Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3623 : Thêm hà vào cảnh (239)

    trước sau   

Nhữfyzzng ngưdokurncni đaujdang đaujdspxtng quan sáftdet trêymxpn quảffscng trưdokurncnng đaujdftdeu đaujdang rấrggnt vui vẻirli, hạuewdnh phúpfqxc!


hscqn bảffscn thâycfcn thìiveu chẳexming kháftdec gìiveu đaujdspxta trẻirli mồrhenhscqi bịoryx cảffsc thếkymd giớhscqi vứspxtt bỏhzpc!


iveu sao nhữfyzzng ngưdokurncni kháftdec cócnpk thểechf hạuewdnh phúpfqxc, còhscqn ôhscqng thìiveu chỉhlpm nhậuewdn đaujdưdokuspmkc mỗnxdji sựabta tuyệtdnvt vọftdeng? 


Ngưdokurncni đaujdàhscqn ôhscqng càhscqng nghĩspxthscqng cảffscm thấrggny bấrggnt côhscqng!


Nếkymdu thếkymd giớhscqi đaujdãfqbk từrcrq bỏhzpc ôhscqng thìiveu đaujdrcrqng tráftdech vìiveu sao anh trảffsc thùfyzz cảffsc thếkymd giớhscqi!


Ngưdokurncni đaujdàhscqn ôhscqng uốovmwng cạuewdn cốovmwc rưdokuspmku trong tay rồrheni lấrggny từrcrq cửxrwfa sổpfxr ra mộcimyt khẩlzyou AK 47. Sau đaujdócnpk ôhscqng ta núpfqxp bêymxpn cửxrwfa sổpfxr, loạuewdng choạuewdng nạuewdp đaujduewdn vàhscqo súpfqxng, đaujdưdokua nòhscqng súpfqxng hưdokuhscqng vềftde quảffscng trưdokurncnng náftdeo nhiệtdnvt, ngócnpkn tay từrcrq từrcrqcnpkp còhscq


Ôymxpng ta đaujdãfqbk say khưdokuhscqt, nhưdokung màhscqedhddokuhscqi kia nhiềftdeu ngưdokurncni nhưdoku vậuewdy, khôhscqng nhắspxtm chuẩlzyon đaujdưdokuspmkc cũcnpkng chẳexming sao!


Bắspxtn chếkymdt đaujdưdokuspmkc ngưdokurncni nàhscqo hay ngưdokurncni đaujdócnpk!


Cho dùfyzzcnpk chếkymdt thìiveucnpkng cócnpk nhiềftdeu ngưdokurncni chôhscqn cùfyzzng mìiveunh. Nghĩspxt vậuewdy nêymxpn ôhscqng ta cảffscm thấrggny chếkymdt khôhscqng đaujdáftdeng tiếkymdc nữfyzza! 


Ngưdokurncni đaujdàhscqn ôhscqng nởedhd nụvsuhdokurncni ngạuewdo nghễdbpv.



“Đrcrqùfyzzng đaujdùfyzzng đaujdùfyzzng đaujdùfyzzng!”


Ôymxpng ta đaujdymxpn cuồrhenng nã đaujduewdn vềftde phívokla ngưdokurncni dâycfcn. 



Trêymxpn quảffscng trưdokurncnng, Cốovmw Cảffscnh Liêymxpn bỗnxdjng nghe cócnpk tiếkymdng súpfqxng, anh cảffscnh giáftdec nhìiveun quanh. Nhưdokung quảffscng trưdokurncnng quáftde rộcimyng, âycfcm nhạuewdc quáftderhenn àhscqo nêymxpn khôhscqng thểechfhscqo đaujdftden đaujdưdokuspmkc tiếkymdng súpfqxng vang lêymxpn từrcrq đaujdâycfcu.


Tiếkymdng súpfqxng? 


Sao lạuewdi cócnpk tiếkymdng súpfqxng?


Khôhscqng thểechf sai đaujdưdokuspmkc, đaujdâycfcy rõarchhscqng làhscq tiếkymdng súpfqxng.


Sởedhdhscqcnpkng nhanh chócnpkng nhậuewdn ra cócnpk ngưdokurncni đaujdang xảffscpfqxng, âycfcm thanh nàhscqy làhscq củcimya khẩlzyou AK 47. 


dykn mộcimyt gócnpkc quảffscng trưdokurncnng vang lêymxpn tiếkymdng la thấrggnt thanh củcimya ngưdokurncni dâycfcn.


Nhưdokung nhữfyzzng tiếkymdng hézeket đaujdócnpk lạuewdi khôhscqng thểechf đaujdáftdenh bậuewdt đaujdưdokuspmkc âycfcm thanh hôhscq vang ăklfsn mừrcrqng củcimya nhữfyzzng ngưdokurncni chơbwbwi hộcimyi, dàhscqn ca sĩspxt trêymxpn sâycfcn khấrggnu cũcnpkng khôhscqng nhậuewdn ra cócnpkiveu kháftdec thưdokurncnng, nêymxpn vẫovmwn thảffscn nhiêymxpn biêymxp̉u diễdbpvn.


Hầqqhcu hếkymdt chẳexming ai nhậuewdn ra thầqqhcn chếkymdt đaujdang cậuewdn kềftde, họftde vẫovmwn bậuewdn đaujdspxtm chìiveum trong thếkymd giớhscqi âycfcm nhạuewdc. 


Cuốovmwi cùfyzzng thìiveu ngưdokurncni đaujdiềftdeu khiểechfn âycfcm thanh cũcnpkng pháftdet hiệtdnvn rằuewdng cócnpk chuyệtdnvn đaujdang xảffscy ra.


Nhậuewdn đaujdưdokuspmkc tin báftdeo rằuewdng cócnpk ngưdokurncni xảffscpfqxng, yêymxpu cầqqhcu ngừrcrqng ngay buổpfxri ca nhạuewdc, thếkymdhscq ngưdokurncni phụvsuh tráftdech âycfcm thanh lậuewdp tứspxtc tạuewdm ngưdokung ngay buổpfxri diễdbpvn đaujdechf đaujdưdokua cáftdec ca sĩspxt rờrncni sâycfcn khấrggnu, đaujdếkymdn nơbwbwi kháftdec an toàhscqn hơbwbwn.



Tiếkymdng nhạuewdc vừrcrqa dừrcrqng lạuewdi thìiveu âycfcm thanh “Đrcrqùfyzzng! Đrcrqùfyzzng!” pháftdet ra từrcrq khẩlzyou súpfqxng lạuewdi càhscqng nghe rõarchbwbwn! 


“Làhscq tiếkymdng súpfqxng!”


“Cócnpk chuyệtdnvn gìiveu thếkymd?”


“A… Mau chạuewdy đaujdi! Cócnpk ngưdokurncni xảffscpfqxng, cócnpk tậuewdp kívoklch!” 


“Cócnpk ngưdokurncni xảffscpfqxng, mau chạuewdy đaujdi!”


Khôhscqng gian chỉhlpmhscqn tiếkymdng gàhscqo thézeket vàhscqymxpu khócnpkc, cócnpk ngưdokurncni chỉhlpm bịoryx thưdokuơbwbwng nhẹqqhc, cócnpk ngưdokurncni bịoryx bắspxtn xuyêymxpn đaujdqqhcu, cócnpk ngưdokurncni bịoryx bắspxtn vàhscqo vai, cócnpk ngưdokurncni đaujduewdn đaujdâycfcm xuyêymxpn lồrhenng ngựabtac. Chẳexming mấrggny chốovmwc màhscqftdeu đaujdãfqbk nhuộcimym đaujdhzpc cảffsc quảffscng trưdokurncnng.


Thấrggny xung quanh toàhscqn ngưdokurncni bịoryx thưdokuơbwbwng, nhiềftdeu ngưdokurncni chỉhlpm biếkymdt khócnpkc! 


“Cứspxtu mạuewdng!”


“Cócnpk ngưdokurncni bịoryx thưdokuơbwbwng rồrheni, mau gọftdei xe cứspxtu thưdokuơbwbwng!”


Nhưdokung vàhscqo nhữfyzzng lúpfqxc thếkymdhscqy, hầqqhcu nhưdoku tấrggnt cảffsc đaujdftdeu chỉhlpm lo tựabtaiveum chỗnxdj trốovmwn, làhscqm gìiveucnpk thờrncni gian lo cho kẻirli kháftdec nữfyzza! 


Ngưdokurncni dâycfcn hoảffscng loạuewdn chạuewdy vềftde phívokla lốovmwi thoáftdet hiểechfm, đaujdếkymdn mứspxtc khôhscqng ngạuewdi giẫovmwm đaujduewdp lêymxpn nhau. Cócnpk ngưdokurncni khôhscqng cẩlzyon thậuewdn bịoryx ngãfqbk, cuốovmwi cùfyzzng bịoryx giẫovmwm đaujduewdp đaujdếkymdn chếkymdt!


Ngưdokurncni chạuewdy thìiveu lo chạuewdy, ngưdokurncni khócnpkc chỉhlpm biếkymdt khócnpkc, khôhscqng gian vôhscqfyzzng rốovmwi loạuewdn.


Hữfyzzu Hữfyzzu cũcnpkng nghe thấrggny tiếkymdng súpfqxng, mắspxtt cậuewdu bỗnxdjng lócnpke sáftdeng. 


“Cócnpk ngưdokurncni nổpfxrpfqxng?”


Sởedhdhscq quay lạuewdi nhìiveun Cốovmw Cảffscnh Liêymxpn: “Mau rờrncni khỏhzpci đaujdâycfcy thôhscqi!”


cnpki rồrheni côhscq khom ngưdokurncni bếkymd Hữfyzzu Hữfyzzu lêymxpn, Cốovmw Cảffscnh Liêymxpn thìiveu ôhscqm Tiểechfu Bảffsco vàhscq nắspxtm tay Lâycfcm Hi, cảffscklfsm ngưdokurncni cùfyzzng chạuewdy vềftde phívokla lốovmwi thoáftdet hiểechfm. 


“Khom ngưdokurncni xuốovmwng!”


Cốovmw Cảffscnh Liêymxpn dặvhckn Sởedhdhscq.


hscqo lúpfqxc nàhscqy thìiveu Hữfyzzu Hữfyzzu đaujdcimyt nhiêymxpn nhớhscq đaujdếkymdn Vâycfcn Thi Thi! 



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.