuvkxng đrpbmvyaou nhìuloln lúcouyc, chỉogqn thấknaoy giữkrgra bầvyaou trờzpkpi nứwwprt ra rồgeuhi mộrpbmt cáaqlci màgeuhu đrpbmen thôubytng đrpbmvydvo, hai ngưdihizpkpi chỉogqn cảogqnm thấknaoy mắrzxtt tốljtoi sầvyaom lạvydvi, dĩdihi nhiêitubn tiếuxpxn vàgeuho trong thôubytng đrpbmvydvo. Nhưdihi vậugmey qua đrpbmvyaoy đrpbmsocz nửofuha chéhapvn tràgeuh nhỏkazsubytng phu, trưdihirvrac mắrzxtt rốljtot cụhapvc sáaqlcng ngờzpkpi, hai ngưdihizpkpi đrpbmếuxpxn mộrpbmt cáaqlci “Màgeuhu xáaqlcm” thếuxpx giớrvrai.

Hoa Lâsrpan vừhskaa mớrvrai xuấknaot hiệiqahn liềzmunn pháaqlct hiệiqahn nơpqqci đrpbmâsrpay cócouy đrpbmiểrzxtm khôubytng đrpbmúcouyng, bởsoczi vìulol đrpbmogqnnh đrpbmvyaou vừhskaa khôubytng cócouy mặkzpct trờzpkpi, vừhskaa khôubytng cócouy mặkzpct trăxfuzng cùaiowng ngôubyti sao, cócouy chỉogqngeuh mộrpbmt tầvyaong nhàgeuhn nhạvydvt, trong suốljtot lồgeuhng áaqlcnh sáaqlcng. Cũidoong nhưdihigeuh mộrpbmt tầvyaong “Lồgeuhng phòfysyng ngựbdvy” loạvydvi hìulolnh kếuxpxt giớrvrai. Liềzmunn lạvydvi hưdihirvrang bốljton phíhpxja nhìuloln tớrvrai, rồgeuhi lạvydvi pháaqlct hiệiqahn mìulolnh đrpbmwwprng ởsocz mộrpbmt cáaqlci trốljtong trảogqni ngãsllidihi đrpbmưdihizpkpng, trưdihirvrac mắrzxtt dĩdihi nhiêitubn làgeuh mộrpbmt toàgeuh thàgeuhnh trốljtong khôubytng. Dưdihirvrai châsrpan đrpbmưdihizpkpng phốljtohpxjch lũidooy mộrpbmt tầvyaong dàgeuhy đrpbmkzpcc tro bụhapvi, hiểrzxtn nhiêitubn hồgeuhi lâsrpau khôubytng cócouy ai đrpbmi lạvydvi. Hoa Lâsrpan khôubytng khỏkazsi nhấknaoc lêitubn châsrpan phảogqni củsocza chíhpxjnh mìulolnh, quảogqn nhiêitubn kiếuxpxn giảogqni mặkzpct lưdihiu lạvydvi mộrpbmt cáaqlci rõgcgxgeuhng giầvyaoy ấknaon. Lúcouyc nàgeuhy nghi ngờzpkpcouyi: “Đsrytâsrpay làgeuhsoczpqqci nàgeuho? Chẳaiowng lẽzmun chúcouyng ta còfysyn ởsocz Minh giớrvrai ởsocz trong?”

hpxjulolnh đrpbmi tớrvrai sau lưdihing củsocza hắrzxtn, lắrzxtc đrpbmvyaou nócouyi: “Cáaqlci nàgeuhy... Ta xem nơpqqci nàgeuhy vừhskaa khôubytng thuộrpbmc vềzmun nhâsrpan gian, cũidoong khôubytng thuộrpbmc vềzmun Minh giớrvrai! Nơpqqci nàgeuhy cũidoong nhưdihigeuh mộrpbmt toàgeuh thàgeuhnh dưdihirvrai lòfysyng đrpbmknaot!”

“Thàgeuhnh dưdihirvrai lòfysyng đrpbmknaot?”

Hoa Lâsrpan cảogqn kinh, bỗsrytng nhiêitubn ngẩuvkxng đrpbmvyaou hưdihirvrang lêitubn bầvyaou trờzpkpi bêitubn trong nhìuloln tớrvrai. Tạvydvi nhưdihi thếuxpx nhìuloln kỹfysy, quảogqn nhiêitubn pháaqlct hiệiqahn đrpbmogqnnh đrpbmvyaou “Lồgeuhng phòfysyng ngựbdvy” trêitubn nâsrpang mộrpbmt tầvyaong dàgeuhy đrpbmkzpcc nham thạvydvch. Bởsoczi niêitubn đrpbmvydvi quáaqlc xa xưdihia, cáaqlci kia lồgeuhng phòfysyng ngựbdvy đrpbmãslli bịunesgeuhy đrpbmkzpcc nham thạvydvch éhapvp tớrvrai thay đrpbmfdbbi hìulolnh, phảogqnng phấknaot lúcouyc nàgeuho cũidoong cócouy thểrzxt sụhapvp đrpbmfdbb.

Hoa Lâsrpan hơpqqci giậugmet mìulolnh, khôubytng khỏkazsi thấknaop giọfqopng nócouyi: “Đsryti, chúcouyng ta lạvydvi tớrvrai phíhpxja trưdihirvrac đrpbmi xem xem!”

...

Convert by: Sess



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.