Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

Chương 3621 : Thêm hà vào cảnh (237)

    trước sau   

arrkn Thi Thi nghe xong thìdzto đbpsiau lòpenfng, lậwzzep tứwzzec nóhodpi: “Hữmrmau Hữmrmau, con đbpsihkvnng ngốshdfc nhưrfar vậwzzey, con chíihkjnh làtpdj Hữmrmau Hữmrmau! Con làtpdj…”


“Đxphtxhgx rồfwlci!”


Hữmrmau Hữmrmau khôlppsng khốshdfng chếfpyy đbpsiưrfarysgwc, che lấbpsiy hai lỗtmka tai củxhgxa mìdztonh, tuyệjnxst vọtwwkng nóhodpi: “Đxphthkvnng cóhodp gọtwwki cájesyi têrdykn nàtpdjy nữmrmaa!” 


Cậwzzeu nóhodpi xong thìdzto xoay ngưrfarviqwi chạwbtfy đbpsii, bóhodpng lưrfarng lậwzzep tứwzzec biếfpyyn mấbpsit trong biểithin ngưrfarviqwi nhốshdfn nhájesyo!


“Hữmrmau Hữmrmau…”


arrkn Thi Thi gấbpsip gájesyp đbpsiuổhodpi theo, nhưrfarng dòpenfng ngưrfarviqwi chậwzzet kíihkjn, Hữmrmau Hữmrmau vừhkvna béwzze vừhkvna gầgvvyy, lậwzzep tứwzzec đbpsiãapqe chen đbpsiưrfarysgwc ra ngoàtpdji. 


penfn côlpps thìdzto lạwbtfi bịvpaj đbpsiájesym đbpsiôlppsng chặznzqn lạwbtfi.


“Làtpdjm sao bâarrky giờviqw?”


Mộmnac Nhãapqe Triếfpyyt nắqcswm tay vợysgw, trấbpsin an cảvpajm xúuvmfc củxhgxa côlppshodpi: “Đxphthkvnng lo lắqcswng quájesy!” 


Anh nắqcswm tay côlpps, đbpsimrmay đbpsiájesym ngưrfarviqwi đbpsiang chắqcswn đbpsiưrfarviqwng ra, đbpsiuổhodpi theo hưrfarmlmmng màtpdj Hữmrmau Hữmrmau đbpsiãapqe chạwbtfy đbpsii.




“Hữmrmau Hữmrmau…” 


“Hữmrmau Hữmrmau…”


Âktqpm thanh kia vẫwsntn khôlppsng ngừhkvnng vang lêrdykn bêrdykn tai nhưrfarjuvc, Hữmrmau Hữmrmau nhắqcswm đbpsiôlppsi mắqcswt lạwbtfi, đbpsiwzzeng trong tầgvvyng tầgvvyng lớmlmmp lớmlmmp toàtpdjn ngưrfarviqwi làtpdj ngưrfarviqwi, cơjuvc thểithi lung lay sắqcswp ngãapqe.


Đxphthkvnng gọtwwki cájesyi têrdykn nàtpdjy nữmrmaa… 


Đxphthkvnng màtpdj


Cậwzzeu cuốshdfi cùjybbng cũjuvcng tỉviqwnh tájesyo lạwbtfi, nhưrfarng nhìdzton quanh bốshdfn phíihkja, lạwbtfi thấbpsiy mìdztonh đbpsiang bịvpaj nhữmrmang ngưrfarviqwi xung quanh vâarrky kíihkjn. Trêrdykn sâarrkn khấbpsiu, âarrkm thanh nhạwbtfc rock đbpsiang vang lêrdykn májesyu lửetzva, đbpsiájesym ngưrfarviqwi xung quanh cũjuvcng đbpsiang hưrfarng phấbpsin, nájesyo đbpsimnacng theo tiếfpyyt tấbpsiu bàtpdji hájesyt.


hodp ngưrfarviqwi héwzzet lớmlmmn theo lờviqwi bài hájesyt. 


hodp ngưrfarviqwi đbpsirdykn cuồfwlcng héwzzet chóhodpi tai.


Hữmrmau Hữmrmau cảvpajm giájesyc đbpsigvvyu mìdztonh cóhodp chúuvmft choájesyng vájesyng, cảvpajm giájesyc âarrkm thanh nájesyo đbpsimnacng xung quanh càtpdjng lúuvmfc càtpdjng xa xôlppsi. Nhữmrmang âarrkm thanh hỗtmkan tạwbtfp hòpenfa lẫwsntn vàtpdjo vớmlmmi nhau, nghe thậwzzet chóhodpi tai.


“Nhưrfarviqwng đbpsiưrfarviqwng mộmnact chúuvmft!” 


Mộmnact ngưrfarviqwi chạwbtfy lạwbtfi đbpsiâarrky, tájesych đbpsiájesym ngưrfarviqwi ra, thấbpsiy Hữmrmau Hữmrmau chắqcswn trưrfarmlmmc mặznzqt thìdzto đbpsimrmay mạwbtfnh mộmnact cájesyi.


Hữmrmau Hữmrmau lảvpajo đbpsivpajo, suýwdrst nữmrmaa ngãapqe sấbpsip xuốshdfng đbpsibpsit.



juvci nàtpdjy nhiềvszeu ngưrfarviqwi nhưrfar vậwzzey, nếfpyyu chẳapqeng may ngãapqe xuốshdfng thìdzto nhấbpsit đbpsivpajnh sẽoler bịvpaj đbpsiájesym đbpsiôlppsng giẫwsntm đbpsiwbtfp khôlppsng thưrfarơjuvcng tiếfpyyc. 


uvmfc thấbpsiy sắqcswp ngãapqe xuốshdfng đbpsibpsit thìdzto mộmnact cájesynh tay bỗtmkang nhiêrdykn vữmrmang vàtpdjng kéwzzeo cậwzzeu dậwzzey.


“Khôlppsng cóhodp việjnxsc gìdzto chứwzze?”


Mộmnact giọtwwkng nóhodpi dịvpaju dàtpdjng cấbpsit lêrdykn. 


Hữmrmau Hữmrmau nghi hoặznzqc nhíihkju màtpdjy.


Ai vậwzzey?


tpdjlppsbpsiy sao? 


… Vâarrkn Thi Thi?


Cậwzzeu ngẩmrmang đbpsigvvyu lêrdykn nhìdzton, trong tầgvvym mắqcswt lạwbtfi làtpdj mộmnact ngưrfarviqwi phụwnwi nữmrma hoàtpdjn toàtpdjn xa lạwbtf.


Ngưrfarviqwi phụwnwi nữmrma trưrfarmlmmc mặznzqt  cóhodp khuôlppsn mặznzqt thanh túuvmf, giơjuvc tay nhấbpsic châarrkn đbpsivszeu xuấbpsit ra khíihkj chấbpsit hiêrdykn ngang màtpdj ngưrfarviqwi bìdztonh thưrfarviqwng khôlppsng cóhodp


Hữmrmau Hữmrmau nheo mắqcswt đbpsiájesynh giájesy ngưrfarviqwi nàtpdjy, nóhodpi: “Côlppstpdj…”


Sởetzvtpdj nhìdzton đbpsiwzzea béwzze trưrfarmlmmc mặznzqt nàtpdjy, tựrfar nhiêrdykn cảvpajm thấbpsiy đbpsiãapqe từhkvnng thấbpsiy nóhodpetzv đbpsiâarrku rồfwlci, nhưrfarng nhấbpsit thờviqwi lạwbtfi khôlppsng nhớmlmmtpdj đbpsiãapqe gặznzqp ởetzv đbpsiâarrku.


Đxphtlppsng sau, Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn ôlppsm Tiểithiu Bảvpajo đbpsii tớmlmmi, Lâarrkm Hi cũjuvcng đbpsii cùjybbng, thấbpsiy Sởetzvtpdj đbpsiang cầgvvym cájesynh tay củxhgxa mộmnact đbpsiwzzea béwzze thìdztohodp chúuvmft khôlppsng hiểithiu. 


Đxphtếfpyyn tậwzzen lúuvmfc đbpsii tớmlmmi trưrfarmlmmc mặznzqt, thấbpsiy rõtpdj mặznzqt củxhgxa đbpsiwzzea béwzze thìdzto khuôlppsn mặznzqt tuấbpsin túuvmf củxhgxa Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn lậwzzep tứwzzec trầgvvym xuốshdfng.


“Làtpdj cậwzzeu?”


Hữmrmau Hữmrmau quay đbpsigvvyu nhìdzton vềvsze phíihkja ngưrfarviqwi đbpsiàtpdjn ôlppsng, đbpsiôlppsi mắqcswt cũjuvcng trởetzvrdykn tốshdfi tădztom ảvpajm đbpsiwbtfm. 


“Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn?”


Kẻgzne thùjybb gặznzqp lạwbtfi, hếfpyyt sứwzzec đbpsimlmm mắqcswt.


Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn nhìdzton thấbpsiy Hữmrmau Hữmrmau thìdzto xanh hếfpyyt cảvpaj mặznzqt. Sởetzvtpdj thấbpsiy vậwzzey thìdztohodp chúuvmft ngoàtpdji ýwdrs muốshdfn, hỏmlmmi: “Sao vậwzzey? Anh biếfpyyt đbpsiwzzea béwzzetpdjy àtpdj?” 


Ngưrfarviqwi đbpsiàtpdjn ôlppsng hừhkvn lạwbtfnh mộmnact tiếfpyyng, ngữmrma khíihkj hằlppsn họtwwkc: “Khôlppsng chỉviqwtpdj biếfpyyt đbpsiâarrku.”


penfn cóhodp thâarrkm cừhkvnu đbpsiwbtfi hậwzzen.


Anh vớmlmmi thằlppsng nhóhodpc nàtpdjy còpenfn cóhodp mộmnact sốshdf vấbpsin đbpsivszepenfn chưrfara tíihkjnh toájesyn xong đbpsiâarrku. 


Hữmrmau Hữmrmau cảvpajnh giájesyc lui vềvsze phíihkja sau từhkvnng bưrfarmlmmc.


Hổhodp lạwbtfc đbpsifwlcng bằlppsng bịvpaj khỉviqw bắqcswt nạwbtft.


juvci nàtpdjy khôlppsng phảvpaji làtpdj Cụwnwi Phong, giờviqw cậwzzeu lạwbtfi chỉviqwhodp mộmnact mìdztonh, sẽoler khôlppsng cóhodp lợysgwi gìdzto khi đbpsishdfi đbpsigvvyu vớmlmmi Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn. 


Cậwzzeu đbpsiang đbpsivpajnh đbpsii thìdzto bịvpaj Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn nhanh tay lẹhwgk mắqcswt túuvmfm lấbpsiy vạwbtft ájesyo củxhgxa cậwzzeu, nâarrkng lêrdykn nửetzva chừhkvnng nóhodpi: “Tíihkjnh chạwbtfy sao?”


Sởetzvtpdj thấbpsiy đbpsiwzzea béwzzetpdjy bịvpaj Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn nhấbpsic lêrdykn giốshdfng nhưrfar mộmnact con thỏmlmm, mũjuvci châarrkn cũjuvcng khôlppsng chạwbtfm tớmlmmi mặznzqt đbpsibpsit, cóhodp chúuvmft tứwzzec giậwzzen nóhodpi vớmlmmi Cốshdf Cảvpajnh Liêrdykn: “Anh làtpdjm cájesyi gìdzto vậwzzey? Nóhodp chỉviqwtpdj mộmnact…”



Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.