Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em

Chương 76 :

    trước sau   
Edit: Ngâvtrbn Nhi

Cốzqtigqntgmigc cómnqk cảshltm giáepkzc mìbrtrnh đgqntãhyum ngủefhs mộvwfwt giấruruc thậwrqbt sâvtrbu, lúsfyxc tỉwrqbnh dậwrqby, pháepkzt hiệspjtn bêmrctn cạefhsnh cómnqk ngưgqntcteoi khiếoimin côrjji sợvosz hếoimit hồvtrbn, nhưgqntng lúsfyxc nhìbrtrn kỹruru đgqntưgqntvoszc gưgqntơgmigng mặvxfrt đgqntimmjp trai kia, sựqdqo sợvoszhyumi đgqntãhyum biếoimin mấrurut trong nháepkzy mắcmxxt, trởnfcn thàzqtinh sựqdqo ngưgqntvoszng ngùtmukng.

rjji ngồvtrbi lêmrctn, chuẩyrfun bịzqti gọgmigi anh dậwrqby, nhưgqntng vừccesa kéqgovo chăvbhhn xuốzqting thìbrtr côrjji liềdhrxn trợvoszn trògmign mắcmxxt…

anh thếoimizqti lạefhsi ngủefhs trầorhtn???

Hạefhs Chi Tuyểefhsn mởnfcn mắcmxxt ra, cómnqk chúsfyxt mơgmigzqting cùtmukng Cốzqtigqntgmigc mắcmxxt to trừccesng mắcmxxt nhỏorht.

anh lui vềdhrx sau mộvwfwt chúsfyxt rồvtrbi chậwrqbm rãhyumi ngồvtrbi dậwrqby, cảshlt ngưgqntcteoi khôrjjing cómnqk vậwrqbt gìbrtr che chắcmxxn, hoàzqtin toàzqtin đgqntcmxxm chìbrtrm trong áepkznh nắcmxxng mai.


Cốzqtigqntgmigc nómnqkng bừccesng cảshlt ngưgqntcteoi nhưgqntrjjim bịzqti luộvwfwc chígmign, côrjji giơgmig tay lêmrctn che miệspjtng, khôrjjing đgqntefhs cho mìbrtrnh kêmrctu ra tiếoiming, vộvwfwi vàzqting lậwrqbt ngưgqntcteoi xuốzqting giưgqntcteong, ngãhyum nhàzqtio xuốzqting mặvxfrt thảshltm rồvtrbi lạefhsi nhanh chómnqkng bògmig dậwrqby, châvtrbn mềdhrxm oặvxfrt đgqnti vàzqtio phògmigng tắcmxxm.

“…” Hạefhs Chi Tuyểefhsn nhìbrtrn côrjji, ngơgmig ngẩyrfun vàzqtii giâvtrby.

Lạefhsi nhìbrtrn xuốzqting nhịzqti ca củefhsa mìbrtrnh…Phảshltn ứygpeng lúsfyxc sáepkzng sớsgkqm hơgmigi bịzqti quáepkz khígmigch rồvtrbi.

…khôrjjing biếoimit cómnqkzqtim cho côrjji sợvosz khôrjjing?

sfyxc ăvbhhn sáepkzng, Cốzqtigqntgmigc vẫfaphn chưgqnta bìbrtrnh tĩspjtnh lạefhsi đgqntưgqntvoszc, nhìbrtrn cáepkzi lạefhsp xưgqntnfcnng thôrjjii cũyiosng đgqntorht mặvxfrt.

Hạefhs Chi Tuyểefhsn thìbrtr vẫfaphn bìbrtrnh thưgqntcteong, rấrurut tựqdqo nhiêmrctn nómnqki: “Nhìbrtrn ngưgqntcteoi đgqntàzqtin ôrjjing củefhsa mìbrtrnh thìbrtr cómnqkbrtr đgqntâvtrbu, em khôrjjing cầorhtn căvbhhng thẳzffxng nhưgqnt thếoimi.”

Đvtrbzkygng nàzqtio sau nàzqtiy chảshlt phảshlti dùtmukng, đgqntúsfyxng khôrjjing?

“…Em khôrjjing cómnqkvbhhng thẳzffxng!” Cốzqtigqntgmigc đgqntorht mặvxfrt cãhyumi lạefhsi.

“Ừuehd, khôrjjing căvbhhng thẳzffxng thìbrtr tốzqtit.” Hạefhs Chi Tuyểefhsn cưgqntcteoi nómnqki.

“…” Sao côrjji lạefhsi thấruruy nụbgfugqntcteoi nàzqtiy củefhsa anh nhìbrtrn rấrurut đgqntáepkzng ghéqgovt nhỉwrqb?

Ngay hôrjjim sau làzqti ngàzqtiy lớsgkqp củefhsa Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi ăvbhhn liêmrctn hoan, côrjji rấrurut nhiệspjtt tìbrtrnh mờcteoi Cốzqtigqntgmigc đgqntếoimin chung vui.

“Tôrjjizqtin hôrjjim nay cũyiosng tớsgkqi đgqntruruy, mau đgqntếoimin gặvxfrp đgqntefhsi minh tinh đgqnti!”

Trong lớsgkqp nàzqtiy cómnqkrjjizqtin vàzqti Lụbgfuc Gia Diệspjtp, cùtmukng vớsgkqi Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi, Hưgqntsgkqng Lêmrctzqti Trưgqntơgmigng Hâvtrbn Dịzqtich, năvbhhm đgqntómnqk cảshlt bọgmign chọgmign ban Xãhyum hộvwfwi, cho nêmrctn cómnqk rấrurut nhiềdhrxu bạefhsn màzqti côrjji quen, dĩspjt nhiêmrctn làzqti đgqntvtrbng ýlsak.


zqtigmigi đgqntâvtrbu cómnqk côrjji thìbrtr nơgmigi đgqntómnqkyiosng sẽasie cómnqk Hạefhs Chi Tuyểefhsn.

Thấruruy hai ngưgqntcteoi đgqntếoimin cùtmukng nhau, Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi cưgqntcteoi nómnqki: “Hai cậwrqbu giờcteo cứygpe nhưgqnt sinh đgqntôrjjii gắcmxxn liềdhrxn ýlsak, côrjjing khai show âvtrbn áepkzi khắcmxxp nơgmigi luôrjjin. Cậwrqbu muốzqtin tiêmrctu diệspjtt hếoimit đgqntáepkzm cẩyrfuu đgqntvwfwc thâvtrbn bọgmign mìbrtrnh đgqntruruy àzqti?”

“Cậwrqbu cògmign trêmrctu mìbrtrnh nữqdqoa thìbrtr mìbrtrnh vềdhrx đgqntâvtrby…” Cốzqtigqntgmigc làzqtim bộvwfw muốzqtin đgqnti, Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi phảshlti vộvwfwi vàzqting kéqgovo lạefhsi.

Bữqdqoa tiệspjtc lêmrctn đgqntếoimin cao tràzqtio khi cómnqk sựqdqo xuấrurut hiệspjtn củefhsa Tôrjjizqtin, anh ấruruy đgqntvwfwi mũyiosgqntafloi trai đgqnteo khẩyrfuu trang, mặvxfrc áepkzo ngắcmxxn tay rộvwfwng rãhyumi, khôrjjing cómnqk bấrurut cứygpe mộvwfwt nhâvtrbn viêmrctn nàzqtio đgqnti cùtmukng.

zqtio trong phògmigng, anh tháepkzo khẩyrfuu trang xuốzqting, làzqtim mấruruy bạefhsn họgmigc đgqntygpeng gầorhtn đgqntómnqk phảshlti kêmrctu lêmrctn.

“Tôrjjizqtinnnn!!” “Tôrjjizqtin!!!” “Tôrjjizqtinnnn!” Cảshlt bọgmign vỗruru tay gọgmigi têmrctn cậwrqbu, tiếoiming sau to hơgmign tiếoiming trưgqntsgkqc.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi nhậwrqbn ra Tôrjjizqtin đgqntang mấrurut tựqdqo nhiêmrctn, liềdhrxn đgqntygpeng lêmrctn nómnqki: “Đvtrbưgqntvoszc rồvtrbi đgqntưgqntvoszc rồvtrbi, đgqntdhrxu làzqti bạefhsn họgmigc màzqti, đgqntccesng tỏorht vẻhyum nhưgqnt đgqntang chàzqtio đgqntómnqkn đgqntefhsi minh tinh nhưgqnt thếoimi, tốzqtii nay ởnfcn đgqntâvtrby chỉwrqbmnqkepkzc họgmigc sinh củefhsa lớsgkqp 12-13 thôrjjii, khôrjjing cómnqk ca sĩspjtzqtio hếoimit!!”

Lớsgkqp trưgqntnfcnng lậwrqbp tứygpec hưgqntnfcnng ứygpeng: “Bồvtrbi Bồvtrbi nómnqki hay lắcmxxm!”

Tiếoimip theo vẫfaphn nhưgqntbrtrnh thưgqntcteong làzqtizqtin nâvtrbng ly cạefhsn chéqgovn, Cốzqtigqntgmigc làzqti kháepkzch mờcteoi nêmrctn khôrjjing cầorhtn uốzqting nhiềdhrxu, chủefhs yếoimiu làzqti đgqntefhs ýlsak đgqntếoimin Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi.

rjjizqtin làzqti nhâvtrbn vậwrqbt trung tâvtrbm, ai cũyiosng muốzqtin tớsgkqi chạefhsm cốzqtic vớsgkqi anh, trưgqntsgkqc đgqntâvtrby đgqnti họgmigc anh cũyiosng cómnqk mộvwfwt nhómnqkm ngưgqntcteoi yêmrctu thígmigch, giờcteo lạefhsi thàzqtinh ngôrjjii sao lớsgkqn, nhưgqntng mọgmigi ngưgqntcteoi khi nómnqki chuyệspjtn đgqntdhrxu khôrjjing cảshltm thấruruy anh tỏorht ra kiêmrctu ngạefhso vàzqti xa cáepkzch.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi thấruruy Tôrjjizqtin uốzqting nhiềdhrxu quáepkzmrctn liềdhrxn đgqnti tớsgkqi bảshlto vệspjt, nhữqdqong ngưgqntcteoi đgqntếoimin mờcteoi rưgqntvoszu anh đgqntdhrxu đgqntưgqntvoszc côrjji uốzqting thay hếoimit.

“Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi, hai ngưgqntcteoi cáepkzc cậwrqbu làzqti quan hệspjt thếoimizqtio? Sao cậwrqbu lạefhsi tớsgkqi đgqntaflogqntvoszu cho Tôrjjizqtin?"

“Tôrjjii làzqti anh em tốzqtit củefhsa cậwrqbu ấruruy!” Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi nómnqki năvbhhng rấrurut hùtmukng hồvtrbn.


rjjizqtin cúsfyxi đgqntorhtu cưgqntcteoi.

Giữqdqoa buổasiei tiệspjtc, Cốzqtigqntgmigc vớsgkqi Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi cùtmukng nhau đgqnti vệspjt sinh.

Tốzqtit nghiệspjtp rồvtrbi, Cốzqtigqntgmigc cuốzqtii cùtmukng cũyiosng cómnqk thểefhs hỏorhti côrjji bạefhsn thâvtrbn câvtrbu nàzqtiy: “Bồvtrbi Bồvtrbi, cậwrqbu thígmigch Tôrjjizqtin đgqntúsfyxng khôrjjing?”

“Hỏorhti thừccesa vậwrqby, cómnqk ai màzqti khôrjjing thígmigch cậwrqbu ấruruy chứygpe!” côrjji ấruruy bậwrqbt cưgqntcteoi, mặvxfrt vẫfaphn ửmoekng đgqntorhtbrtr men rưgqntvoszu.

“khôrjjing phảshlti làzqtibrtrnh cảshltm giữqdqoa fan vàzqti idol, cũyiosng khôrjjing phảshlti tìbrtrnh cảshltm bạefhsn bèvwfw, mìbrtrnh đgqntang hỏorhti làzqtibrtrnh cảshltm giữqdqoa nam vàzqti nữqdqoruruy. Cậwrqbu thígmigch cậwrqbu ấruruy khôrjjing?”

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi sửmoekng sốzqtit mấruruy giâvtrby, nụbgfugqntcteoi bắcmxxt đgqntorhtu nhạefhst dầorhtn, cuốzqtii cùtmukng biếoimin mấrurut.

rjji ấruruy đgqnti tớsgkqi trưgqntsgkqc bồvtrbn rửmoeka tay, nómnqki: “Bâvtrby giờcteo cậwrqbu ấruruy đgqntãhyum trởnfcn thàzqtinh đgqntefhsi minh tinh rồvtrbi, mìbrtrnh thígmigch cậwrqbu ấruruy thìbrtr cũyiosng cómnqk ígmigch gìbrtr đgqntâvtrbu.”

“Sao lạefhsi khôrjjing?”

“Cómnqk cảshlt mộvwfwt biểefhsn ngưgqntcteoi thígmigch cậwrqbu ấruruy, làzqtim gìbrtr đgqntếoimin lưgqntvoszt mìbrtrnh.”

“Cậwrqbu khôrjjing thổasie lộvwfw vớsgkqi cậwrqbu ấruruy thìbrtr làzqtim sao màzqti biếoimit đgqntưgqntvoszc?”

“…” Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi ngẩyrfun ngưgqntcteoi, ngay sau đgqntómnqk lạefhsi bậwrqbt cưgqntcteoi, “Trong làzqting giảshlti trígmigmnqk nhiềdhrxu ngưgqntcteoi đgqntimmjp lắcmxxm, mìbrtrnh thìbrtr quáepkzbrtrnh thưgqntcteong.”

“Vớsgkq vẩyrfun! Tôrjjizqtin khôrjjing lẽasie lạefhsi làzqti ngưgqntcteoi nôrjjing cạefhsn chỉwrqb thígmigch gáepkzi đgqntimmjp hay sao? Vớsgkqi lạefhsi cậwrqbu cũyiosng rấrurut xinh đgqntimmjp màzqti, sao lạefhsi tựqdqo coi nhẹimmj bảshltn thâvtrbn nhưgqnt thếoimi!”

Cốzqtigqntgmigc nắcmxxm tay Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi, nhìbrtrn vàzqtio mắcmxxt côrjji ấruruy nómnqki: “Thígmigch thìbrtr hãhyumy nómnqki ra, cậwrqbu làzqti Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi siêmrctu cấrurup dũyiosng cảshltm màzqti! Sợvoszepkzi gìbrtr? nómnqki ra sẽasie chếoimit sao?”


rjji thậwrqbt sựqdqo khôrjjing muốzqtin nhìbrtrn bạefhsn mìbrtrnh phảshlti yêmrctu thầorhtm ngưgqntcteoi ta nữqdqoa, nhưgqnt vậwrqby quáepkz mệspjtt mỏorhti.

“Đvtrbưgqntvoszc! Mìbrtrnh sẽasie nómnqki!” Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi nhiệspjtt huyếoimit dâvtrbng tràzqtio, hùtmukng hổasie đgqntáepkzp.

Kếoimit thúsfyxc bữqdqoa tiệspjtc, cảshlt bọgmign cògmign đgqntang bàzqtin bạefhsc tăvbhhng hai thìbrtr Tôrjjizqtin nómnqki: “Tôrjjii phảshlti đgqnti rồvtrbi.”

Ai cũyiosng rấrurut thôrjjing cảshltm vìbrtr anh làzqti nghệspjt sỹruru lớsgkqn, bớsgkqt chúsfyxt thờcteoi gian đgqntếoimin đgqntâvtrby ăvbhhn bữqdqoa cơgmigm chia tay đgqntãhyum làzqti rấrurut vui rồvtrbi, nêmrctn cũyiosng khôrjjing éqgovp anh ởnfcn lạefhsi.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi đgqntygpeng dậwrqby đgqntygpeng sau lưgqntng anh, nómnqki: “Mìbrtrnh tiễccesn cậwrqbu.”

rjjizqtin hơgmigi bấrurut ngờcteo, khómnqke môrjjii dưgqntsgkqi lớsgkqp khẩyrfuu trang khẽasie cong lêmrctn cưgqntcteoi: “Đvtrbưgqntvoszc.”

Hai ngưgqntcteoi đgqnti ra ngoàzqtii nhàzqtizqting, Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi hỏorhti Tôrjjizqtin: “Cậwrqbu đgqntang vộvwfwi sao?”

rjjizqtin cògmign chưgqnta trảshlt lờcteoi thìbrtr côrjji đgqntãhyum nómnqki tiếoimip: “Nếoimiu khôrjjing vộvwfwi thìbrtr… Cómnqk thểefhs sang côrjjing viêmrctn bêmrctn đgqntưgqntcteong vớsgkqi mìbrtrnh mộvwfwt láepkzt khôrjjing?”

rjji cúsfyxi đgqntorhtu, âvtrbm thầorhtm cắcmxxn răvbhhng, hai bàzqtin tay đgqntefhs sau lưgqntng đgqntãhyum xoắcmxxn lạefhsi vàzqtio nhau.

Đvtrbếoimin nưgqntsgkqc nàzqtiy rồvtrbi, thàzqtinh hay bạefhsi thìbrtr cũyiosng phảshlti thửmoek!

“Đvtrbưgqntvoszc.” Tôrjjizqtin cưgqntcteoi nómnqki.

Tim côrjji nhưgqnt muốzqtin bay lêmrctn rồvtrbi.

gqntsgkqi cáepkzi nómnqkng mùtmuka hèvwfw củefhsa tháepkzng bảshlty, bầorhtu khôrjjing khígmigrjjitmukng nómnqkng bứygpec.


Trong côrjjing viêmrctn khôrjjing cómnqk nhiềdhrxu ngưgqntcteoi lắcmxxm, đgqntèvwfwn đgqntưgqntcteong hai bêmrctn đgqntygpeng thẳzffxng tắcmxxp, chiếoimiu ra sắcmxxc màzqtiu cam.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi cùtmukng Tôrjjizqtin chậwrqbm rãhyumi bưgqntsgkqc đgqnti, tớsgkqi mộvwfwt sâvtrbn chơgmigi nhỏorht, Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi dừccesng bưgqntsgkqc, nhìbrtrn Tôrjjizqtin nómnqki: “Mìbrtrnh…Mìbrtrnh cómnqk chuyệspjtn muốzqtin nómnqki vớsgkqi cậwrqbu.”

rjjizqtin đgqntómnqkn nhậwrqbn áepkznh mắcmxxt côrjji, gậwrqbt đgqntorhtu: “Cậwrqbu nómnqki đgqnti.”

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi trưgqntsgkqc giờcteo vẫfaphn luôrjjin vui vẻhyum phómnqkng khoáepkzng, vậwrqby màzqti đgqntếoimin lúsfyxc tỏorhtbrtrnh lạefhsi vôrjjitmukng căvbhhng thẳzffxng.

rjji cứygpe ngẩyrfun ngơgmig nhìbrtrn Tôrjjizqtin, Tôrjjizqtin thấruruy dáepkzng vẻhyum củefhsa côrjji thìbrtr lạefhsi nghĩspjtzqti côrjji khôrjjing thígmigch mìbrtrnh đgqnteo khẩyrfuu trang, cho nêmrctn liềdhrxn tháepkzo xuốzqting. Cũyiosng may buổasiei tốzqtii ởnfcn đgqntâvtrby khôrjjing cómnqk mấruruy ngưgqntcteoi lui tớsgkqi.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi ngắcmxxm gưgqntơgmigng mặvxfrt màzqti côrjji ngàzqtiy nhớsgkq đgqntêmrctm mong, hai máepkzmnqkng bừccesng lêmrctn, tim đgqntwrqbp nhanh nhưgqnt khôrjjing phảshlti củefhsa mìbrtrnh vậwrqby…Nhữqdqong lờcteoi tỏorhtbrtrnh hoa mỹruruhyumng mạefhsn màzqti côrjji đgqntãhyum suy nghĩspjthyumi giờcteo lạefhsi khôrjjing tàzqtii nàzqtio nhớsgkq nổasiei, nộvwfwi dung trong mấruruy cuốzqtin ngôrjjin tìbrtrnh vàzqti manga côrjji cũyiosng khôrjjing nhớsgkq luôrjjin, đgqntorhtu ómnqkc trởnfcnmrctn trốzqting rỗrurung, liềdhrxn bậwrqbt thốzqtit lêmrctn ba chữqdqo: “Mìbrtrnh thígmigch cậwrqbu!”

gqntơgmigng mặvxfrt vốzqtin đgqntang mỉwrqbm cưgqntcteoi củefhsa Tôrjjizqtin bỗrurung trởnfcnmrctn ngơgmig ngẩyrfun.

Đvtrbâvtrbm lao thìbrtr phảshlti theo lao thôrjjii! Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi nómnqki tiếoimip: “khôrjjing phảshlti tìbrtrnh cảshltm giữqdqoa fan vớsgkqi idol! Cũyiosng khôrjjing phảshlti làzqtibrtrnh cảshltm bạefhsn bèvwfw! Màzqtibrtrnh thígmigch cậwrqbu, muốzqtin làzqtim bạefhsn gáepkzi củefhsa cậwrqbu!”

mnqki xong mộvwfwt tràzqting, côrjji lạefhsi nhìbrtrn dáepkzng vẻhyum sửmoekng sốzqtit củefhsa Tôrjjizqtin, trong lògmigng khẽasie than lêmrctn mộvwfwt tiếoiming, thôrjjii xong…Chếoimit chắcmxxc rồvtrbi!

rjjizqtin chậwrqbm rãhyumi mởnfcn miệspjtng: “Cậwrqbu…khôrjjing nêmrctn nómnqki mấruruy lờcteoi nàzqtiy.”

“…” Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi quay lưgqntng lạefhsi, khôrjjing nhìbrtrn anh, cốzqti gắcmxxng ngăvbhhn lạefhsi suy nghĩspjt muốzqtin chếoimit đgqnti lúsfyxc nàzqtiy, muốzqtin làzqtim bộvwfw vui vẻhyum nómnqki ra mấruruy câvtrbu rồvtrbi thoảshlti máepkzi rờcteoi đgqnti, nhưgqntng cổasie họgmigng cứygpe nghẹimmjn lạefhsi, cảshltm giáepkzc chỉwrqb cầorhtn nómnqki ra mộvwfwt chữqdqo thôrjjii làzqti côrjji sẽasie bậwrqbt khómnqkc ngay, đgqntàzqtinh phảshlti cắcmxxn chặvxfrt môrjjii.

“Sao lạefhsi đgqntefhs cho con gáepkzi chủefhs đgqntvwfwng tỏorhtbrtrnh nhưgqnt thếoimi chứygpe?” Giọgmigng nómnqki trầorhtm ấrurum củefhsa Tôrjjizqtin vang lêmrctn phígmiga sau, “Chuyệspjtn nàzqtiy vẫfaphn nêmrctn giao cho con trai làzqtim thìbrtr hơgmign.”

“…???” Làzqti ýlsakbrtr? Ýygpebrtr vậwrqby? Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi ngơgmig ngáepkzc.

rjjizqtin bưgqntsgkqc đgqntếoimin trưgqntsgkqc mặvxfrt côrjji, hai ngưgqntcteoi bốzqtin mắcmxxt nhìbrtrn nhau.

rjjizqtin tháepkzo chiếoimic vògmigng cómnqk miếoiming ngọgmigc bộvwfwi trêmrctn cổasie xuốzqting, nómnqki: “Đvtrbâvtrby làzqti quàzqti sinh nhậwrqbt bốzqti anh tặvxfrng năvbhhm anh táepkzm tuổasiei, anh vẫfaphn đgqnteo nómnqk đgqntếoimin tậwrqbn bâvtrby giờcteo.” anh đgqnteo chiếoimic vògmigng lêmrctn cổasie Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi sữqdqong sờcteo đgqntygpeng yêmrctn tạefhsi chỗruru

Đvtrbeo xong, Tôrjjizqtin nhìbrtrn vàzqtio mắcmxxt côrjji, nómnqki: “anh đgqntãhyum tặvxfrng cho em mómnqkn đgqntvtrb quýlsak giáepkz nhấrurut củefhsa anh rồvtrbi, em làzqtim bạefhsn gáepkzi anh nhéqgov?”

Nghe xong, Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi khôrjjing kìbrtrm nổasiei màzqtigmigi nưgqntsgkqc mắcmxxt.

“Sao vậwrqby?” Tôrjjizqtin lo lắcmxxng hỏorhti.

Mặvxfrc dùtmukbrtrnh thưgqntcteong quan hệspjt giữqdqoa anh vàzqti ngưgqntcteoi kháepkzc pháepkzi cũyiosng khôrjjing tệspjt, nhưgqntng đgqntâvtrby vẫfaphn làzqti lầorhtn đgqntorhtu tiêmrctn anh tỏorhtbrtrnh vớsgkqi con gáepkzi, khôrjjing cómnqk kinh nghiệspjtm, khôrjjing biếoimit cómnqk phảshlti đgqntãhyum làzqtim sai gìbrtr rồvtrbi khôrjjing…

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi cúsfyxi đgqntorhtu, chậwrqbm rãhyumi khom lưgqntng xuốzqting, ngồvtrbi xổasiem xuốzqting đgqntrurut, ôrjjim mặvxfrt khómnqkc.

rjjizqtin cũyiosng ngồvtrbi xổasiem xuốzqting theo, dịzqtiu dàzqting vuốzqtit tómnqkc côrjji, giọgmigng nómnqki tràzqtin đgqntorhty yêmrctu thưgqntơgmigng: “Đvtrbccesng khómnqkc màzqti, cómnqk phảshlti anh đgqntãhyum làzqtim gìbrtr sai khôrjjing? Em nómnqki cho anh biếoimit đgqnti, anh sẽasie thay đgqntasiei.”

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi ngẩyrfung đgqntorhtu lêmrctn, mặvxfrt đgqntorhty nưgqntsgkqc mắcmxxt nhìbrtrn rấrurut chậwrqbt vậwrqbt, nhưgqntng lạefhsi chậwrqbm rãhyumi nởnfcn nụbgfugqntcteoi.

rjji giang rộvwfwng hai tay nhàzqtio vàzqtio lògmigng Tôrjjizqtin, Tôrjjizqtin khôrjjing kịzqtip chuẩyrfun bịzqti, bịzqti côrjji đgqntèvwfw xuốzqting mặvxfrt đgqntrurut.

mộvwfwt tay anh chốzqting đgqntrurut, mộvwfwt tay ôrjjim côrjji, bàzqtin tay ởnfcn sau lưgqntng nhẹimmj nhàzqting vỗruru vềdhrx.

“Vâvtrbng! Vâvtrbng! Em đgqntvtrbng ýlsak!” Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi đgqntáepkzp liêmrctn hồvtrbi, tiếoiming sau mạefhsnh mẽasiegmign tiếoiming trưgqntsgkqc.

rjjizqtin hiểefhsu côrjji đgqntang trảshlt lờcteoi câvtrbu hỏorhti làzqtim bạefhsn gáepkzi củefhsa anh đgqntưgqntvoszc khôrjjing, nhẹimmj nhàzqting mỉwrqbm cưgqntcteoi.

“Em làzqti fan sốzqti mộvwfwt củefhsa anh, khôrjjing ai thígmigch anh bằzkygng em đgqntâvtrbu!” côrjji lớsgkqn tiếoiming nómnqki.

Sau khi nghe đgqntưgqntvoszc câvtrbu trảshlt lờcteoi củefhsa Tôrjjizqtin, trong nháepkzy mắcmxxt côrjji đgqntãhyum trởnfcn lạefhsi thàzqtinh mộvwfwt Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi mạefhsnh mẽasie phómnqkng khoáepkzng nhưgqnt trưgqntsgkqc.

rjjizqtin khẽasie xoa đgqntorhtu côrjji, “khôrjjing ai cómnqk thểefhs so sáepkznh đgqntưgqntvoszc vớsgkqi em hếoimit, em làzqti đgqntvwfwc nhấrurut vôrjji nhịzqti, làzqti bạefhsn gáepkzi củefhsa anh.”

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi tưgqntơgmigi cưgqntcteoi trong nưgqntsgkqc mắcmxxt.

rjji thếoimizqti lạefhsi đgqntưgqntvoszc yêmrctu đgqntưgqntơgmigng vớsgkqi idol rồvtrbi, chếoimit cũyiosng khôrjjing tiếoimic.

rjjizqtin đgqntygpeng dậwrqby, đgqntaflo côrjji lêmrctn, cẩyrfun thậwrqbn phủefhsi bụbgfui trêmrctn ngưgqntcteoi cho côrjji.

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi cưgqntcteoi khúsfyxc khígmigch nhìbrtrn anh, chờcteo anh đgqntygpeng vữqdqong rồvtrbi, hai mắcmxxt côrjji sáepkzng rựqdqoc lêmrctn hỏorhti: “Em cómnqk thểefhsrjjin bạefhsn trai em khôrjjing?”

gqntơgmigng mặvxfrt Tôrjjizqtin thoáepkzng ửmoekng đgqntorht, cómnqk chúsfyxt ngạefhsi ngùtmukng, cũyiosng cómnqk chúsfyxt hồvtrbi hộvwfwp.

anh gậwrqbt đgqntorhtu, Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi lậwrqbp tứygpec kiễccesng lêmrctn, hôrjjin lêmrctn máepkz tráepkzi anh mộvwfwt cáepkzi, lạefhsi chuyểefhsn sang máepkz phảshlti hôrjjin mộvwfwt cáepkzi, cuốzqtii cùtmukng áepkznh mắcmxxt rơgmigi vàzqtio đgqntôrjjii môrjjii kia, thẹimmjn thùtmukng khôrjjing dáepkzm hàzqtinh đgqntvwfwng tiếoimip.

rjjizqtin ôrjjim lấruruy eo côrjji, cúsfyxi đgqntorhtu, chủefhs đgqntvwfwng hôrjjin lêmrctn môrjjii côrjji.

Hai ngưgqntcteoi đgqntdhrxu nhắcmxxm mắcmxxt lạefhsi, hai đgqntôrjjii môrjjii mềdhrxm chạefhsm nhau, chậwrqbm rãhyumi thăvbhhm dògmigzqtio bêmrctn trong, tìbrtrm tògmigi nhiềdhrxu hơgmign hưgqntơgmigng vịzqti củefhsa đgqntzqtii phưgqntơgmigng…

Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi vògmigng tay báepkzm chặvxfrt lấruruy vai anh, say mêmrct cảshltm nhậwrqbn nụbgfurjjin.

Đvtrbâvtrby làzqti nụbgfurjjin đgqntorhtu củefhsa cảshlt hai, rấrurut dịzqtiu dàzqting vàzqti tỉwrqb mỉwrqb, cảshltm giáepkzc nhưgqnt nhữqdqong đgqntygpea trẻhyum đgqntang vừccesa cẩyrfun thậwrqbn lạefhsi vừccesa háepkzo hứygpec mởnfcnmnqki quàzqtizqtimnqk đgqntãhyum mong đgqntvoszi từccesvtrbu.

Cảshlt hai đgqntang đgqntcmxxm chìbrtrm trong thếoimi giớsgkqi ngọgmigt ngàzqtio củefhsa mìbrtrnh, thìbrtr ởnfcn phígmiga bêmrctn kia, dưgqntsgkqi bómnqkng câvtrby trêmrctn con đgqntưgqntcteong nhỏorht, cómnqk mộvwfwt bómnqkng dáepkzng cao lớsgkqn đgqntang chậwrqbm rãhyumi ngồvtrbi xổasiem ngưgqntcteoi xuốzqting, đgqntưgqnta tay lêmrctn che chặvxfrt mắcmxxt mìbrtrnh.

Thấruruy hai ngưgqntcteoi đgqnti ra ngoàzqtii, anh ấruruy cũyiosng biếoimit làzqtimnqk chuyệspjtn rồvtrbi…

Thếoimi nhưgqntng lạefhsi vẫfaphn khôrjjing nhịzqtin đgqntưgqntvoszc màzqti theo dõcunqi ngưgqntcteoi ta, đgqnti tớsgkqi tậwrqbn đgqntâvtrby, cuốzqtii cùtmukng chứygpeng kiếoimin cảshltnh Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi tỏorhtbrtrnh vớsgkqi Tôrjjizqtin…

khôrjjing chỉwrqbzqti tỏorhtbrtrnh, màzqtigmign cảshlt nhữqdqong việspjtc vui vẻhyum hạefhsnh phúsfyxc củefhsa cảshlt hai sau đgqntómnqk nữqdqoa…

Lụbgfuc Gia Diệspjtp đgqntygpeng nhìbrtrn cảshltnh đgqntómnqk, tim nhưgqnt bịzqti dao đgqntâvtrbm mộvwfwt nháepkzt.

Hai ngưgqntcteoi kia vẫfaphn đgqntang đgqntcmxxm chìbrtrm trong thếoimi giớsgkqi ngọgmigt ngàzqtio, Lụbgfuc Gia Diệspjtp đgqntưgqnta tay xoa lồvtrbng ngựqdqoc đgqntang co rúsfyxt đgqntếoimin đgqntau đgqntsgkqn củefhsa mìbrtrnh, đgqntygpeng dậwrqby rờcteoi đgqnti.

mộvwfwt mìbrtrnh bưgqntsgkqc trêmrctn đgqntưgqntcteong, khôrjjing biếoimit làzqtim gìbrtr, cũyiosng khôrjjing biếoimit đgqnti đgqntâvtrbu, di đgqntvwfwng kêmrctu cũyiosng khôrjjing buồvtrbn bắcmxxt máepkzy, chẳzffxng muốzqtin đgqntefhs ýlsak tớsgkqi ai hếoimit nữqdqoa.

đgqnti qua mộvwfwt quáepkzn ăvbhhn vỉwrqba hèvwfw, anh nghe thấruruy nhữqdqong tiếoiming hôrjjizqtio nhiệspjtt huyếoimit khôrjjing ngừccesng pháepkzt ra.

Lụbgfuc Gia Diệspjtp dừccesng bưgqntsgkqc, tìbrtrm mộvwfwt chỗruru rồvtrbi ngồvtrbi xuốzqting.

htcr giữqdqoa mộvwfwt nơgmigi náepkzo nhiệspjtt thếoimizqtiy, ígmigt ra sẽasie khôrjjing cògmign cảshltm thấruruy quáepkz bi thưgqntơgmigng.

Chủefhs quáepkzn đgqntem thựqdqoc đgqntơgmign ra, Lụbgfuc Gia Diệspjtp chẳzffxng buồvtrbn nhìbrtrn màzqti nómnqki luôrjjin: “Cómnqkmnqkn gìbrtr thìbrtr mang hếoimit lêmrctn đgqntâvtrby.”

“Chúsfyx em đgqntang đgqntùtmuka vớsgkqi anh đgqntruruy àzqti?” Tháepkzi đgqntvwfw chủefhs quáepkzn khôrjjing đgqntưgqntvoszc vui.

Lụbgfuc Gia Diệspjtp lấruruy vígmig tiềdhrxn ra, đgqntwrqbp thẳzffxng mộvwfwt xấrurup tiềdhrxn lêmrctn bàzqtin: “Thếoimizqtiy đgqntãhyum đgqntefhs chưgqnta?” Vìbrtr chuẩyrfun bịzqti cho cáepkzc hoạefhst đgqntvwfwng liêmrctn hoan liêmrctn tụbgfuc sau khi tốzqtit nghiệspjtp, cho nêmrctn anh đgqntãhyum đgqntefhs mộvwfwt đgqntzqting tiềdhrxn mặvxfrt trong vígmig.

Ôvtrbng chủefhs sửmoekng sốzqtit, tiếoimip đgqntómnqk lạefhsi thấruruy anh mómnqkc ra mấruruy cáepkzi thẻhyum: “Thẻhyumgmign dụbgfung cáepkzc thứygpe đgqntâvtrby, đgqntefhs chưgqnta?”

“Đvtrbefhs rồvtrbi…” Đvtrbâvtrby làzqti con trai ngốzqtic nhàzqti đgqntzqtia chủefhs đgqntruruy àzqti?

“Đvtrbefhs thìbrtr mang thứygpec ăvbhhn lêmrctn đgqntâvtrby!” Lụbgfuc Gia Diệspjtp vỗruruzqtin.

“Đvtrbưgqntvoszc đgqntưgqntvoszc!” Ôvtrbng chủefhsgqntcteoi hígmigp mắcmxxt rờcteoi đgqnti.

Lụbgfuc Gia Diệspjtp ngồvtrbi ăvbhhn uốzqting mộvwfwt mìbrtrnh, mấruruy bàzqtin bêmrctn cạefhsnh ngưgqntcteoi ta vui vẻhyum chạefhsm cốzqtic uốzqting vớsgkqi nhau, cògmign anh cứygpe giảshlti sầorhtu hếoimit cốzqtic nàzqtiy tớsgkqi cốzqtic kháepkzc.

Trôrjjing thấruruy mộvwfwt ngưgqntcteoi đgqntàzqtin ôrjjing bàzqtin bêmrctn cạefhsnh húsfyxt thuốzqtic, anh liềdhrxn hôrjjimrctn: “anh trai, cho xin đgqntiếoimiu thuốzqtic đgqntưgqntvoszc khôrjjing?”

Ngưgqntcteoi đgqntàzqtin ôrjjing đgqntưgqnta cho anh mộvwfwt đgqntiếoimiu, giúsfyxp anh châvtrbm lửmoeka luôrjjin.

Chơgmigi vớsgkqi nhómnqkm Hạefhs Chi Tuyểefhsn nêmrctn anh luôrjjin cómnqk thómnqki quen tốzqtit, chưgqnta từccesng húsfyxt thuốzqtic bao giờcteo, đgqntâvtrby làzqti lầorhtn đgqntorhtu tiêmrctn.

Mớsgkqi húsfyxt đgqntưgqntvoszc mộvwfwt hơgmigi thìbrtr bịzqti sặvxfrc.

Ngưgqntcteoi đgqntàzqtin ôrjjing buồvtrbn cưgqntcteoi vỗrurugqntng anh, nómnqki: “Chúsfyx em lầorhtn đgqntorhtu húsfyxt thuốzqtic àzqti? Từcces từcces thôrjjii, thuốzqtic nàzqtiy cũyiosng nhẹimmj ýlsakzqti.”

Lụbgfuc Gia Diệspjtp nhưgqnt muốzqtin đgqntzqtii đgqntzqtich vớsgkqi chígmignh mìbrtrnh, bịzqti sặvxfrc nhưgqntng vẫfaphn húsfyxt tiếoimip, ho sặvxfrc sụbgfua chảshlty cảshltgqntsgkqc mắcmxxt.

anh cứygpesfyxt mộvwfwt hơgmigi thuốzqtic rồvtrbi lạefhsi uốzqting mộvwfwt ngụbgfum rưgqntvoszu, cứygpe thếoimi lặvxfrp đgqnti lặvxfrp lạefhsi, hồvtrbi lâvtrbu sau cũyiosng húsfyxt hếoimit đgqntiếoimiu thuốzqtic vàzqti uốzqting hếoimit chai rưgqntvoszu.

anh néqgovm chai xuốzqting đgqntrurut, quáepkzt lêmrctn: “Mẹimmjmnqk chứygpeepkzi gìbrtrzqtigqntvoszn rưgqntvoszu giảshlti sầorhtu!! Toàzqtin làzqti bốzqtic phéqgovt!! Cảshlt thuốzqtic cảshltgqntvoszu đgqntdhrxu chẳzffxng đgqntưgqntvoszc cáepkzi việspjtc mẹimmjbrtr cảshlt!!”

Tim anh vẫfaphn rấrurut đgqntau, đgqntau vôrjjitmukng, hìbrtrnh ảshltnh hai ngưgqntcteoi kia hôrjjin nhau cứygpe hiệspjtn lêmrctn trong đgqntorhtu, khiếoimin anh càzqting đgqntau hơgmign.

Lụbgfuc Gia Diệspjtp đgqntrurum hai cáepkzi lêmrctn ngựqdqoc mìbrtrnh, “Ngưgqntcteoi anh em àzqti, chịzqtiu đgqntqdqong tígmig đgqnti, đgqntccesng đgqntau nữqdqoa cómnqk đgqntưgqntvoszc khôrjjing! Ôvtrbng muốzqtin bịzqti bệspjtnh tim đgqntruruy àzqti! Hổasieepkzi chạefhsy rồvtrbi, chúsfyxng ta vẫfaphn phảshlti tưgqntơgmigi cưgqntcteoi màzqti sốzqting tiếoimip chứygpe!”

anh tiếoimip tụbgfuc ngồvtrbi ăvbhhn uốzqting mộvwfwt mìbrtrnh, đgqntêmrctm đgqntãhyum khuya, quáepkzn cũyiosng dầorhtn vắcmxxng kháepkzch.

Chủefhs quáepkzn nómnqki: “Chàzqting trai àzqti, uốzqting thếoimi thôrjjii, chúsfyxng tôrjjii phảshlti dọgmign dẹimmjp rồvtrbi.”

“khôrjjing!! Tôrjjii vẫfaphn chưgqnta uốzqting đgqntefhs!! Tôrjjii phảshlti ngồvtrbi thêmrctm chúsfyxt nữqdqoa!!” Lụbgfuc Gia Diệspjtp khôrjjing đgqntvoszi chủefhs quáepkzn nómnqki tiếoimip màzqti nómnqki luôrjjin, “Chờcteorjjii đgqnti rồvtrbi hẵyhocng đgqntómnqkng cửmoeka! Tôrjjii trảshlt tiềdhrxn tổasien thấrurut!”

Chủefhs quáepkzn cuốzqtii cùtmukng cũyiosng thỏorhta hiệspjtp vớsgkqi tiềdhrxn bạefhsc.

Trờcteoi bỗrurung nổasiei giómnqk lớsgkqn, Lụbgfuc Gia Diệspjtp vỗruruzqtin hôrjjimrctn: “Tớsgkqi đgqntêmrct, nổasiei sấrurum chớsgkqp lêmrctn đgqntêmrct! Mạefhsnh lêmrctn!!”

Vừccesa mớsgkqi hôrjji xong thìbrtr sấrurum séqgovt nổasie vang trờcteoi thậwrqbt.

Lụbgfuc Gia Diệspjtp gàzqtio lêmrctn: “Đvtrbưgqntvoszc đgqntruruy! Cho ôrjjing đgqntâvtrby mộvwfwt trậwrqbn mưgqnta thậwrqbt to luôrjjin đgqntêmrct!!!”

gqnta to àzqtio àzqtio dộvwfwi xuốzqting, rơgmigi cảshltzqtio đgqntzqting báepkzt đgqntĩspjta đgqntqdqong thứygpec ăvbhhn trêmrctn bàzqtin.

Lụbgfuc Gia Diệspjtp hígmigt sâvtrbu mộvwfwt hơgmigi, giơgmig tay lau nưgqntsgkqc mưgqnta trêmrctn mặvxfrt, “Tốzqtit! Rấrurut tốzqtit! Trong lúsfyxc ôrjjing đgqntâvtrby đgqntang buồvtrbn thìbrtr đgqntưgqntvoszc mộvwfwt cơgmign mưgqnta làzqtim nềdhrxn cho luôrjjin! Mẹimmjmnqk quáepkzzqti đgqntưgqntvoszc, giốzqting nam chígmignh trong phim thầorhtn tưgqntvoszng quáepkz!!”

Chủefhs quáepkzn ngồvtrbi đgqntvoszi dưgqntsgkqi máepkzi che, lúsfyxc nàzqtiy liềdhrxn cầorhtm ôrjji đgqnti ra che cho Lụbgfuc Gia Diệspjtp, nómnqki: “Vàzqtio đgqntâvtrby trúsfyxgqnta đgqnti.”

anh nómnqki: “Xin đgqntccesng pháepkz hỏorhtng bầorhtu khôrjjing khígmigzqti ôrjjing trờcteoi đgqntãhyum tỉwrqb mỉwrqb tạefhso nêmrctn cho tôrjjii, tráepkznh sang mộvwfwt bêmrctn đgqnti ạefhs, cảshltm ơgmign.”

“…” Chủefhs quáepkzn lắcmxxc đgqntorhtu đgqnti ra chỗruru kháepkzc, tuổasiei cògmign trẻhyum, lạefhsi đgqntimmjp trai nhiềdhrxu tiềdhrxn thếoimizqtiy, cómnqkepkzi gìbrtrzqti phảshlti buồvtrbn chứygpe?

Lụbgfuc Gia Diệspjtp tiếoimip tụbgfuc uốzqting rưgqntvoszu, trong rưgqntvoszu cómnqkgmiga lẫfaphn cảshltgqntsgkqc mưgqnta vàzqtigqntsgkqc mắcmxxt.

Trờcteoi mưgqnta tốzqtit thậwrqbt, cómnqk thểefhs tranh thủefhszqti khómnqkc, chẳzffxng ai phâvtrbn biệspjtt đgqntưgqntvoszc, khôrjjing sợvosz mấrurut thểefhs diệspjtn.

Đvtrbếoimin lúsfyxc anh say mèvwfwm ngãhyum xuốzqting đgqntrurut, trong đgqntorhtu bỗrurung hiệspjtn lêmrctn mộvwfwt gưgqntơgmigng mặvxfrt.

“Lụbgfuc Gia Diệspjtp! Cậwrqbu phiềdhrxn chếoimit đgqnti đgqntưgqntvoszc!”, “Lụbgfuc Gia Diệspjtp, hôrjjim nay tôrjjii màzqti khôrjjing đgqntáepkznh cậwrqbu mộvwfwt trậwrqbn thìbrtr tôrjjii khôrjjing phảshlti làzqti Trịzqtinh Bồvtrbi Bồvtrbi!”

“Ngơgmig ra đgqntruruy làzqtim gìbrtr! Ôvtrbm tôrjjii đgqnti! Lạefhsnh quáepkz!”…

“Mẹimmjmnqk chứygperjjii cũyiosng đgqntang lạefhsnh quáepkz đgqntâvtrby… Ai đgqntếoimin ôrjjim tôrjjii đgqnti…” Lầorhtm bầorhtm xong câvtrbu đgqntómnqk, Lụbgfuc Gia Diệspjtp liềdhrxn say đgqntếoimin bấrurut tỉwrqbnh nhâvtrbn sựqdqo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.