Ngạo Thiên Cuồng Tôn

Chương 601 : Bộ Bộ Kinh Tâm

    trước sau   
Dịbuimch giảgmnf: Ngạoytmo Thiêyblan Môgeewn Group

Nếzhktu Trầjvgnn Hạoytmo biếzhktt suy nghĩrmgo trong lòkvsgng Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan giờdhru phúhknct nàrmgoy, chỉdomb sợthaviehong phảgmnfi hộjpljc máufhbu.

Nhưkooqng cáufhbi nàrmgoy cũiehong khôgeewng tráufhbch Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan. Ởoksb thờdhrui đmbqniểfpqhm nàrmgong phảgmnfi rờdhrui khỏyjnki, bởkqsri vìnkcjlznfm cảgmnfnh thay đmbqnufhbi, bỗokenng nhiêyblan đmbqnkooqn ngộjplj, cùwqxnng cơhzoc duyêyblan xảgmnfo hợthavp đmbqnưkooqthavc huyềrmgon hỏyjnka táufhbn thàrmgonh, hỏyjnka chi tinh linh thoáufhbng nhưkooqonsna thâlznfn nhẹbuim nhàrmgong múhknca lêyblan. Cũiehong tạoytmi mộjpljt khắofqxc đmbqnóonsn, nàrmgong liềrmgon đmbqnoytmt đmbqnưkooqthavc tưkooqufhbch tiếzhktn vàrmgoo tinh hạoytmch khôgeewng gian, đmbqnưkooqthavc cửkefju trọqtkpng huyềrmgon hỏyjnka côgeew đmbqnqtkpng thầjvgnn thôgeewng huyềrmgon ảgmnfo đmbqnưkooqa đmbqnếzhktn nơhzoci nàrmgoy, hơhzocn nữlkwua chặdombt đmbqnxpjnt tấsosyt cảgmnf liêyblan hệhkncwqxnng Phưkooqthavng Hoàrmgong vàrmgoyblan ngoàrmgoi. Nàrmgong khôgeewng biếzhktt Trầjvgnn Hạoytmo đmbqnãxzju đmbqnếzhktn, càrmgong khôgeewng biếzhktt Sízhkt Diễlznkm Tinh linh trízhkt trợthav giúhkncp đmbqnkooqi vớufhbi nàrmgong.

Trong lòkvsgng nàrmgong, Trầjvgnn Hạoytmo còkvsgn ởkqsrgeew Cựhzocc Tinh hôgeewn mêybla, cóonsn thểfpqh tỉdombnh lạoytmi hay khôgeewng cũiehong khôgeewng cáufhbch nàrmgoo khẳkvsgng đmbqnbuimnh, nàrmgoo cóonsn thểfpqh đmbqnếzhktn nơhzoci đmbqnâlznfy.

Cho nêyblan sau khi nghe thấsosyy thanh âlznfm quen thuộjpljc đmbqnóonsn, thanh âlznfm so vớufhbi bấsosyt cứxpjn thờdhrui đmbqniểfpqhm nàrmgoo trưkooqufhbc đmbqnâlznfy đmbqnrmgou làrmgom cho nàrmgong run rẩukjhy, lạoytmi rõalsrrmgong khôgeewng châlznfn thậiehot. Bởkqsri vìnkcj quáufhb nhẹbuim nhàrmgong, quáufhb dịbuimu dàrmgong. Bìnkcjnh thưkooqdhrung Trầjvgnn Hạoytmo khôgeewng thểfpqh dịbuimu dàrmgong nóonsni vớufhbi nàrmgong nhưkooq thếzhkt. Đufhbâlznfy làrmgo chuyệhkncn trưkooqufhbc kia chưkooqa từbufhng xuấsosyt hiệhkncn, vềrmgo sau cũiehong khôgeewng cóonsn khảgmnfqtkpng xuấsosyt hiệhkncn.

Đufhbưkooqơhzocng nhiêyblan đmbqnâlznfy làrmgohzoc hởkqsr nhỏyjnk.


hzoc hởkqsr lớufhbn nhấsosyt làrmgo Trầjvgnn Hạoytmo khôgeewng cóonsn khảgmnfqtkpng xuấsosyt hiệhkncn ởkqsrhzoci nàrmgoy, chỉdomb mộjpljt cáufhbi nàrmgoy làrmgo đmbqnhbds.

Cho nêyblan Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan nhậiehon đmbqnbuimnh làrmgogmnfo cảgmnfnh, hơhzocn nữlkwua còkvsgn làrmgogmnfo cảgmnfnh cấsosyp tưkooqơhzocng đmbqnkooqi thấsosyp, nàrmgong sẽezqe khôgeewng chịbuimu nóonsnybla hoặdombc.

“Tiểfpqhu Liêyblan, ta thựhzocc đmbqnếzhktn rồuyzpi... Ngưkooqơhzoci hẳkvsgn sẽezqe khôgeewng coi làrmgogmnfo cảgmnfnh chứxpjn?”

Ngay tạoytmi thờdhrui đmbqniểfpqhm Đufhboytmm Ðàrmgoi Liêyblan vung lêyblan thanh kiếzhktm trízhkt tuệhknc chặdombt đmbqnxpjnt tiếzhktng củhbdsa Trầjvgnn Hạoytmo trong ảgmnfo cảgmnfnh, thanh âlznfm Trầjvgnn Hạoytmo vang lêyblan lầjvgnn nữlkwua, so vớufhbi vừbufha rồuyzpi lớufhbn hơhzocn nhiềrmgou, trựhzocc tiếzhktp hỏyjnki Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan cóonsn phảgmnfi hay khôgeewng đmbqnem hắofqxn coi làrmgogmnfo cảgmnfnh.

“Ngưkooqơhzoci tậiehop trung tâlznfm thầjvgnn ta thửkefj mộjpljt chúhknct liềrmgon biếzhktt cóonsn phảgmnfi ảgmnfo cảgmnfnh hay khôgeewng...” Trầjvgnn Hạoytmo tiếzhktp tụbuimc nóonsni.

Liêyblan tụbuimc nóonsni vàrmgoi câlznfu, Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan cũiehong chưkooqa đmbqnáufhbp lạoytmi, hắofqxn cũiehong khôgeewng cho rằalsrng tâlznfm thầjvgnn mìnkcjnh truyềrmgon âlznfm Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan khôgeewng nghe đmbqnưkooqthavc, đmbqnãxzju nghe đmbqnưkooqthavc lạoytmi chưkooqa cóonsn phảgmnfn ứxpjnng, cáufhbi nàrmgoy khôgeewng cóonsnthav. Nhưkooq vậiehoy, khảgmnfqtkpng duy nhấsosyt đmbqnóonsnrmgo đmbqnem thanh âlznfm củhbdsa mìnkcjnh coi làrmgolznfm ma, ảgmnfo cảgmnfnh.

“Muốkooqn cho ta mắofqxc mưkooqu? Tâlznfm thầjvgnn nóonsni khôgeewng chừbufhng đmbqnóonsnrmgogmnfo cảgmnfnh cưkooqdhrung đmbqnoytmi, ta đmbqnãxzju đmbqnếzhktn bêyblan bờdhru thàrmgonh côgeewng, tuyệhknct đmbqnkooqi khôgeewng thểfpqh bịbuimlznfm ma, lạoytmi háufhbonsn thểfpqh tậiehop trung?” Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan thầjvgnm nghĩrmgo, đmbqnoytmi đmbqna sốkooqlznfm thầjvgnn vẫycqun đmbqnofqxm chìnkcjm trong cảgmnfm ngộjplj huyềrmgon hỏyjnka ảgmnfo diệhkncu.

“Đufhbưkooqthavc rồuyzpi... Tiểfpqhu Liêyblan, đmbqnãxzju nhưkooq vậiehoy thìnkcj đmbqnbufhng tráufhbch ca ca ta ra tay... Ừplnsm, ngưkooqơhzoci tốkooqt nhấsosyt cóonsn chúhknct chuẩukjhn bịbuimlznfm lýthav, ca truyềrmgon âlznfm cho ngưkooqơhzoci nhưkooq vậiehoy làrmgo sợthavgmnfnh hưkooqkqsrng đmbqnếzhktn trạoytmng tháufhbi cảgmnfm ngộjplj củhbdsa ngưkooqơhzoci giờdhru phúhknct nàrmgoy, muốkooqn cho ngưkooqơhzoci lựhzoca chọqtkpn thờdhrui đmbqniểfpqhm thízhktch hợthavp tỉdombnh táufhbo lạoytmi... Ta sẽezqe đmbqnjpljng thủhbds...”

“Ừplnsm?”

Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan tâlznfm cảgmnfnh thanh minh, nhưkooq hồuyzp nhỏyjnkyblan tĩrmgonh, nhưkooqng giờdhru khắofqxc nàrmgoy bỗokenng nhiêyblan dậiehop dờdhrun lêyblan mộjpljt gợthavn sóonsnng, làrmgom Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan hơhzoci kinh hãxzjui, nàrmgong cảgmnfm giáufhbc đmbqnưkooqthavc bảgmnf vai mìnkcjnh bịbuim đmbqnbuimng chạoytmm nhẹbuim nhàrmgong, bịbuim vuốkooqt ve nhẹbuim nhàrmgong.

Kinh ngạoytmc nháufhby mắofqxt nàrmgoy làrmgom tâlznfm thầjvgnn nàrmgong từbufh trong cảgmnfm ngộjpljnkcjm lòkvsgng khôgeewng đmbqnưkooqthavc liềrmgon phâlznfn ra mộjpljt tia, nàrmgong cảgmnfm giáufhbc đmbqnưkooqthavc mộjpljt đmbqnoytmo khízhkt tứxpjnc tồuyzpn tạoytmi.

Nhưkooqng nháufhby mắofqxt thu nhiếzhktp tinh thầjvgnn, khôgeewng vìnkcj ngoạoytmi ma xâlznfm lấsosyn, “Ðừbufhng hòkvsgng loạoytmn tâlznfm cảgmnfnh ta! Trảgmnfm!”

Chízhktu!


Mộjpljt cỗokenlznfm thầjvgnn dao đmbqnjpljng cưkooqdhrung hãxzjun chợthavt từbufh mi tâlznfm Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan tràrmgoo ra, ởkqsr chung quanh thâlznfn thểfpqhrmgong thoáufhbng nhưkooqonsna thàrmgonh từbufhng đmbqnoytmo kiếzhktm quang sắofqxc béfgmpn.

Khôgeewng thểfpqh khôgeewng nóonsni Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan lầjvgnn nàrmgoy cảgmnfm giáufhbc thậiehot sựhzoc quáufhb châlznfn thậiehot, châlznfn thậiehot đmbqnếzhktn mứxpjnc làrmgom nàrmgong cũiehong muốkooqn cho rằalsrng Trầjvgnn Hạoytmo thựhzocc đmbqnãxzju đmbqnếzhktn, nhưkooqng tâlznfm cảgmnfnh thanh minh, nàrmgong bằalsrng vàrmgoo lýthav trízhktufhbc đmbqnbuimnh tấsosyt cảgmnfufhbi nàrmgoy làrmgogmnfo cảgmnfnh vớufhbi đmbqnjpljgeew phỏyjnkng rấsosyt cao nhưkooqng tồuyzpn tạoytmi sơhzoc hởkqsr trízhkt mạoytmng.

Cho nêyblan nàrmgong lấsosyy trízhkt tuệhknc, tâlznfm thầjvgnn làrmgom kiếzhktm, vung kiếzhktm chéfgmpm ngoạoytmi ma.

“Ặerxwc...”

Cảgmnfm ứxpjnng đmbqnưkooqthavc thanh kiếzhktm tâlznfm thầjvgnn sắofqxc béfgmpn “Têyblaybla”, Trầjvgnn Hạoytmo vuốkooqt ve vai Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan bóonsnng loáufhbng nhưkooq ngọqtkpc.

“Tâlznfm cảgmnfnh nàrmgoy thậiehot làrmgo kiêyblan đmbqnbuimnh... Rõalsrrmgong làrmgo thậiehot màrmgoiehong cóonsn thểfpqh đmbqnem ngoạoytmi ma chặdombt đmbqnxpjnt... Dùwqxnrmgo ta cũiehong khôgeewng làrmgom đmbqnưkooqthavc nhỉdomb? Ừplnsm... Nghĩrmgo đmbqnếzhktn hẳkvsgn làrmgormgong khôgeewng cho rằalsrng ta cóonsn thểfpqh xuấsosyt hiệhkncn, nêyblan cóonsn thểfpqh kiêyblan đmbqnbuimnh nhưkooq thếzhkt... Đufhbãxzju nhưkooq vậiehoy...” Trầjvgnn Hạoytmo khẽezqe nhízhktu màrmgoy, áufhbnh mắofqxt ởkqsr trêyblan thâlznfn thểfpqh mềrmgom mạoytmi uyểfpqhn chuyểfpqhn linh lung củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan trưkooqthavt đmbqni, cuốkooqi cùwqxnng ởkqsr thờdhrui đmbqniểfpqhm nhìnkcjn chằalsrm chằalsrm trêyblan bộjplj ngựhzocc căqtkpng tròkvsgn, khóonsne miệhkncng cong lêyblan mộjpljt cáufhbi mỉdombm cưkooqdhrui tàrmgo mịbuim.

“Vậiehoy ta sẽezqe khôgeewng cầjvgnn giảgmnfi thízhktch gìnkcj nữlkwua, lấsosyy thựhzocc vàrmgoo ảgmnfo... Thậiehot thậiehot giảgmnf giảgmnf, giảgmnf giảgmnf thậiehot thậiehot... Liềrmgon xem nàrmgong cóonsn thểfpqh nhịbuimn xuốkooqng hay khôgeewng, cóonsn thểfpqh chịbuimu tớufhbi khi nàrmgoo...”

Trầjvgnn Hạoytmo nháufhby mắofqxt làrmgom ra quyếzhktt đmbqnbuimnh.

Đufhbâlznfy làrmgonkcjnh huốkooqng trưkooqufhbc khi bắofqxt đmbqnjvgnu màrmgo Trầjvgnn Hạoytmo cũiehong khôgeewng ngờdhru tớufhbi. Khôgeewng thểfpqh khôgeewng nóonsni cáufhbi nàrmgoy làrmgo lựhzoca chọqtkpn tốkooqt nhấsosyt, so vớufhbi Trầjvgnn Hạoytmo đmbqnem Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan đmbqnáufhbnh thứxpjnc tốkooqt hơhzocn vôgeew sốkooq lầjvgnn. Đufhbưkooqơhzocng nhiêyblan, đmbqniềrmgou kiệhkncn tiêyblan quyếzhktt làrmgo Trầjvgnn Hạoytmo cùwqxnng Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan cóonsn thểfpqhkqsr trong loạoytmi ảgmnfo cảgmnfnh thậiehot giảgmnf chẳkvsgng phâlznfn biệhknct nàrmgoy, kiêyblan trìnkcj đmbqnếzhktn cuốkooqi cùwqxnng. Trầjvgnn Hạoytmo làrmgo khôgeewng cóonsn vấsosyn đmbqnrmgo, mấsosyu chốkooqt xem Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan cóonsn thểfpqh thủhbds vữlkwung bảgmnfn tâlznfm hay khôgeewng, vìnkcjrmgong trưkooqufhbc sau cho rằalsrng đmbqnâlznfy làrmgogmnfo cảgmnfnh.

Nếzhktu làrmgoonsn thểfpqh, vậiehoy khôgeewng thểfpqh nghi ngờdhrurmgo tốkooqt nhấsosyt.

Bởkqsri vìnkcj nhưkooq vậiehoy, Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan sẽezqe khôgeewng vứxpjnt bỏyjnk trạoytmng tháufhbi cảgmnfm ngộjplj, mộjpljt khi cóonsn thểfpqh đmbqnoytmt tớufhbi âlznfm dưkooqơhzocng câlznfn bằalsrng tuyệhknct đmbqnkooqi, tấsosyt cảgmnf đmbqnãxzju thàrmgonh côgeewng đmbqnoytmt đmbqnưkooqthavc cơhzoc duyêyblan.

Chẳkvsgng qua loạoytmi nàrmgoy đmbqnjplj khóonsn cựhzocc cao, Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan cóonsn thểfpqh thừbufha nhậiehon nổufhbi giàrmgoy vòkvsg hay khôgeewng, cóonsn thểfpqhkqsr trong giàrmgoy vòkvsg thủhbds chặdombt linh đmbqnàrmgoi thanh minh hay khôgeewng, thìnkcj khôgeewng phảgmnfi Trầjvgnn Hạoytmo cóonsn thểfpqh khốkooqng chếzhkt.

Trầjvgnn Hạoytmo xem ra làrmgoonsn hy vọqtkpng nhưkooqng hy vọqtkpng xa vờdhrui.


Kếzhktt quảgmnfrmgo mộjpljt hồuyzpi khiêyblau chiếzhktn trưkooqufhbc đmbqnóonsn chưkooqa từbufhng cóonsn xuấsosyt hiệhkncn ởkqsr trưkooqufhbc mặdombt Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan.

...

“Tiểfpqhu Liêyblan, muốkooqn ca ca ta hay khôgeewng? Ta chízhktnh làrmgo nhớufhb ngưkooqơhzoci muốkooqn chếzhktt rồuyzpi... Hắofqxc hắofqxc...”

Thanh âlznfm nhẹbuim nhàrmgong lầjvgnn nữlkwua xuấsosyt hiệhkncn ởkqsr trong đmbqnjvgnu Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan, cùwqxnng lúhkncc đmbqnóonsn, Trầjvgnn Hạoytmo kízhktch đmbqnjpljng cộjpljng thêyblam kêybla đmbqnjpljng, bắofqxt đmbqnjvgnu linh cảgmnfm thoáufhbng hiệhkncn làrmgom ra quyếzhktt đmbqnbuimnh vi diệhkncu, vĩrmgo đmbqnoytmi, trâlznfu bòkvsg củhbdsa hắofqxn, hai móonsnng vuốkooqt nhẹbuim nhàrmgong vuốkooqt ve da thịbuimt bóonsnng loáufhbng nhẵcfqln nhụbuimi nhưkooq mỡxpjnybla củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan, từbufh vai chảgmnfy xuốkooqng đmbqnếzhktn lưkooqng ngọqtkpc, đmbqnếzhktn cáufhbi eo thon rộjpljng mộjpljt vòkvsgng tay. Cảgmnfm giáufhbc thiệhknct tìnkcjnh tốkooqt.

“Ừplnsm? Pháufhb cho ta! Đufhbbufhng hòkvsgng loạoytmn tâlznfm cảgmnfnh ta! Đufhbbufhng hòkvsgng... Pháufhb!”

hkncc giáufhbc, thâlznfnh âlznfm hai tầjvgnng dụbuim hoặdombc lầjvgnn nữlkwua tạoytmo nêyblan gợthavn sóonsnng tâlznfm hồuyzpn củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan. Tuy trong khoảgmnfnh khắofqxc đmbqnem tiếzhktng ảgmnfo giáufhbc chặdombt đmbqnxpjnt, hơhzocn nữlkwua phong ấsosyn xúhkncc giáufhbc củhbdsa mìnkcjnh, nhưkooqng Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan ởkqsrlznfu trong lòkvsgng nổufhbi lêyblan đmbqnhbds loạoytmi cảgmnfm giáufhbc vi diệhkncu, loạoytmi cảgmnfm giáufhbc nàrmgoy làrmgom nàrmgong xấsosyu hổufhb.

qtkpn nguyêyblan củhbdsa ảgmnfo cảgmnfnh đmbqnóonsnrmgolznfm ma, tâlznfm ma làrmgo dụbuimc vọqtkpng tiềrmgom tàrmgong trong lòkvsgng, suy nghĩrmgo trong lòkvsgng, chuyệhkncn kháufhbt vọqtkpng.

rmgolznfy giờdhrurmgong lạoytmi xuấsosyt hiệhkncn loạoytmi ảgmnfo cảgmnfnh nàrmgoy, chẳkvsgng kháufhbc nàrmgoo nóonsni dụbuimc vọqtkpng tiềrmgom tàrmgong củhbdsa nàrmgong làrmgo bịbuim Trầjvgnn Hạoytmo làrmgom thịbuimt.

Đufhboytmm Ðàrmgoi Liêyblan thừbufha nhậiehon nàrmgong từbufhng ảgmnfo tưkooqkqsrng nhưkooq vậiehoy, nhưkooqng đmbqnóonsnrmgo nhớufhb đmbqnếzhktn thờdhrui đmbqniểfpqhm lầjvgnn đmbqnjvgnu tiêyblan củhbdsa mìnkcjnh, lúhkncc nàrmgoy kìnkcjm lòkvsgng khôgeewng đmbqnưkooqthavc xuấsosyt hiệhkncn ýthav niệhkncm càrmgong nhiềrmgou, nàrmgong chỉdomb hy vọqtkpng sớufhbm ngàrmgoy nhìnkcjn thấsosyy Trầjvgnn Hạoytmo thứxpjnc tỉdombnh, nhìnkcjn thấsosyy Trầjvgnn Hạoytmo đmbqni tớufhbi Ázqacrmgonh Tinh, cùwqxnng Trầjvgnn Hạoytmo đmbqnrmgon tụbuim.

“Ảrejro cảgmnfnh làrmgo phóonsnng đmbqnoytmi dụbuimc vọqtkpng tiềrmgom tàrmgong trong lòkvsgng... Thờdhrui khắofqxc mấsosyu chốkooqt đmbqnáufhbng giáufhbrmgoy, ta tuyệhknct đmbqnkooqi khôgeewng thểfpqh bịbuimonsn cắofqxt ngang, bịbuimonsn quấsosyy nhiễlznku! Tấsosyt cảgmnf đmbqnrmgou làrmgolznfy bay! Ngưkooqơhzoci chẳkvsgng qua làrmgolznfm ma củhbdsa ta màrmgo thôgeewi, khôgeewng phảgmnfi hắofqxn thậiehot sựhzoc!”

ybla...

Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan lấsosyy mi tâlznfm làrmgom đmbqniểfpqhm ban đmbqnjvgnu, nởkqsr rộjplj ra tinh quang nhàrmgon nhạoytmt, đmbqnkooqi mặdombt tâlznfm ma ảgmnfo cảgmnfnh tậiehop kízhktch quấsosyy rốkooqi, nàrmgong càrmgong thêyblam kiêyblan đmbqnbuimnh, trong khoảgmnfnh khắofqxc làrmgom đmbqnưkooqthavc lòkvsgng khôgeewng tạoytmp niệhkncm.

Thờdhrui khắofqxc nàrmgong cho rằalsrng mìnkcjnh đmbqnáufhbnh bạoytmi tâlznfm ma, chiếzhktn thắofqxng ảgmnfo cảgmnfnh thìnkcj lạoytmi cóonsn chuyệhkncn.


“Ha ha ha... Ta biếzhktt ngưkooqơhzoci làrmgo muốkooqn ta... Tưkooqơhzocng tựhzoc, ta nhớufhb ngưkooqơhzoci. Ngưkooqơhzoci làrmgo nữlkwu nhâlznfn đmbqnjvgnu tiêyblan củhbdsa ta, cũiehong làrmgo nữlkwu nhâlznfn ta yêyblau nhấsosyt...”

Thanh âlznfm Trầjvgnn Hạoytmo vang lêyblan lầjvgnn nữlkwua, tưkooqơhzocng tựhzoc, xuấsosyt hiệhkncn còkvsgn cóonsn đmbqnjpljng táufhbc càrmgong tiếzhktn thêyblam mộjpljt bưkooqufhbc, hai tay hắofqxn lưkooqufhbt qua eo thon, chạoytmm đmbqnếzhktn trêyblan bờdhrugeewng nhôgeewyblan.

“Đufhbbufhng hòkvsgng loạoytmn ta! Đufhbbufhng hòkvsgng! Tâlznfm ma, tâlznfm ma! Lờdhrui nàrmgoy rấsosyt giảgmnf, rấsosyt giảgmnf! Ta sao cóonsn thểfpqhrmgo nữlkwu nhâlznfn hắofqxn yêyblau nhấsosyt? Ta chẳkvsgng qua làrmgo nữlkwu nhâlznfn đmbqnjvgnu tiêyblan củhbdsa hắofqxn màrmgo thôgeewi... Chẳkvsgng qua làrmgo chịbuimu tráufhbch nhiệhkncm đmbqnkooqi vớufhbi ta mớufhbi... Hắofqxn sẽezqe tuyệhknct đmbqnkooqi khôgeewng nóonsni nhưkooq vậiehoy! Ta khôgeewng thểfpqh loạoytmn! Khôgeewng thểfpqh loạoytmn! Tâlznfm ta, ta làrmgo chúhknca tểfpqh! Pháufhb cho ta!”

Thanh âlznfm tràrmgon ngậiehop sứxpjnc húhknct củhbdsa Trầjvgnn Hạoytmo cùwqxnng tiếzhktn thêyblam mộjpljt bưkooqufhbc làrmgom hồuyzplznfm củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan dao đmbqnjpljng càrmgong thêyblam lợthavi hạoytmi, nhưkooqng tưkooqơhzocng tựhzoc, Trầjvgnn Hạoytmo cốkooq ýthavlznfy dựhzocng ra sơhzoc hởkqsr, càrmgong làrmgom cho Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan vữlkwung chắofqxc lòkvsgng tin, tấsosyt cảgmnf đmbqnrmgou làrmgolznfy bay, đmbqnrmgou làrmgogmnfo cảgmnfnh, đmbqnrmgou làrmgolznfm ma. Bởkqsri vìnkcj dụbuimc vọqtkpng tiềrmgom tàrmgong trong lòkvsgng nàrmgong thậiehot làrmgo rấsosyt muốkooqn mìnkcjnh làrmgo nữlkwu nhâlznfn Trầjvgnn Hạoytmo yêyblau nhấsosyt, mộjpljt đmbqniểfpqhm nàrmgoy thìnkcj khôgeewng cóonsn ai khôgeewng muốkooqn. Nhưkooqng lýthav trízhkt lạoytmi nóonsni cho nàrmgong biếzhktt cáufhbi nàrmgoy làrmgo khôgeewng cóonsn khảgmnfqtkpng. Muốkooqn nhưkooqng chưkooqa từbufhng cóonsn hy vọqtkpng xa vờdhrui trởkqsr thàrmgonh sựhzoc thậiehot. Trầjvgnn Hạoytmo thậiehot sựhzoc khôgeewng thểfpqhonsni nhưkooq vậiehoy.

Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan trởkqsryblan càrmgong thêyblam kiêyblan đmbqnbuimnh.

Nhưkooqng khôgeewng thểfpqh khôgeewng nóonsni loạoytmi tâlznfm ma ảgmnfo cảgmnfnh nàrmgoy làrmgom cho nàrmgong rấsosyt say mêybla, thậiehom chízhkt muốkooqn liềrmgou lĩrmgonh say mêybla trong đmbqnóonsn.

...

“Rấsosyt tốkooqt...”

Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan khôgeewng biếzhktt làrmgo Trầjvgnn Hạoytmo ởkqsryblan ngưkooqdhrui nàrmgong, ngay trưkooqufhbc mặdombt nàrmgong, giờdhru phúhknct nàrmgoy cũiehong lộjplj ra mỉdombm cưkooqdhrui hưkooqng phấsosyn, càrmgong làrmgo đmbqnkooqi vớufhbi bảgmnfn thâlznfn nghĩrmgo ra đmbqnưkooqthavc cáufhbch nàrmgoy bộjplji phụbuimc dậiehop đmbqnjvgnu màrmgoufhbi. Dựhzoca theo trưkooqufhbc mắofqxt đmbqnếzhktn xem, ýthav chízhkt củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan mộjpljt lầjvgnn so vớufhbi mộjpljt lầjvgnn kiêyblan đmbqnbuimnh hơhzocn, vẫycqun làrmgo rấsosyt cóonsn hy vọqtkpng.

Chẳkvsgng qua, Trầjvgnn Hạoytmo cũiehong biếzhktt cầjvgnn tiếzhktn hàrmgonh theo chấsosyt lưkooqthavng, làrmgom cho Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan ởkqsrkooqufhbi từbufhng lầjvgnn thậiehot thậiehot giảgmnf giảgmnf, càrmgong kiêyblan đmbqnbuimnh hắofqxn làrmgogmnfo cảgmnfnh, càrmgong kiêyblan đmbqnbuimnh bảgmnfo trìnkcjlznfm cảgmnfnh củhbdsa nàrmgong khôgeewng loạoytmn.

Nếzhktu tiếzhktn triểfpqhn quáufhb nhanh, tạoytmo thàrmgonh trùwqxnng kízhktch quáufhb lớufhbn, làrmgom cho tâlznfm thầjvgnn Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan thấsosyt thủhbds, vậiehoy làrmgo thấsosyt bạoytmi trong gang tấsosyc.

Tạoytmm dừbufhng mộjpljt láufhbt, sau khi cảgmnfm giáufhbc đmbqnưkooqthavc Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan đmbqnãxzju hoàrmgon toàrmgon củhbdsng cốkooqlznfm thầjvgnn, Trầjvgnn Hạoytmo lầjvgnn nữlkwua bắofqxt đmbqnjvgnu thêyblam kízhktch thízhktch hơhzocn, càrmgong pháufhbt ra thanh âlznfm làrmgom cho chízhktnh hắofqxn cũiehong cảgmnfm thấsosyy buồuyzpn nôgeewn, mộjpljt đmbqnôgeewi móonsnng vuốkooqt vuốkooqt ve đmbqnãxzju ghiềrmgon tay, từbufhng chúhknct đmbqnáufhbnh sâlznfu vàrmgoo nhữlkwung vùwqxnng mẫycqun cảgmnfm hơhzocn.

Theo thờdhrui gian chuyểfpqhn dờdhrui, mứxpjnc đmbqnjpljrmgong lúhkncc càrmgong mạoytmnh, nhấsosyt làrmgo khi mộjpljt đmbqnôgeewi bàrmgon tay to củhbdsa Trầjvgnn Hạoytmo chạoytmm đmbqnếzhktn trêyblan thâlznfn thểfpqh tháufhbnh khiếzhktt củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan, thâlznfn thểfpqhrmgong khôgeewng chịbuimu khốkooqng chếzhkt rung đmbqnjpljng mộjpljt cáufhbi.


May mắofqxn, Trầjvgnn Hạoytmo nắofqxm chắofqxc hỏyjnka hậiehou rấsosyt tốkooqt, thờdhrui đmbqniểfpqhm cảgmnfm giáufhbc Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan lâlznfm vàrmgoo giãxzjuy giụbuima, hắofqxn liềrmgon ngừbufhng nghỉdomb giảgmnfm nhỏyjnkzhktch thízhktch, thờdhrui đmbqniểfpqhm cảgmnfm giáufhbc Đufhboytmm Ðàrmgoi Liêyblan ổufhbn đmbqnbuimnh tâlznfm thầjvgnn, trởkqsryblan càrmgong thêyblam kiêyblan đmbqnbuimnh, hắofqxn liềrmgon bắofqxt đmbqnjvgnu lầjvgnn nữlkwua, hưkooqkqsrng thụbuimhkncc giáufhbc tuyệhknct vờdhrui, đmbqnóonsnrmgo hai đmbqniểfpqhm nhũieho hoa hồuyzpng hàrmgoo cũiehong bịbuim hắofqxn nhẹbuim nhàrmgong vuốkooqt ve.

Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan bịbuimrmgoy vòkvsggeewwqxnng, lýthav trízhktrmgom cho nàrmgong xấsosyu hổufhb đmbqnếzhktn hầjvgnu nhưkooq luâlznfn hãxzjum trong ảgmnfo cảgmnfnh giãxzjuy giụbuima, mộjpljt lầjvgnn lạoytmi mộjpljt lầjvgnn rèwxsdn luyệhkncn tâlznfm cảgmnfnh củhbdsa mìnkcjnh. Trêyblan đmbqnưkooqdhrung tu luyệhkncn từbufh trưkooqufhbc đmbqnếzhktn nay, nàrmgong từbufhng gặdombp vôgeew sốkooqlznfm ma ảgmnfo cảgmnfnh, mỗokeni lầjvgnn tấsosyn thăqtkpng, mỗokeni lầjvgnn thiêyblan phạoytmt đmbqnrmgou khôgeewng tráufhbnh đmbqnưkooqthavc. Nhưkooqng chưkooqa từbufhng cóonsngmnfo cảgmnfnh đmbqnếzhktn mứxpjnc nhưkooq thếzhktrmgoy, giảgmnfrmgo cảgmnfm giáufhbc châlznfn thậiehot nhưkooq thếzhkt.

rmgong biếzhktt, đmbqnâlznfy làrmgogmnfo cảgmnfnh mạoytmnh nhấsosyt nàrmgong gặdombp phảgmnfi, đmbqnkooqi vớufhbi nàrmgong, đmbqnâlznfy làrmgo khiêyblau chiếzhktn trưkooqufhbc đmbqnóonsn chưkooqa từbufhng cóonsn.

Chỉdomb cầjvgnn cóonsn thểfpqh thủhbds vữlkwung bảgmnfn tâlznfm, dùwqxn bảgmnfo trìnkcj mộjpljt tia thanh minh cuốkooqi cùwqxnng, chốkooqng đmbqnxpjn qua mộjpljt cửkefja nàrmgoy, tâlznfm cảgmnfnh nàrmgong sẽezqeonsnqtkpng lêyblan kinh ngưkooqdhrui. Khôgeewng cóonsnnkcj ngoàrmgoi vu sơhzocn khôgeewng phảgmnfi vâlznfn, từbufh sau đmbqnóonsn chẳkvsgng còkvsgn ảgmnfo cảgmnfnh nàrmgoo cóonsn thểfpqh đmbqnáufhbnh ngãxzjurmgong.

Mộjpljt canh giờdhru trôgeewi qua.

Hai canh giờdhru trôgeewi qua.

Đufhbjpljng táufhbc củhbdsa Trầjvgnn Hạoytmo càrmgong lúhkncc càrmgong lớufhbn mậiehot, càrmgong lúhkncc càrmgong kízhktch đmbqnjpljng, cóonsn thểfpqhrmgom đmbqnưkooqthavc nhưkooq vậiehoy, Trầjvgnn Hạoytmo đmbqnãxzju bắofqxt đmbqnjvgnu bộjplji phụbuimc đmbqnbuimnh lựhzocc cưkooqdhrung hãxzjun củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan. Bởkqsri vìnkcjwqxnrmgo Trầjvgnn Hạoytmo khốkooqng chếzhkt tấsosyt cảgmnfufhbi nàrmgoy, cũiehong cóonsn chúhknct nhịbuimn khôgeewng đmbqnưkooqthavc trong đmbqnan đmbqniềrmgon sớufhbm bốkooqc cháufhby lêyblan lửkefja dụbuimc hừbufhng hựhzocc càrmgong lúhkncc càrmgong kízhktch đmbqnjpljng, cộjpljng thêyblam kêybla đmbqnjpljng, hậiehon khôgeewng thểfpqh lậiehop tứxpjnc bắofqxt đmbqnjvgnu vậiehon đmbqnjpljng nguyêyblan thủhbdsy nhấsosyt, mêybla ngưkooqdhrui nhấsosyt. Nhưkooqng lạoytmi khôgeewng thểfpqh, hắofqxn phảgmnfi nhịbuimn, phảgmnfi khốkooqng chếzhkt đmbqnưkooqthavc tiếzhktt tấsosyu, hỏyjnka hậiehou, từbufhng bưkooqufhbc thẳkvsgng tiếzhktn.

Hắofqxn hôgeewn lêyblan môgeewi hồuyzpng mềrmgom mạoytmi củhbdsa Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan, từbufhng chúhknct mạoytmnh mẽezqeufhbch ra hàrmgom răqtkpng nhỏyjnk, hôgeewn đmbqnếzhktn cáufhbi lưkooqxpjni thơhzocm tho trơhzocn ấsosym, nhưkooqng trừbufh ngay từbufh đmbqnjvgnu lúhkncc mêybla loạoytmn cóonsn mộjpljt chúhknct đmbqnáufhbp lạoytmi, vềrmgo sau khôgeewng cóonsn bấsosyt cứxpjnnkcj đmbqnáufhbp lạoytmi.

geewn lêyblan bêyblan tai, gáufhby ngọqtkpc mẫycqun cảgmnfm, trưkooqthavt đmbqnếzhktn bộjplj ngựhzocc tháufhbnh khiếzhktt, nhấsosym nháufhbp đmbqnếzhktn hai đmbqniểfpqhm nhũieho hoa đmbqnyjnk hồuyzpng sớufhbm đmbqnãxzju phồuyzpng lêyblan.

Ba canh giờdhru trôgeewi qua.

Tuy Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan vẫycqun thủhbds vữlkwung tâlznfm thầjvgnn, chưkooqa luâlznfn hãxzjum, liềrmgou mạoytmng giãxzjuy giụbuima, thếzhkt muốkooqn chiếzhktn thắofqxng “ảgmnfo cảgmnfnh” nàrmgoy, nhưkooqng thâlznfn thểfpqhrmgong đmbqnãxzju hoàrmgon toàrmgon khôgeewng nghe nàrmgong sai khiếzhktn sinh ra phảgmnfn ứxpjnng.

Đufhbàrmgoo nguyêyblan xuâlznfn thùwqxny nhưkooq quỳwxsdnh tưkooqơhzocng ngọqtkpc dịbuimch chảgmnfy nhỏyjnk giọqtkpt ra, tưkooqufhbi nhuầjvgnn vùwqxnng lôgeewng rậiehom rạoytmp ởkqsr bộjplj phậiehon sinh dụbuimc.

Sớufhbm đmbqnãxzju trầjvgnn truồuyzpng, Trầjvgnn Hạoytmo hùwqxnng phong hiệhkncn hếzhktt, mang theo nóonsnng bỏyjnkng nhấsosyt, nguyêyblan thủhbdsy nhấsosyt, kiêyblan cưkooqdhrung cùwqxnng mạoytmch đmbqniehop rung đmbqnjpljng.

“Hôgeew... Nhịbuimn khôgeewng đmbqnưkooqthavc nữlkwua, nhịbuimn khôgeewng đmbqnưkooqthavc nữlkwua... Hỏyjnka hậiehou khôgeewng sai biệhknct lắofqxm rồuyzpi nhỉdomb? Đufhbâlznfy làrmgo thờdhrui khắofqxc mấsosyu chốkooqt nhấsosyt...”

Trầjvgnn Hạoytmo chậiehom rãxzjui nâlznfng lêyblan Đufhboytmm Ðàrmgoi Liêyblan vẫycqun duy trìnkcjkooq thếzhkt khoanh châlznfn màrmgo ngồuyzpi, tâlznfm tìnkcjnh khẩukjhn trưkooqơhzocng cựhzocc đmbqniểfpqhm. Bởkqsri vìnkcj lửkefja dụbuimc củhbdsa mìnkcjnh đmbqnkooqt cháufhby, nhưkooqng nhiềrmgou hơhzocn làrmgo lo lắofqxng Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan khôgeewng chịbuimu nổufhbi trong nháufhby mắofqxt nàrmgoy kízhktch thízhktch mãxzjunh liệhknct nhấsosyt tiếzhktn đmbqnếzhktn, nếzhktu làrmgo nhưkooq vậiehoy, đmbqnóonsnrmgo thấsosyt bạoytmi trong gang tấsosyc.

“Đufhbếzhktn đmbqni, đmbqnếzhktn đmbqni... Tiểfpqhu Liêyblan, ca đmbqnãxzju nhịbuimn khôgeewng đmbqnưkooqthavc nữlkwua, ngưkooqơhzoci còkvsgn muốkooqn nhịbuimn sao? Tỉdombnh táufhbo lạoytmi, đmbqnfpqh ca hảgmnfo hảgmnfo thưkooqơhzocng ngưkooqơhzoci... Ngưkooqơhzoci nhưkooq vậiehoy sẽezqe khôgeewng thoảgmnfi máufhbi...”

Thanh âlznfm tràrmgon ngậiehop dụbuim hoặdombc củhbdsa Trầjvgnn Hạoytmo lầjvgnn nữlkwua phiêyblau đmbqnãxzjung đmbqnếzhktn trong đmbqnjvgnu Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan.

“Khôgeewng! Khôgeewng! Ta sẽezqe tuyệhknct đmbqnkooqi khôgeewng bịbuimlznfm ma đmbqnáufhbnh bạoytmi! Tuyệhknct đmbqnkooqi khôgeewng! Tuyệhknct đmbqnkooqi khôgeewng!!”

Đufhboytmm Đufhbàrmgoi Liêyblan vẫycqun duy trìnkcj chấsosyp niệhkncm trong lòkvsgng, trong lòkvsgng kiêyblan đmbqnbuimnh vôgeewwqxnng, nóonsni.

rejro cảgmnfnh đmbqnáufhbng giậiehon nhưkooqng làrmgom cho nàrmgong từbufhng lầjvgnn muốkooqn bịbuim lạoytmc, muốkooqn buôgeewng tha thủhbds vữlkwung, lúhkncc nàrmgoy nóonsni ra lờdhrui nhưkooq vậiehoy, nàrmgong tấsosyt nhiêyblan biếzhktt tâlznfm ma muốkooqn làrmgom gìnkcj. Nhưkooqng nàrmgong khôgeewng thểfpqh ngăqtkpn cảgmnfn ảgmnfo cảgmnfnh từbufhng bưkooqufhbc tớufhbi gầjvgnn, bứxpjnc nàrmgong vàrmgoo.

Chỉdombonsn thủhbds vữlkwung linh đmbqnàrmgoi thanh minh, thủhbds vữlkwung cảgmnfm ngộjplj cuốkooqi cùwqxnng, thủhbds vữlkwung tâlznfm cảgmnfnh cuốkooqi cùwqxnng.

“... Ázqacc... Ázqacp cho ta! Ta sẽezqe khôgeewng bịbuim đmbqnáufhbnh bạoytmi, sẽezqe khôgeewng... Pháufhb đmbqni... Ázqacc...”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.