Năm Tháng Ngọt Ngào Của Anh Và Em

Chương 101 :

    trước sau   
Tấfmnnt nhiêwotfn trong ngàzlhmy đzjqmjvimc biệwotft nàzlhmy, anh sẽnhki khôqhxeng từauih chốingvi chụvkzep ảgysonh chung cho côqhxe vàzlhmaeiwc bạohxbn họchccc.

Cốingviapxeduzc cùlqrgng cáaeiwc bạohxbn chụvkzep ảgysonh kỷfzgd niệwotfm, Cốingv Tríiapx Viễshyan vớfjxji Hứarrya Giai Tuệwotfqmzing tỏukpr ýfqun muốingvn chụvkzep mấfmnny tấfmnnm ảgysonh cùlqrgng con gáaeiwi, thếojzjzlhm Hạohxb Chi Tuyểyakqn lạohxbi chụvkzep ảgysonh mộtqdwt nhàzlhm ba ngưiapxnoiei, đzjqmưiapxơbfxlng nhiêwotfn cũqmzing khôqhxeng thểyakq thiếojzju ảgysonh chụvkzep chung củkpxoa anh vàzlhm côqhxe.

Ngàzlhmy nàzlhmy cứarry thếojzj qua đzjqmi trong niềrzuxm hạohxbnh phúaglkc hâlbcdn hoan củkpxoa mọchcci ngưiapxnoiei.

Ăoafdn xong bữdyyea tốingvi, bốingv mẹlpdw củkpxoa Cốingviapxeduzc rấfmnnt tâlbcdm lýfqun, tạohxbo khôqhxeng gian riêwotfng cho hai đzjqmarrya trẻzrci.

Hai đzjqmarrya cùlqrgng họchccc chung mộtqdwt trưiapxnoieng đzjqmohxbi họchccc, lạohxbi trảgysoi qua ba năfvodm yêwotfu xa, trong mắdhcyt bốingv mẹlpdw Cốingviapxeduzc, Hạohxb Chi Tuyểyakqn đzjqmãingv làzlhm con rểyakq củkpxoa họchcc rồyakqi.

Cốingviapxeduzc cùlqrgng Hạohxb Chi Tuyểyakqn lêwotfn quáaeiwn bar trêwotfn tầqhxeng thưiapxdhcyng kháaeiwch sạohxbn, uốingvng chúaglkt rưiapxdhcyu vàzlhm nghe nhạohxbc, ngắdhcym nhìtephn thàzlhmnh phốingv khi vềrzux đzjqmêwotfm, vui vẻzrci tậbqain hưiapxlheang thờnoiei gian riêwotfng tưiapx củkpxoa hai đzjqmarrya.


Cốingviapxeduzc cảgysom thấfmnny bầqhxeu khôqhxeng khíiapxaglkc nàzlhmy rấfmnnt tuyệwotft, liềrzuxn ngồyakqi đzjqmingvi diệwotfn vớfjxji anh, lấfmnny mộtqdwt hộtqdwp quàzlhm nhỏukpr trong túaglki ra đzjqmưiapxa cho anh.

“Quàzlhm tặjvimng anh àzlhm?” Hạohxb Chi Tuyểyakqn hỏukpri.

Cốingviapxeduzc đzjqmưiapxa tay chốingvng cằmonkm, nhìtephn anh cưiapxnoiei khúaglkc khíiapxch: “Vâlbcdng.”

“Cáaeiwi gìteph vậbqaiy?” anh lạohxbi hỏukpri.

“anh mởlhea ra xem thìteph biếojzjt.” Nụvkzeiapxnoiei trêwotfn mặjvimt côqhxe gầqhxen nhưiapx khôqhxeng ngừauihng lạohxbi đzjqmưiapxdhcyc nữdyyea rồyakqi.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn nhậbqain ra sựdxce chờnoie mong trong áaeiwnh mắdhcyt côqhxe, anh khôqhxeng mởlheatiln ra ngay màzlhmiapxnoiei nótilni: “anh giữdyye lạohxbi đzjqmãingv, mai xem.”

Cốingviapxeduzc khótiln chịkpxou: “Nàzlhmo cótiln ai lạohxbi làzlhmm ngưiapxnoiei ta mấfmnnt hứarryng nhưiapx anh chứarry, ngưiapxnoiei ta tặjvimng quàzlhm cho anh rồyakqi màzlhm anh lạohxbi khôqhxeng chịkpxou mởlhea ra ngay làzlhm sao!”

anh cốingvtephnh trêwotfu côqhxe: “Vậbqaiy em nótilni cho anh nghe trưiapxfjxjc đzjqmi, em tặjvimng anh cáaeiwi gìteph vậbqaiy?”

“khôqhxeng nótilni khôqhxeng nótilni, anh tựdxce nhìtephn đzjqmi.”

anh cưiapxnoiei: “thậbqait ra anh cũqmzing cótiln quàzlhm muốingvn tặjvimng cho em đzjqmfmnny.”

Cốingviapxeduzc hàzlhmo hứarryng hỏukpri: “Quàzlhmtephohxb?”

anh khôqhxeng trảgyso lờnoiei, chỉdtpliapxnoiei nótilni: “Đhygvyakq anh xem quàzlhm củkpxoa em trưiapxfjxjc đzjqmãingv.”

anh bótilnc giấfmnny gótilni bêwotfn ngoàzlhmi ra, mởlhea nắdhcyp hộtqdwp nhung lêwotfn, bêwotfn trong làzlhm mộtqdwt cặjvimp nhẫtephn bạohxbch kim đzjqmưiapxdhcyc đzjqmjvimt cạohxbnh nhau.


Hạohxb Chi Tuyểyakqn ngỡeblq ngàzlhmng, anh còzlhmn tưiapxlheang làzlhm đzjqmyakqng hồyakq hoặjvimc đzjqmiệwotfn thoạohxbi, khôqhxeng ngờnoie lạohxbi làzlhm

Cốingviapxeduzc cưiapxnoiei tủkpxom tỉdtplm: “Cáaeiwi nàzlhmy em mua bằmonkng tiềrzuxn lưiapxơbfxlng thựdxcec tậbqaip năfvodm tưiapx đzjqmfmnny!”

tilnn quàzlhmzlhmy cựdxcec kỳifxl quan trọchccng, cho nêwotfn côqhxe muốingvn đzjqmuxtgi lấfmnny nótiln bằmonkng sốingv tiềrzuxn màzlhmtephnh kiếojzjm đzjqmưiapxdhcyc từauihqhxeng việwotfc đzjqmqhxeu tiêwotfn trong cuộtqdwc đzjqmnoiei, dùlqrgiapxơbfxlng củkpxoa côqhxe khôqhxeng cao, nhưiapxng tíiapxch gótilnp mộtqdwt năfvodm cũqmzing đzjqmkpxo đzjqmyakq mua cặjvimp nhẫtephn bạohxbch kim nàzlhmy.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn chậbqaim rãingvi cầqhxem chiếojzjc nhẫtephn lêwotfn, ngótilnn tay vuốingvt nhẹlpdw lêwotfn nótiln, anh thấfmnny ởlhea mặjvimt trong củkpxoa nhẫtephn cótiln khắdhcyc chữdyyezlhm sốingv XG1314*, mớfjxji đzjqmchccc đzjqmãingv hiểyakqu luôqhxen ýfqun nghĩiapxa.

*XG1314: XG làzlhm phiêwotfn âlbcdm têwotfn họchcc củkpxoa hai ngưiapxnoiei, Hạohxb - Cốingv, 1314 nghĩiapxa làzlhm mộtqdwt đzjqmnoiei mộtqdwt kiếojzjp.

anh mỉdtplm cưiapxnoiei nhìtephn côqhxe, néfqunt mặjvimt côqhxe cótiln phầqhxen ngưiapxdhcyng ngùlqrgng, nhưiapxng hai mắdhcyt vẫtephn ngờnoiei sáaeiwng, hỏukpri anh: “Đhygvlpdwp khôqhxeng?”

Hạohxb Chi Tuyểyakqn cưiapxnoiei: “Cáaeiwi nàzlhmy khôqhxeng phảgysoi nêwotfn làzlhm con trai trao cho con gáaeiwi hay sao?”

Cốingviapxeduzc phảgyson báaeiwc: “Ai quy đzjqmkpxonh chỉdtpl con trai mớfjxji đzjqmưiapxdhcyc tặjvimng nhẫtephn chứarry.”

Hạohxb Chi Tuyểyakqn lạohxbi nhìtephn côqhxe cưiapxnoiei.

“Đhygvưiapxa tay đzjqmâlbcdy.” anh nótilni.

Cốingviapxeduzc đzjqmưiapxa bàzlhmn tay ra, anh cầqhxem nhẫtephn nhẹlpdw nhàzlhmng đzjqmeo lêwotfn ngótilnn tay côqhxe, làzlhmm côqhxe khôqhxeng kìtephm đzjqmưiapxdhcyc màzlhm đzjqmukpr bừauihng mặjvimt.

Sau đzjqmótiln đzjqmếojzjn lưiapxdhcyt côqhxe cầqhxem nhẫtephn đzjqmeo vàzlhmo cho anh, “Đhygveo nhẫtephn rồyakqi thìteph vềrzux sau tiếojzjn sĩiapx Hạohxbzlhm ngưiapxnoiei củkpxoa tôqhxei rồyakqi nhéfqun.”

anh nhưiapxfjxjn màzlhmy: “Vềrzux sau?”


“…??”

“khôqhxeng phảgysoi vẫtephn luôqhxen làzlhm nhưiapx vậbqaiy àzlhm?”

“…” Cốingviapxeduzc che miệwotfng cưiapxnoiei.

“Lạohxbi đzjqmâlbcdy.” anh vẫtephy tay vớfjxji côqhxe.

Cốingviapxeduzc lậbqaip tứarryc đzjqmi tớfjxji ngồyakqi bêwotfn cạohxbnh anh, rúaglkc vàzlhmo trong ngựdxcec anh.

Tuổuxtgi càzlhmng tăfvodng thìteph anh cũqmzing càzlhmng cao to cưiapxnoieng tráaeiwng hơbfxln, tựdxcea vàzlhmo lồyakqng ngựdxcec anh, cáaeiwch mộtqdwt lớfjxjp áaeiwo màzlhm côqhxe vẫtephn cótiln thểyakq cảgysom nhậbqain đzjqmưiapxdhcyc từauihng khốingvi cơbfxl bắdhcyp rắdhcyn chắdhcyc…

Cốingviapxeduzc khắdhcyc chếojzj bảgyson thâlbcdn, mètqdw nheo trong lòzlhmng anh, nótilni: “Em xem lịkpxoch rồyakqi, ngàzlhmy mai làzlhm ngàzlhmy đzjqmlpdwp đzjqmfmnny, bọchccn mìtephnh đzjqmi đzjqmăfvodng kýfqun kếojzjt hôqhxen luôqhxen nhéfqun?” Ngữdyye đzjqmiệwotfu củkpxoa côqhxe nghe cótiln vẻzrci rấfmnnt tùlqrgy ýfqun thoảgysoi máaeiwi, giốingvng nhưiapx đzjqmang nótilni cáaeiwi báaeiwnh kia trôqhxeng ngon quáaeiw, bọchccn mìtephnh gọchcci mộtqdwt cáaeiwi ăfvodn nhéfqun vậbqaiy. Nhưiapxng cótiln trờnoiei mớfjxji biếojzjt làzlhmaglkc nàzlhmy côqhxe đzjqmang căfvodng thẳshyang cỡeblqzlhmo.

“…” Hạohxb Chi Tuyểyakqn khôqhxeng nótilni gìteph.

Cốingviapxeduzc nghiêwotfng đzjqmqhxeu nhìtephn anh, thấfmnny néfqunt mặjvimt anh trởlheawotfn nghiêwotfm túaglkc, hìtephnh nhưiapx đzjqmang suy nghĩiapxteph đzjqmótiln.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn tỏukpr ra khótiln xửlsox: “Em vừauiha mớfjxji tốingvt nghiệwotfp…”

“anh khôqhxeng muốingvn sao?” Cốingviapxeduzc hỏukpri chen vàzlhmo, vẻzrci mặjvimt căfvodng cứarryng.

“khôqhxeng phảgysoi, anh chỉdtpl cảgysom thấfmnny bâlbcdy giờnoie đzjqmiềrzuxu kiệwotfn củkpxoa bảgyson thâlbcdn chưiapxa đzjqmkpxo…”

Tráaeiwi tim đzjqmang hừauihng hựdxcec lửlsoxa đzjqmingvt củkpxoa Cốingviapxeduzc bỗqxjrng chốingvc nhưiapx bịkpxobfxli vàzlhmo hầqhxem băfvodng!


Từauih khi quen Hạohxb Chi Tuyểyakqn, côqhxe chưiapxa từauihng phảgysoi chịkpxou mộtqdwt chúaglkt ấfmnnm ứarryc nàzlhmo, từauih ngàzlhmy đzjqmqhxeu cho đzjqmếojzjn bâlbcdy giờnoie, côqhxe luôqhxen đzjqmưiapxdhcyc anh quan tâlbcdm chăfvodm sótilnc vàzlhm che chởlhea.

lbcdy giờnoie bỗqxjrng nhiêwotfn bịkpxo cựdxce tuyệwotft thếojzjzlhmy, côqhxe liềrzuxn khôqhxeng biếojzjt phảgysoi đzjqmingvi mặjvimt vớfjxji anh nhưiapx thếojzjzlhmo nữdyyea.

Cốingviapxeduzc nhanh chótilnng đzjqmarryng lêwotfn, quay ngưiapxnoiei sảgysoi bưiapxfjxjc đzjqmi vàzlhmo trong.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn nhậbqain ra côqhxe đzjqmang hiểyakqu lầqhxem, cũqmzing lậbqaip tứarryc đzjqmarryng dậbqaiy đzjqmuổuxtgi theo.

Đhygvếojzjn sảgysonh kháaeiwch sạohxbn, Hạohxb Chi Tuyểyakqn bắdhcyt đzjqmưiapxdhcyc tay Cốingviapxeduzc, côqhxe vẫtephn quay lưiapxng lạohxbi vớfjxji anh, nótilni: “Em còzlhmn cótiln việwotfc, phảgysoi vềrzux trưiapxnoieng mộtqdwt chuyếojzjn…”

“Muộtqdwn thếojzjzlhmy rồyakqi còzlhmn vềrzux trưiapxnoieng làzlhmm gìteph.” Hạohxb Chi Tuyểyakqn nótilni xong liềrzuxn dứarryt khoáaeiwt bếojzj bổuxtgng côqhxe lêwotfn.

Cốingviapxeduzc giãingvy dụvkzea trong lòzlhmng anh: “anh làzlhmm gìteph thếojzj hảgyso…”

“đzjqmi vềrzux phòzlhmng, ngủkpxo!” Hạohxb Chi Tuyểyakqn lờnoiei íiapxt màzlhm ýfqun nhiềrzuxu.

“Em khôqhxeng đzjqmi…Em đzjqmãingv nótilni làzlhmtiln việwotfc rồyakqi màzlhm…” Cốingviapxeduzc bựdxcec bộtqdwi.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn khôqhxeng chịkpxou buôqhxeng, côqhxe cũqmzing khôqhxeng thểyakq nhảgysoy xuốingvng đzjqmưiapxdhcyc, cuốingvi cùlqrgng vẫtephn bịkpxo anh bếojzjzlhmo phòzlhmng.

anh đzjqmótilnng cửlsoxa phòzlhmng lạohxbi, Cốingviapxeduzc đzjqmi vàzlhmo đzjqmarryng trưiapxfjxjc cửlsoxa sổuxtg, nhìtephn áaeiwnh đzjqmètqdwn rựdxcec sáaeiwng bêwotfn ngoàzlhmi.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn bưiapxfjxjc tớfjxji, nhẹlpdw nhàzlhmng ôqhxem côqhxe từauih phíiapxa sau.

anh khẽnhkiiapxnoiei, nótilni vàzlhmo tai côqhxe: “Sao anh lạohxbi cótiln mộtqdwt côqhxe vợdhcy tốingvt thếojzjzlhmy cơbfxl chứarry? khôqhxeng cầqhxen anh phảgysoi vắdhcyt ótilnc suy nghĩiapxaeiwch cầqhxeu hôqhxen, cũqmzing khôqhxeng cầqhxen anh phảgysoi nộtqdwp thẻzrci ngâlbcdn hàzlhmng trưiapxfjxjc, cứarry thếojzj rủkpxo anh đzjqmi đzjqmăfvodng kýfqun luôqhxen hảgyso?”


Cốingviapxeduzc đzjqmang khôqhxeng đzjqmưiapxdhcyc vui, khẽnhki cắdhcyn môqhxei, vốingvn đzjqmkpxonh mạohxbnh miệwotfng nótilni vớfjxji anh làzlhm anh khôqhxeng muốingvn thìteph thôqhxei, nhưiapxng lạohxbi khôqhxeng thểyakq nótilni ra…

anh làzlhm mộtqdwt ngưiapxnoiei rấfmnnt quan trọchccng đzjqmingvi vớfjxji côqhxe, gầqhxen nhưiapx hoàzlhmn toàzlhmn chiếojzjm giữdyye cuộtqdwc đzjqmnoiei củkpxoa côqhxe rồyakqi.

“Nhưiapxng anh cótiln muốingvn đzjqmâlbcdu…” Cốingviapxeduzc ấfmnnm ứarryc, nótilni đzjqmjvimc giọchccng mũqmzii nhưiapx sắdhcyp khótilnc đzjqmếojzjn nơbfxli.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn xoay ngưiapxnoiei côqhxe lạohxbi, nhìtephn đzjqmôqhxei mắdhcyt long lanh nưiapxfjxjc củkpxoa côqhxe, tuy rằmonkng nhìtephn qua thìteph thấfmnny côqhxe đzjqmãingv trưiapxlheang thàzlhmnh chíiapxn chắdhcyn, nhưiapxng thậbqait ra vẫtephn mang tâlbcdm hồyakqn thiếojzju nữdyye lắdhcym.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn xoa mặjvimt côqhxe, nótilni: “Sao anh lạohxbi khôqhxeng muốingvn đzjqmưiapxdhcyc?”

“Thếojzj sao anh nótilni…”

“Đhygvúaglkng, anh nótilni làzlhm anh cảgysom thấfmnny đzjqmiềrzuxu kiệwotfn củkpxoa bảgyson thâlbcdn chưiapxa đzjqmkpxo.” anh khótiln xửlsox bậbqait cưiapxnoiei, “Íjvimt nhấfmnnt em cũqmzing phảgysoi đzjqmyakq anh chuẩbfxln bịkpxo mộtqdwt buổuxtgi cầqhxeu hôqhxen cho đzjqmàzlhmng hoàzlhmng tửlsox tếojzj chứarry.”

“…”

Hạohxb Chi Tuyểyakqn nắdhcym vai côqhxe, cưiapxnoiei trêwotfu: “anh vừauiha mớfjxji vềrzuxiapxfjxjc, chưiapxa kịkpxop chuẩbfxln bịkpxoaeiwi gìteph cảgyso, em cứarry thếojzjiapxfjxjp đzjqmfmnnt diễshyan củkpxoa anh luôqhxen thếojzj àzlhm?”

Cốingviapxeduzc vuốingvt tótilnc, hậbqaim hựdxcec: “Em giúaglkp anh bớfjxjt lo mộtqdwt chuyệwotfn khôqhxeng tốingvt sao?”

“khôqhxeng tốingvt chúaglkt nàzlhmo, cótiln nhữdyyeng chuyệwotfn em phảgysoi chờnoie đzjqmàzlhmn ôqhxeng chủkpxo đzjqmtqdwng làzlhmm mớfjxji đzjqmúaglkng.”

“Nhưiapxng màzlhm…” anh nótilni tiếojzjp, “Em mua luôqhxen cảgyso nhẫtephn rồyakqi, thờnoiei đzjqmiểyakqm cũqmzing thíiapxch hợdhcyp…”

“Hm?” côqhxe vẫtephn quan sáaeiwt cửlsox chỉdtpl củkpxoa anh.

Hạohxb Chi Tuyểyakqn quỳifxl mộtqdwt châlbcdn xuốingvng trưiapxfjxjc mặjvimt côqhxe, nhẹlpdw nắdhcym bàzlhmn tay côqhxe, tháaeiwi đzjqmtqdwqhxelqrgng trịkpxonh trọchccng nótilni: “Cốingviapxeduzc, em cótiln đzjqmyakqng ýfqun gảgyso cho anh, làzlhmm vợdhcy củkpxoa anh khôqhxeng?”

“…” anh đzjqmang cầqhxeu hôqhxen!

“…” anh đzjqmang cầqhxeu hôqhxen đzjqmfmnny!!

Cốingviapxeduzc cốingv gắdhcyng khốingvng chếojzj nhịkpxop tim đzjqmang đzjqmbqaip đzjqmwotfn cuồyakqng, nhìtephn thẳshyang vàzlhmo mắdhcyt anh, giọchccng nótilni êwotfm áaeiwi hơbfxli run nhẹlpdw, mang theo sựdxce kiêwotfn đzjqmkpxonh, đzjqmáaeiwp lạohxbi: “…Em đzjqmyakqng ýfqun.”

Hạohxb Chi Tuyểyakqn hôqhxen lêwotfn mu bàzlhmn tay côqhxe, đzjqmarryng lêwotfn, kéfquno côqhxe vàzlhmo lòzlhmng.

“Vậbqaiy bọchccn mìtephnh mau đzjqmi đzjqmăfvodng kýfqun kếojzjt hôqhxen thôqhxei.” anh vỗqxjr nhẹlpdw lưiapxng côqhxe, cưiapxnoiei nótilni, “Còzlhmn chuyệwotfn hôqhxen lễshya thìteph em đzjqmauihng quan tâlbcdm, chờnoie anh từauih từauih chuẩbfxln bịkpxo nhéfqun?”

“…” Cốingviapxeduzc rúaglkc vàzlhmo ngựdxcec anh khôqhxeng nótilni, xấfmnnu hổuxtg đzjqmukpr bừauihng mặjvimt.

Đhygvêwotfm nay, anh dịkpxou dàzlhmng hơbfxln hẳshyan mọchcci lầqhxen, rấfmnnt kiêwotfn nhẫtephn vuốingvt ve trêwotfu chọchccc, mang đzjqmếojzjn cho côqhxe niềrzuxm vui sưiapxfjxjng cựdxcec hạohxbn.

anh đzjqmètqdwfqunn kháaeiwt vọchccng đzjqmwotfn cuồyakqng củkpxoa bảgyson thâlbcdn, mộtqdwt lòzlhmng thàzlhmnh kíiapxnh hầqhxeu hạohxb tiểyakqu nữdyyeiapxơbfxlng củkpxoa mìtephnh.

Cốingviapxeduzc cảgysom thấfmnny sung sưiapxfjxjng muốingvn chếojzjt.

qhxe khẽnhki ngâlbcdm nga, hưiapxlheang thụvkze nhữdyyeng cảgysom xúaglkc tốingvt đzjqmlpdwp màzlhm anh mang đzjqmếojzjn.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.