Ngàsieoy hôjkntm sau, trờtztbi vừnocya mớhxyxi sáviffng Mụaaelc Nhiêikafn đfaqoãtjks tỉngrdnh dậjbgsy.

Mụaaelc Cậjbgsn hẵhrkxng còtfcsn ngủlojb say, bịlzee đfaqozejeng táviffc củlojba cậjbgsu làsieom giậjbgst mìsarpnh, mởuvum mắyvudt mơtztbtztbsieong màsieong gọmpppi “Ba ba…” Mụaaelc Nhiêikafn cúpocdi đfaqomgpfu dỗwmdajbgs, “Ba đfaqoi làsieom cơtztbm, Mụaaelc Cậjbgsn ngủlojb tiếnnyrp mộzejet lávifft.” Mụaaelc Cậjbgsn còtfcsn chưqrsta tỉngrdnh hẳqobln, mívfsq mắyvudt vẫfwxvn dívfsqnh chặpocdt vàsieoo nhau, nghe Mụaaelc Nhiêikafn nókmsai thếnnyr thìsarpmgpfm ừnocy mộzejet tiếnnyrng, chậjbgsm rãtjksi ngủlojb trởuvum lạsieoi.

Mụaaelc Nhiêikafn nhìsarpn nhìsarpn béjbgs, vưqrstơtztbn tay kéjbgso chăvcvqn bôjkntng lêikafn cao hơtztbn mộzejet chúpocdt, sau đfaqoókmsa mớhxyxi xuốwjtong giưqrsttztbng.

Trưqrsthxyxc kia vìsarp lo cho bệlwgrnh dạsieosieoy củlojba Dịlzeech Thiêikafn màsieo cậjbgsu từnocyng tớhxyxi hỏtztbi rấshuot nhiềocldu báviffc sĩocld, chívfsqnh mìsarpnh cũwjtong đfaqompppc nhiềocldu sáviffch báviffo, biếnnyrt gạsieoo kêikafshuom dạsieosieoy an thầmgpfn, bívfsq đfaqotztbvfsqnh ôjkntn vịlzee ngọmpppt, tốwjtot cho cáviffc vếnnyrt loéjbgst dạsieosieoy nêikafn đfaqoãtjks chuẩcweyn bịlzee nguyêikafn liệlwgru nấshuou gạsieoo kêikafsieo canh bívfsq đfaqotztb.


ikafn ngoàsieoi trờtztbi còtfcsn chưqrsta sáviffng rõuusx, bókmsang đfaqoèszman trêikafn trầmgpfn dùvfsqng đfaqoãtjksszmau, đfaqozejeviffng cũwjtong khôjkntng quáviff tốwjtot, toàsieon bộzeje phòtfcsng bếnnyrp thoạsieot nhìsarpn cókmsa chúpocdt mờtztb mịlzeet.

Mụaaelc Nhiêikafn cúpocdi đfaqomgpfu khuấshuoy nồlbdsi cháviffo, biểrspgu tìsarpnh trêikafn mặpocdt vôjkntvfsqng chuyêikafn tâszmam, chăvcvqm chúpocd.

sarp thậjbgst tốwjtoi qua cậjbgsu khôjkntng ngủlojb đfaqoưqrstlresc, trong đfaqomgpfu lăvcvqn qua lộzejen lạsieoi đfaqoocldu làsieo nhữictqng lờtztbi nókmsai củlojba Dịlzeech Thiêikafn, câszmau “Đfxponocyng khôjkntng cầmgpfn anh” kia, còtfcsn cókmsa, “Anh yêikafu em”… đfaqoocldu quáviff đfaqowmdai bấshuot ngờtztb, thậjbgsm chívfsq đfaqoếnnyrn tậjbgsn hiệlwgrn tạsieoi cậjbgsu vẫfwxvn nghi ngờtztb liệlwgru đfaqoókmsakmsa phảbjywi làsieobjywo giáviffc, làsieo nhữictqng gìsarp cậjbgsu tưqrstuvumng tưqrstlresng ra hay khôjkntng.

Trởuvum vềocldvfsqng Dịlzeech Thiêikafn? Nhưqrstng nếnnyru thậjbgst sựqnah vềocld rồlbdsi, Dịlzeech Thiêikafn lạsieoi phávifft hiệlwgrn anh chỉngrd nhấshuot thờtztbi tâszmam huyếnnyrt dâszmang tràsieoo vớhxyxi mìsarpnh thìsarp sao? Cho dùvfsq anh hiệlwgrn tạsieoi thậjbgst sựqnah thívfsqch cậjbgsu đfaqoi chăvcvqng nữictqa, bêikafn cạsieonh anh nhiềocldu ngưqrsttztbi cảbjyw bềocld ngoàsieoi lẫfwxvn gia thếnnyr đfaqoocldu ưqrstu túpocd nhưqrst vậjbgsy, liệlwgru cókmsa khẳqoblng đfaqolzeenh anh sẽowdn luôjkntn thívfsqch cậjbgsu? Còtfcsn cókmsa Mụaaelc Cậjbgsn, còtfcsn cókmsa chuyệlwgrn nhàsieo củlojba Dịlzeech Thiêikafn…

Mụaaelc Nhiêikafn càsieong nghĩocldsieong phávifft hiệlwgrn việlwgrc mìsarpnh cùvfsqng Dịlzeech Thiêikafn ởuvumikafn nhau khôjkntng mảbjywy may cókmsa chúpocdt khảbjywvcvqng nàsieoo.

“Ba ba!”

Mụaaelc Nhiêikafn lấshuoy lạsieoi tinh thầmgpfn, vừnocya quay đfaqomgpfu liềocldn thấshuoy Mụaaelc Cậjbgsn đfaqonptbng ởuvum ngoàsieoi phòtfcsng bếnnyrp nhìsarpn cậjbgsu, trêikafn đfaqomgpfu thắyvudt hai bívfsqm tókmsac, cókmsa đfaqoiềocldu mộzejet bêikafn lệlwgrch sang tai, mộzejet bêikafn lạsieoi lệlwgrch ra sau đfaqomgpfu.

Cậjbgsu nhìsarpn béjbgs, dởuvum khókmsac dởuvumqrsttztbi hỏtztbi, “Con tựqnahsarpnh buộzejec tókmsac sao Mụaaelc Cậjbgsn.”

Mụaaelc Cậjbgsn lívfsq nhívfsqszmang mộzejet tiếnnyrng, rồlbdsi lớhxyxn tiếnnyrng nókmsai, “Ba còtfcsn nấshuou cơtztbm.”

Ba nấshuou cơtztbm vấshuot vảbjyw, cho nêikafn tựqnah con chảbjywi đfaqomgpfu. Mụaaelc Nhiêikafn biếnnyrt lờtztbi béjbgssieo ýjknt tứnptbsieoy.

Trong lòtfcsng nhưqrst bịlzee ai nhéjbgso mộzejet cáviffi, cậjbgsu đfaqoi đfaqoếnnyrn ngồlbdsi xổikafm xuốwjtong trưqrsthxyxc mặpocdt Mụaaelc Cậjbgsn, nhìsarpn béjbgs ôjkntn thanh nókmsai, “Giờtztb Mụaaelc Cậjbgsn đfaqoi đfaqoáviffnh răvcvqng rửjbvsa mặpocdt, ăvcvqn sáviffng xong ba sẽowdn buộzejec lạsieoi tókmsac cho con cókmsa đfaqoưqrstlresc khôjkntng?”

sarp thậjbgst chívfsqnh Mụaaelc Cậjbgsn cũwjtong biếnnyrt đfaqoưqrstlresc mìsarpnh buộzejec tókmsac khôjkntng đfaqoúpocdng, trôjkntng làsieo lạsieo, khôjkntng giốwjtong ngàsieoy thưqrsttztbng đfaqoưqrstlresc ba buộzejec cho, béjbgstztbi xấshuou hổikaf gậjbgst đfaqomgpfu, xoay ngưqrsttztbi chạsieoy vàsieoo buồlbdsng vệlwgr sinh.

Mụaaelc Cậjbgsn làsieo do cậjbgsu nhậjbgsn nuôjknti, làsieo tráviffch nhiệlwgrm củlojba cậjbgsu, nếnnyru trởuvum vềocldvfsqng Dịlzeech Thiêikafn đfaqolbdsng nghĩoclda vớhxyxi việlwgrc gia tăvcvqng thêikafm mộzejet gáviffnh nặpocdng. Hơtztbn nữictqa ba ngưqrsttztbi sốwjtong cùvfsqng nhau, Mụaaelc Cậjbgsn khẳqoblng đfaqolzeenh sẽowdn dầmgpfn nảbjywy sinh tìsarpnh cảbjywm vớhxyxi Dịlzeech Thiêikafn, nếnnyru đfaqoếnnyrn mộzejet ngàsieoy, anh khôjkntng cầmgpfn cậjbgsu vàsieo Mụaaelc Cậjbgsn nữictqa, đfaqoiềocldu nàsieoy sẽowdnszmay tổikafn thưqrstơtztbng tớhxyxi đfaqonptba nhỏtztb.


Mụaaelc Nhiêikafn nghĩocld miêikafn man, nụaaelqrsttztbi nơtztbi khókmsae miệlwgrng nhạsieot dầmgpfn, chúpocdt hi vọmpppng nhỏtztbjbgs xa vờtztbi khẽowdn dấshuoy lêikafn trong lòtfcsng từnocyjkntm qua từnocyng chúpocdt bịlzee dậjbgsp tắyvudt.

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng đfaqoúpocdng giờtztb hẹrspgn tớhxyxi.

Mụaaelc Nhiêikafn vàsieo Mụaaelc Cậjbgsn vừnocya ăvcvqn sáviffng xong, chuẩcweyn bịlzeeocldsieong chuẩcweyn bịlzee rờtztbi khỏtztbi nhàsieo thìsarp ngưqrsttztbi nọmpppuusx cửjbvsa.

Mụaaelc Nhiêikafn khôjkntng đfaqoưqrstlresc tựqnah nhiêikafn nókmsai, “Thậjbgst ra anh khôjkntng cầmgpfn đfaqoếnnyrn đfaqoókmsan đfaqoâszmau, chúpocdng tôjknti tựqnah qua bệlwgrnh việlwgrn cũwjtong đfaqoưqrstlresc.”

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng thảbjywn nhiêikafn trảbjyw lờtztbi, “Đfxponocyng kháviffch khívfsq nhưqrst vậjbgsy.” Xong cúpocdi đfaqomgpfu nhìsarpn Mụaaelc Cậjbgsn, nhẹrspg giọmpppng hỏtztbi, “Mụaaelc Cậjbgsn ăvcvqn sáviffng chưqrsta?” Thậjbgst ra y đfaqoãtjks biếnnyrt rõuusx hai ngưqrsttztbi vừnocya ăvcvqn sáviffng xong, cũwjtong chỉngrd muốwjton tròtfcs chuyệlwgrn đfaqoơtztbn giảbjywn vớhxyxi nhókmsac con.

Mụaaelc Cậjbgsn ngoan ngoãtjksn gậjbgst đfaqomgpfu: “Cháviffu ăvcvqn rồlbdsi ạsieo!”

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng cưqrsttztbi cưqrsttztbi, mởuvum cửjbvsa xe đfaqorspg hai ngưqrsttztbi lêikafn.

Đfxpoếnnyrn bệlwgrnh việlwgrn đfaqoúpocdng lúpocdc Dịlzeech Thiêikafn đfaqoang thay băvcvqng, Mụaaelc Nhiêikafn cũwjtong khôjkntng hỏtztbi nhiềocldu, đfaqorspgsarpnh giữictq nhiệlwgrt xuốwjtong đfaqonptbng mộzejet bêikafn lẳqoblng lặpocdng nhìsarpn, chờtztb đfaqoếnnyrn khi vếnnyrt khâszmau tầmgpfm năvcvqm, sáviffu mũwjtoi trêikafn bụaaelng Dịlzeech Thiêikafn lộzeje ra, sắyvudc mặpocdt cậjbgsu cókmsa phầmgpfn khôjkntng tốwjtot.

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng sợlres dọmpppa đfaqoếnnyrn Mụaaelc Cậjbgsn, giữictqjbgs đfaqonptbng xa mộzejet chúpocdt, lạsieoi ngồlbdsi xổikafm xuốwjtong bằrspgng béjbgs, thấshuop giọmpppng hỏtztbi, “Chúpocd mang cháviffu ra ngoàsieoi chơtztbi nhéjbgs, đfaqoưqrstlresc khôjkntng?”

Mụaaelc Cậjbgsn cókmsa thểrspg đfaqolbdsng ýjknt việlwgrc ởuvum ngoàsieoi phòtfcsng bệlwgrnh chờtztb Mụaaelc Nhiêikafn, nhưqrstng muốwjton béjbgs rờtztbi đfaqoi cùvfsqng ngưqrsttztbi kháviffc đfaqoưqrstơtztbng nhiêikafn béjbgs sẽowdn khôjkntng chấshuop nhậjbgsn. Cho nêikafn Mụaaelc Cậjbgsn lậjbgsp tứnptbc ngẩcweyng đfaqomgpfu nhìsarpn Mụaaelc Nhiêikafn lắyvudc lắyvudc đfaqomgpfu.

Mụaaelc Nhiêikafn nghe vậjbgsy vộzejei vàsieong đfaqoi tớhxyxi nókmsai, “Khôjkntng cầmgpfn, khôjkntng cầmgpfn, đfaqorspgjbgs đfaqoi vớhxyxi tôjknti làsieo đfaqoưqrstlresc.”

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng cũwjtong khôjkntng vộzejei vãtjkskmsai gìsarp, lấshuoy từnocy ngựqnahc áviffo ra mộzejet chiếnnyrc di dộzejeng vỏtztb bọmpppc gấshuou mèszmao, bấshuom sốwjto Mụaaelc Nhiêikafn rồlbdsi đfaqoưqrsta cho Mụaaelc Cậjbgsn, “Cókmsaviffi nàsieoy cháviffu cókmsa thểrspgsarpm ba ba lúpocdc nàsieoo cũwjtong đfaqoưqrstlresc, xa đfaqoếnnyrn đfaqoâszmau cũwjtong khôjkntng sao.”

Bao di đfaqozejeng kia cựqnahc kìsarp tinh xảbjywo đfaqoáviffng yêikafu, cũwjtong khôjkntng biếnnyrt Tôjkntvcvqn Dưqrstơtztbng tìsarpm đfaqoưqrstlresc ởuvum chỗwmdasieoo. Nhữictqng mókmsan đfaqolbds vậjbgst nàsieoy trẻtcqu con luôjkntn luôjkntn khôjkntng chốwjtong cựqnah lạsieoi đfaqoưqrstlresc, Mụaaelc Cậjbgsn cũwjtong khôjkntng ngoàsieoi ýjknt muốwjton. Béjbgs đfaqomgpfu tiêikafn làsieo ngẩcweyng đfaqomgpfu nhìsarpn Mụaaelc Nhiêikafn, thấshuoy cậjbgsu khôjkntng cókmsa ýjknt phảbjywn đfaqowjtoi, lúpocdc nàsieoy mớhxyxi nhậjbgsn di đfaqozejeng, họmpppc bộzejeviffng bìsarpnh thưqrsttztbng củlojba cậjbgsu, cẩcweyn thậjbgsn đfaqopocdt ởuvumikafn tai nghiêikafng đfaqomgpfu nghe.


Mụaaelc Nhiêikafn khôjkntng muốwjton đfaqoáviffnh gãtjksy hứnptbng thúpocd củlojba đfaqonptba trẻtcqu, lấshuoy di đfaqozejeng trong túpocdi quầmgpfn ra ấshuon núpocdt nhậjbgsn cuộzejec gọmpppi, nhẹrspg nhàsieong “Alo” qua ốwjtong nghe mộzejet tiếnnyrng.

Mụaaelc Cậjbgsn khúpocdc khívfsqch cưqrsttztbi.

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng dắyvudt béjbgs ra ngoàsieoi, chờtztb đfaqoi xa mộzejet chúpocdt, Mụaaelc Nhiêikafn chụaaelm tay vàsieoo ốwjtong nghe cưqrsttztbi nhẹrspg gọmpppi “Mụaaelc Cậjbgsn”, gầmgpfn nhưqrst ngay lậjbgsp tứnptbc bêikafn ngoàsieoi cửjbvsa truyềocldn đfaqoếnnyrn thanh âszmam hưqrstng phấshuon, vui vẻtcqu trảbjyw lờtztbi “Ba!”

Mụaaelc Cậjbgsn rờtztbi khỏtztbi tay Tôjkntvcvqn Dưqrstơtztbng, bịlzeech bịlzeech nhưqrst bay chạsieoy vềocld, nhìsarpn Mụaaelc Nhiêikafn, con ngưqrstơtztbi linh đfaqozejeng trong suốwjtot hôjknt, “Con nghe đfaqoưqrstlresc tiếnnyrng ba!”

Mụaaelc Nhiêikafn nhìsarpn bộzejeviffng cao hứnptbng củlojba béjbgs, nghĩocld nếnnyru bắyvudt béjbgsuvum trong phòtfcsng bệlwgrnh nàsieoy cũwjtong khôjkntng hay, ngồlbdsi thấshuop xuốwjtong xoa đfaqomgpfu hỏtztbi, “Mụaaelc Cậjbgsn cókmsa muốwjton cùvfsqng chúpocd ra ngoàsieoi chơtztbi khôjkntng?”

Ngàsieoy hôjkntm qua béjbgsvfsqng Tôjkntvcvqn Dưqrstơtztbng ra ngoàsieoi chơtztbi thậjbgst lâszmau, cuốwjtoi cùvfsqng còtfcsn ngủlojb say trêikafn tay y, cho nêikafn béjbgs khôjkntng phảbjywi khôjkntng thívfsqch ngưqrsttztbi nọmppp. Béjbgswjtong biếnnyrt Mụaaelc Nhiêikafn tớhxyxi đfaqoâszmay làsieo đfaqorspg chăvcvqm sókmsac chúpocd bịlzee bệlwgrnh, nêikafn cókmsa phầmgpfn hơtztbi do dựqnah.

jkntvcvqn Dưqrstơtztbng từnocy phívfsqa sau ôjkntm lấshuoy nhókmsac, trấshuon an nókmsai, “Khôjkntng sao, lávifft nữictqa chúpocdng ta sẽowdn vềocld.”

Mụaaelc Cậjbgsn lạsieoi nhìsarpn Mụaaelc Nhiêikafn, thấshuoy cậjbgsu tưqrstơtztbi cưqrsttztbi cổikafwjto, rốwjtot cuộzejec gậjbgst gậjbgst đfaqomgpfu, nhẹrspg nhàsieong nókmsai đfaqoưqrstlresc.

“Làsieom phiềocldn anh rồlbdsi.” Mụaaelc Nhiêikafn quay đfaqomgpfu nhìsarpn Tôjkntvcvqn Dưqrstơtztbng, áviffi ngạsieoi nókmsai xin lỗwmdai. Tôjkntvcvqn Dưqrstơtztbng lắyvudc đfaqomgpfu ýjknt bảbjywo cậjbgsu yêikafn tâszmam, sau đfaqoókmsa mớhxyxi dẫfwxvn Mụaaelc Cậjbgsn ra ngoàsieoi.

Từnocypocdc Mụaaelc Nhiêikafn bưqrsthxyxc vàsieoo áviffnh mắyvudt Dịlzeech Thiêikafn luôjkntn đfaqopocdt trêikafn ngưqrsttztbi cậjbgsu. Cậjbgsu cúpocdi đfaqomgpfu nhẹrspg giọmpppng cùvfsqng Mụaaelc Cậjbgsn nókmsai chuyệlwgrn, biểrspgu tìsarpnh ôjkntn nhu kiêikafn nhẫfwxvn, khôjkntng biếnnyrt tạsieoi sao lạsieoi khiếnnyrn thâszmam tâszmam hắyvudn ngứnptba ngáviffy, thậjbgsm chívfsqkmsa chúpocdt khôjkntng nhịlzeen đfaqoưqrstlresc muốwjton hôjkntn cậjbgsu.

viffc sĩocld đfaqoãtjks sớhxyxm thay băvcvqng xong rờtztbi khỏtztbi, Tôjkntvcvqn Dưqrstơtztbng vàsieo Mụaaelc Cậjbgsn đfaqoi rồlbdsi trong phòtfcsng chỉngrdtfcsn hai ngưqrsttztbi bọmpppn họmppp. Mụaaelc Nhiêikafn vừnocya quay lạsieoi, nhìsarpn thấshuoy áviffnh mắyvudt củlojba Dịlzeech Thiêikafn, tim liềocldn đfaqojbgsp nhanh mộzejet chúpocdt, cảbjyw ngưqrsttztbi cũwjtong khẩcweyn trưqrstơtztbng cứnptbng ngắyvudc lêikafn.

Cậjbgsu đfaqoi đfaqoếnnyrn trưqrsthxyxc giưqrsttztbng, rũwjto mắyvudt nókmsai lắyvudp bắyvudp, “Trưqrsthxyxc… Ăsgbjn cơtztbm trưqrsthxyxc đfaqoi.” Nókmsai xong lúpocdng túpocdng đfaqoikaf cháviffo gạsieoo kêikafsieo canh bívfsq đfaqotztb từnocysarpnh giữictq nhiệlwgrt ra.

Dịlzeech Thiêikafn vẫfwxvn nhìsarpn cậjbgsu, vẻtcqu mặpocdt nghiêikafm túpocdc nókmsai. “Anh muốwjton hôjkntn em.”


Tay Mụaaelc Nhiêikafn mãtjksnh liệlwgrt run lêikafn, canh thiếnnyru chúpocdt nữictqa sáviffnh ra ngoàsieoi, mặpocdt cũwjtong đfaqotztb bừnocyng nhưqrst muốwjton xuấshuot huyếnnyrt.

Nhữictqng lờtztbi nàsieoy quáviff khókmsa trảbjyw lờtztbi, nókmsai cáviffi gìsarpwjtong khôjkntng phảbjywi nêikafn cậjbgsu quyếnnyrt đfaqolzeenh lờtztb đfaqoi, đfaqoưqrsta bávifft qua cho Dịlzeech Thiêikafn, lívfsq nhívfsqkmsai, “Ăsgbjn cơtztbm đfaqoi.”

Dịlzeech Thiêikafn biếnnyrt cậjbgsu mấshuot tựqnah nhiêikafn cũwjtong khôjkntng làsieom khókmsa cậjbgsu, nhậjbgsn lấshuoy bávifft cháviffo uốwjtong.

Cháviffo gạsieoo kêikafshuom áviffp len lỏtztbi vàsieoo dạsieosieoy, đfaqoau đfaqohxyxn giốwjtong nhưqrst đfaqoocldu biếnnyrn mấshuot, Dịlzeech Thiêikafn chậjbgsm rãtjksi mộzejet hơtztbi mộzejet hơtztbi uốwjtong cháviffo, biểrspgu tìsarpnh chuyêikafn chúpocd đfaqoếnnyrn mứnptbc khôjkntng ai dáviffm lêikafn tiếnnyrng quấshuoy rầmgpfy.

wjtong khôjkntng biếnnyrt qua bao lâszmau, Dịlzeech Thiêikafn đfaqozejet nhiêikafn ngẩcweyng đfaqomgpfu, nhìsarpn Mụaaelc Nhiêikafn nhẹrspg giọmpppng hỏtztbi, “Lầmgpfn đfaqoókmsa rấshuot đfaqoau phảbjywi khôjkntng?”

“Lầmgpfn nàsieoo cơtztb?” Mụaaelc Nhiêikafn bịlzee hỏtztbi thìsarpnh lìsarpnh làsieom khókmsa hiểrspgu, mờtztb mịlzeet nhìsarpn anh hỏtztbi lạsieoi.

“Lầmgpfn anh làsieom đfaqoikaf cháviffo lêikafn ngưqrsttztbi em đfaqoókmsa, cókmsa phảbjywi rấshuot đfaqoau khôjkntng?” Dịlzeech Thiêikafn thựqnahc nghiêikafm túpocdc chấshuot vấshuon.

Mụaaelc Nhiêikafn ngâszmay cảbjyw ngưqrsttztbi, lúpocdc nàsieoy mớhxyxi kịlzeep phảbjywn ứnptbng hiểrspgu anh muốwjton nókmsai gìsarp, vộzejei vàsieong lắyvudc đfaqomgpfu, “Khôjkntng cókmsa khôjkntng cókmsa…”

Dịlzeech Thiêikafn buôjkntng bávifft, đfaqoưqrsta tay áviffp lêikafn mặpocdt cậjbgsu, thanh âszmam cókmsa chúpocdt trầmgpfm thấshuop, “Thựqnahc xin lỗwmdai, trưqrsthxyxc kia anh đfaqoãtjkssieom rấshuot nhiềocldu chuyệlwgrn quáviff đfaqoáviffng.”

Áqnahnh mắyvudt Mụaaelc Nhiêikafn lấshuop láviffnh, cậjbgsu cho tớhxyxi bâszmay giờtztb chưqrsta hềocld nghĩocld tớhxyxi Dịlzeech Thiêikafn sẽowdn xin lỗwmdai mìsarpnh. Hơtztbn nữictqa thờtztbi đfaqoiểrspgm kia, rõuusxsieong làsieo bảbjywn thâszman cậjbgsu vôjknt liêikafm sỉngrd liềocldu chếnnyrt quấshuon lấshuoy anh…

“Tôjknti khôjkntng sao.” Mụaaelc Nhiêikafn lạsieoi lắyvudc đfaqomgpfu, “Nhưqrstng làsieo anh…” Do dựqnah mộzejet chúpocdt, lúpocdc nàsieoy mớhxyxi nhẹrspg giọmpppng nókmsai, “Đfxponocyng uốwjtong rưqrstlresu nữictqa, chúpocd ýjknt đfaqoếnnyrn sứnptbc khỏtztbe củlojba mìsarpnh.”

Dịlzeech Thiêikafn gậjbgst đfaqomgpfu, trịlzeenh trọmpppng đfaqoáviffp, “Đfxpoưqrstlresc, vềocld sau tấshuot cảbjyw đfaqoocldu nghe theo em.”

Mụaaelc Nhiêikafn hơtztbi kívfsqch đfaqozejeng, “Tôjknti khôjkntng phảbjywi muốwjton cókmsa ýjkntsieoy!”

Dịlzeech Thiêikafn nhìsarpn cậjbgsu, khókmsae miệlwgrng câszmau lêikafn thảbjywn nhiêikafn cưqrsttztbi nókmsai, “Anh chívfsqnh làsieokmsa ýjkntsieoy!”

kmsai xong cũwjtong khôjkntng quảbjywn phảbjywn ứnptbng củlojba cậjbgsu, bưqrstng bávifft lêikafn cúpocdi đfaqomgpfu tiếnnyrp tụaaelc uốwjtong cháviffo.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.