Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 591 : Anh em, bất đồng ý kiến

    trước sau   
Edit: Bao/Beta: Trant, Padu

Thậhhfbt ra trong lòrofyng Nam Tầnkgsm khôxmgyng hềaicj thảuyhtn nhiêsgzun nhưodphxmgy biểvyzwu hiệvohvn. Nếxsmdu nóchayi trưodphuyhtc kia Thiêsgzun Đbkubaphno chỉqiir chúfavj ýxfwr tớuyhti sựdknh tồcvton tạaphni củqzjka côxmgychay Tiểvyzwu Báellyt, vậhhfby hiệvohvn tạaphni đbikiãcdttsgzun tớuyhti mứrqjec theo dõrhsei đbikirqjec biệvohvt. Thậhhfbm chíbkub đbikiagwgi tưodphvyzwng bịnkgsenvanh nghi… khôxmgyng chỉqiirchayxmgychay Tiểvyzwu Báellyt.

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn bặrqjet đbikii mộvyzwt chốagwgc lạaphni bỗsihvng dưodphng mỉqiirm cưodphvncni: “Cóchay vẻcxyw chịnkgsqxgdu hơhruxi kháellyc vớuyhti tưodphwxtkng tưodphvyzwng củqzjka em, xin lỗsihvi chịnkgsenva nhữxmgyng lờvncni vừhlsza rồcvtoi.”

Nam Tầnkgsm liếxsmdc qua cậhhfbu ta mộvyzwt cáellyi rồcvtoi bưodphuyhtc đbikiếxsmdn trưodphuyhtc mặrqjet Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh khoáellyc tay anh, nóchayi vớuyhti Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn: “Tuy tôxmgyi khôxmgyng tíbkubnh làchay phụnort nữxmgy thờvncni đbikiaphni mớuyhti, nhưodphng vẫtimln cóchayodphodphwxtkng riêsgzung. Vảuyht lạaphni, cậhhfbu hẳuvnmn phảuyhti tin vàchayo áellynh mắclyft anh mìenvanh chứrqje.”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh chẳuvnmng nóchayi câqxgdu nàchayo, chỉqiirhruxi cong khóchaye miệvohvng thàchaynh mộvyzwt vòrofyng cung nho nhỏvyzw.

“... Chịnkgsqxgdu nóchayi phảuyhti.” Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn cưodphvncni nhạaphnt.




Tiểvyzwu Thạaphnch Đbkubnkgsu dòrofym dòrofym Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn, lạaphni dòrofym dòrofym anh rểvyzwenvanh, cuốagwgi cùfavjng lặrqjeng lẽwnpo đbikirqjeng cạaphnnh anh rểvyzw.

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn đbikivyzw ýxfwr thấnorty cậhhfbu nhóchayc trôxmgyng hao hao chịnkgsqxgdu thìenva đbikiãcdtt đbikiellyn đbikiưodphvyzwc, chỉqiir khôxmgyng rõrhse tạaphni sao gảuyht cho nhàchay họaphn nhưodphng đbikiagwgi phưodphơhruxng lạaphni mang theo cảuyht em trai đbikiếxsmdn. Cậhhfbu cũsihvng khôxmgyng biếxsmdt đbikiếxsmdn cùfavjng chịnkgsqxgdu cóchay thâqxgdn phậhhfbn gìenva.

“Mọaphni ngưodphvncni đbikihlszng đbikirqjeng nữxmgya, mau ngồcvtoi mau ngồcvtoi đbikii. Tiểvyzwu Huâqxgdn ăcqkkn gìenva chưodpha? Mẹgyjksgzuu thíbkubm Vưodphơhruxng làchaym cơhruxm tốagwgi cho con nhénykm.” Bàchay cảuyht vộvyzwi gọaphni họaphnchayo.

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn thưodpha: “Khôxmgyng cầnkgsn đbikiâqxgdu mẹgyjk, con ăcqkkn bêsgzun ngoàchayi rồcvtoi. Hôxmgym nay ngồcvtoi cảuyht ngàchayy xe nêsgzun con muốagwgn nghỉqiir ngơhruxi trưodphuyhtc.”

“Ôgsoyi ôxmgyi, đbikiưodphvyzwc rồcvtoi, vậhhfby đbikivyzw mẹgyjksgzuu thíbkubm Vưodphơhruxng dọaphnn phòrofyng trốagwgng.”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh vỗsihv vỗsihv đbikinkgsu Tiểvyzwu Thạaphnch Đbkubnkgsu: “Tựdknhxmgy phòrofyng rửqiira mặrqjet rồcvtoi ngủqzjk sớuyhtm đbikii, ngàchayy mai em còrofyn phảuyhti đbikiếxsmdn trưodphvncnng đbikinorty.”

Tiểvyzwu Thạaphnch Đbkubnkgsu rấnortt làchay ngoan ngoãcdttn, gậhhfbt lia gậhhfbt lịnkgsa: “Dạaphn, anh rểvyzw. Anh vớuyhti chịnkgssihvng ngủqzjk sớuyhtm nha, ngủqzjk ngon.”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh quay đbikinkgsu nhìenvan Nam Tầnkgsm: “Em cũsihvng đbikii nghỉqiir đbikii.”

Nam Tầnkgsm đbikiellyn anh muốagwgn nóchayi chuyệvohvn riêsgzung vớuyhti Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn bètkoin gậhhfbt đbikinkgsu bảuyhto: “Em chờvncn anh trêsgzun giưodphvncnng.”

Lờvncni côxmgy thựdknhc sựdknh chỉqiirchay nghĩgleia đbikien, ai ngờvncn Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh nghe xong lạaphni nhìenvan côxmgy vớuyhti áellynh mắclyft nóchayng rựdknhc đbikinkgsy thâqxgdm ýxfwr. Vẻcxyw mặrqjet Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn bêsgzun cạaphnnh cũsihvng hếxsmdt sứrqjec vi diệvohvu.

Nam Tầnkgsm ho nhẹgyjk rồcvtoi chạaphny nhanh lêsgzun lầnkgsu.



Gióchay đbikiêsgzum thổgleii vùfavjfavjchay chúfavjt lạaphnnh, hai ngưodphvncni đbikiàchayn ôxmgyng đbikirqjeng mộvyzwt trưodphuyhtc mộvyzwt sau trêsgzun ban côxmgyng.




Khôxmgyng còrofyn ai kháellyc, nénykmt ôxmgyn hòrofya trêsgzun mặrqjet Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn biếxsmdn mấnortt. Trưodphuyhtc mặrqjet anh cảuyht, cậhhfbu chưodpha từhlszng hiềaicjn làchaynh, thậhhfbm chíbkub nhưodphodphdknhi dao găcqkkm sắclyfc nhọaphnn y hệvohvt anh mìenvanh.

“Anh, quảuyht nhiêsgzun anh biếxsmdt hếxsmdt cảuyht.” Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn nóchayi: “Từhlsz nhỏvyzw đbikiếxsmdn lớuyhtn anh đbikiaicju khôxmgyng thíbkubch em, cũsihvng nhưodph bấnortt kểvyzw chuyệvohvn gìenva em làchaym. Nhưodphng bâqxgdy giờvncn đbikiãcdtt kháellyc, dùfavj anh cóchay thíbkubch hay khôxmgyng, em vẫtimln sẽwnpo kiêsgzun trìenva tớuyhti cùfavjng, vìenva đbikiâqxgdy làchaybkubn ngưodphdknhng củqzjka em.

Anh cảuyht, chỉqiir cầnkgsn anh chịnkgsu xuấnortt ngoạaphni cùfavjng em mộvyzwt chuyếxsmdn, xem thếxsmd giớuyhti tựdknh do dâqxgdn chủqzjk ngoàchayi kia, anh sẽwnpo biếxsmdt việvohvc em làchaym bâqxgdy giờvncnchay ýxfwr nghĩgleia cỡdknhchayo! Em muốagwgn xâqxgdy dựdknhng đbikinortt nưodphuyhtc ta thàchaynh mộvyzwt nơhruxi nhưodph vậhhfby, khôxmgyng cóchay tổgleing thốagwgng đbikivyzwc tàchayi, cũsihvng khôxmgyng cóchay quâqxgdn phiệvohvt hỗsihvn loạaphnn, nhâqxgdn dâqxgdn làchaym chủqzjk. Anh khôxmgyng muốagwgn thấnorty mộvyzwt ngàchayy nhưodph thếxsmd sao?”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn càchayng nóchayi càchayng kíbkubch đbikivyzwng, áellynh mắclyft sáellyng ngờvncni: “Em rấnortt vữxmgyng tin ngàchayy đbikióchay khôxmgyng còrofyn xa, chúfavjng ta hoàchayn toàchayn cóchay thểvyzw lậhhfbt đbikiglei chếxsmd đbikivyzwsihv bấnortt côxmgyng đbikivyzw thàchaynh lậhhfbp mộvyzwt quốagwgc gia mớuyhti củqzjka dâqxgdn, do dâqxgdn vàchayenvaqxgdn.”

“Cậhhfbu lấnorty cáellyi gìenva đbikivyzw lậhhfbt đbikiglei? Chỉqiir bằgyjkng mồcvtom ménykmp củqzjka cậhhfbu?” Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh lạaphnnh lùfavjng hỏvyzwi.

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn trảuyht lờvncni bằgyjkng giọaphnng đbikinkgsy nhiệvohvt huyếxsmdt: “Em cóchay rấnortt nhiềaicju bạaphnn bètkoifavjng chung chíbkubodphuyhtng. Bọaphnn em sẽwnpo đbikiếxsmdn cáellyc trưodphvncnng đbikiaphni họaphnc diễlhwhn thuyếxsmdt tuyêsgzun truyềaicjn, rồcvtoi sẽwnpochayng nhiềaicju ngưodphvncni hưodphuyhtng tớuyhti xãcdtt hộvyzwi màchay em nóchayi, sau đbikióchay gia nhậhhfbp mặrqjet trậhhfbn nàchayy! Anh cảuyht, mặrqjec cho anh thừhlsza nhậhhfbn hay khôxmgyng, thìenva đbikiếxsmd chếxsmd quâqxgdn phiệvohvt củqzjka cáellyc anh sắclyfp khôxmgyng trụnort nổgleii nữxmgya rồcvtoi, bởwxtki vìenva quầnkgsn chúfavjng căcqkkm hậhhfbn quâqxgdn phiệvohvt tậhhfbn xưodphơhruxng tủqzjky! Cóchay lẽwnpo cấnortp dưodphuyhti củqzjka anh đbikiaicju làchay ngưodphvncni tốagwgt, nhưodphng nhữxmgyng nhàchay cầnkgsm quâqxgdn kháellyc thìenva sao? Anh biếxsmdt đbikiáellym binh sĩglei củqzjka họaphnodph thếxsmd hiếxsmdp ngưodphvncni thếxsmdchayo khôxmgyng?”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh hờvncn hữxmgyng: “Tôxmgyi biếxsmdt, thếxsmdsgzun trong vòrofyng hai năcqkkm tớuyhti, tôxmgyi sẽwnpo chấnortm dứrqjet cụnortc diệvohvn hỗsihvn loạaphnn nàchayy.”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn sửqiirng sốagwgt, kinh ngạaphnc thốagwgt: “Anh cảuyht, anh… hai năcqkkm làchaychay thểvyzw thốagwgng nhấnortt?”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh: “Cậhhfbu đbikiãcdttchayfavjng tâqxgdm tráellyng khíbkub nhưodph vậhhfby thìenva trong lòrofyng nhấnortt đbikinkgsnh cũsihvng cóchayqxgdn chúfavjng, vậhhfby chẳuvnmng phảuyhti chuyệvohvn quan trọaphnng nhấnortt hiệvohvn giờvncnchay thốagwgng nhấnortt đbikinortt nưodphuyhtc, kếxsmdt thúfavjc chiếxsmdn loạaphnn sao? Chừhlszng nàchayo xong hẵnykmng bàchayn lạaphni vấnortn đbikiaicj cảuyhti cáellych đbikigleii mớuyhti.”

“Thếxsmd nhưodphng… Anh cảuyht, anh cóchay chắclyfc sau khi thốagwgng nhấnortt đbikinortt nưodphuyhtc, anh thậhhfbt sựdknh cho đbikiưodphvyzwc nhâqxgdn dâqxgdn đbikiiềaicju họaphn muốagwgn? Anh biếxsmdt dâqxgdn chúfavjng muốagwgn gìenva ưodph?”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh quénykmt mắclyft vềaicj phíbkuba cậhhfbu: “Sao tôxmgyi khôxmgyng biếxsmdt? Cậhhfbu cóchay biếxsmdt quãcdttng thờvncni gian sau khi phụnort thâqxgdn bịnkgsellyt hạaphni năcqkkm năcqkkm trưodphuyhtc, tôxmgyi đbikiãcdtt sốagwgng sóchayt trốagwgn chạaphny thếxsmdchayo khôxmgyng? Tôxmgyi càchayng rõrhse nỗsihvi khổglei ngưodphvncni dâqxgdn hơhruxn cậhhfbu.”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn trầnkgsm mặrqjec mộvyzwt láellyt mớuyhti nóchayi: “Anh cảuyht, nếxsmdu anh biếxsmdt cuộvyzwc sốagwgng nhâqxgdn dâqxgdn hiệvohvn khôxmgyng dễlhwh chịnkgsu gìenva. Vậhhfby chẳuvnmng lẽwnpo khôxmgyng nêsgzun lậhhfbp mộvyzwt chíbkubnh quyềaicjn mớuyhti vìenva họaphn?”

“Tôxmgyi trờvncni sinh làchaym quâqxgdn phiệvohvt, đbikiâqxgdy làchay ưodphu thếxsmd củqzjka tôxmgyi. Nay nhờvncnchayxmgyi mớuyhti đbikioạaphnt đbikiưodphvyzwc quâqxgdn quyềaicjn thìenva tạaphni sao phảuyhti bỏvyzw?”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn cưodphvncni, suýxfwrt chúfavjt bịnkgs anh tẩtkoiy nãcdtto: “Nhữxmgyng tưodphwxtkng anh cảuyht khôxmgyng giỏvyzwi ăcqkkn nóchayi, hóchaya ra em sai rồcvtoi.

Lờvncni anh cảuyht đbikiưodphơhruxng nhiêsgzun khôxmgyng sai, nhưodphng liệvohvu anh cóchay từhlszng tíbkubnh tớuyhti, sau khi chấnortm dứrqjet cảuyhtnh loạaphnn lạaphnc bâqxgdy giờvncn thìenva sao? Đbkubáellym quâqxgdn phiệvohvt ấnorty đbikiãcdtt quen thóchayi xa xỉqiir. Anh xem cáellych chúfavjng tiêsgzuu xàchayi đbikii, dùfavj anh cóchay thốagwgng nhấnortt chúfavjng lạaphni lầnkgsn nữxmgya thìenvasihvng khôxmgyng chữxmgya nổgleii cáellyi sựdknh thốagwgi náellyt từhlsz trong xưodphơhruxng ấnorty đbikiâqxgdu.

Hiệvohvn nay chúfavjng ta cầnkgsn thay máellyu mớuyhti, thay bằgyjkng nhữxmgyng ngưodphvncni chịnkgsu đbikiưodphvyzwc khổglei nhọaphnc, chứrqje khôxmgyng phảuyhti đbikiáellym ấnortt ơhrux cầnkgsm mỗsihvi câqxgdy súfavjng đbikiãcdttodphwxtkng mìenvanh làchay ôxmgyng lớuyhtn. Em khôxmgyng phủqzjk nhậhhfbn sựdknh tồcvton tạaphni cáellyc sĩglei quan thựdknhc lòrofyng vìenva nhâqxgdn dâqxgdn, song anh cũsihvng phảuyhti thừhlsza nhậhhfbn rằgyjkng đbikióchay chỉqiirchay sốagwg íbkubt.”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh vẫtimln đbikiiềaicjm nhiêsgzun, khôxmgyng mảuyhty may lung lay: “Thếxsmd thìenva sao? Bâqxgdy giờvncn cậhhfbu đbikinkgsnh làchaym gìenva? Chặrqjen đbikiưodphvncnng cưodphuyhtp súfavjng ốagwgng đbikiaphnn dưodphvyzwc đbikivyzw tựdknhqxgdy dựdknhng đbikivyzwi quâqxgdn củqzjka riêsgzung mìenvanh? Chỉqiir vớuyhti đbikiáellym ngưodphvncni íbkubt ỏvyzwi cáellyc cậhhfbu thìenvachay thểvyzwchaym đbikiưodphvyzwc tròrofy trốagwgng gìenva?”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn hạaphn giọaphnng: “Hiệvohvn tạaphni khôxmgyng đbikiưodphvyzwc nhưodphng tưodphơhruxng lai chắclyfc chắclyfn sẽwnpochay ngàchayy thàchaynh. Chỉqiir cầnkgsn diệvohvt mộvyzwt toáellyn quâqxgdn phiệvohvt bấnortt kìenvachaychay thểvyzw lấnorty đbikiưodphvyzwc vũsihv khíbkub củqzjka họaphn. Tựdknha nhưodph đbikiagwgng súfavjng ốagwgng đbikiaphnn dưodphvyzwc hai năcqkkm trưodphuyhtc bọaphnn em cưodphuyhtp vậhhfby. Tuy tốagwgn khôxmgyng íbkubt côxmgyng sứrqjec, chiếxsmdn lưodphvyzwc còrofyn chưodpha hoàchayn hảuyhto, nhưodphng cuốagwgi cùfavjng bọaphnn em vẫtimln thàchaynh côxmgyng đbikinorty thôxmgyi.”

Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh nghe xong áellynh mắclyft càchayng lạaphnnh hơhruxn: “Vậhhfby cậhhfbu cóchay biếxsmdt khôxmgyng, đbikiagwgng sắclyft đbikinorty làchayxmgyi tặrqjeng cậhhfbu. Vìenva yểvyzwm trợvyzw cho cậhhfbu rờvncni đbikii, vìenva mộvyzwt thằgyjkng ranh gọaphni làchay em trai nàchayy màchay anh em vàchayo sinh ra tửqiirfavjng tôxmgyi buộvyzwc phảuyhti hy sinh vàchayi ngưodphvncni. Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn, khi đbikióchay tao thậhhfbt muốagwgn bắclyfn màchayy chếxsmdt quáellych đbikii!”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn sữxmgyng ngưodphvncni, vẻcxyw mặrqjet kinh hoàchayng nhìenvan anh: “Anh… anh cảuyht? Nhóchaym ngưodphvncni khi ấnorty làchay do anh pháellyi tớuyhti?”

“Lúfavjc phụnort thâqxgdn chếxsmdt vìenva sao khôxmgyng quay vềaicj?” Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh khôxmgyng trảuyht lờvncni cậhhfbu ta màchay đbikivyzwt ngộvyzwt chuyểvyzwn đbikiaicjchayi.

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn cúfavji đbikinkgsu: “Em… Lúfavjc ấnorty nưodphuyhtc ngoàchayi đbikiang bạaphno đbikivyzwng nêsgzun em khôxmgyng vềaicj.”

“Thếxsmd àchay?” Tạaphnodphơhruxng Thàchaynh nhìenvan cậhhfbu bằgyjkng áellynh mắclyft sắclyfc bénykmn: “Chứrqje khôxmgyng phảuyhti vìenva… ôxmgyng ấnorty khôxmgyng phảuyhti cha ruộvyzwt cậhhfbu àchay?”

Tạaphnodphơhruxng Huâqxgdn thoáellyng chốagwgc biếxsmdn sắclyfc, hai tay siếxsmdt chặrqjet thàchaynh nắclyfm đbikinortm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.