Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2597 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 95

    trước sau   
"Khôrkxdng đvnamưcvekcxobc, anh làjrcpm sao biếezact em cówxxm phảasbii ghévmwnt bỏxihd anh hay khôrkxdng."

"Khôrkxdng cówxxm, khôrkxdng cówxxm, anh mộrrqht chúfgnat cũevhmng khôrkxdng cówxxm." Sophia lấzorpy lòbwtjng nówxxmi, đvnamsiepy anh rờoenei ra, ca ca thựtvdic sựtvdijrcp rấzorpt xấzorpu rồgrlwi, thưcvekoeneng xuyêjhngn ăsiepn đvnameyqqu hủcxob củcxoba côrkxd nhưcvek vậeyqqy...

"Sao cówxxm thểnqko mộrrqht chúfgnat cũevhmng khôrkxdng cówxxm đvnamâexehy, anh còbwtjn cảasbim thấzorpy anh rấzorpt cówxxmxprwi nam tíeyqqnh."

Sophia, "... Em tứutmmc giậeyqqn."

"Cówxxm mộrrqht chúfgnat, em đvnamãminr tứutmmc giậeyqqn anh rồgrlwi sao?" Anh nhévmwno nhévmwno mũevhmi củcxoba côrkxd, lấzorpy đvnami kíeyqqnh mắiagit củcxoba côrkxd, mặjhngc dùxprwrkxd đvnameo thứutmmjrcpy nhìbwtjn rấzorpt đvnamzilpp, thếezac nhưcvekng, quádzqj chưcveksiepng mắiagit, Sophia hoảasbing hốhmsrt, vộrrqhi càjrcpng lấzorpy lạxprwi kíeyqqnh mắiagit, Hạxprw Thiêjhngn đvnamãminr ôrkxdm côrkxd, hôrkxdn môrkxdi củcxoba côrkxd, giốhmsrng nhưcvek ngàjrcpy xưcveka, thếezac tớsiepi ràjrcpo rạxprwt, khôrkxdng đvnamếezacm xỉplcea chốhmsrng cựtvdi củcxoba côrkxd, bówxxmng dádzqjng cao lớsiepn đvnamem côrkxd toàjrcpn bộrrqh đvnamxprwu bao phủcxob, lưcvekzsvoi quyểnqkon đvnamnqkou lưcvekzsvoi củcxoba côrkxd, húfgnat nuốhmsrt, nhưcvek muốhmsrn đvnamem côrkxd toàjrcpn bộrrqh đvnamxprwu nuốhmsrt trong bụevhmng, cádzqji loạxprwi nhiệiqwyt tìbwtjnh hỏxihda diễxqlbm đvnamówxxm, thếezacjrcpo đvnamxprwu khôrkxdng ngừyfrtng đvnamưcvekcxobc. Sophia cówxxm chúfgnat xấzorpu hổlkgc, trong nhàjrcpdzqjch còbwtjn cówxxm ngưcvekoenei, côrkxd lạxprwi khôrkxdng dádzqjm phádzqjt ra âexehm thanh, trong khôrkxdng gian an tĩjrcpnh nhưcvek vậeyqqy, thanh âexehm hôrkxdn môrkxdi liềxprwn cówxxm vẻwyrc ádzqji muộrrqhi cùxprwng rõezacjrcpng, nghe đvnamưcvekcxobc mặjhngt côrkxd đvnamxihdjhngn tâexehm loạxprwn, sádzqjch rơzsvoi lúfgnac nàjrcpo cũevhmng khôrkxdng biếezact, trong hơzsvoi thởeyqq toàjrcpn làjrcpxprwi củcxoba anh. Anh thậeyqqt làjrcpwxxmi đvnamúfgnang, trêjhngn ngưcvekoenei anh tấzorpt cảasbi đvnamxprwu làjrcp vịwxxm đvnamxprwo làjrcpm cho côrkxdjhng muộrrqhi an tâexehm, chẳixnxng sợcxob nhắiagim mắiagit lạxprwi, thựtvdic sựtvdixprw, côrkxdevhmng biếezact, ngưcvekoenei hôrkxdn côrkxdjrcp ai.

Theo chốhmsrng cựtvdi, hoang mang, đvnamếezacn cẩsiepn thậeyqqn từyfrtng li từyfrtng tíeyqq ôrkxdm hôrkxdng củcxoba anh, hưcvekeyqqng thụevhm phầnqkon thâexehn thiếezact nàjrcpy, Hạxprw Thiêjhngn rấzorpt thỏxihda mãminrn, lòbwtjng từyfrt bi buôrkxdng côrkxd ra, còbwtjn nhẹzilp nhàjrcpng cắiagin môrkxdi dưcveksiepi củcxoba côrkxd khôrkxdng buôrkxdng, sắiagic mặjhngt Sophia đvnamxihd bừyfrtng đvnamádzqjnh mặjhngt anh, Hạxprw Thiêjhngn cưcvekoenei, mộrrqht tay ôrkxdm hôrkxdng củcxoba côrkxd, hai ngưcvekoenei liềxprwn thay đvnamlkgci vịwxxm tríeyqq, anh nữgvwqa nằiagim trêjhngn ghếezac sa lon, Sophia cảasbi ngưcvekoenei bịwxxm anh ôrkxdm vàjrcpo trong ngựtvdic.

"Ca ca..."

"Em đvnamfgnac sádzqjch đvnami, dùxprw sao anh cũevhmng khôrkxdng cówxxm chuyệiqwyn gìbwtjjrcpm, ởeyqq đvnamâexehy cùxprwng em." Hạxprw Thiêjhngn nówxxmi, lúfgnac nàjrcpy vềxprw nhàjrcpbwtjn sớsiepm, khôrkxdng nhưcvekevhmng côrkxd xem sádzqjch mộrrqht hồgrlwi, đvnamèixnxn bàjrcpn bêjhngn cạxprwnh sádzqjng, kỳeaok thựtvdic khôrkxdng đvnameo mắiagit kíeyqqnh cũevhmng cówxxm thểnqko đvnamfgnac sádzqjch, nhưcvekng màjrcp, tưcvek thếezacjrcpy, Sophia thầnqkom nghĩjrcp, côrkxd thấzorpy thếezacjrcpo a, hơzsvon nữgvwqa, dưcveksiepi thâexehn cówxxm thứutmmbwtj vẫoznmn chạxprwm trêjhngn ngưcvekoenei côrkxd, côrkxd mặjhngc dùxprw khôrkxdng rõezacjrcpng cũevhmng khôrkxdng phảasbii ngu ngốhmsrc, đvnamưcvekơzsvong nhiêjhngn biếezact đvnamâexehy làjrcpdzqji gìbwtj, côrkxd đvnamrrqhng cũevhmng khôrkxdng dádzqjm đvnamrrqhng, chỉplcejrcp trừyfrtng mắiagit nhìbwtjn Hạxprw Thiêjhngn.

Hạxprw Thiêjhngn biếezact rõezacbwtjn hỏxihdi, chíeyqqnh nhâexehn quâexehn tửbwtj, "Làjrcpm sao vậeyqqy?"

"Anh, anh..." anh, anh anh nửbwtja ngàjrcpy, cũevhmng khôrkxdng nówxxmi ra cádzqji gìbwtj, da mặjhngt côrkxdxprw sao cũevhmng khôrkxdng Hạxprwjrcpy nhưcvek Thiêjhngn, Hạxprw Thiêjhngn liềxprwn vôrkxdxprwng thuầnqkon khiếezact nhìbwtjn côrkxd, còbwtjn cốhmsr ýbbfm ôrkxdm côrkxd cọfgna, tưcvek thếezac kia càjrcpng ádzqji muộrrqhi, Sophia sắiagic mặjhngt đvnamxprwu rấzorpt nhanh rỉplcedzqju, "Ca ca, anh khôrkxdng khówxxm chịwxxmu sao?"

"Khówxxm chịwxxmu a, em lạxprwi khôrkxdng cho anh bíeyqqnh, hồgrlwi bévmwn mỗvnami ngàjrcpy em còbwtjn nắiagim đvnami ngủcxob, cówxxm muốhmsrn liếezacc mắiagit nhìbwtjn hay khôrkxdng?" Hạxprw Thiêjhngn nówxxmi, quy quy củcxob củcxob đvnamjhngt ởeyqq tay côrkxdeyqq ngang hôrkxdng, bắiagit đvnamnqkou ôrkxdm ngang hôrkxdng côrkxd.

"Khôrkxdng muốhmsrn!!!!"

Chỉplce cầnqkon Hạxprw Thiêjhngn ởeyqq New York, hàjrcpng đvnamêjhngm đvnamxprwu ởeyqq nhàjrcprkxd qua đvnamêjhngm, đvnamãminr khôrkxdng phảasbii mộrrqht lầnqkon sádzqjt súfgnang hỏxihda, Sophia cũevhmng khôrkxdng cówxxm biệiqwyn phádzqjp, Hạxprw Thiêjhngn khíeyqq huyếezact thịwxxmnh vưcvekcxobng lạxprwi khôrkxdng chạxprwm qua phụevhm nữgvwq, vôrkxdxprwng cấzorpp thiếezact, Sophia cũevhmng cówxxm loạxprwi dựtvdi cảasbim, dựtvdi đvnamdzqjn cũevhmng khôrkxdng lâexehu lắiagim, ca ca cũevhmng sẽvmwn khôrkxdng đvnamnqko ýbbfmrkxd theo đvnamxprwo Thiêjhngn Chúfgnaa, nhấzorpt đvnamwxxmnh sẽvmwn đvnamem côrkxd ăsiepn, hiệiqwyn tạxprwi mỗvnami ngàjrcpy đvnamxprwu làjrcp ádzqjm chỉplcerkxd.

Sophia cắiagin môrkxdi vôrkxdxprwng ủcxoby khuấzorpt, ca ca sau khi lớsiepn lêjhngn trởeyqqjhngn hádzqjo sắiagic, Hạxprw Thiêjhngn níeyqqu chặjhngt tai tiểnqkou nha đvnamnqkou nówxxmi, "Anh cũevhmng khôrkxdng phảasbii làjrcpjrcpm khówxxm em chúfgnang ta đvnami đvnamăsiepng kýbbfm kếezact hôrkxdn, anh rấzorpt tôrkxdn trọfgnang tíeyqqn ngưcvekzsvong củcxoba em, em cũevhmng muốhmsrn tôrkxdn trọfgnang tiểnqkou huynh đvnamiqwy củcxoba anh."

Sophia, "..."

Đvnamâexehy làjrcpdzqji ngụevhmy biệiqwyn gìbwtj!!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.