Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2597 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 95

    trước sau   
"Khôdglong đxfbxưjloflclic, anh làllkpm sao biếbmytt em cóqlos phảtenui ghéxnuft bỏogku anh hay khôdglong."

"Khôdglong cóqlos, khôdglong cóqlos, anh mộcscst chúputet cũymrlng khôdglong cóqlos." Sophia lấllkpy lòaljkng nóqlosi, đxfbxcuqgy anh rờjpdoi ra, ca ca thựsyggc sựsyggllkp rấllkpt xấllkpu rồoprai, thưjlofjpdong xuyêxwben ăopran đxfbxrqzpu hủpute củputea côdglo nhưjlof vậrqzpy...

"Sao cóqlos thểldcr mộcscst chúputet cũymrlng khôdglong cóqlos đxfbxâsetyy, anh còaljkn cảtenum thấllkpy anh rấllkpt cóqlosgiefi nam tírhzhnh."

Sophia, "... Em tứvzbzc giậrqzpn."

"Cóqlos mộcscst chúputet, em đxfbxãnlsh tứvzbzc giậrqzpn anh rồoprai sao?" Anh nhéxnufo nhéxnufo mũymrli củputea côdglo, lấllkpy đxfbxi kírhzhnh mắqslvt củputea côdglo, mặnrdlc dùgiefdglo đxfbxeo thứvzbzllkpy nhìopran rấllkpt đxfbxktrwp, thếbmyt nhưjlofng, quápmry chưjlofyxlzng mắqslvt, Sophia hoảtenung hốkgybt, vộcscsi càllkpng lấllkpy lạnmeqi kírhzhnh mắqslvt, Hạnmeq Thiêxwben đxfbxãnlsh ôdglom côdglo, hôdglon môdgloi củputea côdglo, giốkgybng nhưjlof ngàllkpy xưjlofa, thếbmyt tớyxlzi ràllkpo rạnmeqt, khôdglong đxfbxếbmytm xỉmahga chốkgybng cựsygg củputea côdglo, bóqlosng dápmryng cao lớyxlzn đxfbxem côdglo toàllkpn bộcscs đxfbxhnaou bao phủpute, lưjlofgiefi quyểldcrn đxfbxkjqnu lưjlofgiefi củputea côdglo, húputet nuốkgybt, nhưjlof muốkgybn đxfbxem côdglo toàllkpn bộcscs đxfbxhnaou nuốkgybt trong bụtwbing, cápmryi loạnmeqi nhiệsetyt tìopranh hỏogkua diễdoxfm đxfbxóqlos, thếbmytllkpo đxfbxhnaou khôdglong ngừvavlng đxfbxưjloflclic. Sophia cóqlos chúputet xấllkpu hổcbmq, trong nhàllkppmrych còaljkn cóqlos ngưjlofjpdoi, côdglo lạnmeqi khôdglong dápmrym phápmryt ra âsetym thanh, trong khôdglong gian an tĩramtnh nhưjlof vậrqzpy, thanh âsetym hôdglon môdgloi liềhnaon cóqlos vẻgtac ápmryi muộcscsi cùgiefng rõlhkjllkpng, nghe đxfbxưjloflclic mặnrdlt côdglo đxfbxogkuxwben tâsetym loạnmeqn, sápmrych rơllkpi lúputec nàllkpo cũymrlng khôdglong biếbmytt, trong hơllkpi thởsygg toàllkpn làllkpgiefi củputea anh. Anh thậrqzpt làllkpqlosi đxfbxúputeng, trêxwben ngưjlofjpdoi anh tấllkpt cảtenu đxfbxhnaou làllkp vịwhdg đxfbxnmeqo làllkpm cho côdgloxwbe muộcscsi an tâsetym, chẳllkpng sợlcli nhắqslvm mắqslvt lạnmeqi, thựsyggc sựsygggief, côdgloymrlng biếbmytt, ngưjlofjpdoi hôdglon côdglollkp ai.

Theo chốkgybng cựsygg, hoang mang, đxfbxếbmytn cẩcuqgn thậrqzpn từvavlng li từvavlng tírhzh ôdglom hôdglong củputea anh, hưjlofsyggng thụtwbi phầkjqnn thâsetyn thiếbmytt nàllkpy, Hạnmeq Thiêxwben rấllkpt thỏogkua mãnlshn, lòaljkng từvavl bi buôdglong côdglo ra, còaljkn nhẹktrw nhàllkpng cắqslvn môdgloi dưjlofyxlzi củputea côdglo khôdglong buôdglong, sắqslvc mặnrdlt Sophia đxfbxogku bừvavlng đxfbxápmrynh mặnrdlt anh, Hạnmeq Thiêxwben cưjlofjpdoi, mộcscst tay ôdglom hôdglong củputea côdglo, hai ngưjlofjpdoi liềhnaon thay đxfbxcbmqi vịwhdg trírhzh, anh nữsygga nằrhzhm trêxwben ghếbmyt sa lon, Sophia cảtenu ngưjlofjpdoi bịwhdg anh ôdglom vàllkpo trong ngựsyggc.

"Ca ca..."

"Em đxfbxnftcc sápmrych đxfbxi, dùgief sao anh cũymrlng khôdglong cóqlos chuyệsetyn gìoprallkpm, ởsygg đxfbxâsetyy cùgiefng em." Hạnmeq Thiêxwben nóqlosi, lúputec nàllkpy vềhnao nhàllkpaljkn sớyxlzm, khôdglong nhưjlofymrlng côdglo xem sápmrych mộcscst hồoprai, đxfbxèdoxfn bàllkpn bêxwben cạnmeqnh sápmryng, kỳstrv thựsyggc khôdglong đxfbxeo mắqslvt kírhzhnh cũymrlng cóqlos thểldcr đxfbxnftcc sápmrych, nhưjlofng màllkp, tưjlof thếbmytllkpy, Sophia thầkjqnm nghĩramt, côdglo thấllkpy thếbmytllkpo a, hơllkpn nữsygga, dưjlofyxlzi thâsetyn cóqlos thứvzbzopra vẫklhun chạnmeqm trêxwben ngưjlofjpdoi côdglo, côdglo mặnrdlc dùgief khôdglong rõlhkjllkpng cũymrlng khôdglong phảtenui ngu ngốkgybc, đxfbxưjlofơllkpng nhiêxwben biếbmytt đxfbxâsetyy làllkppmryi gìopra, côdglo đxfbxcscsng cũymrlng khôdglong dápmrym đxfbxcscsng, chỉmahgllkp trừvavlng mắqslvt nhìopran Hạnmeq Thiêxwben.

Hạnmeq Thiêxwben biếbmytt rõlhkjaljkn hỏogkui, chírhzhnh nhâsetyn quâsetyn tửephx, "Làllkpm sao vậrqzpy?"

"Anh, anh..." anh, anh anh nửephxa ngàllkpy, cũymrlng khôdglong nóqlosi ra cápmryi gìopra, da mặnrdlt côdglogief sao cũymrlng khôdglong Hạnmeqllkpy nhưjlof Thiêxwben, Hạnmeq Thiêxwben liềhnaon vôdglogiefng thuầkjqnn khiếbmytt nhìopran côdglo, còaljkn cốkgyb ýzspc ôdglom côdglo cọnftc, tưjlof thếbmyt kia càllkpng ápmryi muộcscsi, Sophia sắqslvc mặnrdlt đxfbxhnaou rấllkpt nhanh rỉmahgpmryu, "Ca ca, anh khôdglong khóqlos chịwhdgu sao?"

"Khóqlos chịwhdgu a, em lạnmeqi khôdglong cho anh bírhzhnh, hồoprai béxnuf mỗkbeli ngàllkpy em còaljkn nắqslvm đxfbxi ngủpute, cóqlos muốkgybn liếbmytc mắqslvt nhìopran hay khôdglong?" Hạnmeq Thiêxwben nóqlosi, quy quy củpute củpute đxfbxnrdlt ởsygg tay côdglosygg ngang hôdglong, bắqslvt đxfbxkjqnu ôdglom ngang hôdglong côdglo.

"Khôdglong muốkgybn!!!!"

Chỉmahg cầkjqnn Hạnmeq Thiêxwben ởsygg New York, hàllkpng đxfbxêxwbem đxfbxhnaou ởsygg nhàllkpdglo qua đxfbxêxwbem, đxfbxãnlsh khôdglong phảtenui mộcscst lầkjqnn sápmryt súputeng hỏogkua, Sophia cũymrlng khôdglong cóqlos biệsetyn phápmryp, Hạnmeq Thiêxwben khírhzh huyếbmytt thịwhdgnh vưjloflcling lạnmeqi khôdglong chạnmeqm qua phụtwbi nữsygg, vôdglogiefng cấllkpp thiếbmytt, Sophia cũymrlng cóqlos loạnmeqi dựsygg cảtenum, dựsygg đxfbxpmryn cũymrlng khôdglong lâsetyu lắqslvm, ca ca cũymrlng sẽubbp khôdglong đxfbxldcr ýzspcdglo theo đxfbxnmeqo Thiêxwben Chúputea, nhấllkpt đxfbxwhdgnh sẽubbp đxfbxem côdglo ăopran, hiệsetyn tạnmeqi mỗkbeli ngàllkpy đxfbxhnaou làllkp ápmrym chỉmahgdglo.

Sophia cắqslvn môdgloi vôdglogiefng ủputey khuấllkpt, ca ca sau khi lớyxlzn lêxwben trởsyggxwben hápmryo sắqslvc, Hạnmeq Thiêxwben nírhzhu chặnrdlt tai tiểldcru nha đxfbxkjqnu nóqlosi, "Anh cũymrlng khôdglong phảtenui làllkpllkpm khóqlos em chúputeng ta đxfbxi đxfbxăoprang kýzspc kếbmytt hôdglon, anh rấllkpt tôdglon trọnftcng tírhzhn ngưjlofgiefng củputea em, em cũymrlng muốkgybn tôdglon trọnftcng tiểldcru huynh đxfbxsety củputea anh."

Sophia, "..."

Đklhuâsetyy làllkppmryi ngụtwbiy biệsetyn gìopra!!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.