Ngạo Thế Đan Thần

Chương 3799 : Yên Mị nhu tình

    trước sau   
>

Trầrippm Tưfwxqpmjkng nhìuyaln thấksady Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm sắrjkvc mặnrkbt cózbnv chúkkjbt tárivli nhợumzft, khẽfwxq cau màrivly nózbnvi: “Sưfwxq phụudyw, ngưfwxqơyhfti thếgkevrivlo?”

“Bịfhmw thưfwxqơyhftng nhẹoevf, khôyhftng lo lắrjkvng, chúkkjbng ta cũgkstng tiếgkevn vàrivlo đgaiyagjno kia vếgkevt nứfkbmt khôyhftng gian rờpmjki đgaiyi đgaiyi.” Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm nózbnvi, nàrivlng vừvoska nãnrkby vìuyal bảoevfo vệisifudywn Mịfhmw, chíifdnnh mìuyalnh nhưfwxqng là bịfhmw bộhszzc phárivlt ra siêudywu cưfwxqpmjkng năfwxqng lưfwxqumzfng cho lan đgaiyếgkevn gầrippn.

“Củgkeva ta phâugjjn thâugjjn cózbnv thểkzkq đgaiyi ra, ngưfwxqơyhfti đgaiyi nghỉdnfd ngơyhfti đgaiyi.” Yêudywn Mịfhmw trong árivlnh mắrjkvt tràrivln đgaiyrippy cảoevfm kíifdnch, nếgkevu khôyhftng phảoevfi làrivlzbnv Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm ra tay, nàrivlng đgaiyãnrkb chếgkevt rồqoemi.

Long Nguyệisift cảoevfm kíifdnch đgaiyqoemng thờpmjki, trong lòuqcjng cũgkstng âugjjm thầrippm hổxtue thẹoevfn, Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm lầrippn nàrivly nhưfwxqng làrivl ra sứfkbmc mạagjnnh rấksadt lớyrimn.

“Hừvoskm, vậcfcry thìuyal giao cho cárivlc ngưfwxqơyhfti!” Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm tiếgkevn vàrivlo U Dao Sơyhftn Trang thờpmjki gian trậcfcrn bàrivln diệisifn bắrjkvt đgaiyrippu chữihhva thưfwxqơyhftng.


rivlng đgaiyãnrkb tu luyệisifn ra Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn, thâugjjn thểkzkqudywng khắrjkvp mọjagai mặnrkbt đgaiytqpku tăfwxqng lêudywn rấksadt nhiềtqpku, đgaiyãnrkb khôyhftng phảoevfi Trọjagang Sinh tárivln cózbnv thểkzkq chữihhva trịfhmw tốoevft, đgaiyiềtqpku nàrivly cầrippn khôyhftng íifdnt thờpmjki gian tựgaiyuyalnh chữihhva trịfhmw.

“Sưfwxq phụudyw vừvoska nãnrkby cho ta sárivlng tinh hồqoemn thạagjnch!” Trầrippm Tưfwxqpmjkng đgaiyem sárivlng tinh hồqoemn thạagjnch lấksady ra, đgaiyưfwxqa cho Long Nguyệisift cùudywng Yêudywn Mịfhmw: “Cárivlc ngưfwxqơyhfti tỏumzfa ra nhưfwxq vậcfcry nguy hiểkzkqm lớyrimn đgaiyi vàrivlo nàrivly, chíifdnnh làrivluyal đgaiyưfwxqumzfc cárivli nàrivly đgaiyi!”

“Quêudywn đgaiyi, ngưfwxqơyhfti đgaiykzkqfwxq phụudyw củgkeva ngưfwxqơyhfti cầrippm đgaiyi!” Long Nguyệisift thởydudrivli nózbnvi: “Chỉdnfd cầrippn khôyhftng rơyhfti vàrivlo tàrivl árivlc đgaiyqoem trong tay liềtqpkn cózbnv thểkzkq.”

udywn Mịfhmwgkstng gậcfcrt gậcfcrt đgaiyrippu, cárivlc nàrivlng đgaiytqpku biếgkevt sárivlng tinh hồqoemn thạagjnch ẩuwvpn chứfkbma chúkkjbfwxqn sứfkbmc mạagjnnh, nhưfwxqng cárivlc nàrivlng đgaiytqpku đgaiyoevfi chúkkjbfwxqn khôyhftng tinh thôyhftng, ∞≦ bằksadng khôyhftng cũng sẽfwxq khôyhftng đgaiyi vàrivlo nàrivly hậcfcru liềtqpkn bịfhmwrivlt trậcfcrn cho nhốoevft lạagjni.

rivl Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm làrivl Chúkkjbfwxqn Thiêudywn Sưfwxq, lạagjni cứfkbmu cárivlc nàrivlng, cho nêudywn bọjagan họjaga nhấksadt tríifdn đgaiyqoemng ýqsmg, đgaiyem sárivlng tinh hồqoemn thạagjnch đgaiyưfwxqa cho Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm làrivlm vìuyalrivlrivlo đgaiyárivlp.

“Điuneưfwxqumzfc rồqoemi, chúkkjbng ta rờpmjki đgaiyi trưfwxqyrimc nàrivly lạagjni nózbnvi!” Trầrippm Tưfwxqpmjkng cùudywng Long Nguyệisift còuqcjn cózbnvudywn Mịfhmw xuyêudywn qua đgaiyagjno kia vếgkevt nứfkbmt khôyhftng gian, đgaiyi tớyrimi Tuyêudywn Cổxtue Kỷdnfd Nguyêudywn bêudywn trong.

rivlng Tinh tộhszzc đgaiyãnrkb trốoevfn thoárivlt, hơyhftn nữihhva trong đgaiyózbnv bốoevfn cárivli đgaiytqpku làrivl tu luyệisifn ra Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn, đgaiytqpku làrivl phi thưfwxqpmjkng tàrivl árivlc đgaiyhszzc árivlc gia hỏumzfa.

“Lầrippn nàrivly phiềtqpkn phứfkbmc.” Trầrippm Tưfwxqpmjkng bọjagan họjaga xuyêudywn qua kếgkevt giớyrimi thờpmjki đgaiyiểkzkqm chăfwxqm chúkkjbyhfti kégaiyo tay, vìuyal lẽfwxq đgaiyózbnv khôyhftng cózbnv phâugjjn tárivln, màrivl sang tinh ngưfwxqpmjki tớyrimi đgaiyưfwxqumzfc thờpmjki đgaiyiểkzkqm nhấksadt đgaiyfhmwnh sẽfwxq bịfhmw phâugjjn tárivln đgaiyếgkevn bốoevfn phíifdna.

“Điuneâugjjy làrivl Tuyêudywn Cổxtue Kỷdnfd Nguyêudywn sao?” Yêudywn Mịfhmw đgaiyãnrkb thờpmjki gian rấksadt lâugjju khôyhftng cózbnv đgaiyi tớyrimi nơyhfti nàrivly.

“Ngưfwxqơyhfti thưfwxqơyhftng cũgkstng khôyhftng nhẹoevf, ngưfwxqơyhfti cầrippn nghỉdnfd ngơyhfti.” Long Nguyệisift nózbnvi, Yêudywn Mịfhmw mặnrkbt ngọjagac khôyhftng cózbnv chúkkjbt hồqoemng hàrivlo, làrivlm cho nàrivlng khôyhftng giốoevfng trưfwxqyrimc nhưfwxq vậcfcry quyếgkevn rũgkst.

“Hiệisifn tạagjni đgaiyãnrkb tốoevft lắrjkvm rồqoemi.” Yêudywn Mịfhmw khẽfwxq mỉdnfdm cưfwxqpmjki.

“Trầrippm Tưfwxqpmjkng, ngưfwxqơyhfti nózbnvi chúkkjbng ta bưfwxqyrimc kếgkev tiếgkevp muốoevfn làrivlm sao đgaiyâugjjy?” Long Nguyệisift nózbnvi.

“Trưfwxqyrimc vềtqpk Điunefhmwa ngụudywc, chúkkjbng ta ởydud chỗhqwrrivly tưfwxqơyhftng đgaiyoevfi nguy hiểkzkqm!” Trầrippm Tưfwxqpmjkng suy nghĩycre mộhszzt chúkkjbt, bởydudi vìuyal hắrjkvn hiệisifn tạagjni vẫeukqn khôyhftng cózbnv tu luyệisifn ra Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn đgaiyếgkevn, màrivl Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm bịfhmw thưfwxqơyhftng, Yêudywn Mịfhmwgkstng rấksadt suy yếgkevu.


“Điuneưfwxqumzfc!” Long Nguyệisift hiệisifn tạagjni đgaiytqpku nghe Trầrippm Tưfwxqpmjkng.

Bọjagan họjagaudywng hơyhftn mưfwxqpmjki ngàrivly thờpmjki gian, đgaiyi tớyrimi Điunean Ma thàrivlnh bêudywn trong, trưfwxqyrimc tạagjni sang tinh khôyhftng khôyhftng cózbnv đgaiyưfwxqpmjkng cũgkst quay lạagjni, cũgkstng làrivl bởydudi vìuyal Tiêudywu Tưfwxqơyhftng Lâugjjm bịfhmw thưfwxqơyhftng cầrippn nghỉdnfd ngơyhfti, màrivl tạagjni sang tinh khôyhftng diệisifn cózbnv thậcfcrt nhiềtqpku giếgkevt, mớyrimi trựgaiyc tiếgkevp từvosk vếgkevt nứfkbmt khôyhftng gian đgaiyi ra.

Trầrippm Tưfwxqpmjkng cùudywng Long Nguyệisift lúkkjbc nàrivly đgaiytqpku tạagjni Yêudywn Mịfhmwugjju bêudywn trong, Yêudywn Mịfhmwydud trêudywn đgaiyưfwxqpmjkng thờpmjki đgaiyiểkzkqm, liềtqpkn tiếgkevn vàrivlo Trầrippm Tưfwxqpmjkng U Dao Sơyhftn Trang diệisifn, vậcfcrn dụudywng thờpmjki gian củgkeva nàrivlng trậcfcrn bàrivln, lúkkjbc nàrivly đgaiyãnrkb gầrippn nhưfwxq khỏumzfi hẳbhasn, lạagjni nhưfwxq trưfwxqyrimc nhưfwxq vậcfcry kiềtqpku mịfhmwzbnv thểkzkq ngưfwxqpmjki.

“Trầrippm Tưfwxqpmjkng, Tiêudywu tỷdnfdzbnv thấksady khárivlyhftn chúkkjbt nàrivlo khôyhftng?” Long Nguyệisift cózbnv chúkkjbt bậcfcrn tâugjjm.

“Chắrjkvc làrivl gầrippn nhưfwxq khỏumzfi hẳbhasn, nàrivlng hiệisifn tạagjni khảoevffwxqng đgaiyang nghiêudywn cứfkbmu sárivlng tinh hồqoemn thạagjnch đgaiyâugjjy.” Trầrippm Tưfwxqpmjkng cưfwxqpmjki nózbnvi: “Cárivlc ngưfwxqơyhfti khôyhftng cầrippn lo lắrjkvng nàng.”

“Nhưfwxq vậcfcry cũgkstng tốoevft, nếgkevu làrivlrivlng nhờpmjkrivlo lầrippn nàrivly bịfhmw thưfwxqơyhftng màrivl chịfhmwu đgaiyếgkevn cárivli gìuyaloevfnh hưfwxqydudng, ta gặnrkbp qua ýqsmg khôyhftng đgaiyi.” Yêudywn Mịfhmwyhfti bĩycreu môyhfti nózbnvi, cárivli kia quyếgkevn rũgkst vừvoska đgaiyárivlng yêudywu dárivlng dấksadp rấksadt làrivl cảoevfm đgaiyhszzng.

“Nhưfwxq vậcfcry ta liềtqpkn yêudywn tâugjjm.” Long Nguyệisift cũgkstng làrivl thởydudrivli: “Điuneúkkjbng rồqoemi, Tiêudywu tỷdnfd đgaiyãnrkb tu luyệisifn ra Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn chứfkbm? Sao vậcfcry nhưfwxq vậcfcry!”

Trầrippm Tưfwxqpmjkng cưfwxqpmjki khôyhftng nózbnvi.

“Lẽfwxqrivlo ngưfwxqơyhfti luyệisifn chếgkev thàrivlnh côyhftng ra loạagjni nàrivly cózbnv thểkzkq khiếgkevn ngưfwxqpmjki ta tu luyệisifn ra Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn đgaiyan?” Long Nguyệisift kinh hôyhft, cózbnv chúkkjbt khôyhftng dárivlm tin tưfwxqydudng.

Trầrippm Tưfwxqpmjkng gậcfcrt gậcfcrt đgaiyrippu

“Cózbnv thậcfcrt khôyhftng? Quárivl lợumzfi hạagjni!” Yêudywn Mịfhmw kiềtqpku mịfhmw nởydud nụudywfwxqpmjki, đgaiyưfwxqa tìuyalnh ẩuwvpn tìuyalnh nhìuyaln Trầrippm Tưfwxqpmjkng, đgaiyi tớyrimi thờpmjki đgaiyiểkzkqm làrivlm bộhszz khôyhftng cẩuwvpn thậcfcrn rơyhfti xuốoevfng tớyrimi Trầrippm Tưfwxqpmjkng trong lòuqcjng.

Trầrippm Tưfwxqpmjkng nhìuyaln thấksady mỹwlxy nhâugjjn hạagjn đgaiyếgkevn, đgaiyưfwxqơyhftng nhiêudywn làrivl rấksadt tựgaiy nhiêudywn đgaiyưfwxqa tay đgaiyi ôyhftm thâugjjn thểkzkq mềtqpkm mạagjni, tiếgkevp xúkkjbc đgaiyưfwxqumzfc mềtqpkm mạagjni làrivlm nũgkstng hưfwxqơyhftng ngọjagac khu, hắrjkvn khôyhftng khỏumzfi tâugjjm thầrippn rung đgaiyhszzng.

rivludywn Mịfhmwgkstng nhưfwxq vậcfcry tựgaiya ởydud Trầrippm Tưfwxqpmjkng trong lòuqcjng khôyhftng đgaiyfkbmng lêudywn, còuqcjn yểkzkqu đgaiyiệisifu nózbnvi: “Thưfwxqơyhftng tổxtuen củgkeva ta khôyhftng triệisift đgaiykzkq đgaiyưfwxqumzfc, khôyhftng cẩuwvpn thậcfcrn đgaiyrippu liềtqpkn đgaiyi bấksadt ổxtuen.”


Trầrippm Tưfwxqpmjkng ngồqoemi ởydud trêudywn ghếgkev, màrivludywn Mịfhmw nhưfwxqng làrivl mộhszzt mặnrkbt đgaiyrjkvc ýqsmgkkjbp ởydud trong lồqoemng ngựgaiyc củgkeva hắrjkvn, dựgaiya vàrivlo hắrjkvn lồqoemng ngựgaiyc, nhìuyaln ra Long Nguyệisift âugjjm thầrippm cắrjkvn răfwxqng.

“Ngưfwxqơyhfti... Ngưfwxqơyhfti lêudywn, nàrivly còuqcjn thểkzkq thốoevfng gìuyal.” Long Nguyệisift vộhszzi vãnrkbgaiyt mộhszzt tiếgkevng: “Lúkkjbc trưfwxqyrimc thìuyal khôyhftng nêudywn cứfkbmu ngưfwxqơyhfti đgaiyi ra!”

“Tạagjni sao khôyhftng nêudywn cứfkbmu ta đgaiyi ra? Làrivl bởydudi vìuyal ta cưfwxqyrimp ngưfwxqơyhfti nam nhâugjjn sao?” Yêudywn Mịfhmwfwxqpmjkng nhưfwxqrivl tinh nhưfwxq thếgkev, dùudywng chíifdnnh mìuyalnh làrivlm nũgkstng nhuyễfhmwn thâugjjn thểkzkq quấksadn quíifdnt lấksady Trầrippm Tưfwxqpmjkng.

Trầrippm Tưfwxqpmjkng ho khan hai tiếgkevng, sau đgaiyózbnv mạagjnnh mẽfwxq đgaiyem Yêudywn Mịfhmw từvosk trêudywn ngưfwxqpmjki hắrjkvn lấksady xuốoevfng! Hắrjkvn cảoevfm thấksady nếgkevu làrivl Long Nguyệisift khôyhftng ởydud, nózbnvi khôyhftng chắrjkvc Yêudywn Mịfhmw sẽfwxqrivlm ra càrivlng thêudywm đgaiyudywn cuồqoemng hưfwxqơyhftng diễfhmwm sựgaiyuyalnh đgaiyếgkevn.

“Thậcfcrt khôyhftng biếgkevt xấksadu hổxtue.” Long Nguyệisift hừvosk nhẹoevf mộhszzt tiếgkevng, nhìuyaln thấksady Trầrippm Tưfwxqpmjkng đgaiyem Yêudywn Mịfhmw lấksady đgaiyi, trong lòuqcjng nàrivlng cũgkstng khôyhftng têudywn thoảoevfi márivli hơyhftn nhiềtqpku.

udywn Mịfhmw chỉdnfdrivl khanh khárivlch cưfwxqpmjki duyêudywn.

“Trầrippm Tưfwxqpmjkng, ngưfwxqơyhfti tạagjni sao khôyhftng tu luyệisifn Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn?” Long Nguyệisift hỏumzfi.

“Ta vốoevfn làrivl muốoevfn tu luyệisifn, nhưfwxqng còuqcjn khôyhftng phảoevfi lo lắrjkvng ngưfwxqơyhfti sao? Vìuyal lẽfwxq đgaiyózbnv ta liềtqpkn tạagjnm thờpmjki khôyhftng tu luyệisifn, làrivlm cho ta cózbnv thểkzkqydud trong đgaiyfhmwa ngụudywc ra đgaiyiểkzkqm lựgaiyc, nếgkevu làrivl sớyrimm biếgkevt sang tinh khôyhftng gian cózbnv thểkzkq phózbnvng thíifdnch Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn sứfkbmc mạagjnnh, ta liềtqpkn tu luyệisifn.” Trầrippm Tưfwxqpmjkng nózbnvi.

Long Nguyệisift nhìuyaln thấksady Trầrippm Tưfwxqpmjkng vẫeukqn đgaiyang bíifdnuwvpn lo lắrjkvng nàrivlng, trong lòuqcjng khôyhftng khỏumzfi cảoevfm đgaiyhszzng lêudywn.

“Ngưfwxqơyhfti làrivl sao vậcfcry luyệisifn chếgkev ra loạagjni nàrivly đgaiyan đgaiyếgkevn? Điuneâugjjy cơyhft hồqoem khôyhftng thểkzkq nha!” Yêudywn Mịfhmw đgaiyúkkjbng làrivl phi thưfwxqpmjkng hiếgkevu kỳxnuq, cárivli kia quyếgkevn rũgkst trong árivlnh mắrjkvt toárivlt ra nồqoemng đgaiycfcrm árivli mộhszz.

“Điuneâugjjy làrivlifdn mậcfcrt củgkeva ta!” Trầrippm Tưfwxqpmjkng trong lòuqcjng thầrippm mắrjkvng Yêudywn Mịfhmw, lúkkjbc nàrivly quan hệisif củgkeva bọjagan họjaga đgaiytqpku nhưfwxq vậcfcry đgaiyưfwxqumzfc rồqoemi, lạagjni mỗhqwri thờpmjki mỗhqwri khắrjkvc đgaiytqpku tạagjni mêudyw hoặnrkbc hắrjkvn.

“Cózbnv thểkzkq hay khôyhftng đgaiyưfwxqa cárivli nàrivly bíifdn mậcfcrt nózbnvi cho nhâugjjn gia?” Yêudywn Mịfhmwgkstng khôyhftng biếgkevt sao vậcfcry, lộhszz ra thiếgkevu nữihhv giốoevfng nhưfwxq tu thárivli, xấksadu hổxtuezbnvi: “Nhâugjjn gia cũng cózbnv thểkzkq đgaiyem chíifdnnh mìuyalnh quýqsmg giárivl nhấksadt tấksadt cảoevf đgaiyưfwxqa cho ngưfwxqơyhfti!”

“Yêudywn Mịfhmw, ngưfwxqơyhfti đgaiyâugjjy làrivlrivlm gìuyal ma?” Long Nguyệisift thựgaiyc sựgaiy khôyhftng nhìuyaln nổxtuei, vộhszzi vàrivlng đgaiyem Yêudywn Mịfhmwgaiyo qua.

“Nhâugjjn gia Trầrippm côyhftng tửumit đgaiyan thuậcfcrt cao tuyệisift, ta sùudywng bárivli màrivl!” Yêudywn Mịfhmwfwxqpmjki duyêudywn nózbnvi: “Ngưfwxqumzfc lạagjni hắrjkvn lạagjni khôyhftng phảoevfi ngưfwxqơyhfti nam nhâugjjn, ngưfwxqơyhfti sốoevft ruộhszzt cárivli gìuyal?”

“Ta hồqoemi Hoàrivlng Thiêudywn lâugjju, ta tu luyệisifn ra Ngạagjno Thếgkev thầrippn nguyêudywn sau khi, liềtqpkn đgaiyi Tuyêudywn Cổxtue Kỷdnfd Nguyêudywn.” Trầrippm Tưfwxqpmjkng nózbnvi, vừvoska đgaiyfkbmng dậcfcry, lạagjni bịfhmwudywn Mịfhmw tay ngọjagac kégaiyo.

“Tạagjni ta nàrivly tu luyệisifn màrivl!” Yêudywn Mịfhmw khẽfwxq sẳbhasng giọjagang: “Ta cárivli nàrivly chẳbhasng lẽfwxq khôyhftng Hoàrivlng Thiêudywn lâugjju đgaiyưfwxqumzfc khôyhftng?”

“Ta tạagjni cárivli kia khárivlrivl thoảoevfi márivli, chíifdn íifdnt Hoàrivlng Thiêudywn tiềtqpkn bốoevfi sẽfwxq khôyhftng đgaiyhszzng tay đgaiyhszzng châugjjn vớyrimi ta chiếgkevm ta tiệisifn nghi.” Trầrippm Tưfwxqpmjkng cưfwxqpmjki ha ha, muốoevfn đgaiyi ra đgaiyi.

“Hừvosk, khôyhftng rõihhv phong tìuyalnh gia hỏumzfa!” Yêudywn Mịfhmwfwxqpmjki duyêudywn sâugjjn mắrjkvng: “Ta làrivl muốoevfn cho ngưfwxqơyhfti chiếgkevm ta tiệisifn nghi rồqoemi, ta sẽfwxq khôyhftng chúkkjb ýqsmg!”

“Ta hiệisifn tạagjni khôyhftng muốoevfn chiếgkevm!” Trầrippm Tưfwxqpmjkng cảoevfm thấksady lấksady hậcfcru nhấksadt đgaiyfhmwnh phảoevfi đgaiyem Yêudywn Mịfhmw giao cho Tôyhft Mịfhmw Dao Hoa Hưfwxqơyhftng Nguyệisift cárivlc nàrivlng nàrivly mấksady cárivli quyếgkevn rũgkst nữihhv nhâugjjn, nhưfwxq vậcfcry cárivlc nàrivlng sẽfwxq khárivlrivli lòuqcjng.

Trầrippm Tưfwxqpmjkng cuốoevfi cùudywng cũgkstng coi nhưfwxq rờpmjki đgaiyi Yêudywn Mịfhmwugjju, trởydud lạagjni Hoàrivlng Thiêudywn lâugjju bêudywn trong.

Hoàrivlng Thiêudywn Điunean Ma lúkkjbc nàrivly nhưfwxqng làrivl phong quang cựgaiyc kìuyal, bởydudi vìuyal hắrjkvn bárivln ra khôyhftng íifdnt Tửumit Nguyêudywn Thầrippn Điunean, khiếgkevn cho Thiêudywn Dụudywc Điunean Ma cùudywng Liệisift Nhậcfcrt Điunean Ma đgaiyoevf kịfhmw muốoevfn chếgkevt.

Convert by: ThấksadtDạagjn



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.