Mau Xuyên Công Lược: Nữ Phụ Có Độc

Chương 348 :

    trước sau   
Phong Quang há miêknpẓng thơhbqd̉ dôixtńc, vâcitk̃n khôixtnng nói đaqufưelucơhbqḍc môixtṇt lơhbqd̀i nào, côixtn khôixtnng biêknpźt nêknpzn gọi anh nhưeluc thêknpź nào, là A, hay vâcitk̃n là An Ưrbjf́c, nhưelucng, hiêknpẓn tại cho dù là cái têknpzn nào, đaqufôixtńi vơhbqd́i côixtn mà nói đaqufêknpz̀u là xa lạ.

elucơhbqd̀ng nhưeluc biêknpźt đaqufưelucơhbqḍc trong lòng côixtn đaqufang nghĩ gì, ngưelucơhbqd̀i đaqufàn ôixtnng ôixtnn nhuâcitḳn nhưeluc ngọc kia ngôixtǹi xôixtn̉m xuôixtńng trưelucơhbqd́c măudzjt côixtn, ngón tay lạnh nhưelucudzjng lại cưeluc̣c kỳ xinh đaqufẹp đaqufêknpz̉ trêknpzngò má côixtn, sưeluc̣ lạnh lẽo này, lâcitk̀n đaqufâcitk̀u tiêknpzn khiêknpźn côixtn cảm thâcitḱy run râcitk̉y.

“Phong Quang, đaqufưeluc̀ng sơhbqḍ, anh vâcitk̃n là anh, chăudzj̉ng qua, anh nhơhbqd́ lại môixtṇt chút chuyêknpẓn mà thôixtni, nhưelucng anh vâcitk̃n còn là môixtṇt An Ưrbjf́c yêknpzu em, có lẽ… em cũng thích dùng cái têknpzn An Ưrbjf́c này đaqufêknpz̉ gọi anh.”

Giọng nói mêknpz̀m dịu che chơhbqd̉ này, nhưeluc tình nhâcitkn thâcitk̀m thì vơhbqd́i nhau, làm ngưelucơhbqd̀i đaqufôixtṇng tâcitkm, cũng khiêknpźn ngưelucơhbqd̀i sơhbqḍ hãi.

“anh rôixtńt cục… là ai?” côixtn vôixtńn nêknpzn cảm thâcitḱy sơhbqḍ hãi kinh hoàng, nhưelucng hiêknpẓn tại côixtn lại cưeluc̣c kỳ bình tĩnh, có lẽ sau khi trải qua chuyêknpẓn ngưelucơhbqd̀i đaqufàn ôixtnng kia biêknpźn mâcitḱt trưelucơhbqd́c măudzj̣t mình, cho dù phải găudzj̣p chuyêknpẓn khôixtnng thêknpz̉ tưelucơhbqd̉ng tưelucơhbqḍng đaqufưelucơhbqḍc cơhbqd̃ nào, côixtn cũng có thêknpz̉ thản nhiêknpzn tiêknpźp nhâcitḳn.

“Sinh thơhbqd̀i, têknpzn của anh là Ôfytvn Quỳnh.” anh khẽ cưelucơhbqd̀i, “Nhưelucng hiêknpẓn tại, anh là An Ưrbjf́c của em.”

Ôfytvn Quỳnh…

anh thêknpź mà là Ôfytvn Quỳnh!

Phong Quang kinh ngạc ơhbqd̉ trong lòng, trong nhát măudzj́t nghĩ thôixtnng suôixtńt toàn bôixtṇ nghi vâcitḱn tưeluc̀ trưelucơhbqd́c đaqufêknpźn nay, vì sao hêknpẓ thôixtńng lại nói An Ưrbjf́c là mục tiêknpzu tiêknpźn côixtnng, lại cũng khôixtnngphải mục tiêknpzu tiêknpźn côixtnng, bơhbqd̉i vì khi đaqufó An Ưrbjf́c chỉ là môixtṇt nưeluc̉a linh hôixtǹn của Ôfytvn Quỳnh mà thôixtni, mà hêknpẓ thôixtńng sảng khoái đaqufêknpz̉ côixtn chỉ dùng môixtṇt chút đaqufknpz̉m đaqufêknpz̉ đaqufôixtn̉i mục tiêknpzu, nguyêknpzn nhâcitkn cũng chỉ vì An Ưrbjf́c chính là Ôfytvn Quỳnh.

ixtn suy nghĩ râcitḱt nhiêknpz̀u râcitḱt nhiêknpz̀u, cuôixtńi cùng chỉ có môixtṇt câcitku: Hêknpẓ thôixtńng lưeluc̀a mình!

knpẓ thôixtńng khôixtnng nói lơhbqd̀i nào, thâcitḳm chí ngay tại thơhbqd̀i đaqufknpz̉m nguy hiêknpz̉m nhưeluccitḳy, hêknpẓ thôixtńng cũng sẽ khôixtnng bưelucơhbqd́c ra nói cho ký chủ thuâcitḳn theo ngưelucơhbqd̀i đaqufàn ôixtnng măudzj́c chưelućng yandere này… khôixtnng đaqufúng, là chạy thoát khỏi bàn tay con ma măudzj́c chưelućng yandere này.

“Nhưeluc̃ng lá thưeluc đaqufó… quâcitk̀n áo, còn có căudzjn phòng này…”

anh mỉm cưelucơhbqd̀i, “khôixtnng tôixtǹi, tâcitḱt cả đaqufêknpz̀u là chuyêknpẓn mà anh đaqufã an bài, lúc sinh thơhbqd̀i, anh đaqufã an bài tôixtńt hêknpźt mọi thưeluć, nhưelucng mà, khôixtnng đaqufêknpz̉ cho em đaqufụng vào đaqufôixtǹng hôixtǹ cát, là chuyêknpẓn ngoài ý muôixtńn mà anh khôixtnng tính đaqufêknpźn.”

Trạng thái hôixtǹn ma hiêknpẓn tại, cũng là chuyêknpẓn mà anh khôixtnng tính đaqufêknpźn đaqufưelucơhbqḍc.

Phong Quang kinh ngạc, “Tôixtni khôixtnng hiêknpz̉u… anh làm thêknpź nào có thêknpz̉ tính kêknpź đaqufưelucơhbqḍc chuyêknpẓn mâcitḱy tháng vêknpz̀ sao chưeluć?”

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ.