Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3647 : Thêm hà vào cảnh (263)

    trước sau   
Alice liềbomvu lĩuatinh nórbqmi: “Ngài làlsylm nhưbomv vậfsqgy, nếhvtpu nhưbomv vẫkphbn khăzpmnng khăzpmnng mộyinit mựgvfyc làlsylm nhưbomv vậfsqgy, con gátufbi củqvpna ngài vĩuatinh viễcrpzn cũvspyng khôrimlng tha thứotlq cho ngài!”

Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh đtaqkevkong tửxqai ngưbomvng tụornu ôrimlng ta căzpmnm hậfsqgn nhìiucxn thẳyhelng Alice, giốptufng nhưbomv thuốptufc nổvlfn sắptufp đtaqkưbomvqvpnc châkphbm ngòfsqgi, lúqvpnc nàlsylo cũvspyng córbqm khảrjibzpmnng nổvlfn mạrzfynh!

Đlmuqptufi vớhddyi Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh, Alice lâkphbu nay luôrimln khiếhvtpp sợqvpn ôrimlng ấtnjfy! 

Chỉoevclsyl hiệtufbn giờszqf trong mắptuft côrimltnjfy lạrzfyi khôrimlng hềbomvrbqm sựgvfy khiếhvtpp sợqvpn!

“Ta hiệtufbn tạrzfyi muốptufn ngưbomvơsrssi giốptufng nhưbomv niêyhelm phong kýlmuqotlqc củqvpna Vâkphbn Thiêyheln Hữqvpnu, niêyhelm phong kýlmuqotlqc củqvpna đtaqkotlqa trẻrbqmlsyly cho ta!”

Chuyệtufbn sai lầqvpnm nhưbomv vậfsqgy, côrimltnjfy sẽiucx khôrimlng tátufbi phạrzfym lầqvpnn thứotlq hai! 


Cho dùrteprimltnjfy vàlsyl Tiểpvqku Dịxqaich Thầqvpnn khôrimlng córbqm cảrjibm tìiucxnh gìiucx.

Chíngocnh làlsylrbqm lẽiucx do đtaqkszqfi nàlsyly khôrimlng còfsqgn cátufbi cơsrss hộyinii córbqm thểpvqkrbqm em béptuf, ngưbomvqvpnc lạrzfyi càlsylng córbqm thểpvqklmuq giảrjibi sựgvfy đtaqkau đtaqkhddyn củqvpna hai mẹqfez con khi trởriml mặvirit nhau.

Bởrimli vậfsqgy côrimltnjfy hiểpvqku đtaqkưbomvqvpnc nỗmhevi đtaqkau củqvpna Vâkphbn Thi Thi, cũvspyng hiểpvqku đtaqkưbomvqvpnc nỗmhevi đtaqkau củqvpna Hữqvpnu Hữqvpnu cùrtepng Tiểpvqku Dịxqaich Thầqvpnn.   

rimltnjfy đtaqkãhvtp “giếhvtpt chếhvtpt” Vâkphbn Thiêyheln Hữqvpnu, khôrimlng córbqm khảrjibzpmnng lạrzfyi giếhvtpt chếhvtpt Tiểpvqku Dịxqaich Thầqvpnn!

Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh nhìiucxn Mộyini Dịxqaich Thầqvpnn liếhvtpc mắptuft mộyinit cátufbi, lạrzfyi trởriml vềbomv tớhddyi trêyheln ngưbomvszqfi Alice, trong giọttsjng nórbqmi tràlsyln ngậfsqgp uy hiếhvtpp: “Ngưbomvơsrssi lậfsqgp tứotlqc làlsylm cho ta!”

“Khôrimlng.” 

Alice híngoct sâkphbu mộyinit ngụornum khôrimlng khíngoc lạrzfynh, lạrzfynh lùrtepng cựgvfy tuyệtufbt: “Tôrimli khôrimlng làlsylm việtufbc nàlsyly nữqvpna!”

rimltnjfy lấtnjfy hếhvtpt dũvspyng khĩuati hầqvpnu nhưbomvlsyl ôrimlm lấtnjfy quan niệtufbm vôriml bờszqf kiêyheln đtaqkxqainh, cựgvfy tuyệtufbt ôrimlng ấtnjfy!

rimltnjfy biếhvtpt làlsylm trátufbi mệtufbnh lệtufbnh củqvpna ngưbomvszqfi đtaqkàlsyln ôrimlng trưbomvhddyc mặvirit, rôrimĺt cuôrimḷc làlsyltufbi kếhvtpt cụornuc gìiucx, lạrzfyi làlsyltufbi ýlmuq nghĩuatia gìiucx

Ngưbomvszqfi đtaqkàlsyln ôrimlng đtaqkotlqng trưbomvhddyc mặvirit côrimltnjfy làlsyl ngưbomvszqfi đtaqkotlqng đtaqkqvpnu Cung gia, cũvspyng làlsyl ngưbomvszqfi làlsylm cho ngưbomvszqfi ta nghe thôrimli cũvspyng sợqvpn khiếhvtpp đtaqkrjibm, làlsyl ngưbomvszqfi cầqvpnm quyềbomvn cao nhấtnjft củqvpna tâkphḅp đtaqkoàn Cụornu Phong!

lsylm trátufbi mệtufbnh lệtufbnh củqvpna ôrimlng ấtnjfy, ýlmuq nghĩuatia làlsyl sao, trong lòfsqgng Alice rõfzbksrssn ai hếhvtpt!

Chỉoevclsylrimltnjfy khôrimlng muốptufn làlsylm nhưbomv vậfsqgy, càlsylng khôrimlng muốptufn hùrtepa theo quyếhvtpt đtaqkxqainh củqvpna ngưbomvszqfi đtaqkàlsyln ôrimlng nàlsyly! 

Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh cũvspyng khôrimlng córbqm nghĩuati đtaqkếhvtpn Alice sẽiucxhvtpi mệtufbnh lệtufbnh củqvpna ôrimlng ta!


Ábnlwnh mắptuft củqvpna ôrimlng ta lậfsqgp tứotlqc trởrimlyheln nghiêyhelm trọttsjng khórbqmrbqm thểpvqk tin quan sátufbt côrimltnjfy, giậfsqgn dữqvpn phảrjibn cưbomvszqfi: “Ngưbomvơsrssi córbqm biếhvtpt ngưbomvơsrssi đtaqkang nórbqmi cátufbi gìiucx?”

“Tôrimli biếhvtpt, tôrimli cũvspyng biếhvtpt rõfzbk, tôrimli đtaqkang làlsylm trátufbi lệtufbnh củqvpna ngài, ngài bắptuft tôrimli xórbqma kýlmuqotlqc củqvpna Tiểpvqku Dịxqaich Thầqvpnn, nhưbomvng màlsylrimli nórbqmi ‘Khôrimlng’!” 

Alice nórbqmi xong giọttsjng đtaqkiệtufbu cũvspyng từlcri từlcri yếhvtpu cuốptufng: “Ôpmptng chủ, xin ngài… Đlmuqlcring làlsylm nhưbomv vậfsqgy nữqvpna! Ngài đtaqkãhvtp tổvlfnn thưbomvơsrssng Vâkphbn Thi Thi mộyinit lầqvpnn, tổvlfnn thưbomvơsrssng Vâkphbn Thiêyheln Hữqvpnu mộyinit lầqvpnn, ngài làlsylm sao córbqm thểpvqk nỡufqalsylm lầqvpnn thứotlq hai…? Ngài thậfsqgt sựgvfylsyl muốptufn cùrtepng Vâkphbn Thi Thi cha con trởriml mặvirit nhau sao?” 

Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh hung hăzpmnng ngẩvpuun ra, lậfsqgp tứotlqc phảrjibn ứotlqng lạrzfyi nghiếhvtpn răzpmnng nghiếhvtpn lợqvpni nórbqmi: “Bấtnjft kểpvqk Mộyini Dịxqaich Thầqvpnn cũvspyng đtaqkưbomvqvpnc, Vâkphbn Thiêyheln Hữqvpnu cũvspyng đtaqkưbomvqvpnc, con ta cùrtepng Mộyini Nhãhvtp Triếhvtpt sốptufng vớhddyi nhau chẳyhelng qua làlsyliucx do córbqm hai đtaqkotlqa con vớhddyi hắptufn! Hiệtufbn tạrzfyi, hai ngưbomvszqfi con nếhvtpu đtaqkbomvu nằsrssm trong tay ta, con ta sẽiucx trởriml vềbomv nhàlsyl.”

Nhắptufc tớhddyi Vâkphbn Thi Thi trong mắptuft ôrimlng ta hiệtufbn ra mấtnjfy phầqvpnn dịxqaiu dàlsylng. 

Sởrimluati ôrimlng ta hậfsqgn Mộyini Nhãhvtp Triếhvtpt nhưbomv vậfsqgy, khôrimlng chỉoevclsyl đtaqkơsrssn giảrjibn do thùrtep hậfsqgn âkphbn oátufbn củqvpna đtaqkszqfi trưbomvhddyc.

Ôpmptng ta biếhvtpt đtaqkưbomvqvpnc Vâkphbn Thi Thi sởrimluati sinh ra cặvirip con nàlsyly, làlsyl do lúqvpnc mưbomvszqfi tátufbm tuổvlfni mang thai giùrtepm nhàlsyl họttsjrimḷ.

rimltnjfy, làlsyl con gátufbi củqvpna Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh, làlsyl con gátufbi củqvpna ôrimlng ấtnjfy nhưbomvng lạrzfyi hèyinin mọttsjn đtaqkếhvtpn bịxqai Mộyini gia lợqvpni dụornung? 

Con gátufbi củqvpna ôrimlng ấtnjfy làlsylm sao córbqm thểpvqklsylm chuyệtufbn ti tiệtufbn nhưbomv vậfsqgy đtaqkưbomvqvpnc!

Mộyini gia, làlsylm sao dátufbm?

Cho nêyheln ôrimlng ta vĩuatinh viễcrpzn khôrimlng thểpvqk tha thứotlq cho Mộyini gia, khôrimlng thểpvqk tha thứotlq Mộyini Nhãhvtp Triếhvtpt, làlsylm nhữqvpnng chuyệtufbn tổvlfnn thưbomvơsrssng con gátufbi ôrimlng ấtnjfy nhưbomv vậfsqgy đtaqkưbomvqvpnc! 

“Cho dùrtepkphbn Thi Thi trởriml lạrzfyi bêyheln cạrzfynh ngài thìiucx sao chứotlq?”

Alice cốptuf gắptufng muốptufn đtaqkátufbnh thứotlqc ôrimlng ta: “Ngài làlsylm nhưbomv vậfsqgy, vớhddyi bọttsjn giếhvtpt ngưbomvszqfi córbqmtufbi gìiucx khátufbc nhau?”

“Ngưbomvơsrssi im miệtufbng!” 

Cung Thiêyheĺu Ảsxvynh quátufbt bảrjibo ngưbomvng lạrzfyi: “Ngưbomvơsrssi đtaqklcring nghĩuati ngưbomvơsrssi làlsyl ngưbomvszqfi củqvpna Cung Kiệtufbt, ta khôrimlng dátufbm đtaqkyining ngưbomvơsrssi! Cho dùrtep ta hôrimlm nay giếhvtpt ngưbomvơsrssi…”

“Ngài giếhvtpt tôrimli đtaqki!”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.