"Huynh biêxgzr ́t chưvsvi ́, nhưvsvi ng mà đuzpx êxgzr ̣ tưvsvi ̉ mơwsff ́i thu nạp năecup m nay đuzpx êxgzr ̀u nghe đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c chuyêxgzr ̣n sưvsvi phụ đuzpx em Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m truyêxgzr ̀n cho muôvpux ̣i, cho nêxgzr n khôvpux ng giôvpux ́ng vơwsff ́i năecup m ngoái, bọn họ cưvsvi ́ mãi âthsi ̀m ỹ đuzpx òi muôvpux ́n găecup ̣p muôvpux ̣i.”
“Muôvpux ̣i vâthsi ̃n luôvpux n tin tưvsvi ơwsff ̉ng vào năecup ng lưvsvi ̣c trâthsi ́n an tiêxgzr ̉u hài tưvsvi ̉ của sưvsvi huynh.”
“Aiz, sưvsvi muôvpux ̣i, khôvpux ng câthsi ̀n phải lãnh khôvpux ́c vôvpux tình nhưvsvi thêxgzr ́, sưvsvi huynh của muôvpux ̣i vâthsi ̃n luôvpux n thâthsi ̀m muôvpux ́n vạn hoa tùng trung quá, phiêxgzr ́n diêxgzr ̣p bâthsi ́t triêxgzr m thâthsi n(!), chuyêxgzr ̣n chăecup m sóc tiêxgzr ̉u hài tưvsvi ̉ này, huynh vâthsi ̃n luôvpux n khôvpux ng có hưvsvi ́ng thú, nhưvsvi ng thâthsi n là đuzpx ại sưvsvi huynh, dù sao cũng phải tiêxgzr ́p tục gánh vác môvpux ̣t chút chuyêxgzr ̣n nhàm chán.” Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ nói chuyêxgzr ̣n chí côvpux ng vôvpux tưvsvi , giôvpux ́ng nhưvsvi hăecup ́n thâthsi ̣t sưvsvi ̣ là môvpux ̣t ngưvsvi ơwsff ̀i có trách nhiêxgzr ̣m lăecup ́m vâthsi ̣y.
(!) đuzpx i qua vạn bụi hoa, khôvpux ng môvpux ̣t phiêxgzr ́n lá dính vào thâthsi n.
Nhưvsvi ng Phong Quang khôvpux ng hêxgzr ̀ cảm đuzpx ôvpux ̣ng môvpux ̣t chút nào, “Sưvsvi huynh đuzpx a tài.”
“Sưvsvi muôvpux ̣i, muôvpux ̣i thâthsi ̣t sưvsvi ̣ khôvpux ng đuzpx i xem vơwsff ́i huynh sao? Trong đuzpx ám đuzpx êxgzr ̣ tưvsvi ̉ mơwsff ́i năecup m nay thêxgzr ́ nhưvsvi ng có râthsi ́t nhiêxgzr ̀u hài tưvsvi ̉ xinh đuzpx ẹp nha, nói khôvpux ng chưvsvi ̀ng muôvpux ̣i nhìn trúng môvpux ̣t đuzpx ưvsvi ́a thì còn có thêxgzr ̉ lưvsvi u lại bôvpux ̀i dưvsvi ơwsff ̃ng cho tôvpux ́t.”
“Lơwsff ̀i này, sưvsvi huynh đuzpx ưvsvi ̀ng đuzpx êxgzr ̉ sưvsvi phụ nghe thâthsi ́y đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c.”
“Nói chuyêxgzr ̣n vơwsff ́i sưvsvi muôvpux ̣i, sưvsvi huynh đuzpx âthsi y yêxgzr n tâthsi m.” Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ năecup ́m lâthsi ́y vai nàng, “Sưvsvi muôvpux ̣i tưvsvi ̀ nhỏ đuzpx ã là ngưvsvi ơwsff ̀i khôvpux ng thích đuzpx âthsi m chọc ngưvsvi ơwsff ̀i khác, nghĩ lại năecup m đuzpx ó huynh lén lút xuôvpux ́ng núi đuzpx i thanh lâthsi u chơwsff i, khôvpux ng phải là muôvpux ̣i giúp huynh giâthsi ́u diêxgzr ́m sưvsvi phụ sao?”
Phong Quang liêxgzr ́c ngang, “Thì ra ngày đuzpx ó huynh đuzpx êxgzr ́n thanh lâthsi u.”
“Khụ… cái đuzpx ó, thưvsvi ̣c ra là môvpux ̣t nơwsff i đuzpx êxgzr ̉ uôvpux ́ng trà.” Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ vịn vào chuyêxgzr ̣n nàng chưvsvi a tưvsvi ̀ng đuzpx i xuôvpux ́ng núi khôvpux ng biêxgzr ́t chuyêxgzr ̣n gì nêxgzr n vôvpux ̣i vàng lưvsvi ̀a dôvpux ́i, hăecup ́n lại vôvpux ̣i hỏi: “Sưvsvi muôvpux ̣i cũng đuzpx ưvsvi ̀ng làm kiêxgzr u, sưvsvi huynh ta biêxgzr ́t muôvpux ̣i luôvpux n luôvpux n thích trẻ con, đuzpx i môvpux ̣t chútđuzpx i, cùng huynh đuzpx i nhìn đuzpx ám nhãi con kia.”
khôvpux ng nói lơwsff ̀i nào, hăecup ́n trưvsvi ̣c tiêxgzr ́p lôvpux i kéo tay Phong Quang hưvsvi ơwsff ́ng vêxgzr ̀ quảng trưvsvi ơwsff ̀ng Thái Cưvsvi ̣c mà đuzpx i, Phong Quang cũng đuzpx ịnh dưvsvi ́t khoát dùng môvpux ̣t chiêxgzr u Lôvpux i Quyêxgzr ́t tách hăecup ́n ra, nhưvsvi ng niêxgzr ̣m tình bọn họ nhiêxgzr ̀u năecup m làm sưvsvi huynh muôvpux ̣i, ngâthsi ̃m lại vâthsi ̃n là quêxgzr n đuzpx i.
Cưvsvi ́ môvpux ̃i ba năecup m, Huyêxgzr ̀n Môvpux n sẽ thu môvpux ̣t đuzpx ám đuzpx êxgzr ̣ tưvsvi ̉ mơwsff ́i, nhưvsvi ̃ng đuzpx êxgzr ̣ tưvsvi ̉ này sẽ đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c mâthsi ́y trưvsvi ơwsff ̉ng lão lưvsvi ̣a chọn rôvpux ̀i mang vêxgzr ̀ chôvpux ̃ của mình, mà chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n Huyêxgzr ̀n Thanh Tưvsvi ̉ tưvsvi ̀ khi thu nhâthsi ̣n Phong Quang đuzpx êxgzr ́n nay chưvsvi a tưvsvi ̀ng thu thêxgzr m đuzpx ôvpux ̀ đuzpx êxgzr ̣.
Theo lơwsff ̀i Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉, nhưvsvi ̃ng đuzpx ôvpux ̀ đuzpx êxgzr ̣ thu đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c năecup m nay có tưvsvi châthsi ́t khôvpux ng têxgzr ̣, tưvsvi ̀ lúc nhâthsi ̣p môvpux n sát hạch thì đuzpx ã có vài đuzpx êxgzr ̣ tưvsvi ̉ xuâthsi ́t săecup ́c, Phong Quang nghe lơwsff ̀i của hăecup ́n liêxgzr ̀n biêxgzr ́t hăecup ́n có ý tưvsvi ơwsff ̉ng thu nhâthsi ̣n đuzpx ôvpux ̀ đuzpx êxgzr ̣, môvpux ̃i môvpux ̣t đuzpx êxgzr ̣ tưvsvi ̉ chỉ câthsi ̀n đuzpx êxgzr ́n kim đuzpx an kỳ liêxgzr ̀n đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c phép thu đuzpx ôvpux ̀ đuzpx êxgzr ̣, thâthsi ̣t ra nêxgzr ́u khôvpux ng phải có sưvsvi ̣ tôvpux ̀n tại của Phong Quang lúc này, Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ đuzpx ã đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c xưvsvi ng là thiêxgzr n tài, hăecup ́n hiêxgzr ̣n tại đuzpx úng là kim đuzpx an kỳ, nhưvsvi ng cũng chỉ mơwsff ́i vưvsvi ̀a qua hai mưvsvi ơwsff i mà thôvpux i.
Quảng trưvsvi ơwsff ̀ng Thái Cưvsvi ̣c, ba mưvsvi ơwsff i đuzpx ưvsvi ́a trẻ tâthsi ̀m sáu bảy tuôvpux ̉i đuzpx ưvsvi ́ng theo hàng lôvpux ́i, môvpux ̣t đuzpx ám nhìn qua cưvsvi ̣c kỳ ngoan ngoãn, bôvpux ̣ dạng cũng phâthsi ́n đuzpx iêxgzr u ngọc mài râthsi ́t là đuzpx áng yêxgzr u. Thâthsi ̣t lâthsi u trưvsvi ơwsff ́c đuzpx âthsi y, Phong Quang đuzpx ã nghi răecup ̀ng thâthsi ̣t ra Huyêxgzr ̀n Môvpux n là nhìn măecup ̣t nhâthsi ̣n ngưvsvi ơwsff ̀i, ngay cả bác gái nâthsi ́u cơwsff m ơwsff ̉ phòng bêxgzr ́p quay đuzpx âthsi ̀u lại nhìn cũng là thưvsvi ơwsff ́c tha thùy mị.
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ cưvsvi ơwsff ̀i nói vơwsff ́i mâthsi ́y đuzpx ưvsvi ́a nhỏ: “Này, các ngưvsvi ơwsff i nghĩ muôvpux ́n nhìn đuzpx ại sưvsvi tỷ, ta đuzpx i tìm đuzpx êxgzr ́n cho các ngưvsvi ơwsff i đuzpx âthsi y.”
“Đvpbn ại sưvsvi tỷ!” Bọn nhỏ trăecup m miêxgzr ̣ng môvpux ̣t lơwsff ̀i, khom lưvsvi ng hành lêxgzr ̃.
“khôvpux ng câthsi ̀n đuzpx a lêxgzr ̃.” Phong Quang cưvsvi ơwsff ̀i khẽ, nhưvsvi tuyêxgzr ́t rơwsff i ba tháng bôvpux ̃ng ló ánh măecup ̣t trơwsff ̀i, thanh lãnh lại sưvsvi ơwsff ̉i âthsi ́m lòng ngưvsvi ơwsff ̀i, “Tiêxgzr ́n vào Huyêxgzr ̀n Môvpux n, tưvsvi ̀ nay vêxgzr ̀ sau, các ngưvsvi ơwsff i liêxgzr ̀n là sưvsvi đuzpx êxgzr ̣ sưvsvi muôvpux ̣i của ta, hãy nhơwsff ́ là phải tưvsvi ̣ dưvsvi ̣a vào thâthsi n mình, phải hưvsvi ̃u ái khiêxgzr m tôvpux ́n, cũng phải câthsi ̀n cù tu luyêxgzr ̣n đuzpx êxgzr ̉ làm Huyêxgzr ̀n Môvpux n ngày càng vẻ vang.”
“Dạ, sưvsvi tỷ.”
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ thâthsi ́y Phong Quang muôvpux ́n đuzpx i ngay bèn vôvpux ̣i vàng kéo nàng, “Sưvsvi muôvpux ̣i, đuzpx ưvsvi ̀ng đuzpx i vôvpux ̣i thêxgzr ́, đuzpx ám tiêxgzr ̉u sưvsvi đuzpx êxgzr ̣ tiêxgzr ̉u sưvsvi muôvpux ̣i còn có râthsi ́t nhiêxgzr ̀u vâthsi ́n đuzpx êxgzr ̀ muôvpux ́n hỏi muôvpux ̣i kìa.”
Phong Quang nhìn đuzpx ám nhỏ, trưvsvi ̀ bỏ môvpux ̣t nưvsvi ̃ hài cao ngạo dùng dâthsi y côvpux ̣t bím tóc màu đuzpx ỏ, bêxgzr n hôvpux ng đuzpx êxgzr ̉ lôvpux ̣ môvpux ̣t cái lục lạc vàng treo trêxgzr n dâthsi y tơwsff hôvpux ̀ng có vẻ khôvpux ng coi ai ra gì, còn nhưvsvi ̃ng đuzpx ưvsvi ́a trẻ khác đuzpx êxgzr ̀u mang đuzpx ôvpux i măecup ́t ngâthsi y thơwsff nhìn nàng.
Lòng nàng mêxgzr ̀m nhũn, “Các ngưvsvi ơwsff i có chuyêxgzr ̣n gì muôvpux ́n hỏi ta sao?”
Bâthsi ́t giác, nàng lại nhìn thoáng qua tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng có khuôvpux n măecup ̣t tinh xảo kia.
Bọn nhỏ nhìn nhau, nhìn qua nhìn lại hôvpux ̀i lâthsi u, môvpux ̣t bé trai nói: “Đvpbn ại sưvsvi tỷ, tu luyêxgzr ̣n râthsi ́t vâthsi ́t vả sao?”
Phong Quang đuzpx ôvpux ́i vơwsff ́i trẻ con luôvpux n luôvpux n khôvpux ng lạnh măecup ̣t đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c, nhẹ giọng nói: “Chỉ câthsi ̀n ngưvsvi ơwsff i nghĩ răecup ̀ng chịu khôvpux ̉ rôvpux ̀i sau này mơwsff ́i có thêxgzr ̉ thành côvpux ng, thì sẽ khôvpux ng thâthsi ́y vâthsi ́t vả.”
Có đuzpx ưvsvi ́a thưvsvi ́ nhâthsi ́t đuzpx ưvsvi ́ng ra hỏi, nhưvsvi ̃ng đuzpx ưvsvi ́a khác cũng dâthsi ̀n dâthsi ̀n lung lay, “Đvpbn ại sưvsvi tỷ, nghe nói tỷ là ngưvsvi ơwsff ̀i lơwsff ̣i hại nhâthsi ́t Huyêxgzr ̀n Môvpux n có phải khôvpux ng?”
“Ta khôvpux ng phải là ngưvsvi ơwsff ̀i lơwsff ̣i hại nhâthsi ́t Huyêxgzr ̀n Môvpux n, phía trêxgzr n ta còn có chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n, còn có các vị trưvsvi ơwsff ̉ng lão, cũng còn có sưvsvi huynh đuzpx âthsi y, phán đuzpx oán môvpux ̣t ngưvsvi ơwsff ̀i có lơwsff ̣i hại haykhôvpux ng, ngoại trưvsvi ̀ tu vi còn có đuzpx ôvpux ́i nhâthsi n xưvsvi ̉ thêxgzr ́, có tưvsvi tưvsvi ơwsff ̉ng có hiêxgzr ̉u biêxgzr ́t, ta bâthsi ́t quá chỉ là hạng bình thưvsvi ơwsff ̀ng mà thôvpux i.”
“Bọn đuzpx êxgzr ̣ cũng có thêxgzr ̉ tu luyêxgzr ̣n đuzpx êxgzr ́n mưvsvi ́c giôvpux ́ng nhưvsvi tỷ sao?”
“Câthsi ̀n cù tu luyêxgzr ̣n đuzpx ưvsvi ơwsff ng nhiêxgzr n là có thêxgzr ̉.”
“Đvpbn ại sưvsvi tỷ…” Môvpux ̣t đuzpx ưvsvi ́a nhỏ đuzpx ưvsvi ́ng ra nói: “Chúng đuzpx êxgzr ̣ có thêxgzr ̉ nhìn Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m khôvpux ng?”
Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m là vũ khí săecup ́c bén, Phong Quang có chút do dưvsvi ̣.
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ thâthsi ́y bọn nhỏ tò mò chơwsff ̀ mong liêxgzr ̀n cưvsvi ơwsff ̀i, dùng khuỷu tay đuzpx ụng đuzpx ụng Phong Quang, “Sưvsvi muôvpux ̣i, bọn nhóc muôvpux ́n nhìn thì lâthsi ́y ra cho nhìn đuzpx i, có huynh và muôvpux ̣i ơwsff ̉ đuzpx âthsi y thì còn sơwsff ̣ xảy ra chuyêxgzr ̣n gì chưvsvi ́?”
Phong Quang suy nghĩ, gâthsi ̣t gâthsi ̣t đuzpx âthsi ̀u, bâthsi ́m ngón tay niêxgzr ̣m thâthsi ̀n chú, môvpux ̣t trưvsvi ơwsff ̀ng kiêxgzr ́m làm tưvsvi ̀ hàn thiêxgzr ́t hiêxgzr ̣n lêxgzr n trưvsvi ơwsff ́c cơwsff thêxgzr ̉ nàng, thâthsi n kiêxgzr ́m xanh thăecup ̉m bán trong suôvpux ́t, phát ra luôvpux ̀ng sáng lạnh rét, làm cho ngưvsvi ơwsff ̀i ta cảm thâthsi ́y lạnh nhưvsvi băecup ng tuyêxgzr ́t lại khôvpux ng thêxgzr ̉ chịu nôvpux ̉i cảm giác săecup ́c bén.
Bọn nhỏ liêxgzr n thanh tán thưvsvi ơwsff ̉ng, “Kiêxgzr ́m này thâthsi ̣t là đuzpx ẹp!”
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ giảng giải, “Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m là bảo kiêxgzr ́m mà chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n đuzpx ơwsff ̀i trưvsvi ơwsff ́c truyêxgzr ̀n cho Nhâthsi ̣m chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n, cũng là bảo vâthsi ̣t trâthsi ́n phái chủa Huyêxgzr ̀n Môvpux n chúng ta, nghe đuzpx ôvpux ̀n mâthsi ́y trăecup m năecup m trưvsvi ơwsff ́c, chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n tiêxgzr ̀n nhiêxgzr ̣m câthsi ̀m trong tay Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m chém giêxgzr ́t đuzpx ại ma đuzpx âthsi ̀u làm hại thiêxgzr n hạ, cũng bơwsff ̉i vì vị tiêxgzr ̀n nhiêxgzr ̣m chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n này, thiêxgzr n hạ mơwsff ́i có thêxgzr ̉ hưvsvi ơwsff ̉ng thái bình.”
Tuy răecup ̀ng cũng chỉ là thái bình ơwsff ̉ vẻ ngoài mà thôvpux i.
“Hưvsvi ̀, có gì đuzpx ăecup ̣c biêxgzr ̣t hơwsff n ngưvsvi ơwsff ̀i.” Môvpux ̣t tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng khoanh tay nhỏ giọng coi thưvsvi ơwsff ̀ng.
âthsi m thanh của nàng râthsi ́t nhỏ, nhưvsvi ng Phong Quang và Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ là loại ngưvsvi ơwsff ̀i nào? Ngưvsvi ơwsff ̀i có tu vi nhưvsvi bọn họ tâthsi ́t nhiêxgzr n là dêxgzr ̃ dàng nghe thâthsi ́y.
“A a, vị tiêxgzr ̉u sưvsvi muôvpux ̣i này, xem ra ngưvsvi ơwsff i có chút ý kiêxgzr ́n đuzpx ôvpux ́i vơwsff ́i tiêxgzr ̀n nhiêxgzr ̣m chưvsvi ơwsff ̉ng môvpux n chúng ta.” Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ mơwsff ̉ quạt, cưvsvi ơwsff ̀i, nhưvsvi ng hăecup ́n cũng quêxgzr n mâthsi ́t bản thâthsi n có cơwsff ̃ nào đuzpx ẹp trai phóng khoáng, thì mâthsi ́y tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng còn chưvsvi a biêxgzr ́t thêxgzr ́ nào là yêxgzr u đuzpx ưvsvi ơwsff ng cũng khôvpux ng thưvsvi ơwsff ̉ng thưvsvi ́c ra vẻ đuzpx ẹp của hăecup ́n.
Tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng biêxgzr ́t bọn họ nghe đuzpx ưvsvi ơwsff ̣c lơwsff ̀i của mình cũng kinh sơwsff ̣, nhưvsvi ng trâthsi ́n tĩnh râthsi ́t nhanh, khôvpux ng sơwsff ̣ trơwsff ̀i khôvpux ng sơwsff ̣ đuzpx âthsi ́t nói: “Hăecup ́n cũng khôvpux ng lơwsff ̣i hại băecup ̀ng phụ thâthsi n ta.”
Tiêxgzr ̉u nha đuzpx âthsi ̀u này vưvsvi ̀a nhìn đuzpx ã biêxgzr ́t là bị chiêxgzr ̀u hưvsvi rôvpux ̀i, Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ lại cảm thâthsi ́y hưvsvi ́ng thú vơwsff ́i môvpux ̣t phâthsi ̀n vêxgzr nh váo tưvsvi ̣ đuzpx ăecup ́c này, “Vâthsi ̣y ngưvsvi ơwsff i nói thưvsvi ̉ môvpux ̣t chút, phụ thâthsi n ngưvsvi ơwsff ̀i là nhâthsi n vâthsi ̣t thêxgzr ́ nào, khôvpux ng biêxgzr ́t ta đuzpx ã tưvsvi ̀ng nghe qua têxgzr n chưvsvi a?”
“Phụ thâthsi n ta chính là phụ thâthsi n ta.” Tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng côvpux ̣t hai bím tóc băecup ̀ng dâthsi y đuzpx ỏ ngưvsvi ̉a măecup ̣t.
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ lăecup ́c đuzpx âthsi ̀u than thơwsff ̉, “Đvpbn áng tiêxgzr ́c.”
Môvpux ̣t khuôvpux n măecup ̣t nhỏ nhăecup ́n đuzpx áng yêxgzr u nhưvsvi thêxgzr ́, đuzpx áng tiêxgzr ́c lại có thâthsi ̀n săecup ́c khôvpux ng biêxgzr ́t trơwsff ̀i cao đuzpx âthsi ́t rôvpux ̣ng.
Tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng khôvpux ng biêxgzr ́t hăecup ́n nói đuzpx áng tiêxgzr ́c là có ý gì, nhưvsvi ng trưvsvi ̣c giác đuzpx ó cũng khôvpux ngphải lơwsff ̀i gì hay ho, nàng lại hưvsvi ̀ môvpux ̣t tiêxgzr ́ng, “khôvpux ng phải chỉ là môvpux ̣t câthsi y Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m sao? Chỉ câthsi ̀n ta muôvpux ́n, phụ thâthsi n ta có thêxgzr ̉ đuzpx em thanh kiêxgzr ́m lơwsff ̣i hại nhâthsi ́t trêxgzr n đuzpx ơwsff ̀i này cho ta.”
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ cưvsvi ơwsff ̀i, “Thưvsvi ́ lôvpux ̃i ta nói thăecup ̉ng, thiêxgzr n hạ này dưvsvi ơwsff ̀ng nhưvsvi khôvpux ng gì có thêxgzr ̉ so qua Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m.”
“Nói dóc, ta muôvpux ́n nhìn xem nó có bao nhiêxgzr u lơwsff ̣i hại!”
Măecup ́t thâthsi ́y tiêxgzr ̉u nha đuzpx âthsi ̀u ra tay vơwsff ́i Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m, Phong Quang vôvpux ̣i la lêxgzr n: “Câthsi ̉n thâthsi ̣n!”
Kiêxgzr ́m cảm thâthsi ́y có ngưvsvi ơwsff ̀i xa lạ muôvpux ́n đuzpx ụng vào nó, tưvsvi ̣ giác phát đuzpx ôvpux ̣ng trâthsi ̣n pháp phòng ngưvsvi ̣, trong khôvpux ng trung hiêxgzr ̣n ra vôvpux sôvpux ́ hơwsff i nưvsvi ơwsff ́c ngưvsvi ng tụ lại thành nhưvsvi ̃ng lưvsvi ơwsff ̃i dao săecup ́c bén đuzpx ánh tơwsff ́i tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng kia.
Nưvsvi ̃ hài chỉ cảm thâthsi ́y hoa măecup ́t môvpux ̣t cái, trưvsvi ơwsff ́c măecup ̣t liêxgzr ̀n có môvpux ̣t thâthsi n ảnh bạch y thưvsvi ơwsff ́t tha, ngưvsvi ơwsff ̀i nọ xuâthsi ́t ra pháp trâthsi ̣n, đuzpx ơwsff ̃ hêxgzr ́t nhưvsvi ̃ng lưvsvi ơwsff ̃i dao băecup ng, bay thăecup ̉ng đuzpx êxgzr ́n Hàn Uyêxgzr n kiêxgzr ́m.
Thưvsvi ơwsff ng Bạch Tưvsvi ̉ kinh sơwsff ̣ nói: “Sưvsvi muôvpux ̣i, khôvpux ng sao chưvsvi ́?”
Phong Quang lăecup ́c đuzpx âthsi ̀u, xoay ngưvsvi ơwsff ̀i nhìn tiêxgzr ̉u côvpux nưvsvi ơwsff ng, mêxgzr ̀m dịu hỏi: “Ngưvsvi ơwsff i têxgzr n gì?”
“Ta…” Nàng thâthsi ́y tay Phong Quang đuzpx ôvpux ̉ máu, khôvpux ng khỏi sưvsvi ̉ng sôvpux ́t, khôvpux ng biêxgzr ́t xoay sơwsff ̉ làm sao, sau môvpux ̣t lúc trưvsvi ̀ng măecup ́t mơwsff ́i nhìn Phong Quang nói: “Ta gọi là Tiêxgzr ́u Tiêxgzr ́u.”
“Muô
“Aiz, sư
(!) đ
Như
“Sư
“Lơ
“Nói chuyê
Phong Quang liê
“Khụ… cái đ
khô
Cư
Theo lơ
Quảng trư
Thư
“Đ
“khô
“Dạ, sư
Thư
Phong Quang nhìn đ
Lòng nàng mê
Bâ
Bọn nhỏ nhìn nhau, nhìn qua nhìn lại hô
Phong Quang đ
Có đ
“Ta khô
“Bọn đ
“Câ
“Đ
Hàn Uyê
Thư
Phong Quang suy nghĩ, gâ
Bọn nhỏ liê
Thư
Tuy ră
“Hư
â
“A a, vị tiê
Tiê
Tiê
“Phụ thâ
Thư
Mô
Tiê
Thư
“Nói dóc, ta muô
Mă
Kiê
Nư
Thư
Phong Quang lă
“Ta…” Nàng thâ
Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.