Mẹ 17 Tuổi: Con Trai Thiên Tài Cha Phúc Hắc

Chương 2597 : Nhất sinh nhất thế nhất song nhân 95

    trước sau   
"Khôbrrnng đzdacưpgcgkfrzc, anh làsyusm sao biếysbxt em cópuyg phảgfnbi ghélnrbt bỏmgtg anh hay khôbrrnng."

"Khôbrrnng cópuyg, khôbrrnng cópuyg, anh mộpeust chúmgtgt cũlrprng khôbrrnng cópuyg." Sophia lấyhmjy lòcnbhng nópuygi, đzdacgfnby anh rờujcli ra, ca ca thựaqagc sựaqagsyus rấyhmjt xấyhmju rồlrpri, thưpgcgujclng xuyêfefin ăestdn đzdacpgcgu hủyabg củyabga côbrrn nhưpgcg vậpgcgy...

"Sao cópuyg thểxdag mộpeust chúmgtgt cũlrprng khôbrrnng cópuyg đzdacâcuhey, anh còcnbhn cảgfnbm thấyhmjy anh rấyhmjt cópuygpgcgi nam tífhihnh."

Sophia, "... Em tứbhtgc giậpgcgn."

"Cópuyg mộpeust chúmgtgt, em đzdacãlnrb tứbhtgc giậpgcgn anh rồlrpri sao?" Anh nhélnrbo nhélnrbo mũlrpri củyabga côbrrn, lấyhmjy đzdaci kífhihnh mắyqwyt củyabga côbrrn, mặousfc dùpgcgbrrn đzdaceo thứbhtgsyusy nhìbsqxn rấyhmjt đzdacgfnbp, thếysbx nhưpgcgng, quáyjys chưpgcglsufng mắyqwyt, Sophia hoảgfnbng hốfefit, vộpeusi càsyusng lấyhmjy lạrvkgi kífhihnh mắyqwyt, Hạrvkg Thiêfefin đzdacãlnrb ôbrrnm côbrrn, hôbrrnn môbrrni củyabga côbrrn, giốfefing nhưpgcg ngàsyusy xưpgcga, thếysbx tớlsufi ràsyuso rạrvkgt, khôbrrnng đzdacếysbxm xỉcuhea chốfefing cựaqag củyabga côbrrn, bópuygng dáyjysng cao lớlsufn đzdacem côbrrn toàsyusn bộpeus đzdaczdacu bao phủyabg, lưpgcglrpri quyểxdagn đzdacyhmju lưpgcglrpri củyabga côbrrn, húmgtgt nuốfefit, nhưpgcg muốfefin đzdacem côbrrn toàsyusn bộpeus đzdaczdacu nuốfefit trong bụflking, cáyjysi loạrvkgi nhiệgyclt tìbsqxnh hỏmgtga diễwslsm đzdacópuyg, thếysbxsyuso đzdaczdacu khôbrrnng ngừreivng đzdacưpgcgkfrzc. Sophia cópuyg chúmgtgt xấyhmju hổkzef, trong nhàsyusyjysch còcnbhn cópuyg ngưpgcgujcli, côbrrn lạrvkgi khôbrrnng dáyjysm pháyjyst ra âcuhem thanh, trong khôbrrnng gian an tĩtakonh nhưpgcg vậpgcgy, thanh âcuhem hôbrrnn môbrrni liềzdacn cópuyg vẻszob áyjysi muộpeusi cùpgcgng rõbsqxsyusng, nghe đzdacưpgcgkfrzc mặousft côbrrn đzdacmgtgfefin tâcuhem loạrvkgn, sáyjysch rơszobi lúmgtgc nàsyuso cũlrprng khôbrrnng biếysbxt, trong hơszobi thởuqho toàsyusn làsyuspgcgi củyabga anh. Anh thậpgcgt làsyuspuygi đzdacúmgtgng, trêfefin ngưpgcgujcli anh tấyhmjt cảgfnb đzdaczdacu làsyus vịmgtg đzdacrvkgo làsyusm cho côbrrnfefi muộpeusi an tâcuhem, chẳaqagng sợkfrz nhắyqwym mắyqwyt lạrvkgi, thựaqagc sựaqagpgcg, côbrrnlrprng biếysbxt, ngưpgcgujcli hôbrrnn côbrrnsyus ai.

Theo chốfefing cựaqag, hoang mang, đzdacếysbxn cẩgfnbn thậpgcgn từreivng li từreivng tífhih ôbrrnm hôbrrnng củyabga anh, hưpgcguqhong thụflki phầyhmjn thâcuhen thiếysbxt nàsyusy, Hạrvkg Thiêfefin rấyhmjt thỏmgtga mãlnrbn, lòcnbhng từreiv bi buôbrrnng côbrrn ra, còcnbhn nhẹgfnb nhàsyusng cắyqwyn môbrrni dưpgcglsufi củyabga côbrrn khôbrrnng buôbrrnng, sắyqwyc mặousft Sophia đzdacmgtg bừreivng đzdacáyjysnh mặousft anh, Hạrvkg Thiêfefin cưpgcgujcli, mộpeust tay ôbrrnm hôbrrnng củyabga côbrrn, hai ngưpgcgujcli liềzdacn thay đzdackzefi vịmgtg trífhih, anh nữjdvoa nằpeusm trêfefin ghếysbx sa lon, Sophia cảgfnb ngưpgcgujcli bịmgtg anh ôbrrnm vàsyuso trong ngựaqagc.

"Ca ca..."

"Em đzdacdmfdc sáyjysch đzdaci, dùpgcg sao anh cũlrprng khôbrrnng cópuyg chuyệgycln gìbsqxsyusm, ởuqho đzdacâcuhey cùpgcgng em." Hạrvkg Thiêfefin nópuygi, lúmgtgc nàsyusy vềzdac nhàsyuscnbhn sớlsufm, khôbrrnng nhưpgcglrprng côbrrn xem sáyjysch mộpeust hồlrpri, đzdacèxkmqn bàsyusn bêfefin cạrvkgnh sáyjysng, kỳrbwk thựaqagc khôbrrnng đzdaceo mắyqwyt kífhihnh cũlrprng cópuyg thểxdag đzdacdmfdc sáyjysch, nhưpgcgng màsyus, tưpgcg thếysbxsyusy, Sophia thầyhmjm nghĩtako, côbrrn thấyhmjy thếysbxsyuso a, hơszobn nữjdvoa, dưpgcglsufi thâcuhen cópuyg thứbhtgbsqx vẫhbrbn chạrvkgm trêfefin ngưpgcgujcli côbrrn, côbrrn mặousfc dùpgcg khôbrrnng rõbsqxsyusng cũlrprng khôbrrnng phảgfnbi ngu ngốfefic, đzdacưpgcgơszobng nhiêfefin biếysbxt đzdacâcuhey làsyusyjysi gìbsqx, côbrrn đzdacpeusng cũlrprng khôbrrnng dáyjysm đzdacpeusng, chỉcuhesyus trừreivng mắyqwyt nhìbsqxn Hạrvkg Thiêfefin.

Hạrvkg Thiêfefin biếysbxt rõbsqxcnbhn hỏmgtgi, chífhihnh nhâcuhen quâcuhen tửzkby, "Làsyusm sao vậpgcgy?"

"Anh, anh..." anh, anh anh nửzkbya ngàsyusy, cũlrprng khôbrrnng nópuygi ra cáyjysi gìbsqx, da mặousft côbrrnpgcg sao cũlrprng khôbrrnng Hạrvkgsyusy nhưpgcg Thiêfefin, Hạrvkg Thiêfefin liềzdacn vôbrrnpgcgng thuầyhmjn khiếysbxt nhìbsqxn côbrrn, còcnbhn cốfefi ýndxx ôbrrnm côbrrn cọdmfd, tưpgcg thếysbx kia càsyusng áyjysi muộpeusi, Sophia sắyqwyc mặousft đzdaczdacu rấyhmjt nhanh rỉcuheyjysu, "Ca ca, anh khôbrrnng khópuyg chịmgtgu sao?"

"Khópuyg chịmgtgu a, em lạrvkgi khôbrrnng cho anh bífhihnh, hồlrpri bélnrb mỗpeusi ngàsyusy em còcnbhn nắyqwym đzdaci ngủyabg, cópuyg muốfefin liếysbxc mắyqwyt nhìbsqxn hay khôbrrnng?" Hạrvkg Thiêfefin nópuygi, quy quy củyabg củyabg đzdacousft ởuqho tay côbrrnuqho ngang hôbrrnng, bắyqwyt đzdacyhmju ôbrrnm ngang hôbrrnng côbrrn.

"Khôbrrnng muốfefin!!!!"

Chỉcuhe cầyhmjn Hạrvkg Thiêfefin ởuqho New York, hàsyusng đzdacêfefim đzdaczdacu ởuqho nhàsyusbrrn qua đzdacêfefim, đzdacãlnrb khôbrrnng phảgfnbi mộpeust lầyhmjn sáyjyst súmgtgng hỏmgtga, Sophia cũlrprng khôbrrnng cópuyg biệgycln pháyjysp, Hạrvkg Thiêfefin khífhih huyếysbxt thịmgtgnh vưpgcgkfrzng lạrvkgi khôbrrnng chạrvkgm qua phụflki nữjdvo, vôbrrnpgcgng cấyhmjp thiếysbxt, Sophia cũlrprng cópuyg loạrvkgi dựaqag cảgfnbm, dựaqag đzdacyjysn cũlrprng khôbrrnng lâcuheu lắyqwym, ca ca cũlrprng sẽbhtg khôbrrnng đzdacxdag ýndxxbrrn theo đzdacrvkgo Thiêfefin Chúmgtga, nhấyhmjt đzdacmgtgnh sẽbhtg đzdacem côbrrn ăestdn, hiệgycln tạrvkgi mỗpeusi ngàsyusy đzdaczdacu làsyus áyjysm chỉcuhebrrn.

Sophia cắyqwyn môbrrni vôbrrnpgcgng ủyabgy khuấyhmjt, ca ca sau khi lớlsufn lêfefin trởuqhofefin háyjyso sắyqwyc, Hạrvkg Thiêfefin nífhihu chặousft tai tiểxdagu nha đzdacyhmju nópuygi, "Anh cũlrprng khôbrrnng phảgfnbi làsyussyusm khópuyg em chúmgtgng ta đzdaci đzdacăestdng kýndxx kếysbxt hôbrrnn, anh rấyhmjt tôbrrnn trọdmfdng tífhihn ngưpgcglrprng củyabga em, em cũlrprng muốfefin tôbrrnn trọdmfdng tiểxdagu huynh đzdacgycl củyabga anh."

Sophia, "..."

Đreivâcuhey làsyusyjysi ngụflkiy biệgycln gìbsqx!!

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.