Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 348 :

    trước sau   
Phong Quang há miêorfạng thơwevd̉ dôkkrźc, vâhltx̃n khôkkrzng nói đpafjưevduơwevḍc môkkrẓt lơwevd̀i nào, côkkrz khôkkrzng biêorfát nêorfan gọi anh nhưevdu thêorfá nào, là A, hay vâhltx̃n là An Ưicvṕc, nhưevdung, hiêorfạn tại cho dù là cái têorfan nào, đpafjôkkrźi vơwevd́i côkkrz mà nói đpafjêorfàu là xa lạ.

evduơwevd̀ng nhưevdu biêorfát đpafjưevduơwevḍc trong lòng côkkrz đpafjang nghĩ gì, ngưevduơwevd̀i đpafjàn ôkkrzng ôkkrzn nhuâhltx̣n nhưevdu ngọc kia ngôkkrz̀i xôkkrz̉m xuôkkrźng trưevduơwevd́c măfdtht côkkrz, ngón tay lạnh nhưevdufdthng lại cưevdục kỳ xinh đpafjẹp đpafjêorfả trêorfangò má côkkrz, sưevdụ lạnh lẽo này, lâhltx̀n đpafjâhltx̀u tiêorfan khiêorfán côkkrz cảm thâhltx́y run râhltx̉y.

“Phong Quang, đpafjưevdùng sơwevḍ, anh vâhltx̃n là anh, chăfdth̉ng qua, anh nhơwevd́ lại môkkrẓt chút chuyêorfạn mà thôkkrzi, nhưevdung anh vâhltx̃n còn là môkkrẓt An Ưicvṕc yêorfau em, có lẽ… em cũng thích dùng cái têorfan An Ưicvṕc này đpafjêorfả gọi anh.”

Giọng nói mêorfàm dịu che chơwevd̉ này, nhưevdu tình nhâhltxn thâhltx̀m thì vơwevd́i nhau, làm ngưevduơwevd̀i đpafjôkkrẓng tâhltxm, cũng khiêorfán ngưevduơwevd̀i sơwevḍ hãi.

“anh rôkkrźt cục… là ai?” côkkrz vôkkrźn nêorfan cảm thâhltx́y sơwevḍ hãi kinh hoàng, nhưevdung hiêorfạn tại côkkrz lại cưevdục kỳ bình tĩnh, có lẽ sau khi trải qua chuyêorfạn ngưevduơwevd̀i đpafjàn ôkkrzng kia biêorfán mâhltx́t trưevduơwevd́c măfdtḥt mình, cho dù phải găfdtḥp chuyêorfạn khôkkrzng thêorfả tưevduơwevd̉ng tưevduơwevḍng đpafjưevduơwevḍc cơwevd̃ nào, côkkrz cũng có thêorfả thản nhiêorfan tiêorfáp nhâhltx̣n.

“Sinh thơwevd̀i, têorfan của anh là Ôjyuhn Quỳnh.” anh khẽ cưevduơwevd̀i, “Nhưevdung hiêorfạn tại, anh là An Ưicvṕc của em.”

Ôjyuhn Quỳnh…

anh thêorfá mà là Ôjyuhn Quỳnh!

Phong Quang kinh ngạc ơwevd̉ trong lòng, trong nhát măfdth́t nghĩ thôkkrzng suôkkrźt toàn bôkkrẓ nghi vâhltx́n tưevdù trưevduơwevd́c đpafjêorfán nay, vì sao hêorfạ thôkkrźng lại nói An Ưicvṕc là mục tiêorfau tiêorfán côkkrzng, lại cũng khôkkrzngphải mục tiêorfau tiêorfán côkkrzng, bơwevd̉i vì khi đpafjó An Ưicvṕc chỉ là môkkrẓt nưevdủa linh hôkkrz̀n của Ôjyuhn Quỳnh mà thôkkrzi, mà hêorfạ thôkkrźng sảng khoái đpafjêorfả côkkrz chỉ dùng môkkrẓt chút đpafjorfảm đpafjêorfả đpafjôkkrz̉i mục tiêorfau, nguyêorfan nhâhltxn cũng chỉ vì An Ưicvṕc chính là Ôjyuhn Quỳnh.

kkrz suy nghĩ râhltx́t nhiêorfàu râhltx́t nhiêorfàu, cuôkkrźi cùng chỉ có môkkrẓt câhltxu: Hêorfạ thôkkrźng lưevdùa mình!

orfạ thôkkrźng khôkkrzng nói lơwevd̀i nào, thâhltx̣m chí ngay tại thơwevd̀i đpafjorfảm nguy hiêorfảm nhưevduhltx̣y, hêorfạ thôkkrźng cũng sẽ khôkkrzng bưevduơwevd́c ra nói cho ký chủ thuâhltx̣n theo ngưevduơwevd̀i đpafjàn ôkkrzng măfdth́c chưevdúng yandere này… khôkkrzng đpafjúng, là chạy thoát khỏi bàn tay con ma măfdth́c chưevdúng yandere này.

“Nhưevdũng lá thưevdu đpafjó… quâhltx̀n áo, còn có căfdthn phòng này…”

anh mỉm cưevduơwevd̀i, “khôkkrzng tôkkrz̀i, tâhltx́t cả đpafjêorfàu là chuyêorfạn mà anh đpafjã an bài, lúc sinh thơwevd̀i, anh đpafjã an bài tôkkrźt hêorfát mọi thưevdú, nhưevdung mà, khôkkrzng đpafjêorfả cho em đpafjụng vào đpafjôkkrz̀ng hôkkrz̀ cát, là chuyêorfạn ngoài ý muôkkrźn mà anh khôkkrzng tính đpafjêorfán.”

Trạng thái hôkkrz̀n ma hiêorfạn tại, cũng là chuyêorfạn mà anh khôkkrzng tính đpafjêorfán đpafjưevduơwevḍc.

Phong Quang kinh ngạc, “Tôkkrzi khôkkrzng hiêorfảu… anh làm thêorfá nào có thêorfả tính kêorfá đpafjưevduơwevḍc chuyêorfạn mâhltx́y tháng vêorfà sao chưevdú?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.