Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa

Chương 577 : Thật thơm, anh nghĩ

    trước sau   
Edit: Bápebcnh Bao/Beta: RED, Padu.

Nam Tầcgyom kinh hoànholng trợxuavn trừongung.

Khoan khoan, đvwflâftfiy lànhol đvwflâftfiu? Đebgxãoozo xảnjhty ra chuyệmrmin gìcavb? Ngưrtensirmi đvwflang hôgkrwn côgkrwnhol Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh, chứqdsq khôgkrwng phảnjhti ma quỷpebc đvwflúksvung khôgkrwng?

Mọohdgi thứqdsq phápebct sinh quápebc đvwflhgodt ngộhgodt, Nam Tầcgyom chưrtena kịzvqrp chuẩvucin bịzvqrcavb sấfwnvt. Kếavsj hoạmrmich củqksqa côgkrwnholnholcavbnh còvwfln quápebc nửtiqua chưrtena thựvucic thi, sao cózche thểqdsq... cứqdsq thếavsj...

Tiểqdsqu Bápebct húksvugwnmt: "Đebgxsirm mờsirm a a a a, quấfwnvt phápebct hạmrmi 10 đvwfliểqdsqm, quápebc trờsirmi quápebc đvwflfwnvt! Thâftfin ápebci ơepxmi, ta che chắcamjn năfwkfm thứqdsqc ngay đvwflâftfiy, cápebcc ngưrtenơepxmi tựvuci nhiêavsjn nha nha nha ~!"

Sau đvwflózche, nózche bặoozot tiếavsjng.




Nam Tầcgyom bịzvqr Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh túksvum nửtiqua ngưrtensirmi qua, tưrten thếavsj khápebc khózche chịzvqru nêavsjn côgkrw theo bảnjhtn năfwkfng hơepxmi lui ra. Ai ngờsirmnholnh đvwflhgodng nànholy dưrtensirmng nhưrten chọohdgc giậqdsqn ai kia, ai kia tứqdsqc khắcamjc khózchea chặoozot eo côgkrw khôgkrwng cho đvwflhgodng đvwflqdsqy mảnjhty may, đvwflgqkjng thờsirmi hôgkrwn cànholng thêavsjm mãoozonh liệmrmit.

Nam Tầcgyom bịzvqrgkrwn thởsirm khôgkrwng nổkmkvi.

"Anh cảnjht... Anh... Ưdrdom..."

Đebgxiqeei phưrtenơepxmng ngang ngưrtenxuavc đvwflếavsjn mứqdsqc thậqdsqm chílvhj khôgkrwng cho côgkrwepxm hộhgodi nózchei chuyệmrmin. Tậqdsqn khi sắcamjp nghẹppgat thởsirm, Nam Tầcgyom mớnsrhi phảnjhti cắcamjn nhẹppgagkrwi anh. Thếavsjnhol...

gkrw muốiqeen giấfwnvu quápebcch cápebci bảnjhtn mặoozot nànholy đvwfli.

Đebgxiqeei phưrtenơepxmng cứqdsq nhưrten cắcamjn thuốiqeec, tiếavsjn côgkrwng cànholng thêavsjm dữuuza dộhgodi, riêavsjng cápebcnh tay siếavsjt eo côgkrwnhol nớnsrhi lỏntgung. Nam Tầcgyom cũldoxng tìcavbm đvwflưrtenxuavc bílvhj quyếavsjt, duỗjswii tay ôgkrwm vai ngưrtensirmi đvwflànholn ôgkrwng, múksvut môgkrwi anh nhèkrwb nhẹppga đvwflápebcp lạmrmii.

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh run lêavsjn, kílvhjch đvwflhgodng nhấfwnvc côgkrwavsjn đvwflùubyci mìcavbnh.

epxmn cuộhgodn trànholo dầcgyon êavsjm ápebci triềptdon miêavsjn... Nam Tầcgyom thoảnjhti mápebci hơepxmn nhiềptdou.

Tớnsrhi khi anh dừongung lạmrmii, cảnjht hai đvwflãoozo thởsirm khôgkrwng ra hơepxmi. Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh tựvuci nghẹppgat choápebcng mìcavbnh, Nam Tầcgyom thìcavb bịzvqr anh lànholm nghẹppgat muốiqeen chếavsjt.

"Anh cảnjht, anh... hôgkrwn em lànholm gìcavb?" Côgkrw xoápebcy thẳxozjng vànholo vấfwnvn đvwflptdo, đvwflôgkrwi mắcamjt ngậqdsqp nưrtennsrhc lom lom nhìcavbn anh.

Trápebci cổkmkv khẽkrwb đvwflhgodng, Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh lạmrmii thòvwfl tớnsrhi hôgkrwn mấfwnvy cápebci, còvwfln nhấfwnvp nhấfwnvp miệmrming nhưrten đvwflang nếavsjm dưrten vịzvqr. Giọohdgng anh khànholn khànholn trầcgyom trầcgyom: "Hưrtenơepxmng vịzvqr tuyệmrmit vờsirmi y trong tưrtensirmng tưrtenxuavng. Ban nãoozoy chụghykp hìcavbnh anh đvwflãoozo muốiqeen lànholm thếavsj."

Nam Tầcgyom:...

Vậqdsqy... vậqdsqy khôgkrwng phảnjhti ngay tấfwnvm đvwflcgyou đvwflãoozo bắcamjt đvwflcgyou tưrtensirmng tưrtenxuavng, suốiqeet tớnsrhi giờsirm khôgkrwng nhịzvqrn nổkmkvi nữuuzaa mớnsrhi xuấfwnvt chiêavsju đvwflózche chứqdsq?




Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh lặoozong đvwfli mộhgodt thoápebcng, tay to vuốiqeet ve eo Nam Tầcgyom mànhol giọohdgng đvwfliệmrmiu vẫlvhjn nghiêavsjm trang: "Tiểqdsqu Ngưrten, anh trăfwkfn trởsirmoozoi rồgqkji. Em lưrtensirmi nhưrten vậqdsqy, lạmrmii lànholnhol đvwflgqkjng thílvhjch gạmrmit ngưrtensirmi, ngoànholi anh ra chẳxozjng còvwfln têavsjn nànholo dung túksvung em nhưrtensirmng nànholy đvwflâftfiu."

Nam Tầcgyom phìcavbrtensirmi trong lòvwflng, mặoozot ngoànholi khiêavsju khílvhjch nhìcavbn anh: "Anh cảnjht rốiqeet cuộhgodc đvwflang nózchei gìcavb đvwflózche? Ngưrtensirmi ta cózche dung túksvung em hay khôgkrwng sao anh biếavsjt rõjswi vậqdsqy?"

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh hơepxmi hílvhjp mắcamjt, nhégwnmo nhégwnmo thịzvqrt bêavsjn hôgkrwng côgkrw: "Phózcheng mắcamjt nhìcavbn, đvwflưrtenxuavc mấfwnvy ai tốiqeet hơepxmn anh đvwflâftfiy, hửtiqu?"

zchei khôgkrwng biếavsjt ngưrtenxuavng. Nam Tầcgyom khôgkrwng ngờsirmpebci câftfiu vôgkrw liêavsjm sỉzvqrnholy cózche thểqdsq thốiqeet ra từongu miệmrming Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh.

"Anh cảnjht ơepxmi, em khôgkrwng rõjswi, anh tốiqeet thìcavb liêavsjn quan gìcavb đvwflếavsjn việmrmic hôgkrwn em?" Nam Tầcgyom tỏntgu vẻkacr chẳxozjng thểqdsq hiểqdsqu nổkmkvi nhưrtennsrhng mànholy, nom đvwflcamjc ýqfls hếavsjt sứqdsqc.

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh xem côgkrw nhózchec hấfwnvt hànholm, liếavsjc xégwnmo mìcavbnh lànhol biếavsjt côgkrw đvwflang giảnjht vờsirm giảnjht vịzvqrt đvwflqdsqlvhjnh sổkmkv. Thôgkrwi, tớnsrhi nưrtennsrhc nànholy rồgqkji, anh cũldoxng chẳxozjng ngạmrmii giảnjhti thílvhjch rõjswi.

"Tiểqdsqu Ngưrten, anh khôgkrwng yêavsjn tâftfim giao em cho ngưrtensirmi khápebcc, vậqdsqy nêavsjn sau nànholy em theo anh đvwfli."

Nhìcavbn mànhol xem, cápebci câftfiu ngang ngưrtenxuavc ấfwnvy, khôgkrwng thèkrwbm hỏntgui ýqfls kiếavsjn đvwflãoozo đvwflózcheng thẳxozjng đvwflinh. Nhưrtenng dựvucia vànholo cápebci gìcavbepxm, tạmrmii sao anh nózchei lànholgkrw phảnjhti nghe theo. Tựvuci cho mìcavbnh lànhollvhja ôgkrwng trờsirmi, mộhgodt câftfiu quyếavsjt đvwflzvqrnh tưrtenơepxmng lai ngưrtensirmi khápebcc chắcamjc?

Nam Tầcgyom lưrtensirmm anh, cưrtensirmi cưrtensirmi: "Anh cảnjhtnholy, anh quêavsjn em vốiqeen lànhol vợxuav anh, quêavsjn cuộhgodc hôgkrwn nhâftfin củqksqa chúksvung ta bịzvqr anh hủqksqy bỏntgu rồgqkji phảnjhti khôgkrwng? Hiệmrmin giờsirm em lànhol em gápebci nuôgkrwi anh, anh trai em gápebci nhưrten vậqdsqy cózchekmkvn khôgkrwng đvwflfwnvy?"

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh nghe thếavsj, mắcamjt lạmrmii lózchee lêavsjn tia sápebcng, gậqdsqt gùubyc bảnjhto: "Em khôgkrwng nhắcamjc anh cũldoxng quêavsjn mấfwnvt em lànhol vợxuav anh, chúksvung ta còvwfln tổkmkv chứqdsqc cảnjhtgkrwn lễldox nữuuzaa. Vềptdopebci ưrtennsrhc đvwflzvqrnh bằcgyong miệmrming kia, ànhol, đvwflãoozonhol bằcgyong miệmrming thìcavb sao cózche thểqdsq giữuuza lờsirmi? Thờsirmi buổkmkvi nànholy, em cózche thấfwnvy ai ly hôgkrwn bằcgyong miệmrming chưrtena?"

Nam Tầcgyom cavb mộhgodt tiếavsjng, cưrtensirmi mỉzvqra: "Anh cảnjht khôgkrwng biếavsjt xấfwnvu hổkmkv thậqdsqt đvwflfwnvy nhỉzvqr."

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh nâftfing châftfin đvwflvuciy côgkrwpebci trêavsjn đvwflùubyci lêavsjn cao hơepxmn, hai tay anh cũldoxng thu lạmrmii, vâftfiy ngưrtensirmi vànholo lòvwflng đvwflqdsqgkrw gầcgyon nhưrtenpebcn lêavsjn ngưrtensirmi mìcavbnh. Kềptdopebct lạmrmii, giọohdgng anh cànholng trầcgyom khànholn: "Anh còvwfln cózche thểqdsq mặoozot dànholy hơepxmn nữuuzaa."

Dứqdsqt lờsirmi, bànholn tay sau lưrtenng lầcgyon lêavsjn ấfwnvn gápebcy côgkrw, hạmrmi miệmrming cắcamjn múksvut cápebcnh môgkrwi hồgqkjng. So vớnsrhi lầcgyon đvwflcgyou nózcheng nảnjhty, lầcgyon nànholy thảnjhtnh thơepxmi hơepxmn nhiềptdou. Anh thong thảnjht ung dung nhưrten đvwflang thưrtensirmng thứqdsqc mózchen ngon, chăfwkfm chúksvu tỉzvqr mẩvucin xâftfim chiếavsjm côgkrw nhưrten muốiqeen đvwflózcheng dấfwnvu ấfwnvn bảnjhtn thâftfin lêavsjn đvwflózche.




Chờsirm anh buôgkrwng ra lầcgyon nữuuzaa, Nam Tầcgyom khôgkrwng nhìcavbn cũldoxng biếavsjt chắcamjc chắcamjn miệmrming mìcavbnh đvwflãoozortenng thànholnh miếavsjng lạmrmip xưrtensirmng.

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh thếavsjnholvwfln vôgkrw sỉzvqr cởsirmi cúksvuc sưrtensirmn xápebcm Nam Tầcgyom, đvwflqdsq rồgqkji bịzvqrgkrw đvwflqdsqp văfwkfng cápebci tay.

"Anh cảnjht, xin hãoozoy tựvuci trọohdgng, đvwflâftfiy lànholepxmi ngoạmrmii ôgkrw hoang vắcamjng đvwflfwnvy." Nam Tầcgyom trừongung anh. Nhưrtenng cápebci trừongung chẳxozjng nhữuuzang khôgkrwng cózche lựvucic sápebct thưrtenơepxmng, còvwfln khiếavsjn Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh nghĩiqeegkrw đvwflang lànholm nũldoxng.

ubyci thậqdsqt thơepxmm, anh nghĩiqee, đvwflápebcng ra nêavsjn nhấfwnvm sớnsrhm hơepxmn mớnsrhi đvwflúksvung.

"Tiểqdsqu Ngưrten, chúksvung ta đvwflãoozonhol vợxuav chồgqkjng hợxuavp phápebcp." Anh nhắcamjc, sau đvwflózche nghiêavsjm trang dờsirmi tay tớnsrhi nơepxmi khôgkrwng nêavsjn đvwfloozot.

"Anh cảnjht, đvwflongung tựvuci vảnjht mặoozot mìcavbnh thếavsj. Đebgxau khôgkrwng?" Nam Tầcgyom hấfwnvt bay tay anh, hỏntgui mápebct.

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh chôgkrwn đvwflcgyou vànholo cổkmkvgkrw, cọohdg chózchep mũldoxi trêavsjn lànholn da mịzvqrn mànholng, nózchei khôgkrwng rõjswi: "Anh da dànholy thịzvqrt bégwnmo, chịzvqru đvwflòvwfln khápebc giỏntgui nêavsjn khôgkrwng thấfwnvy đvwflau, chỉzvqr thấfwnvy nhẽkrwb ra phảnjhti đvwflápebcnh sớnsrhm hơepxmn."

Nam Tầcgyom: Con ngưrtensirmi vứqdsqt liêavsjm sỉzvqr tớnsrhi cảnjhtnh giớnsrhi nhấfwnvt đvwflzvqrnh chắcamjc cũldoxng chỉzvqr thếavsjnholy.

Tiểqdsqu Bápebct mànhol khôgkrwng chắcamjn mấfwnvt năfwkfm thứqdsqc, lúksvuc nànholy chắcamjc chắcamjn sẽkrwbzchei leo: Khôgkrwng phảnjhti ngưrtensirmi mộhgodt nhànhol khôgkrwng vànholo cùubycng mộhgodt cửtiqua, thậqdsqt ra da mặoozot ngưrtenơepxmi chấfwnvt lưrtenxuavng khápebc tốiqeet. Nếavsju Đebgxnjhtn Đebgxnjhtn nhànhol ngưrtenơepxmi kếavsj thừongua đvwflưrtenxuavc cápebci "ưrtenu đvwfliểqdsqm" vĩiqee đvwflmrmii nànholy, chắcamjc hẳxozjn đvwflxozjng cấfwnvp "mặoozot dànholy" sẽkrwbavsjn mộhgodt tầcgyom cao mớnsrhi!

Nam Tầcgyom đvwflvuciy ngưrtensirmi nànholo đvwflózche: "Ởjfykepxmi đvwflgqkjng khôgkrwng môgkrwng quạmrminh thìcavb nghiêavsjm chỉzvqrnh chúksvut đvwflưrtenxuavc khôgkrwng hảnjht?"

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh: "Anh biếavsjt ởsirm đvwflâftfiy vắcamjng, bằcgyong khôgkrwng em nghĩiqee anh chởsirm em tớnsrhi lànholm gìcavb?"

Nam Tầcgyom cảnjhtnh giápebcc: "Chẳxozjng lẽkrwb anh muốiqeen hànholnh hung?"

Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh nhưrtennsrhng mànholy vớnsrhi ápebcnh mắcamjt nózcheng rựvucic: "Khôgkrwng sai."

Nam Tầcgyom lạmrmii hílvhjp đvwflôgkrwi mắcamjt đvwflen lápebcy nhìcavbn chòvwflng chọohdgc anh: "Anh cảnjht, ăfwkfn rồgqkji phảnjhti chịzvqru trápebcch nhiệmrmim chứqdsq đvwflongung hôgkrwn xong lạmrmii bảnjhto do em nằcgyom mơepxm giốiqeeng lầcgyon trưrtennsrhc, ha?"

Mắcamjt Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh xẹppgat qua vẻkacr xấfwnvu hổkmkv, đvwflnjhtm bảnjhto: "Đebgxâftfiu lừongua em, lànhol chílvhjnh em tưrtensirmng mìcavbnh nằcgyom mơepxm."

"Lànhol chílvhjnh anh cam chịzvqru." Nam Tầcgyom lêavsjn ápebcn. Tạmrmirtenơepxmng Thànholnh khôgkrwng nhiềptdou lờsirmi, bịzvqrt luôgkrwn miệmrming côgkrw.

"Lầcgyon nànholy em muốiqeen phụghyk trápebcch thếavsjnholo, anh sẽkrwb phụghyk trápebcch nhưrten thếavsj..." Vẫlvhjn chịzvqru khózche bỏntgu ra vànholi giâftfiy trảnjht lờsirmi.

Anh yêavsju cápebci cảnjhtm giápebcc hôgkrwn môgkrwi Nam Tầcgyom.

Phúksvut chốiqeec, hai ngưrtensirmi hózchea thâftfin song bànholo thai quấfwnvn quýqflst nảnjhty lửtiqua. Ngoànholi ápebcp chảnjhto nưrtennsrhng bápebcnh chílvhjnh hiệmrmiu thìcavb đvwflúksvung lànholpebci gìcavbldoxng lànholm.

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.