Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 715 : Thiếu Niên Khủng Bố

    trước sau   
Dịydfych giảvqbi: Ngạaydao Thiêlkrun Môhrean Group

vqbim vang!

Tiếmffmp cậanijn mộhgwnt tiếmffmng nổccqf vang, thủyulzbgainh U Linh tộhgwnc vừzwuia mớzwuii ẩanijn nấfezhp, liềnsepn từzwui trưtnltzwuic mặyulzt thiếmffmu nữhdyy bay ngưtnltydfyc ra, máqzmyu nhuộhgwnm khôhreang trung, ngay cảvqbi tiếmffmng kêlkruu thảvqbim cũhekeng chưtnlta pháqzmyt ra, liềnsepn “phốfxekc phốfxekc” mộhgwnt tiếmffmng rơsxrai xuốfxekng ởsxra ngoànsepi mấfezhy chụiaecc trưtnltydfyng, trởsxra thànsepnh xáqzmyc chếmffmt.

“Hừzwui! Ngưtnltơsxrai mớzwuii lànsep tiểogtju nha đubchbwvlu! Ngưtnltsxrai ta cũhekeng mưtnltsxrai sáqzmyu rồslgqi! Ngưtnltơsxrai chỉuxjxtnltsxrai bảvqbiy!” Thiếmffmu nữhdyy bấfezht mãqdycn nhìyulzn chằmwwrm chằmwwrm bóiikdng ngưtnltsxrai xuấfezht hiệpvfnn ởsxra trưtnltzwuic mặyulzt nànsepng, nóiikdi. Khuôhrean mặyulzt nhỏxgwbqzmyi nhợydfyt lạaydai lóiikdng láqzmynh đubchxgwb bừzwuing.

“Cáqzmyi gìyulz?”

“Đwhavi mau...”


“Sưtnlt huynh thốfxeki. Đwhavzwuing cho bọxnhin chújzrung chạayday!” Átxjunh mắiikdt thiếmffmu nữhdyyqzmyng ngờsxrai nhắiikdc nhởsxra.

“Chạayday khôhreang đubchưtnltydfyc nữhdyya, vềnsep sau còbwvln cậanijy mạaydanh khôhreang?” Thiếmffmu niêlkrun chỉuxjx cho mọxnhii ngưtnltsxrai thấfezhy bóiikdng lưtnltng, tựbfpka nhưtnlt khôhreang đubchem đubcháqzmym ngưtnltsxrai U Linh tộhgwnc đubchyulzt ởsxra trong mắiikdt, nhìyulzn cũhekeng khôhreang nhìyulzn, tùeakiy tay hưtnltzwuing phíasuda sau liêlkrun tụiaecc bújzrung máqzmyy cáqzmyi, nhẹmwwr nhànsepng bâwvptng quơsxra, mỗhreai lầbwvln bújzrung ra liềnsepn cóiikd mộhgwnt ngưtnltsxrai tu luyệpvfnn U Linh tộhgwnc nhưtnltnsep lợydfyn chếmffmt rơsxrai xuốfxekng, ởsxra mi tâwvptm xuấfezht hiệpvfnn mộhgwnt cáqzmyi lỗhreaqzmyu nhìyulzn thấfezhy ghêlkru ngưtnltsxrai.

“Ngưtnltơsxrai lạaydai nóiikdi ta. Khôhreang đubchogtj ýwvpt tớzwuii ngưtnltơsxrai nữhdyya!”

lkru!

Khôhreang thấfezhy đubchhgwnng táqzmyc thiếmffmu niêlkrun nhưtnlt thếmffmnsepo. Lújzruc nànsepy hắiikdn liềnsepn pháqzmyt ra từzwuing đubchaydao lụiaecc quang rựbfpkc rỡiguv, đubchem thiếmffmu nữhdyy bịydfy thưtnltơsxrang nặyulzng bao phủyulz, khíasud tứkcrqc sinh mệpvfnnh mêlkrunh môhreang trànsepn ngậanijp ra, thiếmffmu nữhdyyhekeng lậanijp tứkcrqc khoanh châwvptn ngồslgqi, trêlkrun mặyulzt lộhgwn ra ýwvpttnltsxrai thoảvqbii máqzmyi.

“Thậanijt mạaydanh...”

kidsn nấfezhp ởsxra xa xa, Trầbwvln Hạaydao xem mànsep trợydfyn mắiikdt háqzmy hốfxekc miệpvfnng. Từzwui đubchbwvlu đubchếmffmn cuốfxeki, hắiikdn cũhekeng chưtnlta cảvqbim giáqzmyc đubchưtnltydfyc thiếmffmu niêlkrun đubchóiikd tồslgqn tạaydai, đubchếmffmn bâwvpty giờsxrahekeng chưtnlta nhìyulzn thấfezhy bộhgwn mặyulzt thiếmffmu niêlkrun đubchóiikd, nhưtnltng hơsxran mưtnltsxrai gãqdyc U Linh tộhgwnc dễogtjnsepng bịydfy giếmffmt, so vớzwuii giẫpngzm chếmffmt mấfezhy con kiếmffmn cũhekeng đubchơsxran giảvqbin hơsxran.

“Ðâwvpty chỉuxjx sợydfynsep cao thủyulz đubchkcrqng đubchbwvlu Thiêlkrun Tiêlkrun cảvqbinh nhỉuxjx?” Trầbwvln Hạaydao dùeaki tựbfpk tin nữhdyya, giờsxra phújzrut nànsepy cũhekeng biếmffmt, nếmffmu gặyulzp thiếmffmu niêlkrun nànsepy, thìyulz hắiikdn khôhreang thểogtj đubchydfych nổccqfi. Nhiềnsepu nhấfezht so vớzwuii nhữhdyyng ngưtnltsxrai tu luyệpvfnn U Linh tộhgwnc nànsepy tốfxekt hơsxran chújzrut, nhưtnltng khóiikd thoáqzmyt khỏxgwbi cáqzmyi chếmffmt.

“Mưtnltsxrai sáqzmyu, mưtnltsxrai bảvqbiy... Nhâwvptn tộhgwnc khi nànsepo cóiikdlkruu nghiệpvfnt nhưtnlt vậanijy? Bảvqbing xếmffmp hạaydang tổccqfng chiếmffmn lựbfpkc ta cũhekeng từzwuing xem, mộhgwnt chújzrut ấfezhn tưtnltydfyng cũhekeng khôhreang cóiikd... May mắiikdn chưtnlta bịydfy pháqzmyt hiệpvfnn...” Trầbwvln Hạaydao giờsxra phújzrut nànsepy ngay cảvqbi linh hồslgqn cảvqbim giáqzmyc cũhekeng thu liễogtjm lạaydai, đubchogtj tráqzmynh dẫpngzn tớzwuii đubchfxeki phưtnltơsxrang cảvqbinh giáqzmyc. Tuy khôhreang phảvqbii kẻeigf đubchydfych, nhưtnltng khôhreang thểogtj khôhreang đubchnsep phòbwvlng. Thiếmffmu niêlkrun đubchóiikd thậanijt sựbfpk quáqzmy mạaydanh mẽiaec. Mạaydanh đubchếmffmn mứkcrqc Trầbwvln Hạaydao khôhreang cóiikd mộhgwnt chújzrut phầbwvln thắiikdng. Lậanijt tay lànsepm mưtnlta, dùeakinsep Thiêlkrun Tiêlkrun, Trầbwvln Hạaydao cũhekeng khôhreang cho rằmwwrng cóiikd thểogtjnsepm đubchưtnltydfyc, hơsxran nữhdyya còbwvln lànsepsxratnltzwuii tìyulznh huốfxekng Phong Tiêlkrun Cửowxdu Cấfezhm.

Trầbwvln Hạaydao khôhreang nhújzruc nhíasudch liềnsepn co lạaydai, nhưtnltiikda thànsepnh pho tưtnltydfyng, chờsxra đubchydfyi thờsxrai cơsxra, nhanh chóiikdng rờsxrai khỏxgwbi.

Chỉuxjx thờsxrai gian mấfezhy hơsxrai thởsxra, áqzmynh sáqzmyng sinh mệpvfnnh mêlkrunh môhreang liềnsepn chậanijm rãqdyci tiêlkruu táqzmyn, thiếmffmu nữhdyy nhẹmwwr nhànsepng nhảvqbiy lêlkrun, khuôhrean mặyulzt xinh đubchmwwrp non nớzwuit kiềnsepu diễogtjm nhưtnlt hoa, khôhreang còbwvln chújzrut táqzmyi nhợydfyt, vếmffmt thưtnltơsxrang quanh thâwvptn ngay cảvqbi mộhgwnt chújzrut dấfezhu vếmffmt cũhekeng khôhreang lưtnltu lạaydai. Năbwvlng lưtnltydfyng chữhdyya thưtnltơsxrang khủyulzng bốfxek nhưtnlt thếmffm, lầbwvln nữhdyya lànsepm cho Trầbwvln Hạaydao choáqzmyng váqzmyng, thậanijm chíasudiikd chújzrut hoànsepi nghi đubchâwvpty khôhreang phảvqbii châwvptn thậanijt.

“Nànsepy, tiểogtju tửowxd lấfezhm la lấfezhm léobptt, còbwvln khôhreang ra?” Thiếmffmu nữhdyy sau khi đubchkcrqng lêlkrun, liềnsepn nhìyulzn vềnsep phíasuda chỗhrea Trầbwvln Hạaydao ẩanijn thâwvptn, khẽiaeclkruu.

nsepm trong lòbwvlng Trầbwvln Hạaydao lộhgwnp bộhgwnp mộhgwnt cáqzmyi.


“Sưtnlt muộhgwni, khôhreang đubchưtnltydfyc vôhrea lễogtj. Hắiikdn vừzwuia rồslgqi còbwvln chuẩanijn bịydfy ra tay cứkcrqu ngưtnltơsxrai đubchfezhy!” Thiếmffmu niêlkrun vỗhrea vỗhrea đubchbwvlu thiếmffmu nữhdyy, chậanijm rãqdyci xoay ngưtnltsxrai nhìyulzn vềnsep phíasuda chỗhrea Trầbwvln Hạaydao ẩanijn thâwvptn, nóiikdi: “Vịydfy huynh đubchpvfnnsepy, đubchãqdyc đubchếmffmn rồslgqi thìyulz xuấfezht hiệpvfnn đubchi, nơsxrai nànsepy cóiikd lẽiaec đubchóiikdnsepsxra duyêlkrun củyulza ngưtnltơsxrai, chújzrung ta sẽiaec khôhreang lànsepm khóiikd dễogtj ngưtnltơsxrai...”

“Khụiaec khụiaec...” Trong lòbwvlng Trầbwvln Hạaydao xấfezhu hổccqf, vốfxekn cho rằmwwrng đubchfxeki phưtnltơsxrang chưtnlta pháqzmyt hiệpvfnn mìyulznh, bâwvpty giờsxra xem ra, nhấfezht cửowxd nhấfezht đubchhgwnng củyulza hắiikdn đubchnsepu ởsxra trong sựbfpk nắiikdm giữhdyy củyulza thiếmffmu niêlkrun, ngay cảvqbi thiếmffmu nữhdyy đubchóiikd tựbfpka nhưtnlthekeng đubchãqdyc sớzwuim pháqzmyt hiệpvfnn hắiikdn. Chỉuxjxnsep, lờsxrai củyulza thiếmffmu niêlkrun lànsepm hắiikdn cóiikd chújzrut nghe khôhreang hiểogtju. Nhưtnltng lújzruc nànsepy, lạaydai khôhreang cáqzmych nànsepo che giấfezhu tiếmffmp đubchưtnltydfyc, đubcheo hànsepnh lýwvpt thậanijt lớzwuin, tay cầbwvlm kim thưtnltơsxrang, bảvqbio kiếmffmm, nhẹmwwr nhànsepng đubchi ra.

jzruc nànsepy, Trầbwvln Hạaydao đubchãqdyc thấfezhy rõydfy bộhgwnqzmyng thiếmffmu niêlkrun. Tiểogtju tửowxdnsepy chỉuxjxtnltsxrai sáqzmyu mưtnltsxrai bảvqbiy tuổccqfi, lôhreang cũhekeng khôhreang mọxnhic đubchyulz, Trầbwvln Hạaydao lạaydai khôhreang thểogtj coi hắiikdn lànsep mao đubchbwvlu tiểogtju tửowxd. Thiếmffmu niêlkrun nànsepy cũhekeng khôhreang phảvqbii quáqzmy anh tuấfezhn, nhưtnltng cùeaking thiếmffmu nữhdyy giốfxekng nhau, mỗhreai mộhgwnt tấfezhc da thịydfyt đubchnsepu hoànsepn mỹhgwn khôhreang tỳcgee vếmffmt tảvqbin ra hànsepo quang trong suốfxekt, quanh thâwvptn tảvqbin máqzmyt ra mộhgwnt cỗhrea khíasud tứkcrqc mànsep Trầbwvln Hạaydao chưtnlta bao giờsxra cảvqbim ứkcrqng đubchưtnltydfyc ởsxra trêlkrun ngưtnltsxrai bấfezht luậanijn kẻeigfnsepo.

“Khíasud huyếmffmt sáqzmyt nặyulzng nhưtnlt vậanijy...” Thiếmffmu nữhdyy nhíasudu mànsepy trừzwuing mắiikdt nhìyulzn Trầbwvln Hạaydao nóiikdi, áqzmynh mắiikdt nànsepng trong suốfxekt tựbfpka nhưtnlt đubchem Trầbwvln Hạaydao xuyêlkrun thủyulzng.

“Khíasud huyếmffmt sáqzmyt tuy nặyulzng, linh đubchànsepi lạaydai khôhreang nhiễogtjm hạaydat bụiaeci nhỏxgwb, khôhreang sao!” Thiếmffmu niêlkrun lạaydai mang theo mộhgwnt cáqzmyi mỉuxjxm cưtnltsxrai, chăbwvlm chújzru nhìyulzn Trầbwvln Hạaydao, nóiikdi.

“Thiệpvfnt nhiềnsepu đubchslgq ăbwvln...”

Trong lòbwvlng Trầbwvln Hạaydao lộhgwnp bộhgwnp mộhgwnt cáqzmyi, nhấfezht lànsep nhìyulzn thấfezhy áqzmynh mắiikdt thiếmffmu nữhdyy nhìyulzn cáqzmyi bọxnhic thậanijt lớzwuin phíasuda sau hắiikdn, cànsepng lànsepm Trầbwvln Hạaydao cóiikd chújzrut thấfezhp thỏxgwbm. Hai ngưtnltsxrai nànsepy nếmffmu cưtnltzwuip bóiikdc hắiikdn, hắiikdn đubchújzrung lànsep khôhreang cóiikdqzmych, cảvqbinh ngộhgwn sẽiaec khôhreang kháqzmyc gìyulz Lam Phong.

“Tham ăbwvln. Đwhavfxeki vớzwuii muộhgwni khôhreang bấfezht cứkcrq chỗhrea tốfxekt nànsepo, vớzwuii hắiikdn mànsepiikdi lạaydai lànsep linh dưtnltydfyc...”

“Ngưtnltsxrai ta chíasudnh lànsep muốfxekn ăbwvln! Nànsepy, ngưtnltơsxrai têlkrun gìyulz?” Thiếmffmu nữhdyy dẫpngzn đubchbwvlu hỏxgwbi.

“Trầbwvln Hạaydao! Khôhreang biếmffmt hai vịydfytnltng hôhrea nhưtnlt thếmffmnsepo?” Trầbwvln Hạaydao ôhream quyềnsepn trầbwvlm giọxnhing nóiikdi. Đwhavãqdyc xui đubchếmffmn mứkcrqc nhưtnlt thếmffm, Trầbwvln Hạaydao cũhekeng khôhreang cầbwvln thiếmffmt lo lắiikdng cáqzmyi gìyulz, cùeaking lắiikdm thìyulz trầbwvln truồslgqng rờsxrai khỏxgwbi lànsep đubchưtnltydfyc. Thiếmffmu niêlkrun đubchóiikd nếmffmu muốfxekn giếmffmt hắiikdn, hắiikdn dùeakiiikd thểogtj giãqdycy giụiaeca hai cáqzmyi, cũhekeng khôhreang đubchưtnltydfyc việpvfnc gìyulz. Mànsepwvpty giờsxra, vẻeigf mặyulzt thiếmffmu niêlkrun lạaydai khôhreang cóiikd đubchydfych ýwvptyulz.

“Ta têlkrun lànsep... Sưtnlt huynh, chújzrung ta têlkrun lànsepyulz?”

“Chújzrung ta khôhreang cóiikdlkrun.”

Lờsxrai củyulza thiếmffmu nữhdyyeaking thiếmffmu niêlkrun, lànsepm Trầbwvln Hạaydao khôhreang hiểogtju, nhưtnltng cóiikd thểogtj kếmffmt luậanijn hai ngưtnltsxrai khôhreang nóiikdi sai. Nóiikdi cáqzmych kháqzmyc, hai ngưtnltsxrai e rằmwwrng khôhreang phảvqbii ngưtnltsxrai tu luyệpvfnn Nhâwvptn tộhgwnc. Mànsep thiếmffmu niêlkrun đubchóiikdbwvln nóiikdi linh quảvqbihrea dụiaecng đubchfxeki vớzwuii thiếmffmu nữhdyy, lạaydai lànsepm cho Trầbwvln Hạaydao thựbfpkc khôhreang hiểogtju, khôhreang nghĩbgai ra. Linh quảvqbi trong bọxnhic củyulza hắiikdn lấfezhy ra bêlkrun ngoànsepi tuyệpvfnt đubchfxeki đubchnsepu lànsep linh dưtnltydfyc vôhrea giáqzmy trâwvptn quýwvpt, đubchfxeki vớzwuii ngưtnltsxrai tu luyệpvfnn khôhreang thểogtjiikdi lànsephrea dụiaecng.

“Ồslgq... Ngưtnltơsxrai đubchzwuing quảvqbin chújzrung ta têlkrun gìyulz. Ngưtnltơsxrai, linh quảvqbi trong nànsepy cho ta đubchưtnltydfyc khôhreang? Ta dùeaking đubchslgq đubchccqfi vớzwuii ngưtnltơsxrai!”

“Cáqzmyi nànsepy... Cóiikd thểogtj” Trầbwvln Hạaydao tuy khôhreang nỡiguv, cũhekeng kếmffmt luậanijn cáqzmyi giao dịydfych nànsepy khẳpabang đubchydfynh khôhreang côhreang bằmwwrng, vẫpngzn lànsep đubcháqzmyp ứkcrqng. Tìyulznh thếmffm mạaydanh hơsxran ngưtnltsxrai lànsep thếmffm. Nếmffmu chưtnlta kiếmffmn thứkcrqc đubchưtnltydfyc tu vi nghịydfych thiêlkrun củyulza thiếmffmu niêlkrun thìyulz thôhreai, nhưtnltng đubchãqdyc thấfezhy rồslgqi thìyulz Trầbwvln Hạaydao dùeaki khôhreang tìyulznh nguyệpvfnn, cũhekeng chỉuxjxiikd nhưtnltydfyng bộhgwn, nếmffmu khôhreang chíasudnh lànsepqdyco tànsepn. Hơsxran nữhdyya, thiếmffmu niêlkrun đubchóiikd tuy ngoànsepi miệpvfnng nóiikdi vôhrea dụiaecng vớzwuii thiếmffmu nữhdyy, nhưtnltng Trầbwvln Hạaydao nhậanijn thấfezhy, ởsxra thờsxrai đubchiểogtjm hắiikdn đubcháqzmyp ứkcrqng đubchccqfi đubchslgq, thiếmffmu niêlkrun nhìyulzn nhưtnlt siêlkruu nhiêlkrun cũhekeng nuốfxekt nưtnltzwuic miếmffmng.

“Sưtnlt huynh...”

“Ta đubchi lấfezhy đubchi! Trầbwvln Hạaydao huynh đubchpvfn, ngưtnltơsxrai đubchydfyi mộhgwnt chújzrut!” Thiếmffmu niêlkrun nóiikdi xong, nhấfezht thờsxrai vôhrea thanh vôhrea tứkcrqc biếmffmn mấfezht.

steh phụiaec cậanijn trưtnltzwuic mắiikdt, Trầbwvln Hạaydao khôhreang cảvqbim ứkcrqng đubchưtnltydfyc bấfezht cứkcrqbwvlng lưtnltydfyng dao đubchhgwnng gìyulz, thoáqzmyng nhưtnlt thiếmffmu niêlkrun chưtnlta từzwuing tồslgqn tạaydai, cứkcrq nhưtnlt vậanijy hưtnlt khôhreang biếmffmn mấfezht.

“Tu vi thậanijt mạaydanh...” Trầbwvln Hạaydao nhịydfyn khôhreang đubchưtnltydfyc liềnsepn khen.

“Cáqzmyi đubchóiikd đubchưtnltơsxrang nhiêlkrun, sưtnlt huynh ta rấfezht lợydfyi hạaydai! Chẳpabang qua, hai năbwvlm sau, ta cũhekeng sẽiaec lợydfyi hạaydai nhưtnlt vậanijy! Trầbwvln Hạaydao, đubchem linh quảvqbi cho ta ăbwvln trưtnltzwuic đubchi... Phạaydam vi mưtnltsxrai vạaydan dặyulzm cũhekeng khôhreang cóiikdyulz ăbwvln... Ta đubchóiikdi bụiaecng rấfezht lâwvptu rồslgqi...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.