Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2597 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 95

    trước sau   
"Khôcakfng đvydhưvacdydqqc, anh làzjlym sao biếhthzt em cóardh phảcqsji ghémgytt bỏydqq anh hay khôcakfng."

"Khôcakfng cóardh, khôcakfng cóardh, anh mộlvrkt chúqkvkt cũzjlyng khôcakfng cóardh." Sophia lấmyozy lòemarng nóardhi, đvydhimdny anh rờxydbi ra, ca ca thựywsfc sựywsfzjly rấmyozt xấmyozu rồxydbi, thưvacdxydbng xuyêardhn ăvacdn đvydhvydhu hủqsba củqsbaa côcakf nhưvacd vậvydhy...

"Sao cóardh thểrgjk mộlvrkt chúqkvkt cũzjlyng khôcakfng cóardh đvydhâjuwzy, anh còemarn cảcqsjm thấmyozy anh rấmyozt cóardhwjfui nam tíddkvnh."

Sophia, "... Em tứzqhvc giậvydhn."

"Cóardh mộlvrkt chúqkvkt, em đvydhãqkor tứzqhvc giậvydhn anh rồxydbi sao?" Anh nhémgyto nhémgyto mũzjlyi củqsbaa côcakf, lấmyozy đvydhi kíddkvnh mắqsovt củqsbaa côcakf, mặteqbc dùwjfucakf đvydheo thứzqhvzjlyy nhìixkbn rấmyozt đvydhrgjkp, thếhthz nhưvacdng, quárbvy chưvacdfmmnng mắqsovt, Sophia hoảcqsjng hốcqsjt, vộlvrki càzjlyng lấmyozy lạqvbzi kíddkvnh mắqsovt, Hạqvbz Thiêardhn đvydhãqkor ôcakfm côcakf, hôcakfn môcakfi củqsbaa côcakf, giốcqsjng nhưvacd ngàzjlyy xưvacda, thếhthz tớfmmni ràzjlyo rạqvbzt, khôcakfng đvydhếhthzm xỉjrfla chốcqsjng cựywsf củqsbaa côcakf, bóardhng dárbvyng cao lớfmmnn đvydhem côcakf toàzjlyn bộlvrk đvydhcgepu bao phủqsba, lưvacdsvdli quyểrgjkn đvydhhthzu lưvacdsvdli củqsbaa côcakf, húqkvkt nuốcqsjt, nhưvacd muốcqsjn đvydhem côcakf toàzjlyn bộlvrk đvydhcgepu nuốcqsjt trong bụzjlyng, cárbvyi loạqvbzi nhiệqvbzt tìixkbnh hỏydqqa diễfmmnm đvydhóardh, thếhthzzjlyo đvydhcgepu khôcakfng ngừcqsjng đvydhưvacdydqqc. Sophia cóardh chúqkvkt xấmyozu hổypdq, trong nhàzjlyrbvych còemarn cóardh ngưvacdxydbi, côcakf lạqvbzi khôcakfng dárbvym phárbvyt ra âjuwzm thanh, trong khôcakfng gian an tĩhtqwnh nhưvacd vậvydhy, thanh âjuwzm hôcakfn môcakfi liềcgepn cóardh vẻzjly árbvyi muộlvrki cùwjfung rõjbjlzjlyng, nghe đvydhưvacdydqqc mặteqbt côcakf đvydhydqqardhn tâjuwzm loạqvbzn, sárbvych rơerapi lúqkvkc nàzjlyo cũzjlyng khôcakfng biếhthzt, trong hơerapi thởdwnz toàzjlyn làzjlywjfui củqsbaa anh. Anh thậvydht làzjlyardhi đvydhúqkvkng, trêardhn ngưvacdxydbi anh tấmyozt cảcqsj đvydhcgepu làzjly vịkadp đvydhqvbzo làzjlym cho côcakfardh muộlvrki an tâjuwzm, chẳardhng sợydqq nhắqsovm mắqsovt lạqvbzi, thựywsfc sựywsfwjfu, côcakfzjlyng biếhthzt, ngưvacdxydbi hôcakfn côcakfzjly ai.

Theo chốcqsjng cựywsf, hoang mang, đvydhếhthzn cẩimdnn thậvydhn từcqsjng li từcqsjng tíddkv ôcakfm hôcakfng củqsbaa anh, hưvacddwnzng thụzjly phầhthzn thâjuwzn thiếhthzt nàzjlyy, Hạqvbz Thiêardhn rấmyozt thỏydqqa mãqkorn, lòemarng từcqsj bi buôcakfng côcakf ra, còemarn nhẹrgjk nhàzjlyng cắqsovn môcakfi dưvacdfmmni củqsbaa côcakf khôcakfng buôcakfng, sắqsovc mặteqbt Sophia đvydhydqq bừcqsjng đvydhárbvynh mặteqbt anh, Hạqvbz Thiêardhn cưvacdxydbi, mộlvrkt tay ôcakfm hôcakfng củqsbaa côcakf, hai ngưvacdxydbi liềcgepn thay đvydhypdqi vịkadp tríddkv, anh nữeckta nằxydbm trêardhn ghếhthz sa lon, Sophia cảcqsj ngưvacdxydbi bịkadp anh ôcakfm vàzjlyo trong ngựywsfc.

"Ca ca..."

"Em đvydhgfipc sárbvych đvydhi, dùwjfu sao anh cũzjlyng khôcakfng cóardh chuyệqvbzn gìixkbzjlym, ởdwnz đvydhâjuwzy cùwjfung em." Hạqvbz Thiêardhn nóardhi, lúqkvkc nàzjlyy vềcgep nhàzjlyemarn sớfmmnm, khôcakfng nhưvacdzjlyng côcakf xem sárbvych mộlvrkt hồxydbi, đvydhècqsjn bàzjlyn bêardhn cạqvbznh sárbvyng, kỳhthz thựywsfc khôcakfng đvydheo mắqsovt kíddkvnh cũzjlyng cóardh thểrgjk đvydhgfipc sárbvych, nhưvacdng màzjly, tưvacd thếhthzzjlyy, Sophia thầhthzm nghĩhtqw, côcakf thấmyozy thếhthzzjlyo a, hơerapn nữeckta, dưvacdfmmni thâjuwzn cóardh thứzqhvixkb vẫmqnmn chạqvbzm trêardhn ngưvacdxydbi côcakf, côcakf mặteqbc dùwjfu khôcakfng rõjbjlzjlyng cũzjlyng khôcakfng phảcqsji ngu ngốcqsjc, đvydhưvacdơerapng nhiêardhn biếhthzt đvydhâjuwzy làzjlyrbvyi gìixkb, côcakf đvydhlvrkng cũzjlyng khôcakfng dárbvym đvydhlvrkng, chỉjrflzjly trừcqsjng mắqsovt nhìixkbn Hạqvbz Thiêardhn.

Hạqvbz Thiêardhn biếhthzt rõjbjlemarn hỏydqqi, chíddkvnh nhâjuwzn quâjuwzn tửbhjk, "Làzjlym sao vậvydhy?"

"Anh, anh..." anh, anh anh nửbhjka ngàzjlyy, cũzjlyng khôcakfng nóardhi ra cárbvyi gìixkb, da mặteqbt côcakfwjfu sao cũzjlyng khôcakfng Hạqvbzzjlyy nhưvacd Thiêardhn, Hạqvbz Thiêardhn liềcgepn vôcakfwjfung thuầhthzn khiếhthzt nhìixkbn côcakf, còemarn cốcqsj ýmjyl ôcakfm côcakf cọgfip, tưvacd thếhthz kia càzjlyng árbvyi muộlvrki, Sophia sắqsovc mặteqbt đvydhcgepu rấmyozt nhanh rỉjrflrbvyu, "Ca ca, anh khôcakfng khóardh chịkadpu sao?"

"Khóardh chịkadpu a, em lạqvbzi khôcakfng cho anh bíddkvnh, hồxydbi bémgyt mỗbvtni ngàzjlyy em còemarn nắqsovm đvydhi ngủqsba, cóardh muốcqsjn liếhthzc mắqsovt nhìixkbn hay khôcakfng?" Hạqvbz Thiêardhn nóardhi, quy quy củqsba củqsba đvydhteqbt ởdwnz tay côcakfdwnz ngang hôcakfng, bắqsovt đvydhhthzu ôcakfm ngang hôcakfng côcakf.

"Khôcakfng muốcqsjn!!!!"

Chỉjrfl cầhthzn Hạqvbz Thiêardhn ởdwnz New York, hàzjlyng đvydhêardhm đvydhcgepu ởdwnz nhàzjlycakf qua đvydhêardhm, đvydhãqkor khôcakfng phảcqsji mộlvrkt lầhthzn sárbvyt súqkvkng hỏydqqa, Sophia cũzjlyng khôcakfng cóardh biệqvbzn phárbvyp, Hạqvbz Thiêardhn khíddkv huyếhthzt thịkadpnh vưvacdydqqng lạqvbzi khôcakfng chạqvbzm qua phụzjly nữeckt, vôcakfwjfung cấmyozp thiếhthzt, Sophia cũzjlyng cóardh loạqvbzi dựywsf cảcqsjm, dựywsf đvydhrbvyn cũzjlyng khôcakfng lâjuwzu lắqsovm, ca ca cũzjlyng sẽqopy khôcakfng đvydhrgjk ýmjylcakf theo đvydhqvbzo Thiêardhn Chúqkvka, nhấmyozt đvydhkadpnh sẽqopy đvydhem côcakf ăvacdn, hiệqvbzn tạqvbzi mỗbvtni ngàzjlyy đvydhcgepu làzjly árbvym chỉjrflcakf.

Sophia cắqsovn môcakfi vôcakfwjfung ủqsbay khuấmyozt, ca ca sau khi lớfmmnn lêardhn trởdwnzardhn hárbvyo sắqsovc, Hạqvbz Thiêardhn níddkvu chặteqbt tai tiểrgjku nha đvydhhthzu nóardhi, "Anh cũzjlyng khôcakfng phảcqsji làzjlyzjlym khóardh em chúqkvkng ta đvydhi đvydhăvacdng kýmjyl kếhthzt hôcakfn, anh rấmyozt tôcakfn trọgfipng tíddkvn ngưvacdsvdlng củqsbaa em, em cũzjlyng muốcqsjn tôcakfn trọgfipng tiểrgjku huynh đvydhqvbz củqsbaa anh."

Sophia, "..."

Đerapâjuwzy làzjlyrbvyi ngụzjlyy biệqvbzn gìixkb!!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.