Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 727 : Lão Nhân

    trước sau   
Dịkkroch giảniga: Ngạesbfo Thiêxaapn Môwfvln Group

Thờkvlyi đziwxiểbpbfm bưloufdhbpc vàawcno cửklbaa thàawcnnh, làawcnm Trầfhgcn Hạesbfo hơrscbi kỳgerh quásyoyi làawcn, ởqkkg đziwxưloufkvlyng phụrydj cậitubn cửklbaa thàawcnnh, mộtiiyt ngưloufkvlyi tu luyệuponn cũbkxnng khôwfvlng cóniga, cásyoyi nàawcny rấxaapt khôwfvlng bìrscbnh thưloufkvlyng. Hiệuponn tạesbfi chígjjlnh làawcn thờkvlyi đziwxiểbpbfm sắrmjyp tiếrjdtn vàawcno đziwxupon thấxaapt cấxaapm, dùwwqqawcn ngưloufkvlyi tu luyệuponn ởqkkgxaapn ngoàawcni lịkkroch luyệuponn, tuyệupont đziwxesbfi đziwxa sốnpuzbkxnng nêxaapn chạesbfy tớdhbpi thàawcnnh trìrscb. Lúwwqqc trưloufdhbpc, mấxaapy đziwxesbfo cấxaapm khu thàawcnnh trìrscb, mỗebywi lầfhgcn đziwxnigau làawcngjjln ngưloufkvlyi hếrjdtt chỗebyw, nơrscbi nơrscbi làawcn ngưloufkvlyi tu luyệuponn. Hiệuponn tạesbfi lạesbfi khôwfvlng cóniga ai.

“Thàawcnnh trìrscb chưloufa biếrjdtn mấxaapt, hiểbpbfn nhiêxaapn cung đziwxiệuponn trung tâouegm thàawcnnh trìrscbkrhtn chưloufa bịkkro ai đziwxesbft đziwxưlouffeiqc... Khôwfvlng lýinse do khôwfvlng cóniga ai...”

“Còkrhtn cóniga ai tớdhbpi?” Bỗebywng nhiêxaapn mộtiiyt thanh âouegm cắrmjyt qua bầfhgcu trờkvlyi, đziwxásyoynh vỡkvlywfvlnh lặoqltng trong thàawcnnh trìrscb.

“Hửklba?” Trầfhgcn Hạesbfo hơrscbi kinh hãvxfdi.

“Năjghhm chiêxaapu! Chỉwfvl cầfhgcn cóniga thểbpbfqkkg trêxaapn tay bảnigan nhâouegn kiêxaapn trìrscbjghhm chiêxaapu, Viễkwwfn cổinse cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao mộtiiyt kiệuponn! Mưloufkvlyi chiêxaapu, phásyoyp bảnigao cấxaapp Viễkwwfn cổinse thásyoynh khígjjl mộtiiyt kiệuponn! Cóniga thểbpbf chiếrjdtn thắrmjyng bảnigan nhâouegn, toàawcnn bộtiiy bảnigao vậitubt trêxaapn ngưloufkvlyi bảnigan nhâouegn hếrjdtt thảnigay làawcn củfreqa ngưloufơrscbi! Cásyoyc ngưloufơrscbi cũbkxnng đziwxãvxfd thấxaapy rồqutoi, bảnigan nhâouegn sẽvnzy tuyệupont đziwxnpuzi khôwfvlng hạesbfsyoyt thủfreq! Trọfgebng bảnigao trưloufdhbpc mặoqltt khôwfvlng cóniga nguy hiểbpbfm sinh mệuponnh, lạesbfi càawcnng khôwfvlng cầfhgcn trảniga giásyoy đziwxrmjyt gìrscb. Sao, cásyoyi nàawcny cũbkxnng khôwfvlng ai dásyoym?” Tiếrjdtng rung đziwxtiiyng khắrmjyp nơrscbi nónigai tiếrjdtp.


Xoạesbft...

Chợfeiqt tiếrjdtng “ong ong” truyềnigan đziwxếrjdtn.

Cảnigam giásyoyc sâouegu sắrmjyc củfreqa Trầfhgcn Hạesbfo cũbkxnng phónigang ra, ásyoynh mắrmjyt nhấxaapt thờkvlyi lộtiiy ra mộtiiyt chúwwqqt kinh ngạesbfc. Thàawcnnh trìrscbawcny khôwfvlng phảnigai khôwfvlng cóniga ai, màawcnawcn tấxaapt cảniga ngưloufkvlyi đziwxnigau hộtiiyi tụrydj đziwxếrjdtn trung tâouegm. Lúwwqqc hắrmjyn vừjtwia tiếrjdtn đziwxếrjdtn, sởqkkgwfvl mộtiiyt mảnigang tĩwfvlnh lặoqltng khôwfvlng nghe thấxaapy thanh âouegm nàawcno, làawcnrscb xuấxaapt hiệuponn tĩwfvlnh lặoqltng ngắrmjyn ngủfreqi vừjtwia rồqutoi. Màawcn thờkvlyi đziwxiểbpbfm ởqkkg ngoàawcni thàawcnnh trìrscb, bịkkro ásyoynh sásyoyng thủfreq hộtiiy thàawcnnh trìrscb che chắrmjyn, hắrmjyn cũbkxnng khôwfvlng cásyoych nàawcno cảnigam ứamfbng đziwxưlouffeiqc.

“Đqutoâouegy đziwxếrjdtn cùwwqqng làawcn ngưloufkvlyi nàawcno? Quásyoy kiêxaapu ngạesbfo...”

“Khôwfvlng phảnigai kiêxaapu ngạesbfo, làawcn quásyoy mạesbfnh mẽvnzy, quásyoy đziwxtiiyc ásyoyc!”

“Lúwwqqc trưloufdhbpc căjghhn bảnigan chưloufa từjtwing nghe nónigai cóniga hạesbfng nhâouegn vậitubt nàawcny, chẳlsbeng lẽvnzynigai... Khôwfvlng phảnigai Nhâouegn tộtiiyc chúwwqqng ta?”

“Vậituby sao cóniga thểbpbf? Khígjjl tứamfbc Nhâouegn tộtiiyc khôwfvlng thểbpbfawcnm giảniga, Phong Tiêxaapn Cửklbau Cấxaapm nàawcny tuy che chắrmjyn khígjjl tứamfbc lệuponnh bàawcni, nhưloufng hắrmjyn rõpeyiawcnng làawcn châouegn thâouegn, hơrscbn nữjjbqa quảniga thậitubt làawcn ngưloufkvlyi tu luyệuponn Nhâouegn tộtiiyc chígjjlnh thốnpuzng...”

“Đqutojtwing quêxaapn Phásyoych tộtiiyc! Phásyoych tộtiiyc bao gồqutom chígjjln đziwxesbfi chủfreqng tộtiiyc củfreqa mưloufkvlyi đziwxesbfi tinh hệupon, ngưloufkvlyi nàawcny nónigai khôwfvlng chừjtwing làawcn Phásyoych tộtiiyc!”

Vốnpuzn Trầfhgcn Hạesbfo muốnpuzn châouegn thâouegn phôwfvl trưloufơrscbng ra màawcnn, lạesbfi lâouegm thờkvlyi thay đziwxinsei chủfreq ýinse, khígjjl tứamfbc thu liễkwwfm lạesbfi, đziwxqutong thờkvlyi tưloufdhbpng mạesbfo cũbkxnng xảnigay ra thay đziwxinsei thậitubt lớdhbpn, biếrjdtn thàawcnnh mộtiiyt lãvxfdo đziwxfhgcu thâouegn hìrscbnh hơrscbi còkrhtng, tưloufdhbpng mạesbfo cásyoyt lãvxfdng thai, hơrscbn nữjjbqa đziwxem hai thanh bảnigao kiếrjdtm thásyoynh khígjjl tra vàawcno vỏrscb, che đziwxituby thêxaapm lầfhgcn nữjjbqa rấxaapt kígjjln kẽvnzy, lặoqltng yêxaapn nhanh chónigang đziwxi tớdhbpi diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng lớdhbpn vôwfvlwwqqng ởqkkg trung tâouegm thàawcnnh trìrscb.

wfvl sốnpuz ngưloufkvlyi tu luyệuponn dàawcny đziwxoqltc trong đziwxóniga, đziwxfhgcu ngưloufkvlyi nhấxaapp nhôwfvl, ásyoynh mắrmjyt đziwxnigau nhìrscbn thiếrjdtu niêxaapn ởqkkg trung ưloufơrscbng diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng, ngạesbfo nghễkwwfawcn đziwxếrjdtn, quanh thâouegn tảnigan ra khígjjl tứamfbc cuồqutong dãvxfd.

“Huynh đziwxupon, đziwxâouegy làawcn chuyệuponn gìrscb?” Trầfhgcn Hạesbfo đziwxi đziwxếrjdtn bêxaapn cạesbfnh mộtiiyt ngưloufkvlyi tu luyệuponn thiếrjdtu niêxaapn, thấxaapp giọfgebng hỏrscbi.

“Ngưloufơrscbi vừjtwia mớdhbpi đziwxếrjdtn? Chậitubc chậitubc, kiếrjdtm cásyoyi bọfgebc lớdhbpn nhưlouf vậituby, lãvxfdo đziwxfhgcu, thựcptfc sựcptf ngưloufơrscbi... Khu vựcptfc Phong Tiêxaapn Cửklbau Cấxaapm nàawcny, thứamfb tốnpuzt làawcn nhiềnigau, ngưloufơrscbi còkrhtn muốnpuzn mang đziwxi hếrjdtt? Rásyoyc rưloufqkkgi thìrscboepkm đziwxi, miễkwwfn cho gặoqltp tai bay vạesbf gióniga. Khôwfvlng phảnigai ta nónigai ngưloufơrscbi, cásyoyc ngưloufơrscbi nhữjjbqng ngưloufkvlyi cao tuổinsei nàawcny, tuy khôwfvlng cóniga tiềnigan đziwxqutorscb, nhưloufng cũbkxnng khôwfvlng thểbpbf lấxaapy tígjjlnh mạesbfng đziwxùwwqqa giỡkvlyn, khígjjl tứamfbc ngưloufơrscbi nếrjdtu mạesbfnh chúwwqqt nữjjbqa, chỉwfvl sợfeiq chếrjdtt cũbkxnng khôwfvlng biếrjdtt chếrjdtt nhưlouf thếrjdtawcno...”

“Khụrydj khụrydj, huynh đziwxupon nhắrmjyc nhởqkkg đziwxúwwqqng, ta chígjjlnh làawcn thiêxaapn phúwwqq, thựcptfc lựcptfc kéoepkm, mớdhbpi dásyoym nhưlouf vậituby. Tuy đziwxnigau làawcnsyoyc rưloufqkkgi, nhưloufng trởqkkg lạesbfi Hạesbfo Vũbkxn tinh hệupon chúwwqqng ta liềnigan đziwxásyoyng giásyoy... Ngưloufkvlyi nàawcny khígjjl tứamfbc thậitubt mạesbfnh!” Trầfhgcn Hạesbfo nónigai sang chuyệuponn khásyoyc, ásyoynh mắrmjyt hưloufdhbpng tớdhbpi thiếrjdtu niêxaapn hạesbf xuốnpuzng trung tâouegm diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng, nónigai.


“Ừwzlkm, mạesbfnh thásyoyi quásyoy! Thằqkkgng cha nàawcny khôwfvlng biếrjdtt nơrscbi nàawcno toásyoyt ra. Mộtiiyt ngưloufkvlyi lựcptfc chiếrjdtm trưloufdhbpc cung đziwxiệuponn trung tâouegm củfreqa thàawcnnh trìrscbawcny, mộtiiyt thásyoyng trưloufdhbpc càawcnng làawcn đziwxesbft đziwxưlouffeiqc truyềnigan thừjtwia củfreqa cung đziwxiệuponn trung tâouegm. Sau đziwxónigaqkkg đziwxâouegy bàawcny lôwfvli đziwxàawcni, cuồqutong vọfgebng cựcptfc đziwxiểbpbfm, chẳlsbeng qua... Cũbkxnng quảniga thậitubt cóniga thựcptfc lựcptfc cuồqutong vọfgebng đziwxóniga. Lúwwqqc trưloufdhbpc cóniga cao thủfreq thásyoynh đziwxiệuponn xếrjdtp hạesbfng cao tớdhbpi, hơrscbn nữjjbqa đziwxãvxfdloufdhbpc vàawcno Thiêxaapn Tiêxaapn cảniganh, cũbkxnng chưloufa dásyoym lêxaapn chiếrjdtn mộtiiyt trậitubn...”

“Nhưloufng khôwfvlng ai biếrjdtt hắrmjyn làawcn ngưloufkvlyi nàawcno sao?”

“Khôwfvlng cóniga ai biếrjdtt. Muốnpuzn biếrjdtt têxaapn hắrmjyn, phảnigai tiếrjdtp năjghhm chiêxaapu củfreqa hắrmjyn. Nhưloufng đziwxếrjdtn bâouegy giờkvly, chưloufa cóniga ai tiếrjdtp đziwxưlouffeiqc... Cóniga ngưloufkvlyi hoàawcni nghi hắrmjyn làawcn cao thủfreq đziwxamfbng đziwxfhgcu Phásyoych tộtiiyc, nhưloufng ta cảnigam thấxaapy hẳlsben làawcn khôwfvlng phảnigai. Nếrjdtu khôwfvlng thìrscb khôwfvlng cóniga khảnigajghhng mộtiiyt ngưloufkvlyi cũbkxnng khôwfvlng giếrjdtt, chỉwfvlawcnm bịkkro thưloufơrscbng nặoqltng đziwxásyoynh bạesbfi.”

“Khôwfvlng sai. Ta cảnigam thấxaapy hẳlsben làawcn đziwxupon tửklba cao nhâouegn lásyoynh đziwxkvlyi Nhâouegn tộtiiyc chúwwqqng ta! Nếrjdtu khôwfvlng, quảniga quyếrjdtt sẽvnzy khôwfvlng yêxaapu nghiệupont nhưlouf thếrjdt!” Ngay tạesbfi lúwwqqc nàawcny, mộtiiyt ngưloufkvlyi tu luyệuponn bêxaapn cạesbfnh thiếrjdtu niêxaapn cũbkxnng nónigai: “Năjghhm chiêxaapu, năjghhm chiêxaapu cóniga thểbpbf đziwxesbft đziwxưlouffeiqc Viễkwwfn cổinse cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao. Đqutoásyoyng tiếrjdtc, đziwxếrjdtn bâouegy giờkvlybkxnng chưloufa cóniga mộtiiyt ai cóniga thểbpbf đziwxesbft đziwxưlouffeiqc...”

“Cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao... Nếrjdtu làawcn ta cóniga thểbpbf đziwxesbft đziwxưlouffeiqc mộtiiyt kiệuponn cho chásyoyu nộtiiyi củfreqa ta, vậituby tốnpuzt bao nhiêxaapu...” Trầfhgcn Hạesbfo lãvxfdo đziwxfhgcu cásyoyt lãvxfdng thai nàawcny lộtiiy ra khásyoyt vọfgebng mãvxfdnh liệupont trêxaapn mặoqltt, nuốnpuzt nưloufdhbpc miếrjdtng nónigai.

“Ha ha... Lãvxfdo đziwxfhgcu, ngưloufơrscbi nghĩwfvlbkxnng đziwxjtwing nghĩwfvl, mộtiiyt nắrmjym xưloufơrscbng giàawcn, đziwxi lêxaapn đziwxjtwing nónigai năjghhm chiêxaapu, mộtiiyt chiêxaapu đziwxãvxfd đziwxem ngưloufơrscbi rãvxfd ra rồqutoi...”

Xẹamfbt!

Bỗebywng nhiêxaapn, mộtiiyt cảnigam giásyoyc sợfeiqvxfdi dựcptfng tónigac gásyoyy chợfeiqt buôwfvlng xuốnpuzng, thiếrjdtu niêxaapn vốnpuzn đziwxang muốnpuzn nónigai gìrscb, nhấxaapt thờkvlyi ngậitubm miệuponng lạesbfi, kểbpbf cảniga Trầfhgcn Hạesbfo đziwxnigau phásyoyt hiệuponn thiếrjdtu niêxaapn trung tâouegm diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng tảnigan ra khígjjl tứamfbc cuồqutong dãvxfd, nhìrscbn vềniga phígjjla bọfgebn họfgeb.

“Khôwfvlng xong...”

gynw thờkvlyi đziwxiểbpbfm ásyoynh mắrmjyt mọfgebi ngưloufkvlyi đziwxqutong loạesbft nhìrscbn vềniga phígjjla hai thiếrjdtu niêxaapn cùwwqqng Trầfhgcn Hạesbfo, sắrmjyc mặoqltt hai thiếrjdtu niêxaapn trởqkkgxaapn cựcptfc kỳgerh khóniga coi, vộtiiyi vàawcnng nónigai: “Chúwwqqng ta cũbkxnng khôwfvlng nónigai muốnpuzn chiếrjdtn... Lãvxfdo tiêxaapn sinh nàawcny vừjtwia mớdhbpi đziwxếrjdtn, còkrhtn khôwfvlng rõpeyiawcnng tìrscbnh huốnpuzng, chỉwfvl nghe đziwxưlouffeiqc cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao... Muốnpuzn cho chásyoyu nộtiiyi hắrmjyn màawcn thôwfvli... Cũbkxnng khôwfvlng muốnpuzn chiếrjdtn...”

Thiếrjdtu niêxaapn thứamfb nhấxaapt nónigai chuyệuponn vớdhbpi Trầfhgcn Hạesbfo, cóniga chúwwqqt khẩsbinn trưloufơrscbng nónigai, cùwwqqng lúwwqqc nónigai, dùwwqqng tay kéoepko kéoepko Trầfhgcn Hạesbfo, ýinse bảnigao Trầfhgcn Hạesbfo bàawcny tỏrscb thásyoyi đziwxtiiy.

“Huynh đziwxupon, cóniga ýinse tứamfbrscb?” Trầfhgcn Hạesbfo vẻoayp mặoqltt mêxaap mang thấxaapp giọfgebng hỏrscbi.

“Ngưloufơrscbi thèsbinm nhỏrscbvxfdi cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao bịkkro nghe đziwxưlouffeiqc rồqutoi... Nhanh nónigai ngưloufơrscbi khôwfvlng phảnigai muốnpuzn chiếrjdtn làawcn đziwxưlouffeiqc.” Thiếrjdtu niêxaapn khôwfvlng thểbpbf khôwfvlng nhắrmjyc nhởqkkg, trong lòkrhtng cũbkxnng buồquton bựcptfc, khôwfvlng sớdhbpm nhắrmjyc nhởqkkgvxfdo đziwxfhgcu nàawcny, thếrjdt cho nêxaapn, thờkvlyi đziwxiểbpbfm lãvxfdo đziwxfhgcu nónigai chuyệuponn, khôwfvlng cóniga chúwwqqt ásyoyp chếrjdt thanh âouegm củfreqa mìrscbnh.


“Cásyoyi nàawcny... Vừjtwia rồqutoi ngưloufơrscbi khôwfvlng phảnigai nónigai... Hắrmjyn khôwfvlng đziwxniga thưloufơrscbng tígjjlnh mạesbfng ngưloufkvlyi sao? Ta thậitubt muốnpuzn kiếrjdtm mộtiiyt kiệuponn cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao cho chásyoyu nộtiiyi...”

“Ngưloufơrscbi... Ngưloufơrscbi mộtiiyt nắrmjym xưloufơrscbng giàawcn... Quêxaapn đziwxi! Dùwwqq sao khôwfvlng chếrjdtt đziwxưlouffeiqc... Viêxaapn đziwxan dưlouffeiqc nàawcny cho ngưloufơrscbi, chiếrjdtn xong nhanh chónigang nuốnpuzt vàawcno chữjjbqa thưloufơrscbng...” Thiếrjdtu niêxaapn bịkkrovxfdo đziwxfhgcu nàawcny chọfgebc tứamfbc. Ban đziwxfhgcu hắrmjyn khôwfvlng đziwxem loạesbfi lãvxfdo đziwxfhgcu thiêxaapn phúwwqq, khígjjl tứamfbc cựcptfc kéoepkm nàawcny đziwxoqltt ởqkkg trong mắrmjyt, sởqkkgwfvl giúwwqqp Trầfhgcn Hạesbfo trảniga lờkvlyi, làawcnrscbouegu nónigai củfreqa Trầfhgcn Hạesbfo “...kiếrjdtm mộtiiyt mónigan cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao cho chásyoyu nộtiiyi...” làawcnm xúwwqqc đziwxtiiyng, khôwfvlng muốnpuzn đziwxbpbf cho mộtiiyt ngưloufkvlyi giàawcn nhưlouf vậituby bịkkro thưloufơrscbng nặoqltng. Nhưloufng lạesbfi khôwfvlng nghĩwfvl tớdhbpi lãvxfdo nhâouegn chấxaapp nhấxaapt nhưlouf thếrjdt, đziwxiềnigau nàawcny làawcnm hắrmjyn đziwxãvxfd tứamfbc giậitubn, lạesbfi cảnigam đziwxtiiyng. Bởqkkgi vìrscb, làawcnm hắrmjyn nghĩwfvl tớdhbpi gia gia mìrscbnh, hắrmjyn tuổinsei còkrhtn trẻoayp, cóniga thểbpbfniga tu vi hôwfvlm nay, chígjjlnh làawcn kếrjdtt quảniga gia gia liềnigau lĩwfvlnh hy sinh vìrscb hắrmjyn.

“Ha ha ha... Lãvxfdo đziwxfhgcu, đziwxi lêxaapn đziwxi! Yêxaapn tâouegm, bảnigan nhâouegn ra tay sẽvnzy nhẹamfb chúwwqqt...” Thiếrjdtu niêxaapn ởqkkg trung tâouegm lôwfvli đziwxàawcni giờkvly phúwwqqt nàawcny cóniga chúwwqqt hưloufng phấxaapn cưloufkvlyi to nónigai, quanh thâouegn chiếrjdtn ýinse bốnpuzc lêxaapn. Làawcnm ngưloufkvlyi tu luyệuponn chung quanh đziwxnigau làawcn nhìrscbn màawcn khôwfvlng còkrhtn gìrscb đziwxbpbfnigai cựcptfc đziwxiểbpbfm. Mộtiiyt lãvxfdo đziwxfhgcu yếrjdtu nhưlouf thếrjdt, màawcn hắrmjyn lạesbfi cầfhgcn chiếrjdtn nhưlouf vậituby.

Nhưloufng vớdhbpi hắrmjyn, dùwwqqawcn đziwxnpuzi thủfreqawcno, chỉwfvl cầfhgcn lêxaapn đziwxàawcni, hắrmjyn đziwxnigau hưloufng phấxaapn nhưlouf thếrjdt. Hắrmjyn làawcn mộtiiyt cuồqutong nhâouegn chiếrjdtn đziwxxaapu trờkvlyi sinh, tựcptfa nhưlouf bấxaapt cứamfb chiếrjdtn đziwxxaapu nàawcno cũbkxnng cóniga thểbpbf khiếrjdtn hắrmjyn hưloufng phấxaapn.

“Ngưloufơrscbi têxaapn gìrscb?” Ra ngoàawcni mọfgebi ngưloufkvlyi đziwxsyoyn trưloufdhbpc làawcn, lãvxfdo đziwxfhgcu chưloufa tiếrjdtp đziwxan dưlouffeiqc củfreqa thiếrjdtu niêxaapn, cũbkxnng chưloufa lậitubp tứamfbc lêxaapn đziwxàawcni chiếrjdtn, màawcnawcn nhìrscbn thiếrjdtu niêxaapn bêxaapn ngưloufkvlyi, hỏrscbi.

“Đqutojtwing quảnigan ta têxaapn làawcnrscb, cầfhgcm đziwxi, cásyoyc ngưloufơrscbi nhữjjbqng lãvxfdo đziwxfhgcu nàawcny... Làawcnm nhưlouf thếrjdt, ngưloufơrscbi cho rằqkkgng chásyoyu nộtiiyi ngưloufơrscbi thựcptfc sẽvnzy cao hứamfbng sao? Lầfhgcn nàawcny khôwfvlng cóniga nguy hiểbpbfm sinh mệuponnh, nếrjdtu làawcn chếrjdtt thìrscb sao? Cóniga lẽvnzy chásyoyu nộtiiyi ngưloufơrscbi chỉwfvl muốnpuzn gia gia hắrmjyn cóniga thểbpbfkrhtn sốnpuzng... Còkrhtn sốnpuzng, ngưloufơrscbi biếrjdtt khôwfvlng?” Thiếrjdtu niêxaapn nónigai xong liềnigan đziwxem đziwxan dưlouffeiqc nhéoepkt vàawcno trong tay Trầfhgcn Hạesbfo, vẫamfbn khôwfvlng thểbpbf khốnpuzng chếrjdt đziwxưlouffeiqc cảnigam xúwwqqc củfreqa mìrscbnh, trong mắrmjyt nổinsei lêxaapn trong suốnpuzt.

“Mặoqltc lãvxfdo đziwxupon, đziwxâouegy chígjjlnh làawcn linh dưlouffeiqc chữjjbqa thưloufơrscbng chúwwqqng ta mạesbfo hiểbpbfm sinh mệuponnh đziwxesbft đziwxưlouffeiqc, ngưloufơrscbi chỉwfvl đziwxưlouffeiqc chia hai viêxaapn màawcn thôwfvli, thếrjdtawcn tặoqltng hắrmjyn?” Thiếrjdtu niêxaapn bêxaapn cạesbfnh bộtiiy dạesbfng kinh ngạesbfc, nónigai.

“Nhanh chúwwqqt, lãvxfdo đziwxfhgcu, nhanh chúwwqqt!” Thiếrjdtu niêxaapn cuồqutong dãvxfd trêxaapn lôwfvli đziwxàawcni thúwwqqc giụrydjc nónigai.

“Họfgeb Mặoqltc sao? Thậitubt đziwxúwwqqng làawcnniga chúwwqqt khéoepko...” Nghe đziwxưlouffeiqc thiếrjdtu niêxaapn bêxaapn cạesbfnh nónigai, Trầfhgcn Hạesbfo hơrscbi kinh ngạesbfc thầfhgcm nghĩwfvl, ásyoynh mắrmjyt quásyoyi dịkkro nhìrscbn thoásyoyng qua thiếrjdtu niêxaapn cho hắrmjyn đziwxan dưlouffeiqc, nónigai: “Đqutoan dưlouffeiqc nàawcny ta nhậitubn!”

Trầfhgcn Hạesbfo nónigai xong, đziwxeo cásyoyi bọfgebc thậitubt lớdhbpn, nhanh chónigang hưloufdhbpng đziwxi trung tâouegm diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng, đziwxásyoym ngưloufkvlyi sớdhbpm nhưloufkvlyng ra mộtiiyt đziwxưloufkvlyng hẹamfbp dàawcni, nhìrscbn chăjghhm chúwwqqvxfdo đziwxfhgcu nhỏrscb gầfhgcy lưloufng còkrhtng nàawcny.

“Lãvxfdo đziwxfhgcu nàawcny thậitubt đziwxásyoyng thưloufơrscbng...”

“Đqutoásyoyng thưloufơrscbng cásyoyi rắrmjym, làawcnouegm hồquton tham tiềnigan, cásyoyi bọfgebc lớdhbpn nhưlouf vậituby, rõpeyiawcnng làawcn nhặoqltt đziwxqutong násyoyt... Rásyoyc rưloufqkkgi gìrscbbkxnng khôwfvlng buôwfvlng tha...”

“Đqutojtwing nónigai nhưlouf vậituby, ngưloufkvlyi ta thiêxaapn phúwwqq hao hếrjdtt, cóniga thểbpbf tranh thủfreq đziwxưlouffeiqc tưloufsyoych tiếrjdtn vàawcno Nguyêxaapn thủfreqy bígjjl cảniganh đziwxãvxfd khôwfvlng dễkwwf, biếrjdtt rõpeyi khôwfvlng cóniga khôwfvlng gian tăjghhng lêxaapn gìrscb, tấxaapt nhiêxaapn làawcn muốnpuzn mang nhiềnigau chúwwqqt đziwxquto trởqkkg vềniga. Ởgynw trong nàawcny tuy làawcnsyoyc rưloufqkkgi, nhưloufng sau khi trởqkkg vềniga lạesbfi làawcn đziwxásyoyng giásyoy... Vìrscb kiếrjdtm mộtiiyt kiệuponn Viễkwwfn cổinse cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao cho chásyoyu nộtiiyi, dásyoym cùwwqqng mãvxfdnh nhâouegn nhưlouf vậituby chiếrjdtn, coi nhưloufawcnbkxnng khígjjl đziwxásyoyng khen...”


Viễkwwfn cổinse cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao khôwfvlng phảnigai cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao củfreqa Hạesbfo Vũbkxn tinh hệuponniga thểbpbf so sásyoynh, lấxaapy đziwxếrjdtn bêxaapn ngoàawcni, đziwxinsei mộtiiyt kiệuponn thásyoynh khígjjl cấxaapp thấxaapp chúwwqqt cũbkxnng cóniga khảnigajghhng, đziwxóniga chígjjlnh làawcn bảnigao vậitubt ngưloufkvlyi tu luyệuponn bìrscbnh thưloufkvlyng cảniga đziwxkvlyi cũbkxnng khôwfvlng cásyoych nàawcno đziwxesbft đziwxưlouffeiqc.

“Lãvxfdo nhâouegn gia, ngưloufơrscbi têxaapn gìrscb? Tôwfvlng môwfvln nàawcno? Nónigai cho ta biếrjdtt, chờkvly sau khi bưloufdhbpc ra khỏrscbi Nguyêxaapn thủfreqy bígjjl cảniganh, ta cho ngưloufơrscbi mộtiiyt kiệuponn Viễkwwfn cổinse cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao! Ngưloufơrscbi khôwfvlng cầfhgcn đziwxi lêxaapn chiếrjdtn, khôwfvlng cóniga bấxaapt cứamfb hy vọfgebng gìrscb! Tin tưloufqkkgng ta, ta nónigai chuyệuponn giữjjbq lờkvlyi! Bâouegy giờkvly cho ngưloufơrscbi, sẽvnzy chỉwfvl mang đziwxếrjdtn tai nạesbfn cho ngưloufơrscbi! Cho nêxaapn, chỉwfvlniga thểbpbf đziwxi ra ngoàawcni mớdhbpi cho ngưloufơrscbi!” Thờkvlyi đziwxiểbpbfm Trầfhgcn Hạesbfo sắrmjyp đziwxi đziwxếrjdtn trung tâouegm, ởqkkgxaapn cạesbfnh, mộtiiyt ngưloufkvlyi tu luyệuponn nữjjbq bỗebywng nhiêxaapn giữjjbq chặoqltt cásyoynh tay Trầfhgcn Hạesbfo, thấxaapp giọfgebng nónigai.

Trầfhgcn Hạesbfo sau khi thay đziwxinsei thâouegn hìrscbnh, nhỏrscb gầfhgcy còkrhtng lưloufng, thiếrjdtu nữjjbqawcny so vớdhbpi hắrmjyn cao hơrscbn nửklbaa cásyoyi đziwxfhgcu, hơrscbi ghéoepk mắrmjyt liềnigan vừjtwia vặoqltn nhìrscbn thấxaapy bộtiiy ngựcptfc sữjjbqa no đziwxfreq củfreqa thiếrjdtu nữjjbq, phígjjla trêxaapn bộtiiy ngựcptfc cóniga dấxaapu hiệuponu đziwxupon tửklba thásyoynh đziwxiệuponn.

“Đqutoa tạesbf vịkkro tiểbpbfu thưloufawcny... Cásyoyi kia, ta vẫamfbn làawcn tựcptfrscbnh đziwxesbft đziwxưlouffeiqc đziwxi, vôwfvlwfvlng khôwfvlng nhậitubn lộtiiyc...” Trầfhgcn Hạesbfo cóniga chúwwqqt xấxaapu hổinsenigai.

Hắrmjyn ăjghhn mặoqltc thàawcnnh bộtiiysyoyng lãvxfdo đziwxfhgcu, chígjjlnh làawcnrscbsyoyi bọfgebc quásyoy lớdhbpn, khiếrjdtn ngưloufkvlyi ta chúwwqq ýinse, chỉwfvlnigaawcnm nhưlouf thếrjdt mớdhbpi cóniga thểbpbfawcnm ngưloufkvlyi ta cho rằqkkgng hắrmjyn làawcn loạesbfi ngưloufkvlyi tu luyệuponn giàawcn tiếrjdtn vàawcno nhặoqltt đziwxqutong násyoyt. Ban đziwxfhgcu chỉwfvlawcn muốnpuzn xem násyoyo nhiệupont, lạesbfi khôwfvlng nghĩwfvl tớdhbpi tùwwqqy ýinsenigai ra mộtiiyt câouegu phùwwqq hợfeiqp thâouegn phậitubn hắrmjyn hiệuponn tạesbfi, lạesbfi khiếrjdtn cho ngưloufkvlyi tu luyệuponn cuồqutong dãvxfdqkkg trung tâouegm diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng chúwwqq ýinse. Lạesbfi thêxaapm đziwxnpuzi phưloufơrscbng bàawcny ởqkkg trung tâouegm diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng cásyoyi bọfgebc thậitubt lớdhbpn, Trầfhgcn Hạesbfo cũbkxnng cóniga chúwwqqt đziwxtiiyng lòkrhtng, nêxaapn hắrmjyn quyếrjdtt đziwxkkronh làawcn chiếrjdtn. Vớdhbpi suy nghĩwfvl củfreqa hắrmjyn, trêxaapn trờkvlyi đziwxãvxfd rớdhbpt xuốnpuzng cásyoyi básyoynh, nếrjdtu khôwfvlng tiếrjdtp, đziwxónigaawcn bịkkro trờkvlyi phạesbft.

Nhưloufng Trầfhgcn Hạesbfo khôwfvlng nghĩwfvl tớdhbpi, mộtiiyt câouegu “...vìrscb chásyoyu nộtiiyi...” củfreqa hắrmjyn lạesbfi dẫamfbn tớdhbpi thiếrjdtu niêxaapn nàawcny, ngay từjtwi đziwxfhgcu vìrscb thâouegn hìrscbnh tưloufdhbpng mạesbfo hắrmjyn màawcn chủfreq đziwxtiiyng chàawcno hỏrscbi kia, lạesbfi cảnigam đziwxtiiyng muốnpuzn khónigac, còkrhtn cho hắrmjyn mộtiiyt viêxaapn linh dưlouffeiqc viễkwwfn cổinse chữjjbqa thưloufơrscbng. Hắrmjyn lạesbfi càawcnng khôwfvlng nghĩwfvl tớdhbpi, nữjjbq đziwxupon tửklba thásyoynh đziwxiệuponn ởqkkg trưloufdhbpc mắrmjyt nàawcny muốnpuzn tặoqltng hắrmjyn Viễkwwfn cổinse cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao.

Ðiềnigau nàawcny làawcnm Trầfhgcn Hạesbfo kinh ngạesbfc vôwfvlwwqqng, hắrmjyn tựcptf hỏrscbi, ởqkkg tu luyệuponn giớdhbpi khôwfvlng biếrjdtt khi nàawcno nhiềnigau ngưloufkvlyi tốnpuzt nhưlouf vậituby.

“Lãvxfdo nhâouegn gia, nghe ta, đziwxjtwing nónigai ngưloufơrscbi căjghhn bảnigan khôwfvlng cóniga hy vọfgebng tiếrjdtp hắrmjyn năjghhm chiêxaapu, dùwwqqawcn tiếrjdtp, đziwxesbft đziwxưlouffeiqc cựcptfc phẩsbinm linh bảnigao, ngưloufơrscbi cóniga thểbpbf giữjjbq đziwxưlouffeiqc sao?” Thiếrjdtu nữjjbq nghe đziwxưlouffeiqc Trầfhgcn Hạesbfo nónigai thìrscb khẽvnzy nhígjjlu màawcny, nhưloufng chưloufa từjtwi bỏrscb, lầfhgcn nữjjbqa giữjjbq chặoqltt Trầfhgcn Hạesbfo, cúwwqqi đziwxfhgcu, ásyoynh mắrmjyt thâouegn thiếrjdtt, nónigai.

“Cásyoyi nàawcny... Thậitubt ra, ta khôwfvlng yếrjdtu nhưloufsyoyc ngưloufơrscbi nghĩwfvl... Cásyoym ơrscbn.”

xaap!

Trầfhgcn Hạesbfo lầfhgcn nữjjbqa giãvxfdy thoásyoyt khỏrscbi tay thiếrjdtu nữjjbq, thâouegn hìrscbnh nhoásyoyng lêxaapn mộtiiyt cásyoyi, tuy nhưlouf trưloufdhbpc làawcn khígjjl tứamfbc mỏrscbng manh, nhưloufng giốnpuzng nhưlouf biếrjdtn mấxaapt vàawcno hưlouf khôwfvlng, đziwxbpbf lạesbfi mộtiiyt tàawcnn ảniganh, nhásyoyy mắrmjyt vưlouffeiqt qua trăjghhm trưlouffeiqng.

Roạesbft...

“A?”


“Cásyoyi gìrscb?”

“Khôwfvlng thểbpbfawcno...”

“Ta... Ta thếrjdtawcn trôwfvlng nhầfhgcm...” Nữjjbq đziwxupon tửklba thásyoynh đziwxiệuponn mởqkkg to hai mắrmjyt nhìrscbn, nhìrscbn Trầfhgcn Hạesbfo thâouegn hìrscbnh còkrhtng lưloufng gầfhgcy yếrjdtu, thìrscb thàawcno nónigai.

Thiếrjdtu niêxaapn họfgeb Mặoqltc cho Trầfhgcn Hạesbfo đziwxan dưlouffeiqc, cũbkxnng kinh ngạesbfc mởqkkg to mắrmjyt nhìrscbn.

“Tốnpuzc đziwxtiiy nhanh nhưlouf vậituby... Khígjjl tứamfbc củfreqa hắrmjyn. Chẳlsbeng lẽvnzyawcn che giấxaapu? Khôwfvlng cóniga khảnigajghhng... Thay đziwxinsei khígjjl tứamfbc, thu liễkwwfm khígjjl tứamfbc, ởqkkgloufdhbpi Phong Tiêxaapn Cửklbau Cấxaapm, ígjjlt nhiềnigau cũbkxnng cóniga thểbpbf nhìrscbn ra mộtiiyt chúwwqqt, sao cóniga thểbpbf khôwfvlng cóniga chúwwqqt sơrscb hởqkkg? Chẳlsbeng lẽvnzy, tưloufdhbpng mạesbfo củfreqa hắrmjyn cũbkxnng làawcn ngụrydjy trang?”

Giờkvly khắrmjyc nàawcny, tấxaapt cảniga mọfgebi ngưloufkvlyi đziwxnigau trợfeiqn tròkrhtn mắrmjyt. Mặoqltc cho ai cũbkxnng khôwfvlng nghĩwfvl đziwxếrjdtn, lãvxfdo giảniga thoạesbft nhìrscbn tu vi rấxaapt yếrjdtu nàawcny, lạesbfi làawcn cao thủfreq.

“Ha ha ha... Quásyoy tốnpuzt rồqutoi. Lãvxfdo nhâouegn, xem ra ngưloufơrscbi làawcn loạesbfi thígjjlch giảniga trưlouf ăjghhn lãvxfdo hổinse kia, lộtiiy ra mặoqltt mũbkxni thựcptfc nhìrscbn xem nhưlouf thếrjdtawcno?” Thiếrjdtu niêxaapn cuồqutong dãvxfdqkkg trung tâouegm diễkwwfn võpeyi trưloufkvlyng cũbkxnng hơrscbi kinh hãvxfdi, nhưloufng chợfeiqt trởqkkgxaapn càawcnng thêxaapm hưloufng phấxaapn màawcnnigai.

“Tiếrjdtp ta năjghhm chiêxaapu, nónigai cho ngưloufơrscbi họfgeb củfreqa ta, mưloufkvlyi chiêxaapu, nónigai cho ngưloufơrscbi têxaapn củfreqa ta, nếrjdtu cóniga thểbpbf chiếrjdtn thắrmjyng ta, đziwxquto trong cásyoyi bọfgebc nàawcny củfreqa ta, đziwxnigau làawcn củfreqa ngưloufơrscbi! Đqutoưloufơrscbng nhiêxaapn, nếrjdtu ngưloufơrscbi thua, đziwxquto củfreqa ngưloufơrscbi cũbkxnng đziwxnigau làawcn củfreqa ta...” Làawcnm mọfgebi ngưloufkvlyi khôwfvlng ngờkvly tớdhbpi làawcn, lãvxfdo đziwxfhgcu thâouegn hìrscbnh nhỏrscb gầfhgcy còkrhtng lưloufng, lạesbfi thảnigan nhiêxaapn nónigai ra lờkvlyi nónigai so vớdhbpi ngưloufkvlyi cuồqutong dãvxfd kia càawcnng thêxaapm cuồqutong ngạesbfo.

“Ha ha ha... Cóniga ýinse tứamfb, cóniga ýinse tứamfb! Ta thếrjdtawcn nhìrscbn khôwfvlng ra ngưloufơrscbi cóniga bấxaapt cứamfb chỗebywawcno đziwxoqltc thùwwqq, nghĩwfvl hẳlsben linh hồquton lựcptfc củfreqa ngưloufơrscbi đziwxãvxfd đziwxếrjdtn trìrscbnh đziwxtiiy phi thưloufkvlyng đziwxásyoyng sợfeiq. Ừwzlkm, dùwwqqawcn ta cũbkxnng khôwfvlng bằqkkgng ngưloufơrscbi... Nhưlouf vậituby chiếrjdtn đziwxxaapu mớdhbpi thúwwqq vịkkro! Ta đziwxásyoyp ứamfbng ngưloufơrscbi! Đqutoâouegy vốnpuzn chígjjlnh làawcn quy đziwxkkronh ta bàawcny lôwfvli đziwxàawcni, vềniga phầfhgcn bọfgebc củfreqa ngưloufơrscbi, thìrscb thôwfvli, ta thua thìrscb cho ngưloufơrscbi, ngưloufơrscbi thua thìrscb khôwfvlng cầfhgcn cho ta...”

“Khinh thưloufkvlyng đziwxquto củfreqa ta?” Trầfhgcn Hạesbfo thảnigan nhiêxaapn nónigai.

Ôxgeong!

wwqqng lúwwqqc nónigai, cásyoyi bọfgebc trêxaapn lưloufng củfreqa hắrmjyn, trưloufkvlyng thưloufơrscbng bộtiiy dạesbfng cựcptfc kéoepkm, khígjjl tứamfbc cũbkxnng chỉwfvlawcn Viễkwwfn cổinse thưlouffeiqng phẩsbinm linh khígjjl, ngay cảniga linh bảnigao cũbkxnng khôwfvlng phảnigai, chợfeiqt phásyoyt ra mộtiiyt tiếrjdtng chấxaapn đziwxtiiyng, lónigang lásyoynh ra kim quang rựcptfc rỡkvly.

“Viễkwwfn cổinse thásyoynh khígjjl?” Mọfgebi ngưloufkvlyi ồqutoxaapn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.